thơ thẩn - Huyền Băng
Thay đổi trang: << < 313233 > >> | Trang 31 của 84 trang, bài viết từ 451 đến 465 trên tổng số 1255 bài trong đề mục
huydungpro 22.08.2007 15:41:37 (permalink)
0

trích thơ HB 16-8-2007:




QUOTE
   Rất vui khi các bạn vào đây cùng chia xẻ tuổi thơ....và hy vọng những bạn khác cùng nhớ lại tuổi thơ của mình và cống hiến mọi người những điều thú vị. 
  
   Ai mà không có tuổi thơ các bạn nhỉ! Hoặc vui hoặc buồn nhưng dầu vui hay buồn hình ảnh ban đầu ấy luôn khắc sâu vào tâm trí và ảnh hưởng rất nhiều đến cuộc sống chúng ta sau này. Bậc làm cha mẹ hãy tạo cho con mình một tuổi thơ êm đềm.
 
           Tuổi thơ tôi 
 
Tuổi thơ tôi nghịch ngợm
Phá phách không ai bằng... 
......

...Trò ngoan im lặng hết
Tan học lại chạy ào

 
tuổi nhỏ tôi vui sao 
                               Huyền Băng
                                                                   QUOTE




     Đọc được dòng chữ của HB "Rất vui khi các bạn vào đây cùng chia sẻ tuổi thơ...."  Lời đó như kêu gọi và khuyến khích nữa, khiến HUY DUNG tôi vượt qua sự e ngại bấy lâu (đã từ rất lâu muốn mà không dám đường đột vào các trang thơ hay, uyển chuyển, tứ phong phú, lời trang nhã, sâu lắng, giọng trong sáng, an bình của HB) nên lần này, HD tôi bèn góp một bài - để góp chút rôm rả vào 'trang tuổi thơ' mà Chị HB vừa mở ra, và cũng để bày tỏ sự ngưỡng mộ tác giả HB:
 
            NƠI TUỔI THƠ 
 
Nhớ tuổi thơ êm ả tấc son
thuộc từng đường đỏ phượng ve non
ham chơi chứ chẳng hề lêu lổng…
yêu lắm đỉnh trời xưa toả rộng
 
Thành cổ nhớ ngày thơ đấu bóng
cũng nhiều khi buốt cóng cồn cào
     lại khi oi bức gió Lào
ước thần gió biển thổi vào mấy hơi!

Hòn Ngư  nằm ngửa đó
Buồm ngực căng đầy gió
ghé qua Hòn bén duyên
giữa sóng triền miên vỗ
 
Lắng phi lao hát ca
Cửa-Lò-tết ngọc ngà
bên biển nằm chờ sóng
tới ôm hôn mặn mà.                        

              **
Vinh lạ thế, tiếng ca thưa thớt
mà đớn đau tang tóc chất dồn
     May xuân tiếng guốc gõ ròn
gieo tình chân thật vuông tròn chẳng phai 
                                                 huy dung 
 
     Trong lời 'kêu gọi' nêu trên của HB có một ý HD tôi cho là hết sức chí lý: "...hình ảnh (tuổi thơ) ban đầu ấy luôn khắc sâu vào tâm trí và ảnh hưởng rất nhiều đến cuộc sống chúng ta sau này".
     Trong topic 'Tự răn thơ mình', HD cũng cho rằng:
 
                     HỜI HỢT
Nếu đánh mất hoa niên, Thơ hững hờ
...
Tả thân phận? nhạt, hời hợt lửng lơ.
                                                huy dung
Huyền Băng 22.08.2007 23:37:05 (permalink)
0

Hãy làm con chim sáo
Vui hát với từng bầy
Hãy làm cơn gió thảo
Xoa dịu đời đắng cay.
 
 
TAM MÃ
 
hi...tuỏi thơ của chị khổ quá vậy -ừa cái ngày đó mà <TRÙM SÒ  > còn phải ăn hôi mặc hám mà...qua rùi chị heng...chớ buồn nữa làm chi. 
 

 
Cám ơn em Tam Mã đã vào góp lời thơ về tuổi trẻ, tuổi thơ chị thì vui lắm Tam Mã à, còn trong bài "Tuổi thơ em" đó chỉ là hồi ức của chị về một gia đình rời thành phố về hồi hương ở Tân Uyên - Biên Hòa mà chị biết vào năm 1981 - khổ lắm!
 
--------
 
Cám ơn Huy Dung đã hưởng ứng cùng HB và các bạn trong đề tài về "tuổi thơ". và hy vọng còn nhiều bạn nữa sẽ cho chúng ta những kỷ niệm tuổi thơ hào hứng, hoặc cười ra nước mắt...
 
Xin thứ lỗi vì HB không có thời gian để đến từng trang vui buồn cùng mọi người, nhưng HB luôn hoan nghênh mọi người đến chơi trang của mình và hy vọng không ai phải ngại ngần gì cả.
 
Thân tình,
HB
 
Chúng ta ai cũng như ai,
Trước tuy lạ lẳm nhìn hoài cái quen!
Nhà tớ không có cài then,
Lỡ đường cứ ghé, trà sen cứ dùng
Đường xa đêm tối mịt mùng
Chỏng tre hiên đó tùng bùng đếm sao
Vạn hàng sa số trên cao
Vừa đếm vừa ngắm thơ trao mấy lời
 
* Cái đặc điểm của ruộng vườn miền Nam là xa xa có một cái chòi, trong đó có một cái chỏng tre, nước nôi có sẳn, ai lỡ đường ghé bước cứ tự nhiên mà ngồi nghỉ rồi tự nhiên mà rót nước uống, uống xong rồi tự nhiên mà đi... hihi  (chòi này người ta dùng để nghỉ uống nước buổi, hoặc để canh hoa màu khi sắp đến ngày gặt hái)
 
 
HB
 
 
 
Huyền Băng 24.08.2007 10:36:21 (permalink)
0

Trong topic 'Tự răn thơ mình', HD cũng cho rằng:

HỜI HỢT
Nếu đánh mất hoa niên, Thơ hững hờ
...
Tả thân phận? nhạt, hời hợt lửng lơ.
huy dung

 
Hai câu thơ trên của Huy Dung đã diễn tả đúng tâm trạng của những trẻ thơ đánh mất tuổi hoa niên.
 
Tuổi thơ đối với con trai là nghịch ngợm, là phá phách, con gái là nhí nhảnh, dung dăng dung dẻ thậm chí chãnh choẹ với bạn bè...Nhưng vì một lý do nào đó, đứa trẻ phải thu mình vào một góc không dám bày tỏ cảm nghĩ, và luôn nghi ngờ mọi người chung quanh. Để rồi khi trưởng thành, đứa bé là một người trầm lặng trong đời thường, thiếu an tâm với môi trường xung quanh, khó hội nhập với bạn bè, và nếu làm thơ thì như Huy dung nói
 
Nếu đánh mất hoa niên, Thơ hững hờ
Tả thân phận ! nhạt, hời hợt lững lơ.
 
Cho nên tôi luôn cám ơn “Người” , Mẹ tôi, một người luôn tin tưởng vào tôi tạo cho tôi sự tự tin khi đối diện với mọi người.
 
Những cảm xúc về mẹ...

 
Con cám ơn,
 
Cám ơn mẹ đã tin con
Dù đôi lúc trái tim non lệch lạc
Cám ơn mẹ dựng lên thành chững chạc
Để con an tâm đứng dõi mắt bốn phương
Con biết đường con đi
thỉnh thoảng có trật đường
nhưng mẹ vẫn tin con quay về được
và trên những bước đường xuôi ngược
nhớ lời mẹ chân thành, yêu thương làm thước
Khó khăn gì con cũng vượt qua
ước mơ con không phù phiếm xa hoa
vui thì con chung bước đường xa
hờn .oán. giận thì bước ra chỗ khác
để tìm thấy bầu trời xanh ngát
và thiên đường luôn ngự trị trong ta
 
Huyền Băng
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2008 11:23:11 bởi Huyền Băng >
huydungpro 25.08.2007 12:07:32 (permalink)
0


quote
Cho nên tôi luôn cám ơn “Người” , Mẹ tôi, một người luôn tin tưởng vào tôi tạo cho tôi sự tự tin khi đối diện với mọi người.

Con cám ơn,
 
Cám ơn mẹ đã tin con
Dù đôi lúc trái tim non lệch lạc
Cám ơn mẹ dựng lên thành chững chạc
Để con an tâm đứng dõi mắt bốn phương
Con biết đường con đi
thỉnh thoảng có trật đường
nhưng mẹ vẫn tin con quay về được
và trên những bước đường xuôi ngược
nhớ lời mẹ chân thành, yêu thương làm thước
Khó khăn gì con cũng vượt qua
ước mơ con không phù phiếm xa hoa
vui thì con chung bước đường xa
hờn .oán. giận thì bước ra chỗ khác
để tìm thấy bầu trời xanh ngát
và thiên đường luôn ngự trị trong ta 
                                              Huyền Băng








      Đọc bài thơ “Con cám ơn” của HB, và ý nghĩ của HB ơn Mẹ đã tạo cho HB “sự tự tin khi đối diện với mọi người”, HD chợt nhớ thơ mình cũng hay phân tích và mô tả sự hình thành từ tuổi thơ dần dần từng bước thành tánh cách riêng mình. HD tự thấy vô tình có chút tương đồng với HB ở điểm cũng “tạo được sự tự tin khi đối diện với mọi người”:      


        CON CỦA MẸ TRẢ LỜI BẠN   
Cứ nhìn gương Mẹ, con dần hiểu:
Gạt bỏ ngoài tai lời chế riễu
thẳng ngay mà sống đẹp tâm hồn
Tự tin đối diện bao huyền diệu  
kẻ dữ người khôn? vẫn cười ròn.
               *
Bạn hỏi con “Sao cậu trẻ lâu”
Con chân tình chậm rãi khơi mào:
 
Bao người chê tớ sai, hèn, dại…
Mẹ lại khuyên thân ái tận tình
khinh thâm hiểm - tột cùng tăm tối
xa lánh mưu gieo rối chẳng lành
 
Khắp chốn còn rành rành đố kị
theo gương mẹ diệt dần ghen tị
Xa trò đạo-đức-giả mùi tanh
thoát hoảng kinh quyền chức giựt giành
 
Phân minh tín nghĩa sống đàng hoàng
mẹ – sách dìu con sáng mỗi trang
não sạch bùn, tim không tẹp nhẹp
tâm hồn không chật hẹp suy bì.
 
Trẻ hoài dẫu tuổi tớ trôi đi
bí quyết ấy trinh nguyên chẳng đổi:
thanh thản giữ hồn chẳng chuyển di.
 
“Cảm ơn cậu giải điều tôi hỏi.”
                                              huy dung

      Vậy là nhờ HB mở rộng trang thơ mình đón nhận thơ bạn bè mà chúng ta có dịp thổ lộ cùng nhau (tức cũng là có dịp tự hiểu mình hơn vậy) một số điều chưa bao giờ nói  nếu chỉ cắm cúi viết trong trang thơ của bản thân mà thôi. Xin cám ơn.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.08.2007 16:26:54 bởi huydungpro >
Minh Tuấn 26.08.2007 15:02:29 (permalink)
0

Con cám ơn,

Cám ơn mẹ đã tin con
Dù đôi lúc trái tim non lệch lạc
Cám ơn mẹ dựng lên thành chững chạc
Để con an tâm đứng dõi mắt bốn phương
Con biết đường con đi
thỉnh thoảng có trật đường
nhưng mẹ vẫn tin con quay về được
và trên những bước đường xuôi ngược
nhớ lời mẹ chân thành, yêu thương làm thước
Khó khăn gì con cũng vượt qua
ước mơ con không phù phiếm xa hoa
vui thì con chung bước đường xa
hờn .oán. giận thì bước ra chỗ khác
để tìm thấy bầu trời xanh ngát
và thiên đường luôn ngự trị trong ta 
                                              Huyền Băng



 


CHIÊN MẸ DÕI ĐÀN ...

Mẹ giờ đã đi xa
Mắt còn nhòa em, chị
Bao yêu thương âm ỉ
Còn vướng chốn hồng trần .

Nơi còn những hồng ân
Với đàn chiên con đó
Trên tầng xa mẹ rõ
Thơ con chảy lệ lòng .

Chúa sáng láng ban ân
Nơi thiên đường mẹ ở
Mẹ chỉ nhắn trong tâm
Hãy tôn vinh lời Chúa .

Giọt nắng rơi đồng cỏ
Khúc nhạc ru thiên đường
Hạt mưa rơi cuối ngõ
Chứa đựng ngàn yêu thương


Mẹ đang sống bình yên
Trong bàn tay của chúa
Thương nhớ gửi ngày đêm
Chị - em chiên bé nhỏ!

MINH TUẤN 

 r

chúc chị ngày nghỉ vui nhiều


<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.08.2007 15:45:12 bởi Huyền Băng >
SuongAnh 26.08.2007 19:18:13 (permalink)
0

Trích đoạn: Huyền Băng


Tuổi thơ tôi,
 
Tuổi thơ tôi nghịch ngợm
Phá phách không ai bằng
Nhà phố tôi san sát
Không lối trẻ dăng hàng
Thả diều tôi lên mái
Giật. giật diều bay chao
Mẹ tìm, tôi trổ nóc …
Cửa sổ tôi leo vào
Chổi chà cho mấy cán
về cái tội trèo cao.
 
Chiều về trong phố nhỏ
đường quạnh quẻ trước sau
một bầy tôi vui vẻ
*Rượt đuổi bắt nháo nhào
Chạy quăng luôn giày dép
cứu bồ* rồi tính sau
tàn cơn vui lượm lại
Chẳng mất dép đứa nào!
Mệt lữ trong vui vẻ
Giọng ai cũng khao khao.
 
Hè về tôi theo chị
Về vùng cây cối, ao!
Quanh nhà: mương cá lội
Trong vườn sáo ca rao
Sáng tranh nhau măng điểm*
xuống ruộng chận cá trào*
Ngồi dưới tàng dâu ngọt
với tay, ồ! “không cao”
nhắm mắt tôi hưởng thụ
dâu miền dưới ngọt ngào!
 
Bên hè tôi đu võng
Ru em lời ca dao
Nhìn chung quanh yên lặng
Bình yên phải không nào!
Chiều về mơn gió nhẹ
Nghe cõi lòng nao nao
Anh cắm cần trên ruộng
Tôi lẽo đẽo theo sau
Cầu dừa tuy to bự
Nhưng tôi cũng té nhào
 
Gàu xòng tôi tát phụ
Tay chai mà không sao!
Anh dùng sào đính mủ (mít)
Bắt con ve kêu sầu
cột chỉ cho tui nắm
Ve dủ cánh ào ào
Chơi xong tôi lại thả
Ve lại về trên cao
Lượm hoa sầu (riêng) mới rụng
Húp mật ngọt thanh tao
 
 
Ba tháng hè qua vội,
tiếc cảnh đời trăng sao
Trở về nơi phố thị
Lại rộn ràng bên nhau
Bạn bè chung lớp học
chẳng khác tổ cào cào
ồn ào rân cả lớp
thầy phải bảo im nào
trò ngoan im lặng hết
Tan học lại chạy ào
 
tuổi nhỏ tôi vui sao
 
Huyền Băng


 
 
Thiên Đường Thơ Ấu
 
 
Dịu dàng hoa nắng cài lên tóc
Mắc biếc mơ màng theo áng mây
Bâng quơ trí lạc thời xưa cũ
Chan chưá hồn thơ...nhớ lại ngày...
 
Trở về chút kỷ niệm thơ ngây
Trưa không chịu ngủ má hây hây
Trèo lên vói hái chùm dâu đỏ
Tận hưởng ngọt ngào trái chín cây
 
Còn bao nhiêu thú vui mê say
Làm sao kể hết...một trời đầy
Giang nắng thả diều da tóc cháy
Cũng vẫn không màng...chạy khắp nơi...
 
Giờ ngồi nhớ lại thấy bồi hồi
Ngỡ như hôm nào nay xa xôi...
Thiên đường thơ ấu...ôi...đẹp quá!
Nghịch ngợm làm sao...thuở thiếu thời!
 
Sương Anh
 
Hihihi....Chị Huyền băng ơi... bên này con nít hổng được ra đường rong chơi như Chị thời còn nhỏ ở quê nhà...hả  leo treò là bị police bắt phạt....đọc bài " Tuổi Thơ Tôi " thấy vui ghê, thích thú nưã...nên SA cảm hứng hoạ theo thôi hà...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2007 21:04:00 bởi SuongAnh >
Minh Tuấn 27.08.2007 21:09:29 (permalink)
0

 
HOA THU
 
Thu phơi thắm tươi
Đất trời trăng ngả
Chiều tìm tím rơi
Giờ  như xa lạ.
 
Sắc thu rộn giã
Màu thắm chen nhau
Trên nền đất thắm
Ngàn hoa đua nhau.
 
MINH TUẤN
 
 
Em chúc chị cả tuần vui nhé
 
 
 
 
 
Huyền Băng 27.08.2007 21:38:43 (permalink)
0
Cám ơn Huy Dung, Minh Tuấn và Sương Anh đã đóng góp những cảm nghĩ về mẹ, con, và tuổi thơ...
 
Chắc cũng còn nhiều tuổi thơ sắp sửa trình diện bà con trong trang thơ sáng tác của chúng ta. Chúng ta cùng nhau chờ hén...!
 
HB bị virus ám ảnh nên hồn thơ mất tiêu hết rồi, thôi post ảnh cảm ơn đi há !
 


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/5BBEE7882CB844B1A99C721EAD77AE75.jpg[/image]
Attached Image(s)
Huyền Băng 30.08.2007 11:09:22 (permalink)
0
Lay tỉnh... hihi.

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/5BBEE7882CB844B1A99C721EAD77AE75.jpg[/image]
 
 
Tình quê,
 
Đó - đăng ai giăng khắp nẻo
gợi tình nghèo đạm bạc nơi quê
Mặc mưa lũ, nước đi, về …!
Giở đăng bắt cá tôm tề tụ quanh
Để vui trong quãng trời xanh
Bữa cơm đã có, chén anh chén nàng.
Cầu tre lắc lẻo bước sang
Mời chú hàng xóm cùng chàng nâng ly
Tình quê đầm ấm diệu kỳ
Đơn sơ mộc mạc, không gì … nhạt phai!
 
Huyền Băng  
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.08.2007 15:37:31 bởi Huyền Băng >
huydungpro 30.08.2007 13:15:30 (permalink)
0

Tình quê,

Đó - đăng ai giăng khắp nẻo
gợi tình nghèo đạm bạc nơi quê
Mặc mưa lũ, nước đi, về …!
Giở đăng bắt cá tôm tề tụ quanh
Để vui trong quãng trời xanh
Bữa cơm đã có, chén anh chén nàng.
Cầu tre lắc lẻo bước sang
Mời chú hàng xóm cùng chàng nâng ly
Tình quê đầm ấm diệu kỳ
Đơn sơ mộc mạc, không gì … nhạt phai!

Huyền Băng




                                                       Chị Huyền Băng quý mến,
      Huy Dung tôi cảm nhận rằng hồn thơ song thất lục bát & lục bát của mình như cùng tần số bước sóng với HB, nên vừa đọc xong 10 câu thơ của Chị, HD không thể không làm bài họa nguyên vận. Vội vàng nên có gì sơ suất Chị bỏ quá cho:
 
                                                              TÌNH QUÊ
Ôi thuyền kia đưa ai khuất nẻo?
bỏ lều xưa xiêu vẹo chốn quê!
Thương thân một thuở đi về
chung lưng vượt thác chẳng nề khúc quanh
Đá vàng có thấu trời xanh
gừng cay muối mặn tình anh nghĩa nàng?
Nhớ lều riêng vẻ cao sang
Tình quê đâu biết phũ phàng biệt ly!
Trăm năm đau buổi phân kỳ
Nửa đời đôi ngả chẳng mờ phai
                                                                 huy dung 
                                                        đúng ngọ 30-8-2007

r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.08.2007 15:40:00 bởi Huyền Băng >
Nhatho_PhamNgocThai 01.09.2007 12:51:23 (permalink)
0
 




                    Đã " gửi nắng " cho HB rồi - Hôm nay PNT trích một bài trong Tuyển Thơ để lại " gửi trăng "
               cho HB vậy ! Nhưng không phải là trăng sáng, trăng ngời... mà là:



                                                      TRĂNG LẶN


Trăng đã chán trời nên đi mất
Cứ hững hờ tiêng tiếc phân vân...
Em có chán anh giống vầng trăng không biết (?)
Mất trăng rồi còn lại trời đêm.

Biển vỗ vào anh - Biển vỗ vào em
Em hoá đá! Để sóng ghềnh ôm mãi
Năm tháng nắng mưa: đá vẫn còn nguyên đấy!
Anh phong ba. Anh nhẫn nại suốt đời.

Bài thơ tình còn viết em ơi!
Đá vẫn đá - Người vẫn người : không thể khác (!)
Biển hư vô cả những khi cầm bút
Xé rách lòng cho cánh thơ bay.

Mất một vầng trăng lại mọc một vầng trăng
Sóng khốn khổ hôn mãi hòn đá trắng!... 

                                  PNT



           Dẫu là trăng đã lặn nhưng vẫn cứ là " trăng ". Mà chắc gì trăng đang tỏ kia đã " sáng "
       bằng trăng đã lặn này ! HB thấy PNT nói có lý không?

             
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2007 12:55:50 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Minh Tuấn 01.09.2007 21:09:17 (permalink)
0


TRĂNG LẶN


Trăng đã chán trời nên đi mất
Cứ hững hờ tiêng tiếc phân vân...
Em có chán anh giống vầng trăng không biết (?)
Mất trăng rồi còn lại trời đêm.

Biển vỗ vào anh - Biển vỗ vào em
Em hoá đá! Để sóng ghềnh ôm mãi
Năm tháng nắng mưa: đá vẫn còn nguyên đấy!
Anh phong ba. Anh nhẫn nại suốt đời.

Bài thơ tình còn viết em ơi!
Đá vẫn đá - Người vẫn người : không thể khác (!)
Biển hư vô cả những khi cầm bút
Xé rách lòng cho cánh thơ bay.

Mất một vầng trăng lại mọc một vầng trăng
Sóng khốn khổ hôn mãi hòn đá trắng!...

PNT

 
 

 
 
TRĂNG MƠ.
 
Sóng bạc đầu vỗ khúc nhạc đêm tan
Mặt bờ cát đã mịn làn da thắm
Vết chân xưa sóng đã xoa bằng lặng
Vầng trăng soi ánh trắng phủ quanh bờ.
 
Ngàn sao thưa cũng đang dệt giấc mơ
Vầng mây tím có đón chờ nắng tới?
Hoàng hôn đi để bóng trăng đến vội
Nơi hẹn hò của đôi lứa yêu thương.
 
Đêm trăng mơ, dăng khắp nẻo đường
Ước được mãi tình yêu thương trọn vẹn
Mơ cùng ai  bên sao trời lưu luyến
Thả vào đêm một giấc ảo lạ kỳ.
 
MINH TUẤN
 
Có bức ảnh trăng mơ gửi tặng chị và nhà thơ trứ danh Phạm Ngọc Thái xem nhé -chúc anh chị vui vẻ cuối tuần
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2007 22:29:03 bởi Huyền Băng >
Huyền Băng 02.09.2007 09:13:34 (permalink)
0
Lại xin nói lời cám ơn,

Cám ơn các bạn Sương Anh, Huy dung, Minh Tuấn đã góp gió vào đây để hồn thơ chúng ta bay cao.

=====

Cũng là một chút ý tưởng về Trăng đây. Cho vui...
 
Tâm sự của cát,
 
Trăng mãi là trăng khắp muôn nơi,
Lúc đây, lúc đó với muôn người
Trăng buông sắc sáng gieo niềm nhớ
Trăng ngã ánh vàng gợi ý thơ
 
Sóng bạc lung linh lồng trăng mộng
Cát trắng im lìm dáng thờ ơ
Ai hay trong cát bao thương cảm
Nhỏ bé nhưng rằng cát vẫn mơ
 
Tựa gối bên bờ cát thẩn thơ
Thân ta cát mọn đứng ơ hờ
Mênh mông biển sóng mênh mông quá!
Biết đến khi nao mới thoát bờ...
 
 
Huyền Băng,





[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/F2A8A3BA8AB849C1881FA83CE1DF0082.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2007 13:11:25 bởi Huyền Băng >
Attached Image(s)
Nhatho_PhamNgocThai 02.09.2007 12:39:17 (permalink)
0




















                ... Sóng bạc lung linh lồng trăng mộng
                 Cát trắng im lìm dáng thờ ơ

                    Ai hay trong cát bao thương cảm
                    Nhỏ bé nhưng rằng cát vẫn mơ
 
                   Tựa gối bên bờ cát thẩn thơ
                   Thân ta cát mọn đứng ơ hờ
                   Mênh mông biển sóng mênh mông quá!
                   Biết đến khi nao mới thoát bờ...

                           (trích Tâm Sự Của Cát)
                                       Huyền Băng
 


                        Bài thơ Tâm Sự Của Cát của Huyền Băng ý, tình sâu lắng thâm trầm quá !...
                    PNT cũng có thơ viết về " cát" đây.  Hoạ cùng với HB cho vui:


                       THƠ TRÊN 
                      CÁT TRẮNG
 
 
Sóng cứ vỗ ngày đêm trên cát trắng
Xé nát tan hồn biển thẳm vô cùng,
Em có nghe tiếng đôi bờ vang động
Cuộc sống này vừa thực lẫn hư không.

Trăng tỏ bóng nhìn ta như muốn nói:
Mi dám so với ánh sáng của ta chăng?
Trái tim mi đã phủ đầy hoang dại
Vừa cuồng, vừa lệ, vừa điên.

Ta muốn hỏi hỡi trời xanh vắng
Có nhớ người tình cũ của ta không?... 

                       PNT


                         

(... Nghe thấy không em
           hàng cây thông vẫn hát?
Cứ mỗi lần biển xô cát tan tành...
Bao trai gái chúng vẫn dắt nhau đi hạnh phúc
Mà đời này anh lại mất em !... )

                  
    
                                
  
  










                 


<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2007 12:54:31 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
#464
    hongvan 02.09.2007 14:37:47 (permalink)
    0
    Trăng Khuất
     
    Biển vổ vào anh, biển vổ vào em
    Hồn Trăng trắng, gieo vào lòng đá trắng
    Gượng gạo ngàn năm cát chẳng thể nào mòi mặn
    Lận đận ven bờ sóng đâu có cao thêm
     
    Anh đã từng mọc, đã từng tỏa sáng
    Và như vầng trăng kia khéo lặn
    Để lại vầng mơ, đau đáu biển với bờ
    Chỉ đôi nét bằng lưỡi bút hư vô
    Cũng đủ để cày vở tâm tư thành vồng, thành luống
     
    Em như vầng trăng khuất sầu muộn
    Cứ nảy nòi muốn sáng với vầng dương
    Nhưng vĩnh viễn cũng chỉ là một vầng trăng khuất
    Với trăm năm lẻ lối lề đường.
     
    Đã có lúc soi tàn trên bãi cát
    Cuốn gió gió nằm , ngơ ngác giửa hoang vu
    Nghe vạn đại thì thầm trong vỏ sò, vỏ hến
    Khuất đời nhau , mờ ảo bóng trăng lu...
     
     
    ( Em là người tập tành mới làm thơ, đọc mấy bài thơ của các Anh, Chị đối họa về trăng và cát hay quá nên có vài dòng cảm xúc, mong rằng không làm hỏng Thi Tứ của mọi người - Hồng Vân)
     
     
     
    #465
      Thay đổi trang: << < 313233 > >> | Trang 31 của 84 trang, bài viết từ 451 đến 465 trên tổng số 1255 bài trong đề mục
      Chuyển nhanh đến:

      Thống kê hiện tại

      Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
      Kiểu:
      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9