THẾ GIỚI ẢO VÀ TÌNH THẬT
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 11 của 15 trang, bài viết từ 151 đến 165 trên tổng số 215 bài trong đề mục
dang son 04.12.2014 12:00:16 (permalink)
.
 
 
 
YAYA . .








Ngày hôm kia, em biết anh buồn, em hỏi thăm bằng cái hình mặt người có hai con mắt tròn vo ( màu vàng )

Anh chẳng biết nói gì, kể gì cho em nghe.

Anh chỉ biết là anh đang chán và quạu cọ .

 Anh muốn gây chiến với những kẻ ảo  dạng mà anh không thích để dập họ te tua .

Khi anh dập họ bằng tất cả cơn thịnh nộ và sự khốc liệt của anh thì anh không nhân nhượng khi anh đã quá rõ và quá chán họ .





 Tất cả những gì họ đã viết chỉ là sự khoa trương và giả tạo trên một cung cách chơi Net !

Có lắm lúc, anh tưởng  là họ đến từ  những bãi rác chồng chất lên nhau và đầy ảo tưởng từ chữ ( không có nghĩa )

 ..









 Em  thấy anh nổi khùng ,nổi giận, em im lặng, em đã không như một vài kẻ nịnh bợ nhau, vớt vát nhau khi cho là anh đã kiêu ngạo !





   Anh biết là anh cần thời gian để hạ cơn, hạ hỏa từ chữ " YaYa " của em .












 Cám ơn Em .





















đăng sơn.fr





 
 
 
 
dang son 01.01.2015 18:18:29 (permalink)
.
 
 
 
 viết cho sự Cô Đơn - .
























     Ở đời này , có nhiều người không sợ cô đơn . Và họ vững chắc với cái một mình của họ .


       Tôi nằm trong danh sách có tên những kẻ ấy vì tôi biết cách làm bạn với khoảng trống chung quanh mình ở từng lúc . Khi lái xe đi làm trên những con đường, tôi mở radio nghe mấy tay ký giả đọc tin tức và kể lể đủ thứ chuyện .

  Có những chuyện nghe xong thì để ngoài tai : Chẳng hạn chuyện con nhóc mơ màng  làm ngôi sao  nổi tiếng chuyên đưa ngực, đưa bụng một cách trơ trẻn, rồi đánh nhau với tình nhân, đâm tình nhân bị bắt  , ra toà bót, báo chí, dân thương mại xúm lại thêu dệt và tiếp tục nghĩ cách làm tiền bằng những tờ lịch trần như nhộng của nàng ta  vào dịp cuối năm ....


  Chuyện nhảm ở đâu cũng có .


    Sáng hôm qua, có bản tin về những người vô gia cư bị chết lạnh khi trời giá rét . Ở Paris, theo thống kê thì  có hơn 25 % người có việc làm nhưng vì lương quá thấp không đủ trả tiền nhà mướn nên phải lang thang  ngủ đường . 

     Hình ảnh những tấm carton phủ lên thân hình run rét và co quắp trên hè phố ở đêm đông cộng với những tấm lòng của hiệp hội thiện nguyện chạy đến, mang sữa nóng, mang lương thực, áo ấm để trợ giúp đã làm lắm người xúc động .

      Tôi nghe ký giả radio đang phỏng vấn những người làm việc thiện nguyện và đối chiếu với những người khốn khổ ấy bằng những giọt nước mắt . Mặn ! Cay !


    Nghe và nghe mỗi lần như thế để biết mình phải nghĩ gì , làm gì ?


     Nhạy cảm quá chăng ?



   Sự nhạy cảm và lòng từ tâm phải đặt đúng chỗ , nhất là dùng tất cả tâm trạng để viết .


    Ta không thể quá nhạy cảm với một cô tiểu thư ở Net khi cô suốt ngày thở than cho dẫu đang có sự bảo bọc của cha mẹ , cho dẫu là mình không đói khát, không bị bỏ rơi mà chỉ vì sống không có lý tưởng và mục đích nên hay  chán chường .

( Ở khoa tâm lý, người ta  gọi đó là cái bệnh nhà giàu như bệnh Stress )


       Có lần, qua sự giao lưu với một vài người như thế, tôi thẳng thừng nói với họ : " Chọn cách nhìn, cách đối diện với cuộc đời khác thử xem sao . Hãy đến và trợ giúp những kẻ khốn khổ bất hạnh hơn mình xem sao ? "


   Xem gì ? Thấy gì để có thể biến đổi mình theo một chiều hướng tích cực hơn ?



       Những câu hỏi , những câu trả lời không thể kéo dài trong tôi lâu hơn vì  mình không mong mỏi gì ở những người quá thừa thãi sự than phiền kêu rêu .



    Sự nhạy cảm của mình không thể đặt vào những kẻ rất trẻ tuổi bỏ nhà đi hoang và  tụ nhau ở đường phố, phì phèo thuốc lá, tay cầm chai bia ngất ngưỡng , lang thang xin tiền .



      Cô đơn là gì ?



     Cô đơn có phải là hình ảnh của một cậu trẻ tuổi đã mất căn hộ sống chung với người yêu sau khi chia tay nhau để phải sống lang thang ngoài trời lạnh cóng và chết lạnh lúc 3 giờ sáng ?


     Cô đơn  ấy có nằm trong lòng chiếc xe ở dưới gầm cầu  sau một cuộc ly thân chia lià gia đình ?


       Mỗi thứ cô đơn có mỗi cách xếp loại riêng theo từng hoàn cảnh .



     Để  tiêu diệt những thứ cô đơn nào đó, mình phải làm gì ?


    Có phải là mình nên tụ họp nhau lại và làm những điều cần làm để mong xoa dịu đi phần nào những thống khổ của người kém may mắn hơn mình ?


      Vì thế -

      Khi đã đi, chứng kiến , tôi không nghĩ là mình cô đơn khi viết .







    đăng sơn.fr








 
 
 
dang son 01.01.2015 18:54:29 (permalink)
.
 
 


















              MỚIvàCŨ 
              ở Tình Nhau .



    



              Tạm chọn  cái tựa như  thế để viết tiếp cho những giờ giấc mới nhất của đầu năm , như mặc áo mới, quần mới đi dự tiệc đầu năm . Mắt ngắm hoa lá đủ thứ màu sắc trang hoàng , nghe tiếng cười rộn rã từ những nụ mắt, cành môi và chúc tụng nhau .




         Lời chúc dễ nhất là :  Happy to You .



      You không được vui hôm nay thì ngày khác sẽ vui . Đời mà . Đời quyện vào thời tiết để có nắng có mưa . Vui được với nhau thì cứ việc vui .




    Vui khi mở lại những bài viết thời cũ, thấy còn nguyên vẹn những lời chào hỏi thân tình dù chưa bao giờ gặp mặt nhau . Ở những trang viết, người ta hay gọi nhau là Phố ảo + Tình ảo .



   Phố là  nghĩa lấy từ chữ Forum diễn đàn . Diễn đàn  có đông người ra vào để có câu 9 người 10 ý, để có khi  chửi nhau, cãi nhau và đánh nhau ỏm tỏi bằng chữ .....



      Tôi không thích đánh nhau , có thể tại vì mình yêu thích hòa bình . Có thể tại mình nhút nhát và sợ mình sức yếu ( ! ) và nếu đánh nhau thì sẽ bị đè dẹp lép hết thở .



    Biết mình, biết người nên chọn người  hiền hiền để thỉnh thoảng thăm hỏi nhau cho ra cái điều Happy to You . ( You không vui, không trả lời thì kệ You )




   Đêm 30 . Điện cho con nhỏ bạn , nghe con nhỏ cười hi hí và bị móc lò :



- Nè ! Qua năm mới, chúc anh hiền lành hơn để viết .


- Lúc nào mà tôi không hiền, cô ?


- Thấy anh viết kiểu con bọ xít . Du côn . Hung hăng ! Đáng ghét !


- Tôi thấy tôi quá dễ thương đó chứ . Tôi tu hành mà ....


- Nổ quá chừng  . Nổ vừa vừa thôi nha .




  Tôi trả lời là " Kệ Tôi " .


 Hãy mặc kệ tôi để khi viết , tôi có quyền tự do và vui kiểu ' mình ên ' sau bao  năm tháng viết . Viết để ....... ( Sau những cái chấm chấm lửng lơ đó,  ai muốn hiểu sao cũng được . Chấm chấm bỏ lững như thế cho dẫu là có khi viết không nhẹ nhàng lắm cho một người viết phái nữ .... )



 Cô nhóc ở đầu  dây nói kia đã có ln nhăn nhó nói là anh nên tế nhị, dịu dàng với phụ nữ . Không nên quá đáng ....   Cô ta khuyên bảo  tôi như kẻ tu hành  đang niệm chúa, niệm phật . 


Phải rồi, tôi hứa cho cô vui lòng .



 Hứa gì ?




 Hứa là sẽ êm, sẽ dịu trên những câu viết . Đừng bụp, đừng húc, đừng cắn ai .



( Hình như mình là một con thú hoang dã, cho dù là biết đọc, biết viết và biết đếm từ 1 đến 100  ! -

   Viết khi nhìn thấy và hiểu  được bỏm bẽm một số điều thật và không lấy gì làm thật - )



   Thế nên, chữ nghĩa lắm khi không lấy gì làm Happy ở thế giới của hình ảnh và âm thanh náo động .




   Khi rời phím chữ, rời bàn viết, con thú tìm vào nhng cánh rừng và ở một góc có thứ ánh sáng rất dịu, tìm cho mình được  chữ " Happy to You " .




        Thấy cũng đủ vui .








    đăng sơn.fr








  






  









.



 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2015 10:04:20 bởi dang son >
dang son 07.01.2015 07:27:28 (permalink)
.
 
 
 


VIẾT TRUYỆN -



.


















Viết truyện để hóa mình, để thoát khỏi cái mình và thênh thang bay nhảy .




Vì thế, đời đẻ ra rất nhiều người làm nhà văn và có sự bất đắc dĩ gướng và gai mắt . Muốn làm nhà văn thì nên lấy một cái tên nghe ngộ, nghe ấn tượng và nên đặt một cái tựa truyện rất " máu " rất ' choáng ' :


Tỷ như 1 -'' Thằng Khốn - Em đã yêu anh "


Hoặc là : 2 - " Con Đĩ còn trinh "





Khi viết xong, thấy mình bay bổng, thấy mình say say và có cái cảm giác là đã sống trọn vẹn với điều mình đã nặn óc . Và tìm cách tải bài, tìm độc giả . Gửi ở đây đó, ở các trang webs và chờ đọc số lượng nhảy múa hàng ngày theo chỉ số người đọc .



Khi nhận được lời góp ý có vẻ khen tặng ( không là ném đá , không là phá bỉnh ) thì mình sướng lắm để nghĩ mình đã là nhà văn .



Ai mà chẳng muốn như thế chứ ?






Viết truyện không khó , chỉ khó ở chỗ là mình có đủ tư cách làm chủ nhân và điều khiển được con chữ của mình hay không ? Hay là chỉ cần vài năm sau đọc lại,sẽ gãi đầu tự hỏi : Không biết tại sao ta lại ngớ ngẩn để viết như thế ?



Nhà văn không bao giờ có tuổi . Tuổi thật và căn cước thật của họ nằm khuất ở một đáy tâm khảm . 


Đã và sẽ có bao nhiêu " nhà văn " đụng được cái tâm của mình ? ( Vì sự vô hình không nằm ở cái tựa viết đầy ấn tượng )






Biết đâu, ngày mai, ngày mốt ,sẽ có một cái tựa khác ngon lành hơn với sự khẳng định chắc nịt : " Tôi Là Nhà Văn " - ?! -







đăng sơn.fr




* Note : Hãy viết với tất cả sự rung động và thật thà -



< dactrung.net


 
dang son 07.01.2015 22:12:30 (permalink)
.
 
 



- Amen -










THE ART OF LIVING 






Sáng nay, 11.30 . Họ đã vác súng vào toà soạn của báo Charlie Hebdo và nả súng .

Tiếng súng n, thây người ngã gục .





Tên sát nhân bịt mặt lại gần người cảnh sát bị thương, đang đưa tay khẩn khoảng đầu hàng . Sát nhân dí súng vào đầu nạn nhân để kết liễu một cách lạnh lùng .


Trong số nạn nhân có 4 ký giả chuyên nghề vẽ hí họa cũng bị thảm họa .



Chữ Amen không nằm trên đầu súng và những vũng máu của những người thiệt mạng .

Con người cần sự ác độc để tranh đấu , để gọi là sinh tồn .







Khi viết những dòng này, tôi nghĩ đến bài học mang tên The Art of Lìving .

Sống hoà bình và có tình nhân ái là một nghệ thuật .

Chết cho một ý niệm của sự dân chủ cũng là nghệ thuật ( cho dù là mình không chọn lựa được ngày chết và cái chết ! )





Trong thế giới quá thật, quá khốc liệt của con người có bao nhiêu phần ảo tính theo chiêu bài lý tưởng ?



Có phải vì lý tưởng mà nh
ng bom đạn, những nòng súng đoạt mạng không hề có chữ Amen- Adiđà ?









...







đăng sơn.fr

( à vous , les victimes - Paris )


....






 
 
Ct.Ly 08.01.2015 00:50:04 (permalink)
dang son 08.01.2015 21:52:26 (permalink)
.
 
 
Cám ơn CôngTử Lỳ .
 
 Sẽ viết tiếp sau ở đây .
 
 
 
 
 đăng sơn.fr
 

 
 
 
 

 
 
 
 
 




....      Tại Sao phải Amen ( ? )








....

 Sau buổi trưa . 1.45 . Mở radio , nghe bản tin máu đổ ở Paris . Rụng rời .

Choc . ! .

    Họ muốn khống chế quyền ăn nói của báo chí . Họ nả đạn . Bạn bè mình  ngã xuống ở chỗ làm việc .

Trời muà đông mà  thấy nóng .

 Có phải vì mình khóc oà ?





 Tại sao thế ?



 Viết và vẽ là một cái tôị ư ?



 Tội gì ? Tội phản động ? Tội dám nói lên những điều  cần phải nói ?



Con người có  súng đạn để  làm quyền lực .




 Còn người viết . Họ dùng trí lực và cây bút và phím chữ để làm gì ?

Nhân danh ai để giết  ? Để đổ máu ?





 Có lẽ Thượng Đế sẽ không vui lòng .







Non - Non - Non . 





 Người ta sẽ tiếp tục viết và họ biết rõ là viết để làm gì  ( ! )



 đăng sơn.fr

( viết cho những người vừa ngã gục . Je suis Charlie )
 Paris 08.01.2015


 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2015 22:15:17 bởi dang son >
Ct.Ly 09.01.2015 19:39:48 (permalink)
dang son 09.01.2015 21:55:21 (permalink)
...
 
 
 
 
 
Những lời viết tâm sự của CôngTử Lỳ rất đáng quý .
 
Tình thật nằm ở tâm tư , nhé - Hãy cứ vui .
 
 
Tình thân .
 
 
 
nđs .
dang son 12.01.2015 14:00:11 (permalink)
.
 
 
 
 
 ( )
 
  để Làm nhỏ đi NHỮNG BUồN VUI  .
 
 
 
 
          Lấy gì để đo lòng người ?
 
        (  Mà đo để làm gì ở những lời đãi bôi như màu mè điểm trang ?   )
 
 
         Con người cần ánh đèn  hào quang để được chiêm ngưỡng để thấy mình đẹp và có giá trị, âu đó cũng là điều tự nhiên như lẽ sống .
 
          Trong cái lẽ sống ấy, con người phàm cũng cần đùa vui  bỡn cợt với tình bạn và tình yêu . Thật và giả như cái nùi rẻ lẫn lộn . Thời gian như cái thước có hình dạng vô hình ảo ảo để đo lòng người .
 
         Vui hay buồn thoáng chốc / Quay lưng đi  và sẽ quên . Lắm lúc  chẳng nên tiếc gì .........
 
 
 
 đăng sơn.fr
 


 


 
dang son 17.01.2015 21:02:10 (permalink)
__________________
 
 
 
 
  Làm  Gì để Nhau Vui  ?
 
 
 
Dể ợt .
 
 Xoá những cái ảo ở lòng người ( lòng đời )
 
 
 
 
   nđs
 
 
dang son 21.01.2015 12:10:32 (permalink)
.
 
 
 
 
 




KHOẢNG
TRỐNG -



ta mở toang khoảng trống
nghe sự lặng thinh
một mình , ai một mình

chữ nghĩa lặng thầm- lặng thinh 
như chuyện chúng mình


Chúng mình lăn quay và tắt thở giữa muôn ngàn chữ nghĩa
Bụi chỉ là bụi
( Chẳng lẽ bụi đóng giữa chúng mình ? )



đăng sơn.fr



HẮN và tôi .





Ghé thăm Hắn . ( Chữ Hắn viết bằng chữ hoa vì sự tôn trọng và là một chủ từ )


Tôi chẳng biết hắn là ai nhưng vì cùng sinh hoạt trên một diễn đàn, bao lần tôi đọc chữ nghĩa của hắn từ những bài thơ kiểu triết lý và vận triết giữa cuộc đời . Lắm lúc, tôi thấy chóng mặt , nhức đầu ở cách lèo lái và nghịch ngợm chữ nghĩa của hắn .


Ở một hàng viết ở hắn , ở tôi , hắn viết như một cách phân trần khi tôi kêu ca phàn nàn về hắn ở chủ đề giới thiệu thơ của hắn ỏ chủ đề " Tại Sao Chúng Mình Làm Thơ " . Hắn nói kiểu của hắn - Rất riêng : Đọc thôi . Đừng tìm hiểu nghĩa của thơ !


Bút pháp của Hắn và tôi khác nhau hoàn toàn . Sau đó, hắn im lặng . Tôi không thích sự im lặng sau chữ nghĩa của Hắn .


Ở phần lý lịch cá nhân của diễn đàn , Hắn nhận Hắn là bạn của tôi ( kẻ viết trong bóng tối ! )


Tôi nghĩ về chữ Bạn và tôi muốn phá vỡ khối im lặng giữa 2 người bạn viết .


Viết gì để làm nhau có thể vui ?




V&B - ( 21. 01. 2015 ) NhậtKý
dang son 20.02.2015 13:10:57 (permalink)
.
 
 
 
         DE LA LUMIÈRE À L'OUBLIE  ,  
 
       (   Từ nguồn sáng đến sự Lãng Quên )
 
 
 
 
      De la lumière à L' Oublie là tên một đầu sách của ký giả Michel Drucker viết như loại hồi ký để kể về những câu chuyện của  ánh hào quang của danh vọng và những điều thất vọng cùng cực khi ánh hào quang phụt tắt của những tài tử , ca sĩ, nghệ sĩ cũng như các tên tuổi trên chính trường ...
 
 
     Ngày tháng của muà đông đang lạnh lùng ngoài thương xá , tôi đã có một chỗ ngồi ấm áp ở trong  cửa hàng bán sách và lật từng trang hồi ký để thấy trên những hàng chữ viết ấy là một trí nhớ, một cái tình giữa những gian dối, xảo trá tham vọng trong lòng người chóng quên .
 
    Sự bạc bẽo là điều hiển nhiên không thể chối cãi khi đã mang tên ' thân phận con người ' . 
 
    Người - nhân loại  là một sinh vật hơn thú vật ở bộ óc có trí nhớ và biết suy nghĩ . Lắm khi chữ " Con " lại mạnh hơn chữ " Người " .
 
 Michel Drucker không cay đắng khi viết hồi ký vì ông ta đứng dưới luồng ánh sáng của những sân quay truyền hình . Và ông đã nhìn thấy sau luồng ánh sáng ấy vẫn còn những thứ quý giá còn sót lại cho dù thế nào đi nữa : Tình của người cho người .
 
 
 
     Tôi đọc  xong vài trang, mua quyển sách này để có điều mà viết .
 
 
   Viết gì để tạm quên những sự băng giá và ảo tính trong lòng người trần gian ?
 
 
 
 
 
 
    đăng sơn.fr
 
 
 ( Viết Để Làm gì  ? - Tự bút )
 

 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2015 10:06:27 bởi dang son >
dang son 27.02.2015 10:27:24 (permalink)
.
 
 
 
 
 
   Có phải là trò BUÔN BÁN   ?
 
 
 
     Muốn chia sẻ với bạn đọc một bản tin bằng pháp ngữ để thấy những cung cách muốn làm giàu của lòng dạ con người  từ thảm họa .
 
   Sẽ dịch sang việt ngữ , khi cơn giận của người viết tạm lắng xuống .
 
 
  Đây là nguyên tác của Web RMC.fr - BFM TV ( Pháp )
 
 
 ...    
 
L'inventeur du slogan qui a fait le tour du monde, "Je suis Charlie", voudrait éviter que le message soit dévoyé.  
 
Pas de commerce de T-shirt ou de mug "Je suis Charlie". C'est en tout cas ce que veut éviter le créateur du slogan, Joachim Roncin. Le jeune designer espère voir cesser toute exploitation commerciale de son slogan et va étudier les moyens d'action pour y parvenir, a déclaré jeudi à l'AFP son avocate. 
"Joachim Roncin va se baser sur son droit d'auteur pour tenter de maîtriser la diffusion et pour essayer de conserver le message initial intact", a déclaré Me Myriam Witukiewicz-Sebban, à propos de ce slogan qui a fait le tour du monde après l'attentat jihadiste contre le journal satirique Charlie Hebdo, la semaine dernière à Paris.
 

Un visuel créé en moins d'une demi-heure

Joachim Roncin a mis à disposition tous les fichiers en haute définition, et posté il y a une semaine sur Twitter: "Le message et l’image sont libres de toute utilisation, en revanche je regretterais toute utilisation mercantile".
Ce directeur artistique et journaliste musical pour le magazine féminin Stylist a publié son message à peine une demi-heure après l'attaque contre Charlie Hebdo.
Depuis, le hashtag créé à partir de son visuel a été utilisé plus de 2 millions de fois à travers le monde sur le réseau social Twitter, et le visuel a même été repris sur le site de Charlie Hebdo.
 
L'Inpi indiquait ainsi que sa "large utilisation par la collectivité" rendait impossible les 50 demandes de dépôt de marques pour "Je suis Charlie". Une demande avait été déposée pour la classe "produits et appareils scientifiques", ce qui aurait pu permettre à son détenteur de produire des balances, des étuis à lunettes ou des extincteurs "Je suis Charlie" du meilleur goût.
 
 
RMC BFM-TV
- France -
 
 
    ...... 
 
 
       Đúng như có câu người xưa nói ' phi thương bất phú ' . Thương mại đúng cách, đúng thời diểm là cách làm giàu trục lợi .
 
     Ở đời này, phần đông ai cũng muốn giàu có , đó là chuyện khỏi cần bàn cãi nữa cho mất thì giờ ( thì giờ là vàng bạc ! ) Và như thế , như tôi đã đoán khi nhìn thấy những bích chương và khẩu hiệu mang tên ' Je suis Charlie ' treo khắp nơi và ngay cả trên những tạp chí lá cải chuyên mục phá thối đời tư :
 
    Một số đầu óc kinh doanh đã nắm đúng thời cơ để bắt mắt theo phong trào để trục lợi . Đó là quyền của họ, họ đếm những con số thâu nhặt và hồ hỡi .
 
   Đó là chuyện của họ .
 
 
   Họ nghĩ rằng tất cả những người tiêu thụ đều là những con cừu non sẵn sàng chạy theo quảng cáo ?
 
   Họ nghĩ rằng những khẩu hiệu trên những hình ảnh bắt mắt sẽ làm người mua mụ mẫm đi sự phân định và ào ạt bỏ tiền để theo kịp thời trang  ?   Có lẽ họ đã thấy những cái đuôi lũ lượt sắp hàng từ sáng sớm ngoài rạp hát để chen lấn mua cho đưọc cái vé hát vì cuốn phim đã được báo chí  quảng cáo rầm rộ ( ? ! ) Họ đã nắm vững được cái tâm lý chuộng đồ kiểu mới và làm bảnh của dân tiêu thụ như hình ảnh một cậu trẻ người Nhật Bản đã sung sướng đưa cái cái điện thoại loại mới nhất của hãng Trái Táo với lời tuyên bố : ' It's my life ! '
 
 
   Vậy ư ?
 
   Thế sao ?
 
 
 
 
 

 
 
 
đăng sơn.fr
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2015 11:15:17 bởi dang son >
dang son 18.04.2015 21:42:10 (permalink)
.
 
 
 
 
 


Bão ở Giòng Sông <



 ______________________________________________________________________________




       Hà Nội là quê mẹ .

      Vậy mà - Mẹ ơi . Đã đọc như sau :

    " .......... Sống trên mảnh đất đẹp tuyệt vời với nhiều sông hồ như thế, tôi lại một tâm hồn mơ mộng đẫm thi ca, đáng lẽ chủ đề về SÔNG phải là đất của tôi, phải mang cho tôi những cảm xúc bay bổng, vậy mà khi tìm từ để viết về sông, trong tôi chỉ có một cảm giác buồn buồn muốn rơi nước mắt. Hình ảnh những con sông đầy rác thải sinh hoạt, rồi rác thải công nghiệp… cứ quẩn trong óc tôi. Hồ Tây, nơi gắn bao kỉ niệm tuổi thơ và thời thiếu nữ của tôi, ngày nhỏ tôi đứng bờ bên này không nhìn thấy bờ bên kia, giờ nhỏ như cái ao lớn. Hỏi lòng không xót xa sao được. Vậy là khi đi tìm cảm xúc cho thơ, tôi chỉ buồn, buồn não nề về một thành phố đang bị con người giết chết, tôi đã khóc, và thế là tôi viết KHÓC VỚI DÒNG SÔNG.
Đáng lẽ tôi nên bình về bài thơ của người khác. Nhưng tôi không thể nào bình được khi cái cảm giác đau đáu về quê hương đang bị tàn phá bởi chính những con người đã sống ở đó.
  by HoaCúcVàng <










______________________________________________________________________________________________

    Đang muốn hiền lành , muốn trầm tĩnh để viết .
   Vậy mà lòng quạnh đau .
 Vậy mà lại nổi cơn lên - Muốn viết một bài về Bão Rác . Bão đầy rác rưởi trong lòng người và sự ý thức nào đó của họ .

    Sống và ý thức có phải là suy nghĩ như những bãi rác để đào thải toàn bộ sự cặn bã trong cái đầu của mình ?


 ( Ai có thể trả lời dùm tôi với cái tưạ " Bão Rác " này  ? )


     Đang thèm có một cơn bão tố quét sạch những bộ óc chứa đầy rác .





   đăng sơn.fr





Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 11 của 15 trang, bài viết từ 151 đến 165 trên tổng số 215 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9