CHUYỆN ĐỜI - CHUYỆN NGƯỜI - Psy.
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 10 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 146 bài trong đề mục
dang son 06.11.2011 22:34:27 (permalink)



..


42. BÓNG TỐI.


__________________________________




- Từ bé,tôi rất sợ bóng đêm,nhất là khi ngủ một mình

- Lớn lên thì sao ?

- Tôi phải bật tất cả đèn trong cách phòng và bật nhạc để tiếng động khi ở một mình

- Ông vẫn còn độc thân ?


Chàng trai trẻ ngần ngừ.Anh ta lộ vẻ bối rối và có sự bẽn lẽn :

- Vì sợ sự thất vọng và đau khổ nên tôi chẳng giữ một mối tình nào lâu.Mối quan hệ nào cũng chỉ kéo dài được vài tháng,tôi ngán ngẩm khi nghĩ đến sự nhàm chán sẽ đưa đến việc chia lìa...

- Có phải là ông mang tâm trạng sợ bị bỏ rơi ?


Người thanh niên ngập ngừng :

- Cha tôi bỏ gia đình đi lấy người khác lúc tôi mơí 3 tuổi.Mẹ tôi ở vậy nuôi tôi,sau bà lấy chồng khác gửi tôi cho ông bà ngoại ...

- Và ông thấy cái bóng đêm ấy từ hình ảnh của cha ông ?


Cậu ta chớp mắt buồn bã.Tất cả những cái bóng tối nằm hẳn trong đôi mắt.




đăng sơn.fr
#46
    dang son 06.11.2011 23:01:16 (permalink)



    ..

    43. HẠNH PHÚC.




    - Ông có thể nói về chữ Hạnh Phúc không ? Hạnh phúc là cái gì ?


    - Ông làm tôi khó sử và khó nói.Ông biết viết và biết vẽ không ?


    Người đàn ông lộ vẻ ngạc nhiên :

    - Ông nói lạ tai ! Tôi là họa sĩ,dĩ nhiên...


    - Đây là trang giấy trắng,xin ông vẽ một bức hình về hạnh phúc và viết cho tôi chữ Hạnh Phúc trong vòng 5 phút.


    Người họa sĩ ngần ngừ rồi hý hoáy vẽ,viết trong khi cái Cd đang chơi bài Blue Bossa,tiếng piano chạy thênh thang theo những tia nắng xanh ngoài cửa sổ.Bờ sông đang liu hiu gió mát.


    Ông ta chìa tờ giấy có bản vẽ một trái tim mầu nâu đậm,ở giữa trái tim có vết nứt bằng nét xám đục.Dưới mẫu vẽ là chữ Le Bonheur khẳng khiu màu đen nghịt.


    - Ông có tin ở phép lạ và chữ Tương Lai không ?

    - Làm gì cớ phép lạ ở cõi đời khốn nạn này.Tương lai là cái gì vậy ông ?


    Người đàn ông trở nên giận dữ.Giọng khô cứng :

    - Tôi đã mất đi niềm tin vào tương lai khi mất đi nguời vợ yêu quý lúc tôi 26 tuổi.Từ đó,tôi liên miên mất việc làm,tôi đang sắp sửa đóng cái Galery bán tranh,tiền mướn nhà đắt lên,kinh tế thảm hại ,tranh tôi không còn nuôi dưọc cái bao tử của mình.Từ đó tôi vô thần.

    - Nói như vậy thì tôi không làm gì được cho ông.Tôi không phải là người tạo nên phép lạ.


    - Nói như thế là tôi tốn tiền với ông một cách vô lý ư ?!


    - Ông có 10 euros trong túi không ?


    - Để làm gì ? Tiền chẩn bệnh và tư vấn tâm lý của ông giá cứa cổ thiên hạ...


    - Móc 10 đồng ra đi.Tôi bán cho ông quyển sách tên là Le Bonheur - Apprendre à être heureux của bà Cuzacq.Đọc xong,thực hành thì ông sẽ biết hạnh phúc là cái khỉ khô gì..


    - Tôi chán đọc sách lắm rồi.Tôi đã đọc đến hơn cả nghìn cuốn sách.Toàn là những điều vớ vẩn...


    - Dễ lắm.Nếu ông chán đọc sách thì cứ đến đây nhiều lần,tôi sẽ đọc cho ông nghe.


    - Nói như vậy là tôi sẽ tốn với ông bộn tiền ?!

    - Bắt buộc phải là như thế.Vì ông đã hỏi tôi về cái Définition của Hạnh Phúc.
    Ông muốn thử không ? Tôi đã có cách tạo một phép lạ ngay lập tức cho ông ?


    Đôi mắt tò mò,ngạc nhiên mở to :

    - Làm cách nào thưa ông ? Tôi không tin.


    - Nghe đây.Cứ mười séances khám thì tôi bớt cho ông khoảng 60%.Tôi cho ông trả góp.Ông nghĩ sao ?


    - Tôi cảm thấy được thở phào nhẹ nhõm,bớt lo.


    - Đấy. Sự nhẹ nhỏm,nhẹ mình là hạnh phúc.Mà này.Ông thích cái gì nhất hiện thời ?


    - Tôi hả ? Tôi thích sưu tầm giầy dép

    _ Ông đi giày số bao nhiêu ?


    - Tôi đi số 42.

    - Vậy thì tôi khuyên ông nên chọn một đôi giày số 41 và đi bộ trong vòng nửa giờ đồng hồ dưới nắng gắt.

    - Làm sao được ? Ông kỳ cục quá ! Chướng đời !

    - Được chứ.Sau đó,ông nhăn nhó cởi giày ra và nhịn ăn trong vòng hai ngày,chỉ uống nước lã mà thôi.

    - Ông lạ thật! Ông nghĩ tôi khỏi được cái bệnh hay buồn rầu,chán nản ư ?




    - Khỏi là cái chắc.Bảo đảm 100%.








    đăng sơn.fr

    #47
      dang son 05.01.2012 12:44:49 (permalink)



      ...


      43. RÂLER - RÊN .



      _____________________________________




      Trời bên ngoài lạnh nhưng cái giọng của thân chủ càng lạnh hơn.Ông ta xì xèo :

      - Cả bao lâu nay,tôi thấy chán nản đến tột cùng.Làm gì cũng không xong ...

      - Ông làm gì ?


      - Nghề của tôi là bán bar,cà phê, cà pháo.Càng ngày càng vắng khách.Ông thử nghĩ xem.Nhà nước kiểm soát gắt gao để phạt dân uống rượu lái xe.Thế là từ bao năm nay nhà hàng ăn,quán nước bị tụt dốc thảm hại.Thêm cái màn thời tiết mưa gió,thương mại lại càng ế ẩm...

      - ? ? ?

      - Nè ông ! Sao ông lại im lặng ?

      - Tôi đang nghe ông rên.Tôi nghe để hiểu ông


      Ông khách nhăn nhó.Trông ông ta ỉu xìu như khúc bánh mì ướt mưa.Ông chép miệng :

      - Tôi độ chừng vài tháng nữa thì xập tiệm.

      - Ông có thể đổi nghề khác.Ông còn trẻ mà.Ông mới 42 tuổi


      Thân chủ đưa tay tay lên trời,la như vỡ nợ :

      - Ông nói sao dễ nghe quá ha ! Tôi đã đổi biết bao nhiêu cái nghề rồi.Từ nghề giáo viên khô cổ, chán ngắt qua tới nghề lái xe vận tải,rồi bây giờ có cái bar nhỏ xíu cũng chả làm nên cơm cháo gì ...

      Ông ta ngừng lại vài giây để lấy sức và tiếp tục càu nhàu :

      - Cuộc đời này chán thật.Cái xứ tây này tiêu tùng rồi.

      - Này ông ! Hãy nói về người cha của ông.

      - Bố tôi là dân chạy hàng thương mãi,lúc nào cũng vắng nhà và tôi là con một trong nhà.

      - Thời bé,ông hay được nuông chiều kiểu l' enfant roi ? ( Con cầu tự )

      - Gia đình tôi hồi đó khá giả chứ đâu có bết bát như bây giờ.Ông nè,ông có cái gì cho tôi uống tí không ? Tôi đang khát khan cả cổ


      Ông khách được đãi một ly cà phê và một ly nước lạnh.Ông ta nhìn hai cái ly giấy,tỏ vẻ không hài lòng :

      - Sao ông không rót cà phê và nước cho tôi vào hai cái ly thuỷ tinh ? Coi bộ ông là người hạ tiện nước để rửa ly ?

      - Này ông.Hãy thử chăm chú nhìn vào chất lỏng trong hai cái ly trước mặt.Ông có thấy gì không ?

      Thân chủ nhăn mặt :

      - Tôi chả hiểu ông nói gì ? Nhìn để làm gì ?

      - Để có thể liệu chừng và biến mình thành nước. Nước luôn luôn biến mình để phù hợp với bất cứ đồ vật nào có thể chứa nó...

      - Ý ông muốn nói...

      - Hãy tập cách thích ứng vơí hoàn cảnh sống.

      - Không thể được,tôi thấy mình cần phải phàn nàn và phản kháng.Tôi phản kháng lại tất cả những người hành nghề Psy như ông. Các ông lấy tiền khám cắt cổ,mổ họng...Biết vậy,hồi đó tôi đi học để hành nghề như các ông,tha hồ hốt bạc.

      - Này ông ! Ông mà cứ làu nhàu,phàn nàn mãi như thế thì ông sẽ tốn thì giờ và mất tiền nhiều hơn.Tôi khuyên ông hãy bỏ tiền mua quyển sách mang tên : J'arrête de râler * ( Hãy ngừng rên ) của bà Christine Lewicki.


      Nghe câu " mất tiền " ,ông khách ngừng lại điều thở than để nói về thời thơ ấu nhung lụa của mình.

      Trong khi nói,ông liên tục ngước mắt nhìn lên cái đồng hồ treo tường.Hẳn ông biết câu : " Thời gian là tiền bạc " .Trong thời buổi kinh tế khó khăn như bây giờ,ai cũng sợ sự hao hụt.





      đăng sơn.fr


      ________


      * J'arrête de râler * Christine Lewicki.
      ( Eyrolle,2011 )
      #48
        dang son 20.01.2012 01:43:42 (permalink)


        .




        44. RỜI XA
        từ một điểm Khởi Đầu.




        _______________________________





        Cô gái cúi mặt nhìn xuống đất :

        - Tôi đang thấy buồn đến tột cùng ! Thấy cái gì cũng xám xịt !

        - Tại sao ? Cô đang có chuyện gì ?

        - Từ hai tuần trước,tôi nhận được cái message ở điện thoại và mail.Người tôi yêu có ý định chấm dứt liên lạc.

        - Ông ấy có điện thoại cho cô không ?

        - Hắn đổi số phone một cách bất ngờ sau khi thông báo bằng texto.

        - Ông ta muốn chấm dứt vì lý do gì ?


        Với dòng lệ chảy dài trên khuôn mặt đẹp,cô gái khóc nức nở :

        - Anh ấy không cho biết.Chỉ nói là muốn chấm dứt sau hai năm yêu nhau mà thôi .Sau đó mất biệt luôn sau khi đi công vụ ở ngoại quốc về.

        - Rồi cô làm gì ?

        - Tôi đến chỗ ở tìm thì được biết anh ấy đã trả nhà.Sau đó tôi tìm trên Facebook thì thấy hắn ghi lại Profil và có thêm một lô bạn mới.

        - Cô đã quen ông ấy trong trường hợp nào ?

        - Cũng từ Facebook.Chúng tôi ghiền cách nối mạng của net.Một ngày tôi có thể vào mạng cả đến 3 tiếng đồng hồ.Tôi tự hỏi bây giờ là tại sao hắn không có can đảm nói thẳng cho tôi biết cái quyết định và cái lý do chia tay đột ngột này.


        - Này cô ! Cô tìm gì cho mình ở mạng nối Facebook ?


        Đó là một câu hỏi khá chính xác cho những người muốn tìm bạn hoặc tạo dựng tình yêu trong thế giới của net.Mỗi câu trả lời riêng biệt trong sự tỉnh táo hoặc không tỉnh táo có thể làm mình lún thêm vào hoặc tự tìm được một phương thức để thoát ra khỏi cái " một mình " của chính bản thể.

        Điều này cần phải có thời gian.Chính thời gian và sự chiêm nghiệm là một liều thuốc để giúp mình giải quyết vấn đề.Dĩ nhiên là còn cần có sự trợ giúp đến từ bên ngoài.

        Chuyện chưa hết vì công việc phân tích tâm trạng chỉ mới được bắt đầu theo từng kỳ đối thoại.Cô gái hiểu là như thế vì cô đang muốn biết tại sao người tình lại không đủ can đảm nhìn thẳng vào mặt mình để tuyên bố sự chia lìa.Anh ta đã chạy trốn trước sự thiếu can đảm của chính mình hay chăng ?




        đăng sơn.fr



        #49
          dang son 27.01.2012 00:34:04 (permalink)

          .



          45. NGƯỜI GÁNH THẬP GIÁ.


          __________________________________________________




          Nếu để người đàn bà trẻ nói về những nỗi thương tâm và khổ đau thì cô ta có thể nói trong vòng hơn 1 tiếng đồng hồ.Cô ta lôi tất cả những bệnh trạng của người thân ra kể.Và từ những bệng trạng ấy,người ta thấy những chia lià,những cái đám táng...


          Tạm ngừng câu chuyện về ly tan,chia của,ly thân,ly dị của bạn bè và người thân,cô than :

          - Tôi thấy lúc nào cũng bị ê ẩm đầu óc và thân thể.Bụng đầy,không tiêu,cổ họng khô đắng,mất ngủ,ăn không ngon...
          Lúc nào cũng thấy lo âu.

          - Như vậy thì cô đang là một người khổ nhất thế giơí.Cô có muốn tiếp tục cái vai trò khổ vô địch như thế không ?

          Cô nghiêng mắt với cái bóng tối đầy sương mù :

          - Vì vậy nên tôi hẹn đến gặp ông ?

          - Tôi làm gì được cho cô ?

          - Tôi nghĩ là ông tìm được vài cách thức để giúp tôi.

          - Cô nè . Tôi không thể giúp cô vác cây thập giá và có thể xoá sạch nỗi thương đau của nhân loại.Tôi không phải là chúa Giê Su...


          Cô đàn bà khổ sở lộ vẻ thất vọng :

          - Nhưng cái nghề của ông là...

          - Tôi cũng không phải là một nhà ảo thuật gia để giúp cô biến phép thần


          Cô nói như muốn khóc :

          - Vậy thì tôi đến đây làm gì ? Tôi càng ngày càng cảm thấy bị bỏ rơi và rất lẻ loi giữa mọi người...Tôi...


          Trong khi cô để những giọt lệ rơi đầy trên má thì cô nghe nói :

          - Này cô.Đừng vác cây thập giá nặng quá khổ như thế nữa.Cô không thể nào sống dùm cho người khác.Ai cũng có một cuộc đời và số mạng riêng của mình.

          - Tôi..Tôi phải làm sao ? Ông có nghĩ là tôi đang bị trầm cảm không ?

          - Có.Đang bắt đầu bị.Vì cô đang bi thảm hoá tất cả mọi vấn đề.

          - Phải làm sao đây ông ?



          Phải làm sao ? Làm gì ?

          Trước khi bắt đầu làm một việc gì,người ta cần tập trung vào sự suy nghĩ.Nhìn vào vấn đề và tập giản lược hoá công việc để tách chúng ra làm nhiều thứ nhỏ và làm từng việc để có thành quả.Việc đầu tiên mà người đàn bà cần làm là tháo gỡ được cây thập giá mang đầy ấp sự đau khổ của người khác trên vai mình.

          Để trút được cái gánh nặng ấy,cô cần người chỉ cho cô cách thức.Cô có nghe lời để thực hành hay không sẽ là một chuyện khác..




          đăng sơn.fr
          #50
            dang son 27.01.2012 14:39:46 (permalink)

            .






            46. TIỀN BẠC.


            _____________________





            Không khí trong phòng mạch trở nên nặng nề vì sự im lặng.Người đàn bà im thít thít trước những câu hỏi.Có điều gì khó trả lời khi ta đẩy cửa đến tìm gặp Psy để giải quyết những mối bận tâm ?


            Mặt cô đàn bà buồn thảm như khi đi dự cái đám tang.Cô ta đang ở trước cái thảm trạng đang bị phá sản và có đầy chủ nợ vây quanh.Theo lời cô kể thì cô đã thoát ra cảnh bần hàn từ lúc cô 20 tuổi.Cô lấy một ông đại gia,cô có hai cái nhà hàng loại sang trọng ,đông khách.Ông chồng già của cô vẫn có cái thói ăn chơi và trăng hoa.Ông dùng tiền để mua gái đẹp.

            Khi ông chồng lăn ra chết trong một căn phòng khách sạn có gái đẹp thì nghiễm nhiên tất cả gia tài của đại gia được chia làm 3 phần theo di chúc. Hai phần của hai đứa con ông,phần còn lại là của cô.


            - Tôi giết sự cô đơn bằng cách cặp bồ vơí mấy thằng trai trẻ.Tôi thích sự yêu đời náo nhiệt của họ.

            - Và họ bòn tiền của cô ?

            - Tuỳ.Và với sự chấp nhận của tôi.

            - Thí dụ ?


            Cô đàn bà ném tia mắt lên trần nhà.Mắt du dương khi nhắc về dĩ vãng :

            - Tôi cặp với 3 tay trẻ.Chỉ có một thằng là đáng được tôi tặng một chiếc xe bỏ mui mà thôi.

            - Anh ta còn ở lại với cô không ?

            - Không.Nó xách chiếc xe chạy xa rồi khi thấy tôi thắt bóp lại...

            - Cô có cái thú vào sòng bạc không ?

            - Không. Tôi chỉ thích ăn mặc đẹp,quần áo,bóp ví,giầy dép và thẩm mỹ viện mà thôi.


            Cô ngừng một chốc rồi nói về hai cái nhà hàng ăn bị đóng cửa,xập tiệm vì khủng hoảng kinh tế....

            - Bây giờ thì phá sản hết rồi.Nợ nần tứ tung,thuế đòi truy nã...

            - Cô sẽ làm gì ? Có giải pháp gì ?


            Môi người đàn bà đẹp mím chặt lại,vẻ bất cần :

            - Chả có giải pháp khỉ khô gì hết.Tôi sẽ làm gái gọi,đi ngủ vơí khách.Sống bờ bụi ngày qua ngày.Sau đó ,nếu hết đường thì vào cái khách sạn vơí vài ống thuốc ngủ là xong. Ông nghĩ sao nếu ông ở vào trường hợp của tôi ?


            Thú thật với cô là tôi không biết vì tôi không phải là đàn bà có nhan sắc và say mê tiền bạc nhưng tôi nghĩ là tôi biết có nhiều cảnh thê thảm hơn cô nhiều.Và người ta vẫn có cách thoát ra.Để sống.






            đăng sơn.fr
            #51
              dang son 31.01.2012 21:09:10 (permalink)

              .




              47. BLOG & FaceBook
              ( Ngôi Nhà Thứ 2 )



              ___________________________






              Cô gái vừa ngồi xuống đã nói ngay và nói rất nhanh :

              - Tôi đang muốn cai Net.Ông có cách nào ?

              - Tại sao phải cai ? Cô ghiền cái gì ở net ?

              - Tôi ghiền loại cực nhanh chớp nhoáng, loại thư từ và tin tức và nhất là mục tìm bạn ở Facebook.

              - Cô có thể mua báo chí để đọc và kết bạn ở ngoài đời thường.


              Cô gái trẻ có vẻ ngồi không yên,cô cựa quậy :

              - Tôi thích về kỷ thuật hiện đại tân tiến,thích kiểu mờ mờ ảo ảo.Thích đi sâu vào tâm hồn con người qua chữ viết


              - Cô nè . Và cô được gì ?


              Cô có vẻ ngập ngừng :

              - Tôi thấy thoả mãn về mặt tâm lý

              - Chẳng hạn ... ?

              - Kết bạn ở Net,tôi có thể nói dối và diễn trò...

              - Oh ! Trò gì ?

              - Tôi tạo Blog,tạo lý lịch để có thể biến đổi đời mình

              - Thí dụ ?

              - Tôi chế ra cái nghề nghiệp theo giấc mơ của mình.Tôi ghi tôi là nhà văn và là nhà khảo cổ...Tôi được sự nể trọng của bạn bè trên mạng thay vì nói tôi chỉ là người bán hàng quần áo

              - Này cô ! Không có nghề nào xấu.

              Cô gái nhăn mặt,vẻ khổ sở :

              - Biết thế nhưng....



              Cô ngừng lại ở chữ " Nhưng ".Từ chữ Nhưng như thế,cô biết rõ là cô sẽ khó lòng mà cai Net.

              Chuyện dính vào mạng Ảo còn dài - Rất dài.....




              đăng sơn.fr
              #52
                dang son 01.02.2012 12:11:24 (permalink)




                .


                48. THẾ GIỚI NHỎ


                ---------------------------





                Bà mẹ đưa em đến và hứa trở lại đón.Ngó em như con mèo ướt run rẫy dưới mưa. Sao vậy em ?



                Em dáo dác ngó quanh như sợ từng góc phòng có bầy thú dữ chià nanh.Im lặng một hồi lâu,em rụt rè lên tiếng :

                - Em e sợ hầu như tất cả mọi thứ ở đời sống.Tại sao thế ông ?

                - Tôi không biết nên cần phải hỏi em.Em sợ điều gì ?

                - Loài người chém giết nhau ,gây chiến tranh.Ở trường học thì học trò bắt nạt nhau,bạn của em vừa bị hiếp...Ở nhà thì cha mẹ cãi nhau hàng ngày.Bạn bè thì ích kỷ,lừa bịp nhau....

                - Này em.Không phải ở đâu cũng có chiến tranh.

                Cô nhỏ nói như muốn khóc :

                - Em không biết.Em chỉ nói điều em thường thấy.

                - Nói cho tôi nghe đi.Và em làm gì để được an toàn ?

                - Em.... Em có thế giới riêng của mình.Trong thế giói này rất an lành

                - Có nghĩa là em chỉ thích cư ngụ và dấu mình trong cái thế giới tưởng tượng của mình ( un monde imaginaire ) ?


                Em gật đầu và cúi xuống.Trông em đẹp và dịu dàng như một thiên thần nhỏ.Ở đời trần gian vội vã và quá hiện đại này,mọi hình ảnh thiên thần đều mong manh,dễ vỡ.

                Rồi em sẽ thoát ra khỏi cái thế giới nhỏ bé của mình để dùng trí tuệ và đôi bàn tay để tạo dựng một thế giới THẬT hơn cho dù........





                đăng sơn.fr
                #53
                  dang son 04.02.2012 03:19:53 (permalink)

                  .




                  49. TỬ TẾ.



                  _________________




                  - Tôi thấy mình hay bị lợi dụng vì sự tử tế của mình

                  - Tại sao ?

                  - Vì sợ người khác buồn mình


                  - Rồi người ta có bao giờ sợ ông buồn không ?

                  - Tôi không biết vì tôi không phải là người ta

                  - Vậy thì hãy trở lại với chính ông đi.

                  - Tôi không hiểu ý ông muốn nói.....


                  Rồi thì ông sẽ hiểu à thôi.Đôi khi mình hãy làm đẹp lòng mình để thuận thảo trước tiên với mình.Ông có thấy kẻ nào bị trầm cảm mà cứ phon phon đi làm việc xã hội không ? Rồi ông sẽ bớt tử tế với đời khi đã biết cách tự làm vui lòng mình.

                  Tử tế với mình là như thế.Thế nào rồi cũng xong- Chuyện nhỏ mà thôi.






                  đăng sơn.fr

                  #54
                    dang son 05.02.2012 16:41:51 (permalink)




                    50.

                    MỘT NGẢ ĐƯỜNG ĐỜI.



                    _______________________________






                    Đây là một câu chuyện nhỏ trong hàng triệu câu chuyện ở đời - Và cách đây,một tờ báo địa phương đã kể chuyện :


                    1. Jean là một thanh niên có học thức và đầy triển vọng ở tương lai.Nghề nghiệp của anh vững chắc trong một công ty quảng cáo.Anh mê say làm việc.Tình hình kinh tế và sự cạnh tranh càng ngày càng kịch liệt,sau nhiều vụ bất dồng ý kiến và cãi nhau gay go vơí vị giám đốc,anh bị mất việc.

                    Chuyện mất việc là một chuyện rất thường ở thời khắc điêu đứng khủng hoảng kinh tế.Nhưng có điều là một ngày nọ,vừa về đến nhà thì thấy căn hộ mới mua được hai năm còn trả góp của mình sạch trống trơn ( chỉ còn lại cái bàn và vàoi cái ghế trong bếp ! ) Thì ra cô bồ yêu quý của anh đã dọn sạch và biến mất.

                    Jean thất vọng muốn nổi điên,xách cái cặp đựng giấy tờ quan trọng bay xuống bãi đậu xe trong mục đích truy tìm thủ phạm.Trong cơn tức giận,anh để quên cái cặp giấy tờ trên mui chiếc xe mơí tinh đang còn trả nợ và lái như bay.Thế là mất tất cả giấy tờ và tiền bạc.

                    Khoảng đời địa ngục của anh bắt đầu từ lúc anh lang thang trên các vỉa hè thành phố.Mỗi đêm không thể nào ngủ được trong chiếc xe nhỏ vì lạnh và đã cạn xăng nhớt,anh phải liên tục đi bộ và xin xỏ đồ ăn thừa ở những cửa bếp của nhà hàng ăn chung quanh.

                    Gần chỗ đậu xe của anh là một cái quán nước có một bà đầm chủ quán biết thương người.Sau khi hỏi thăm sự việc,chính bà chủ quán này đã khuyên lơn an ủi Jean và giúp cho anh tìm cách liên lạc lại với bà mẹ của anh ở cách một thành phố khoảng 1000 cây số.

                    Câu chuyện có vẻ như có một cái Hapy - End vì Jean đã được thoát cảnh vô gia cư.



                    ***


                    2.


                    Hai năm sau,Jean ngồi trong phòng mạch.Vẻ tiều tuỵ với cặp mắt mất thần.

                    Hồ sơ bệnh trạng của anh có ghi vài hàng vỏn vẹn :

                    - Việc làm không ổn định.
                    - Đời sống bấp bênh,tình trạng tài chánh lâm nguy
                    - Có ý định tìm cái chết đã nhiều lần.


                    Jean muốn tìm lại sự nghị lực và niềm tự tin.Và anh sẽ chống chọi với chính anh được bao nhiêu lâu để tiếp tục tin tưởng vào cuộc sống ?

                    Đây là điều không phải dễ nhưng nếu lấy lại được tinh thần và sức khoẻ thì ta có thể làm lại từ đầu.






                    đăng sơn.fr


                    #55
                      dang son 06.02.2012 02:25:55 (permalink)



                      ..



                      51.
                      VÀI CÂU TRẢ LỜI
                      cho những câu hỏi " TẠI SAO " ?


                      _________________________________





                      Có những câu hỏi mà ta thường được nghe thấy như sau :

                      - Tại sao người ta có vẻ " ghét " tôi ? ( Qua cách nhìn,qua hình thức điệu bộ,cử chỉ ... )

                      - Tại sao người ta hiểu sai lời nói của mình để quay lại công kích ?

                      - Tại sao ta khó mà dò được lòng dạ con người ? ( Họ dễ trở mặt... )

                      - Tại sao con người dễ lấy ân làm oán ?


                      Và còn rất nhiều câu hỏi " Tại Sao " như thế trong nhiều lãnh vực.

                      Để có thể tạm trả lời những câu hỏi có chữ Tại Sao,ta phải làm gì ? Hiểu gì về người và về ta ?

                      Đó là một phần nhỏ trong cách áp dụng lý thuyết về tâm lý của môn Phát Triển Cá Nhân Tính " ( Développement personnel )






                      đăng sơn.fr




                      __________________________________________

                      #56
                        dang son 06.02.2012 13:37:51 (permalink)



                        .
                        52


                        BÀ MẸ VÔ HÌNH.


                        _____________________________________





                        Thân chủ đến rất đúng giờ.Cà vạt nâu đậm và áo chemise trắng tinh.Ngó cậu giống như một anh sinh viên trường thuốc.Cậu ta làm ký giả nhà báo,chuyên ngành xã hội và kinh tế.


                        Cuộc nói chuyện nghiêm trang và thiếu hẳn một nụ cười ( Cậu ta đến đây không phải để cười và đùa bỡn )


                        Cậu trẻ đang có vấn đề :

                        - Tôi có nhiều việc khó xử và trầm trọng

                        - Việc gì ? Tình cảm hay việc làm ?


                        Giọng cậu trẻ 34 tuổi rõ,chắc nịt :

                        - Tôi có thể mất việc làm ở toà báo

                        - Anh có thể tìm việc làm khác


                        Cậu nhăn :

                        - Không thưa ông . Ở chỗ này,lương của tôi rất khá

                        - Tại sao anh lại nói " có thể mất việc " ? !

                        - Giữa tôi và lão chủ báo là một cuộc chiến không thể dứt.Lão ấy rất tham lam,lợi dụng quyền hành và thế lực và hắn thích làm tôi mọi cho các thế lực chính trị....

                        - À ! Đó là những điểm yếu của chủ ông ? Còn những điểm mạnh của ông ấy là gì ?


                        Cậu trẻ ngần ngừ một chập rồi nói :

                        - Lão rất đúng giờ và đầy quyền uy.Ngoài ra lão luôn làm áp lực và hay doạ nạt tôi

                        - Về vấn đề gì ?

                        - Lão muốn xoay chuyển các bài viết về kinh tế của tôi theo chiều hướng khuynh hữu của nhà nước.Tôi muốn giữ sự dộc lập của nghề nghiệp khi viết.

                        - Anh có chắc là như thế không ? Tôi đã đọc các bài báo về vật giá leo thang và sự ảnh hưởng của tiền tệ Âu Châu trước cuộc khủng hoảng kinh tế của anh.


                        Cậu nhỏ mở tròn mắt :

                        - Ông thấy sao ?

                        - Cậu trẻ nè ! Tờ báo của cậu thuộc phe hữu.Cậu có vẻ chỉ trích ngầm và viết theo lối suy nghĩ của tả phái khi viết....

                        - Đó cũng là cái nhận xét của lão chủ báo và chủ bút


                        - Này cậu ! Cậu đòi hỏi điều gì ở ông chủ của mình ?

                        - Tôi muốn gã để tôi yên thân

                        - Này.Có phải cậu là đứa con một trong gia đình không ?

                        - Sao ông biết ?! Tôi đã không khai ở hồ sơ tư vấn

                        - Dễ hiểu lắm.Những đứa con một hay có chiều hướng tập trung vào cái tôi độc nhất của mình


                        - Tôi...tôi không hiểu rõ lắm ý ông muốn nói ?

                        - Dễ hiểu lắm. Trong sự giao thiệp với chủ nhân,cậu đã vô tình xem người chủ trong cái vai của một bà mẹ và cậu đang đóng vai trò của một đứa trẻ con phản kháng lại quyền lực để chứng tỏ cái căn cước của mình.



                        Mắt cậu nhỏ tròn xoe và cậu nhận được mấy tờ bản in trích từ quyển sách mang tên : " Manuel de manipulation " *
                        - Cẩm nang của sự khuynh đảo - Cậu biết rõ là cậu cần nên đọc rất chậm.Chậm mà chắc.





                        đăng sơn.fr


                        ------------

                        * Manuel de manipulation - Edition J'ai Lu
                        - Gilles Azzopardi .

                        *
                        #57
                          dang son 09.02.2012 16:24:51 (permalink)



                          -

                          53 - Ở MỘT TUỔI NÀO...



                          ______________________________________




                          Điều làm người ta chú ý ở người đàn bà này là bà ăn mặc rất đẹp.Kín đáo ,dáng vẻ thanh nhã.Cặp mắt sáng với cái nhìn thẳng khi nói chuyện.Cái miệng làm như có một nụ cười biết tàng hình khi cần thiết.

                          Trời đang lạnh cóng bên ngoài.Bên trong không khí ấm như giọng nói rất dịu :

                          - Tôi có vài điều khó nghĩ ?

                          - Chuyện về việc điều hành quản lý hãng bán quần áo hay là chuyện tình cảm của bà ?


                          Đôi môi ấy nhoẻn miệng khoe nụ cười :

                          - Để giúp tôi được trẻ hơn một tí,ông có thể gọi tôi bằng cô thay vì bằng Madame - Được không ông ?

                          - Vâng.Thì bằng Cô .Cô đang sợ mình già ? Cô chỉ gần 45 tuổi mà thôi.

                          - Trở lại câu hỏi đầu của ông đây : Tôi vừa bắt buột phải thải bớt nhân viên bán hàng vì tình hình kinh tế.Họ nói là tôi lợi dụng cơ hội để làm tăng số thu nhập.

                          - Tôi nghĩ là cô đủ sức đối phó vơí tình hình.


                          Người đàn bà đẹp chớp mắt.Vẻ cương quyết hiện rõ ở nét mặt :

                          - Tôi đã và đang làm hết sức mình để giữ lại đa số nhân viên.Tôi ghét chữ bó tay,bỏ cuộc.Làm chủ thì phải có trách nhiệm ...Còn chuyện tình cảm riêng thì tôi thấy mình bối rối cực độ.

                          - ....

                          - Tôi đang yêu một anh chàng trẻ hơn tôi đến gần 20 tuổi.Người ta xếp tôi vào loại đàn bà Cougar - Già yêu trẻ.

                          - Cô có nghĩ là mình phải hoàn toàn làm chủ đời mình không ?

                          - Ý ông là ...

                          - Ta sống theo ý ta.Vậy đi ,hãy nói về người yêu của bà và bà quen biết chàng ta trong trường hợp nào ?


                          Cô thân chủ ném gọn một cái nhìn lên trần nhà và quay tia mắt sắc sảo rất nhanh trở lại nhìn thẳng vào đôi mắt người đối diện :

                          - Sau khi chồng chết,tôi nghĩ là mình không muốn vướng bận vào việc tình cảm nào nữa để chăm chú vào công việc.Tôi đụng phải anh ấy lúc rời một cửa tiệm,đồ đạc văng vãi tứ tung,chàng ta xin lỗi và phụ giúp tôi nhặt lại vật dụng.Vài lần sau đi phố,vô tình gặp lại anh ấy,thế là chúng tôi bắt chuyện và quen nhau.

                          - ...

                          - Thoạt đầu,tôi chỉ muốn có một người bạn để có dịp đi uống nước và trao đổi tâm tình.Anh ấy làm cho một hãng quảng cáo và độc thân.Tính tình nhẹ nhàng,chu đáo,vui tính và rất biết lắng nghe.Theo sự tìm hiểu của tôi thì anh ấy đã bị lở dở trong vài mối tình.

                          - Và ai là người đã muốn vượt qua sự giới hạn của tình bạn ?


                          Đàn bà chớp mắt,khuôn mặt có một thoáng rạng rỡ :

                          - Anh ấy là người tỏ ý.Tôi đã hiểu từ lâu nhưng lờ đi vì sự chênh lệch quá đáng của tuổi tác.Sau một thời gian thất vọng và buồn bã,anh ấy tỏ tình với tôi trong một quán nước dưới mưa.Tôi nói " Non " và tôi khóc.Anh đã choàng vai và hôn tôi.

                          - Chàng ta nghĩ gì,nói gì vơí sự chênh lệch tuổi tác ?

                          - Tình yêu không có biên giới ?

                          - Và hoàn cảnh kinh tế,chức phận ?


                          Cô lắc đầu,bàn tay phải áp vào má.Đôi mắt nghiêng nghiêng :

                          - Mấy tháng đầu quen nhau,tôi thử anh ta và chỉ nói tôi là một nhân viên bán hàng.Theo tôi hiểu thì anh ấy không phải là hạng theo nhà giàu để đào mỏ.Tôi đã thấy các bà bạn lớn tuổi của mình mang tiền nuôi trai.Cá tính mạnh mẽ của tôi không cho phép điều đó.

                          - Cô cần gì ở tôi khi đã cẩn thận suy xét lòng mình ?


                          Câu hỏi làm người đàn bà có vẻ nghĩ ngợi một chập lâu - Cô ngần ngừ :

                          - Anh ấy đề nghị chung sống lứa đôi ở nhà anh ấy.Tôi thấy khó !

                          - Cô sợ sự ràng buột ? Người ta có thể chung sống mà không cần phải cưới nhau

                          - Ông à.Tôi không ngại dư luận nhưng đúa con gái nhỏ 18 tuổi của tôi lại có vẻ chống mối tình này.Nó bảo tôi già rồi.

                          - Cô nghĩ là cô có bao nhiêu tuổi trong tâm hồn ?


                          Khuôn mặt đẹp cúi xuống nhìn cái gầm bàn :

                          - 25 tuổi được không ông ? Hay là 35 tuổi ?

                          - Tôi không biết.Khi điều hành kinh doanh thì cô ở vị thế bao nhiêu tuổi ?

                          - Tôi pha trộn giữa chí khí và nghị lực của một thanh niên 30 tuổi và điều hành bằng tuổi đời thật của mình với nhiều phương thức.

                          Ngừng giọng để im lìm trong một chốc lát,cô mở to mắt :

                          - Theo ông,tôi có nên ngừng hẳn lại mối tình cảm này hay tiếp tục hở ông ?




                          Đây là một câu hỏi rất khó trả lời.

                          Tình cảm và lý trí là hai phần riêng biệt.Người ta không còn ở tuổi 18 - 20 để nồng cháy lãng mạn đến mức 200%.Ở một khoảng đời có tuổi,trái tim vẫn rung động.Trong nỗi ngầy ngật chìm đắm nào đó,với kinh nghiệm sống,người ta nhận thấy rằng mình có thể yêu ( dù không cực kỳ say đắm ) .
                          Trong tình yêu,đôi khi trái tim vẫn kêu gào bằng một tiếng nói riêng mà chỉ có người trong cuộc mới hiểu.









                          đăng sơn.fr
                          #58
                            dang son 05.03.2012 16:14:28 (permalink)

                            54.




                            ĐỔI THAY.


                            ____________________



                            " Tôi có đôi điều nghĩ ngợi.Muốn có sự góp ý của ông ? "

                            Người đàn ông có những nếp nhăn ở khoé mắt, ông ngồi thẳng người,hai bàn tay chấp khép vào nhau để dưới khuôn cầm cương nghị.


                            Ánh mắt ông nhìn thẳng :

                            - Hội đồng y khoa vừa trả lại bằng hành nghề cho tôi sau những vụ kiện cáo về euthanasie * .Tôi chán chường không muốn làm nghề này nữa .

                            - Ông không còn thấy sự cao quý của nghề nghiệp nữa hay sao ?

                            Giọng ông chua chát :

                            - Ông nghĩ gì trước cảnh đau khổ của con bệnh và những người thân của họ trước tình huống không thể cứu vãn ?

                            - Vì thế mà ông đã ra tay hơn 3 lần ?


                            Người đau khổ chồm lại sát cái bàn giấy :

                            _ Ông cũng đang kết án tôi hả ông đồng nghiệp ?

                            - Hai thế đứng của mình khác nhau từ hai lãnh vực.

                            - Và nếu ông là tôi ? Ông sẽ nghĩ gì,làm gì trước sự khẩn khoản của con bệnh muốn được chấm dứt ?

                            - Tôi cũng có thể phải làm như ông ...Việc giúp người khác chết không phải là dễ

                            - Ông bạn nghĩ theo cái nhìn của đạo lý hay của lương tâm nghề nghiệp ?


                            Sự im lặng nặng nề bao trùm giữa đoạn ngừng của câu hỏi.Đứng trước một vấn đề của lương tâm và những điều nan giải.Cuối cùng,người ta cũng phải chọn cho mình một giải pháp,cho dù giải pháp này xấu nhất.

                            Người đàn ông thở dài.Ông nói sau khi khoác cái áo lạnh lên vai.Bàn tay to,rộng bắt chặt bàn tay từ biệt.


                            - Tôi đang tiến hành thủ tục đổi nghề.Và cũng có thể tôi sẽ xoá bộ nhớ về y học của mình.Cũng may là ông không hành cái nghề cứu và giết người như tôi.







                            đăng sơn.fr


                            _______________________________________________________



                            * L'euthanasie

                            À l'origine, l'euthanasie (gr: ευθανασία - ευ, bonne, θανατ mort) désigne l'acte mettant fin à la vie d'une autre personne pour lui éviter l'agonie.

                            Dans une acception plus contemporaine et plus restreinte, l'euthanasie est décrite comme une pratique (action ou omission) visant à provoquer - particulièrement par un médecin ou sous son contrôle - le décès d'un individu atteint d'une maladie incurable qui lui inflige des souffrances morales et/ou physiques intolérables.




                            .
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2012 16:20:24 bởi dang son >
                            #59
                              dang son 15.12.2012 22:53:27 (permalink)
                              .



                              55-




                              " NEWTOWN, Connecticut (Reuters) -
                              Un homme lourdement armé a ouvert le feu vendredi matin dans une école élémentaire de Newtown, dans le Connecticut, tuant 26 personnes, dont 20 enfants, dernière tuerie en date d'une année 2012 particulièrement meurtrière aux Etats-Unis ".



                              Bản tin thông báo về chuyện giết người vô tội trong trường học hiện rõ trên màn ảnh.
                              Trước thảm cảnh và những dòng lệ,tôi viết :





                              I just want to have ...





                              ...... " I don't want to die. I just want to have Christmas. "



                              Bản tin được nghe và xem trước giờ ăn tối.Làm tôi không vui và nghĩ đến những trường hợp tôi đã gặp và cố gắng xử lý.


                              Ngày nọ,trong văn phòng của tôi ,tôi đã lặng người nghe một thằng bé cũng vừa 20 tuổi.

                              Nó nói kiểu hằn học :

                              - Tôi đang chán đời,chán tất cả loài người .Chán gia đình,xã hội.

                              - Cậu chán như thế thì cậu làm gì ?

                              - Tôi thèm mua khẩu súng và bắn hàng loạt.....

                              - Sau đó,cậu sẽ làm gì trước cái chết của những người vô tội khác ?


                              Thằng nhóc im lặng một hồi lâu rồi nói :

                              - Ai là kẻ vô tội ? Tôi không muốn sống,họ đẻ ra tôi để làm gì ?


                              Tôi nhìn nó,thấy nhức đầu về nó.Tôi hiểu được chữ " HỌ " mà nó vừa nói là ai ?


                              Khi một đứa trẻ được sinh ra đời,cha mẹ chúng đã nghĩ gì,làm gì để dìu dắt và gìn giữ điều gì cho tinh thần và nếp suy nghĩ của con cái ngoài việc cơm no áo ấm ?

                              Câu trả lời của tôi rất rõ ràng khi tôi lục lọi hồ sơ của bậc cha mẹ có thằng con chán đời và muốn giết người đó : Một người cha bỏ rơi con lúc chưa lọt lòng,một người mẹ bê tha từ thưở nhỏ - và họ đẻ ra những trái bom nổ chậm....


                              Tôi ngậm ngùi suy nghĩ cách thức để ngoi ngóp tránh những trái bom nổ chậm ấy.

                              Trong những ngày làm việc sắp đến,tôi biết mình sẽ còn gặp những mầm mống bom đạn chết chóc ngay trong đầu óc con người.




                              đăng sơn.fr


                              ( Vài hàng tâm tình ... )
                              .

                              _____________________________





                              CHÚNG MÌNH

                              #60
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 10 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 146 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9