.
Vách cũ
________________________________________
Thế thì thôi,em về nơi chốn ấy
Ta ở lại,lấy bóng mình làm vui
Vui buồn cũ,lấy thời gian làm nắp đậy
Đèn mờ tối vách cũ một mình ai
Giữa đêm về lung linh niềm cô quạnh
Tiếng thạch trùng nức nở giọng buồn tênh
Trăng thẩn thờ nhìn bóng ta thức trắng
Mỏi nhịp lòng khua động cõi lặng thinh.
viếtchomột
MÙAHẠCŨ
__________________
Mùa hạ đã qua đi, đi xa lắm
Bóng trăng hạ trong bài thơ Nguyệt Hạ cũng mờ nhạt
Từng đợt sóng của một thời biển xanh cũng nhạt nhoà
Như cụm hoàng anh đã tả tơi hoa
Hình ảnh em và tôi cũng trôi theo mùa hạ nhạt nhòa như thế
Em ra đi và tôi lặng lẽ khép cánh cửa
Tiếng sóng biển chìm xa
Ánh trăng mang tên mùa hạ cũ khuất xa
Tất cả rồi chìm vào quá khứ
Như sợi thuốc xanh đổi sang màu vàng nhạt
Nơi quán cà phê của một góc Cali mang tên Cà Phê Dĩ Vãng
Tôi ngồi lại vơí tách cà phê vừa đủ đắng
Dường như trong tôi còn sót lại vài điều
Từ một ánh biển xanh ngày ấy
Đã có một mùa hạ hồng trên bãi cát
Đã có một khoảng đời vừa thay mùa
Mùa của tôi từ nay không còn cái tên để gọi
Bởi vì...
Tất cả đã đi qua
Ánh trăng của mùa hạ đi qua
Màu nước biển một thời cũ đi qua
Hạnh phúc lại thoát khỏi vòng tay với thêm một lần nữa
Để còn mình tôi ngồi nán lại
Nhìn những buổi sáng, buổi chiều buồn tênh
Và thảng hoặc
Ngỡ ngàng
Khi nghe lại bài hát tên Nguyệt Hạ của một thời xa xăm
Sau bài hát buồn bã đến tận cùng ấy
Chỉ còn sự lặng thinh
Lặng thầm , lặng thinh ....
đăng sơn.fr
MỘTTHOÁNGĐÊMVỀ.
Nhặt mặt trời khát trong ly nước lạnh
Nếm bóng người khi trăng hạ qua rồi
Ta về đây cùng cô đơn so sánh
Giữ đêm về một thoáng cuộc đời rơi
Nhặt im lặng thử vơí người một chốc
Tình ngày ấy ẩm mốc với nụ cười
Cái vách cũ cũng rêu phong rủ mục
Níu đêm về thầm lặng một mình ai
đăng sơn.fr