Biển Khát

Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 13 trang, bài viết từ 271 đến 300 trên tổng số 376 bài trong đề mục
Tác giả Bài
Lê Hoàng Trúc
  • Số bài : 423
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.11.2010
Re:ANH CÒN NỢ MÙA THU - 18.07.2013 17:33:17
0
Ngược Thời Gian
 
Gió thổi người đi xa, ta đứng nhìn theo mây trắng
Không ngăn nỗi bóng tà, đau lòng miệng dâng tràn khóe đắng
 Thơ thẩn nhạt hồn, Vằng vặc bóng trăng treo
 
Những ngọn cỏ đầu đông bần bật run theo
Tựa khí trời muôn nơi sanh… hòa dòng cách cảm
Chúng mình nhớ nhau, bên anh mưa- mùa ảm đạm
 Câu nói chưa cùng, nay cách biển ngăn sông
 
Tiếng cười thương quen len lỏi vào bão giông
Em lắng nghe - trí  thầm ghi từng âm điệu
Vẽ lại hình hài qua ngọn lửa đêm đông
 
 
Một bóng sao bay chớp nháy giữa mênh mông
Lời thành khấn; phía bên anh bình yên hạnh phúc
Nếu một ngày cùng nhận  ra  qua tấm ván mục
Anh có còn e thẹn bén duyên em???
 
**Từ khi ấy... đêm không còn bình yên nữa....
Ta luôn đợi chờ những ảo mộng từ xa
Lê Hoàng Trúc

Blog Lê Hoàng Trúc

Kiều Giang
  • Số bài : 566
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.07.2011
  • Nơi: SAIGON - VN
Re:ANH CÒN NỢ MÙA THU - 26.07.2013 16:43:03
0

MÀU TRĂNG CÒN KHẮC KHOẢI ĐẾN BAO GIỜ
 
Đêm nay những cánh gió mùa thu thổi qua hồn anh,
 mà anh cứ ngỡ hơi thở của em từ đại dương xanh thẳm.
 Em xa muôn dặm, lặng lẽ lá vàng.  
Ai biết thu sang , hồng tươi chỉ thắm,
sao ta chỉ nhặt được  màu cúc vàng lận đận đa mang?
 
Xin cho mùi nguyệt quế trên da thịt em dâng lên trong hồn anh ,
để anh chết chìm dưới những đợt sóng ngầm trên biển thẳm Hawaii,
Thượng đế chỉ cho anh mảnh  hình hài thất thểu giữa nhân gian…
 
 Anh xin hôn lên Đồi Kim Cương trên đảo Wahu
 như hôn lên ngực em,
ngàn năm trào dâng tình ái,
đôi tay em ân cần khơi dậy những mùa trăng.
 
Xin cho anh níu ngàn năm vào đêm thẳm,
để anh hiểu thế nào là muôn dặm cách xa.
Tay em cuối trời khơi dậy phong ba,
nhưng trên tầng cao kia, anh vẫn thấy những ngọc ngà mà anh mơ ước.
 
Trần gian triền phược
Mây nước phù hoa.
Anh vẫn đi giữa tình em,
 anh vẫn đi giữa mùa trăng.
 Không có em,
màu trăng còn khắc khoải đến bao giờ ?
KG 20/7/2013
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.07.2013 16:44:27 bởi Kiều Giang >
Nghiêng trăng uống cạn bóng mình
Nghiêng đời uống cạn dòng sinh tử này

Kiều Giang
  • Số bài : 566
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.07.2011
  • Nơi: SAIGON - VN
Re:CÒN MANG PHẬN NGƯỜI - 01.08.2013 18:03:14
0

               DARK RAIN tranh siêu thực của MARIA KITANO
CÒN MANG PHẬN NGƯỜI

Tóc chiều
vừa xõa ngang vai
Đời cho mấy giọt thu phai
nhớ người
Sông Ngân
làm chứng bên trời
Mắt khuya một cõi luân hồi nhớ quên

Người đi
trăng cũng chợt buồn
Câu thơ hóa kiếp cội nguồn sơ khai
Từ em
khăn lụa người trao
Nửa nghiêng biển thẳm
nửa phai suối nguồn

Ta về xóa dấu địa đàng
Mà sao muôn kiếp
còn mang phận người?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.08.2013 18:49:32 bởi Kiều Giang >
Nghiêng trăng uống cạn bóng mình
Nghiêng đời uống cạn dòng sinh tử này

NganGiang
  • Số bài : 415
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.05.2007
  • Nơi: vô định
Re:CÒN MANG PHẬN NGƯỜI - 01.08.2013 19:00:37
0
Xin phép viết hoạ đôi vần cùng Kiều Giang:
CÒN ĐAU PHẬN NGƯỜI
 
Còn đau
nửa mảnh tim côi
Nửa câu thơ cũ
Bên trời khóc than...
Dấu xưa
In bóng địa đàng
Người đi
Từ độ
vườn hoang lối chiều
Tàn thu
sầu đọng cô liêu
Ngẩn ngơ bến vắng
trăm chiều ruột đau...
 
Phận người
một kiếp bèo dâu
Dở dang duyên nợ
Hằn đau cõi tình...


 
Có một khoảng trống nơi trái tim còn đập, lúc người rời xa tôi... €) €)

Kiều Giang
  • Số bài : 566
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.07.2011
  • Nơi: SAIGON - VN
Re: VÔ THƯỜNG ĐOÁ NGOAN - 02.08.2013 16:43:53
0
     VÔ THƯỜNG ĐÓA NGOAN
 
Tim ai
côi cút dặm trường
Cửa chiều chưa khép
còn vương lệ sầu
Mảnh trăng
vàng úa ngàn sau
Để cho
thơ nặng đời nhau
làm gì
Ngày xuân
còn lộng nét mày
Em còn
một nửa vòng tay ấm nồng
Đành thôi
mấy giọt tơ đồng
Giọt ngoài tri kỷ
giọt trong cội tình
Em về
khép cửa thiên đường
Lòng em
lại nở vô thường đóa ngoan...
        KG 2/8/2013

Cảm ơn Ngân Giang đã ghé thăm. Chúc NG hạnh phúc 
 
 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.08.2013 17:19:20 bởi Kiều Giang >
Nghiêng trăng uống cạn bóng mình
Nghiêng đời uống cạn dòng sinh tử này

Kiều Giang
  • Số bài : 566
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.07.2011
  • Nơi: SAIGON - VN
Re: MÙA THU VÀ EM - 08.08.2013 09:53:49
0
  MÙA THU VÀ EM

Tìm theo lá đỏ mịt mù
Em đi ngàn dặm mưa thu bụi vàng
Anh về ru giấc chiều hoang
Tiếng ai vọng giữa hôn hoàng tỉnh say

Người cho nửa sợi lông mày
Ai đem buộc chặt kiếp này vào em?
Tay nào  ngát nhuỵ thu đông
Lược nào em chải mấy dòng tơ xanh

Môi nào mọng giữa giấc anh
Tiếng em - oanh yến trên cành sương mơ
Áo nào đẫm nguyệt đào tơ
Gót nào dẫm nát cả bờ thuỵ miên

Tiếng em vụn vỡ giáo đường
Chúa về ngơ ngác thánh chương bàng hoàng
Làm sao nhặt hết thu vàng
Gửi em mùa vắng ngỡ ngàng dấu yêu!


<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.08.2013 09:55:48 bởi Kiều Giang >
Nghiêng trăng uống cạn bóng mình
Nghiêng đời uống cạn dòng sinh tử này

Kiều Giang
  • Số bài : 566
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.07.2011
  • Nơi: SAIGON - VN
Re: CÓ LỜI THƠ NÀO CỨU RỖI DÒNG SÔNG - 16.08.2013 21:34:31
0

                        
                   CÓ LỜI THƠ NÀO CỨU RỖI DÒNG SÔNG 
 
Những chiếc lá thu chưa kịp vàng
đang run rẩy uống những giọt mưa còn sót lại
của một thuở trần gian không yên ả
như hồn ta đang quay cuồng trong bão tố giận hờn em
 
Ta chỉ xin làm một vì sao thức đêm
cố quên đi muộn phiền
thắp sáng  trong hồn em vĩnh cửu.
Đêm nay ta lang thang trong bầu trời hoang
để tìm những gì mà mình không thể có
và tha thiết tặng em những gì mà em chẳng cần.
 
Em bơi thuyền theo dòng sông thời gian ngược về dĩ vãng
những lá thu xưa chết cạn giữa hồn em.
Nhưng em vẫn ngồi lượm từng vì sao
để khắc chân dung một thời mộng mị.
 
Em u buồn vứt những cánh hoa vào bờ nguyệt lạnh
để trả thù muôn dặm trần gian khúc khuỷu gập ghềnh.
Những tháng ngày giọt đắng lênh đênh
thấm vào mây hoàng hôn dập dồn cuối bãi.
Còn ta yêu em, nhập vào mắt đêm hoang dại muôn trùng.
 
  Khuya rồi, sao em còn ngồi viết những vần thơ trĩu nặng tâm tư
rồi ném vào khoảng không để ta nhặt về ấp ủ
Ta khắc lời thề lên vầng trăng
đến ngàn năm bài thơ của em cũng chẳng cũ bao giờ.
 
 Ta là dòng sông bơ vơ gởi thân nơi bến bờ nhân thế
đâu còn sợ gì dâu bể
một nốt nhạc trầm từ tay em cũng đủ ru hời giấc ngủ của dòng sông.
Thế mà tình em mãi mãi mùa đông
để dòng sông ta muôn đời chết lạnh.
Có lời thơ nào cứu rỗi dòng sông !
        KG 16/8/2013

<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2013 19:11:43 bởi Kiều Giang >
Nghiêng trăng uống cạn bóng mình
Nghiêng đời uống cạn dòng sinh tử này

Kiều Giang
  • Số bài : 566
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.07.2011
  • Nơi: SAIGON - VN
Re: LỊCH SỬ - 20.08.2013 09:56:10
0
                   LỊCH SỬ

" Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích"
                                                    J.J. ROUSSEAU

 
1.Người ta đẩy tội ác cho trôi vào quá khứ
Và đem lời nguyền đặt cược với tương lai?
Để quên đi cơn bão quét qua thế kỷ
Và chăm chú nhìn vào chiếc bánh vẽ phồng to như mặt trời

Người ta đem thiên đường bán rao giữa chợ
Và những đồng tiền chết đuối trong túi những
gã tự cho mình là kẻ tiên tri
Hoàng hôn khắc khoải đợi chờ

2. Hôm qua ta đào lịch sử
Thấy xương khô của những tên ngốc
Hôm nay ta đào lịch sử
thấy xương những ông vua giả danh hiền triết
cùng đùa bỡn với những tên pháp thuật
làm ma treo cổ lương tri ở pháp trường

Có phải chăng lịch sử
cũng dành những trang
để làm trò đùa nhảy múa của những tên bạo chúa
nhân danh...?


3.Và những giọt nước mắt vẫn sẽ chảy trên trang sử hồng
bát mồ hôi tưới lên những di chứng xám
Bàn tay cháy sạm ước mơ
Tuổi thơ bần cùng đạo đức
Những chiếc loa đẻ bài thánh ca đỏ rực
Gia tài khánh kiệt ông cha
quỷ ma lập đàn tự phong thánh
Quyền uy cuốc đất trồng hoa trên lưng bất hạnh
nuôi cỏ dại trên cánh đồng màu mỡ máu xương
Nụ cười rú lên trong đêm trên những xác thân mục rữa
Tương lai không điểm tựa
Ước mơc xanh là mục tiêu của tham vọng dối lừa

 
Người ta từng ngày quảng cáo lòng nhân
Lừa đảo cũng được vinh danh
Niềm tin nằm dưới thanh gươm tuốt vỏ
Trung thực đồng nghĩa với ngu si
Chân lý là điệu múa của quyền uy và ngụy biện

 
Chẳng có chân lý - chẳng còn niềm tin?
Người ta đang lang thang vào tội ác.

       KIỀU GIANG

<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2013 10:01:24 bởi Kiều Giang >
Nghiêng trăng uống cạn bóng mình
Nghiêng đời uống cạn dòng sinh tử này

Kiều Giang
  • Số bài : 566
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.07.2011
  • Nơi: SAIGON - VN
Re: ĐƠN SƠ NHƯ MỘT LỜI CA - 06.09.2013 22:16:26
0

       ĐƠN SƠ NHƯ MỘT LỜI CA
Ta vẫn đi trong lung linh gió bụi trần gian,
 gặp em giữa mênh mông bến bờ thi ca nước mắt.
Ta cúi xuống môi hôn trăng sao vằng vặc,
yêu em ngàn đời hương sắc giấu trong tay ? 
  
Xin mặt trời làm chứng cho những cơn say
ta mơ ước thành con chiên ngoan đạo,
 mà lòng ta ngậm ngùi nuôi gió bão
dập vùi giữa môi người một kiếp văn chương.
 
Thương em muốn làm một thảm cỏ xanh
vướng vào sắc-không diệu thường ngàn năm tiếc nuối
 vần thơ ta  một đời rong rêu đá cuội
lại hóa thân thành cuộc tình không có tuổi - cho em.
 
Giữa đất trời, ta xin làm một gã hát rong
Để ta hát trong mênh mông tình em
 hát cho đau thương trần gian
hát cho nhọc nhằn thương nhớ
ngàn năm mắc nợ… một thuở u hoài.
 
 Đêm nay những cơn gió mùa thu thổi qua dòng sông,
thổi qua hồn anh,
 mang hơi thở của tình em,
làm chênh vênh nỗi sầu thiên cổ
biết nơi ngàn trùng em còn trăn trở cùng ta ?
 
Em ơi, tình ta như gió, như sương
nhập vào  man man trần thế
mênh mông như màu xanh của bể
Và đơn sơ như một lời ca…
    KIEUGIANG 6/9/2013
 
 
 
 
 
 
 
 
 


<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.09.2013 13:23:43 bởi diên vỹ >
Nghiêng trăng uống cạn bóng mình
Nghiêng đời uống cạn dòng sinh tử này

Kiều Giang
  • Số bài : 566
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.07.2011
  • Nơi: SAIGON - VN
Re: ĐƠN SƠ NHƯ MỘT LỜI CA - 22.09.2013 09:20:55
0

   YÊU NGƯỜI GIỮA GIÓ BỤI TRẦN GIAN
 
Một ngày dòng sông xui ta
leo lên đỉnh của đám mây mùa thu
đang lững lờ trên bầu trời biên biếc nụ hôn,
không phải để đi tìm một giấc mơ hoang,
mà chỉ để tìm em trong thế gian triền phược.
Em xa biền biệt suối ngàn.
 
Sợi nắng mùa thu huy hoàng rơi trên áo em,
nhưng em nói rằng điều đó đâu có nghĩa gì
so với nỗi cô đơn ngàn năm em gánh chịu,
đó chỉ là trò đùa của con tạo,
trên lưng bất hạnh loài người.
 
Những giọt sương đêm lấp lánh như  ánh sao mai,
nhấp nháy trong hoài niệm xa xôi
của loài biết cười biết khóc,
trôi theo sự mê hoặc của tháng ngày.
Em đem ký ức vùi chôn vào sự đau thương của bàn tay đời bâng khuâng lam lũ,
một thuở bôn ba kiếm tìm nhành hoa nở muộn cuối hoàng hôn,
em để lại hơi thở dập dồn trong sóng mắt cuồn cuộn hồn thơ,
thức suốt ngàn năm bơ vơ
giữa bến bờ nhân thế.
 
Nhưng em đành nhận làm loài hoa thiên sứ,
tím ngát thế gian,
ban phát yêu thương cho cõi vô thường mộng mị,
run rẩy dưới ánh mặt trời,
và mỉm cười cùng tay người trong đêm trừ tịch,
thắc thỏm đợi tình em.
 
Mai ta về cùng bát ngát mùi hương loài hoa diên vỹ ,
em không giận hờn ta đã ngày đêm thui thủi yêu người
giữa gió bụi trần gian.                         
                KG 2/9/2013

<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2013 09:25:07 bởi Kiều Giang >
Nghiêng trăng uống cạn bóng mình
Nghiêng đời uống cạn dòng sinh tử này

Kiều Giang
  • Số bài : 566
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.07.2011
  • Nơi: SAIGON - VN
Re: YÊU GIỮA THU VÀNG - 12.10.2013 23:01:05
0
       YÊU GIỮA THU VÀNG
 

 
Mùa thu
lướt qua phím đàn em nức nở
Thương ai,chiếc lá vàng
ôm nỗi nhớ lung linh
Mùa thu nay về,
chỉ có một mình anh
Cây trút lá ngập hồn thu
muôn thuở.

Đêm nay giọt thu
rót đầy thêm nỗi nhớ
Mắt em long lanh,
anh nợ với ngàn sao
Vầng trán em,
anh khao khát trời cao
Vòm ngực ấy cùng vòng tay em rực lửa

Anh biết rồi,

ngày tháng cứ qua mau!
Ta thương tiếc
những rẩy run dĩ vãng
Từng khoảnh khắc
môi người dâng lãng mạn
Hương sắc cuộc đời,
mình trút cạn cho nhau

Anh nhớ em,

trăng quặn nửa hồn đau
Nghe cát bụi
rũ nhàu hương phấn mộng
Anh đi giữa mênh mông chân trời rộng
Lạnh buốt đôi vai
hoang vắng tinh cầu

Không có em,

mây hoàng hôn hấp hối
Anh lặng thầm
vẽ vội nét thu phai
Và cẩn thận
khắc lời em lên đá
Thuở em còn ngần ngại tiếng yêu ai

Nay ta về

cất giữ nụ hôn môi
Vào ký ức
của mùa thu năm trước
Và tất cả những gì ta có được:
Giữa thu vàng,
người đã nói yêu tôi…
SG 30/9/2013

<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.10.2013 23:07:12 bởi Kiều Giang >
Nghiêng trăng uống cạn bóng mình
Nghiêng đời uống cạn dòng sinh tử này

Kiều Giang
  • Số bài : 566
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.07.2011
  • Nơi: SAIGON - VN
Re: YÊU GIỮA THU VÀNG - 02.11.2013 21:20:58
0

    AI ĐÃ BÓP NGHẸT TIẾNG HÓT CỦA LOÀI CHIM
 
Làng ta,từ thuở hồng hoang của đất trời
loài chim vẫn thánh thót cho cuộc trường tồn quê mẹ,
vinh danh ngàn đời  ân sủng của đất đai,
tiếng hót đọng lại trong bình minh của mặt trời,
vẫn ngân dài dẫu ngàn năm khốn khó.

Thiên thu mưa gió,tiếng hót vẫn vút tận trời cao,  
dù bão tố phong ba không bao giờ im tiếng
làm vỡ tung những đêm đen đất nước
vang vang trong mênh mông trần gian,  
vinh danh tình thương,
thấm vào máu xương cha ông muôn thuở
cho rạng rỡ tự do,
cho vĩnh cửu thi ca
hát cho những đứa con hiền lành gió sương lam lũ ,
hát cho muôn đời huyền sử lung linh ,


Nhưng một ngày kia,
cơn bão bấc xa lạ ập về , cả trời giông bão
mang theo cơn lũ hoang của thế kỷ,
cuốn phăng đi màu xanh tuyệt mỹ quê hương
và  ước mơ ngàn đời trong cuộc hành trình đi tìm ngôn ngữ .

Lũ chim sáng nay im bặt tiếng ca,  
nhìn những cột mốc quỷ ma dịch xuống đầu làng,
đâm sâu vào ký ức xanh một thời oanh liệt
đâm sâu vào linh hồn ngàn năm của mẹ,
tứa máu tri thức ông cha

 Lũ chim khản cổ gọi bình minh
về giữa trời xanh,
bằng những lời ca gian nan mòn mỏi ,
giấu kín vào thời gian nức nở của một thời mạt vận sử xanh.


Nhưng người chủ làng lại cất tiếng ca vang
giữa đêm đen tàn nhẫn với quê hương,
rằng đó là tất mệnh hiển nhiên của  lịch sử,
cúi mặt đi trong đêm như loài sâu bọ,
bỏ ngoài tai tiếng hót sông núi hiển linh
đang réo gọi thiên thanh giữa trùng trùng bão tố,
chẳng còn chút xót thương tư lự ,
đâu có biết rằng ngàn đời xưa, và cả ngàn đời sau,
chưa bao giờ làng ta làm mất một cục đất linh thiêng.


Loài chim vút lên giữa trời xanh
gánh trên lưng thời gian vết thương nhọc nhằn thế kỷ
bỏ làng đi trốn vào nỗi ưu tư  treo ngược giữa trời,
ngoái nhìn lũ ma trơi ngời ngời nhảy múa bên lịch sử tàn tro.
bóp chết ước mơ của lời ca núi sông vĩnh cửu.

Đêm nay ta hát cùng dòng sông,
đi giữa thiên thu đất trời quê mẹ,
ngàn đời mắc nợ tiếng chim, mắc nợ tình em,
mênh mông quặn buồn thương nhớ
mơ một ngày hội ngộ 
giữa bình minh.
   KG 9/2013


<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2013 21:41:04 bởi Kiều Giang >
Nghiêng trăng uống cạn bóng mình
Nghiêng đời uống cạn dòng sinh tử này

Kiều Giang
  • Số bài : 566
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.07.2011
  • Nơi: SAIGON - VN
Re: NÓI VỚI MÙA THU - 17.11.2013 12:15:36
0
Nói Với Mùa Thu

Một ngày biển xanh nói với ta,
rằng em đang ngồi mơ mộng bên bờ trăng,
nhớ về một thuở xa xăm
đam mê hờn giận.

Cơn mưa mùa thu muốn mở cửa hồn em
để rắc lên những hạt bụi vàng trăm năm dành dụm,
nhưng em một mực khước từ.

Em thẫn thờ trải tim mình lên sóng,
gánh cô đơn đi về biển xanh,
ngất ngây theo từng cơn gió lộng,
chối từ ánh mắt phồn hoa.

Những cơn gió thổi qua ký ức của loài chim,
mang theo tình em bay vào biển thẳm mênh mông,
bỏ lại một thời dĩ vãng,
có ai hiểu được giọt mưa thu sáng nay,
đang gánh trên lưng nước mắt hay nụ cười?

Đêm nay ta lặng lẽ đi tìm giấc mơ em,
trôi theo đám mây trần gian ngàn năm gánh nỗi ưu phiền.
Ta thấy em ngồi hát với vầng trăng,
rằng em không còn tin vào nụ cười dâng lên
từ những đợt sóng tình nhân thế, gập ghềnh dâu bể,
dù ngan ngát hương hoa.

Em nói cùng ta,
cánh gió mùa thu thổi qua trần gian
đã làm tung cát bụi vô thường,
phủ mờ nét văn chương mà bao năm
em đã đổi bằng cơm áo,
chiếc lá vàng phủ màu hư ảo
lên giấc mơ em ấp ủ muôn đời.
           KIỀU GIANG
      ( Đã đăng ở diendan.org)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.11.2013 12:26:00 bởi Kiều Giang >
Nghiêng trăng uống cạn bóng mình
Nghiêng đời uống cạn dòng sinh tử này

Kiều Giang
  • Số bài : 566
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.07.2011
  • Nơi: SAIGON - VN
Re:Em Lại Trở Về Trong Giấc Mơ Anh - 20.11.2013 16:22:24
0
Em Lại Trở Về Trong Giấc Mơ Anh

Những chiếc lá vàng đưa tay níu lấy mùa thu
xạt xào buốt giá giữa mùa đông
làm cho hồn em trăm năm trở giấc

Cành Iris vẫn lung linh tím thẫm
dịu dàng mơ mộng ướt đẫm sương đêm
Trong khu vườn nhà em, hoa bảo cùng anh
rằng những cơn gió mùa đông
thổi qua hồn em làm rối tung bao tầng ký ức
một đời em dấu trong những trang thơ
bơ vơ qua những mùa lá vàng không yên ả
còn tình anh như vì sao lạ
chìm giữa mênh mông

Ta đưa nhau về giữa mịt mù tháng năm
đi kiếm tìm một điều có thể
giữa bàn tay của những kẻ đi gieo rắc sự sợ hãi
về những điều được cho là không thể của nhân gian

Anh nguyện làm những giọt thu tinh khiết cuối cùng
tưới lên nỗi khổ đau của em trăm năm gánh chịu.
Những ray rức cuộc đời, xin người gởi lại hồn ta

Hôm nay em trở về trong giấc mơ anh
mang theo những mảng đời đầy thương tích
từng đi qua những mùa thu chết
sương lạnh đầy hồn, nghe gió bạc đầu
reo trên bao tầng núi thức mùa đông

Có phải chăng
anh vẫn gánh trên lưng thời gian
nỗi niềm gian nan thế kỷ
để cùng em đi tìm chân trời tuyệt mỹ vô ngôn.
    KIEUGIANG 20/11/2013

<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2013 16:38:42 bởi Kiều Giang >
Nghiêng trăng uống cạn bóng mình
Nghiêng đời uống cạn dòng sinh tử này

Kiều Giang
  • Số bài : 566
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.07.2011
  • Nơi: SAIGON - VN
ReBÓNG TỐI - 02.12.2013 21:34:17
0

BÓNG TỐI

Người mẹ mù
tay mò mẫm lên di ảnh của năm đứa con
những nén nhang đã tàn từ lâu
nhưng mẹ vẫn ngồi im trong bóng tối.

Những đứa con mẹ đã ra đi trước anh
hơn nửa thế kỷ
hôm nay mẹ lại sờ lên di ảnh anh,
không còn nước mắt
để nhỏ xuống vinh quang

Trong căn nhà mục nát trăm năm
mẹ vẫn còn ngồi giữa mấy tầng bóng tối
hình như ngoài kia
súng còn nổ
kẻ cướp
đang ở sau lưng
làm sao mẹ đẻ thêm được cho anh
những đứa con…
trong bóng tối.

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2013 21:38:38 bởi Kiều Giang >
Nghiêng trăng uống cạn bóng mình
Nghiêng đời uống cạn dòng sinh tử này

Kiều Giang
  • Số bài : 566
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.07.2011
  • Nơi: SAIGON - VN
Re:ReBÓNG TỐI - 14.12.2013 21:29:27
0

CHIỀU TÍM THƠ EM

Anh biết em từ thuở mười lăm
Đưa tay anh hứng đóa hoa rằm
Đâu ngờ xuân đến trăng em Nguyệt
Trăng Nguyệt cùng chung một chỗ nằm
 
Anh nhớ em từ thuở đôi mươi

Chiều rơi trên đôi má em cười
Câu thơ em ủ trong khăn áo
Người về chia nửa mộng đôi nơi
 
Năm ba mươi tuổi em theo chồng
Anh về lặng lẽ vén mây trông
Trên cao em dệt màu thơ tím
Vì biết người xưa vẫn ngóng trông
 
Năm nay em đã bốn mươi rồi
Vần thơ em dỗ giấc cho người
Anh về đọc lại dòng thơ tím
Tím cả chiều hoang ! Em biết không ?
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2013 21:39:09 bởi Kiều Giang >
Nghiêng trăng uống cạn bóng mình
Nghiêng đời uống cạn dòng sinh tử này

Kiều Giang
  • Số bài : 566
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.07.2011
  • Nơi: SAIGON - VN
Re:ReBÓNG TỐI - 28.12.2013 15:37:28
0
XIN CHO TA ĐỔI LẤY CUỘC LƯU ĐÀY


  T

Hình như đêm nay có tiếng sóng vỗ vào giấc mơ ta
như tiếng em vẫn âm thầm tha thiết
mà ta đã giấu sâu vào ký ức
một cuộc tình thăm thẳm ngàn xa

Hãy cho ta làm tên nô bộc gác cửa tình em
để trong mênh mông hoàng hôn,
sẽ van xin mặt trời đừng bao giờ tắt,
ta theo loài chim én đi nhặt những mùa xuân…

Và hãy cho ta hôn lên sự kiêu hãnh của em
để ta hiểu thế nào là nỗi đau thánh thiện
và đem cả đời thơ này đánh đổi cuộc lưu đày trong mắt em muôn thuở mộng mơ.

Ta muốn máu của ta chảy vào thơ em,
cháy lên ngọn lửa để sưởi ấm con tim băng giá,
một đời mắc nợ
người con gái cho ta làn hơi thở kiêu sa.

Xin người đừng cất bước chia xa
vì ta biết dòng sông nào cũng mãi mãi không về,
bỏ lại mình ta đêm trường tăm tối,
nằm nghe tiếng em huyền thoại cỡi trên lưng,
như hồng hoang, như em
từ muôn kiếp trở về
rồi lại muôn thuở ra đi…?

<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.02.2014 19:44:21 bởi Kiều Giang >
Nghiêng trăng uống cạn bóng mình
Nghiêng đời uống cạn dòng sinh tử này

Kiều Giang
  • Số bài : 566
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.07.2011
  • Nơi: SAIGON - VN
Re:ReBÓNG TỐI - 05.01.2014 10:22:44
0


LỠ LÀNG LỆ XANH

 
Lá vàng đọng chút buồn thưa
đông tàn, may áo cho vừa nhớ thương
vòng tay khép mở vô thường
tóc mây muôn dặm,còn vương lệ sầu

Em giờ biền biệt nơi đâu
có nghe trăng rụng bên cầu nhân gian
anh đi góp nhặt võ vàng
bến sông chim sáo sang ngang mất rồi?

Áo người hứng giọt mưa thôi !
còn đây nhung gấm rũ nhàu tơ duyên
tiếng chuông siêu độ muộn phiền
trăm năm đành gửi thiên đường cõi chơi

Tay em mở buộc tơ trời
để trong hương sắc cũng vơi đá vàng
cuối trời nhặt bóng trăng tan
gửi vào cầm sắt lỡ làng lệ xanh…
 


<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2014 10:40:18 bởi Kiều Giang >
Nghiêng trăng uống cạn bóng mình
Nghiêng đời uống cạn dòng sinh tử này

Kiều Giang
  • Số bài : 566
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.07.2011
  • Nơi: SAIGON - VN
Re:ReBÓNG TỐI - 16.01.2014 21:57:16
0
GIÁ NHƯ
 

Giá như trái đất đừng tròn
Để cho muôn dặm, chẳng làm khổ nhau

Giá như  đừng có mưa Ngâu

Sầu em  không nỡ nhuộm màu tóc anh


Vườn anh thắp nửa vầng trăng 

Nửa kia đã hẹn để dành riêng em 
Giá như ngày cũng là đêm 
Anh làm trăng bạc hôn lên đá vàng

Giá như anh ở bên nàng 

Em nào phải nhỏ đôi hàng lệ hoa 
Ngàn năm trăng lỡ nhạt nhòa 
Anh se lãng đãng tơ ngà hương bay

Giá như làm được cơn say 

Anh xin chết giữa đôi mày của em
 

Nghiêng trăng uống cạn bóng mình
Nghiêng đời uống cạn dòng sinh tử này

Kiều Giang
  • Số bài : 566
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.07.2011
  • Nơi: SAIGON - VN
Re:ReBÓNG TỐI - 29.01.2014 14:29:23
0
GửI Em ChIềU CuỐi NăM

Đã mấy hôm rồi, em bặt tin
Chắc em hờn dỗi ! Cũng tại anh
Thương em đôi mắt chiều nay ướt
Ướt cả mùa xuân, ướt cả tình.

Anh xin xếp lại mấy vần thơ
Vào nắng vào mây vào mắt xưa
Vào trang giấy trắng, anh chưa viết
Vào đáy chiều hoang, bóng nguyệt mờ

Ngoài kia thiên hạ đón xuân sang
Chỉ có mình anh tiếc bẽ bàng
Nhớ ! Gác lên đầu khô khốc cháy
Đêm tàn còn níu ánh trăng tan
     (Saigon, cuối năm Quí Tỵ)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.03.2014 16:15:47 bởi Kiều Giang >
Nghiêng trăng uống cạn bóng mình
Nghiêng đời uống cạn dòng sinh tử này

Kiều Giang
  • Số bài : 566
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.07.2011
  • Nơi: SAIGON - VN
Re:ReBÓNG TỐI - 06.02.2014 21:54:00
0
MƯA THÁNG GIÊNG


 
Ngày xưa mưa tháng chạp
Em làm thơ yêu anh
Mưa giăng đầy phố mắt
Hoàng hôn nhòa khói lên…

Mắt em chiều thăm thẳm

Những ngày ta không nhau
Anh tay dài lận đận
Tuổi buồn - em ca dao

Những mùa trăng thiên cổ
Nghiêng chao về phía em
Đời anh thành thổ mộ
Em chôn mấy giọt tình

Mưa bây giờ - tháng giêng
Từng giọt gầy trăn trở
Mùa xuân nào? Nỗi nhớ !
Còn nghiêng về phương em…

# Ngày đầu xuân Giáp Ngọ 2014

<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.02.2014 21:43:32 bởi Kiều Giang >
Nghiêng trăng uống cạn bóng mình
Nghiêng đời uống cạn dòng sinh tử này

Kiều Giang
  • Số bài : 566
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.07.2011
  • Nơi: SAIGON - VN
Re:ReBÓNG TỐI - 10.03.2014 16:08:13
0

  TA CHỈ XIN NGƯỜI MỘT ĐIỀU NHỎ NHẶT 

 
Đêm nay, ta lắng nghe tiếng trở mình
của những cánh hoa luyến tiếc mùa thu
và nguyền rủa cơn gió bấc của mùa đông nghiệt ngã
thổi qua giấc mơ ta, một thời rơm rạ không em.
 

Đã bao năm, ta lang thang vào câu chuyện cổ tích yêu thương
trong khắc khoải hoàng hôn, hồn ta mang đầy thương tích, bao mùa lưu lạc giữa tình em.

Ta vẫn khờ khạo tin vào sự bất tận con tim,
bên kia đám mây đen là một khung trời bình yên sáng sủa.
như  cánh chim vô tư bay qua bầu trời nhung lụa
hương sắc mùa xuân.
 
Ta chỉ xin được vắt kiệt con tim
dẫu chênh vênh trần thế ,
tận cùng dâu bể
đêm đêm làm chim Tinh Vệ
cõng những vần thơ xanh vá duyên nợ đời người.

Em mãi mãi lặng thinh trên vầng trán  đơn côi
còn ta đi góp nhặt những tặng vật ở nơi cùng trời cuối đất,
dành dụm cho em
trong thao thức đợi chờ ,
bơ vơ  tháng năm phiêu bạt
mỏi mắt hoàng hôn.

Có phải em nói rằng đã cho ta những ân sủng thế gian
mà em chưa từng trao gửi cho ai,
có phải thượng đế trói buộc hình hài chúng mình muôn kiếp,
cạn cho nhau dòng nước mắt và tiếng hát muôn trùng.
Nếu như thế, người ơi, ta chỉ xin một điều nhỏ nhặt:
cuối cùng, người ở lại trong giấc mơ ta.

<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.03.2014 16:12:32 bởi Kiều Giang >
Nghiêng trăng uống cạn bóng mình
Nghiêng đời uống cạn dòng sinh tử này

Kiều Giang
  • Số bài : 566
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.07.2011
  • Nơi: SAIGON - VN
Re:ReBÓNG TỐI - 26.03.2014 14:46:28
0
XIN EM HÃY CHỜ TA


Hình như có tiếng đàn ai nức nở bến sông
vọng về mênh mông huyền thoại
ta một thời, mắt trần gian lầm lỗi
giữa đêm đen, nằm đợi hoang vu

Chuyện trăm năm, cơn gió bấc thét gào
từng khoảnh khắc, mặt trời đau sóng cuộn
ta vẫn đi trong mênh mông chân trời rộng
khối u tình đau mãi đến ngàn sau.

Chúa cũng không thể giải nghĩa vì sao
mùa đông ấy, trăng chìm sâu đáy ngục
ta cố nuốt thời gian vào lồng ngực
tìm chút ánh vàng le lói giữa đêm sâu.

Trăng đã chết và mặt trời đã mất
ta vác nợ trần gian qua vực thẳm tháng ngày
cố dìm mình vào những cơn say
cho quên hết mặt trời đen trước ngực

Em không về nữa? Hỡi những mùa xuân ta mất
thôi có gì đâu, những thao thức trần gian
xin em giữ mắt khuya tròn hương sắc
Và đợi chờ ta, cuối lối mây ngàn.
SG mồng 4 Tết Giáp Ngọ

<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.04.2014 17:05:45 bởi Kiều Giang >
Nghiêng trăng uống cạn bóng mình
Nghiêng đời uống cạn dòng sinh tử này

Kiều Giang
  • Số bài : 566
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.07.2011
  • Nơi: SAIGON - VN
Re:ReBÓNG TỐI - 19.04.2014 17:07:50
0
CON ĐÒ TÌNH NẰM ĐỢI BẾN PHÙ VÂN


Giây phút ấy người buồn chẳng nói
Có ngờ đâu bão nổi phía không em
Ta lầm lũi, cuối dòng sông đứng đợi
Từng bước chân, sợi tóc ấy say mềm

Người vẫn hẹn, như tuổi đời vẫn hẹn
Giọt trăng khuya, đêm cứ khuyết lại đầy
Lời ca cũ, muôn đời còn thánh thiện
Người cho ta cả biển sóng bồi hồi

Trời không buồn, nhưng mưa vẫn cứ rơi
Như tháng tư, một thời em đã đến
Chiều vội vã, người đi quên ước hẹn
Hương rượu thầm, chuốc mãi một mình tôi.

Quê hương ơi, sao bây giờ, người đòi nước mắt
Ta còn giọt nào nhỏ xuống mỹ nhân?
Xưa Phạm Lãi, lòng trăng sao vằng vặc
Con đò tình nằm đợi bến phù vân...
SG 4/4/14




R

<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.04.2014 18:36:57 bởi Ct.Ly >
Nghiêng trăng uống cạn bóng mình
Nghiêng đời uống cạn dòng sinh tử này

Kiều Giang
  • Số bài : 566
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.07.2011
  • Nơi: SAIGON - VN
Re:ReBÓNG TỐI - 14.05.2014 13:55:18
0
SỰ TÍCH CỦA NƯỚC MẮT

Em bảo em là mây
còn anh, bầu trời rộng
đêm ngày em ngất ngây
giữa mênh mông gió lộng

Những ngày anh hiền lành
Em tung tăng múa hát
anh hôn hoài lên mắt
tầng mây em cô đơn

Có những đêm đầy trăng
Anh ôm mây, tay gió
bờ môi anh mộng mỵ
mây gió cùng... lênh đênh

Rồi bão tố nổi lên
anh giận gì, không biết
mây em thành nước mắt
rơi vào lòng nhân gian.
KG 7/4/14

Nghiêng trăng uống cạn bóng mình
Nghiêng đời uống cạn dòng sinh tử này

Kiều Giang
  • Số bài : 566
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.07.2011
  • Nơi: SAIGON - VN
Re:ReBÓNG TỐI - 19.05.2014 18:23:22
0
Ru Em Huyền Thoại
Gửi cho người đi mãi


 
Ta về ôm đất ru em
Trắng kinh bến giác, xanh miền cỏ non
Ru cho hoa rụng trắng đường
Gót em một thuở thơm miền du ca

Ru em vàng nụ mù sa
Vầng trăng xưa rụng lên tà áo xuân
Mây thu nhẹ bước tần ngần
Sợ mai lệ nhỏ cuối vần thơ say

Bao giờ xanh ngọc trao tay
Nửa đêm huyền thoại đợi ngày gấm hoa
Sầu khuya mở khép canh tà
Ru em ru giọt mưa sa cuối trời

Người về giữa giấc mơ tôi
Xin em hãy ngủ cuối lời ru anh.

<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.05.2014 18:31:29 bởi Kiều Giang >
Nghiêng trăng uống cạn bóng mình
Nghiêng đời uống cạn dòng sinh tử này

Kiều Giang
  • Số bài : 566
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.07.2011
  • Nơi: SAIGON - VN
Re:ReBÓNG TỐI - 23.05.2014 21:36:19
0
TÓC MẸ TRẮNG MÂY TRỜI BIỂN ĐẢO QUÊ HƯƠNG

  Mẹ Âu Cơ
thương đàn con trăm trứng,
tóc trắng mấy ngàn năm,
bay về ôm mây trời biển đảo quê hương
bàn chân cha, Lạc Long Quân,
bao năm đi mở nước,
thương giống nòi, gió bạc áo Trường Sơn

Dù bốn ngàn năm vinh quang, vẫn chưa xóa hết tủi hờn,
quân cướp nước vẫn chờn vờn ải bắc,
thương tổ quốc, ngày đêm lo âu chống giặc,
lòng chẳng phút nào yên.

Một ngàn năm lấy thịt đè người,
lũ giặc Hán, Mã Viện cuồng điên khóc,
vì trụ đồng chiết mà Giao Chỉ hùng anh chẳng diệt,
Trương Phụ cường bạo moi gan người, mà chẳng phuất phục được lòng yêu nước của dân Nam.

Bạch Đằng Giang,
sông hát cùng Ngô Quyền trăm năm bất bại,
tự hào thay Lý Thường Kiệt làm cho Tống triều kinh hãi ,
bão lửa đất Ung, Liêm.
Nặng Nghĩa Nhân, Hưng Đạo Vương ba lần đuổi giặc Nguyên,
toàn dân đứng lên Sát Thát,
mấy trăm năm cơ đồ vững như bàn thạch,
trên dưới một lòng vì vua biết lo cơm áo cho dân.
Mười năm nằm gai nếm mật, Nguyễn Trãi vẹn lời thề cùng cha, trả xong nợ nước thù nhà.
Bọn Vương Thông quỳ gối xin tha,
bại binh rút về như lũ chuột.
Nhưng bọn Tống Minh đâu biết gì nhơ nhuốc,
vẫn lăm le đi cướp nước người.
Nhà Thanh, bao bài học xưa vẫn chưa xuôi,
nên chỉ năm ngày đêm, bị Nguyễn Huệ Quang Trung đánh cho hai mươi vạn quân tan tát,
Tôn Sĩ Nghị thoát thân không xiêm không giáp,
bỏ lại ba quân chết đặc nghẽn Sông Hồng.

Ô hô ! thương hại thay, mà cũng căm ghét thay, lòng tham lam sao chúng bay không bao giờ từ bỏ ?
Đất chúng bay rộng, dân chúng bay đông, tài nguyên chúng bay không hề thiếu, sao chúng bay không mở rộng nghĩa nhân,
một lần, cho loài người nhìn thấy?
Túi nghĩa nhân, Khổng Tử để lại, nay chúng mày đã đổ sạch rồi chăng?
Nhân dân ta, đất nước ta, tuy nhỏ bé, nhưng ý chí kiên cường,
trước sau như một, vẫn “ đem đại nghĩa để thắng hung tàn, lấy chí nhân thay cường bạo”,
nhưng quyết không bao giờ run sợ trước lũ xâm lăng.

Nhớ xưa, Mỵ Châu vì đem trái tim để lên đầu
mà An Dương Vương mất nước, còn rắc lông ngỗng dẫn đường cho Trọng Thủy gian phu.
Còn nay dân ta tỉnh chưa say,
đâu còn có kẻ nào ngu mà tin vào mười sáu chữ vàng và bốn tốt.
Chắc chẳng còn ai dại dột tin chúng bay, vì năm 79 chúng bay cướp sạch 6 tỉnh phía Bắc của ta.
Năm 74, chúng bay cướp Hoàng Sa,
Năm 88, chúng bay nuốt Gác- Ma, cách xa chúng bay 1500 cây số,
74 chiến sĩ anh dũng của ta đã không về !
Chẳng lẽ bao nhiêu đau thương còn chưa tỉnh cơn mê anh bạn vàng “ bốn tốt”? Trái tim khối óc ai, sao đã từ lâu không phân biệt bạn thù?

Bốn ngàn năm, dân ta, sông máu đổ về Biển Đông,
Nay không thể nào quỳ dâng cho quân bành trướng,
ngàn năm thao lược cha ông, nay xin hãy đem về.
Tóc mẹ Âu Cơ đêm ngày phủ lên biển đảo quê hương,
sẽ có ngày quét sạch lũ tham lam cướp nước.
Hỡi quân xâm lược
chúng bay nhất định thua
.

<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.05.2014 22:52:37 bởi Kiều Giang >
Nghiêng trăng uống cạn bóng mình
Nghiêng đời uống cạn dòng sinh tử này

Kiều Giang
  • Số bài : 566
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.07.2011
  • Nơi: SAIGON - VN
Câu Kinh Người Khách Trọ - 30.05.2014 21:57:11
0
CÂU KINH NGƯỜI KHÁCH TRỌ
Chút xao động biển khơi
phải đâu là bão tố?
tình em như ngọn gió
thổi qua hồn - Heo may

Phải em là mây bay
lang thang trời nắng hạ
anh là miền đất lạ
chiều in dấu chân ai

Tình anh như dòng sông
chỉ xuôi về biển cả
Câu kinh người khách trọ
mãi vọng về trăm năm
KG 28/4/2014

Nghiêng trăng uống cạn bóng mình
Nghiêng đời uống cạn dòng sinh tử này

Kiều Giang
  • Số bài : 566
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.07.2011
  • Nơi: SAIGON - VN
Re:Câu Kinh Người Khách Trọ - 07.06.2014 23:58:15
0
TRÁI TIM HOÀNG HÔN

Lại một ngày
chúng mình cùng đi trên miền sỏi đá.
Yêu em người khách lạ muôn trùng.
Bình minh về trên ước mơ chung,
nhưng ta bước đi giữa mịt mùng gió cát.
cô đơn sa mạc
tiếng hát lãng du
ai biết vì sao trên đọt mù u con bướm vàng không đậu
trăng non rào giậu
ta đi qua trường thành trăm năm
làm người khách trọ
trong trái tim người
một thuở đã hoàng hôn

Nghiêng trăng uống cạn bóng mình
Nghiêng đời uống cạn dòng sinh tử này

Kiều Giang
  • Số bài : 566
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 10.07.2011
  • Nơi: SAIGON - VN
Re:Câu Kinh Người Khách Trọ - 17.06.2014 11:55:03
0
XIN CỨ HÓT TRONG KÝ ỨC ANH

Hỡi loài chim Vàng Anh
xin em hãy cứ hót trong ký ức anh vĩnh cửu
hót cho thêm dài bài hành ca anh viết giữa trăng sao,
để anh tìm cho ra lời ca đồng điệu

nhưng mà anh nghe như tiếng em đã khàn,
giọng em đã lạc
vì tiếng em đã muốn làm rộn rã những lời thơ bên kia hoàng hôn
chỉ còn tiếng hót mòn rơi xuống lãng quên

Hỡi loài chim Vàng Anh
em đã hẹn cùng ta
đến mùa xuân em sẽ hát cho ta nghe bài tình ca muôn thuở
nhưng bài tình ca ấy em sẽ không bao giờ hát nữa
vì có tiếng chim nào, còn biết hót tiếng vô biên

Trong vườn nhà anh
hình như loài chim Vàng Anh đang học lời ca giã biệt
dù chim biết rằng không có loài hoa diên vỹ nào tha thiết
giữa hồn ta
ngoài kia trăng nước phồn hoa
Vàng Anh,nay đã gửi lời ca cho người

<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2014 11:59:04 bởi Kiều Giang >
Nghiêng trăng uống cạn bóng mình
Nghiêng đời uống cạn dòng sinh tử này

Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 13 trang, bài viết từ 271 đến 300 trên tổng số 376 bài trong đề mục