THẾ GIỚI ẢO VÀ TÌNH THẬT
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 15 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 215 bài trong đề mục
Ct.Ly 13.01.2014 15:28:36 (permalink)
dang son 15.01.2014 03:44:43 (permalink)
..
 
 
 Vui khi có CôngTửLỳ ghé thăm, chia sẻ .
 
 
 
 tình thân ,nhé
 
 
 
 đăng sơn.fr
dang son 13.02.2014 02:05:14 (permalink)
.
 
 



Không phải là CHỢTNHIÊN .

( thế giới ảo & Tình Thật )





   ...



   Mọi việc  sẽ đơn giản và thoải mái hơn khi mỗi người chịu khó lùi lại và đứng đúng chỗ của mình .



   Tôi muốn kể cho bạn nghe một câu chuyện về  Đúng Chỗ và Hạ Hỏa khi cần :




"" Ngày kia, trời đẹp,  lốp xe bị xì ( vỡ ) . Mang bánh xe lại tiệm sửa xe, chiều đi làm về , ghé lại lấy . Đến chỗ vá bánh xe, thấy cái vỏ bánh xì lốp vẫn nằm nguyên, chẳng ma nào đụng đến . Đứng chờ lâu, mỏi chân khi thấy mấy ông thợ đứng tán phét tỉnh bơ, chẳng ai ngó ngàng đến khách .

   Tôi vào phòng tiếp tân, phàn nàn với người quản lý, ông ta chạy vào xưởng . Độ chừng 5 phút sau, gã thợ người gốc phi châu ( Ả rập ) hùng hổ tiến lại chỗ tôi đứng với ông quản lý , gã ra vẻ tức giận la lối mắng tôi là đã phàn nàn , mách chuyện . Mắt gã trợn tròn, tay chân múa may  như muốn ăn thịt khách .


   Tôi nổi cơn, sẳng giọng : -  Cấm cậu hỗn sượt với khách .


   Ngài quản lý vội vàng đẩy gã thợ vào  làm việc và cố gắng giảm thiểu cơn giận của  khách :

- Xin ông thông cảm vì hôm nay gã ấy bị kinh nguyệt bất thường .


Làm sao mà thông cảm với lề lối nói năng như thế . Tôi dọa kiện cho hãng mất khách .



10 phút sau, đích thân ông  quản lý mang bánh xe ra tận cốp xe và nhỏ nhẹ - Chơi đẹp :

- Hãng chúng tôi xin lỗi và không tính tiền ông .



Dĩ nhiên là khách hạ hỏa và cười ruồi bỏ qua .





Chuyện đời là như thế . Còn chuyện ở  các diễn đàn ra sao ?





  đăng sơn.fr






   --------------




 
 
 
 
dang son 13.02.2014 02:46:35 (permalink)
.
 
 
 
 


ĐỐI TƯợNG  & Đối Tác .





  _____________________________________________________








  Nóng tính khi sôi gan, sôi ruột là một cái hại .



   Một người viết mà nóng tính sẽ để xảy đến những chuyện không đẹp . Và sẽ tự bôi xấu cách suy nghĩ trên dòng tư tuởng của mình .


   Ở các diễn đàn  sau một thời gian khá dài, tôi đã nhìn và đọc thấy những chuyện khá nực nội và có thể làm mình sôi ruột .Sau khi định tâm và thử đọc lại những điều làm mình bực bội thì đành cười ( sau khi nín thở, chuyển bụng và hạ hỏa ... )


  Chuyện ra sao và hậu trường đó là gì ?




Chuyện còn tùy đối tượng để đối tác .



   Ở các diễn đàn, ta có thể tạm chia người sinh hoạt thành 3 thành phần :



  1.   Người sáng tác :



  Đó là những người có lòng ham mê nghệ thuật văn chương .... Họ dùng các diễn đàn như một dụng cụ truyền thông để sáng tác và chia sẻ những tác phẩm của họ . Dở hoặc hay là tùy trình độ và bản năng riêng của họ và tùy theo  sự  cảm nhận riêng của những người thưởng thức . Người sáng tác mong mỏi những lời góp ý chân thành và có sự nhận định trung thực để cải tiến .



2.   Người đưa thông tin  , chia sẻ kỷ thuật :


  Đây là những người thích học hỏi và chia sẻ những thu thập qua những dữ kiện, thôngtin của báo chí từ khắp nơi chốn ..... Họ dùng diễn đàn như một hệ thống truyền thông với sự đề cập nhanh chóng ....



3.  Người giải trí - sinh hoạt  thư giãn :


Đây là thành phần đa số . Họ nhanh nhẹn  tìm bạn hữu để giải khuây và chia sẻ niềm vui buồn . Thành phần này chiếm một tỷ lệ đa số .




...




   Nếu nói mạng Net là một thành phố, một xã hội thu nhỏ thì cũng đúng, cho dù rất có ít người biết mặt và chạm mặt nhau ở ngoài đời . Cái xã hội " thu nhỏ " này có một số bạn bè tụ tập  lại thành tình thân của từng nhóm . Ở vài diễn đàn đứng đắn có chủ trương rõ rệt thì các nhóm này ít khi tranh chấp  để đụng chạm nhau vì đứng trên tinh thần cầu tiến , học hỏi chia sẻ .



Tùy theo từng ý thích riêng  mà mỗi thành viên ở diễn đàn chọn đối tác cho mình .   Ngoài những sự thân tình vui vầy thì hẳn nhiên cũng có một vài phần tử quá khích vì ý  nghĩ và ý muốn riêng của họ .


Trong hình thức xã hội thu nhỏ thì ta chạm phải những kẻ dị kỳ, dị tính qua các chiêu thức của họ . Có kẻ ,sau khi nhận được những lời khen thưởng kiểu tâng bốc thì cho  là mình trội hẳn thiên hạ  ( ! ) Và cái tôi của họ lấn những cái tôi khác .





   Sau khi tham  gia sinh hoạt với nhiều diễn đàn, để có thể giữ " độc lập " và kiên trì trong nổ lực về sáng tác, tôi đặt riêng cho mình một chủ trương là không ngả vào phe phái, phe nhóm nào . Và tránh hẳn các cuộc cãi cọ tranh luận có thể gây phương hại cho  nền hòa bình giữa các thành viên .


Câu ' ' dĩ hoà vi quý " l à phương châm cần phải áp dụng triệt để . Nhưng có vài khi chạm phải vài điều làm ta  buồn lòng vi sự thiếu tế nhị  của những người rất  lạnh lùng và coi thường lời chào hỏi, góp ý của thành viên khác . Phớt lờ  để xem như không quen, không biết cho dù người khác có lòng vào  thăm hỏi hoặc viết góp ý ( Điều này nói lên sự thiếu cung cách xử thế, xã giao ... )



  Cũng có khi ta ngại ngần để không vào thăm chủ đề của nhau, có khi ta không hợp với cách viết, cách trình bày bài vỏ hoặc cách đuà giỡn của họ thì ta  giữ sự im lặng .




  Là một người viết, tôi luôn yêu quý chữ nghĩa và cố gắng giữ sự thuận hoà - Nhưng ..... Sau chữ " Nhưng " ấy, tôi biết mình nên làm gì để giữ một khoảng cách . cố định.


   Danh từ ( động từ ) Hòa mà không Đồng là vấn đề của bản tính riêng và  cũng là của thời gian .


   Hiểu được mình và hiểu được người là một điều khó - Rất khó .













đăng sơn.fr





 
dang son 21.02.2014 15:57:51 (permalink)
.
 
 



 









Bức ảnh lan truyền trên mạng xã hội Facebook. 


HÃY ĐỌC HẾT CÂU CHUYỆN 



Chủ nhân bức ảnh chú thích: “Bức ảnh này chụp vào trưa ngày 13/01/2014 tại quán cơm chay Thiên Phước 5000 đồng, địa chỉ 62 Nguyễn Chí Thanh, Phường 16, Quận 11 (TP.HCM). Một người đàn bà bán ve chai bước vào quán với bao gạo và chai dầu ăn. Chị mang ơn quán cơm này vì đã cứu chị rất nhiều bữa đói. Chị nghèo khó nhưng không quên ơn, gom góp từng đồng, cuối năm, chị dành mua 1 bao gạo và 1 chai dầu tặng lại quán để có thể giúp thêm những người khốn khó khác”. 

Có lẽ đó là một trong những bức ảnh đẹp nhất về chân dung con người, trong hoàn cảnh đảo điên nhuộm nhoạm của xã hội ngày nay. Tôi cứ ngắm mãi khuôn mặt chị, đó là một người đàn bà chắc chắn đã trải qua rất nhiều khó khăn, đói khát. Một khuôn mặt điển hình của những người lao động vất vả ngoài đường. 

Vậy mà trong khoảnh khắc ấy, chị thật đẹp. Vẻ đẹp tỏa ra từ bên trong, từ hành động cao cả, nghĩ đến người khác, những người khó khăn hơn mình, nên dù nghèo, chị vẫn gom nhặt từng đồng tiền lẻ để mua bằng được một bao gạo con con, một chai dầu ăn mang đến quán. 

Trong cái thời buổi đồng tiền lên ngôi, tình người lạnh lẽo, lối sống ích kỷ lan tràn thì tấm lòng của người đàn bà bán ve chai lại càng đẹp hơn bao giờ hết. Nó cho thấy dù chị nghèo khó thật đấy, nhưng chị giàu có hơn vạn lần người khác, những người chưa một lần chìa tay ra san sẻ cho đồng loại. 

Biết được câu chuyện này, chẳng phải chúng ta đang cảm thấy trái tim mình ấm áp, tâm hồn mình thư thái và hạnh phúc hay sao? Bởi người đàn bà bán ve chai ấy, chẳng ai biết tên chị là gì, giờ đang tá túc ở đâu, nhưng hành động của chị đã cho chúng ta có thêm niềm tin, rằng những người tốt và những tấm lòng cao cả ở đời còn nhiều lắm. Họ là con người đúng nghĩa với những điều tốt đẹp nhất của danh từ này. 

Tôi tin những người như chị, nếu làm người bán hàng sẽ không bao giờ gian tham dối trá hay bớt xén của ai một đồng một hào nào. Nếu làm người công nhân, sẽ có trách nhiệm đến cùng với sản phẩm của mình. Nếu làm một công chức, sẽ cống hiến tận tâm cho xã hội. 

Một cộng đồng muốn tốt đẹp thì không thể không dựa vào từng cá nhân tốt đẹp, một cái cây muốn tươi tốt, bền chắc thì phải có bộ rễ khỏe mạnh. Đạo đức là gốc rễ của mọi vấn đề. Tiếc là ngày nay, xã hội vì quá coi trọng đồng tiền nên đã xem thường nó, coi rẻ nó, khiến cho mọi thứ lộn xộn, đảo điên. 

Người đàn bà bán ve chai vô danh ấy, có lẽ chẳng bao giờ hình dung ra những con số dài dằng dặc để ghi lại số tiền đã hóa hơi trong những đại án tham nhũng đang làm nghèo đất nước. Càng không bao giờ biết đến chuyện, để chạy chức và chạy án, các quan chức ngày nay xách đến nhà nhau hàng vali tiền mà người nghèo có đếm cả đời cũng không hết. 

Chị chỉ quanh quẩn sáng tối với cái vỏ chai, mảnh giấy vụn. Hạnh phúc của chị chỉ là sau một năm làm ăn cần mẫn, mua được bao gạo, chai dầu đến cảm ơn quán cơm đã cứu đói chị và san sẻ tình thương cho những người đồng cảnh ngộ. Nhưng cuộc đời của chị, thanh sạch và đáng kính trọng biết bao nhiêu. 

Những bài học lý thuyết về đạo đức, tình người sẽ không bao giờ khiến chúng ta thấm thía bằng hành động của người đàn bà bán ve chai ấy. 

Cầu mong cho những tấm lòng cao cả ấy sẽ được tiếp nối, sẽ lan rộng ra để duy trì sự tốt đẹp và làm sáng thêm hai chữ “đạo nghĩa” trong đời sống này. 


Read more: Bức ảnh lan truyền trên mạng xã hội Facebook. 




* đăng bởi HoaCúcVàng . 


Read more: http://viptruyen.vn/....#ixzz2twXtBkmf 







.. 








__________________________________________________ ___________________ 




VIẾT - 

SUY NGHĨ VÀ HÀNH ĐỘNG . 






Bạn ơi ! 





Xem tấm ảnh chụp người đàn bà lam lũ với tấm lòng nhân ái và đọc bài viết đã làm tôi xúc động, chảy nước mắt . 



Tôi đã bao lần rất kỵ Facebook vì những lý do rất thủ cựu của riêng mình, tôi kỵ phong trào, kỵ những thứ a dua chạy theo phong trào , tuy nhiên tôi không dám phủ nhận những bản thông tin có ích lợi trên chiều hướng kêu gọi và những ích lợi cộng đồng . 



Chúng ta đã dùng internet và dùng chữ viết của lương tâm để có thể khả dĩ thay đổi được bộ mặt của thế giới ra sao ? Như thế nào ? 



Khi chúng ta viết tiểu thuyết, viết truyện dã sử, kiếm hiệp, cổ trang, chúng ta nghĩ gì ? Làm gì để truyền giao niềm tin và lòng nhân ái ? 



Chúng ta thấy gì ở niềm thống khổ của những người sống cơ cực nhưng lại có những tâm hồn đầy lòng bác ái ? 


Đã có bao nhiêu người cầm quyền có lòng nhân ái nghĩ đến dân chúng và có bao nhiêu bộ óc nghĩ đến cách thức cải tiến giảm thiểu sự bất công, nghèo đói ? 


Đã có bao nhiêu đại gia, bao nhiêu kẻ có bằng cấp, ghế ngồi cao mà biết dùng chỗ ngồi để phục vụ xã hội ? 




Bạn viết để làm gì ? Để Tự Sướng, để thỏa mãn cho cái tên gọi là nhà văn, nhà thơ ư ? Văn học theo kiểu của chúng ta là gì ? Văn Học giúp gì được cho đời sống và sự nhân bản ? 





Ta làm gì ? Viết gì ở một trang mạng trẻ trung ? 





Các câu hỏi này có thể ám ảnh tôi ở ngày đêm . 








đăng sơn.fr 




  
  
  
 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.03.2014 20:56:16 bởi dang son >
dang son 04.03.2014 20:57:37 (permalink)
.
 
 


   NGƯỜI TÌNH .




Nghe chữ " người tình " thấy mà mê tơi .


Họ nói nhớ nhau vì yêu nhau qua cái màn ảnh .   Tội ! Làm sao mà yêu được  ? Chẳng lẽ màn ảnh vi tính có phép nhiệm  mầu ?  Yêu là ôm lấy nhau, hôn hót, ngửi mùi từ nhau . Nói yêu bằng chữ cho đẹp chữ mà thôi .


Tội !





đăng sơn.fr 
 
 
 
dang son 02.05.2014 16:04:56 (permalink)
-
 



THÊM MỘT KẺ KHÔNG B.T 










... 



Với thời đại tiên tiến , người ta sợ mất thì giờ nên hay viết tắt kiểu ngắn gọn . 

Thử theo thói thời thượng và ở thời " Tự Sướng " , tôi cũng bày trò viết tắt . Và viết chữ " B.T " 



B.T là cái gì ? 

- Bất Tỉnh ? 
- Bệnh Tật ? 
-Bình Tĩnh ? 
- Bất Thường ? - 




Tôi viết chữ B.T để chỉ sự Bất Thường ở một người con gái rất đẹp nhưng không đưọc B.T ( Bình Thường ! ) 



Nói ra thì mích lòng, nhưng chẳng đặng đừng thì phải nói và viết ... : 


Có lần , chẩn bệnh cho cô , nhìn sâu vào đôi mắt quá đẹp của cô, tôi nói : 

- Có lẽ vì ở nhà, được cưng chiều quá nên cô bất thường ? 




Thấy mặt cô muốn nổi nóng, tôi đưa cho cô điền vào cái bảng có 20 câu hỏi trắc nghiệm . Cô ấm ớ ngờ ngợ rồi nhanh nhẹn điền vào những câu trả lời trong vòng 7 phút . 


Hỏi lại cô : 

- Cô đang muốn gì ?- 

- Tôi đang muốn thoát ly, lấy chồng giàu có. 



- Để làm gì , cô ? 

Cô trừng mắt : - Để thoát khỏi mẹ của tôi . 




Lắc đầu và thấy tiếc cho cô . Tiếc lắm ! 



Chuyện dễ hiểu mà thôi. Muốn để được thì không phải cứ ngồi đó , im ỉm trong nhà và ấm áp để mơ như kẻ làm thơ, viết văn .


Thơ văn là một thứ xa xí phẩm . 




Cô sẽ tự đứng vững nếu cô muốn bằng tất cả nghị lực . Chẳng có ông đại gia nào có thể làm cái nạng cho cô . 



Thêm một lần nữa, lại gặp kẻ mơ mộng không B.T ... 







đăng sơn.fr 




 
 
 
 
 
 
 
dang son 02.05.2014 16:07:12 (permalink)
-
 
 
 



ThêmNhữngĐiềuNhỏ.









( Warning : Nếu bạn sợ bị " dí ứng " thì xin đừng đọc những dòng viết ở dưới đây - Nhé ! ) .









1.





Vào mùa xuân thì có lắm người hay bị phấn hoa làm đỏ mắt, cay mũi, nhức đầu và ngã bệnh . Ta gọi là dị ứng .



Khi uống một loại thuốc mà cơ thể không chịu nạp để đẩy ra thì cũng là dị ứng .



Khi viết, khi tham gia sinh hoạt ở một chỗ mà có những cái tên ảo dạng đeo chìn chịt những cái mặt nạ đầy giả dối thì ta cũng có thể bị dị ứng mà bỏ đi .





Dị là kỳ quái, là kỳ dị .






2.




Trong tình cảm, thư tình rất yêu ái, rất mềm .


" Em rất nhớ anh, và em rất thương anh - anh ơi "




Đẹp và tình - Nhưng thật ra , thế mà không là như thế . Yêu, nhẹ nhàng - Yêu dấu như thế chỉ để làm đẹp thêm câu chữ mà thôi . ( Vậy là yêu kiểu " dị ứng " - )






3.




" Tôi đang kẹt - Rất cần tiền để gỡ kẹt . Có thể giúp tôi như một sự quan tâm không ? "




Khi biết được số tiền gửi không xứng đáng với " sự quan tâm ", thì quay đi . Và thành kẻ dưng , rất dưng như một ngày không còn nắng ấm .



Thời gian có một mùa mới . Muà của điều dị ứng .






4 -



Tự nhận mình biết viết - biết đọc mà lắm khi đầu óc bị cúp điện để sự kiêu căng, kiêu kỳ chảnh chọe phải dùng đến một thế đứng để cay nghiệt .


Nếu cần đi khám bệnh thì bác sĩ nhìn thấy rõ qua màu sắc và sự đa dạng để viết cho cái toa thuốc trị dị ứng .






(. ( 5 ) . )




Trị Liệu :




Đơn giản lắm . Trầm lòng, mở ngọn đèn - Nghe nhạc hoà tấu và viết thêm một lần nữa và quên điều bị dị ứng .




Đơn giản như không khí của một ngày tháng 5 -

















đăng sơn.fr
















- Viết sau khi xóa những cái tên rất ảo .
 
 
 
 
.
dang son 05.05.2014 14:43:15 (permalink)
.
 
 
 
 
ẢO -
...






Bút chiến -


.......





Là kẻ hiếu hoà nên tôi ghét chiến tranh, nhưng trên mặt trận của chữ và nghĩa, tôi thích bút chiến .


Và tôi yêu đối thủ - Rất yêu .


Hẳn là bạn biết tại sao ?





< Vừa rồi, tôi nhận đưọc một lời nhắn ở bo
x mail của một cô bé bạn viết từ một diễn đàn có người nữ Admin nổi tiếng là trịch thượng, chảnh chọe và kiêu căng và tôi đã để lại hai chữ " VĨNH BIỆT " khi có ý định xoá tất cả bài vở đã tải đăng từ bấy lâu .


Cô bé viết ngắn gọn, khuyên tôi nên lấy một cái nick name khác để vào lại diễn đàn và viết .




Câu trả lời của tôi là KHÔNG - Đã nói, đã viết thì hãy giữ đúng lời viết . Tại sao lại phải luồn lách kiểu ảo dạng khi đăng ký lại với cái tên mới . Để làm gì khi ta đã quay lưng , rời xa , không vướng mắc .



Để sẽ bút chiến ư ? Tại sao biến kẻ ảo dạng để thành đối thủ của mình ? Để thể hiện được điều gì ?



Khi viết với sự thật, ta không cần phải có đối thủ . Đối tượng thì cần nghiêm túc với sự trân trọng ;


Ảo hình thì KHÔNG .








đăng sơn.fr




 
 
 
 
 
dang son 28.05.2014 20:45:47 (permalink)
.
 
 
 


    
Ghiền kiểu FB
.....






Ghiền là khó bỏ . Ghiền người yêu ( khó dứt ) Ghiền thuốc lá, nghiện cà phê ( khó bỏ )



Em biết là như thế . Từ khi có Internet, em ghiền viết, ghiền vui, ghiền quậy . Sài gòn có những chiều mưa rào rạo, em không thò đầu ra đường, em mở Net nghe nhạc trực tuyến, em vào Face Book tán chuyện , lập băng đảng và em đếm thấy mình có hơn mấy sư đoàn bạn ảo .



Sau kỳ thi, em bị rớt như lá vàng rụng đầu thu . Em rụng rời, em mếu máo và em tập bỏ Net .



Em hứa bỏ là bỏ - Đột chừng 1 tuần, em lại nhơ nhớ . Nhớ thơ cụm hoa vàng , nhớ bài viết xanh mướt như cỏ.Và em lại hì hục tập viết . Em xem Face Book như người yêu dấu và em xúi nhiều người nối mạng .



Thế nào cũng có ngày em đứt mạng như cái hãng NóKìa bán xác .




đăng sơn.fr



- No FB


 
 
 
dang son 02.06.2014 15:27:38 (permalink)
..
 
 
 
 
 
 
 
      CẦN   ' ĐẬP '  NHAU BẰNG CHỮ .
 
 
     Sáng ngày nghỉ, trở lại một diễn đàn để đọc những chủ đề tin tức về Biển Đông , biển động thì lại gặp phải những lời góp ý của những người lấy nick Ảo chơi Net .
 
 
   Họ dư giả quá nhiều thì giờ để đập nhau văng chữ khi tức tối chia phe phái hạ bệ nhau và văng tục .... Đọc lướt ngang, thấy họ ( những kẻ cố gắng dùng phím chữ để tự làm hạ phẩm cách của mình trước màn ảnh ) .
 
 
  Hãi !
 
 
 
 
  đăng sơn.fr
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2014 15:30:09 bởi dang son >
dang son 09.06.2014 17:04:39 (permalink)
 
 
_______________________________________________________________   .
 
 
 
 
MAY MÀ ..










 may mà em không là hiện thật .


 em chỉ là dòng chữ phơ phất phất phơ . những sợi tuyết của em không bao giờ có tht , những buổi hôm  - 25 độ C  của em cũng chỉ là cái lạnh của trời đông ảo giác .



những sườn đồi, những bãi dốc, những quãng đường cũng chỉ là ảo mộng trên  dòng chữ .




 cũng may .



 cũng là một thoáng xanh xao - như một câu hát - chợt đến rồi xa - xa





 vậy cũng là cũng may ...









 @nguyênsơn.fr
- norwaymuàđông
 
 
 
 
 
dang son 28.06.2014 23:39:13 (permalink)
.
 
 
CHOÁNG + CHƯỚNG .










'' choáng "
.....











Choáng cũng có nghĩa là choáng váng, say xẩm mặt mày .



Choáng là hiện tượng nhất thời khi ta đứng trước một hiện tượng . Choáng vì một ánh mắt, một nụ cười quá cỡ , choáng ngộp và có thể đảo điên vì thứ không ngờ .



Tối hôm qua, mở một cái blog của một phái nữ . Và thấy Choáng = Chướng -


Nàng đã viết ở phần G+ ở blog của nàng như sau :



"
Welcome to Blog . A real love story from a married man - ( ... ) - to his lover. He loves all women whom he met on the net, but he insisted that this is his real love.

CAN YOU BELIEVE THAT? "




Dịch ra tiếng khoan hò , tiếng nước mắm , mắm nêm nhà mình đại khái là : Chào đón bạn đến với nhà Blog . Đây là mối tình thật của một gã đã lập gia đình viết cho tình nhân . Gã yêu tất cả những người phụ nữ mà gã quen biết ở NET , nhưng ..... Bạn có tin được hay không ? .... "





Rõ là vô duyên .


Tình yêu là cái gì ? Làm sao gã có thể yêu tất cả những người phụ nữ mà gã đã quen biết . Và trong bao nhiêu người nữ phái ấy, đã có bao nhiêu tâm hồn rất cô đơn cho dù đang có một đời sống lứa đôi ?



Người ta có thể nào yêu nhau qua những dòng chữ viết ? Và tại sao ?






đăng sơn.fr






( ThếGiớiẢo và TìnhThật )




     
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.06.2014 00:00:40 bởi dang son >
dang son 05.07.2014 15:50:17 (permalink)
*
 
 
 



bạn với nhau 




__________________________________________________ _____








Sáng -

Ngày nghỉ .




Sau màn tập thể dục là mùi cà phê .


Sau cà phê và nỗi êm đềm ở góc bếp là màn ảnh của Pad để đọc những chủ đề ở Net . 


Nhận được mẩu tin nhắn , gọn : " Có nhận lời kết bạn không ? "



Ngộ !






Chưa hiểu gì . Chưa kịp trả lời thì máy hỏi lại lần nữa : Chịu không ? Bấm vào đây để nhận lời .





Tôi ngó tôi, tôi chẳng hiểu thế nào là " kết bạn " ?



Ở thế giới có hơn 7 tỷ người này , ai là bạn ai ? Và là bạn thế nào, ra sao ?


Khi thắc mắc như thế , xin để tôi thẩm vấn Bạn vài câu cho ra vẻ làm khó bạn .



- Bạn là ai ngoài một cái tên đã đăng ký ? 


- Bạn thích gì ở chính bạn và ở một người bạn ?


- Bạn sẽ tâm tình điều gì với người bạn kia ?


- Bạn hiểu về tôi ra sao khi chưa bao giờ gặp mặt ?



- Tại sao muốn kết bạn mà bạn đã không " nói " về bạn ?





-------




Tôi đang làm khó bạn đấy ư . Vì nhiều lẽ : Tôi có nhiều tật xấu : Tham ăn, dễ quạu , khó tính và rắc rối vì tôi là một người viết và hay có tật dị ứng, ghét nhà văn , nhà thơ .



Làm bạn với tôi, tôi e rằng bạn sẽ rất khổ sở vì tôi thẳng tính , tôi e là tôi sẽ làm bạn trọng thương khi viết .



( Nhưng ít ra, tôi có một niềm thật thà như một ngày đẹp trong đôi mắt bạn ) Tôi biết lắng nghe tiếng nói của bạn ....









đăng sơn.fr


( Đã Xưa Như Bây Giờ )



 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.07.2014 16:02:18 bởi dang son >
dang son 22.07.2014 12:35:14 (permalink)
.
 

       HIỆN TƯỢNG ẢO HÌNH .




   -----------------------------------------------------------------





       Đọc xong và bùi ngùi với hãi hùng .

      Xin chia sẻ với bạn đọc một hiện tượng mơ màng :





       <    Lệ Rơi, Lê Văn Tám & Những suy ngẫm về giá trị ảo .
    Tác giả :    Cao Huy Huân (  Nguồn VOA .com  )



Lệ Rơi, cái tên xuất hiện dày đặc mấy ngày nay trên các phương tiện truyền thông ở Việt Nam. Sự thật cho thấy, Lệ Rơi, nghệ danh của một chàng trai chân chất người Hải Dương hay hát ngô nghê với giọng hát bị lỗi nhịp sai tone, là một trường hợp đặc biệt đến mức khó hiểu. Lệ Rơi hát không hay nếu không muốn nói là thảm họa. Và những ai nghe Lệ Rơi hát chắc chắn sẽ bật cười hoặc nhăn mặt nhíu mày. Ấy vậy mà dư luận lại quan tâm quá mức. Tôi đi cà phê với bạn cũng nghe họ nhắc đến Lệ Rơi. Tôi đi vào một trường đại học quốc tế cũng nghe các bạn trẻ bàn luận về Lệ Rơi. Đã thế, Lệ Rơi đang nổi tiếng lại thêm nổi tiếng. Các bầu show ở Hà Nội đua nhau mời Lệ Rơi tham gia biểu diễn, cat-xê ngang tầm ca sĩ hạng trung ở Việt Nam.
Vậy vì sao Lệ Rơi lại nhanh chóng trở thành hiện tượng như vậy? Một chàng trai với ngoại hình bình thường, phát âm khi nói còn chưa tròn vành rõ chữ, giọng hát lại càng phải xem xét lại. Vậy mà dư luận lại quan tâm. Và chính vì dư luận quan tâm quá mức như vậy, kéo theo truyền thông phải vào cuộc và truy lùng gốc tích chàng trai nông dân chăm sóc vườn ổi Lệ Rơi. Theo tôi nghĩ, tất cả họ đang hiếu kỳ và xem Lệ Rơi như một trò giải trí. Thật trớ trêu!
Dư luận rõ ràng đang tung hô một giá trị ảo. Một anh chàng không có tài năng bỗng dưng vụt nổi tiếng. Truyền thông giật tin hàng ngày. Không còn một thể thống gì. Một nghệ sĩ trẻ và nổi tiếng cũng đã lên tiếng về vụ việc, anh cho rằng dư luận quá “ác” khi cười cợt và tung hô quá lố về một chàng trai như vậy. Liệu “tài năng” đó rồi sẽ đi về đâu? Không thể có sự tồn tại lâu dài được. Giá trị ảo rồi sẽ biến mất, nhưng hệ lụy là sẽ còn xuất hiện bao nhiêu Lệ Rơi, Lệ Rớt, Lệ Nhỏ Giọt đây?
Lại nhớ đến chuyện Lê Văn Tám. Thuở nhỏ đi học, sách giáo khoa tiểu học đã dạy câu chuyện của anh Lê Văn Tám. Vậy mà cách đây không lâu, chính cơ quan ngôn luận của chính phủ Việt Nam đã lên tiếng rằng nhân vật Lê Văn Tám là không có thật. Câu chuyện về nhân vật lịch sử Lê Văn Tám thường được biết đến là một cậu bé bán đậu phộng có tinh thần quả cảm đã dũng cảm tự thiêu để đốt kho xăng của Pháp ở Thị Nghè, Sài Gòn. Lê Văn Tám tẩm dầu lên người, tự thiêu và chạy vào kho xăng vào năm 1945. Hình tượng Lê Văn Tám luôn được ca ngợi là biểu tượng của sự anh dũng, quả cảm của tuổi trẻ. Câu chuyện “ngọn đuốc sống” Lê Văn Tám lan truyền theo những chính sách phổ cập giáo dục. Nhiều địa phương của Việt Nam cũng dùng tên Lê Văn Tám để đặt cho nhiều tuyến đường, công viên, quỹ học bổng, rạp phim,…
Theo một bài viết trên tạp chí Xưa và Nay số tháng 10 năm 2009, giáo sư sử học Phan Huy Lê đã công bố rằng nhân vật Lê Văn Tám là một nhân vật hư cấu. Theo đó, vụ cháy kho xăng là có thật, nhưng nhân vật Lê Văn Tám là do Phó Chủ nhiệm Ủy ban Khoa học và Xã hội lúc bấy giờ là ông Trần Huy Liệu dựng lên. Chính ông Trần Huy Liệu cũng đã thú nhận điều đó với Gs. Phan Huy Lê. Câu chuyện kho xăng bị cháy được đăng tải rộng rãi, thậm chí trên những tờ báo và tạp chí nước ngoài. Tuy nhiên, những bài báo ở nước ngoài đã nghi ngờ tính xác thật của câu chuyện về nhân vật Lê Văn Tám. Những bài báo ấy phân tích và đưa ra nhận định: khi một người tự thiêu cháy mình như “ngọn đuốc sống”, rõ ràng chỉ cần bước vài bước là đã gục xuống, không có chuyện chạy cả quãng dài để lao vào kho xăng. Ông Trần Huy Liệu sau đó cũng đã tự trách bản thân vì quá bất cẩn trong việc tham khảo khoa học mà dẫn đến tình huống trớ trêu thiếu hợp lý như vậy.
Ông Trần Huy Liệu cho biết “vì nhiệm vụ tuyên truyền” nên phải dựng nên một câu chuyện về một thiếu niên anh dũng, quả cảm. Rõ ràng ông đã tiên liệu được sau này, sẽ có người đi tìm tung tích của nhân vật Lê Văn Tám. Đến giờ, khi mọi chuyện đã sáng tỏ, nhân vật Lê Văn Tám là không có thật, và cũng chẳng có thiếu niên nào anh dũng, quả cảm như câu chuyện hư cấu kia, liệu những con đường, những trường học, những quỹ học bổng mang tên Lê Văn Tám có còn ý nghĩa với công chúng? Và liệu rồi sau này, chúng ta có còn hoài nghi về tính trung thực của lịch sử? Sẽ có bao nhiêu câu chuyện được dựng nên? Bao nhiêu nhân vật chỉ là hư cấu? Giá trị lịch sử liệu có đáng để bao nhiêu thế hệ học sinh, sinh viên miệt mài tìm hiểu? Dẫu biết lịch sử chưa bao giờ phản ánh đúng 100% sự thật, nhưng rõ ràng câu chuyện về Lê Văn Tám đã là trò cười cho không chỉ dân Việt mà cả những nước khác.
Lệ Rơi, một tài năng ảo, bị những người rãnh rỗi mang ra làm trò cười. Lê Văn Tám, một anh hùng ảo, cũng trở thành trò cười về cách miêu tả lịch sử. Điểm chung của họ là đều mang giá trị ảo. Những giá trị ảo sẽ kéo theo những hệ lụy rất nguy hiểm. Giá trị lịch sử ảo làm cho con người mất lòng tin vào lịch sử, nghi ngờ những anh hùng mà họ tung hô, băn khoăn về tính xác thực của những sự kiện diễn ra trong quá khứ, được ghi chép và tuyên truyền cho đến hôm nay. Tài năng ảo dẫn đến sự xuống cấp về thẩm mỹ thưởng thức, tạo ra những sản phẩm nhảm nhí và được tung hô, khen thưởng, trả công một cách vô trách nhiệm. Hy vọng sau này, những giá trị, tài năng ảo như trên không còn xuất hiện nữa.





   -----




     Đọc xong , thấy mình không nên phí thời gian và chữ nghĩa để dành cho những giá trị ảo .


    Bất cứ ở đâu , vẫn có lắm kẻ rất muốn nổi tiếng như ca sĩ,tài tử ảo với những trò hề và có thêm một lũ vô văn hóa bám vào để hy vọnghốt bạc .


 



   đs.
 
 
 
 
 
 
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 15 trang, bài viết từ 121 đến 135 trên tổng số 215 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9