dang son
-
Số bài
:
4767
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 06.06.2011
-
Trạng thái: offline
|
Re:THẾ GIỚI ẢO VÀ TÌNH THẬT
31.12.2013 22:52:56
( permalink)
. MỘT VÀI K Ỷ N I Ệ M ở Phố Cũ . Ngày xưa : Có cái cô kia đọc xong bài, vào viết góp ý : .... " Hay thật! Đọc những gì ông viết em cảm thấy hay như đang đọc một bài ký sự,một bài tản văn ..Ngoài những lúc đưa lên định kiến,các bài đăng của ông rất dịu dàng,ngọt ngào và bình thản.Ông có hơi nặng lòng với đời sống tình cảm đang diễn ra trong mình,cách ông bày tỏ cuốn hút,dễ gây rung động cho bất kỳ ngưòi con gái nào nhưng chắc chắn với họ ông chỉ coi như tri kỷ,bảo đảm sau ông đang có một ngưòi phụ nữ luôn là chỗ để ông quay về.Nói cách khác,ông là một người đa tình nhưng có trách nhiệm!! Chắc ông sẽ thắc mắc: Ồ ,cô nhỏ này là ai mà hay thích nhận định người khác quá vậy ? Và ông cười vì đôi khi những lời nhận định khá ngây ngô,đôi khi cảm thấy khó xử : tại sao người ta lại nói mình như thế ? Có thật mình là ngưòi như thế không ?' Và chắc chắn ,chúng làm ông nhìn lại mình.Em không bao giờ đọc một cách trọn vẹn những bài viết dài nhưng một thoáng thôi,em đã thấy ông có chút thay đổi trong cách viết của mình ( theo hướng tích cực ),ông biết ??? Profile ông ghi rằng ông làm nghề buôn bán ...nhưng nếu ông muốn kiếm vài đồng lẻ bằng nghề viết lách ,em nghĩ no problem.Ông đang sở hữu một đời sống tinh thần mà nhiều ngưòi ngưỡng mộ.Không khó hiểu khi một người như chú Đông Tà lại chỉ dừng bút bằng những lời khen và xem mình như một độc giả.Qủa thật như vậy,người vào topic của ông phải suy nghĩ thật kỹ trước khi góp ý vì ko muốn nó sẽ làm đứt đoạn mạch cảm xúc cũng như cấu trúc topic của ông. Em thường viết và làm một cách phóng túng vì luôn quan niệm cái gì đến sẽ đến nên nhiều khi gây ra những hậu quả mà khôngbiết cách sao khắc phục. Xin lỗi vì một vài nhận định của em đã làm ông nhức nhối,nếu có thể em sẽ sửa lại những chữ như kiêu ngạo,..bằng tự tin và bản lĩnh,nhưng ông nhớ nhé,ko được gọi female bằng "cô" vì nó nghe vừa xưa,vừa lạnh lùng.Nhóc,nhỏ và em ,dễ thương và ngọt ngào hơn nhiều. Ông biết không ? Viết cho ông vài dòng ,em cảm thấy ngại lắm đó vì như thấy mình là một cô nhóc lạc giữa một nơi dành cho những người trí thức và bỗng nhiên cất tiếng.. Hihiii,nhưng mà vì biết rằng ông sẽ nói : " oh,dont serious! You" re very welome here ! " nên ... ** Cách xưng hô ông và em có thú vị ko ông? Vì cách xưng hô của ông bỗng nhiên làm em liên tưởng tới một vài chuyện mình đã đọc. Thôi,chào ông.Chúc ông luôn giữ được lòng thư thái để có thể tiếp tục có những bài viết hay trong những phút ngẫu hứng. . Sài gòn, . NB Vài ngày sau cô nhóc mò vào viết tiếp : "" ..... ặc..ặc Mới mò mẫm đọc lại những bài viết cũ của ông,em thấy hỉu hỉu chút chút..Bữa mới đọc có một hai bài mà dám nhận định ngay (may mà nó đúng đúng,)nay có dịp đọc nhìu hơn một chút mới hay ông đúng là một đại cao thủ... Thui,rút...lạng quạng ông cho ăn đạn . À,thích đọc văn của ông hơn đó. Ông có viết truyện ko? Có thì đăng cho mọi người thưởng thức với vì thấy ông là người đạo TC(nhận diện qua chữ amen)mà lại trở thành triết gia thì ko nên. Dẫu sao tất cả cũng chỉ là thú vui tinh thần,chúc ông mãi như thế nhé,chúc mọi người ghé đây vui nhiều luôn ha. Bye bye N.B - 09/23/2007 Dĩ nhiên là mình phải trả lời, mỗi khi nhận được lời góp ý : Để Thử DỄ THƯơNG VÀ NGỌT NGÀO…. Người ta có nhiều cách để ‘’ Thử ‚’’ và „“ Cố Gắng ’’ : Thử có một ngày rất đẹp trong lòng mình. Thử nhìn cuộc đời và những gì diễn ra chung quanh nó một cách dịu dàng. Và …cố gắng vui vẻ,trung thực với lòng mình dù đôi lúc rất cạu cọ và lằn nhằn muốn ’’đấm đá ’’ một tí ! Tại sao thế ? ( Có lẽ bởi vì cái ’’ Tôi ’’ của mình hơi to,hơi quan trọng ! Chao ôi ! Tôi dễ thương,tôi đẹp quá.Chao ơi ! Tôi yêu tôi quá đỗi……và tôi muốn mọi người phải để ý và hết mực chiều chuộng tôi. Cứ thử nghĩ,nếu tôi là một tài tử,giai nhân điện ảnh hoặc một siêu sao ca nhạc,chắc tôi sẽ kiêu kỳ,nghênh ngang và sãnh sẹ dữ lắm ?!! Và chao ơi ! Đến một lúc nào tôi rơi xuống cái chỗ mà ngày xưa tôi đã khổ cực,khốn khổ bò càng để leo lên đài danh vọng,có lẽ cái ’’ Tôi ’’ sẽ đau lòng lắm lắm ?! Và ngồi bệt xuống lề đưòng để khóc nức nở ( và…..kịp nhận ra mình đáng ghét và tội nghiệp ) - Dữ không ? Tự nhiên lôi những cái “ Tôi “ xí xọn, đáng cười ấy ra diễn trò và làm khổ người đọc ? Sao không dịu dàng,thanh thản hơn một tí xíu.Cứ ngồi đó mà diễu cợt,chọc quê người ? Không khéo lại bị sỉ vả và ăn đòn ? Thôi nhé. Bây giờ tôi thử nhẹ nhàng, ân cần,dịu ngọt hơn để xem lòng mình có thoải mái hơn khi viết ? Vào đọc lại Chủ đề. Thấy vui và buồn cười. Cái ’’ Cô ’’ đã gọi mình bằng Ông và xưng Em dễ sợ chi lạ !. Cô ấy ( lại Cô với Cô ) có một cách viết ngộ nghĩnh khi đề cập về một cái“ Ông“ lạ hoắc ! Cô nhắn bảo không nên dùng chữ cô này ,cô kia ở bài viết vì nghe lạnh lùng,xưa và…. Nên thay vào đó chữ : Em,Nhóc,Nhỏ….. Có khó lắm không ? Thử xem . Cô Nhỏ ! Cô cứ tự nhiên và bạo dạn với cách viết và cách xưng hô của cô ! Vì ít ra,cô đã chịu khó đọc thoáng những gì tôi viết và cắn răng,nhăn mặt để hiểu người viết tí đỉnh. Cô nhóc biết không ? Tôi luôn biết ơn và biết điều với những người đã chịu khó “ nhai ’’ những gì tôi viết. Nhiều khi tôi đã thử lãng mạn và rất ư là dịu ngọt với người đọc, để mong lấy lòng họ. Tùy theo các chủ đề và theo một cấu trúc khá rõ rệt để trải lòng….. Và tôi đã sợ.Có nhiều cái ở đời này làm tôi sợ.Sợ đói,sợ khát và sợ …..không ai yêu mình.Sợ người ta nói mình yếu đuối …… Trong quá khứ,tôi đã viết và gởi đăng khá nhiều truyện.Viết xong , thỉnh thoảng đọc lại,tôi thấy mình…..ủy mị và làm cuộc đời này buồn hơn.Và tôi hối hận với những cơn buồn bã vô bổ của mình. Sorry ! Mà này.Cô nhóc ơi ! Tôi đã đến giờ phải ngừng và rời bàn giấy rồi. Xin ngừng (tạm) ở đây.Chúc cô vui,lém lỉnh và nhiều thứ mà cô mong muốn. ( 09/25/2007 ) .... Hôm nay, ngày cuối năm, ngồi đọc lại để thấy thời gian trôi quá nhanh đăng sơn.fr
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2013 22:54:01 bởi dang son >
|