..
ĐỂ CÒN TRÍ NHỚ Ở NƠI HẸN CŨ * Năm tháng rồi cũng qua mau
Năm tháng bay, bay giữa tiếng cười
Tiếng cười có lúc như vô tình bạc bẽo
Như khi người ta nói thời gian có mũi dao
Người ta thường oán trách thời gian
Em đã ra đi và không bao giờ quay trở lại
Tôi chìa lòng bàn tay
Tôi hứng cho mình chút bụi thế gian
Tôi lặng câm để nhớ về một thời cũ
Tôi nhung nhớ về chỗ hẹn thề
Tôi ngơ ngẩn như người lỡ đường
Tôi chập chùng với từng hình ảnh yêu thương
Tôi ngỡ rằng em đã mất trí nhớ
Em ơi !
Em có biết ?
Những buổi sáng sớm của tôi đã trở thành vô vị
Không còn hương, không còn sắc thái
Những buổi trưa của tôi lưng chừng, nhạt nhẽo lắm
Những buổi chiều đầy hoang vắng
Và cả buổi tối nữa…
Tôi đã lang thang trên đoạn đường dẫn đến quán nước xưa
Ngày mà em và tôi
Ta có những chỗ ngồi quen thuộc
Ta đã có cho nhau một góc có thể nói là bình yên
Bình yên, thảng hoặc với những bài hát vừa mới, vừa cũ
Một thời biển hát Marie La Mer
Một thời tình hát Sans toi, je suis seul
Ừ. Phải mà -
Thế đó !
Đêm ngày đã lao xao gọi nhau
Đêm ngày đã mang tên em và tôi
Tôi là buổi đêm biết thất tình
Và Em...
Em như buổi sáng mùa đông
Đông lạnh giá như tình yêu em đã bỏ quên
Tôi biết mình còn trí nhớ đó chứ
Tôi ngồi viết cho em
Tôi đã gọi em
Âm thầm với nỗi buồn không bao giờ cạn kiệt…….
đăng sơn.fr