HỒN NHIÊN NHƯ TRẺ THƠ
Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 25 bài trong đề mục
mưa phố núi 13.09.2011 13:07:54 (permalink)
THẾ GIỚI TRẺ THƠ
 
Đây là trang đặc biệt Mưa phố núi mở ra để viết về các em.
Từ khi các em bập bẹ tập nói cho đến khi trưởng thành.Mưa có nhiều cơ hội tiếp xúc với các bé đủ mọi lứa tuổi,mọi sắc dân...chung quanh nhà ,tình cờ gặp gỡ nơi công cộng.Mưa từng tham gia phục vụ cộng đồng,gia đình phật tử,và cũng từng lao động tình nguyện cho các trường tiểu học gần nhà
 
Thế giới của các em kỳ bí đầy màu sắc.Mưa rất thích trò chuyện với các em nhỏ ,và như cũng có chút duyên với các em nên dễ dàng thu hút các em đến với mình.Nếu các bạn hoặc quý phụ huynh nào có bất cứ mẫu chuyện hoặc kinh nghiệm gì về thế giới tuổi thơ,xin mời vào đây chia sẻ cùng Mưa nhé ! Để chúng ta có thể bắt một nhịp cầu thông cảm đi sâu vào thế giới nội tâm của các em. Chúc các bạn thật nhiều niềm vui ! Chúc các bé thơ trên thế giới mau ngoan chóng lớn được sống trong một ngày mai tươi đẹp -mỹ mãn.
 

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/5630377638B4478BA3361D37957FA12E.jpg[/image]

Các thiên thần nhỏ bé của Mưa ! Ai thích hát hãy cùng hát và vỗ tay theo nhịp cùng Mưa nhé ,NÀO 1 ,2 ,3..

Trái đất này là của chúng mình
vàng -trắng -đen tuy khác màu da
Bạn yêu ơi ! chúng ta là hoa quý
Đầy hương thơm đắp xây đời tươi sáng
màu da nào ,màu hoa nào cũng quý cũng thơm...
 
Trái đất này là của chúng mình
Cùng nắm tay môi thắm cười xinh
Bình minh ơi tiếng ca đầy thương nhớ
Hoàng hôn ơi tiếng chim chiều say đắm
cùng bay nào ,cùng mơ nào cho trái đất quay.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2012 13:55:07 bởi mưa phố núi >
Attached Image(s)
#1
    Kiều Giang 13.09.2011 13:26:37 (permalink)

    XIN EM ĐỪNG LÀM LỌ LEM CỔ TÍCH

    Anh đâu muốn tình ta đi vào cổ tích,
    Anh cũng muốn xây lầu đài thành quách giữa nhân gian
    Để anh đón em trong một chuyến đò ngang
    Em sẽ đẹp huy hoàng trong xiêm y lộng lẫy
    Ánh mắt em sẽ làm cho bình minh buồn run rẩy
    Môi em cười sẽ làm nở cả ngàn hoa
    Gió sẽ ngừng - đón từng bước em qua
    Mây chết lặng chẳng dám trôi để nhìn em đắm đuối
    Trăng đêm nay cũng nằm mơ - chú cuội
    Anh sẽ dìu em đi khắp thế gian
    Và cứ mỗi ngày anh nắn nót bàn chân em
    Bàn chân thon mềm như của Lọ Lem thuở trước
    Anh sẽ lau mắt em nếu em buồn em khóc
    Anh sẽ làm gã hề cho ánh mắt em vui
    Mắt em xanh , xanh thẳm đến trời cao
    Môi em đỏ - nắng ngọt ngào thơm mộng
    Anh đưa em qua trùng khơi biển rộng
    Sóng đêm đêm vỗ nhẹ giấc em mơ
    Anh sẽ đứng hầu những lúc em làm thơ
    Anh ngây ngất giữa bến bờ hạnh phúc
    Thế gian của "chàng trai từ tâm và cô gái ngốc"
    Trái đất này còn lại chỉ đôi ta
    Người yêu ơi !Xin em đừng làm Lọ Lem trong cổ tích
    Sao Em trốn hoài trong niềm khao khát của riêng anh!

    #2
      mưa phố núi 13.09.2011 14:23:40 (permalink)
                             NGÀY ĐẦU TIÊN ĐI HỌC
       
      Cu Bi đã 4 tuổi ,lần đầu tiên đến lớp preschool. Sau bữa học đầu tiên về nhà mẹ hỏi con trai :


      -Thế nào ,con có thích đi học không?
      -Ưm..m...chán lắm
      -Sao thế con ,đi học có bạn bè đông đúc ,phải vui hơn ở nhà chứ ?
      -Không vui gì hết ,cô giáo bắt phải ngồi im.
      No talk, no running around ,cũng không được chơi computer.
      -Ô dào cục cưng của mẹ ơi ,đi học là để làm người lớn ,đâu phải chỉ để chơi con.
      -ứ thèm ! cu muốn chơi game trong laptop của mẹ
      không muốn đi học đâu.
      -Từ từ rồi con sẽ quen,sẽ thích các bạn và cả cô giáo nữa.Con sẽ thấy đi học vui hơn ở nhà.
      -Ơ..m cô giáo chỉ nói tiếng Mỹ ,các bạn nói tiếng gì đâu không hà,chẳng hiểu.Mẹ cho cu ở nhà với Ngoại nhe ?
       
       
               NGÀY THỨ HAI
       Bố cõng cu Bi vào tận lớp,mặt cu cứ chầm dầm không muốn chào cô giáo.Bố bực quá dọa cu Bi :
      -Con phải ngoan ngoãn nghe lời cô giáo ,
      phải chơi với các bạn.Nếu con không ngoan bố mẹ sẽ giận ,không cho chơi game.
      Cu Bi lầm lũi đi vào lớp mà không thèm mở miệng chào cô giáo.Bố thấy ngượng với cô giáo quá !
      -Xin lỗi cô giáo nhé con tôi chưa quen.
      -Không có chi ,từ từ rồi sẽ đâu vào đó. Ông cứ yên tâm mà về.
      Bố đi ra cửa ngoái đầu lại thấy thằng cu của Bố ngồi vào một góc,mắt nhìn bâng quơ,hai giọt lệ chảy dài xuống má ,rất giống Bố ngày xưa.
       
                     NGÀY THỨ BA
       
      Bố đón cu Bi tan trường.Ô trời ! sao con tôi lại có một vết cào trên mặt.Chưa kịp mở miệng hỏi thì cô giáo đã nhanh nhẩu :
      -Thưa ông ,chúng tôi lấy làm tiếc.Đó chỉ là một tai nạn nhỏ.Cô bé Vavesa (người Mexico ) đang đạp xe đạp trong giờ chơi vô ý bị ngã.Thật xui là Bé William nhà ông lại đứng sát bên cạnh nên cô bé lỡ tay cào mặt William.Chúng tôi đã sứt thuốc sát trùng.Hy vọng gia đình ông không bận tâm.
      -Vậy à? đáng tiếc thật.
      Tuy bố nói vậy nhưng trong lòng lại rất sót con.Vừa về đến nhà cu Bi đã bù lu bù loa  kể lại câu chuyện với các chị.Chị Hai pha nước muối đắp lên chỗ đau cho em.Chiều tối mẹ đi làm về lại hoảng lên khi nhìn thấy vết thương trên mặt cậu quý tử.Mẹ hỏi cu Bi:
      -Con có đau không ?
      - I am ok ,mẹ đừng lo.The girl trong lớp làm con thôi
      -Vậy bạn ấy có tỏ ra hối hận không ?
      -Cô giáo bắt bạn ấy phải sorry con ,rồi biểu con forgive her.
      -Vậy mẹ đoán là con đã tha lổi cho Vanesa rồi phải không ?
      -Ya , I had to ,but I don't like her ,she so fat so weird.(con phải tha thứ cho nó nhưng không thích nó đâu ,nó vừa mập vừa quái )
       
       [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/A44ACDD54F0245FC998DA470BE470F24.jpg[/image]
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2012 13:37:00 bởi mưa phố núi >
      Attached Image(s)
      #3
        Kiều Giang 13.09.2011 21:22:58 (permalink)
        EM HỒN NHIÊN NHƯ TRẺ THƠ
        NỤ HOA HỒNG TRẮNG ĐÓN CHỜ BÌNH MINH
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.09.2011 21:31:17 bởi Kiều Giang >
        #4
          Mầu Hoa Khế 14.09.2011 02:40:39 (permalink)
          Những mẫu chuyện dễ thương làm MHK nhớ lúc đưa cậu con trai Út tới trường mẫu giáo cũng mếu máo khóc như cậu bé trong chuyện .Đôi mắt mở to hoảng hốt khi rời cánh tay mẹ , mặc kệ ai nhìn Út dùng dằng với cô giáo sợ như không còn gặp lại mẹ.
          Ngươì làm mẹ nhìn thấy thiệt quay bước đi không đành .
          Nên MHK hứa với cháu là " mẹ ngồi ở chiếc ghế kia chờ con nhé " .
          Và ngày hôm đó bỏ cả việc làm để giử lời hứa với cháu .Thế là cháu nín khóc theo cô giáo vào lớp .Trẻ con dễ quên mau làm bạn với nhau , chỉ một buổi học đầu còn bở ngở , buổi học hôm sau đã vui vẻ theo mẹ đến trường. Một tuần sau thì có bạn gái trao đổi những món đồ chơi nho nhỏ cho nhau.

          Mới đó mà hơn 20 năm trôi qua . Cháu bây giờ lên đại học có bạn gái nhưng là Út nên còn quyến luyến bên mẹ như thuở ấu thơ. Cưng lắm chẳng bao giờ làm cho mẹ buồn lòng.

          Chúc MPN luôn vui và viết thêm những mẫu chuyện mà ai trong chúng ta đều có trãi qua.


          MHK
          #5
            mưa phố núi 14.09.2011 12:37:15 (permalink)
            Cám ơn Màu Hoa Khế đã vào thăm và chia sẻ cùng Mưa .Mong người trở lại thường xuyên với em và các bạn nhỏ nhé !
            Chúc người luôn mạnh khoẻ và vui hơn nữa được không ?

            Anh Kiều Giang nè,hoan nghênh anh vào đây viết cùng Mưa những đề tài liên quan đến tuổi thơ hồn nhiên .Mưa rất thích loạt bài Lọ Lem của Anh .Giá mà anh post bên trang cổ tích của Mưa thì hay biết mấy ! để Mưa còn Họa lại.Đăng ờ đây
            không thích hợp anh à .Cám ơn sự đóng góp chân thành của anh,hẹn gặp bên trang thơ-mpn
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.10.2011 13:46:33 bởi mưa phố núi >
            #6
              mưa phố núi 15.09.2011 15:34:29 (permalink)
                                                 CHƠI GAME
               
              Hào Khang rất mê chơi game,mới 7 tuổi em đã sở hữu hầu hết các loại game có trên thị trường.Bố mẹ em kiếm tiền  rất vất vả để lo cho đời sống ,nhưng vì Hào Khang là đứa trẻ cá biệt nên bố mẹ ráng sức lo cho con.
               
              Từ khi em 2 tuồi thì em tăng trọng rất nhanh.Em có gương mặt rất khôi ngô tuấn tú,tướng tá lại rất oai vệ.Nhưng tính tình lại nhút nhát dễ khóc như con gái.Bác sĩ liệt em vào loại cần quan tâm chăm sóc đặc biệt hyperactive child.
               
              Tâm tính em thay đổi bất thường.Có khi em phấn khởi chạy nhảy lung tung cả ngày khiến mọi người chung quanh rất mệt mỏi theo em.Cũng có lúc em khóc ỉ ôi cả tiếng đồng hổ vì những chuyện không đâu.
               
              Game như một thế giới riêng dành cho em.Và em trông thật thoải mái khi chơi game.Game có ích cho bộ não ưa hoạt động của em.Em có thể chơi đến vài giờ đồng hồ không phiền đến ai cả.Có khi em quên cả ăn uống.
               
              Bà Ngoại thấy cháu cứ chơi game cả ngày không màng chi đến mọi chuyện xung quanh nên bà rất bực.Bà lên tiếng mắng em :
              -Thôi đủ rồi nha ông !ông chơi cả ngày bỏ cả cơm nước.
              Ba mẹ chìu quá hư thân ông rồi.
              Hào Khang ngưng chơi vì giọng bà hung tợn quá.Em ngơ ngác nhìn bà trân trối.Bà càng gằn giọng hơn
              -tui biểu thôi là thôi ,nghe chưa?
              Khang ngưng chơi ,tắt máy ,bỏ vào túi xách.Em buồn bã nhìn bà ,vài giây sau vẫn thấy gương mặt giận dữ của bà còn nguyên trên mặt.Em lãng tránh tia nhìn của bà,em nhìn xuống dưới nền nhà rất lâu ,như tìm kiếm một khoảng trống nào đó dành cho em. Lát sau ,nghe em lẩm bẩm một mình ,giọng rời rạc
              -Không được chơi game...ừ...không chơi nữa...vậy làm gì cà? homework xong rồi mà...làm gì ta...làm gì ?

              [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/EF656DE06D5E44A68A498015E216C4D9.jpg[/image]
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.10.2011 13:45:34 bởi mưa phố núi >
              Attached Image(s)
              #7
                mưa phố núi 17.09.2011 15:57:17 (permalink)
                                                 CHỊ VÀ EM
                 
                Bé An 8 tuổi ,bé Minh 4 tuổi là hai chị em.Bố là dược sỹ còn mẹ là y tá.Hai em như hai nàng công chúa được cưng chìu rất mực.Bé An hiền lành ,ít nói nhưng cực kỳ khó chịu.Bé Minh liến thoắn cả ngày và ưa bắt bẻ.Nhìn hai em chẳng giống con nhà thầy thuốc tí nào.Hai em ốm nhom ,cao lêu nghêu vì rất kén ăn.Bố mẹ chăm sóc hai em như khi còn là em bé.Điều này khiến bà rất bực mình.Sáng nay khi bà chuẩn bị đi làm thấy hai đứa còn xớ rớ ,dù đã cận giờ học.
                Bà Ngoại gắt :
                -Trời ơi ! tới giờ đi học rồi ,sao mặt mày còn say ngủ như con mèo vậy? Chị An còn chưa chải tóc nữa kìa,bê bối quá đi thôi.
                Bé An vẫn còn ngái ngủ núp sau lưng mẹ giương cặp mắt một mí rất thùy mị nhìn bà,khiến bà thêm cáu.
                -Tám tuổi đầu rồi ,thiệt chẳng ra làm sao.Bố mẹ tụi bay cưng chìu riết ,nói gì cũng không nghe !
                Bé An ríu ríu theo mẹ ra xe đi học.
                Bé Minh đứng nhìn theo ,hai hàng nước mắt chảy dài xuống má.Bà quát:
                -Còn mày nữa ,mắc mớ gì tới mày mà khóc ,nhõng nhẻo phải không?
                Bé Minh lắc đầu mếu máo
                -Bà dữ quá à ! con thương chị bị bà rầy ,sao ai cũng thích rầy chị An vậy?
                -Trời ơi ! mới sáng sớm kiếm chuyện tui phải không? chị hư rõ ràng mà ,tui mới la có một câu mà đã bắt bẻ.
                -Hồi đêm qua bố cũng la chị nữa ,ai cũng muốn la chị An hết trơn.Vừa nói em vừa châu mỏ nũng nịu
                Tình hình này bà phải dịu giọng lại
                -Bố la chị thì chắc chị lại làm sai gì đó?
                Bé Minh lắc lư mái tóc bombe trông dễ ghét quá.Em tiến lại gần bà,đưa ngón tay trỏ lên miệng ,giọng kể lể
                -Bà không biết đâu  ! chị An chỉ muốn kể chuyện cho Minh nghe thôi ,bố kêu chị An ồn ,rầy bắt chị đi ngủ sớm.
                -à...tối không lo ngủ ,nhiều chuyện.Vậy con đừng bắt chị kể chuyện khuya nữa bố rầy.
                -Nhưng chị phải kể chuyện, Minh mới ngủ được chứ ! Bà ơi bà,đừng rầy chị An nữa nghe !

                 [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/399198DED1FC41A5A68CB9342FD1822E.jpg[/image]
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.10.2011 13:45:01 bởi mưa phố núi >
                Attached Image(s)
                #8
                  mưa phố núi 18.09.2011 13:12:22 (permalink)
                                               CẬU BÉ NGỖ NGHỊCH
                   
                  Trong mắt người khác,Hào Khang hơi ngỗ nghịch.mỗi khi ba mẹ dắt em vào Warmart hay các tiệm đồ chơi trong mall ,em tỏ ra ngang bướng kỳ cục. Bất cứ món đồ chơi nào em thích thì phải mua cho bằng được,nếu không em giãy dụa la khóc giữa chợ như một cậu bé 2-3 tuổi.Một hôm , mẹ đưa đi học lớp mẫu giáo,khi đến lớp thì được thông báo là cô giáo thường ngày bị bệnh vắng mặt.Có một cô giáo khác dạy thế ,Khang khóc sướt mướt đòi về nhất định không chịu vào lớp với cô giáo mới. Mẹ dỗ thế nào em cũng không chịu,cô giáo mới thấy thế chạy đến trấn an em :
                  -Tôi chỉ dạy thế vài hôm ,cô giáo em khỏi bệnh sẽ trở lại. Em vào lớp đi,có đầy đủ các bạn. Tôi chăm sóc em nhé?
                  Hãy cho tôi biết em cần gì nào
                  -Không cần cô đâu !huhuhu ,cô giáo ơi ! sao cô bịnh vậy?
                  con muốn cô thôi...con muốn về nhà.Không học đâu...huhu
                  Rồi em một mực chạy theo mẹ ra xe.Cực chẳng đã ,mẹ phải chở em về ,trên xe mẹ hỏi Khang :
                  -Con có thấy xấu hổ không ? con trai gì mít ướt.
                  cô giáo mới có thể rất tốt, đâu có ăn thịt con.
                  Mắt em vẫn chan hòa lệ ,em nói trong tiếng nấc
                  -con không cần cô mới ,con chỉ muốn cô giáo của con. Con thấy an toàn khi gặp cô giáo con...hic hic.
                   
                  Khi em chuyển lên lớp một,chính cô giáo của em viết một bức thư tay dài hai trang giấy kèm vào hồ sơ chuyển lớp.
                  Đó là một bức tâm thư rất cảm động ,cô giáo muốn cho trường lớp mới biết về những trạng thái tâm lý đặc biệt của em.Mẹ em có cho tôi xem bức thư đó,tôi còn nhớ câu cuối cùng cô giáo viết :
                  "...mặc dù hơi có chút trở ngại về tâm lý,Hào Khang là một đứa trẻ thông minh ,chăm chỉ ,ngọt ngào.Em không bao giờ làm đau bất cứ ai ,rất cần sự giúp đỡ tận tình của chúng ta.
                  Để em có một tương lai rực sáng ,xứng đáng với tâm hồn nhạy cảm của em..."

                  [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/BEACFACEDAD84769B694F651F5F21379.jpg[/image]
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.10.2011 13:44:14 bởi mưa phố núi >
                  Attached Image(s)
                  #9
                    mưa phố núi 02.10.2011 13:05:14 (permalink)
                                                 CON TRAI KHÓ CHỊU
                     
                    Mẹ của Hào Khang là em gái tôi. Theo vai vế Khang phải gọi tôi là dì Hai , nhưng ít khi em gọi thế , trừ phi trước mặt bố mẹ và bị bắt buộc. Khang cứ gọi tôi đơn giản là...Mưa ,vậy thôi !
                           -Mẹ cho con đi nhà Mưa đi , con muốn đi xem phim với Mưa , con muốn ăn chả giò của Mưa...vv
                           Người khác nghe cảm thấy chướng tai ! Đặc biệt là bà Ngoại nhưng với tôi thì ok. Đó cũng là một cách thể hiện cá tính của Khang. Mỗi tuần , em gái gởi con bên tôi hai ngày nhờ bà ngoại trông giúp.Một lần tôi thấy Khang không vui ,mặt mũi lờ đờ ,tôi bèn cất tiếng hỏi
                           -Rồi ! Đêm qua ông tướng mãi chơi game quên ngủ rồi.
                           -Không phải ! tại "tụi nó " cãi nhau ồn quá. Con không ngủ được. Tôi hỏi Thục Nghi , chị của Khang
                           -Bố mẹ con lại cãi nhau à ?
                           -Dạ , dì biết không? Bố mẹ rất to tiếng , cãi rất lâu.
                           -Sao con không đưa em vào phòng lock cửa lại ,rồi dỗ em ngủ ?
                           -Con có chứ ! Nhưng mẹ cứ to tiếng quá , còn ba thì dọng cửa rầm rầm. Con qua phòng em , ngủ với em cho em đỡ sợ. Con biểu em bịt hai lỗ tai lại để khỏi nghe , nhưng em cứ khóc lóc không chịu ngủ.
                     
                           Trời ạ ! kiểu này thì không xong với tôi đâu. Tôi bấm phone nói chuyện với em gái. Em gái tôi nghe qua cảm thấy rất hối tiếc. Vẫn còn hăng máu vịt ,cô nàng kể tiếp chuyện tối qua.
                            - Chị biết không? lúc đó tức quá em không thể nào dằn được cơn nóng , chồng em càng ngày càng yêu sách như ông vua con vậy. Tức nước phải vỡ bờ chứ ,em quên mất tụi nhỏ.
                            - Vậy là tụi bay cãi cả đêm sao ? Khiến chúng mất ngủ.
                            -Đâu mà cả đêm... Khang chạy ra phòng khách khệ nệ bưng khung ảnh hình cưới của ba mẹ ,vào phòng dí vào mặt hai vợ chồng em
                            - Nè nè ba mẹ nhìn đi ,hình cưới đẹp không? Bây giờ cãi nhau kỳ cục quá chừng à !
                            - Tụi em đang gân cổ gồ cánh , thấy con trai mình làm vậy xấu hổ muốn chết ,lòng dạ nào nữa mà cãi. Phải tạm ngưng chiến đi dỗ cho ông tướng con ngủ trước , phần ông vua bố tính sau.
                            Tôi bye em gái ,đi vào tủ lạnh lấy chả giò đã gói sẵn từ trước đem ra rã đá. Tôi nói với Khang
                            - Bữa nay Mưa đãi Khang chả giò nhé ! Ăn no lên phòng Mưa ngủ ngay lập tức ,chiều mát Mưa dẫn đi park chơi nghe hông?
                            - Ok , Mưa ! Rồi Khang chạy tới hôn lên...ngực tôi
                            -Ậy ,ậy...không phải chỗ này. Tui đập ông bây giờ !
                    Em cười ngúc ngoắc ,chạy vọt ra ngoài vườn ,nói với lại
                            - Mưa thơm...quá à !
                    Sau đó ,em ăn liền một lúc tám cái chả giò còn nóng hôi hổi
                    rồi lên lầu ngủ một giấc tới chiều
                         


                    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/5AA6F55E45DE46F0B4C1E7FB899D1893.jpg[/image]
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.10.2011 13:43:01 bởi mưa phố núi >
                    Attached Image(s)
                    #10
                      mưa phố núi 23.10.2011 12:31:50 (permalink)


                      [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/8FF1344D82EC4B43934F9E89BE619746.gif[/image]
                       
                       
                                  Nước mỹ có vô vàn ngày lễ , có những ngày lễ rất dễ thương dễ quý. Cũng có những ngày lễ đáng ghét như lễ hội ma quỷ Halloween này đây.
                       
                                 Mỗi năm cứ đến ngày này tôi lại thấy bực mình. Không phải mình tôi đâu ,tôi nghe nhiều người than phiền rồi. Với tôi nó vừa vô duyên , phiền toái và ý nghĩa của nó thì lãng xẹt. Cũng như ngày xưa ở Việt Nam , tôi rất ghét rằm tháng bảy cúng cô hồn các đảng.
                       
                                Khi các con tôi còn nhỏ , lứa tuổi từ 5 đến 10 , thỉnh thoảng các cháu cũng đòi tôi sắm cho các bộ custom để dự tiệc Halloween ở trường. Các cháu chỉ thích lựa những bộ custom thật xinh đẹp để được làm công chúa , hoàng tử hoặc những con thú nhỏ dễ thương. Các cháu không bao giờ chọn những hình tượng quái dị ,ma quỷ. Khi được 10 tuổi các cháu không thèm tham gia vào các lễ hội đó nữa.
                       
                                 Một hôm , cô bé 10 tuổi hỏi tôi :
                               -Mẹ ơi sao con thấy ghét ngày lễ ma quỷ quá hà ! Mà chẳng biết vì sao mình ghét nửa...Các bạn lại rất thích.
                                -Mẹ cũng không thích đâu , vì nó không hợp gu thẩm mỹ của người Việt mình.
                               - Tại sao nó không hợp hả mẹ ?
                               - Người mình rất trọng mặt mũi và thích tự nguyện. Việc các con ma đi gõ cửa từng nhà và nói  " Trick or treat "
                      (cho hoặc bị đập phá ) như thiếu tế nhị lắm ! Mà đây chỉ là suy nghĩ của mẹ thôi. Con đừng mang vô  trường nói với các bạn và cô giáo, e bất tiện lắm.
                       
                                Từ đó thì các bé chọn ngồi nhà...chờ ma quỷ đến để phát kẹo. Các bé cũng có chọn lựa riêng. Thấy bạn nào mặc những bộ custom xinh đẹp các bé cứ hốt từng nạm kẹo lớn mà cho. Bạn nào làm ma quỷ rùng rợn chỉ được một hai viên kẹo cho có lệ. Và cũng không thèm nói câu "God bless you " . Tôi thấy tức cười mới lên tiếng
                                 - Các con cứ cho đại nhiều đi  ! Mau hết kẹo mình còn tắt đèn đi ngủ chứ. Các bé lý luận
                               - Mình mà cho ma quỷ nhiều , năm sau nó lại làm ma quỷ nữa , thấy ghét lắm mẹ ơi ! Tụi con chỉ muốn thấy năm sau các bạn làm những thứ so cute thôi.
                       
                                Halloween đầu tiên của tôi trên đất Mỹ , tôi dắt hai đứa bé hàng xóm đi xin kẹo. Cậu bé Lucky 5 tuổi và em gái Happy 1 tuổi phải ngồi xe đẩy. Lucky làm con cọp , Happy làm con mèo. Tôi không có custom để diện. Ba cô cháu đi từ 7 giờ đến 9 giờ tối , chỉ 2 tiếng đem về lũ khủ kẹo là kẹo. Suốt dọc đường tôi cứ ăn hết viên này đến viên khác. Về đến nhà bố mẹ các em đổ ra cân gần 10 pound kẹo. Vậy là có chút kẹo cho trẻ con vùng quê của họ - Rạch Gía. Họ rất vui vì năm nào họ cũng về bên nhà ăn tết. 
                       
                              Cô bé Happy bây giờ là sinh viên đại học năm thứ 3 nghành business , anh trai Lucky của cô đã là kiến trúc sư xây cất nhà cửa building. Thế mới biết thời gian cứ vùn vụt...
                       
                               Gần nhà tôi có vài gia đình rủ nhau từng đoàn lũ lượt đi xin kẹo trong các mall lớn. Họ đi từ 3 giờ chiều đến 9-10 giờ đêm bất kể thời tiết giá lạnh. Họ gom được rất nhiều kẹo để dành gởi dần về cho thân nhân. Đó là một nghĩa cử đẹp , nhưng tôi thấy có điều không ổn. Có nên hay không ? khi gởi về cho người thân bên nhà những viên kẹo mà chính chúng ta không rõ nguồn gốc. Người Mỹ thường rất nhân hậu. Nhưng đây là hợp chủng quốc. Có rất nhiều sắc dân man rợ.
                       
                                 Trẻ con ở Mỹ xin kẹo chủ yếu vì vui chứ ít khi ăn. Trong đống kẹo ngon lành quyến rũ , có thể lẫn lộn những viên kẹo độc , kẹo bị cũ bị hư hoặc quá hạn. Làm sao biết được.    
                             
                       
                      [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/8BB64D526DF446FDA0BF9672D174C16A.jpg[/image]
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.10.2011 13:41:02 bởi mưa phố núi >
                      Attached Image(s)
                      #11
                        mưa phố núi 05.11.2011 16:11:37 (permalink)
                                          CON KHỈ CỤT ĐUÔI
                         
                         
                        Bé Minh có thói quen phải ôm một món đồ mà em yêu thích trong lúc ngủ. Đó là con khỉ đột xấu xí màu xám đen. Con khỉ nho nhỏ nằm gọn trong vòng tay bé Minh.
                         
                                Tối nay bé Minh sang phòng bà xem phim Tôn Ngộ Không. Mắt em dán vào màn hình , tay mân mê con khỉ. Em rất thích đoạn Tôn Ngộ Không trở về núi hoa quả chơi với bầy khỉ. Đoạn phim ấy quá thần tiên , khung cảnh lại đẹp tuyệt vời. Bé cứ đòi coi đi coi lại mãi mà không biết chán.Bất giác bé lên tiếng
                         
                                - Bà ơi sao Tôn khỉ có cái đuôi đẹp vậy ? Mà con khỉ của Minh lại không có.
                         
                                - Tôn Ngộ Không là vua khỉ mà phải đẹp chứ  ! Của Minh chỉ là con khỉ đột , cụt đuôi.
                         
                                Minh im lặng coi tiếp , một lát nhìn thấy mấy con khỉ trong phim dùng đuôi quấn trên mấy cành cây treo lủng lẳng ngộ quá , Minh lại lên tiếng.
                         
                                 -Bà ơi , phải chi con khỉ của Minh cũng có đuôi.
                         
                                Hôm sau bà dẫn Minh vào tiệm đồ chơi để tìm con khỉ có đuôi dài. Ở cả tiếng đồng hồ trong tiệm Minh vẫn chưa chọn được con nào , bà đâm bực.
                         
                                 - Thôi lẹ đi rồi về con , bà còn cơm nước nữa chứ !
                        Cả đống khỉ vậy mà con không thích con nào sao ?
                         
                                  Bé Minh ôm hết con này đến con khác, đưa lên ngưởi ,vuốt rồi lại thả xuống.
                         
                                 - Mấy con khỉ này...kỳ quá hà ! Tụi nó có mùi gì kỳ quá hà , không đã gì hết , cũng không mềm.
                         
                                Bà cháu lủi thủi về nhà , bà chợt nảy ra một ý...
                         
                                Cơm nước xong bà lôi chỉ len ra, làm thành một cái đuôi dài khâu vào chiếc đuôi cụt của khỉ. Minh thích lắm ! Con khỉ đen thui tự nhiên mọc ra một túm lông đuôi dài thòn đỏ xanh vàng tím. Nhìn đôi mắt cô bé sáng lóng lánh bà thấy khấp khởi trong lòng. Chơi chán Minh lại ra sáng kiến

                                 - Bà ơi cái đuôi nó dài vậy nếu mình thắt bính cho nó nữa chắc ngộ hén bà !

                                 Vậy là hai bà cháu giúp nhau thắt bính cho con khỉ. Bà còn dùng sợi chỉ đỏ buộc thành cái nơ thật đẹp.Nhìn đứa cháu cưng vui vẻ với con khỉ ngộ nghĩnh bà thấy lòng mình ngập tràn một niềm vui chứa chan.Còn hạnh phúc nào hơn khi tuổi già bóng xế ?

                                  Sáng hôm sau thức dậy sớm chuẩn bị đi làm , bà lui cui dọn dẹp bếp núc mà đám con cháu bầy ra sáng nay.Lòng bà vẫn còn phơi phới niềm vui đêm qua.Bà đã ngủ một giấc thật ngon , thật đầy. Vậy mà...khi mở thùng rác vứt mớ rau úng...Ủa cái gì đỏ đỏ xanh xanh coi quen quen ta.Bà cuối xuống nhặt lên , trời ơi cái đuôi con khỉ đây mà.Sao ai chơi ác lại vứt nó vào đây ? Cổ họng bà nghèn nghẹn.Bà lái xe đi làm mà cứ nghĩ mông lung ,cả buổi sáng dài bà thấy lòng cứ nằng nặng. Đến giờ lunch bà hết chịu nổi, bấm phone hỏi con gái.

                                   - Con ơi sao con lại bỏ cái đuôi con khỉ hả con ?
                         
                                   - Mẹ ơi ! Khổ quá cả đêm nó quấy con có ngủ yên đâu. Mới đầu hôm con thấy Minh rất hớn hở với con khỉ đuôi dài. Hai giờ sáng con nghe nó thút thít khóc. Con hỏi

                                    - Gì vậy con ,con không khoẻ chổ nào ?

                                    - Không phải con , con khỉ nó kỳ quá hà !

                                    - Kỳ...là sao ?

                                    - Tự nhiên mọc đuôi dài...kỳ quá đi !

                                    - Cái đuôi đẹp lắm ,thôi con ngủ đi !

                                   Nhưng nó không thể nào ngủ được. Tay em vẫn mân mê cái đuôi con khỉ...Em quyết định bật dậy cầu cứu mẹ.

                                    - Mẹ ơi con chỉ muốn con khỉ cụt đuôi thôi ! con phải rờ cái đuôi cụt mới ngủ được...

                                 Ôi dào , thế này thì trắng đêm mất thôi ! Con còn biết làm sao hơn... Con đi tìm cái kéo...Phặt ! xong. Bé Minh nằm xuống an nhiên ôm con khỉ cụt đuôi mà ngủ.
                        Con xin lỗi mẹ nhé ! Sáng nay vội quá con chưa kịp nói với mẹ.

                                 Vậy ha ! tuổi già có cái buồn của tuổi già, mà nít nhỏ cũng có cái khổ của nít nhỏ. Bà chép miệng bâng quơ ! 


                        [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/22530BF6C8774EAAB21F00517F66D858.jpg[/image]
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2011 08:46:49 bởi mưa phố núi >
                        Attached Image(s)
                        #12
                          mưa phố núi 28.01.2012 13:04:36 (permalink)
                          Sinh hoạt cộng đồng - Mừng xuân Nhâm Thìn -Thành phố Garden Grove , California


                          ĐỐ VUI ĐỂ HỌC - THIẾU NHI DỰ THI QUỐC PHỤC CỔ TRUYỀN -NĂNG KHIẾU


                          Trường Việt Ngữ Giáo Xứ Đức Mẹ La Vang Giáo phận Orange California, Nhân dịp Tết Nhâm Thìn Cổ Truyền Việt Nam, tổ chức Đố Vui Để Học và Thi mặc Quốc Phục Cổ Truyền Việt Nam thuần túy cho lứa tuổi từ 3 tuổi đến 16 tuổi. Các Bậc phụ huynh cũng rất phấn khởi và đưa các con em dến tham gia rất phấn khởi và nhiệt tình.. Linh mục Giám quản Nguyễn Văn Luân, Cha Phó Vũ ngọc Long rất quan tâm Trường Việt Ngữ và Đoàn Thiếu Nhi Thánh Thể.


                          [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/09BF0233767C47DD8D6A941FFC51B52A.jpg[/image]

                          [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/D30A22F1E91648118AF3CEBF74314709.jpg[/image]

                          [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/805AEA690FEA498AA5137558A9E445F0.jpg[/image]

                          [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/BF11FFE3702B45639DBB6E436E893AEB.jpg[/image]

                          [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/4B8BDAC02C674901AABA1A21DCF46B49.jpg[/image]


                          Nếu thích theo dõi thêm hình ảnh , mời bạn bấm vào link dẫn dưới đây

                          https://picasaweb.google.com/WilliamngocNguyen/January212012OVUIEHOCVATHIQUOCPHUCCOTRUYENVIETNAM#


                          Hình ảnh Đố Vui Để Học và thi mặc Quốc Phục Cổ Truyền Việt Nam.

                          William-Quế-Nguyen
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2012 13:59:37 bởi mưa phố núi >
                          Attached Image(s)
                          #13
                            mưa phố núi 03.03.2012 14:24:23 (permalink)
                            Những bước nhảy Thiên Thần



                            Con gái Jenny của mình biểu diễn trên Ti Vi nhân dịp Lễ hội hóa trang (2010) đó !
                            Xin chia sẻ với các bạn nhé ! ( Tamanh )


                            [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/5ED7789117744B3A86CED24D067A28A8.jpg[/image]


                            xin bấm vào link dẫn để xem shown

                            http://www.youtube.com/watch?v=VNCbyHMed64&context=C21dfcADOEgsToPDskJWbFGoKmjQFRZOb5h6di0y



                            Đó là một cô bé xinh xắn ,9 tuổi . Đôi mắt trong veo như ngọc ,má lúm đồng tiền rất duyên ,vóc dáng nhỏ bé với nụ cười hồn nhiên . Jenny được sanh ra ở tiểu bang Bayern, Cộng Hòa Liên Bang Đức .Bố mẹ đều là người Việt Nam .Từ nhỏ cô bé đã có cảm xúc đặc biệt với âm nhạc .Từ khi biết chập chững những bước chân đầu đời bé đã biết nhún nhảy . Được mẹ cho học nhảy múa từ nhỏ ,bé đã tỏ rõ bản lĩnh của mình trong trường múa . Những bước nhảy vững chải đầy tự tin . Em đã được đài truyền hình địa phương phát hiện và mời trình diễn .

                            Trên đây là video clip được thực hiện bởi đài truyền hình Bayern - CHLB Đức ,trong ngày lễ hội hóa trang ,một ngày lễ đậm sắc dân tộc ở Đức .
                            Bé nhỏ và duyên dáng ,em hoàn toàn chinh phục khán giả bằng sự chủ động đầy tự tin .
                            Trước mắt em là vùng trời mở rộng , âm nhạc và vũ điệu , năng khiếu và nổ lực . Từng bước ,từng bước một , em đang vươn tới những vì sao .
                            Một thiên đường riêng hé mở cho những thiên thần không có cánh . Thành tích học tập tốt ở trường , Chuyên tâm rèn luyện ở sàn múa , ngoan ngoãn và hiếu thảo ở nhà . Em đang là niềm tự hào cho cộng đồng người Việt ở Đức .
                            Hiện en đã 11 tuổi ,sau giờ học lại miệt mài trên sàn tập . Em đi lưu diễn khắp nơi mang về nhiều chiến công hiển hách . Mẹ bé tâm sự với tôi :

                            - Bồ biết không ? nhỏ con là yếu điểm của tộc Việt chúng ta ,đã trở thành ưu điểm cho Jenny nhà mình đó !

                            Đi tới đâu em cũng được nhiều ưu ái . Cô bé tí hon ! fan hâm mộ vẫn gọi em như thế .
                            Bé Jenny ơi , Cô Mưa chỉ muốn hỏi em một câu thôi .

                            - Tí Hon có muốn lớn lên không ?

                            - Có ạ ! con sẽ lớn lên mau lắm thôi !

                            - Ừ ! Phải lớn lên cưng nhé ! Lớn thật nhiều lên để giấc mơ của em không mang tên Tí Hon .

                            Cám ơn bạn , thi sĩ Tamanh - vì đã dâng tặng đời một đóa hoa xinh đẹp - Vì đã chia sẻ cùng Mưa phố núi tâm tư của cô gái cưng .

                            Hai mươi lăm năm đã trôi qua , chúng ta chưa một lần gặp lại sau khi rời ghế nhà trường . Tình bạn vẫn còn nguyên đấy ! Hôm nay chúng ta lại chia nhau niềm hạnh phúc của những người làm mẹ . Cuộc đời vốn đẹp đẽ biết bao !

                            -- Mưaphonui--
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.03.2012 17:05:46 bởi mưa phố núi >
                            Attached Image(s)
                            #14
                              mưa phố núi 23.03.2012 13:01:39 (permalink)
                              Aline's Persuasive Speech about Smoking
                              [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/BCF1D7EC9446494087D86B3A518ACBD8.jpg[/image]


                              Do you know someone in your family that smokes? If you do, then you should persuade them to stop today!
                              Some of the reasons to stop smoking is that it kills you and it's a waste of money. Smoking causes lung cancer and stinky clothes. It leads to bad breath, yellow teeth, yellow nails, and sometimes even mouth disease. Smoking is not only bad for you, but also for the people who smell the smoke. That's called second-hand smoking. Second-hand smoking is even more dangerous than smoking itself.
                              Convince your relatives to stop smoking today! Give them a reason and tell them if they stop, they'll save their health and the health of the people they care about.

                              Message flagged Thursday, March 22, 2012 9:49 PM


                              Aline Giang- 10 years old


                              Aline kêu gọi bỏ thuốc lá


                              Có ai hút thuốc trong gia đình bạn không ? Nếu có , xin hãy khuyên họ bỏ ngay hôm nay . Vài lý do nên bỏ thuốc lá là , thuốc lá giết bạn và lãng phí tiền bạc . Hút thuốc gây ung thư phổi và khiến quần áo hôi hám . Hút thuốc làm hơi thở nặng mùi , vàng răng , vàng móng và đôi khi gây bệnh vòm miệng . Hút thuốc không chỉ hại bạn ,mà còn làm hại người khác nữa , những người hít phải khói thuốc . Đó là sự ảnh hưởng gián tiếp . Người chịu ảnh hưởng gián tiếp còn bị nguy hiểm hơn cả người hút thuốc . Hãy khuyến cáo người thân của bạn bỏ thuốc ngay hôm nay ! Đưa ra lý do chính đáng khích lệ họ bỏ thuốc , sức khoẻ của họ và sức khoẻ cộng đồng được bảo toàn .

                              Mẹ Mưa phố núi chuyển ngữ
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2012 14:10:05 bởi mưa phố núi >
                              Attached Image(s)
                              #15
                                Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 25 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9