[URL]Nhà thơ Nguyễn Ngọc Hoàng
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 4 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 47 bài trong đề mục
Viet duong nhan 27.11.2011 17:27:42 (permalink)
Thiên Đàng

Em đuổi mãi theo thiên đàng nhân tạo
Quá xa xôi nên lạc cả bến bờ …
Gác tía, lầu hồng phản phất trong mơ
Đời ác quỷ nên em bơ vơ từ đấy !

Nguyễn Ngọc Hoàng
Ivry sur Seine 2000
#31
    Viet duong nhan 27.11.2011 17:29:56 (permalink)
    Nụ Cười

    Xưa :

    Châu vương chỉ vì nụ cười của BaoTự
    Phong hỏa Lê Sơn đốt cháy cả cơ đồ
    Để cuối cùng rồi phải chết bơ vơ
    Tuy thê thảm , Ngài vẫn cười nơi chín suối
    Đắc thế nhỉ ! Nụ cười nàng Bao Tự !...

    Nay :

    Ta chả có một cơ đồ để đốt
    Nên chỉ trộm nhìn ai cười tủm tỉm từ xa
    Ôi nụ cười huyền bí hơn quỷ ma
    Nó vô tội như vạn lần ta vô tội
    Giữ cho ta cái siêu phàm bất tục !
    Để ta được ru mình trong giấc Vu-Sơn
    Để trong chim bao nụ cười ấy vẫn còn
    Để ta được chết thảm như Châu vương ngày trước

    Nguyễn Ngọc Hoàng
    Ivry sur Seine le 02 septembre 2008
    #32
      Viet duong nhan 27.11.2011 17:31:56 (permalink)
      Trừu Tượng
      Cho M…

      Em ! Chỉ là ảo ảnh
      Như gió thoảng , mây bay
      Ta ! Bướm lụy vườn Mai
      Phù du ! Tình bèo bọt.
      Em có còn thương xót
      Cho con bướm đa tình
      Rồi nhớ chuyện tụi mình
      Như bức tranh trừu tượng.
      Tình em giờ đổi hướng
      Như thuyền đã vươn buồm
      Ôi ! Bốn hướng tám phương
      Ta làm sao đuổi kip !
      Giờ cầu tre gãy nhip
      Giờ bướm gãy cánh rồi
      Thôi nhé ! Thế thì thôi
      Nhưng đừng quên kỷ niệm!

      Nguyễn Ngọc Hoàng
      Ivry sur Seine 13 décembre 2009

      R
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2011 08:20:46 bởi Viet duong nhan >
      #33
        Viet duong nhan 27.11.2011 17:35:32 (permalink)
        Chiến Tranh, Hoà Bình

        Một người đang gây chiến tranh
        Lại được giải Nobel hòa bình
        Một người đang đòi hòa bình
        Lại bị giam cầm trong ngục
        Ôi! Ông Alfred Nobel
        Ông đã một lần hối hận
        Linh hồn ông có linh thiêng
        Xin hãy quật mồ đứng dậy!
        Chỉ vào bọn chúng mà nói rằng:
        “ Bọn bay cả lũ điên rồi!
        Kẻ làm nhân loại đứng ngồi không yên
        Mà cho là đấng người hiền
        Lại ban giải thưởng Nobel là nghĩa gì?
        Bỏ đao thành phật đành đi
        Súng gươm còn đó, có gì thành tâm !”

        Nguyễn Ngọc-Hoàng
        Tập Thơ "Tro Tàn"
        Ivry sur Seine le 10 décembre 2009
        #34
          Viet duong nhan 27.11.2011 17:37:18 (permalink)
          Tàn Thu

          Ta muốn làm thân lá
          Trong lúc mùa thu về
          Để cuốn theo chiều gió
          Cát bụi buồn lê thê

          Ta muốn làm sỏi đá
          Trong lúc mùa đông về
          Vô tri, không lạnh giá
          Để không buồn tái tê

          Nguyễn Ngọc Hoàng
          Ivry sur Seine 1997
          #35
            Viet duong nhan 27.11.2011 17:40:33 (permalink)

            Chim Lồng, Cá Chậu

            Nhân gian có câu : ”Chim lồng, cá chậu”
            Nếu em là chim, ai nỡ nhốt trong lồng
            Nếu nhốt em thì đâu phải là chồng
            Cũng không phải là chánh nhân quân tử

            Nếu em là cá, để anh suy nghĩ thử
            Anh sẽ mang về ngò ớt nấu canh chua
            Và sẽ say sưa cho đến mút mùa
            Thà như vậy còn hơn nhìn qua chậu kiến

            Nếu một ngày cá kia bơi ra biển
            Và chim kia bay biệt tích biệt tăm
            Anh sẽ buồn và buồn đến trăm năm
            Chớ không nỡ nhìn chim lồng cá chậu

            Ivry sur Seine 2004
            Nguyễn Ngọc-Hoàng
            Trích: Tập Thơ "Tro Tàn"
            #36
              Viet duong nhan 27.11.2011 17:42:27 (permalink)

              Mồ Côi

              Bốn mươi tuổi vẫn còn mồ côi vợ
              Tớ số con ruồi chỉ có nợ không duyên
              Tình đã đen còn đen cả bạc tiền
              Thôi đành vậy chớ than phiền thêm chán

              Tớ phải sống với cuộc đời ngạo mạn
              Mặc kệ các nàng cứ sáng đến chiều đi
              Đời phù du , buồn chán có được gì
              Vui vẻ sống , đời cho chi nhận đấy.

              Ivry sur Seine 2003
              Nguyễn Ngọc-Hoàng
              Tập Thơ "Tro Tàn"
              #37
                Viet duong nhan 27.11.2011 17:44:22 (permalink)

                Buồn Vẫn Miên Mang

                Đọc lại chồng thư cũ
                Giấy trắng ngã màu vàng
                Thời gian làm tuyết phủ
                Vẫn nghe buồn miên mang

                Đời em nhiều thay đổi
                Chắc tay bế , tay bồng
                Anh một mình thui thủi
                Gửi buồn vào hư không

                Ivry sur Seine2003
                Nguyễn Ngọc-Hoàng
                Tập Thơ "Tro Tàn"
                #38
                  Viet duong nhan 24.01.2012 22:36:00 (permalink)
                  Bạn Của Tôi


                  có những người bạn tự cầm súng bắn vào đầu của mình.
                  Tôi có những người bạn bị người ta cầm súng bắn vào đầu.
                  Tôi có những người bạn tự dùng giây treo cổ mình mà chết.
                  Tôi có những người bạn uống rượu đến bệnh gan mà chết.
                  Tôi có những người bạn không uống rượu bị ung thư cũng chết
                  Tôi có những người bạn hay thích đi lừa gạt người ta
                  Tôi có những người bạn thường hay bị người ta lừa gạt.
                  Tôi có những người bạn chỉ xài tiền chớ không bao giờ đếm.
                  Tôi có những người bạn chỉ đếm tiền chớ không bao gìờ xài
                  Tôi có những người bạn say mê đấu tranh cho quốc gia dân tộc
                  Tôi có những người bạn say mê chơi gái ở Sài-Gòn
                  Tôi có những người bạn chỉ thích văn chương, thơ , thẩn
                  Tôi có những người bạn chỉ thích ăn tục , nói càng
                  Tôi có những người bạn làm nghề chữa bệnh cho người khác
                  Tôi có những người bạn chuyên đi gây bệnh cho người khác
                  Tôi có những người bạn mà tôi cần phải gặp khi tôi buồn
                  Tôi có những người bạn mà tôi cần phải gặp lúc tôi vui
                  Tôi có những người bạn chưa từng về lại Việt-Nam
                  Tôi có những người bạn hưởng RSA sống tại Việt-Nam
                  Tôi có những người bạn suốt một đời một chồng, một vợ
                  Tôi có những người bạn chỉ một đời:Nhiều chồng lắm vợ
                  Tôi có những người bạn "Chết rồi nhưng chưa được chôn "
                  Tôi có những người bạn "Chôn rồi nhưng vẫn chưa chết "

                  Bạn của tôi là những người như thế đó !
                  Họ gây giông bão cho đời, họ cũng làm sóng gió lặng yên

                  Nguyễn Ngọc Hoàng
                  Ivry sur Seine 31/12/2011



                  Nguyễn Ngọc Hoàng (8.1.2012)
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2012 22:39:01 bởi Viet duong nhan >
                  #39
                    tuyen45 27.01.2012 11:03:31 (permalink)
                     


                    NGÀY XUÂN NHỚ MẸ
                    ---*---

                    Xuân đến con chờ chỉ thấy mây
                    Xa mờ bóng mẹ lệ dâng đầy
                    Công sinh nghĩa lớn trời chưa rộng
                    Dưỡng dục ơn sâu đất chửa dày
                    Tây Trúc cha về nơi cực lạc
                    Vĩnh Hằng mẹ đến vẫn đâu đây
                    Đông qua bao bận hình không nhạt
                    Xuân đến con chờ chỉ thấy mây

                    26/1/2012
                    Tuyen45

                    Đầu năm xuân mới tuyen45 ghé thăm Việt Dung Nhan
                    Chúc Việt Dung Nhan cùng gia quyến vui khoẻ hạnh phúc an lành
                    thành đạt, gặp nhiều may mắn trong mọi lãnh vực của cuộc sống


                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.01.2012 11:04:55 bởi tuyen45 >
                    #40
                      Viet duong nhan 01.02.2012 19:25:21 (permalink)


                      Trích đoạn: tuyen45

                       


                      NGÀY XUÂN NHỚ MẸ
                      ---*---

                      Xuân đến con chờ chỉ thấy mây
                      Xa mờ bóng mẹ lệ dâng đầy
                      Công sinh nghĩa lớn trời chưa rộng
                      Dưỡng dục ơn sâu đất chửa dày
                      Tây Trúc cha về nơi cực lạc
                      Vĩnh Hằng mẹ đến vẫn đâu đây
                      Đông qua bao bận hình không nhạt
                      Xuân đến con chờ chỉ thấy mây

                      26/1/2012
                      Tuyen45

                      Đầu năm xuân mới tuyen45 ghé thăm Việt Dung Nhan
                      Chúc Việt Dung Nhan cùng gia quyến vui khoẻ hạnh phúc an lành
                      thành đạt, gặp nhiều may mắn trong mọi lãnh vực của cuộc sống




                      Chân thành cám ơn tuyen45 đã chúc TẾT với bài thơ "NGÀY XUÂN NHỚ MẸ" rất cảm động.
                      Vdn cũng chúc T & gia quyến năm mới NHÂM THÌN AN KHANG THỊNH VƯỢNG.
                      Thân
                      vdn
                      #41
                        Viet duong nhan 25.12.2013 20:30:21 (permalink)
                        BUỔI RA MẮT HAI TẬP THƠ ‘TRO TÀN’ VÀ ‘CÒN CHI ĐỂ NHỚ’
                                    CỦA HAI BẠN TRẺ NGUYễN NGỌC HOÀNG - NGUYỄN HÀ THÂN THANH
                                    TẠI PARIS NGÀY 08/01/2012

                           THÚY DIỄM
                                 Cung cấp hình ảnh: Mr Hòa
                                
                                

                                                                     Một buổi ra mắt thơ thật ấm cúng và rất thành công tại quán Chiều Tím, Paris 13, từ 12.30 đến 17.00 giờ  ngày Chủ Nhật 08 tháng 01 năm[IMG]http://bichxuanparis.free.fr/1-LINHTINH/NGUYENGOCHOANG/nguyengochoang/dinhlamthanh._nho.JPG"> 2012.
                                 Trong số khách, người ta ghi nhận một số rất đông Văn Nghệ Sĩ tại Paris đã lớn tuổi và được độc giả biết nhiều từ hàng chục năm qua như chúng tôi thấy : Nhà văn nhà báo Trần Trung Quân, Văn Thi Sĩ Đinh Lâm Thanh, Nhà Văn Tô Vũ, Bác Sĩ Nhà Văn Trần Đại Sĩ, nhà báo Thế Huy, Chính trị gia Phạm Xuân Mai, Họa sĩ Lê Tài Điển, Thi sĩ Thế Lữ, … (Và còn nhiều vị nữa nhưng người viết không được biết, xin lượng tình tha thứ nếu có thiếu sót). Những văn nghệ sĩ nầy thuộc thế hệ thứ nhất, tóc người nào cũng bạc và hôm nay vui vẽ góp mặt nhằm ủng hộ tinh thần buổi ra mắt hai tập thơ Tro Tàn và Còn Chi Để Nhớ của hai nhà thơ trẻ. Đó là một khích lệ lớn, có thể ngầm hiểu như một sự chuyển tiếp văn hóa và tinh thần Quốc Gia giữa một thế hệ sắp ra đi với thành phần nồng cốt còn lại trong tương lai.   
                                

                                 
                                              
                        Đặc biệt giúp vui trong chương trình, ngoài giọng ca của Bích Xuân còn có Thu Sương
                           (một giọng ca quyến rũ hiện nay tại Paris) cũng như các cô Mộng Trang, Mộng Hương, Hoàng Lộc, Minh Hiếu,  Mỹ Ly là những ca sĩ nổi tiếng đã góp mặt trong chương trình bằng những bài thơ của hai tác giả đã được chính họ phổ nhạc.
                                                                                                                                                    (Văn sĩ Đinh Lâm Thanh)
                           Chương trình do Bích Xuân, một nữ sĩ đa tài phối hợp với nghệ sĩ lão thành, ông Trần Nghĩa Hiệp để vừa tổ chức và vừa đảm trách vai trò MC đã tạo nên một buổi họp mặt trong tình thân giữa người đồng hương với nhau cũng như giữa hai thế hệ già và trẻ.  Sau phần trình bày ngắn gọn về tác giả tác phẩm của nhà văn nhà báo Trần Trung Quân, các Văn Nghệ Sĩ gồm các ông Thế Lữ, Đinh Lâm Thanh, Yên Tữ, Thế Huy, Lê Tài Điển, Trần Nghĩa Hiệp, Lam Sơn…cũng tuần tự đóng góp ý kiến trong buổi ra mắt thơ hôm nay. Tựu trung ý kiến của các văn nghệ sĩ cũng xoay quanh vấn đề vai trò văn hóa, nhất là trong lãnh vực văn chưuơng, cần phải trông cậy vào bàn tay của thế hệ trẻ, mà đại diện hôm nay là hai anh Nguyễn Ngọc Hoàng và Nguyễn Hà Thân Thanh.   
                                
                                Nhà Thơ Nguyễn Ngọc Hoàng với thi phẩm Tro Tàn
                                
                           - Tập thơ ‘Tro Tàn’ của Nguyễn Ngọc Hoàng gồm 67 bài thơ gồm nhiều thể loại do anh viết trong vòng 13 năm từ 1986 đến 2009. Qua vài lời tâm sự ở cuối tập thơ, anh xác nhận anh không muốn và cũng không nghĩ rằng anh sẽ trở thành thi sĩ, nhưng rồi cái nghiệp cũng bắt anh vướng vào con đường thơ văn, và bắt đầu bằng bài thơ 8 chữ ‘Hoa Đất Mẹ’ sáng tác từ năm 1986 (trang 13), rồi từ đó gần trăm bài thơ đủ loại, anh đã  mượn để tài tình yêu nam nữ để viết về những thầm kín trong lòng đối với quê hương và thân phận của một người bỏ đã nước ra đi.
                                 -Nguyễn hà Thân Thanh, Bích Xuân, Nguyễn Ngọc Hoàng)
                                  Nhà thơ Nguyễn Hà Thân Thanh với tác phẩm Còn Chi Để Nhớ :
                                

                                               
                           - Tập thơ Còn Chi Để Nhớ của anh Nguyễn Hà Thân Thanh với 49 bài thơ anh sáng tác từ năm 1975 đến nay. Vừa cầm cuốn thơ và nhìn vào trang bìa sau, nhiều người đã có nhiều thiện cảm thật đẹp khi chính tác giả cho biết : Chánh quán Đà Nẳng, nơi sinh Sài Gòn và trú quán là Paris. Chữ trú quán Paris… là anh đã xác định cái căn cước của mình và xem nước Pháp cũng chỉ là vùng đất tạm bợ cho cuộc đời tỵ nạn của anh, thì đây là một cái gì trân quý nhất đối với những người đã bỏ nước ra đi mà thâm tâm họ lúc nào cũng thao thức trăn trở cho quê nhà, nơi những người thân yêu cũng như đồng bào đang sống trong thiếu thốn về tinh thần cũng như vật chất mà anh đã bày tỏ trong gần 50 bài thơ do anh sáng tác từ nằm 1975 đến năm 2010.
                                
                           Buổi ra mắt thơ hôm nay thành công, đây là một trường hợp hiếm thấy ở Paris với số người tham dự và một số anh em trẻ, bạn của hai nhà thơ đến trể không còn chỗ nên phải ra về. Sau 17 giờ, buổi ra mắt thơ vẫn còn kéo dài với chương trình ca nhạc và khiêu vũ cuối năm.
                                

                                 
                           Thúy Diễm
                           Ghi vội,
                           Paris, Chủ Nhật 08.01.2012
                              
                                                           


                              Vài nét về Nguyễn Ngọc Hoàng

                                        
                        Bích Xuân

                                           Tôi được hân hạnh để giới thiệu về Nguyễn Ngọc Hoàng tác giả của tập thơ Tro Tàn.                 Đây là việc làm mà đối với tôi là rất khó, khó, là vì không quen...nói mà chỉ quen hát thôi. Hát, đôi khi quên lời thì hát nhỏ lại, để khán giả không nghe rõ, và nhờ tiếng trống, tiếng đàn của ban nhạc xóa lấp. Đứng trên sân khấu trước một đám đông để nói về một người nào đó thì thật là không phải dễ cho ngưòi chưa quen. Vì nói, như là luật đi đường của chữ, phải nói sao để  người nghe thật rõ ràng, và  chữ cũng phải rõ nghĩa ...                   Nhà thơ trẻ tuổi trong đám xuân xanh ấy của chúng ta là Nguyễn Ngọc Hoàng, chốc nữa đây sẽ lên đây thân ái chào đón quí vị. Và tôi nghĩ rằng sau thế hệ của Hoàng , chúng ta khó có thể thưởng thức đ ược những vần thơ lãng mạn như Hoàng ngày hôm nay...                    Bây giờ tôi xin làm công việc mà cách đây mười mấy năm tôi cũng như trường hợp của Nguyễn Ngọc Hoàng ngày hôm nay. Với niềm thán phục, tôi xin giới thiệu vài nét về thi sĩ Nguyễn Ngọc Hoàng, Hoàng dáng dấp cao ráo, mái tóc để dài, khuôn mặt dễ nhìn, có nét thông thái, nhẹ nhàng, nhưng có cái gì đó như bất cần đời.                          Ta phải sống với cuộc đời ngạo mạn
                         Mặc kệ các nàng cứ sớm đến chiều đi
                         Đời phù du buồn chán có được gì
                         Vui vẻ sống đời cho chi nhận nấy
                                           Và tôi cũng thấy Hoàng giống như trong thơ của Tản Đà                         "Một trà, một rượu, một đàn bà
                                 Ba cái lăng nhăng nó quấy ta
                               Chừa được cái nào hay cái nấy
                         Có chăng chừa rượu với chừa trà"
                                                   Nhưng đối Hoàng, nhà thơ đa tình, lãng mạn và đôi khi là lãng đãng...không muốn chừa bỏ món nào hết...
                         Hoàng hay uống rượu, thi sĩ lâng lâng men rượu, cả say men tình, Hoàng uống rượu để
                         khuây sầu, trầm mặc lặng lẽ, sâu kín...
                         Rót thêm chén nữa chén tương lai
                         Thật đầy em nhé dẫu đắng cay
                         Tình điếc tình câm tình lãng tử
                         Tình mù tình bệnh rủ nhau say...
                                                   Hồn lãng mạn của thi sĩ mà lãng mạn quá đôi khi thành lảng đãng, Hoàng hẹn hò với ngưòi yêu đôi khi nhớ trưóc quên sau, rồi thi sĩ lại than trong bài thơ Lỗi Hẹn
                         Sao em cứ cho anh leo cây hoài vậy
                         Anh là người chứ đâu phải khỉ đâu
                         Chờ đợi hoài chờ đến bạc cả râu
                         Anh không thích trò chơi mèo bắt chuột.
                                               Hoàng không phải là người ở trên mây, cũng chẳng phải ở dưới đất mà là người lửng lơ ở giữa. Cũng như thiệp mời Hoàng gởi mời khách đến dự buổi ra mắt thơ mà không để ngày giờ.sửa tới sửa lui, gởi thiệp lần thứ hai lại để nhầm thay vì 8-1 để là 8-2...                   Những bài thơ của Hoàng có chút tâm sự có chút suy tư như một bài tự truyện, tả chân hiện thực, không ngôn từ to lớn và Hoàng làm thơ để đó xem chơi, thơ Hoàng khi đọc lên tôi như thấy cả hình ảnh hiện ra trong nhạc điệu. Thơ không cầu kỳ mà rất là đời thường dễ đi ngay vào lòng người. Thơ là người, thơ sao Hoàng vậy, tính tình dễ mến, đa số được bạn bè        thương yêu.                   Hoàng làm thơ lai rai, những bài thơ kỷ niệm, và thỉnh thoảng đăng trên báo Èpphe của Trần Trung Quân gần hết cả tập thơ. Hoàng làm thơ rất nhiều, nhưng đụng đâu vất đó, sau này tìm kiếm không ra, Hoàng ráng nhớ để chép lại được câu này hay câu đó...                     Nguyên do nào khiến Hoàng làm thơ, và làm thơ từ lúc nào ? Thưa quí vị Hoàng làm thơ năm 23 tuổi.
                               Bài thơ đầu tiên của Hoàng  làm năm 1986 là bài Hoa Đất Mẹ. Khi nghe tựa Hoa Đất Mẹ, tôi thấy cả một hình ảnh quê hương và gia đình thân yêu hiện ra trước mắt, trong bài thơ này anh viết về ngưòi yêu là chính, cũng là mối tình đầu của Hoàng ở phía bên kia bờ đại dương, sau bài thơ Hoa Đất Mẹ Hoàng tiếp tục sáng tác những bài thơ về quê hương, về gia đình,  bạn bè với nhiều thể loại khác nhau.
                                             Hoàng sang Pháp nhớ về nguời yêu cũng là mối tình đầu, Hoàng làm bài thơ Hoa Đất Mẹ đầu tiên, có phải đó động lực chính chăng? Không, động lực chính, mới là Mẹ Hoàng. Tiếng khóc của mẹ khi kể về người yêu của Hoàng lúc Hoàng bỏ đi, ngưòi yêu Hoàng cũng bỏ học. Và năm tháng trôi qua, một hôm bà nhìn một đám cưới đi ngang qua trước nhà, bà đã  nức nở khi biết chú rể không phải là con trai mình. Nghe mẹ khóc trong điện thoại, thi sĩ cồn cào lòng nhớ người yêu khôn xiết vội thốt lên.
                              
                                             Nhớ quê hương đêm về anh thầm khóc
                         Và nhớ em, anh tha thiết nhớ về em
                         Paris buồn đông lạnh lại buồn thêm
                         Quê mình có đang vào mùa nắng gắt
                                                                                    Với những lời thơ dễ thương của Hoàng như thế, chân tình như thế có cái gì đó như gần gũi với chúng ta... Tập thơ Tro Tàn, nghe buồn quá phải không quí vị ? Nhưng theo tác giả thì  tro không tàn, vì trong đống tro ấy còn ủ ngọn lửa âm ỉ, và chuẩn bị để  tỏa sức nóng để  tiếp tục phựt lên...
                             
                                      Hoàng sinh năm 1963 tại Cần Giộc thuộc tỉnh Long An, định cư tại pháp 1981 ở đảo Corse 3 năm. năm 1994 trở lại Paris, năm 1992, Hoàng là chủ nhân một tiệm sửa xe trên 1 500 mét vuông, có khoảng 10 nhân viên làm việc, đến năm 2000 Hoàng bán tiệm đi làm cho một công ty xe khác.
                               Hoàng sang Pháp còn rất trẻ, lúc đó 17 tuổi, yêu thơ và làm thơ năm 23 tuổi là một sự đặc biệt.
                                     Tập thơ đầu tiên của Hoàng đã nói lên sự tỏa sáng trong tài năng, tôi ngạc nhiên và rất thán phục,và tôi rất tự hào để giới thiệu nhà thơ Nguyễn Ngọc Hoàng với qúi vị ngày hôm nay.
                             

                        Xin chấm dứt vài nét về nhà  thơ Nguyễn Ngọc Hoàng tại đây với lòng thán phục.
                              Bích Xuân
                               Paris 8-janvier 201
                             

                              
                              

                                     Đôi lời cảm ơn của Nguyễn Ngọc Hoàng trong buổi ra mắt sách
                             
                        Xin kính chào qúi vị.
                               Hoàng xin cảm ơn tất cả quan khách đã đến tham dự buổi ra mắt thơ hôm nay, và các anh chị em văn ngh sĩ, cùng các bn hu gn xa đến chia xẻ niềm vui với NNH và Hà Thân Thanh hôm nay.               Lần đầu tiên Hoàng nói chuyện trước đám đông nên        rất là hồi hộp, coi vậy chớ Hoàng nhác lắm , nhất là nhác gái, cho nên suốt đời cứ "Đối bóng mình ta say với ta "
                               Kính thưa quí vị       Hôm nay Hoàng rất hạnh phúc , sự có mặt của quan khách, cùng anh chị em ca sĩ đã đóng góp trong chương trình văn nghệ: Mộng Trang , Mộng Hương , Thu Sương , Nguyên Vy, anh Lộc, Đặng Bình và các văn thi sĩ tại Paris như: nhà văn, nhà báo Trần Trung Quân, nhà thơ Thế Huy, hoạ Sĩ Lê Tài Điển, Nhà bình luận chính trị gia Phạm Xuân Mai, nhà văn Đinh Lâm Thanh, nhà văn Yên Tử Cư Sĩ (Trần Đại Sỹ) nhà thơ Nguyễn Duy Tân, nhạc sĩ Trần văn Mãnh ...       Hoàng cũng không quên gửi một chút suy nghĩ về nhũng người không có mặt trong ngày hôm nay , vì tình trạng sức khỏe không được tốt như: anh Từ Nguyên , anh Kim Thành Xuân , anh Hồ Trường An , Anh Lê Mộng Nguyên …Riêng anh Lê Mộng Nguyên gửi lời chào các anh chị em văn nghệ sĩ có mặt hôm nay.                Hơn thế nữa là  sự có hiện diện hầu hết các bạn bè của Hoàng thuở còn thơ , chúng tôi đã đến Pháp cùng thời với nhau , chúng tôi là những đứa trẻ không có người thân , chúng tôi sống chung với nhau trong Hồng thập tự ở Corse, đã buồn vui, no đói, ấm lạnh có nhau, chia xẻ từng gói mì, từng điếu thuốc, khi lớn lên chúng tôi mổi người một ngả, rồi trở về foyer Villejuif . Chúng  tôi là những đứa trẻ mà anh Lê Ngọc Thạch nói "Cùng một lứa bên trời lận đận" họ là những người mang chung tâm sự với Tro Tàn , họ là những người có mặt trong Tro Tàn., đúng vậy, họ là những bằng hữu là những người anh em trong một gia đình của NNH.
                                       Hôm tháng trước, Hoàng điện thoại mời những người bạn củ đến tham dự buổi ra mắt tập thơ Tro Tàn , Hoàng muốn dành cho họ một sự ngạc nhiên        nên  Hoàng  không nói là ra mắt sách mà bảo "Ngày đó đám cưới của moi” Bạn bè đã gần 15 năm nay chưa gặp lại , thay vì nó phải mừng rở và chúc tụng , đàng này tụi bạn kêu lên "Trời ơi con nhỏ nào “lấy » mày mà xui quá vậy?
                               Và cuối cùng, đặc biệt xin được cảm ơn chị Bích Xuân, nếu không có chị Bích Xuân thì chắc chắn là sẽ không có buổi ra mắt hai tập thơ của Nguyễn Ngọc Hoàng và Nguyễn Hà Thân Thanh ngày hôm nay. Chính chị Bích Xuân đã lo tất cả mọi việc từ việc tổ chức đến việc đặt nhà hàng , chọn món ăn, mời quan khách, xắp sếp chương trình…Hoàng với chị Bích Xuân là những người đồng Bệnh cho nên dễ có sự thông cảm trong việc giúp đỡ lẫn nhau...               Hoàng xin dứt lời, và một lần nữa xin được cảm ơn tất cả.
                                       Xin kính chào qúi vị.
                                      
                              
                                                               
                             

                            Nhà văn Trần Trung Quân chủ nhiệm báo Épphe
                                
                            (Trái sang phải)  Bích Xuân phỏng vấn nhà thơ Nguyễn Hà Thân Thanh và Nguyễn Ngọc Hoàng
                                
                            Nguyễn Hà Thân Thanh Bích Xuân và Nguyễn Ngọc Hoàng   
                                
                                
                                
                           Thi sĩ Thế Huy
                                
                                
                           Văn sĩ Đinh Lâm Thanh
                                
                           Sinh hoạt trong nhà hàng Chiều Tím
                                
                           Khách tham dự buổi ra mắt sách
                                
                           Hai thi sĩ ký tặng sách khách yêu thơ
                                
                                
                           Nhạc sĩ  Patrice  Trần
                                
                           Khách yêu thơ
                                
                           Mr Lam Sơn phát biểu cảm tưởng buổi ra mắt thơ
                                
                           Thi sĩ Thế Lữ giới thiệu về nhà thơ Nguyễn Hà Thân Thanh
                                
                            Nhà thơ Nguyễn Ngọc Hoàng
                                
                           Nha thơ Nguyễn Hà Thân Thanh
                                
                           Giới thiệu chương trình nghệ sĩ Bích Xuân
                                
                           Khách yêu thơ
                                
                           Ca sĩ Mộng Hương
                                
                           Ca sĩ Trịnh Nghĩa
                                
                           ca sĩ Nguyên Lộc
                                
                           Ca sĩ Mông Trang
                                
                           Ca sĩ Thu Sương
                                
                           Ban nhạc Chiều Tím
                                
                           Bích Xuân,Trần Nghĩa Hiệp
                                
                           Ca khúc Còn Mơ của Ng: hà Thân Thanh do chính tác giả  phổ nhạc và trình bày
                                
                           Khách tham dự buổi ra mắt sách
                                
                           Bích Xuân giới thiệu Nguyễn Ngọc Hoàng tác giả tập thơ Tro Tàn
                                
                           Thi sĩ Nguyễn Ngọc Hoàng
                                
                           Phỏng vấn nhà thơ Ng: Hà Thân Thanh
                                
                           Nguyễn Ngọc Hoàng
                                
                           Nhạc sĩ Đặng Bình
                              
                           Cung cấp hình ảnh: Mr Hòa
                           Paris 8-1-2011

                        Nguồn : http://bichxuanparis.free.fr/
                         
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.12.2013 20:34:18 bởi Viet duong nhan >
                        #42
                          Viet duong nhan 25.12.2013 20:43:25 (permalink)
                          Ngước Mặt Lên - Thơ: Nguyễn Ngọc Hoàng

                          Gởi Chị Việt Dương Nhân

                          Bài thơ nầy em đã sáng tác gần hai năm rồi . Tình cờ em xem được một phóng sự nói về những cô gái VN bị bán ra xứ ngoài để làm nô lệ tình dục , bài phóng sự ấy tên là Những Người Con Xa Xứ em bỗng giật mình . Em cảm thấy đau đớn , xót xa , xấu hổ , tủi nhục , căm hờn …em không thể lngồi im lặng câm được nên mới bộc phát ra đó thôi . Em biết bài nầy sẽ đụng chạm đến rất nhiều người nhưng cũng đành chịu thôi bởi vì người Việt Nam của chúng ta là Như Thế Đó .

                          Ngước Mặt Lên

                          Anh không gặp em bên vĩa hè góc phố
                          Không gặp em trong quán rượu điếm đàn
                          Không gặp em trong quán nhạc rền rang
                          Anh chỉ gặp em qua tình thương người việt
                          Tuổi của em tuổi trăng tròn trăng khuyết
                          Tuổi của em còn tin chuyện thánh thần
                          Nào biết gì về hạnh phúc chung thân
                          Sao sớm vội lìa xa chi tổ ấm ?
                          Em ôm mặt cúi đầu nhìn sâu thẩm
                          Tủi phận mình đã chìm đắm dưới vực sâu
                          Cuộc đời rồi không biết sẽ về đâu ?
                          Thân tứ cố từ nay em lưu lạc
                          Em trao đời cho những phường bội bạc
                          Em trao thân cho bọn gian ác thú rừng
                          Em bán trinh cho phường vô loại loạn luân
                          Khi tuổi tác đã đáng làm cha làm chú
                          Tưởng thoát khỏi cảnh hang hùm miệng thú
                          Tưởng được lấy chồng giàu ở xứ Đài-Loan
                          Và từ nay thoát khỏi cảnh cơ hàn
                          Khung trời mới tương lai đầy hứa hẹn
                          Nào ngờ đâu giấc mơ chưa trọn vẹn
                          Chí tiêu bồng thôi tắt nghẹn từ đây
                          Họ bán em dù chỉ tấm thân gầy
                          Cho khách lựa như món hàng ngoài chợ
                          Văn hiến đâu sao thua cả loài mọi rợ ?
                          Văn minh đâu sao như xó chợ đầu đường?
                          Là loài người sao chẳng có chút tình thương?
                          Là thú dữ còn biết chở che cho đồng loại!..
                          Nhưng đây là loài người lại là người Việt của em.
                          Vì chút bạc họ đã xô em vào địa ngục
                          Anh nhục nhã đắng cay và xấu hổ !...
                          Đồng bào anh sao có những kẻ dạ thú mặt người ?...
                          Ngước mặt lên ! Em không có gì nhục cả em ơi !
                          Vì em cũng chỉ nạn nhân của người Việt
                          Người Việt Nam của chúng tôi . Hởi ơi !....
                          Người Việt Nam có bốn ngàn năm văn hiến
                          Mà anh đã từng ca tụng trong thơ anh
                          Là giống anh hùng giòng giỏi Lạc Long Quân ?
                          Anh thuộc mãi ca dao “Bầu ơi thương lấy bí…”
                          Nhưng giờ đây , Ôi thật là vô liêm sỉ !...
                          Khi nhìn em , Cô gái Việt của anh
                          Cô gái hôm nào dưới chiếc áo dài xanh
                          Em theo mẹ trên đường đi lể hội
                          Và sau em sẽ còn bao nhiêu người vô tội
                          Ra xứ người bán thân nuôi miệng hỡi em ?
                          Nghe anh bảo nè : Em hãy ngẩng đầu lên !
                          Em đã bán tất cả những gì em đang có
                          Nhưng tâm hồn em vẫn còn đó em ơi !
                          Em biết không có những phần tử trên đời
                          Mà người ta gọi là thượng lưu trí thức
                          Những người xưa kia họ thường tổ chức
                          “Đêm chôn dầu vượt biển , Giọt nước mắt cho Việt Nam”
                          Và những người sao mang đầy cổ, vai mang đầy lon
                          Họ cũng đã bán cả tâm hồn và thể xác
                          Hồn thiêng sông núi quăng vào xọt rác!
                          So với em họ còn tệ bạc gắp vạn lần.
                          Lưu lạc xứ người em đã khổ tấm thân
                          Thì cái nhục ấy em không cần gánh vác
                          Mà phải nhường lại cho thành phần Chú Bác
                          Những con người có trách nhiệm với quê hương
                          Rồi mai đây em sẽ chết dọc lề đường
                          Như con kiến, con sâu không người biết đến
                          Không một lời kinh không nhang không nến
                          Em có đợi ngày tử thần đến rước em không ?
                          Khi con vi trùng bệnh ngày đêm quấy phá

                          Con bệnh ngặt nghèo mà người đời đã…
                          Tặng cho em thay quà điếu nhang đèn
                          Và mai nầy nếu em có linh thiêng
                          Cũng đừng trách đừng hờn ai em nhé!
                          Vì họ cũng không biết mình đang làm gì cả.
                          Vì họ đã điên rồi nên chẳng biết mình điên
                          Suốt một đời chạy theo danh vọng bạc tiền
                          Suốt một đời chỉ lo mua thần bán thánh
                          Họ đã mất hết rồi lương tri và nhân tánh
                          Họ đã quên hết rồi tình đồng loại đồng hương
                          Họ rất giàu tiền nghèo mạc tình thương
                          Cho nên họ không biết thế nào Quốc Nhục.
                          … … …
                          Anh chỉ tội cho em một đời bị lừa gạt.
                          Anh chỉ tội cho em kiếp má hồng phận bạc.
                          Tứ cố vô thân ,em làm ma trôi dạt…
                          Mạng cô gái Lý Tưởng Người Việt Dương Nhân
                          của anh bây giờ Rẻ Mạc!…

                          Nguyễn Ngọc Hoàng
                          Ivry sur Seine janvier 2012
                          #43
                            Viet duong nhan 25.12.2013 20:50:44 (permalink)

                            Chuyện Mùa Xuân

                            Tặng cho những em nhỏ bán vé số trên khắp các hè phố Việt-Nam




                            Nầy cô bé hãy xích lại gần anh chút nữa
                            Anh kể bé nghe câu chuyện những Mùa Xuân
                            Mùa Xuân ở Prague trong bom đạn ngút ngàn
                            Vạn xác chết ngổng ngang trên đường phố
                            Xác người già , xác trẻ thơ nằm góc chợ
                            Xác chinh nhân , xác cô gái bán hàng rong
                            Vạn xác người nằm dưới xích của xe tăng
                            Ai viết vội trên bức tường còn rung rẩy
                            “Lênin ơi ! Ông hãy quật mồ sống dậy,
                            Chúng nó điên rồi ông có biết hay không ?*”
                            Anh kể em nghe Mùa Xuân ở Trung Đông
                            Người ta còn gọi là «Mùa Xuân Ả Rập »
                            Quãng trường Tahir tưng bừng tấp nập
                            Những đoàn người tứ xứ kéo về đây
                            Thắng bạo quyền dù không tất sắt trong tay
                            Sử sách trăm năm vẫn còn ghi lại
                            « Cách Mạng Hoa Lài » đã vào huyền thoại đó em !
                             



                            Anh kể em nghe Mùa Xuân ở Thiên An Môn
                            Đầy ấp quãng trường hàng triệu sinh viên
                            Đòi giảm học phí , đòi Tự Do đảng phái
                            Đòi ấm no , đòi công bình bác ái
                            Tự Do yêu đương , Tự Do nói , Tự Do cười
                            Nhưng lần nầy súng đã nổ em ơi !
                            Xe bọc thép đã cán lên người bằng xương thịt
                            Bao xác chết chất chồng lên xác chết
                            Trăm ngàn người hay triệu người nào ai biết ?...
                            Tử Cấm Thành đã nhuộm đỏ máu sinh viên
                            Cờ Trung Cộng đã đỏ…giờ lại càng thêm đỏ
                            Đỏ hơn cả Quãng Trường Đỏ !….

                            Anh sẽ kể em nghe một Mùa Xuân nào đó…
                            Ở Hà-Nội , Sài-Gòn , Đà-Nẵng , Huế em ơi !
                            Những bong bóng Tự Do sẽ bay tận đỉnh trời
                            Và tiếng hát sẽ vang đi trăm hướng
                            Sự thật là đây chớ không là ảo tưởng
                            Không chiến công , không kẻ thắng người thua
                            Khắp Việt-Nam sẽ nhảy múa hát giao mùa
                            Ngày hội lớn , anh em mừng tao ngộ

                            Nhưng lần nầy mình quyết không cho súng nổ
                            Anh sẽ lấy bông hồng nhét vào nòng súng em ơi !
                            Lịch sử sang trang , kỷ nguyên mới thật tuyệt vời
                            Ba em ra tù sẽ may cho em nhiều áo mới
                            Em sẽ được đến trường em có vui không ?
                            Mẹ sẽ chải tóc em và cài thêm một bông hồng
                            Em sẽ múa hát tung tăng đón Mùa Xuân mới

                            Anh sẽ kể em nghe nhiều … những Mùa Xuân tới
                            Những Mùa Xuân trong nắng ấm đẹp trời
                            Không đạn bom không còn chết chóc em ơi !
                            Hoa sẽ nở và chim sẽ về xây tổ

                            Anh sẽ dắt em , mình cùng đi hội chợ
                            Sẽ mua cho em thật nhiều quà , em Đừng Sợ** nhé em!


                            Nguyễn Ngọc Hoàng
                            (Paris, Ivry Sur Seine septembre 2013)

                            (*) Nguyên văn : “Lenine réveille - toi ! ils sont devenus fous”
                            (**) Câu nói của Đức Giáo Hoàng Jean-Paul 2 : « N’ayez pas peur ! »


                            #44
                              Viet duong nhan 25.12.2013 20:57:38 (permalink)

                              Hư ảo



                              Em mãi mãi sẽ là cơn gió thoảng
                              Đến rồi đi không hò hẹn bao giờ
                              Gieo rắt buồn nhện cũng chán giăng tơ
                              Đêm trằn trọc , ngày trách hờn mưa nắng

                              Em mãi mãi sẽ là vầng mây trắng
                              Sớm bay nhanh em bỏ lại cánh diều
                              Gieo rắt buồn xuân vắng tiếng chim kêu
                              Rồi tự trách sao làm người đến muộn

                              Em mãi mãi là ngôi sao chuyển hướng
                              Anh quay vòng quên Nam Bắc em ơi
                              Anh với em…tình nghĩa của cuộc đời
                              Anh biết vậy sao vẫn mơ tình đôi lứa

                              Anh với em …hai đường rầy xe lửa
                              Chạy song song nhưng không gặp bao giờ
                              Bảy tỉ người riêng anh sống bơ vơ
                              Em đã biết hay giả vờ không biết ?

                              Em gần đây sao cứ ngỡ là cách biệt
                              Em thật thân ngỡ chưa quen biết bao giờ
                              Tại em kiêu sa hay anh ảo tưởng vu vơ ?
                              Hay cả hai đứa đều khù khờ em hả ?

                              Nguyễn Ngọc Hoàng
                              Ivry sur Seine octobre 2013


                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 4 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 47 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9