CHỖ HẸN CŨ
.
Em .
Một chữ
Một mùa mưa êm
Bụi cơn gió cuốn
Tìm ở bóng đêm
Tình một chữ " Em " đăng sơn.fr
. Dọn Nhà.. dọn tình về ở với người
dọn nhà ,dọn cửa cho đời mình vui
ở em - có sẵn tình tôi
ai dè mình đã nụ cười ở chung đăng sơn .fr .. Dọn nhà lần thứ .... Cứ dọn đi em Dọn nắng - dọn mưa chiều Dọn tình em xứ Huế Dọn thành nội ra Saigon Dọn con ngõ nhỏ xíu xiu ngày em tan học Dọn tình anh ,ngẩn ngơ em . đăng sơn.fr Dọn Tình dọn dùm tôi những bức thơ tình - em như ngày nào tôi đã dọn góc tim tôi ở buổi mưa nhiều tôi dọn khung cửa có treo cánh màn màu tím tôi dọn bóng tôi hằng đêm trên vách tôi đón trái tim em về ở trọ Và tôi biết : em sẽ ở hẳn bên tôi đăng sơn.fr .. Bài thơ kiểu mới ơ ơ ,em lại dọn nhà em đi bỏ ngõ ,bỏ hè thềm xưa ơ ơ - em bỏ mùa mưa tôi buồn,ngồi nhớ ngày xưa tình mình đăng sơn .fr
.
. Cho Nhau Lời Hẹn Tình Hẹn chiều rơi chiều chiều ôm cơn nhớ ta một mình,lặng lẽ đếm thời gian người chốn nào,hỏi người có nhớ chỗ hẹn nào,ta biết chỗ tìm nhau... đăng sơn.fr Chỗ hẹn cũ ta hẹn nhau ở chốn cũ ngày nào
bờ ghế đá thương hoài bàn tay ấy
chiều màu vàng đã là màu thương nhớ
cánh môi mềm ta ép gửi cho nhau
@nguyênsơn. Trời vẫn thế ,cũng cơn mưa màu xám
em đi về trời ướt áo em thêm
anh chừng đó,ngồi yên mà nhung nhớ
em ngập ngừng quay lại thấy mất em @Eve
BuổiSáng_
buổi sáng,em thức dậy
ngụm nắng đã chờ em
anh hóa mình làm nắng
đón chào lọn tóc em
buổi sáng nơi chỗ hẹn
êm ả góc bếp ,ngồi
anh là cà phê ấm
pha ngọt tình em thôi
nguyễnthịLoanPhiên
.
BÀIHÁT
NƠI CHỖ HẸN CŨ Có thể Tôi sẽ phải quên cái địa chỉ trên bàn tay em Từ một đêm nào ngây ngây mất ngủ Từ một góc quán chiều Và bài hát buồn bã như tiếng gió hú Có thể lắm chứ Cái địa chỉ em nay đã mờ nhạt Từ những tiếng đụng chạm của ly tách Từ câu doạ phạm tội trốn lễ của em cho tôi Chúa phật nào chứng dám cho tên lạc loài như tôi Bụi không ra bụi đời Trên nắp quần jean bạc phơ như muối trên tóc người hành khất đầu góc phố đầy mưa bay ... Người hành khất đã hát trong ánh mắt nhoà lệ ( không phải vì bụi mưa bay vào mắt ) Giọng hát pha giọng kiểu nam bộ : " Mình đi,bỏ lại mình tôi
Tôi đây chết đứng nửa đời héo khô ..." Tôi nghe như thế mà không để ý Những bản nhạc trong quán nước đang át giọng ông hành khất Giọng R'n'b của Alicia Key đang ve vuốt trầm bỗng Ở một tầm mắt gợi cảm nơi em Ở ngón tay em đang khiêu vũ trên mu bàn tay tôi Tôi quên trời,quên phật ,quên cả chúa Tôi chỉ thấy mình đang thờ một thứ đạo Tình Yêu ( Tình yêu của Eva không còn trinh tiết khi phạm tội Tôi theo Eva phạm tội Cửa nhà thờ mở đàng kia mà như khép kín ở tầm mắt thằng Adam ngỗ nghịch Những ông linh mục quay mặt đi chỗ khác Những vị sư đi ngang,đổi lề đường tránh cái quán có thằng ngổ ngáo Hắn đang vênh váo bên người tình nhỏ xíu xiu tượng trưng cho miền đất hứa ... và hắn tin là như thế ) Bây giờ. Tháng năm trôi. Tôi ngồi lặng thinh ở cái quán cũ kỹ Ngày ấy không còn nữa Miền đất hứa đã dựng tấm bảng dọn nhà Eva ngày mơí đi mất ( Người khất thực hát giọng buồn thảm đã chết từ một nơi nào đó ) Bây giờ,người ta không còn nghe giọng của Alicia Key nữa Bây giờ.. Có một người bỗng thấy mình thừa thãi khi nhớ lại câu hát cũ : " Mình đi,bỏ lại mình tôi
Tôi đây chết đứng nửa đời héo khô ..." đăng sơn.fr
.
xưa - quay về chỗ hẹn ngày xưa ấy bây giờ người xưa ở đâu , ngườì xưa ơi ? đăng sơn.fr
_________________________________________________________________________________________
dangson.fr . 2013
ANHnhớEM -ThếThôi. anh nhớ em,chiều về giông bão ngón tay đàn trên phím buổi chiều rơi anh nhớ em - chữ nhoè trên trang báo cũ một thời ,tình yêu thiếu nụ cười. đăngsơn.fr .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2013 20:53:25 bởi dang son >
.
dangson.fr
... Giá tháng tám
Sài gòn thêm chút rét
Trời đừng tầm tã mưa
Anh đã không nhớ
Mùa thu Hà nội ray rức
Có em
Xuýt xoa cõng lạnh
Đứng chờ SàoPhủ 08 - Viptruyen . vn ỞmộtmùaThuvừachợtcũ Trời tầm tã mưa như thế Con đường đổ lá em về Cơn bão nào kéo ngang Trên góc phố ngập ngừng Giá như trời lạnh thêm chút nữa Giá như em co ro bên anh như con mèo nhỏ Nụ hôn kịp vội vàng Trên bờ vai em ướt Để giữ lại nhớ nhung Chiều Saigon ướt rũ Bắt kịp nỗi lặng thinh Mùa thu về nhắc nhở Một quãng tình yêu mình .... đăng sơn.fr
.
( có thể là.... )
BÀITHƠ ThấtTình thứ 2001 ) ______________________________ Anh vụng về khi yêu Chẳng biết hứa hẹn gì vơí em Khi biết mình yêu Từ một chỗ nào trong trí óc Từ một chỗ cho có chỗ mà hẹn Ở một tiếng mưa chiều Góc quán nước những ngày buồn thỉu,buồn tênh Quyển sách ướt Tiếng nhạc tình trong quán ướt Anh giở từng trang sách bằng đầu ngón tay ướt Nghe tim mình đập những nhịp run rẫy ( anh biết mình nhớ em một nỗi nhớ nhưng không thể nào diễn đạt ) Khung kính chiều Nhìn ra ngoài cơn mưa nhỏ trên phố núi Cái chút gì đó,lanh lạnh,buồn buồn Anh ngỡ ngàng - tự tìm hiểu mình Khi trang chữ ngừng lại ở chữ " Nhớ " .... ( anh đang nhớ gì ở em cọng môi hồng hồng như thế khi chúng mình thấy bóng nhau in trên khung cửa kính khi chúng mình đến tìm nhau,bên nhau có khi im lặng,nồng nàn để im lặng ) ... ( Cả triệu người yêu nhau đã nói quá nhiều Thế nên,anh còn điều gì để nói cho khác hơn điều họ đã nói ? Anh muốn nói vơí hơi thở của cọng tóc em ướt Anh muốn nói vơí đốm ánh sáng của hạt mưa rơi bên cửa mắt em Một ngàn điều có thể và không thể diễn đạt ) Anh thấy mình quá vụng về Như thằng trẻ con mơí biết yêu lần đầu tiên Khi thằng bé thất tình Nó thử làm thơ tình Nguệch ngoạc đôi ba chữ Rồi nó đốt bài thơ cháy rụi Ném xuống vũng nuớc mưa còn đọng lại bên vỉa hè Có khi nó mất trí nhớ để không còn biết Đó là bài thơ tình lần thứ bao nhiêu... Chiều hôm nay,mưa đang rơi ngoài cửa quán Những chiếc xe bít bùng chạy vút ngang Mây trũng thấp soi bóng bên kia đường Những vỉa hè trơ trọi Anh cũng đang trơ trọi khi vắng em Trang chữ ngổn ngang bừa bộn những điều khó đọc Anh liếm cạn cùng giọt cà phê trên vành môi lạnh ngắt Tìm đoạn trống ở trang cuối của quyển sách Viết thử một bài thơ dở nhất thế kỷ thời internet ( bài thơ mang tạm một cái tên không nguyên vẹn ) : BÀITHƠ
ThấtTình thứ 2001 đăng sơn.fr
..
** ( có thể là.... )
. Bài thơ " thất tình " lần thứ ... Ai nói với em - tôi thất tình, ủy mị ( ? )
Ai nói gì,thây kệ họ, thất tình làm sao được !
Tôi vẫn nghênh ngang đùa nghịch với những buổi chiều trên phố mưa
Kênh kiệu với nụ cười nửa miệng như ngày nào đó - xưa
Khi em bên tôi,con mắt ; bờ môi hồng chúm chím
Khi tôi lặng im đếm ánh mắt em biết nhìn mưa
Con phố vui lây
Con phố như biết khiêu vũ
theo từng cánh vai
Tôi đã bám lấy điều em vui
Ai nói với em là tôi thất tình ,thất chí ( ? )
Ở ngày em rời xa tôi
Cành môi hồng em như có cái vẫy tay từ biệt
Ở một khúc sông có lần chúng mình bên nhau để vui
Ai nói là tôi một mình tôi
Có phải là hàng ghế đá có bóng công viên rũ nước
Có phải là những vòng tròn bánh xe đạp của những cặp tình nhân kia ?
( Họ nhởn nhơ ,cười nói ra điều vui thú - và tôi bắt chước để lây nỗi vui của họ )
Cho dù ....
Em đừng tin vào những điều họ đã nói
Hãy tin hẳn vào điều em cảm nhận
Hãy quên câu thơ ai đã viết : " Đời thiếu em rồi, vui với ai - ? -
..
Không vui ,rồi cũng phải tự làm mình vui
Vui bằng một khoảng trống trãi khi rời quán nước
Những hạt mưa tí tách làm mình vui
Những vỉa hè chạy dài từ cuối phố
Chúng đang cười đùa như chế nhạo
Khi nhớ lại từng bước chân của em và tôi
Vui như thế để khỏi thấy khuôn mặt mình buồn ngang cửa kính
Liếc tin tờ báo đăng về con bão kéo về quê cũ chẳng có gì vui
Giả vờ vui cho dù chẳng có gì vui
Ai nói với em là tôi lẻ loi ở những ngày thiếu vắng em ?
Những ngày cuối năm ngập mưa
Trái tim tôi vẫn đầy đủ mưa như thế
Để có thể viết thêm một bài thơ thất tình
Cho dù tôi cứ chối
Cho dù tôi biết em không bao giờ trở lại ..... đăng sơn.fr
.
LỜI HẸN
ngoài Khung cửa M Ù A Đ Ô N G .
để em vui, tôi làm mưa hò hẹn
lối em về nụ hoa nở trên môi
để em mềm, tôi ghi tên ngày hẹn
hơi ấm ở cây viết tình em thôi
lời tình tự ,tôi dấu giữa trang chữ
mỗi khuya về chữ đến gõ cửa em
ngọn đèn ấm như nụ hôn ấp ủ
nhỡ xa rời , hai đứa sẽ buồn tênh
ngại xa em, tôi làm tuyết chắn lối
gót chân kia luýnh quýnh ở cửa nhà
muà cuối đông trắng vỉa hè chật chội
ướt khung cửa mà vẫn ấm tình đôi ta
đăng sơn.fr
.
ĐỂ có thêm những điều LặngThinh _ ______________________________________
em hẵn biết là như thế buổi sáng sẽ vội vàng qua đi khi em tựa người vào khung cửa nhìn bóng cây khế khi buổi sáng thức dậy,chưa tỉnh ngủ ,ngầy ngật khi nhăn đôi mắt đẹp cố nhớ lại giấc mơ đêm qua ... ( Trong giấc mơ không đầu đuôi,gốc ngọn của em Làm sao tôi đoán được Có thể là một nụ hôn nhũn,mềm Có thể là một vòng choàng êm Êm ái như cách tựa đầu bên gối Ở khoảng khắc vật vờ khó ngủ Ở trang sách cố tình không đọc hết.. ) Làm sao tôi biết đuợc em nghĩ gì trong giấc chiêm bao như thế Mộng mị chỉ là điều lập lại của đoạn phim đời ký ức Tôi không nằm trong sự mộng mị nào đó của em Tôi chỉ là một cơn mưa phùn có hơi thoảng của mùi Ngọc Lan Ở một chỗ hẹn cũ mà lâu quá,em đã quên lối đến Chỗ hẹn ấy của tôi vẫn có mùi mưa dai dẳng Từ những bài thơ thời sinh viên áo trắng Thời ngây ngô ấy đi ngang Thời của một dòng sông tuổi trẻ chảy miết Sông rồi trôi ra biển Những mối tình ngắn ngủi của chúng mình ,ngày đó, cũng theo hàng mưa trắng trôi ra biển Biển mặn có mùi nước mắt Cũng có khi đắng chát như một ly rượu hạng bét trong bóng đêm đã làm ta nhăn mặt Biển muôn đời có tiếng sóng Cồn cào trong góc tim chật chội của chúng mình Em quên đường nơi quán cũ Tôi bỏ lại con tim và những luýnh quýnh không tài nào giải thích Tất cả những rung động bất chợt ấy Đều vẫy tay bỏ chúng mình và đi xa Xa một góc môi êm ái lắm Xa như đứa con đã khôn lớn để rời cha mẹ Tình yêu nấn ná ngồi lại trên băng đá Công viên nhìn cành lá rơi,lá Khoảng im lìm trở lại Yên tịnh,ả yên Để tôi có thể ngồi lặng thinh một mình Và viết thêm một bài thơ không giống ai cho chúng mình Và những ngày mưa sẽ có thêm cái tên gọi mơí nhất : " Nỗi lặng thinh ở những ngày biết mưa " đăng sơn.fr & NguyễnDuCôn.fr
.
Rồi muà thu về
Bước chân lê thê
Ngỡ ngàng tiếng gọi
Thầm thầm tiếc nuối
Rồi trời giăng sương
Khi chân rời bước
Lòng vẫn còn thương
Còn đó chút nhớ nhung CÒN LẠI CHÚT NHỚ NHAU _____________________
nguyễnthịLoanPhiên
.
ĐÊM LẶNG -
chừng như buổi tối rơi xuống muộn
chừng như trống vắng khoảng đòi trôi
rượu đời chưa cạn vì đang uống
lặng thinh lời như nói một mình thôi @nguyênsơn XA xa nhau một thuở tình ai ai đi có nhớ những ngày xưa kia ? sầu buông mành cửa đêm ghì bóng trăng chìm xuống từ khi tình buồn Trần.K.Sơn VỀ bên Ấy về bên ấy đi,em nơi có biết bao niềm vui chờ đợi để thấy mình mơí nguyên như một ngày nào tươi thắm khi ta chưa gặp nhau về nơi có dãy phố và cửa hàng rực rỡ tôi cũ xưa,một mình tôi ngồi lại đời đong đưa qua khung cửa sổ nắng tràn vào,nắng tê tái rồi cũng sẽ quen rồi thế nào cũng sẽ quên.... Trần.K.Sơn -- BUỔI CHIỀU . buổi chiều ngồi ngó bóng mình thấy mình hiu quạnh,thấy mình buồn tênh chợt nhiên bỗng thấy ghét mình thèm tan vào bóng của mình mà quên đăng sơn.fr
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2014 05:26:28 bởi dang son >
.
dangson.fr
MẶC KỆ
__________________________
. Trần.K.Sơn & đăng sơn.fr
Kệ nó đi em Mặc kệ một chút chiều ( Chiều đang ngồi rưng rưng nắng ) Kệ thây nó đi em Kệ những thoáng gió loay hoay phiền muộn ( Gió chỉ là gió,thế thôi - em ) Kệ thế đi - cứ kệ nó Kệ nỗi buồn rơi ( Nỗi buồn chẳng có chút bóng nụ cười ) Thây kệ những thứ đó Chẳng mắc chi tơí mình Khi bàn tay của em,anh nắm Khi bờ mắt của em ,anh giữ Bằng lời thư tình dài mà cũng có khi ngắn nhất thế kỷ ( Ngày mai có thể trời bão tố Có thể thành phố này,những chiếc cầu này sẽ sụp đổ Sau một cơn địa chấn Sau những tàn phá của nhân loại và những điều phi lý của họ .. ) Thây kệ họ.Họ không phải là mình Chúng mình yêu nhau và sẽ còn yêu nhau ở một thế giới khác Thế giới ấy không có tên của vườn địa đàng và trái cấm Gã Adam ấy đã chết tiệt từ một khóm vườn Xác gã đã thành tro,thành bụi Để ngút nghi hương khói trong trái tim của Eva trần truồng khiêu gợi Eva biến mất trong trái tim bằng máy của Ipad thời Steve Job Kệ thây Iphone - Kệ xác cái Ipad ( thời ấy,chưa có chúng,anh cũng đã viết bằng tay những bức thư tình Chữ nắn nót bằng ngòi bút tre chấm mực tím Thời trung học và những đề thi khó nuốt Anh đã bỏ bài luận triết để nhớ đến em Anh viết thư rủ em trốn học Kệ trường lớp mồ côi một bữa Kệ thầy giáo vơí vầng trán nhăn nhúm ưu tư ) Những quán cà phê tình tứ hết cỡ Những bài tình ca nhão nhẹt ướt Như đôi mắt em nhìn anh Mình chỉ thấy mình Anh nghe nhạc,nhấp ngụm cà phê nhỏ Tưởng chừng đang hôn em bằng cửa mắt Anh biến thành kẻ biết lãng mạn nhất thế giơí có nhiều điều khỉ gió này Anh làm bài thơ tình hạng bét của thằng học trò nhạy cảm ( Trong bài thơ tình không bao giờ gửi đăng báo ấy - anh có em ) Có một sức ấm của hơi thở Có một mùa mưa không kịp hẹn Có ánh mắt của trái tim em khép cửa sổ Có mỗi lần em chờ đợi anh vơí khuôn mặt dỗi hờn ) Kệ hết thảy loài người đeo mặt nạ đi ,em Ngày mai này là những buổi chiều Ngày mai này,anh thi rớt ở những đề thi trong trái tim của những kẻ khác Bài luận án cuối cùng mà anh đã thi thử Nằm ở kẻ ngách sâu kín nơi trái tim em Có mưa chiều Có nắng sớm và chữ ký nhỏ xíu Bài thi tình này không phải dễ Để em rất khó khăn khi cho điểm Ở một buổi chơm chớm chiều mưa bay Ở những buổi chiều còn mưa...... _____________________________
.
ta không về chỗ hẹn thề
tình đã cũ như bài thơ
tình trôi trên bờ sông cũ
Cũ một thời thờ ơ
@nguyên sơn
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: