[URL]Nhà thơ Nguyễn Ngọc Hoàng
Nguyễn Ngọc-Hoàng
Tập Thơ Tro Tàn
Bão
Cho H…
Đời tôi đó ! Tựa con thuyền mục nát
Với cánh buồm bé tẹo rách tả tơi
Đời em đó ! Một đại dương bát ngát
Em vô tình gây bão đắm thuyền tôi
Ivry sur Seine mai 2009
Nguyễn Ngọc-Hoàng
Tập Thơ Tro Tàn
Quên
Thôi hãy quên đi ! Hãy quên đi !
Mơ tan mộng vỡ nhớ làm gì ?
Vàng thu lá rụng còn đâu nữa
Người bỏ đi rồi nhớ làm chi
Ta muốn quên đi kỷ niệm xưa
Quên người trong nắng , quên trong mưa
Quên người bay thoảng theo khói thuốc
Quên người khi hồn đã say sưa
Ta biết chiều kia rồi sẽ tàn
Chuyện đời có hợp phải có tan
Sao còn vương vấn chi thêm khổ ?...
Sao hồn ta vẫn cứ đi hoang ?...
Ta muốn quên người , muốn thảnh thơi
Quên người để ngắm lại hoa tươi
Cớ sao người vẫn như ma quỷ
Đeo đuổi theo ta đến cuối đời
Massy Palaiseaux 1991
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2011 19:10:52 bởi Viet duong nhan >
Nguyễn Ngọc Hoàng
Tập Thơ Tro Tàn
Hoa Đất Mẹ
Đôi mắt biếc hôm nào . Ôi lữ thứ !
Giờ còn chăng ra nhớ lại vào thương
Riêng lòng ta sao đau đớn , chán chường
Ta tuyệt vọng , cố hương người có biết ?
Gây làm chi cảnh sinh ly tử biệt
Bày thêm gì chuyện bèo nước hợp tan
Để giờ này tình khói trắng khăn tang
Đâu dìu dắt trái ngang vào muôn thuở
Hát đi em ! Bài Cho Người Tình Lỡ
Để chim , hoa cùng than thở vấn vương
Chim lạc bầy gãy cánh chết tha phương
Hoa đất Mẹ héo tàn , hương mờ nhạt
Ta đâu trách gì chim hoa phận bạc
Đâu oán hờn gì gió tạc mưa sa
Ta chỉ ngậm ngùi cho một kiếp hoa
Hoa tàn úa dập vùi Hoa Đất Mẹ
Dù lưu luyến , em ơi đừng khóc nhé!
Nước mắt này đâu phải chỉ riêng em .
Nguyễn Ngọc Hoàng
Puteaux 1986
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.10.2011 05:50:59 bởi Viet duong nhan >
Trộm Ta nhìn em say đắm
Ôi công chúa kiêu sa !
Đừng cười ta phê lắm
Ta muốn tắm trăng ngà
Để ngày tháng trôi qua
Em mãi là Hằng Nga
Ta vẫn chú Cuội già
Thương tình ta câm nín
Thôi vứt xuống Ngân-Hà
Nguyễn Ngọc Hoàng
Paris 1996
Tha Phương
Lê gót phong trần mãi thế sao ?
Tuổi xuân đi mất tự hôm nào
Ngày về chắc hẳn còn xa lắm !...
Giòng máu quê hương vẫn cuộn trào
Nguyễn Ngọc Hoàng
Ivry sur Seine 2003
Nhớ Dương Bá Trạc
Hồ Trường biết rót về đâu
Sầu treo đỉnh núi, vó câu mịt mờ
Xuân về tắt nghẹn câu thơ
Hồn thiêng đất mẹ còn chờ ta chăng
Nguyễn Ngọc Hoàng
Ivry sur Seine 30 decembre 2002
Nguyễn Ngọc-Hoàng
Tập Thơ Tro Tàn
Nhớ
Tối qua trằn trọc sao đêm
Nhớ bài thơ viết tặng em hôm nào
Nhớ hoài giọng nói thanh tao
Tiếng cười đã dắt anh vào tình yêu
Tim anh cỏ mọc xanh rêu
Đời anh như thể cánh diều đứt dây
Vắng em chỉ có đôi ngày
Ngỡ như vũ trụ đã xoay vạn vòng
Tóc dài cuộn nhánh Cửu-Long
Mắt buồn viễn xứ tựa giòng sông Hương
Hỏi rằng em có vấn vương
Có lê gót mỏi vào đường lâm ly
Buồn gì để ước đôi mi
Ngày mai nắng chiếu xuân thì em ơi!
Đời còn nổi sóng chơi vơi
Thuyền em nhỏ xíu đừng rời bến mơ
Cô Tô thành ngoại anh chờ
Phong-Kiều dạ bạc trăng mờ còn mong
Nguyễn Ngọc Hoàng
Nanterre 2000
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2011 19:28:32 bởi Viet duong nhan >
Tao Ngộ Nhặt không em, cánh chim trời bạc phước !
Bão táp xé gần vùi lấp đời trai
Bụi phong trần đã phủ lấp đôi vai
Đời lưu lạc ngày về không dám đợi
Nhặt không em, trái tim sầu diệu vợi
Sắp tắt rồi lửa nóng của tình yêu
Lắm long đong nên nào dám mơ nhiều
Cơn gió hạ sưởi lòng anh nóng lại
Nhặt không em, nửa hồn này điên dại
Muốn lánh đời, nhưng còn nặng trần gian
Gặp lại em một chiều đổ nắng vàng
Cơn nắng hạ, sưởi lòng anh giá buốt
Vẫn còn đây nụ cười vui ngày trước
Vẫn còn đây dáng ốm với lưng còng
Đôi mắt buồn, buồn hơn ánh hoàng hôn
Buồn tình ái hay nỗi buồn viễn xứ ?
Em kể anh nghe ba năm đời lữ thứ
Bao u buồn của hồn Việt trời Âu
Đời khó khăng nên hoa cũng úa màu
Thân tứ cố dặm trường em lê gót
Kể nữa đi cho vơi niềm chua xót
Anh cũng từng nếm cay đắng như em
Lòng não nề cũng thức trắng từng đêm
Cũng buồn tủi trách nhân tình thế thái
Nhưng em ạ, ngày qua không trở lại.
Nắng sẽ hồng, chim sẽ hót sang xuân
Thu sẽ về gieo niềm nhớ dễ thương
Và anh muốn cùng em hát bài ca đất khách.
*
Em hát cùng ta nhé !
Bài tình ca quê hương
Em hò cùng ta nhé !
Giọng miền Nam mến thương
Để anh được làm thơ
Tặng em người hay mơ
Để anh người tình hờ
Của ba năm về trước
Ta chẳng cần Ô-Thước
Để nối lại nhịp cầu
Ta chẳng cần Ô-Thước
Để hát khúc tình Ngâu.
Nguyễn Ngọc Hoàng
(Ngoại ô Paris - Nanterre, 6/1999) r
Nguyễn Ngọc-Hoàng
Tập Thơ Tro Tàn
Cảm Ơn
Cho M
Cảm ơn em đã nói lời chân thật
Dù chua cay chớ không như mật, như đường
Cũng đủ làm cho đẫm máu tà dương
Tim, gan, phèo, phổi nát nhoè tương, sả
Lại một lần … Một lần anh gục ngả
Ở tình trường hồn nửa tỉnh nửa say
Trên mộ phần anh xin một cành Mai
Để sưởi ấm cho cuộc tình vừa chết yểu .
Nguyễn Ngọc Hoàng
Ivry sur Seine 26 décembre 2009
Số kiếp
Kiếp tằm cứ phải nhả tơ
Tớ đây thì lại nhả thơ trêu đời
Cho dù vạn vật đổi ngôi
Tri ân , thơ , rượu mặc đời trớ trêu
Nguyễn Ngọc Hoàng
Paris 1997
Nguyễn Ngọc-Hoàng
Tập Thơ Tro Tàn
Biển
Anh : Thôi mình đi xuống biển !
Em : Xuống biển để làm gì ?
- Để xem cá tôm bơi .
- Nửa đêm sao có cá ?
- Anh làm cá em coi.
- Nhưng nửa đêm trời lạnh ?
- Anh sưởi ấm cho em.
- Nhưng giờ đâu có ai ?
- Có anh và có em .
- Chỉ anh và em thôi ?
- Phải đó !...
- Thế nhưng mà em sợ !
- Có anh em sợ gì ?
- Thì là em sợ anh đó!
- Rốt cuộc cũng là em
Người hiểu anh nhiều nhất.
Nguyễn Ngọc Hoàng
Canet plage été 1991
Nguyễn Ngọc-Hoàng
Tập Thơ Tro Tàn Vô Tư Trong tuần cứ đi cày
Cuối tuần thì lai rai
Trăm năm có là mấy
Tội chi phải miệt mài
Giai nhân đến rồi đi
Tri kỷ vẫn ngồi lì
Ly cạn hãy rót đầy
Tụi mình vô tư nhỉ
Rượu vẫn chưa mềm môi
Máu văn nghệ sục sôi
Đứa đàn, đứa đánh trống
“Ván kia bây gìờ đóng thuyền rồỉ “
Thế rồi chẳng mấy chốc
Mỗi thằng lăn mỗi góc
Đứa dệt mộng phong hầu
Đứa còn nằm trằn trọc
Thấm thoát mấy mươi năm
Vẫn biệt tích biệt tăm
Các ngươi giờ sao nhỉ ?
Cho tớ gởi lời thăm
Kỷ niệm tuổi đôi mươi
Giờ đã bay xa rồi
Nghĩ lại vẫn còn cười
Nhiều khi ra nước mắt
(Ivry sur Seine 2006.
Kỷ niệm những năm ở Massy-Palaiseau, cứ đến cuối tuần là phải mở :
Hội Nghị Diên Hồng r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.11.2011 20:28:32 bởi Viet duong nhan >
Nguyễn Ngọc-Hoàng
Tập Thơ Tro Tàn
Xóa Mờ
Ta muốn xóa hình ai trong tâm não
Muốn xua mình khỏi hạnh phúc xa xôi
Kỷ niệm xưa giờ đã quá xưa rồi
Nhớ chi nữa khi tình yêu đã chết
Gót phiêu lưu bây chừ đà thấm mệt
Mong thả hồn vào thế giới vô ưu
Nhưng trời ơi ! bao hình ảnh xa mờ
Như quỷ đói ma hờn đeo đuổi mãi
Siêu thoát đi đừng bao giờ ngoảnh lại
Những hồn oan chết yểu ở tình trường
Ta xây mồ cho hai chữ yêu đương
Vài ngọn nến , đôi lời kinh vĩnh biệt
Để ta say đến khi tàn bóng nguyệt
Trong đáy ly ma quỷ chớ chập chờn
Nhưng than ôi ! Ta bất lực trước tâm hồn
Nhưng than ôi ! ma quỷ cứ gợi buồn
Nguyễn Ngọc Hoàng
Montreuil octobre 1999
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.11.2011 20:32:27 bởi Viet duong nhan >
Bơ Vơ
Ta đi mãi, dù đời ta lam lũ
"Vạn lý độc hành" giờ bỗng thấy bơ vơ
Ta vẫn cứ mơ về nơi hẹn cũ
Cho dù em chưa từng đến bao giờ
Em xa rồi, em đã trốn vào thơ ?...
Ta tìm mãi đến mắt mờ, chân mỏi .
Em có biết, cả đời ta trôi nổi
Nay trở về bến cũ đợi chờ em .
Nguyễn Ngọc Hoàng
Cần-Giuộc 5 / 2008
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.11.2011 20:32:51 bởi Viet duong nhan >
Nguyễn Ngọc-Hoàng
Tập Thơ "Tro Tàn" Đứa con vũ trụ Tôi có một người cha già yếu lắm
Bà mẹ lưng còm sáng bệnh chiều đau
Nhà tôi nghèo nên bữa cháo bữa rau
Mái tranh nhỏ vừa đủ che mưa nắng
Tôi cũng có một người cha da trắng
Bà mẹ tóc vàng , hai em gái mắt xanh
Tuy chúng tôi không cùng gốc ngọn cành
Từ thuở nhỏ đã xem nhau là ruột thịt
Quê hương tôi , nửa bầu trời xa tít
Có gió mùa , có nắng chói quanh năm
Có cánh đồng xanh soi ánh trăng rằm
Sông Vàm-Cỏ chứa chang tình mẫu tử
Quê hương tôi , với mùa đông tuyết phủ
Dòng Seine buồn như ủ rũ chờ ai
Paris ơi ! dù năm tháng có miệt mài
Cho ta mượn nơi này làm quê mẹ
Anh chớ hỏi tôi từ đâu đến nhé !
Tôi sẽ trả lời : Đất Á trời Âu
Dù tiếng Molière hay tiếng Nguyễn-Du
Tôi vẫn thạo từ vần thơ, kịch bản
Tôi đã sống với cuộc đời ngạo mạn
Hiện tại bên này , dĩ vãng bên kia
Vàm-Cỏ, dòng Seine bất khả chia lìa
Tôi mãi mãi sẽ là con vũ trụ
Nguyễn Ngọc-Hoàng
Paris 2001 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.11.2011 20:46:36 bởi Viet duong nhan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: