Thơ Viễn Phương
Thay đổi trang: << < 464748 > >> | Trang 46 của 71 trang, bài viết từ 676 đến 690 trên tổng số 1063 bài trong đề mục
Viễn Phương 06.03.2017 03:01:18 (permalink)
0
Mộng Chiều Xuân

Muôn hoa thắm rộn ràng đua nở
Bướm ong vờn hớn hở mê say
Lòng trần thoáng vội lung lay
Nơi xuân ước hẹn, nơi vầy có nhau

Trời ngả bóng khơi màu thương nhớ
Một thuở còn bỡ ngỡ con tim
Từng cơn mơ tỉnh đi tìm
Cố nhân biền biệt khuất chìm trong mây

Hoàng hôn xuống đó đây chín mộng
Tiếng thơ tình lồng lộng sớm trưa
Chiều tàn gió nhẹ đong đưa
Hương xuân phơ phất dáng xưa hiện về

Viễn Phương
 
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2018 22:14:20 bởi Viễn Phương >
Viễn Phương 25.07.2017 02:18:08 (permalink)
0
Niềm Thương Nhớ

Canh thâu trăn trở giấc hao gầy
Suy ngẫm!- Tình đời tựa gió mây
Bóng chiếc đèn soi đêm tĩnh lặng
Niềm thương nỗi nhớ lại vơi đầy

Em còn ngồi đếm lá thu rơi?
Ôm dấu thời gian phủ mộng đời
Lệ đẫm sầu dâng đôi mắt biếc
Lặng lờ tay hứng giọt mưa rơi

Hồng trần nguyện ước dẫu không may
Tình vẫn trong anh những tháng ngày
Rong ruổi tìm em bên gối mộng
Mặc đời ai có lắm mê say

Đêm sầu một bóng giữa trời mơ
Nhìn cánh sao rơi cứ thẫn thờ
Gom góp bao nhiêu lời ước hẹn
Xe thành sợi nhớ thắm vàng tơ

Viễn Phương
 
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.07.2017 06:59:15 bởi Viễn Phương >
Viễn Phương 29.07.2017 10:15:02 (permalink)
0
Cát Bụi Ta Về
 
Ta có vay không món nợ đời?
Hồng trần vương víu mãi không lơi
Xác thân hồn tạm ai cho mượn?
Trong cõi hư vô hóa kiếp người
 
Cát bụi luôn hồi giữa khoảng không
Bao la trời đất tỏa hương nồng
Hóa thân một kiếp đời trôi nổi
Gánh nặng ân tình qua bão giông
 
Lỡ bước sa chân miền thế tục
Một đời run rủi với phong ba
Khơi bao cay đắng chen hờn tủi
Dâu bể bao lần khéo tạo ra
 
Nghèo khổ giàu sang cũng có ngày
Trở về cát bụi mỏi mòn bay
Buông tay trả hết cho trần thế
Món nợ làm người dẫu chẳng vay
 
Viễn Phương

<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2017 04:21:58 bởi Viễn Phương >
Viễn Phương 01.08.2017 06:24:29 (permalink)
0
Buồn Thu

Buồn thu trải bóng thênh thang
Chắt chiu sợi nhớ cưu mang tháng ngày
Bên trời lộng gió heo may
Thả rơi từng chiếc lá bay giữa đời

Thu nay lại đến đây rồi
Vẫn là nỗi nhớ tình tôi với nàng
Dám đâu trách cứ thời gian
Chỉ vì lời nói muộn màng yêu thương

Lòng nghe da diết nỗi buồn
Đất trời tĩnh lặng hoàng hôn gọi về
Đường mây rong ruổi lê thê
Đôi tay trống lạnh vân vê nỗi sầu

Tàn chiều thoi thóp bóng câu
Nắng vàng loang lở pha mầu nhớ nhung
Trời mây mưa gió trùng phùng
Tôi em hai đứa có chung nỗi niềm?

Rằng khi mỗi lúc về đêm
Nơi đây, bên ấy ước nguyền canh thâu
Mai đời nếu có còn nhau
Ta cùng họa khúc ngọt ngào thương yêu

Viễn Phương
Viễn Phương 06.08.2017 05:07:47 (permalink)
0
Buồn Thu II
(Cho một người TT)

Chiều rơi nắng tắt bên thềm
Hoàng hôn chìm lắng bóng đêm lại về
Trăng mờ trải bước lê thê
Ru ta ảo mộng si mê bóng hình

Trời im đất cũng làm thinh
Hàng cây im đứng lặng nhìn bóng đơn
Màn sương giăng mắc dỗi hờn
Heo may réo rắt từng cơn ngậm ngùi

Dòng đời bất chợt buồn vui
Trần gian khôn xiết ngọt bùi đắng cay
Phải chăng định số an bài?
Ta đây em đấy mãi hoài cách chia

Buồn thu vỗ giấc canh khuya
Mưa rơi lã chã đầm đìa ước mơ
Dù cho cách biệt đôi bờ
Xin hoài ôm mối tình thơ êm đềm

Nguyện cầu ai đó bình yên
Riêng ta tình vẫn đêm đêm đợi chờ
Lên thuyền mộng, qua bến mơ
Dìu em từng bước trên bờ yêu thương

Viễn Phương
Viễn Phương 10.08.2017 19:11:15 (permalink)
0

Ai Hờn ?
(Gửi mộng cô TT)

Nàng Trăng lơ lửng dáng kiêu sa
Thon thả nghêng soi bóng mượt mà
Mỗi lúc vui tròn, buồn lại khuyết
Giận hờn lẩn khuất giữa bao la

Nhưng nàng bên ấy vô tình quá
Chẳng đoái hoài chi đến cuội già
Mãi cứ lặng lờ trên lối rẽ
Cho người tơ tưởng mối tình xa

Trách ai rong ruổi về đây đó
Để mặc cheo leo dáng ngọc ngà
Nắng đổ, mưa rơi hoài lặng lẽ
Vui buồn ai có nghĩ thương ta?

August 09, 2017
Viễn Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.08.2017 23:24:21 bởi Viễn Phương >
Viễn Phương 12.08.2017 22:53:16 (permalink)
0
Chàng Thơ Và Thỏ Trắng
(Chuyện Tình Thơ)

Ngày xưa đó trên thành phố ảo
Dưới vườn thơ đông đảo người qua
Thân bằng thi hữu gần xa
Họa thơ đối đáp trẻ già không phân

Rồi có một ngày xuân tươi thắm
Một cô nàng Thỏ Trắng ngây thơ
Lạc vào trong cõi tình mơ
Say mê những cánh hoa thơ ngọt ngào

Chiều nắng hạ tiêu dao đầu ngõ
Ngơ ngẩn nhìn cô Thỏ xin thưa
Chàng thơ bản tính vui đùa
Thơ tình viết tặng khi vừa chớm quen

Rồi tứ tuyệt bao phen đối họa
Lục bát về tình đã tơ vương
Song thất lục bát thơ đường
Ngũ ngôn, bát cú tỏ tường tình thân

Từ dạo ấy giữa vườn thơ nhỏ
Bao bạn hiền mở ngõ bàn vô
Tình trần như thật như mơ
Thời gian rồi cũng lặng lờ trôi xa

Bao nguyện ước lần qua cõi mộng
Nỗi thương chờ lồng lộng tim đau
Yêu rồi biết tính ra sao
Đêm mơ ngày tưởng khát khao bóng hình

Xuân vui đến bình minh tươi thắm
Nắng hạ về sưởi ấm nhân gian
Thu hoài trở giấc miên man
Đông tàn xơ xác theo hàng gió bay

Rời phố ảo sau ngày đổ nát
Hai mảnh đời tan tác xa khơi
Tim sầu dạ cũng đầy vơi
Mười năm tình nhớ ru đời Viễn Phương

Qua một góc trời thương mây nhớ
Ôm bóng người tình lỡ trăm năm
Tìm về dĩ vãng xa xăm
Ru đời đơn lẻ âm thầm nỗi đau

Chàng thơ vẫn tình sâu đọng lắng
Nhớ nhung nàng Thỏ Trắng khi xưa
Trời buồn nắng ít nhiều mưa
Yêu chi một thoáng dây dưa cả đời

Nào ai biết cơ trời dâu bể
Đã yêu rồi đâu dễ phôi pha
Đành thôi khép bóng tình xa
Lai sinh bù đắp đậm đà lương duyên

Viễn Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2017 22:55:45 bởi Viễn Phương >
Viễn Phương 14.08.2017 00:58:19 (permalink)
0
Khóc Bạn Hiền

Tin bạn mất giữa chiều rơi cuối hạ
Thoáng thu về lã chã giọt sầu rơi
Lòng buồn da diết khôn nguôi
Nhớ ngày xa lắm của thời thơ ngây

Viễn Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.10.2021 03:12:07 bởi Viễn Phương >
Viễn Phương 16.08.2017 00:35:20 (permalink)
0
Em Vừa Lòng Chưa ?

Ngày xưa mười sáu tròn trăng
Đi về em cứ tung tăng tóc thề 
Nắng trưa dõi bóng say mê
Mưa chiều lãng đãng vân vê gót hồng

Cho đời ai mãi ngóng trông
Tình yêu một thuở bềnh bồng bay xa
Mười năm chờ đã trôi qua
Tóc thề em vẫn mượt mà chấm lưng

Đường đời không bước về chung
Nẻo tình kia cũng não nùng phong ba
Lời thương như giọt sương sa
Một cơn gió thoảng la đà biến tan

Dấu yêu gợi nhớ vô vàn
Đường xưa đơn bước mênh mang bốn mùa
Tình hoài giỡn nắng, đùa mưa
Tim tôi tan nát em vừa lòng chưa ?

August 15, 2017
Viễn Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.08.2017 10:57:27 bởi Viễn Phương >
Viễn Phương 16.08.2017 20:12:19 (permalink)
0
Ai Nợ Ai ?

Gánh tình ai nợ ai đây?
Mà sao ai mãi suốt ngày đắn đo
Ừ!-Lo thì cứ phải lo
Cớ chi ai lại bo bo trách mình

Bên kia nàng vẫn làm thinh
Nơi nầy chàng cũng thanh minh đất trời
Rằng là bên ấy nợ tôi
Gió mây ủ rũ không lời tỏ phân

Thôi thì lại phải làm thân
Chạy qua bên ấy ân cần mấy câu
Gỡ ra bao mối tơ sầu
Hai bên cùng nợ chứ đâu riêng người

Thế là tình lại đầy vơi
Nắm tay thệ nguyện một đời chung đôi
Thâu đêm quên đất quên trời
Trả vay vay trả!-Ai lời  hơn ai?
 
Viễn Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.04.2021 20:10:51 bởi Viễn Phương >
Viễn Phương 19.08.2017 19:51:49 (permalink)
0
Kết Tình Thơ

Hương thơ người gửi về đây
Trên vùng đất lạ ngất ngây cõi hồn
Dẫu cho Đường Luật, Ngũ Ngôn
Hay là Tứ Tuyệt bốn dòng cao sang

Rồi qua Lục Bát thênh thang
Thất Ngôn thánh thoát bạt ngàn gió mây
Song Thất Lục Bát sum vầy
Đôi bờ xa thẳm ta xây nhịp cầu

Vận vần kết nối về mau
Bên đây nơi đó gợi trao ý tình
Dòng nằm, chữ đứng xinh xinh
Bằng bằng, trắc trắc kiên trinh giữ lòng

Cho dù Xuân Hạ Thu Đông
Bốn mùa chen chúc mãi không ưu phiền
Chữ anh quyện với chữ em
Đôi dòng mực thắm lưu truyền mai sau

Hoa thơ lộng lẫy muôn mầu
Tình thơ bay bổng giữa bầu trời xanh
Bạn thơ gắn bó chân thành
Yêu thơ kết nối duyên lành thiên thu

Viễn Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2017 01:29:48 bởi Viễn Phương >
Viễn Phương 24.08.2017 01:27:51 (permalink)
0
Thu!.

Từ Thu xa khuất mây ngàn
Ta theo từng chiếc lá vàng tìm em
Bay đi cùng khắp vô biên
Cưu mang muôn nỗi ưu phiền đầy vơi

Viễn Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2022 08:54:51 bởi Viễn Phương >
Viễn Phương 26.08.2017 03:20:48 (permalink)
0
Tự Tình Trăng

Trăng nằm sóng soải đỉnh đồi cao
Không nghĩ, không mang ước vọng nào
Sáng rọi nhân gian hiền dữ bước
Mặc người thầm lặng kẻ nghêu ngao

Viễn Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.09.2021 00:49:19 bởi Viễn Phương >
Viễn Phương 02.09.2017 12:51:46 (permalink)
0
Biển Chiều Gọi Nhớ

Biển vắng ầm vang tựa sấm rền
Mặc thuyền định mệnh cứ lênh đênh
Hải Âu cánh mỏi sầu phi xứ
Dõi bóng lung linh sóng dập dềnh

Bờ cát nghiêng xiêu mộng lỡ làng
Điệu hòa dang dở khúc tình ngang
Hoàng hôn lẩn khuất chân trời tím
Sương trắng về giăng trải ngút ngàn

Trời đất bùi ngùi đợi gió mây
Niềm đau nỗi nhớ vẫn vơi đầy
Tim yêu khắc khoải tình chia cách
Ước nguyện chưa về chắp cánh bay

Vạt nắng vương chiều nhẹ bẫng rơi
Bâng khuâng biển nhớ gọi tên người
Bạc đầu con sóng dâng cuồn cuộn
Xóa dấu chân buồn những bước lơi

Mơ tưởng xa xăm dáng ngọc ngà
Biển hoài gào thét bản thương ca
Rưng rưng giọt nắng rơi nhòa nhạt
Âm ấm bờ môi chút mặn mà

Aug 29, 2017
Viễn Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2020 05:26:14 bởi Viễn Phương >
Viễn Phương 08.09.2017 08:58:39 (permalink)
0
Người Tình Thơ Tri Kỉ

Cảm ơn em người tình thơ tri kỉ
Ru ta hoài mộng mị giữa trời hoang
Như dòng suối chảy miên man
Lời yêu tha thiết tuôn tràn bến mơ

Sông thương vẫn đôi bờ xa cách trở
Nên bến tình mộng lỡ mới vào yêu
Nơi anh đơn vắng muôn chiều
Bên em quạnh quẽ cô liêu tháng ngày

Nếu xưa chẳng sum vầy trên phố ảo
Có đâu giờ phiền não lại vây quanh
Cho bao cơn ước mộng lành
Về nơi xa vắng chồng chành nỗi đau

Duyên tiền định ai nào đâu hay biết
Bao lâu rồi mải miết kiếm tìm nhau
Người ơi lạc chốn xa nào?
Lòng đây, dạ đó khát khao men tình

Đời không hẹn ba sinh hoài mộng mị
Dõi bóng hình tri kỉ cuối trời mơ
Mai sau hết kiếp trông chờ
Xin còn ôm khối tình thơ đậm đà

Sept 07, 2017
Viễn Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.09.2017 17:52:29 bởi Viễn Phương >
Thay đổi trang: << < 464748 > >> | Trang 46 của 71 trang, bài viết từ 676 đến 690 trên tổng số 1063 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9