Thơ ơi Thơ
Thay đổi trang: << < 585960 > >> | Trang 58 của 62 trang, bài viết từ 856 đến 870 trên tổng số 916 bài trong đề mục
vũkimThanh 11.03.2009 04:10:31 (permalink)
0
 
Thỉnh thầy Tú
 
Muốn nghe thầy Tú một lời khuyên
Tôi định đi thăm ván bán thuyền
Vốn liếng có cần nhiều bạc nén
Tay nghề chắc phải có thâm niên
Nghề này thầy có nhiều kinh nghiệm
Mối nọ tôi chưa thạo nghiệp chuyên
Thầy hãy ban ân cho kẻ khó
Thoát nghèo lễ tạ một vành khuyên
 
(Mời thầy Thanh họa cho vui bến sông vàng nhé./.)


khỏi Thỉnh


Túi tiền rủng rỉnh cậy chi khuyên
Bán ván thừa xu để sắm thuyền
Dư của lo chi người phỉnh gạt
Lắm tiền chỉ sợ gặp vong niên
Ra nghề ắt có thêm kinh nghiệm
Vào làng sẽ đặng một nghiệp chuyên
Thuyền thúng thầy Tang rành quá cở
Đâu cần chi phải một lời khuyên.

Nghinh Nguyên 
 



Thân họa :
 
 
 
 

VẸN TRÒN
 
Bên hồ líu ríu lũ Vành Khuyên
Sóng nước reo vui vỗ mạn thuyền
Thắm thiết thương nhau cơn giận nén
Men nồng cụng chén tới ngàn niên
Mưu cao luyện đức  đời chiêm nghiệm
Trí cả tu tâm sống chính chuyên
Hữu sự chung tay không ngại khó
Tình xưa bão gió vẫn còn nguyên
 
Vũ kim Thanh
vũkimThanh 13.03.2009 15:33:06 (permalink)
0



 
Ngựa, một hình ảnh đã trở thành dĩ vãng của quê tôi
 
 
NHỚ NGỰA
 
Anh về phố núi lao xao gió
Thoảng cánh tigôn dưới góc hè
Tiếng buồn nhạc ngựa giờ thôi gõ
Chỉ mãi lạnh lùng những tiếng xe
 
Phố núi bây giờ thay đổi quá
Nhà cao, cửa rộng đứng chen vai
Nhìn anh như thể người xa lạ
Lỡ lạc đường về biết hỏi ai ?
 
Thuở nhỏ anh thường theo chân ngựa
Mỗi chiều lên núi hái sim ăn
Giờ anh leo núi bằng...xe máy
Cởi bỏ giày Tây, uống rượu cần
 
Đường đất gập ghềnh thành thẳng tắp
Đèn hoa giăng mắc phố muôn màu
Anh tìm xe ngựa mà không gặp
Xe khách chạy dài giữa nỗi đau
 
Bao năm xa núi chưa quên được
Anh vẫn quê mùa, vẫn thế thôi
Chỉ thương vó ngựa - hồn sơn cước
Đã trở thành dĩ vãng xa xôi
 
Hàn Phong



 Thỉnh thoảng tôi thường nghe Elvis Phương hát bài hát  “Vết thù trên lưng ngựa hoang ” để cảm thông với nỗi niềm của loài vật biết chung tình với con người này … và tôi cũng thường nghêu  ngao gào thét trong những dịp hát Karaoke với bạn bè : Ngựa hoang quên thù oán căm …từ nơi tối tăm về vùng tươi sáng …. Ngựa hoang …về tới bến sông rồi ….cởi mở lòng ra với cõi đời …..Nhưng đời làm ngựa hoang chết gục …và trên lưng nó ôi ….còn nguyên những vết thù ….
 
Nay đọc bài thơ và ảnh  “Nhớ  Ngựa ”này của Hàn Phong mang một nỗi niềm nhớ thương kỷ niệm cũ thật đẹp đẽ và sâu sắc , tôi có sự đồng cảm rất nhiều với hai câu :
 
(Anh tìm xe ngựa mà không gặp
Xe khách chạy dài giữa nỗi đau)
 HP
Một cái nhìn rất đời thường và hiện thực , bây giờ rất nhiều cảnh hành khách đi xe “ dù”  chật chội , lấn át nhau ,rất nhiều phiền toái và còn bị nhà xe cho bố  trí cho “ăn cơm tù” để “chặt chém”  tiền bạc , thậm chí còn dùng bạo lực  đánh nhau xảy ra án mạng như các báo chí thường đăng tải .Tìm đâu tiếng vó câu nhịp nhàng mà thơ mộng ngày nào . Cám ơn bạn đã có những tác phẩm hay và đẹp .
 
 
 
MỊT MÙ VÓ CÂU
 
Người về bến nước ngày xưa
Cỏ non mềm gót Trăng vừa lên cao
Nhớ thương tri kỷ năm nào
Tung bờm bạt gió giữa bao la trời
Non sông còn đó dòng đời
Ngựa xưa tản mát chơi vơi lạc bầy
Dậm châm nghe tiếng đất dầy
Tình xưa vời vợi theo mây về ngàn
Trăng mờ nghiêng hũ rượu tàn
Phiêu linh một cõi tiếng đàn  đêm thâu
Cao nguyên sương đọng vết sầu
Lênh đênh một bóng giữa mầu hoang vu
Ai làm cho lá vàng thu
Cuốn muôn kỷ niệm mịt mù vó câu
 
Vũ kim Thanh
Tutang 14.03.2009 06:35:26 (permalink)
0
Kính Thầy Thanh./.
 
Vắng ngựa đã có trâu bò
Cùng loài ăn cỏ đi cày kéo xe
Ngựa phi nước đại khoẻ re
Trâu bò đủng đỉnh cũng thì đến nơi.
 
Thầy Thanh ơi, thịt ngựa đem làm phở còn nói dối là thịt bò nữa đấy, thế thì ngựa không bằng bò là gì? Vả lại bò có đá hậu như ngựa đâu?
vũkimThanh 31.03.2009 04:04:45 (permalink)
0

Trích đoạn: Tutang

Kính Thầy Thanh./.
 
Vắng ngựa đã có trâu bò
Cùng loài ăn cỏ đi cày kéo xe
Ngựa phi nước đại khoẻ re
Trâu bò đủng đỉnh cũng thì đến nơi.
 
Thầy Thanh ơi, thịt ngựa đem làm phở còn nói dối là thịt bò nữa đấy, thế thì ngựa không bằng bò là gì? Vả lại bò có đá hậu như ngựa đâu?

 
Trời sinh ra muôn loài khác nhau  và muôn cách tự vệ khác nhau ,Ngựa và Bò không biết nói dối , chỉ có hàng phở  ma lanh biết nói dối mà thôi....
vũkimThanh 10.04.2009 04:38:49 (permalink)
0
 
 


 

TRĂNG NON
 
Trăng non một bóng chơi vơi
Khói sương vây kín , Ðào phơi sắc hồng
Tìm về với những dòng sông
Ðắm mình hòa mộng bên đồng lúa reo
Cho dù bé bỏng cheo leo
Chưa tròn duyên kiếp đâu nghèo yêu thương .
 
Vũ kim Thanh
TimEm 10.04.2009 19:27:13 (permalink)
0
Trích đoạn: vũkimThanh
 



 

TRĂNG NON
 
Trăng non một bóng chơi vơi
Khói sương vây kín , Ðào phơi sắc hồng
Tìm về với những dòng sông
Ðắm mình hòa mộng bên đồng lúa reo
Cho dù bé bỏng cheo leo
Chưa tròn duyên kiếp đâu nghèo yêu thương .
 
Vũ kim Thanh
 
Trăng Thanh
 
Trăng Non chơi vơi
Trăng Non nôn nao
Tình ơi
Trăng tuyệt vời
Cho đời
Muôn sắc vạn hương
Cầm tay dẫn lối qua đường chênh vênh
Sóng xô bao đận thác ghềnh
Trong veo trời biếc một vầng Trăng Thanh
 
TE
 
Huynh kính mến! Đệ mún xỉu trước Nụ hôn trên sân ga à; Giá có ngừi iu bên cạnh TE xiết vòng tay cho nghẹt thở luôn đó.Coi ảnh hoài mừ chưa có ảnh góp vui cùng Huynh và mọi người. Vặt vài vần thơ Tặng Huynh...Cười trừ
 
KimGiang 11.04.2009 17:26:49 (permalink)
0
Trích đoạn: vũkimThanh

 

 
 
TRĂNG NON
 
Trăng non một bóng chơi vơi
Khói sương vây kín , Ðào phơi sắc hồng
Tìm về với những dòng sông
Ðắm mình hòa mộng bên đồng lúa reo
Cho dù bé bỏng cheo leo
Chưa tròn duyên kiếp đâu nghèo yêu thương .
 
Vũ kim Thanh
 
 
Chia sẻ với anh về một người Bạn
 
CÁNH HỒNG
 
Gom từ nắng chắt từ sương
Phận sao mỏng thế ơi Hương...Cánh Hồng
Em đi về chốn mênh mông
Ngẩn ngơ bè bạn...Đứt lòng Mẹ Cha
Bế bồng nâng hứng như hoa
Kẽ tay vỡ lệ mắt nhoà thương đau
Vỗ về chỉ tạm biệt nhau
Trời đất ơi...Biết ở đâu mà tìm

 
Em như chim nhỏ dịu hiền
Chiều nay gãy cánh lạc miền bão giông
Suối vàng em có biết không
Tim anh vẽ mãi Cánh Hồng trong mưa
 
Kim Giang
 
vũkimThanh 11.04.2009 22:15:52 (permalink)
0
Xin cám ơn chú em TimEm tới họa thơ và cám ơn thi sĩ Kim Giang tới chia sẽ nỗi buồn cùng anh.
 
Thân aí Vũ kim Thanh

 
 
 
 
 
Luân hồi. Photo by vu kim Thanh
 


Chia sẻ với anh về một người Bạn
 
CÁNH HỒNG
 
Gom từ nắng chắt từ sương
Phận sao mỏng thế ơi Hương...Cánh Hồng
Em đi về chốn mênh mông
Ngẩn ngơ bè bạn...Đứt lòng Mẹ Cha
Bế bồng nâng hứng như hoa
Kẽ tay vỡ lệ mắt nhoà thương đau
Vỗ về chỉ tạm biệt nhau
Trời đất ơi...Biết ở đâu mà tìm

Em như chim nhỏ dịu hiền
Chiều nay gãy cánh lạc miền bão giông
Suối vàng em có biết không
Tim anh vẽ mãi Cánh Hồng trong mưa
 
Kim Giang
 

 
 
BÊN EM CHIA SẺ NHỮNG DIỆU KỲ
 
(Thân tặng Nguyễn Thanh Hương 27/12/1976  -  03/04/2009 )
 
 
Hương đã ra đi đã ra đi
Ðể lại bên đời nỗi sầu bi
Ngàn ngàn  lệ trắng như sương thắm
Cánh Hồng chìm đắm sóng biệt ly
 
Sao như tia nắng chiều thu ấy
Cứ nhạt phai dần giữa gió mây
Thương  tà áo mỏng lầu khuê các
Hồn nát tim tan xác thân gầy
 
 
Ðịnh mệnh có ai nào biết được
Một sớm một chiều ước chi đây
Ngày nao rạng rỡ mùa trăng tỏ
Chim bướm cỏ hoa  vui ngất ngây
 
 
Lẽ nào vắng bóng úa tàn cây
Những cánh lá non ân tình đầy
Hứa hẹn mùa xuân về khoe sắc
Bao người cùng Hương đã dựng xây
 
 
Ngàn trùng cách biệt xin an nghỉ
Ðừng có muộn phiền những chuyện chi
Tao Ðàn xanh ngát tình tri kỷ
Bên em chia sẻ những diệu kỳ
 
Vũ kim Thanh
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2009 22:47:01 bởi vũkimThanh >
vũkimThanh 11.04.2009 22:40:40 (permalink)
0
 
 
 
 
CÙNG NGƯỜI TỎA HƯƠNG
 

(Thân tặng Nguyễn Thanh Hương 27/12/1976  -  03/04/2009 )
 
Người về nơi ấy như mơ
Thế gian ai hiểu chữ ngờ chia ly
Ðôi dòng thơ lệ sầu bi
Xót thương bạn hữu hồn nghi ngút sầu
Tôi bên này quả địa cầu
Nghe tin sét đánh phủ mầu tang thương
Người như hoa giữa đêm sương
Thanh tao hương sắc ngọt đường chứa chan
Những ngày lễ hội bình an
Hình người quấn quyện giữa đàn em thơ
Trời cao kia vẫn xanh lơ
Sông Hồng vẫn réo lượn lờ đêm Trăng
Rừng xanh ngơ ngác búp măng
Nghẹn ngào tán lá giá băng giữa đời
Non cao ủ rũ nghẹn lời
Bạn bè tứ xứ tơi bời gió giông
Tình người đẹp thắm mênh mông
Vườn tao Ðàn vẫn chờ trông tiếng cười
Có người mầu sắc thêm tươi
Bạn bè hoan hỉ người người mến thương .
Giờ đây cách biệt âm dương
Nỗi niềm sâu nặng vấn vương ngàn trùng
Mong người thanh thản ung dung
Qua miền tăm tối lạnh lùng cõi xa
Vườn thơ đượm ánh trăng ngà
Bút nghiên bạn hữu la đà từng chương
Cùng người mãi mãi tỏa hương
Ngạt ngào đầm ấm giữa vườn thơ xanh.
 
Vũ kim Thanh
 
 
 
 
 
 
 
 
vũkimThanh 25.04.2009 23:27:28 (permalink)
0
 
 
 
 
Trích đoạn: KimGiang


ĐỪNG LẶNG IM

Sao anh cứ lặng im
Như trời đang chuyển bão
Gió mưa vùng hư ảo
Em cũng buồn
Lây anh

Bao nhớ nhung da diết
Anh vẫn dành
Cho em...Lẽ nào em chẳng biết
Dẫu chưa đến ngọn ngành
Những âm thầm
Tha thiết
Tiếng tơ lòng
Ngân rung
Tận cùng cho nhau hết
Cho anh này
Mùa Xuân
Hoa từng bông nở ấy
Thơm...
Thơm...
Thơm thơm hơn nhiều lần
Tiếng bước chân
Thật gần sao mà gần đến thế
Về với em
Anh nhé
Xin anh đừng lặng im

Kim Giang





ANH SẼ VỀ 
 
Anh không nói bởi ấp ủ lời yêu
Vào Ðông lạnh  chờ một mùa Xuân tới
Biết rằng em vẫn nhớ mong chờ đợi
Và hồn anh cứ vời vợi thương nhiều .
 
Ta im lặng để thấu nỗi cô liêu
Thuyền dạt sóng  để chiều buồn bến vắng
Hương tình xưa dẫu ngậm ngùi cay đắng
Ngày đoàn viên ngập tràn nắng tươi hồng
 
Trăng lại về vùng vẫy giữa con sông
Mái tóc em dạt dào mùi trái chín
Cơn mê nào ấm vòng tay bịn rịn
Những nụ hôn về vây kín quanh mình
 
 
Anh sẽ về bên em với bình minh
Ta viết tiếp áng thơ tình thuả ấy
Cho con chữ bỗng cựa mình  sống dậy
Trái tim cười mãi như  vậy em ơi .
 
Vũ kim Thanh 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.04.2009 23:43:53 bởi vũkimThanh >
vũkimThanh 25.04.2009 23:42:51 (permalink)
0
 
 
 
GÓI VÀO QUÊN

Chỉ nghe vách đá vọng lời
Hoang vu gọi mãi sao người lặng im
Ai quên ai nhớ ai tìm
Loé tia hy vọng lại chìm vào đêm
Thì thôi lá rụng bên thềm
Gói vào quên giấc mộng têm Trầu vàng
Lỡ làng một chuyến đò ngang
Từ đây Xuân đến Xuân sang mặc lòng

Kim Giang
 
 
 
 

TÌM VỀ BÊN NHAU
 
Cái ngày hai đứa long đong
Tháng tư ấy vẫn đằm trong mắt huyền
Một đời phận gái thuyền quyên
Bến bờ lộng gió buông thuyền trôi xa
Hợp tan như bản tình ca
Cung thương phím nhớ xót sa lệ sầu
Hữu duyên vẫn vững nhịp cầu
Có ngày tái ngộ áp đầu kề vai
Mùa xuân chan chứa ban mai
Nụ hôn nồng cháy chẳng phai ngọt bùi
Ôm nhau trong giấc ngủ vùi
Chắp đôi cánh rộng niềm vui không lường
Lãng quên cay đắng đọan trường
Sông vàng trăng tỏ uyên ương diệu huyền
Tình như chim nhỏ bay chuyền
Giữa vùng tuyết trắng còn nguyên sắc hồng
Chẳng đêm nào mãi mênh mông
Chẳng mùa xuân chết để Ðông lạnh lùng
Thảo nguyên nắn phím tơ chùng
Màu xanh huyền diệu bao dung nỗi lòng
Thương em khắc khoải chờ mong
Dòng thơ suối nhạc mình đong thật đầy
Bồng bềnh khắp nẻo  đường mây
Anh đàn em hát dựng xây mộng vàng
Chung tay vẽ cảnh thiên đàng
Ðầm sen chắc nụ ngỡ ngàng sắc hương
Hoa Súng hồng tím vấn vương
Ðào Mai rực rỡ niềm thương với đời
Kỷ niệm chẳng nỡ xa rời
Ấm tình ấm áp chẳng vơi nghĩa nồng
Ðắm say muôn tiếng tơ đồng
Một thời yêu dấu mênh mông tìm về
 
Vũ kim Thanh 
  
 
 
Tìm em

Tìm em như thể tìm chim
Chim bay bể bắc anh tìm bể đông
Từ ngày em bước theo chồng
Thì anh chỉ biết ngóng trông xa vời
Có còn gì nữa em ơi
Người đi để lại bời bời nhớ thương

Anh về chốn cũ cố hương
Nhưng tình xưa vẫn vấn vương tơ tằm
Có cô hàng xóm sang thăm
Tự dưng anh lại nhủ thầm em đây
Thế là anh ngỏ lời ngay
Cô ấy đồng ý hay tay ký liền

Thế là anh được đoàn viên
Thương yêu nhất mực vợ hiền của anh

Mùa đông le lói nắng hanh
Em ở đâu để kiếp sau anh tìm ./.
 
Tu Tang
 
 
EM MƠ

Em nhìn xanh giữa vòm cây
Tiếng chim ríu rít gọi ngày bình minh
Sương cười trong nắng lung linh
Những đôi mắt ngọc soi mình trong veo
Lắng nghe trong tiếng gió reo
Nhạc lòng vượt suối băng đèo tìm nhau
Mỗi dòng thơ mỗi nhịp cầu
Như men rượu, tựa khay Trầu giao duyên
Em mơ áo trắng lên thuyền
Mơ tơ hồng buộc lời nguyền cổ tay
Gió làm sông sóng sánh say
Hay lâng lâng gió nâng bay cánh hồn

Cứ xao xuyến cứ bồn chồn
Cứ ngẩn ngơ trĩu vai buồn...Vì Mơ

Kim Giang

 

 
 
 

KimGiang 28.04.2009 17:08:55 (permalink)
0
 
ANH SẼ VỀ BÊN EM

Anh không nói bởi ấp ủ lời yêu
Vào Ðông lạnh  chờ một mùa Xuân tới
Biết rằng em vẫn nhớ mong chờ đợi
Và hồn anh cứ vời vợi thương nhiều .

Ta im lặng để thấu nỗi cô liêu
Thuyền dạt sóng  để chiều buồn bến vắng
Hương tình xưa dẫu ngậm ngùi cay đắng
Ngày đoàn viên ngập tràn nắng tươi hồng

Trăng lại về vùng vẫy giữa con sông
Mái tóc em dạt dào mùi trái chín
Cơn mê nào ấm vòng tay bịn rịn
Những nụ hôn về vây kín quanh mình 
 
Anh sẽ về bên em với bình minh
Ta viết tiếp áng thơ tình thuả ấy
Cho con chữ bỗng cựa mình  sống dậy
Trái tim cười mãi như  vậy em ơi .

Vũ kim Thanh


 
THƠ MỘNG
 
Từng con chữ cứ đậm đà như thể
Mà mùa Xuân đâu dành chỉ cho em
Sao nồng nàn không chịu ở trong tim
Vội vã thế đi tìm mong được thấy

 
Những cánh hoa ngỡ ngàng run rẩy
Đẹp hết mình trong gió Xuân bay
Nắng không phải nắng của mùa Xuân ấy
Nắng cho em vẫn từng giọt nắng đầy

 
Biết trong đời vạn vật cũng đổi thay
Đừng trách gió hờn mây nhiều em nhé
Em hãy chạm vào mùa Xuân thật khẽ
Khép my huyền se sẽ bước vào mơ

 
Lối tinh sương chưa ai tới bao giờ
Nôn nao quá khúc tình thơ êm ái
Thảm nhung xanh nhè nhẹ đỡ em ngồi
Thơm vạt áo lan làn hương hoa dại

 
Bên thác suối Thiên Nga chồng mê mải
Dìu tình yêu hòa nhịp sóng liêu trai

 
Về không anh
Không về anh đừng nói
Để em ru
Ru em mộng thêm dài

 
Kim Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.04.2009 17:10:26 bởi KimGiang >
vũkimThanh 30.04.2009 04:56:01 (permalink)
0
Trích đoạn: KimGiang

 
ANH SẼ VỀ BÊN EM

Anh không nói bởi ấp ủ lời yêu
Vào Ðông lạnh  chờ một mùa Xuân tới
Biết rằng em vẫn nhớ mong chờ đợi
Và hồn anh cứ vời vợi thương nhiều .

Ta im lặng để thấu nỗi cô liêu
Thuyền dạt sóng  để chiều buồn bến vắng
Hương tình xưa dẫu ngậm ngùi cay đắng
Ngày đoàn viên ngập tràn nắng tươi hồng

Trăng lại về vùng vẫy giữa con sông
Mái tóc em dạt dào mùi trái chín
Cơn mê nào ấm vòng tay bịn rịn
Những nụ hôn về vây kín quanh mình 

Anh sẽ về bên em với bình minh
Ta viết tiếp áng thơ tình thuả ấy
Cho con chữ bỗng cựa mình  sống dậy
Trái tim cười mãi như  vậy em ơi .

Vũ kim Thanh


 
THƠ MỘNG
 
Từng con chữ cứ đậm đà như thể
Mà mùa Xuân đâu dành chỉ cho em
Sao nồng nàn không chịu ở trong tim
Vội vã thế đi tìm mong được thấy

 
Những cánh hoa ngỡ ngàng run rẩy
Đẹp hết mình trong gió Xuân bay
Nắng không phải nắng của mùa Xuân ấy
Nắng cho em vẫn từng giọt nắng đầy

 
Biết trong đời vạn vật cũng đổi thay
Đừng trách gió hờn mây nhiều em nhé
Em hãy chạm vào mùa Xuân thật khẽ
Khép my huyền se sẽ bước vào mơ

 
Lối tinh sương chưa ai tới bao giờ
Nôn nao quá khúc tình thơ êm ái
Thảm nhung xanh nhè nhẹ đỡ em ngồi
Thơm vạt áo lan làn hương hoa dại

 
Bên thác suối Thiên Nga chồng mê mải
Dìu tình yêu hòa nhịp sóng liêu trai

 
Về không anh
Không về anh đừng nói
Để em ru
Ru em mộng thêm dài

 
Kim Giang
 
 
 
 
 

 TRÁI TIM HÙNG BIỆN
 
Giấc mộng ấy sẽ kéo dài muôn thuả
Bài ca yêu luôn vây bủa tâm hồn
Tà áo em thêu hoa gấm nụ hôn
Quyện trong gió càng tôn miền mơ mộng
 
 
Mùa xuân sang thêm tưng bừng sức sống
Dòng thơ yêu cứ trải rộng muôn trùng
Nắng ngỡ ngàng trên môi mắt mông lung
Ðời du dương tấu  tận cùng cung bậc
 
 
Em ngồi xuống kề vai anh  chất ngất
Thảo nguyên xanh đang rạch đất vươn chồi
Hồ trong xanh Thiên Nga vẫn sánh đôi
Trăng mê đắm  mây sương trôi chói lọi
 
 
Thơ khao khát thiết tha muôn tiếng gọi
Ðêm nồng nàn bút mực  ấm cùng nhau
Ðàn lên cung giữa sương tuyết muôn màu
Ta không  nói mặc trái tim hùng biện
 
Vũ kim Thanh
 
 

 
KimGiang 02.05.2009 22:36:51 (permalink)
0
Trích đoạn: vũkimThanh


MÙA THƯƠNG NHỚ
 
Mùa xuân ấy vẫn nở rộ bao la
Hoa Bằng Lăng vẫn chan chứa ngọc ngà
Dòng sông ấy vẫn ngân nga tiếng sóng
Ân tình em chẳng mờ bóng trong ta
 
Em im lặng nung nấu bản tình ca
Anh đi xa trải rộng lòng thương nhớ
Như loài hoa dẫu lạnh đông ngăn trở
Mùa xuân về lại bừng nở kiêu sa
 
Em cứ viết hoà âm sắc đậm đà
Nhạc không lời nhiều khi thêm cao cả
Sự yêu thương có khi nào vội vã
Như mây ngàn chìm khuất phía trời xa ?
 
Vũ kim Thanh


HÈ ƠI

Hè ơi Phượng đỏ cháy trời
Hay mùa thương cháy lòng người xa nhau

Xuân đi rồi có còn đâu
Đợi bao giờ...Nhức nhói câu trách hờn

Ẩn sau tán lá xanh rờn
Đàn Ve kéo khúc cô đơn trĩu buồn

Xin đừng chớp bể mưa nguồn
Bước chân hẫng hụt mảnh hồn chơi vơi

Ta van Hè đấy Hè ơi
Phượng đừng cháy nữa cho nguôi nhớ người

Kim Giang
 
 
vũkimThanh 07.05.2009 06:37:31 (permalink)
0
Trích đoạn: KimGiang

Trích đoạn: vũkimThanh


MÙA THƯƠNG NHỚ
 
Mùa xuân ấy vẫn nở rộ bao la
Hoa Bằng Lăng vẫn chan chứa ngọc ngà
Dòng sông ấy vẫn ngân nga tiếng sóng
Ân tình em chẳng mờ bóng trong ta
 
Em im lặng nung nấu bản tình ca
Anh đi xa trải rộng lòng thương nhớ
Như loài hoa dẫu lạnh đông ngăn trở
Mùa xuân về lại bừng nở kiêu sa
 
Em cứ viết hoà âm sắc đậm đà
Nhạc không lời nhiều khi thêm cao cả
Sự yêu thương có khi nào vội vã
Như mây ngàn chìm khuất phía trời xa ?
 
Vũ kim Thanh


HÈ ƠI

Hè ơi Phượng đỏ cháy trời
Hay mùa thương cháy lòng người xa nhau

Xuân đi rồi có còn đâu
Đợi bao giờ...Nhức nhói câu trách hờn

Ẩn sau tán lá xanh rờn
Đàn Ve kéo khúc cô đơn trĩu buồn

Xin đừng chớp bể mưa nguồn
Bước chân hẫng hụt mảnh hồn chơi vơi

Ta van Hè đấy Hè ơi
Phượng đừng cháy nữa cho nguôi nhớ người

Kim Giang
 

 
 
 
MỘNG ƯỚC LÊN NGÔI
 
Biết đâu mộng thực em ơi
Hay là ảo ảnh giữa đời thành thơ
Xa nhau tình héo bơ vơ
Gần nhau hoa lá ngát bờ yêu thương
Tình xây tổ ấm uyên ương
Ngọc ngà trong trắng xuân sương đầu cành
Yêu nhau thắm giấc mộng lành
Con sông ấp ủ trời xanh mây ngàn
Hoà âm cho ngọt tiếng đàn
Cho Phượng hè thắp bạt ngàn ánh dương 
Cầu duyên lắt lẻo tơ vương
Câu thơ chẳng vấp giữa đường chia đôi
Hè ơi mộng ước  lên ngôi
Nụ hôn ngập nắng làn môi người tình
 
Vũ kim Thanh
 
 
 
 
Thay đổi trang: << < 585960 > >> | Trang 58 của 62 trang, bài viết từ 856 đến 870 trên tổng số 916 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9