TẠI SAO CHÚNG MÌNH LÀM THƠ ?
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 8 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 113 bài trong đề mục
dang son 06.10.2012 21:33:20 (permalink)
0
..




VƯờN THƠ vơí Người _



___________________________________



ĐỜI CÒN NHỚ TÌM NHAU



ta chờ nhau ở mùa lá đổ
để đời nghiêng về chốn bình yên
ta nhặt lá gom từng ký ức
hạnh phúc , buồn - vui chợt hoá duyên

đêm ta mộng thấy mình là gió
chạm mùa thu rơi ở phố mơ
ta khẽ gọi mây về làm bạn
lá vàng rơi hoá những vần thơ

ta chợt thấy đời còn chút đẹp
soi trong gương mắt chẳng còn sâu
ta chợt thấy tim nhuộm màu rất đỏ
hoá ra đời còn nhớ tìm nhau


DiênVỹ
oct. 03, 2012




HỎI ANH ?


không biết anh làm gì bên đó
cà phê buổi sáng uống hay chưa
câu thơ em treo trên vách núi
anh leo lên nhặt kẻo ướt mưa

không biết anh làm gì bên đó
có thường ra cửa ngắm mây bay
em rải tương tư theo ngọn gió
anh về nhặt lấy để hồn say

không biết anh làm gì bên đó
nắng chiều có rớt nặng hai vai
em gởi tình em trong hoa cỏ
nghe chăng lời nhắn ở nơi này

không biết anh làm gì bên đó
đêm đen, trăng sáng, ánh sao rơi
có thấy trong ngàn tinh tú ấy
xếp thành hàng ngang mắt em cười


DiênVỹ

oct. 04, 2012





MÌNH ÊN


Tôi tự biết mình ên
Em bỏ rơi tôi
Như mưa ngoài tàu lá chuối
Như kẻ chán đời
Trên bến xe đò quay về lục tỉnh
--
Và tôi biết
Giữa con nắng ở chợ đời
Tôi thui thủi mình ên
Tôi đi tìm bóng dáng em
Trên quãng đường chiều
Chiều của tôi thiếu tiếng hò ơi


Thiếu nụ em đã cười
Thiếu màu áo bà ba mộc mạc của em hôm ấy
Thiếu tiếng guốc em trên chiếc cầu gỗ
Con cá trồi lên hả miệng ngáp ngáp
Tôi trồi lên nỗi buồn tôi
Tôi đi tìm em giữa chợ nổi,chợ trôi,chợ đời
Tôi hình như thấy mình quá lẻ loi
Và đôi khi thấy tội nghiệp mình
--
Muốn lắm mà chẳng được
Muốn lắm thì chỉ buồn mình ên




Trần.K.Sơn.



--



GIỌT NẮNG THU


Ô kià! những giọt nắng thu
Cho ta chút ấm bên bờ quạnh hiu
Xa xa những áng mây chiều
Lững lờ theo ngọn gió dìu đi hoang

Vườn thu những chiếc lá vàng
Khẽ khàng rơi xuống giưã hàng phi lao
May nhờ giọt nắng xuyên vào
Sưởi tim ấm lại đỡ xanh xao hồn

Sưong Anh





<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2012 01:03:27 bởi dang son >
#61
    dang son 29.10.2012 05:46:56 (permalink)
    0
    ..





    CĂN NHÀ THƠ _


    _______________________________________







    Chợt Lòng Mưa
    ___________________________

    Hương Quế








    Trên con đường em về mưa bụi
    Trên con đường chen chút buồn vui
    Mưa rưng rưng nhỏ thành hạt lệ
    Mưa từ đâu hay giọt bùi ngùi

    Ngày còn thơm không anh kỷ niệm
    Giọt mưa chiều gõ nhẹ vào tim
    Đều nhịp nhớ dư âm thoang thoảng
    Giọt nào thương mình mãi đi tìm

    Muốn cho anh giọt thơ man mác
    Tắm nỗi buồn trên lối mưa hoang
    Muốn cho anh giọt tình ươm nụ
    Chợt lòng mưa đến đổi bàng hoàng

    Nếu anh biết em mưa nhiều lắm
    Vẫn còn thèm giây phút về thăm
    Có sông nào nỡ đành quên khúc
    Có biển nào mà sóng lặng thầm!






    Hạt Nhớ Trắng
    _________________
    Hương Quế



    Sắp trắng đêm rồi anh biết không?
    Nghe mưa tí tách gọi mùa đông
    Trắng dòng tâm sự khơi ký ức
    Trắng khúc đời nhau nước ngược dòng

    Em ở bên này anh bên kia
    Màu trắng tình yêu giọt sương khuya
    Nhớ về thắp trắng đêm mưa gió
    Nhớ về ngồi lặng đếm mưa sa

    Thôi thì ở lại một mình em
    Nghe đêm chờ sáng nhớ thương mềm
    Nghe mi ướt lệ đêm dài quá
    Nghe lạnh bờ vai cho nhớ thêm!






    CĂN NHÀ THƠ

    ________________
    Diên Vỹ


    mở google map ra, em tìm bản đồ thế giới
    vạch một vòng tròn nơi anh ở
    là điểm hẹn tương lai,
    để mỗi ngày, em có một cái gì đó ...ước mơ

    hành trang mang theo là một túi thơ
    với sức nóng từ trái tim ngốc nghếch
    để em thử dùng con chữ của mình mà thêu dệt
    một căn nhà, nơi anh ở, với hai trái tim

    em sẽ khắc tên anh và tên em vào đó
    (nếu không sẽ có người mạo nhận )
    vì con tim đôi lúc chẳng biết ai là chủ của mình

    em yêu một dòng sông
    nên căn nhà của mình hướng ra con nước
    để ngày ngày em thấy mặt trời đi ngược
    lăn từ con sông này qua tận dãy núi kia

    em không thích lắm những đoá hoa sớm tàn trong nắng gió
    nên em chỉ trồng cỏ
    để quanh năm nghiêng ngã cùng đời

    nhà của mình chỉ một màu trắng thôi
    em không thích những màu buồn bã khác
    anh nhớ vẽ thật nhiều khung cửa sổ với bức màn rất nhạt
    để ngọn gió còn có chỗ nương thân

    trên mái nhà, anh nhớ khoét cho em một vòng tròn thật lớn
    vì em muốn đêm về sống với trăng - sao
    tiếng sóng vỗ xa xa, tiếng chim kêu trên núi
    tiếng của màn đêm hoà với tim anh rất ngọt ngào

    căn nhà của mình, em nghĩ sẽ chẳng tốn là bao
    bởi nó được xây từ tình yêu của hai con tim đơn giản nhất
    nhưng nếu một ngày vô tình một con tim thất lạc
    căn nhà của mình sẽ vì thế tan hoang




    BIẾT LÀM SAO

    ___________________
    Diên Vỹ


    em không nhìn được đôi mắt của anh
    thì làm sao biết tình yêu có chứa đầy trong đó
    thiên hạ bảo đôi mắt là cửa ngỏ
    tâm hồn thế nào nó nói hộ cho

    em không chạm được vòng tay của anh
    thì làm sao biết nó chứa đầy hơi ấm
    dù bao bức thư tình có lắm lời ngọt thắm
    con chữ mà người ta có thể xếp dọc - ngang

    em không thể chạm được lồng ngực anh
    nên không biết nhịp trái tim dài - ngắn
    những khi em xa vắng
    càng không biết anh mong chờ hay đã lãng quên em

    tình yêu nào mà không ngọt và êm
    và cái nhớ có bao giờ dễ chịu
    nhưng biết làm sao cho tình không đơn điệu
    em nói nhớ mà anh chẳng có tin










    ________________________________________

    #62
      dang son 29.10.2012 13:09:00 (permalink)
      0
      ..

      Góc Nhỏ của Thơ


      _______________________________






      Người ta có nhiều chỗ để đi.Đi lên,đi xuống.Đi vòng quanh cuộc đời mình.

      Đi mãi rồi cũng mỏi đôi chân.Tìm một chỗ ngồi xuống.Tịnh yên,ngồi ngó nhau.Cười hay không cười cũng được .Có khi ngồi xuống bên nhau mà chẳng cần phải nói năng gì.Có những điều gọi là cảm xúc.Thầm thầm như thế ( Cũng là một cách nói vơí nhau ) :








      Ở Một Ngày Nắng Mưa

      ______________________

      @nguyênhạ & @Eve






      thêm ngày thêm nắng - thêm mưa
      để ngồi một chỗ như xưa đợi chờ
      tự dưng thèm chỗ quán mơ
      cà phê nhỏ giọt ngẩn ngơ bên người

      chỗ em có những tiếng cười
      chỗ anh mưa rớt bên đời lạnh tanh





      Viết cho mình

      _____________________
      MưaPN



      viết cho mình một cuộc tình
      lời chào ngày ta chưa biết nhau.
      " Hello ! Is this me ? You 're looking for..."
      viết lời thì thầm kèm nỗi nhớ hanh hao...

      viết nhờ ánh trăng sao
      cao cao bầu không thẫm tối
      bóng đêm không hề gian dối
      nỡ lòng nào mình phụ - tình đau.

      này dấu yêu kia ơi !
      có là bao gói vào nhung nhớ
      vầng trăng côi xôn xao - trời trở gió
      rụng trái tình vào giấc chiêm bao.

      hãy sống ! hãy thương ! hãy yêu và chờ đợi...
      bằng nhung nhớ ngàn năm - đá chơ vơ
      câu thơ mật ngọt - tình tôi dại dột
      trăn trở đêm dần tàn - lặng lẽ viết cho nhau ...







      GỞI MÙA THU CŨ

      ______________________
      MưaPN


      em vẫn nơi này
      anh nhớ thương !


      vẫn tương tư cũ
      tím hoang đường.


      vẫn đi nhặt lá
      thu phai sắc


      vẫn nhớ vẫn chờ
      người mến thương


      gởi mùa thu cũ
      chút tơ vương.


      gởi gió gởi mây
      bóng con đường


      êm êm nhè nhẹ
      chiều thu vắng


      phố cũ vắng người
      dâng nhớ thương !






      Vì Em Ướt Mưa!
      _____________________
      Hương Quế



      Vì em không muốn quên anh
      Vì em không muốn ngọt lành trôi đi
      Vì em không muốn chia ly
      nên còn ghép lại vần thi chúng mình

      Vì em mưa ướt chữ tình
      Vì em mưa ướt cho mình tìm nhau
      Vì em mưa khát ngọt ngào
      Tình si chữ nghĩa nghẹn ngào tìm ru

      Vì em ngọt lịm tương tư
      Vì em ngọt lịm tình thư gửi người
      Vì em ngọt lịm nụ cười
      Anh đi không đặng nợ đời đeo mang

      Vì em mưa gió hoang mang
      Vì em mưa nắng lệ hàng mi hoen
      Vì em nủng nịu ho hen
      Đòi thơ đòi mộng đòi lên xuống dòng

      Vì em anh chạy lòng vòng











      VẪN CÒN DÀI LẮM
      một mùa đông -
      _______________________


      Trần K.Sơn & @nguyênhạ




      Mùa đông mặc áo trắng
      Trắng từ những đỉnh cây
      Trắng chập chùng giãi nắng
      Trắng từng ngọn gió bay

      Muà đông dài lạnh cóng
      Con dốc nhỏ quạnh hiu
      Nhìn quanh không tiếng động
      Chỉ nghe nỗi lặng im

      Mùa đông vẫn còn dài
      Từ lần xa rời nhau
      Người tưởng chừng đã quên
      Còn gì để mà nhớ
      Ở bụi tuyết vừa tan ( ? )







      -------------






      Em Và Thơ Độc Hành

      __________________________
      Mỹ Trinh


      Em đã quen chữ nghĩa lạc loài
      Lời mưa đá gõ đều trên lá
      Giấc mơ quen bây giờ xa lạ
      Tự thuở nào thơ đã đi hoang

      Không như anh kẻ đưa người đón
      Không như người dù nắng dù mưa
      Thơ nâng niu cành vàng lá ngọc
      Thơ nối vần từ thuở rất xưa

      Trái tim em rẽ bên lề trái
      Thơ bơ vơ ngồi bẹp góc đường
      Phố người ta phố tím vấn vương
      Phố em gió bay vèo trăm ngã

      Em và thơ nỗi buồn khó tả
      Vượt qua đồi qua núi mù sương
      Em dường quen bạn bè mặt lạ
      Gói ghém tình vào chữ thân thương

      Đứng một mình khi cười khi khóc
      Vẫn bài thơ lăn lóc với đời
      Em đã quen bốn mùa vời vợi
      Bóng độc hành quẩy gói tình thơ





      Không Lời
      ________________________
      Hương Quế




      Lời tôi nói chẳng thành câu
      Thôi thì cứ để dãi dầu nắng mưa
      Thôi thì cứ để tình xưa
      Nằm yên dưới mộ đã vừa trăm năm

      Không thơ không mộng không rằm
      Canh đầu canh cuối còn nằm thâu canh
      Tự mình an ủi dỗ dành
      Tự mình ru khúc lá xanh đã vàng

      Hình như gió thổi mây hoang
      Đưa tôi xa cõi địa đàng mù xa
      Hình như xa vút mái nhà
      Không quê không chợ thật thà quê hương

      Lời tôi bỗng hóa giọt sương
      Đong trên ngọn cỏ mùa thương hôm nào
      Giữa dòng đời vớt xanh xao
      Với tôi ở lại ngọt ngào trôi đi

      Hương Quế




      .
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.10.2012 14:38:42 bởi dang son >
      #63
        DongSuoiNgot 29.10.2012 14:24:54 (permalink)
        0
        Sáng nay thức dậy trời vẫn mưa quá anh Sơn ơi!
        Mà lòng vui vì bắt gặp thơ em ở trong mưa nhà anh. Nhanh tay gõ liền mấy chữ không kịp suy nghĩ nhiều...
        Hy vọng mưa của Ngọt không quá dở anh nhé!
        Cám ơn và chúc anh nhiều mưa để còn làm thơ...!





        Hãy Viết Cho Nhau

        Hãy viết cho em lời trần tình
        Từ cơn mưa nhỏ nhớ lung linh
        Bên nhau ngày ấy tình vừa chớm
        Thẹn thùng câu nói gửi niềm tin

        Hãy viết cho em lời yêu cũ
        Ngọt ngào như mẹ hát lời ru
        Hãy tẩm men say vào chữ nghĩa
        Cho trăng chạy thoát vầng mây mù

        Hãy viết cho em lời cay đắng
        Khi nhớ về nhau lúc ăn năn
        Những lần hờn giận mưa giông bão
        Những lần nông nổi góc âm thầm

        Hãy viết cho nhau mưa rồi nắng
        Sợ gì một chút khoảng cách ngăn
        Lòng mình vẫn đó tìm hơi ấm
        Tình yêu in dấu đã muôn lần

        Hãy viết vì nhau mưa không dứt
        Mưa ở trong lòng mưa nhớ thương
        Mưa đã thật nhiều mưa đợi nắng
        Một lần cũng kịp đến thiên đường

        Hương Quế
        #64
          dang son 29.10.2012 14:35:48 (permalink)
          0
          .





          Ngọt nè


          Điệu này,có lẽ anh phải uống thuốc bổ để chạy kịp vơí chữ của em.Hình như Ngọt viết nhanh hơn tiếng mưa rơi.

          Chúc em hay mưa giống anh.
          Anh cõng bài mưa mơí nhất của HươngQuế vào chủ đề " TạiSaoChúngmìnhLàmThơ " á ....



          nđs.
          #65
            dang son 01.12.2012 23:10:36 (permalink)
            0
            ..


            Góc Nhỏ của Thơ

            ........








            Sẽ có bài mơí.

            Đố bạn,tôi sẽ viết gì ?



            đs





            #66
              dang son 11.02.2013 14:04:10 (permalink)
              0
              ..










              ( ngày gió bão )









              những ngày cứ ướt,cứ mưa như thế

              vòn või trời đất chảy mềm
              buồn mà sao buồn quá đổi
              ( những ngày mưa không em )

              em trốn em ở đâu - em ?
              trốn đầu mùa xuân
              chảy nhựa ngón tay dỗ dành em
              dấu cọng môi vào bãi nắng trong tưởng tượng... ?

              anh
              vơí những ngày mưa ngập trời ngập đất
              những buổi sáng thức dậy trong yên lặng
              thử mở màn hình của máy
              thử thù oán nỗi lặngthinh nào đó
              thử gọi em ,thầm thầm
              ở một chủ đề chưa định sẵn
              giữa một bài hát Rap của tên ca sĩ trái muà
              thử thấy mình du côn thêm chút nữa
              thử thấy mình biến dạng ở cuối ly cà phê dở nhất thế giơí
              tất cả....
              những tiếng nói của lặng thinh
              không còn trở thành điều cần thiết
              khi em trốn mất

              Em biến thành không khí trong mùi mưa ẩm mặt đất
              Em biến thành một bờ sông đầy ngập gió
              Và anh .......


              Anh sẽ viết thêm điều gì - em ?




              đăng sơn.fr

              ( ngày gió bão )
              #67
                dang son 11.02.2013 14:09:44 (permalink)
                0
                ...



                CHƯỚNGGIÓ







                Đừng làm thơ nữa - em
                Thơ buồn quá
                Thơ lăn ra đất
                Đời này có gì là vẹn nguyên

                Đừng làm thơ nữa,em
                Hát đi em
                Hát nỗi buồn của em
                Tình khúc do chính trái tim em viết ở góc phố anh
                Thành phố núi có những tháng ngày toàn mưa
                Mưa như ngày nào đó tên NgàyXưa

                Đừng viết những bài thơ nửa muà chướng gió nữa em
                Khi ta đã xa.Rất xa.....




                @nguyênsơn





                ..
                #68
                  dang son 20.02.2013 12:39:14 (permalink)
                  0
                  ..





                  VIẾT ĐỂ KHỎI LÀM THƠ







                  Càng về khuya thì các chương trình ở radio càng hay. Đài RMC đang nói về Sex và sự phụ tình.Sợ chuyện tình phụ,tôi đổi đài nghe qua France Bleu,nghe ký giả phỏng vấn một ông bầu ca nhạc cho cái concert sắp tơí mang chủ đề " Buồn Bã " vơí sự tham dự của các ca sĩ thời 80.

                  Ký giả hỏi :

                  - Tại sao lại có đêm ca nhạc mang tên là Buồn Bã - Déprimant ?

                  Ông bầu cười tươi :

                  - Lâu lâu mình buồn chút thì thấy vui.Ông ơi !



                  Lạ thật ! Ngày nắng cần ngày mưa để chuyển đề.Con người mình giống như thời tiết.Vui quá thì cũng cần có vài cái buồn buồn.Để có những điều buồn và vui,tôi như kẻ tản bộ thả bước chân,nắm bắt những quang cảnh của đời sống,chỉ cần ra chợ búa,tôi ngừng lại ở những cảnh trí khá đẹp : Thay vì bày hàng hoá ở một quày hàng như người ta thì người đàn ông kia dựng cái dù màu vàng rực trên chiếc xe đạp ba bánh có thiết cụ bày hàng,ông bán tranh ảnh,bán những chiếc vòng kiểu thủ công nghệ rất dễ thương.Cách bày hàng rất trang nhã.


                  Tôi chụp vài tấm ảnh từ phía sau lưng quày hàng của ông.Tắt máy ảnh,bước lại chào ông :

                  - Ông là nhà thơ hả ông ?

                  Bàn tay bắt tay rất chặt.Cái đuôi tóc cột bím ra phía sau.Bộ râu quai nón biết nở nụ cười :

                  - Sao ông gọi tôi là nhà thơ ? Tôi không biết làm thơ đâu ông....

                  Tôi ngắm những bức tranh có chữ ký tên Joel của ông,bắt chước ông để cười vui :

                  - Có cần là nhà thơ để làm thơ không ông ?


                  Cái ông không biết làm thơ cười dòn :

                  - Ông nói lạ ! Nhà thơ là sao há ?

                  - Là kẻ làm dịu đi đời sống của mình.Ông nghĩ sao ?


                  Hai kẻ đàn ông chia sẻ vơí nhau những cảm nghĩ về đời sống : Chỉ cần một lúc đi dạo,ngừng chân ngắm nhìn một cậu bé đang chiêm ngưỡng một cảnh đẹp,thằng bé cong hai cánh tay ra dáng đang chụp ảnh bằng những ngón tay ghép lại đóng khung ngang tầm mắt,thằng bé nhoẻn miệng cười khi biết nó không cần đến một cái máy ảnh để chụp cảnh thiên nhiên.Như thế là cậu bé đang làm thơ theo một cách rất riêng.Thiên nhiên của mình là một cánh đồng ngập hoa hướng dương có chất thơ dịu,thơ ngọt


                  .... " Em cứ làm tình nắng
                  Trên mặt hoa hướng dương
                  Tôi pha chút màu vàng
                  Thả nổi nhớ ngang đường.... "



                  Buổi sáng như thế có tiếng nói ,tiếng cười vơí người lạ mặt,thích nghe ông kể về những lúc dong duỗi đây đó của ông vơí người phối ngẫu thấy tình,thấy vui....




                  Bây giờ.Trời khuya,tôi ngồi viết trong lúc cái radio đang rù rì rù rì ,thấy mình ấm áp,tôi đang thèm viết về những điều mình thích viết.
                  Đài đang tạm ngừng nhạc để thả bản tin khí tượng.Đài nói : " Ngày mai trời lạnh lắm ! Sẽ đóng băng đá và sau đó sẽ là một ngày hây hây đẹp.Có nắng...; "

                  Đó là chuyện của ngày mai - Bây giờ dươí ánh đèn ấm,giữa giọng nhạc êm của Lionel Richie đang hát Hello tình tứ,ở bài hát này,tôi đã có một ánh mắt êm,một nụ cười dịu dàng.Vì thế,tôi thử viết văn xuôi để không bao giờ xem mình là một kẻ làm thơ.....





                  đăng sơn.fr
                  #69
                    dang son 20.02.2013 12:58:09 (permalink)
                    0
                    ..









                    DẠO MỘT VƯỜN THƠ.



                    ____________________________












                    * NGÕ NHÀ EM


                    Ngõ nhà em
                    Giản dị mà khó quên
                    Phố rộng, ngõ cũng rộng
                    Căn nhà nhỏ mà xinh
                    Khiến lòng người ấm áp
                    Mỗi lần được ghé thăm !

                    Ngõ nhà em
                    Đã một lần đi qua thật khó quên
                    Nên chẳng cần nhớ tên, nhớ phố
                    Chỉ cần nhớ những điều bất thường ta hay gặp
                    Giữa những con người !

                    Ngõ nhà em
                    Tôi lại thẩn thơ ngồi viết thâu đêm
                    Thấy rõ môi cười mắt ngọc
                    Thấy rõ trăng đêm đang vỡ
                    Lao xao trắng cả đầu xanh...


                    HP, ngày 19.7.2011
                    Kiều Anh Hương ( Ncd )




                    -----------





                    TIM TÍM 1



                    Tim tím màu móng tay

                    Tim tím màu hoa rừng

                    Tím hoàng hôn phố biển

                    Tím tình anh ngày xưa .



                    Tim tím lục bình trôi

                    Tim tím dòng Hương giang

                    Tím áo ai Đồng Khánh

                    Tím mây trời Nam Giao .



                    Mưa qua cây sầu đông

                    Tim tím sắc cầu vồng

                    Vành nón lá chao nghiêng

                    Tím hồng mắt môi em .



                    Tình mơ như mực tím

                    Dáng nhỏ ơi thẹn thùng !

                    Nấp sau giậu hiên thưa

                    Tim tím bông cát đằng .

                    ...

                    Em đi theo tình em

                    Xanh xanh màu đại dương

                    Quên thời gian tim tím

                    Một góc trời quê hương .



                    DuLan - 04/08/2011








                    BÂY GIỜ MÙA HẠ

                    Bây giờ đang là mùa hạ ở đây
                    Nơi em ở phượng cháy lòng ngõ vắng
                    Cái xôn xao lũ học trò sâu thẳm
                    Còn thảng thốt giật mình - thuở em mười lăm.

                    Bây giờ đang là mùa hạ ở đây
                    Em gói ghém những mảng màu đã cũ
                    Vơ vội bùa yêu cho một ngày ngái ngủ
                    Bãng lãng - dịu êm - loang loang.

                    Bây giờ đang là mùa hạ ở đây
                    Nắng trốn mây khua bầu trời xanh thẳm
                    Ý nghĩ của em không lên tiếng
                    Thế là rơi khe khẽ xuống thềm.

                    Bây giờ tất thảy mọi vị mặn cho hơi thở
                    Đóng chốt lại mọi âm hưởng nhớ quên
                    Cái khoảnh khắc đón một ngày mới đến
                    Ngã tư này nhoà đi một cái tên…

                    Bây giờ từng trang cũ phát âm
                    Có bộ nhớ nào nhìn xuyên tín hiệu nơi anh phản chiếu
                    Bàn tay co ro làm sao em biết gồng lên để nhẹ bớt
                    Một phần tư góc ngồi này, một phần năm cõi mắt này
                    Như mới chỉ hôm qua…

                    08/06/2012




                    SO SÁNH

                    Trên sân khấu
                    một khuôn mặt tựa hề loang lổ
                    anh giả làm người câm.

                    Dưới khán đài
                    một tâm trạng như bức tường trắng
                    em giả làm người say.

                    Giữa làn đường
                    cuộc người từng đoàn xuôi ngược ngược
                    người chẳng nhận ra nhau.

                    Với chén rượu
                    nhấp môi khà khụm đeo viễn vọng
                    khuya như mặt người cay.




                    Thy Nguyên 81.





                    BAO GIỜ







                    bao giờ nắng bỏng mùa thu


                    em đi về nhặt sương mù làm thơ

                    mùa này trời hay gánh mơ

                    em thì - em chỉ vòng vo đi tìm

                    @

                    bao giờ con nhện khóc tằm

                    em mua cái kén đang bâng khuâng đời

                    chừ vừa chạm những chao ơi

                    tiếng con dế gáy nhớ người tình chung

                    @

                    bao giờ đàn bướm cánh nhung

                    mua hoa về ướp men hương tửu tình

                    sớm vừa mới dậy chùng chình

                    dỗi đêm trăn trở nín thinh câm lời

                    @

                    bao giờ mây ứ, không trôi

                    hóa mưa xuống thị trấn ngồi bến trăng

                    dòng sông con sóng muộn màng

                    thương em ngắt cỏ bờ khan giọng chờ

                    @

                    bao giờ anh nhớ đường xưa

                    tìm em chiếc bóng hay mưa cuối tuần

                    đánh rơi màu tuổi thơ hồng

                    anh tìm giùm nhé , em bầng quân môi



                    đoáhồngtím - Đông Hương





                    Xin Giữ Giùm Một Tiếng Chuông Ngân
                    Thơ: Trần Kiêu Bạc



                    Chào Sàigòn, chào cơn gió mùa Đông
                    Hỏi thăm những hàm răng run lập cập
                    Những làn môi xám màu trong gió bấc
                    Tưởng lạnh nhiều,chừng mười mấy độ C

                    Lề đường vỡ bung dưới bước chân đi
                    Guốc cao gót rung từng viên gạch vỡ
                    Đêm gần khuya chờ nhau đi Thánh Lễ
                    Áo đủ màu trộn vào tiếng chuông xa

                    Đêm của chúng mình, không của người ta
                    Đêm của em, đêm xuýt xoa bờ vai lạnh
                    Đêm của anh, đêm ngọt ngào bàn tay ấm
                    Đêm đầy trời sao, “Đêm Thánh Vô Cùng”

                    Bềnh bồng trong nhau giữa tiếng chuông ngân
                    Dập dềnh ngoài nhau bụi đường mệt mỏi
                    Nghĩ đêm dài mà đêm qua rất vội
                    Còn lại trong nhau nỗi nhớ bềnh bồng

                    Xin em giữ giùm một tiếng chuông ngân
                    Rúc vào chăn êm còn vang chuông đổ
                    Cất cho anh chút chuông lùa qua khe cửa
                    Chuông của Nhà Thờ, chuông của tim anh!



                    TRẦN KIÊU BẠC





                    ______________________








                    DẪU MỘT ĐỜI
                    _________________________________
                    đăng sơn.fr & Trần K.Sơn





                    Người phương ấy - ta bên này lưu lạc
                    Khung trời nắng vẫn là mối tình chung
                    Biển vẫn xanh nay là tình biển khát
                    Cũ ta rồi,cứ một thuở lưu vong

                    Em Sài Gòn,ai một đời nhung nhớ ?
                    Những con đường còn ghi lại bước chân vui ?
                    Góc quán ấy,ai còn dành giữ chỗ ?
                    Tóc vẫn còn nhắc nhở đến một thời ?

                    Ta vẫn thế,vòng tay ôm tình nhớ
                    Dẫu một đời,vẫn vất vả tìm nhau - - -

                    _______________________________________

                    * Dẫu suốt đời mình vất vả tìm nhau *
                    ( TrầnKiêuBạc )



                    VỀ MỘT THỜI HUẾ XƯA.
                    ___________________________________
                    Trần K.Sơn



                    Trả người về với bài thơ rất Huế
                    Huế một thời gió bụi ở riêng ta
                    Áo trắng ấy,con đường ghi vết cũ
                    Vẫn một đời tô điểm dấu sót sa

                    Trả người về ngôi trường mềm đất đỏ
                    Từng cơn mưa vẫn gợi nhớ xôn xao
                    Ngày tháng ấy xa rồi những rạo rực
                    Đành lìa rồi cho cũ mối tình nhau

                    #70
                      dang son 21.02.2013 12:37:41 (permalink)
                      0
                      ..


























                      ĐẾN Vơí Nhau ---------

















                      * Góc Nhỏ của Thơ


                      _______________________________







                      Người ta có nhiều chỗ để đi.Đi lên,đi xuống.Đi vòng quanh cuộc đời mình.

                      Đi mãi rồi cũng mỏi đôi chân.Tìm một chỗ ngồi xuống.Tịnh yên,ngồi ngó nhau.Cười hay không cười cũng được .Có khi ngồi xuống bên nhau mà chẳng cần phải nói năng gì.Có những điều gọi là cảm xúc.Thầm thầm như thế ( Cũng là một cách nói vơí nhau ) :






                      Ở Một Ngày Nắng Mưa

                      ______________________


                      @nguyênhạ & @Eve




                      thêm ngày thêm nắng - thêm mưa
                      để ngồi một chỗ như xưa đợi chờ
                      tự dưng thèm chỗ quán mơ
                      cà phê nhỏ giọt ngẩn ngơ bên người

                      chỗ em có những tiếng cười
                      chỗ anh mưa rớt bên đời lạnh tanh




                      VẪN CÒN DÀI LẮM
                      một mùa đông -
                      _______________________

                      Trần K.Sơn & @nguyênhạ




                      Mùa đông mặc áo trắng
                      Trắng từ những đỉnh cây
                      Trắng chập chùng giãi nắng
                      Trắng từng ngọn gió bay

                      Muà đông dài lạnh cóng
                      Con dốc nhỏ quạnh hiu
                      Nhìn quanh không tiếng động
                      Chỉ nghe nỗi lặng im

                      Mùa đông vẫn còn dài
                      Từ lần xa rời nhau
                      Người tưởng chừng đã quên
                      Còn gì để mà nhớ
                      Ở bụi tuyết vừa tan ( ? )




                      ĐẾNVƠÍNHAU

                      ____________________________

                      m&n - @nguyênsơn





                      đến bên anh - nhé em

                      mang theo một buổi chiều

                      ngồi bên nhau sưởi ấm

                      khúc tình tự từ em



                      hãy đến bên nhau

                      để anh yêu lần nữa

                      ghép tròn đời nhau

                      như cũ ngày nào



                      đến vơí nhau ở nửa đời sống không tròn vẹn

                      vì ta có điều để ở lại bên nhau........





                      ly cà phê sáng nay


                      sáng nay ly cà phê chẳng khác bao nhiêu
                      mà vị ngọt hình như tăng gấp bội
                      có phải khi pha cà phê quá vội
                      nên phần đường em đã tự bỏ thêm ?

                      hay bởi vì câu nói dịu êm
                      anh thường bảo : " nhớ em trong ly cà phê buổi sáng "
                      để hương cà phê dù mang vị đắng
                      em vẫn nghe sao ngọt đến vô cùng

                      vẫn cứ muốn hỏi rằng " anh có nhớ em không ? "
                      nếu một mai câu trả lời sai ý
                      (em sẽ khóc như cái thời còn bé tí
                      mẹ không cho quà, hay ba chẳng chịu dắt đi chơi )

                      cứ tưởng là tình sẽ chẳng còn nữa trong đời
                      bởi ký ức đã rất dầy trong ngăn nhớ
                      chợt một áng mây cũng đủ làm trăm cái cớ
                      để em ngỡ ngàng khi nhận biết mình yêu

                      sáng nay ly cà phê chẳng khác bao nhiêu
                      nhưng cái nhớ hình như tăng gấp bội
                      chợt thèm nghe câu anh nói
                      mãi yêu em cho đến tận ngày sau ....


                      diên vỹ
                      feb. 13, 2013




                      .
                      #71
                        dang son 21.02.2013 23:26:02 (permalink)
                        0
                        ...




                        * Góc Nhỏ của Thơ


                        _______________________________












                        @ - THÀNH PHỐ NHỎ.



                        Hình như phố núi có dãy sương
                        Mây ngơ ngác khi chợt thấy mình buồn

                        Thành phố nhỏ có những góc phố nhỏ
                        Đi một quãng lại thấy mình buồn tênh





                        @ - CHỪNG NÀO
                        Nơi Ấy ?


                        Chừng nào, em ?
                        Chừng nào mòn lối cũ
                        Ở một góc đường lộng gió chiều
                        Nơi bờ mắt đã gần gụi
                        Nơi sợi tóc thơm mùi em

                        Chừng nào, em ?
                        Ngừng được tiếng nói yêu
                        Tình dài hay tình ngắn
                        Khi thao thức từng đêm ?





                        @ - GIỮ CỬA CHO GIẤC NGỦ EM



                        Anh dùng bóng đêm làm ý nghĩ
                        thả bay và tan loãng vào không khí
                        để có thể chui vào giấc ngủ của em
                        Một thế giới rất tự nhiên
                        với dáng điệu nằm thoải mái
                        tóc thả dài như sông trên gối
                        Đôi mắt khép như trẻ thơ
                        Mỗi lần,như thế,anh nhẹ nhàng kề bên
                        Đếm từng sợi tóc trên trán người yêu
                        ( Không vặn nhạc và sợ tiếng động )
                        chỉ khe khẽ trong đầu một câu hát rất cũ :

                        ‘’ Moi je n'étais rien / Tôi không là gì cả
                        Et voilà qu'aujourd'hui / Vậy mà hôm nay
                        Je suis le gardien / Tôi thành tên giữ cửa
                        Du sommeil de ses nuits / Cho giấc mộng của nàng
                        Je l'aime à mourir / Vì tôi quá đỗi yêu nàng ‘’ **


                        Phải rồi đó,
                        Khi em trở người
                        Anh ngồi im,bó gối với nụ cười
                        Anh canh giấc ngủ em nồng thắm
                        ngắm thân thể em mềm mại
                        đồi núi cao,sông nước của phong cảnh
                        Của những nơi anh đã đi qua
                        Mỗi lần có việc xa nhà
                        Vẫn không sao mặn mà bằng thân thể em rực lửa
                        Vẫn có một cái gì đó thiếu hụt…
                        ( Bởi là vì ngoại cuộc ! )
                        Làm sao chúng có được linh hồn em ?
                        Và thứ ngôn ngữ em riêng biệt
                        Khi em nói mình yêu trọn vẹn
                        Người yêu đó là anh - Kẻ giữ cửa
                        Ngồi lặng thinh với bóng đêm
                        Với lời chúc bình yên
                        Dịu dàng,thân thiết
                        để khẽ nói ( khi anh muốn ) :
                        ‘’ Ngủ say ! Ngủ ngon và anh yêu em ‘’



                        đăng sơn.fr


                        ( Viết khi nghe Je l’aime à mourir – Francis Cabrel.)










                        NHỮNG GIỌT CHẬM CAFÉ



                        buổi sáng nhìn giọt café nhỏ chậm
                        khi không mùa thương nhớ kéo nhau về
                        mỗi thức dậy là mỗi lần nghe lạnh
                        thấm vào hồn , ôm áo chặm khô mi

                        buổi sáng dậy , chưa trở mình đã lỡ
                        thấy chung quanh sao có vẻ mùa đông ?
                        tại mùa đổi hay đêm em quên ngủ
                        nên thức thao dâng ngập lũ trong lòng

                        buổi sáng đi trên bóng mây thật lạ
                        nắng đùa ngày cùng với giọt màu trong
                        với tha thiết, em đắp lên vành gió
                        xây vững bền bằng giao thạch chờ mong

                        buổi sáng chờ pha cho nhau chén đắng
                        em thêm hương khuấy thành mật ngọt ngào
                        mùi tri tình mỗi ngày hương một đậm
                        pha lẫn vào nồng độ rượu hồng dâu

                        buổi sáng nhìn tóc anh say màu nắng
                        lược tay em thương từng sợi đêm trăng
                        nhiều lúc quên, em đánh rơi chút mặn
                        lau vội vàng bằng những chiếc hôn ngoan

                        đht
                        Đoahongtim - DT.net.





                        ___________






                        @ - GÓC NHỎ CỦA TÔI VÀ EM



                        Tôi có gì để làm ấm một góc của thế giới nhỏ ?,

                        Tôi ngồi yên, lặng tĩnh đếm :
                        Tôi thấy mình có ánh mắt em
                        Mắt nhung, huyền của một chú nai tơ - Êm
                        Thấy mình có một nửa nụ cười em
                        ( Người ta có thể hôn nhau bằng mắt
                        dịu dàng - tha thiết )

                        Nụ cười ngon khi cắn ngọt trái táo mềm
                        Em ngửa cổ khúc khích tiếng gì không rõ lắm
                        Vậy mà em làm tôi say em

                        Em pha màu vào thế giới của tôi
                        Vẽ lấp lánh những điều như hẹn ước
                        Em viết chữ " Yêu " nồng nàn bé tí xíu
                        Em nhẩy trên những vòng tròn mềm mại
                        Bài tình ca có điệu blue chậm, rất chậm và nhẹ
                        Làm như chứa bao nhiêu ánh sao trời mà tôi có thể đếm
                        Khi say khướt lời thầm nhớ
                        Khi run, run như cậu trai thời 18 tuổi

                        Thưở ấy cậu vụng dại tỏ tình
                        Cậu làm đại mấy câu thơ ra cái điều thi sĩ
                        Nàng nhận thư, nàng im lìm không nói năng
                        Cậu ta buồn bã cả mấy tuần rồi đâm ra bệnh

                        Thế giới nhỏ này của tôi - em
                        Sẽ không còn lời tỏ tình như thuở ấy
                        Cho dù những rung động thời mới lớn vẫn còn.

                        Bây giờ thời đại của face book
                        Thời đại của Google nhanh như chớp mắt
                        Chắc gì còn điều vụng để mà dại
                        Người yêu người và quên người trong khoảng khắc cực kỳ sóng gió

                        Tôi xin được vẫn là tôi với em
                        Em mềm mại
                        Em quyến rũ như câu thơ tôi đang viết

                        Em
                        Em.

                        Hãy tròn ngoan như ngón tay tôi nhảy múa trên phím chữ
                        Như tiếng dương cầm về dêm
                        Và tôi biết mình yêu em
                        Ở góc nhỏ của thế giới mang tên em và tôi.......



                        đăng sơn.fr






                        Mai Anh Đi

                        Mai anh đi về bên trời xa ấy
                        Bỏ lại sau lưng ngọn gió trở trời
                        Mai trời mưa như ông trời cũng hiểu
                        Trăng buồn hiu cụm mây xám nhắn lời

                        Mai anh đi chẳng còn gì để lại
                        Vách biết buồn chờ in bóng cô đơn
                        Một mình em hứng từng cơn mưa đổ
                        Gió qua thềm gió rít những tủi hờn

                        Mai anh đi mùa xuân em đi mất
                        Những bình minh sương khói che mặt trời
                        Em thức dậy một mình cà phê nhớ
                        Nắng lặng thinh dường như đã quên đời

                        Mai anh đi chắc gì anh còn nhớ
                        Mái nhà xưa lẫn khuất sau hàng mây
                        Mưa ròng rã tưới vào đời khổ cực
                        Anh đi rồi mang hết tuổi thơ ngây!

                        Hương Quế







                        dĩ vãng ngày xanh

                        ta mang nỗi nhớ ra hong gió
                        nắng xẻ làm đôi ký ức mình
                        anh còn đâu đó bên trời lạ
                        sẽ có về không ? hay lặng thinh ?

                        ta có vì anh mà bật khóc ?
                        sóng gió cuộc đời mái tóc phai
                        vòng tay thuở ấy như cổ tích
                        đọc mãi mà sao vẫn còn say

                        anh vẫn còn không đôi mắt sâu
                        bờ môi thuở ấy rất nhiệm mầu
                        ta nghe dĩ vãng xanh màu nhớ
                        biển của ngày xưa có còn đâu ...

                        anh ơi ! đời vẫn trôi xa mãi
                        ta giờ tóc cũng đã màu phai
                        đưa tay đón gió ngày đông lạnh
                        thèm về với biển của hôm nay !


                        diên vỹ
                        jan . 27, 2013






                        ---






                        Người ta có nhiều chỗ để đi.Đi lên,đi xuống.Đi vòng quanh cuộc đời mình.

                        Đi mãi rồi cũng mỏi đôi chân.Tìm một chỗ ngồi xuống.Tịnh yên,ngồi ngó nhau.Cười hay không cười cũng được .Có khi ngồi xuống bên nhau mà chẳng cần phải nói năng gì.Có những điều gọi là cảm xúc.Thầm thầm như thế ( Cũng là một cách nói vơí nhau ) :_







                        .

                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.02.2013 23:28:37 bởi dang son >
                        #72
                          dang son 12.04.2013 14:03:58 (permalink)
                          0
                          _____________________________________________________________
                           
                           

                          dangson.fr
                           

                            
                             ThămNhauỞBuổiTrờiMưa



                            "  ...  




                            
                            '' Dự báo thời tiết bảo chiều nay mưa từ Paris sẽ ghé qua nơi NA, có thể ở lại chơi cho đến gần cuối tuần. Những ngày biết thương mưa - thuở mới lớn - hình như qua đã lâu. Mưa hay làm lòng bâng khuâng khi thả bước chân trải dài trên đường phố. Mưa thường gợi nhớ những hoài niệm không vui khi thảnh thơi ngồi trong nhà hay quán café ngắm những sợi mưa giăng qua cửa sổ. Mưa đôi khi cũng làm mình nhớ quay quắt về một người đã một thời đến rồi đi và để lại nỗi bồi hồi căng đầy lồng ngực trái. Vậy mưa có đáng ghét không anh Sơn ?  "   Nắng Ấm viết   .    -    

                            

                          dangson.fr   
                          


                            ------ Trả lời Nắng :


                          "  Nhớ có lần Nắng viết ở một chủ đề khi ghé thăm anh bên topic : '' Thêm Một Lần Nữa  " là Nắng không là nhà văn hoặc là nhà thơ mà chỉ là người ngồi xuống để ghi lại những cảm súc hoặc cảm nhận của mình .  Thật vậy sao ? ....................................................................  



                            Anh còn nhớ ngày xưa,thời còn áo trắng ngu ngơ,anh đã ghét lắm những kẻ tự nhận mình là nhà văn ,nhà thơ. Vì theo anh,họ ( dường như ) chỉ là những kẻ bán buôn chữ nghĩa.... Sau một thoáng ác ôn nghịch ngợm của một thời trẻ tuổi ngang tàng,làm phách như thế thì anh bắt buột mình bình tâm suy nghĩ trở lại sau những cú húc của đời,của người về sau này. .........    Và anh chợt hiểu rằng : " Con người có lắm lúc đeo mặt nạ khi đến với nhau "   ...  Người ta có lúc mưa,lúc nắng bất thường và hay làm đau lòng nhau ".

                          Mà thôi - Thôi mà.Không lẽ mình cứ nhăn mặt buồn bã với những cái " người ta,nguời ta " như thế ,đành quay lại với chính mình khi thấy có điều để viết. Từ ngày săn tay áo đánh đấm với cuộc đời quá mênh mông này,anh - cái thằng viết - chưa thấy  cái chứng chỉ bằng cấp nào có con mộc ghi chữ nghề nghiệp : Nhà văn ,nhà thơ ( hơ hơ !  ).

                          Thỉnh thoảng có một vài kẻ tinh nghịch hỏi anh :
                              - Làm cách nào để thành một nhà thơ ? Làm thơ ra sao?

                              Sau một khoảng khắc ú ớ chả ra làm sao,anh đành trả lời đại theo cái kiểu nói quàng cho qua việc : - Để thành một nhà thơ,bạn phải biết thất tình.Khi thất tình thì tự động biết làm thơ ( cho dù là thơ con cóc )

                             Kẻ kia không buông tha :
                          -  Lỡ không thất tình thì sao?

                          Lại hỏi cái kiểu làm khó nhau nữa rồi. Cáu rồi đó ha ! Làm sao trong tình yêu lại không có kẻ thất tình ( vì tình phụ,tình khăn gói quả muớp ra đi không hẹn ngày trở lại? ) Muốn thấy một kẻ thất tình thì dễ lắm,ta chỉ việc ghé một hàng hiên quán cà phê chiều thứ bảy,ngồi một chập sẽ thấy người nào ngồi một mình,mặt mày ủ dột ném cái nhìn bâng quơ nhìn phố xá thì đích thị là kẻ T.T. Nếu hắn hý hoáy ghi chép cái chi đó bên tách cà phê và ngắm mưa lộp độp rơi thì là hắn đang vẽ vời những nỗi buồn nào đó trong hồn hắn để có thể viết...


                             ...  CHIỀU
                              ngang phố núi.

                           
                           
                           
                            
                          Chiều lang thang trên phố
                          Qua giảng đường buồn tênh
                          Lối cũ vướng mưa êm
                          Ta lạc lỏng giữa góc gió

                          Chiều mưa qua phố núi
                          Nhớ sợi tóc ai bay
                          Vai áo thơm cả buổi
                          Bàn tay chạm bàn tay

                          Mưa vùi lên giữa lối
                          Chập chùng bóng thời gian
                          Ta xấp ngửa giữa đời
                          Nhớ người - người nào hay

                           
                             Chẳng biết hắn,kẻ làm thơ như thế có thật sự buồn bã  đến thế không? Đừng hỏi gì hắn.Kệ hắn đi,đừng dính vào mà có ngày mình bị lây cái bệnh thất tình khó chữa ấy ( Kẻ làm thơ đang tự chữa trị căn bệnh tình ái bằng chữ  - Lâu rồi thì thế nào cũng khỏi bệnh để có ngày sẽ vướng vào một cõi tình khác - sung sướng,ngọt ngào pha lẫn thuơng đau !  - )
                           
                           
                           
                           
                           
                          * - Vậy mưa có đáng ghét không ?  
                           
                           
                           
                          Mưa có đáng ghét hay không thì còn tùy. Tùy cảnh,tùy nguời.
                           
                              Khi đến chỗ hẹn để cùng đi với nhau dưới chiếc dù cười khúc khích với nhau,ngửi đuợc mùi tóc  uớt của nhau thì dễ thương,nhất là chọn được một chỗ ngồi để rủ rỉ kể chuyện thì tuyệt và rất dễ nựng.
                           
                             Còn nếu nhỡ tay làm lạc nhau đi mất biệt và cà lê thất thểu để làm thơ tình kiểu " mình ên " thì là đáng giận và đáng ghét.   Từ cái đáng nực,đáng ghét ấy người ta đâm ra thành thi sĩ bất đắc dĩ  và có khi thành nhạc sĩ hoặc làm nhà văn một cách bất ngờ....
                           
                           
                           
                          " Lạc em,tôi viết nhạc buồn
                           
                             Thả theo rảnh nước để quên tình sầu
                           
                             Chiều mưa làm ngập tình nhau
                           
                            Ngỡ ra thì đã sót đau trong hồn....
                           
                            ( LạcNhau )
                           
                           
                           
                          Ôi  ! Cứ rỉ rả than vãn như thế thì chừng nào tình yêu mới có điều để vui?
                           
                           
                           
                              Để trả lời câu hỏi ở trên thì chỉ còn một cách mà thôi :  Đừng làm thơ tình uớt mưa nữa.Những buổi chiều cứ việc rơi mưa ,hãy tìm cho mình một chỗ khô ráo và ngồi viết văn xuôi,cố gắng để đừng để chữ uớt vì mưa rơi.
                           
                           


                              đăng sơn.fr
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                          #73
                            Nguyệt Hạ 23.04.2013 02:46:57 (permalink)
                            0
                             
                             
                             
                             
                            RE: TẠI SAO CHÚNG MÌNH LÀM THƠ ? 07.10.2011 20:56:23 (permalink)
                            trang 2

                             
                            dang son




                            DẠO MỘT VƯỜN THƠ.




                            ____________________________


                            ----------------


                            SỢI TÓC

                            *
                            Em gởi cho anh sợi tóc thề
                            Dù không ước hẹn chuyện sơn khê
                            Dù không thề hứa lời dâu bể
                            Sợi tóc thay em hẹn lối về.

                            Em gởi tặng anh sợi tóc dài
                            Cùng lời thương nhớ viết đêm nay
                            Dù không hứa hẹn lời tơ tóc
                            Sợi tóc này anh nhớ giữ hoài!

                            Em gởi cho anh sợi tóc em
                            Là thương. Là nhớ của nhiều đêm
                            Là tim em đó anh yêu dấu
                            Sợi tóc này mang cả nỗi niềm.

                            **
                            Em gởi cho anh sợi tóc mây
                            Với lòng yêu mến vẫn không phai
                            Gởi anh một chút mùi hương tóc
                            Là cả ân tình anh có hay?


                            < Bien Hong ( ncd )





                            ------------


                            ______________




                            nđs.

                             
                             
                            Anh đăng sơn.fr thân mến,
                             
                            Thật tình cờ, hôm nay khi đi tìm trang thơ của mình, Nguyệt Hạ click nhầm vào trang 2 của chủ đề này, TẠI SAO CHÚNG MÌNH LÀM THƠ.

                            Tò mò, đọc từ trên xuống dưới thì thấy có bài thơ Sợi tóc, một bài thơ NH rất yêu thích của thi sỹ Sương Mai.


                            Vì rất thích nên NH nhớ từng câu từng chữ của bài thơ này, và có giữ lại bookmark để đọc lại nhiều lần.

                            Một điều rất lạ, nơi trang thơ của anh đăng sơn.fr, bài thơ Sợi Tóc này lại ký tên tác giả là biển hồng, và bài thơ thiếu đi một khổ chính giữa, khổ thơ thứ 3:
                            Em gửi cho anh sợi tóc buồn
                            Là lời trao gửi mối tơ vương
                            Dù em không nói câu thề ước
                            Sợi tóc. Và anh: chung bước đường

                            Đây là bài thơ chị Sương Mai sáng tác từ tháng 5-2009, đăng tải trên các diễn đàn và trong trang thơ của Sương Mai ở ĐẶC TRƯNG, Phố rùm 2. Bài thơ rất nổi tiếng và được nhiều người hoạ lại cũng như phổ nhạc.


                            Người đầu tiên là nhạc sỹ Anh Bằng phổ nhạc từ năm 2009, có đăng ở Youtube và các web nhạc từ mấy năm nay. Mới gần đây trong tháng tư 2013 này, chị Như Ngọc Hoa cũng đã phổ nhạc bài ấy.

                            Nguyệt Hạ nghĩ rằng có sự nhầm lẫn khi sao chép lại bài thơ và tên tác giả đã bị thay đổi. NH rất chú trọng đến vấn đề COPYRIGHT nên khi thấy sự việc là phải lên tiếng. Không có chủ ý gì khác ngoài mục đích làm sạch trang thơ chung. 
                             
                             
                            Mong rằng anh đăng sơn.fr sẽ lưu ý hơn về vấn đề này.
                             
                             
                            Đây là bài thơ chính gốc từ trang thơ SƯƠNG MAI:

                             
                            Trích từ Đặc Trưng phố rùm 2,
                            trang thơ Mùa Xuân Trở Giấc - tác giả SƯƠNG MAI
                             
                            trang 54:
                            RE: Sợi Tóc - 5/21/2009 8:43:29 PM    Sương Mai
                            Biệt Thự


                             

                            Bài: 457



                            Sợi Tóc

                            Em gửi cho anh sợi tóc thề
                            Dù không ước hẹn chuyện sơn khê
                            Dù không thề hứa lời dâu bể
                            Sợi tóc thay em hẹn lối về

                            Em gửi tặng anh sợi tóc dài
                            Cùng lới thương nhớ viết đêm nay
                            Dù không hứa hẹn lời tơ tóc
                            Sợi tóc. Này anh nhớ giữ hoài

                            Em gửi cho anh sợi tóc buồn
                            Là lời trao gửi mối tơ vương
                            Dù em không nói câu thề ước
                            Sợi tóc. Và anh: chung bước đường

                            Em gửi cho anh sợi tóc em
                            Là thương. Là nhớ của từng đêm
                            Là tim em đó anh yêu dấu
                            Sợi tóc này mang cả nỗi niềm

                            Em gửi cho anh sợi tóc mây
                            Với lòng yêu mến mãi không phai
                            Gửi anh một chút mùi hương tóc
                            Là cả ân tình anh có hay ?

                            Sương Mai
                            (tặng một người yêu dấu)

                            (trả lời: Sương Mai)
                            Bài số: 532  
                            --------------------------
                            trang 60:
                            RE: Nhặt Hộ Em - 9/3/2009 9:50:47 PM    Sương Mai
                            Biệt Thự


                             

                            Bài: 457
                            Cảm ơn Man Ho bài cảm tác hay quá. Mời MH ghé thăm nhà SM và nghe nhạc
                            nha:




                            Bài thơ Sợi Tóc của SM được phổ nhạc bởi nhạc sĩ Anh Bằng ca sĩ Thanh Trúc hát.
                            Xin mời các bạn nghe chia sẻ :


                            [FLASH]
                            http://www.nhaccuatui.com/m/QWknJWwkO6[/FLASH]

                            < Sửa đổi: Sương Mai -- 9/4/2009 9:02:29 AM >

                            (trả lời: Man Ho)
                            Bài số: 596  
                             
                            #74
                              dang son 23.04.2013 11:56:58 (permalink)
                              0
                              _______________________________________________________________
                               
                              ( c )     COPYRIGHT
                              _________________________________
                               
                               
                               
                               
                               
                              Thư của nguời bạn tôi đến vào buổi sáng về vấn đề " COPYRIGHT " làm tôi giật mình ngỡ ngàng ! Và cùng lúc thấy tức giận -
                               
                                  Khi nổi doá với sự cuồng phong,tôi có đôi điều để viết - để tái lập Sự Thật.Sự thật hay sự ảo lừa của những kẻ đạo văn ,đạo thơ theo kiểu " cầm nhầm "?
                               
                                  Đáng lẽ ra,đây là một chủ đề của văn ,của thơ để nói với nhau về những điều tử tế,chân tình.Thế nhưng ( bức thư của bạn đã cho tôi thấy thêm sự thật và tôi sẽ cám ơn bạn mình sau khi viết xong bài này - và  tôi hy vọng sẽ hạ hoả )
                               
                                    Nói về sự bất lương thì  ở đâu cũng có - con người bất lương khi trở thành kẻ ăn trộm,đạo chích ,ăn cuớp. Lấy của  nguời khác để thành của mình là việc bất lương không công bằng. Ở đời này,ta đã chứng kiến được biết bao sự ăn cắp từ các phần tử có học và vô học : Từ những kẻ ăn trên ngồi chốc cho đến kẻ hạ tầng.

                                   Trên lãnh vực văn hoá,sáng tác,ta vẫn thấy những kẻ cắp ẩn hiện khi lấy sáng tác của nguời để nhận là của mình hoặc là thay tên đổi họ bài vở của  nguời sáng tác. Tôi không muốn dùng chữ
                              " cầm nhầm "  ( vì chữ này có vẻ hiền lành ) Tôi gọi thẳng là hành động tráo trở ăn cắp.

                                 Đã có bao nhiêu kẻ ăn cắp khi ngang nhiên đổi tên bài thơ,văn,nhạc sáng tác và nhận là của mình.Hắn ' kẻ vô đạo " đã xấu hổ  " hay rất hãnh diện vì hành động vô lương này?

                                   Là một nguời sáng tác,tôi cực lực phản đối các hành động bỉ ổi này.Tôi nhớ có lần vì sự nổi giận,tôi đã viết ở chủ đề mang tên " Viết Để Làm Gì " như sau :

                                
                                ".. Bây giờ   tôi có điều để HÚC.

                              Khi cần húc thì tôi không cần giữ vẻ tao nhã.Tôi kỵ nhất là người khác lấy bài vở của mình và đổi tên,đổi họ tác giả.
                              Điều này ,trong quá khứ khi gửi bài cho một tờ nguyệt san nọ ở Mỹ nhân một bài viết về ca sĩ Ngọc Lan khi cô lià đời,ban biên tập đã tự ý đổi tên bài viết của tôi theo ý họ mà không hỏi ý để có sự thuận tình cho dù là tôi đã có nhiều lần cộng tác với họ.Dĩ nhiên là tôi phản ứng rất mạnh và từ đó,tôi chấm dứt hẳn mọi công việc bài vở vơí họ.



                              Gần đây,có một bài thơ của tôi bị đổi tên tác giả bởi một người viết cùng diễn đàn.Tôi đã nhẹ nhàng lên tiếng. Và tôi biết tôi chờ đợi để chuẩn bị một cuộc chiến.

                              Cuộc chiến của tôi mang tên : Luật Bản Quyền - Vì đó là sự tôn trọng giữa người viết với người viết.

                              Khi cần viết và cần húc,tôi luôn biết cách tự chủ để động bút.Tôi húc vì nghĩ đến chuyện sòng phẳng và lương tâm khi ta biết cầm bút.

                              Người ta có thể xiết nhà ,xiết xe của tôi khi tôi bị nợ nần,phá sản.Nhưng về vấn đề tài sản tinh thần đến từ tim óc,tôi biết mình phải làm gì.

                              Với niềm kiên nhẫn,tôi biết hạ bút để chờ.  "






                              đăng sơn.fr
                              ( C ) - France

                               
                              ______________________________________________________________________________
                               
                               
                               
                               
                                 < Nhắn Nguyệt Hạ :
                               
                                  Cám ơn Nguyệt Hạ đã có lòng viết thông báo  ở đây về sự " bất lương ấy.Tôi  thấy không vui và sẽ tìm tác giả SƯƠNG MAI  đỂ  cáo lỗi vì đã   không biết sự thật nên tải bài duới tên của kẻ Vô Đạo !...
                               
                               
                                *** 
                                
                                

                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.04.2013 12:06:10 bởi dang son >
                              #75
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 8 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 113 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9