Thơ Viễn Phương
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 15 của 71 trang, bài viết từ 211 đến 225 trên tổng số 1063 bài trong đề mục
Viễn Phương 18.11.2012 02:33:02 (permalink)
0

Trích đoạn: SuongAnh



MỘT TẤM LÒNG


Không chỉ cho nhau chút tấm lòng
Mà là cả một khối tình trong
Trần đời dâu bể đầy gian khổ
Chiu chắt cho nhau hạnh phúc hồng

Mênh mông trời đất biết đâu tìm
Giây phút tương phùng giữ đáy tim
Ngôn ngữ trong thơ thay tiếng nói
Vần câu trang trải biết bao niềm...

Vui lắm anh nè, có biết không?
Tình thơ tao ngộ phút tương đồng
Duyên như bén rễ trong tâm khảm
Nếu lỡ xa hồn sẽ nhớ mong

Hôm nay cho đến tận ngàn sau
Tình sẽ xanh tươi ngan ngát màu
Chung thủy bên nhau hoài mãi nhé!
Xin đừng chia cách lệ lòng đau

Sương Anh




Bài Họa

Cùng Chung Nỗi Niềm

Đêm khuya nghe tiếng nỉ non lòng
Da diết cuộc tình thơ trắng trong
Đã biết tơ vương là bến khổ
cớ sao ôm ấp giữa tim hồng?

Xa xôi cách trở mải mê tìm
Nối kết điệu vần hòa nhịp tim
Để lắng nghe nhau lời chẳng nói
Đem tình thơ trải với bao niềm

Họp tan tan họp thoảng hư không
Điệp khúc tình xa vẫn nhịp đồng
Sóng dậy thuyền duyên chung sức khảm
Mai về bến đợi thỏa lòng mong

Tình tròn ước mộng!-Cuộc tình sau?
Dòng tóc em xanh dẫu bạc màu
Ta mãi bên nhau tình thơ nhé
Dù đời kia có lắm thương đau

Viễn Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.07.2021 19:48:51 bởi Viễn Phương >
Viễn Phương 18.11.2012 03:57:19 (permalink)
0
Chiều Trên Biển Vắng

Nàng đi trên biển vắng
Ru lại khúc tình xa
Một thời yêu đặm thắm
Mờ nhạt tháng ngày qua

Mạch sầu thương chuyển động
Con sóng biển thì thào
Chiều về nghiêng nghiêng bóng
Tiếng buồn bay bay cao

Giọt hồng sương trĩu nặng
Đôi mắt biếc xanh xao
Dõi tìm nơi hoang vắng
Dấu tích thuở xưa nào

Cuộc tình kia phiêu lãng
Nàng vẩn đó mong chờ
Trải dài theo năm tháng
Dòng suối tóc bạc phơ

Chiều tàn nghe biển hát
Từng nhịp bước buông lơi
Dấu mòn in trên cát
Theo sóng nước ra khơi

Huntington Beach,CA
Ngày 10 tháng 11 năm 2012
Viễn Phương

P/S. Viết tặng người cô đơn
Chiều buồn trên biển vắng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2012 10:30:35 bởi Viễn Phương >
Viễn Phương 19.11.2012 08:48:03 (permalink)
0
Điều !- .... Ước,

Em đã về với em
Trên lối mòn thân quen
Của ngày chưa đưa tiễn
Một thuở với bình yên

Chiều rơi sầu trên lá
Hơi gió khẻ đưa qua
Hương nồng say rất lạ
Đôi mắt biếc mờ xa

Em về với hôm nay
Say vùi trên đôi tay
Cơn men tình bốc cháy
Ru giấc mộng sầu bay

Hãy cứ một lần thôi
Cho tình hồng lên ngôi
Phiêu bồng xa một cõi
Đời rồi cũng chia phôi .

Little Saigon,California Ngày 18-11-2012
Viễn Phương
Viễn Phương 23.11.2012 00:48:58 (permalink)
0
Tạ Ơn Người Tình Thơ
(Viết Tặng Sương Anh)

Đêm quạnh quẽ mạch sầu đơn trăn trở
Góp mảnh tình vụn vỡ giữa hư vô
Đường mây xa trăng khuyết khói sương mờ
Soi bóng ảo lửng lơ về lãng đãng

Ta gặp em, một chiều thu tản mạn
Từ Việt Nam Thư Quán gọi tên nhau
Kết tình thơ xuân sắc thắm muôn màu
Vần với vận chắt chiu dòng thơ ấm

Rồi vun đắp gieo mầm xanh tươi thắm
Luống thơ tình, cây rậm lá đươm bông
Xây đời nhau bằng một khối tình trong
Thu đi đến nghe lòng thôi nức nở

Tạ ơn em,!-Người tình thơ muôn thuở
Ru anh từng nhịp thở giữa buồng tim
Lời yêu thương say giấc mắt môi mềm
Ơn tri ngộ khắc ghi tình miên viễn

Viễn Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2012 02:13:56 bởi Viễn Phương >
Viễn Phương 23.11.2012 23:39:48 (permalink)
0
Tình Thu Đã Khép
(Liên Hoàn Thơ)

Rừng thu mờ khép giữa tường mây
Lớp lớp sương sa phủ lạnh đầy
Dấu tính hương nồng phai nhạt nắng
Trời chiều vương víu bóng sầu vây

Trời chiều vương víu bóng sầu vây
Tiếng vọng ân tình vang đó đây
Biệt khúc yêu đương dìu lối bước
Dạ hoài thương nhớ thuở nào khuây ?

Dạ hoài thương nhớ thuở nào khuây ?
Lặng lẻ tình đơn chiếc bóng gầy
Lòng mãi vương mang lời ước thệ
Bên đường vũ trụ nắng mưa phai

Bên đường vũ trụ nắng mưa phai
Giong ruổi trần ai kiếp lạc loài
Hồn phách man man tìm bến đợi
Giọt tình rơi rụng tiếng sầu bay

Giọt tình rơi rụng tiếng sầu bay
Trở giấc canh thâu ước mộng dài
Mắt biếc xanh xao ,dòng tóc rối
Thu sầu khép bóng đợi chờ ai ?

Thu sầu khép bóng đợi chờ ai ?
Lắng đọng thương sầu trên áng mây
Lác đác châu rơi tràn lối mộng
Hồn thu lịm chết, !-Có ai hay ?

Viễn Phương
Viễn Phương 25.11.2012 01:54:59 (permalink)
0
Phố Xưa Buồn 2

Mây chiều chầm chậm trôi
Giọt nắng vàng buông lơi
Thu về bên song cửa
Mang nỗi nhớ đầy vơi

Buồn dâng đôi mắt biếc
Dòng lệ nhỏ tuôn rơi
Một thời yêu tha thiết
Theo gió cuốn xa khơi

Hồn đơn sầu hoang vắng
Từ độ bóng thu qua
Lời nào đưa văng vẳng
Như khúc nhạc tình xa

Con đường xa hun hút
Hàng cây lá lặng im
Phố xưa buồn rưng rức
Còn mãi gọi tên em

Bóng chiều tàn nghiêng đổ
Bao kỷ niệm êm đềm
Người khuất xa cuối phố
Trời đất phủ màn đêm

Westminster,CA 11-24-2012
Viễn Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2013 01:08:44 bởi Viễn Phương >
Viễn Phương 26.11.2012 02:33:39 (permalink)
0
Dòng Thơ Mực Tím

Dòng thơ mực tím gởi người
Thả hồn đâu đó bên trời quạnh hiu
Sầu vương theo bóng mây chiều
Dõi tìm dấu tích thương yêu nhạt mờ

Tình thơ tím mộng đôi bờ
Sương mây vầng vũ rối bời tâm tư
Đường về lối mộng thâm u
Tìm đâu trong cõi thực hư giữa trần

Vô hình một bóng thi nhân
Mãi hoài trông đợi tri âm kết tình
Lững lờ con nước buồn tênh
Đò chiều cô lái chông chênh đợi chờ

Nầy cô, !-Cô lái đò mơ
Có người khách đợi bên bờ sông tương
Chiều tàn xế bóng tà dương
Nhờ cô bắt nhịp nối đường qua sông

Thu tàn trở gió sang đông
Dòng thơ mục tím ấm nồng trao nhau
Cho xuân sắc thắm về mau
Ru tình cô lữ khát khao đợi chờ

Viễn Phương
Viễn Phương 26.11.2012 20:28:10 (permalink)
0
Phố Xưa Buồn 3

Hôm nay về phố xưa
Nắng nhạt vàng lưa thưa
Soi đời ta nghiêng ngửa
Bên hàng gió đong đưa

Con đường tình loang lở
Qua trước cổng nhà em
Một thời ta đưa đón ...
Chừ hoang vắng lặng im

Em xa xôi biền biệt
Trong khoảng vắng vô biên
Cho anh hoài nỗi nhớ
Mơ mãi mối lương duyên

Sương mây chiều ủ rủ
Rưng rức góc trời xa
Xót đau tình cô lữ
Giọt sầu vội tuôn sa

Màn đêm dần buông xuống
Chôn kín bao nỗi niềm
Cuộc tình như đã chết
Xin về chốn bình yên

Viễn Phương
Viễn Phương 27.11.2012 03:26:26 (permalink)
0
Hạt Bụi Mong Manh

Có một chiều xuân đẹp chẳng ngờ
Bên đường hoa cỏ thắm tình thơ
Bướm ong chen chúc tìm hương mới
Nương gió giao mùa bay lẳng lơ

Tôi đi trong nắng hoàng hôn xuống
Hàng nắng long lanh, nắng nhạt mờ
Hạt bụi hồng sa trên lối vắng
Rơi vào đôi mắt giữa chiều mơ

Bụi trần đan kết màu lưu luyến
Chiếc bóng hồng nhan giữa dặm trường
Theo áng mây bay vào vũ trụ
Cho lòng nhen nhúm mối tơ vương

Giang hồ lữ khách đời đơn lẻ
Trở bước đường mây trắng mịt mù
Hạt bụi mong manh tình thắm đượm
Hoài mang cho dẫu kiếp phù du

Viễn Phương
Viễn Phương 27.11.2012 08:12:20 (permalink)
0
Huyền Thoại Một Chuyện Tình
( Luc Bát Trường Thiên)

Đêm rồi anh ngũ anh mơ
Thấy em một bóng ơ hờ bên kia
Tường mây loang trắng ngăn chia
Em ngồi thơ thẩn đầm đìa sương rơi

Giọt sầu từng giọt chơi vơi
Phải chăng em khóc cho đời quạnh hiu
Hồn anh từ cõi hoang hiu
Dìu em rời bến cô liêu lạnh lùng

Rồi ta lên giữa không trung
Hỏi trời sao lắm não nùng bi thương
Đời anh lãng tử phong sương
Đời em cay đắng sầu vương kiếp hồng

Bầu trời thăm thẳm mênh mông
Đôi ta lạc bước giữa rừng hoa tiên
Bao nhiêu cung nữ thay phiên
Phủi từng vết bụi ưu phiền cho em

Rồi em hóa kiếp thành tiên
Ôi nàng tiên nữ dịu hiền thướt tha
Thương em lòng bỗng xót xa
Bởi em tiên nữ anh là phàm nhân

Nên anh trở lại dương trần
Trả cho hết nợ tha nhân đọa đày
Vì anh là kiếp lạc loài
Tình anh là những chuỗi ngày thương đau

Yêu anh em lại xuyến xao
Đôi người đôi ngã xa nhau không đành
Mắt sầu ngấn lệ long lanh
Nhưng đừng em nhé theo anh xuống trần

Thương nhau ta hãy lựa lần
Tiên phàm đâu thể được gần bên nhau
Đành thôi ôm lấy nghẹn ngào
Anh đi em ở thương đau đôi mình

Em ơi ! Ở lại cung đình
Nhớ đừng vội vã vương tình với ai
Tình anh có một không hai
Thương nhau gắng đợi ngày mai tương phùng

Dù xa cách trở muôn trùng
Chờ anh em nhé trong rừng hoa tiên
Nắng hồng mai đó vương lên
Bao nhiêu cay đắng muộn phiền sẽ tan

Đất trời biển rộng thênh thang
Anh từ dương thế mênh mang nỗi sầu
Hồn đơn giá lạnh đêm thâu
Chờ em qua mấy nhịp cầu yêu đương

Bềnh bồng đây đó tha phương
Đếm từng bước lẻ trong sương mịt mờ
Mơ rồi anh lại thêm mơ
Thấy em một bóng em chờ đợi anh

Rồi anh hết nợ dương trần
Đường tiên giới ấy anh sang anh tìm
Hương hoa thoang thoảng êm đềm
Bên nàng tiên nữ lòng thêm ấm tình

Dắt tay nhau đến thiên đình
Tâu cùng ngọc đế chuyện tình ta mang
Tiên nam tiên nữ hai hàng
Ngọc hoàng ngồi giữa cung vàng nguy nga

Tâu rằng thuở ấy không xa
Em là tiên nữ rừng hoa giáng trần
Trót vì nặng nợ dương gian
Hóa thân làm kiếp hồng nhan đoạn trường

Một đêm giá lạnh bên đường
Gặp anh lãng tử tha phương vương tình
Rồi em trả hết nợ trần
Em về tiên giới cam đành biệt ly

Chờ nhau mấy kiếp sầu bi
Luân hồi hạnh ngộ cũng vì nợ duyên
Qua rồi năm tháng truân chuyên
Bây giờ hai đứa hương duyên đậm đà

Ngọc hoàng mắt lệ tuôn sa
Thương cho đôi trẻ thật là thuỷ chung
Truyền cho tiên nữ trong cung
Đèn hoa kết tựu cho cùng nên duyên

Ông Tơ bà Nguyệt cũng lên
Chỉ điều se thắt cho bền phu thê
Đường tình hương thoả đê mê
Xe hoa chờ đón ta về rừng tiên

Tình yêu vẹn vẻ đôi bên
Ngọc hoàng xúc động rượu tiên khỏa mừng
Rồi ta xây giữa khu rừng
Lâu đài tình ái chín tầng yêu đương

Thế là thôi hết sầu vương
Thế là thôi hết đau thương cuộc đời
Ta xây hạnh phúc bên trời
Qua rồi bao kiếp chơi vơi não nùng

Từ đây mưa gió bão bùng
Không hề xao động trên rừng hoa tiên
Hồn đang hạnh phúc ấm êm
Nắng vàng đây đó bừng lên bên đời

Dung linh em bỗng sáng ngời
Cho anh tỉnh giấc giữa trời mê say
Giật mình đôi mắt mù cay
Nghe đâu văng vẳng tiếng ai thở dài

Rồi anh vẫn kiếp lạc loài
Trần gian một bóng đếm ngày thương đau
Kiếp nào em hỡi có nhau
Rừng hoa tiên ấy ta vào duyên mơ

Viễn Phương
Viễn Phương 28.11.2012 01:21:08 (permalink)
0
Chị Hàng Xóm

Ngày xưa lâu lắm rất xa xôi
Cùng xóm nhà tôi có một người
Mắt ngọc, mày ngài da trắng nuột
Chị thường vui bước đến nhà tôi

Chị tròn mười sáu, tôi mười ba
Mà đã say mê nét ngọc ngà
Nhưng nghĩ mình đây còn nhỏ bé
Sơ người ta bảo lũ yêu ma

Nhớ lần chị bảo,!- Thích tôi ca...
Giọng hát êm đềm lại thiết tha
Những tưởng tình hoa kia chớm nở
Âm thầm thêu dệt giấc mơ hoa

Tôi nào đâu dám ước mơ xa
Nên bước thời gian cứ lựa là
Nối tiếp xuân đi rồi đến hạ
Thu tàn đông lại xác xơ qua

Thế rồi năm ấy xuân vừa chín
Chợt có tin sang chị lấy chồng
Thôi hết rồi, thôi không mộng nữa
Đành lòng chôn kín khối tình trong

Dòng đời lặng lẻ cứ lần trôi
Cay đắng chồng thêm với tuổi đời
Nhẩm tính buồn nhiều, vui có mấy
Miệt mài giong ruổi chốn xa khơi

Môt lần lạc bước giữa vườn thơ
Chợt thấy xa xa ẩn hiện mờ
Bóng dáng người xưa tôi mến mộ
Bao lần gặp gỡ giữa cơn mơ

Vội vàng tôi đến vùng sương khói
Những cánh hoa thơ đẩm lệ tình
Nối kết thương yêu về lối mộng
Chạnh lòng thương xót cõi hồn trinh

Bây giờ chị đã bước vào thu
Tôi thấy còn như những cánh đào
Vẫn thướt tha trong vùng nắng bạc
Tơ tình vương vấn biết làm sao

Nhìn chị hôm nao vẫn mượt mà
Cho tôi hồi nhớ thuở mười ba
Phải chi năm ấy tôi mười tám
Đem tình tôi, tỏ với chị ta ...

Thế rồi năm tháng đổi thay mau
Đôi mắt chị phai cả sắc màu
Suối tóc nhung pha từng sợi trắng
Giọng cười lời nói đã khao khao

Đường tình hai lối cũng êm xuôi
Đời chị đời tôi đã thế tồi
Sao vẫn hoài mơ trong ước mộng
Một lần nghe chị nói thương tôi

Lai sinh nào dám hẹn chờ nhau...(nhưng)
Nếu như ông tạo khéo cơ cầu
Cho tôi tương hội thêm lần nữa
Xin được trọn tình yêu kiếp sau

Viễn Phương
Viễn Phương 28.11.2012 03:27:35 (permalink)
0
Em ở đâu ?

Chẳng biết bây giờ em ở đâu ?
Bao la trời đất ủ ê sầu , ...
Thu sang xơ xác mờ sương khói
Đông đến nhạt nhòa đôi mắt sâu

Xuân vẫn ngập lòng bao ước mộng
Hạ còn rưng rức gọi tình nhau
Vườn hoa thơ ướm màu thương nhớ
Cho khách đa tình đợi khát khao

Viễn Phương
Viễn Phương 29.11.2012 06:34:56 (permalink)
0
Đêm Trăn Trở

Bầu trời đêm tối mịt
Nỗi sầu chợt dâng cao
Chân mây mờ thin thít
(Xa),...Xa đơn lẻ vì sao

Màn sương khuya loang lở
Nhẹ nhàng!-thật nhẹ nhàng
Phất phơ theo hàng gió!...
Thoang thoảng dưới trời hoang

Len vào bờ môi mắt
Từng hạt sương long lanh
Rơi về vùng hư ảo
Tiếng sầu bay loanh quanh

Thành phố im đứng lặng
Con đường vắng hoang sơ
Ru hồn ta phiêu lãng
Bước chân buồn bơ vơ

Một chút hờn cay đắng
Một chút niềm cô đơn
Một chút đời lạnh vắng
Từng giọt rót vào tim

Hòa chung cùng nhịp thở
Mạch tình lồng lộn dâng
Ta sầu đêm trăn trở
Hay đất trời trở trăn

Viễn Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2013 09:48:50 bởi Viễn Phương >
Viễn Phương 29.11.2012 20:26:33 (permalink)
0
Nhớ Em Màu Hoa Biển

Lâu lắm, nay về thăm phố biển
Bên hàng nắng hạ, nắng vàng thưa
Bước chân nhẹ trải theo bờ cát
Quấn quýt se se tiếng gió đùa

Trời đất hoang hiu, đời vắng lạnh
Tình trần năm tháng cứ hoài mơ
Chân mây thăm thẳm xanh niềm nhớ
Dấu vết thương yêu dẫu nhạt mờ

Phố biển chiều nay buồn ủ rũ
Đâu người năm cũ thướt tha xinh
Hương yêu thoang thoảng bờ môi mộng
Vắng tiếng ru êm thắm cuộc tình

Biển vắng người ta, !-Lòng có giận ?
Sao hoài xóa hết dấu in sâu, . . .
Cho bao nhung nhớ nhòa đôi mắt
Hình bóng trong tim mãi đậm màu

Sóng biển cuống cuồng dâng nỗi nhớ
Âm vang gào thét giữa mênh mông
Tên em gọi khẽ, !- Loài hoa biển , ...
Hoa biển muôn đời hoa trắng trong

Viễn Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.11.2012 23:34:01 bởi Viễn Phương >
Viễn Phương 30.11.2012 23:32:02 (permalink)
0
Em Có Về Kịp Đêm Nay

Hôm nay trời trở gió
Hòa điệp khúc giao mùa
Nỗi buồn thương trăn trở
Phơn phớt chút hương xưa

Thu đi vào khoảng vắng
Tìm giấc ngủ bình yên
Cho đông sầu lãng đãng
Lành lạnh lối thân quen

Đông về trên cánh gió
Nghe lòng bổng se se
Thương ai tình xa đó
Dòng đời mãi ngại e,!...

Tuyết sương rơi lả tả
Mờ mịt cuối chân mây
Vườn thơ buồn lạnh giá
Em về kịp đêm nay ?

Viễn Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.12.2016 22:24:12 bởi Viễn Phương >
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 15 của 71 trang, bài viết từ 211 đến 225 trên tổng số 1063 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9