THƠ TRẦN KIÊU BẠC- NSUT HỒNG VÂN DIỄN NGÂM

Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 30 trên tổng số 32 bài trong đề mục
Tác giả Bài
HoàngAnh
  • Số bài : 29
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2011
THƠ TRẦN KIÊU BẠC- NSUT HỒNG VÂN DIỄN NGÂM - 04.10.2011 07:23:42






Đêm Bên Dòng Vàm Cỏ Đông

Thơ: Trần Kiêu Bạc
Diễn ngâm: NSUT Hồng Vân




Trời bây giờ chưa phải mùa Thu
Sông lại chở dải mù sương ngang qua thị trấn
Tưởng như ngày thơ còn ôm tiếng sóng
Sông chảy đi về, tuổi nhỏ chẳng mang theo

Những dấu xưa chìm đáy sóng trong veo
Trông bóng nước thấy mình trôi trong nước
Phải chi mình đừng nghe tiếng chim bìm bịp
Chắc tuổi ngây thơ không theo con nước lớn ròng

Gió qua đêm nầy không phải gió Đông
Lạnh từng đốt ngón tay lạnh từng chân tóc
Muốn cầm tay ai nhìn qua đáy mắt
Để hồn dập dềnh qua lại khúc sông quen
     
Chậm một chút sông ơi! Đừng làm chia ly đêm
Chờ rựng sáng cho đêm dài thêm nữa
Bên kia bờ gió chưa im tiếng gió
Bờ bên đây mưa đã ướt mắt người

Sông ngưng trôi mà đêm chẳng ngừng trôi
Đêm qua hết, sông vẫn dòng sông cũ
Nước vẫn nước xưa, gió vẫn qua lối nhỏ
Chỉ có ngày thơ đi mất theo dòng đời!

Vàm Cỏ Đông đêm nầy nỗi nhớ vẫn ngược xuôi!




TRẦN KIÊU BẠC





<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2013 02:10:59 bởi HoàngAnh >

HoàngAnh
  • Số bài : 29
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2011
RE: THƠ TRẦN KIÊU BẠC- NSUT HỒNG VÂN DIỄN NGÂM - 06.10.2011 01:12:10






Trái Tim Bên Trái Chờ Thu


Thơ: Trần Kiêu Bạc
Diễn ngâm: NSUT Hồng Vân



      Lá vàng rụng cánh đầu tiên
      Mùa Thu thức dậy nửa đêm tháng Mười
      Mây còn đang mãi rong chơi
      Gọi nhau về nhuộm sắc trời vàng êm

      Chừng như cơn gió bay lên
      Trái tim bên trái chờ đem Thu vào
      Lá rơi lá rớt lao xao
      Lá chìm khúc nhớ lá vào khúc quên

        Đêm Thu không tối màu đêm
      Chiều Thu đã trải triền miên sắc vàng
      Ngửa tay hứng giọt trăng tan
      Tưởng còn như lúc mình quàng vai nhau

      Thu về như đã chiêm bao
      Trái tim bên trái xôn xao một mình.



                             TRẦN KIÊU BẠC                          




<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2013 02:12:21 bởi HoàngAnh >

HoàngAnh
  • Số bài : 29
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2011
RE: THƠ TRẦN KIÊU BẠC- NSUT HỒNG VÂN DIỄN NGÂM - 11.10.2011 02:00:17




Mưa Dài Đêm Phú Nhuận

Thơ: Trần Kiêu Bạc
Diễn ngâm: NSUT Hồng Vân




  Đêm qua mơ,
   Thấy Phú Nhuận mưa hoài
   Những cột điện đứng im nhìn em lau nước mắt
   Trong khung cửa vàng có tim người thổn thức
   Ngoài bức rèm xanh tay còn hứng giọt mưa tuôn

   Đêm qua mơ,
   Thấy hạt mưa hình vuông
   Bay xeo xéo qua lòng con phố cũ
   Hạt lại tròn như lòng em vẫn nhớ
   Hạt vuông tròn, hạt nghiêng xéo lòng em!

   Lại nằm mơ thấy những khúc mưa mềm
   Đêm chưa qua, mưa còn qua lòng đất
   Biết gởi ai lòng mình đang hiu hắt
   Người bên đây, người cuối góc chân trời

   Phố đêm nầy sao cứ mãi mưa rơi
   Em cô phụ một đời mưa trong mắt
   Dòng lệ đã khô, mưa làm thêm mắt ướt
   Tưởng lệ mình, đâu biết lệ từ mưa!

    Biết giờ nầy ai đang ở rất xa
   Bên kia mùa Thu bên nầy giông bão
   Ước chi ai về che chung manh áo
   Thì kễ chi mưa lạnh ướt đêm dài.

   Đêm Phú Nhuận còn mơ,
   Mưa vẫn mưa hoài
   Em lang thang qua café Chợt Nhớ
   Quán đóng cửa nhìn em con mắt lạ
   Lại cô đơn nhìn Phú Nhuận cô đơn

    Đường về khuya hạt nhớ cứ vuông tròn
   Bay không ngớt qua lòng người cô phụ
   Thôi để buồn em làm viên sỏi nhỏ
   Đau dưới chân ai nhìn mưa cuộn quanh đời

   Chừng nào hết mưa, đêm Phú Nhuận ơi!



TRẦN KIÊU BẠC



<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2013 02:13:56 bởi HoàngAnh >

HoàngAnh
  • Số bài : 29
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2011
RE: THƠ TRẦN KIÊU BẠC- NSUT HỒNG VÂN DIỄN NGÂM - 14.10.2011 04:23:47



Núi Khóc


Thơ: Trần Kiêu Bạc
Diễn ngâm: NSUT Hồng Vân




Thơ dành cho những người con mất Mẹ, đang khóc Mẹ và buồn cô đơn như núi


Núi mồ côi đứng im lìm một chỗ
Tiễn Mẹ đi xa núi khóc một mình
Mẹ đi đâu trong cõi trời mây gió
Ngóng Mẹ về, không thấy, núi buồn tênh  

Những cánh chim lạc bầy kêu xao xác
Có phải gào lên tiếng gọi Mẹ không
Con nai nhỏ xa đàn còn ngơ ngác
Mẹ đâu giờ giữa rừng lá mênh mông

Rừng cây ơi còn bạn bè đông đủ
Núi một thân sao lạnh quá đêm nầy
Không có Mẹ ai nhóm cho chút lửa
Chôn chân rồi núi chờ mãi Mẹ đây

Tưởng đá cứng không bao giờ đá khóc
Nghĩ núi cao không ướt mắt bao giờ
Nhưng Mẹ đi không bao giờ được gặp
Đá núi buồn nước mắt chảy thành mưa.



TRẦN KIÊU BẠC


<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2013 02:15:20 bởi HoàngAnh >

HoàngAnh
  • Số bài : 29
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2011
RE: THƠ TRẦN KIÊU BẠC- NSUT HỒNG VÂN DIỄN NGÂM - 15.10.2011 04:05:06



Trở Mình Đêm Goá Phụ


Thơ: Trần Kiêu Bạc
Diễn ngâm: NSUT Hồng Vân




Không dưng em trở thành góa phụ
   Treo trên mắt đỏ những nhánh sầu
   Đêm gói cô đơn mang ra biển
   Em độc hành như cánh hải âu

   Người trăm năm không hề quay lại
   Tưởng như đời kết án chung thân
   Nửa đường đi mình em trôi nổi
   Vắng người gương lược cũng phân vân

           Đêm đêm thức trắng cùng năm tháng
           Chỉ thấy gió lay bóng một mình
           Đôi bóng ngỡ còn in trên vách
           Tắt đèn chỉ một bóng chênh vênh

           Quanh đây hiu hắt màu hương khói
           Hương bay không níu được chân người
           Một vầng trăng mất đi phân nửa
           Nửa ở lại buồn khóc lẻ loi


         
Không biết chờ ai đêm góa phụ
Người đi xa mãi chẳng về đâu
   Đêm nầy không biết bao đêm nữa
Đếm những đêm qua đến bạc đầu



TRẦN KIÊU BẠC


<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2013 02:16:27 bởi HoàngAnh >

HoàngAnh
  • Số bài : 29
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2011
RE: THƠ TRẦN KIÊU BẠC- NSUT HỒNG VÂN DIỄN NGÂM - 18.10.2011 08:09:49




Huế Ơi, Đừng Vội Đi Đâu


Thơ: Trần Kiêu Bạc
Diễn ngâm: NSUT Hồng Vân




Nghe nói Huế mình sẽ ra đi
Bước đi không hẹn bước quay về
Mà hình như Huế còn vương vấn
Bên ni còn lưu luyến bên tê

Huế ơi, đừng chối bỏ yêu đương
Để rớt lại đây sắc tím buồn
Màu tím thủy chung chung thủy quá
Dễ chi phai nhạt giữa đời thường

Xin Huế để nguyên mái tóc dài
Trưa đem sóng lụa phủ bờ vai
Áo may vừa khít vòng eo nhỏ
Hở lằn trắng ngọt khoảng hông ai

Xin còn giữ lại cõi Huế mưa
Thêm nắng xôn xao gió nghịch mùa
Lắng giọng Huế cười như chim hót
Ngàn đời thương tiếng Huế “dạ thưa”

Van Huế đừng nghe lời dỗ ngọt
Xa bờ thuyền Huế đậu nơi mô?
Những tiếng đãi bôi thường không thật
Răng theo cho cả cố đô chờ?

Huế ơi! Đừng vội bước đi đâu
Ôm ấp ngàn năm bóng Huế sầu
Thơm mãi hương thơm nồi cơn hến
Đầu trần, chân đất vẫn đợi nhau

May quá! Kịp về đêm tiễn biệt
Cầm tay rung động đến tế bào
Chỉ cần ngón út bàn tay Huế
Đủ ấm vòng ôm mãi ước ao!



TRẦN KIÊU BẠC



<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2013 02:17:37 bởi HoàngAnh >

HoàngAnh
  • Số bài : 29
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2011
RE: THƠ TRẦN KIÊU BẠC- NSUT HỒNG VÂN DIỄN NGÂM - 22.10.2011 01:31:22




Vỗ Về Cơn Mưa Dài Hà Nội

Thơ: Trần Kiêu Bạc
Diễn ngâm: NSUT Hồng Vân




Sao lại mưa dầm Hà Nội của ai ơi!
Chiếc lá mùa Thu cuối cùng chưa rớt
Để người đi chìm trong cơn nuối tiếc
Cho người về áo còn vướng bụi mưa

Mưa dài chi cho buốt những dòng thơ
Thơ không khóc mắt người thơ vẫn ướt
Mùi mưa quen đã quyện vào hương tóc
Xa người rồi còn khát giọt mưa trôi

Sao nỡ mưa dầm Hà Nội của ai ơi!
Nửa vòng xe quay tròn nguyên nỗi nhớ
Căn gác xưa co ro nhìn mưa đổ
Cây sấu buồn hoa sữa chẳng vui đâu

Ví dụ mưa làm mình bớt mong nhau
Xin trời mưa, vô tư mưa không dứt
Bằng mưa làm nhớ nhung thêm quay quắt
Lạy mưa buồn, xin ngưng hạt mưa rơi!

Xin đừng mưa dầm, Hà nội của ai ơi!


TRẦN KIÊU BẠC




<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2013 02:20:44 bởi HoàngAnh >

HoàngAnh
  • Số bài : 29
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2011
RE: THƠ TRẦN KIÊU BẠC- NSUT HỒNG VÂN DIỄN NGÂM - 01.11.2011 01:26:53




Chút Tình Ai Gởi Cho Ai


Thơ: Trần Kiêu Bạc
Diễn ngâm: NSUT Hồng Vân




Ai lại nhớ Ai, lòng đau như cắt
Nhớ lên cao như chưa thế bao giờ
Qua gió bụi thời gian, đời phiêu bạt
Gom thương về, kết nhớ dệt thành thơ

Ngồi một mình, Ai chờ Ai nắng xế
Vòng eo Ai thả vội xuống xe Lam
Guốc cao gót đu đưa chân Ai nhẹ
Áo dài Ai làm Ai mộng trăm năm

Ai hẹn Ai, chờ nhau bên quán nhỏ
Bông bưởi cài trên tóc ngắn trêu Ai
Hương Ai đưa vào hồn Cù lao Phố
Trôi ngập ngừng trên sông lạnh Đồng Nai

Ai sang bờ làm sóng xô con nước
Buộc cô đơn quanh mấy nhịp Cầu Gành
Làm sóng sánh những câu thơ Tứ Tuyệt
Thấy tim Ai chung nhịp đập tim mình

Ai treo nhớ dọc hành lang tầng trệt
Rồi lặng im cài thêm ngón tay dài
Nhớ mọc vội leo lên tầng thứ nhất
Chạm nhớ rồi, Ai mới biết tay Ai

Không Ai biết Ai và Ai rất trẻ
Nhìn ngực nhau thấy phù hiệu Ngô Quyền
Ai muốn trao Ai nụ đời vừa hé
Đâu biết mình đang độ tuổi thần tiên

......
Ai vội xuống bến xe Lam chiều ấy?
Ai đã chờ mong thấy bóng Ai qua?
Ai của Ai mà thương nhau dữ vậy?
Ai đi rồi, Ai lại nhớ Ai xa?




TRẦN KIÊU BẠC




<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2013 02:20:23 bởi HoàngAnh >

HoàngAnh
  • Số bài : 29
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2011
RE: THƠ TRẦN KIÊU BẠC- NSUT HỒNG VÂN DIỄN NGÂM - 08.11.2011 04:25:10



Giỗ Má


Thơ: Trần Kiêu Bạc
Diễn ngâm: NSUT Hồng Vân



Hôm Má một mình ra đồng vắng
Hồn con theo Má xuống mộ phần
Chị em khóc ngất trong tang trắng
Con tưởng mình ôm cổ áo quan

Xa lắm con về đâu còn kịp
Trăm điều đã trễ nói Má nghe
Má chỉ lặng im đôi mắt khép
Mặc tiếng ru xưa rụng sau hè

Sắc không đời chỉ còn không sắc
Má một tay buồn nắm tay không
Một tay cố níu đàn con nhỏ
Hai tay hai nắm cỏ phù vân

Tưởng như con khóc bên phần mộ
Quỳ nghe tiếng Má gọi con hoài
Đêm ở bên đây ngày bên đó
Làm sao đáp được tiếng Má ơi!

Hơn mười năm lẻ không về được
Mười năm con dựa vách mồ côi
Con không còn dáng con ngày trước
Thuở Má cầm tay dắt vào đời

Lâu quá, lâu rồi không gặp lại
Muôn đời con dõi mắt trông theo
Bước chân Má buồn qua luân ải
Chắc đã mỏi rồi khúc quạnh hiu

Hôm nay giỗ Má con buồn lắm
Một chút khói hương gởi quê nhà
Má đi trong cõi xa ngàn dặm
Xin về cho ấm đứa con xa

Khói trắng làn hương như tóc trắng
Nấm mồ chưa kịp phủ màu xanh
Con đốt hưong bay trong đêm vắng
Nửa gởi quê xa, nửa cho mình!



TRẦN KIÊU BẠC



<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2013 02:37:02 bởi HoàngAnh >

HoàngAnh
  • Số bài : 29
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2011
RE: THƠ TRẦN KIÊU BẠC- NSUT HỒNG VÂN DIỄN NGÂM - 13.11.2011 03:42:19





Dỗ Dành Hương Bưởi

Thơ: Trần Kiêu Bạc
Diễn ngâm: NSUT Hồng Vân




Người đi tưởng mất mùi hương cũ
Rời đất Biên Hoà hương bám theo
Chân đã xa rời thành phố nhỏ
Càng xa hương bưởi lại thêm yêu

Hỏi người đang ở tận Cali
Có nghe hoa bưởi gọi người về
Trắng tinh một sắc hoa nồng ấm
Xui lòng nhớ lại cõi trời quê

Hỏi  mùi hương bưởi trốn đi đâu
Có thấy người lăn cuối vạt sầu
Hương đã bay xa người đứng lại
Xa mù lòng vẫn nhớ thương nhau

Người đứng nơi đây chờ hoa nở
Hoa búp mà hương đã dâng đầy
Đậu mãi trong lòng ai quá phụ
Giữ  hoài hương cũ gió không bay

Hương bưởi ơi tôi muốn dỗ dành
Đồng Nai nước đục lại trong xanh
Hương có bay đi xin trở lại
Để mãi là hương của chúng mình



TRẦN KIÊU BẠC





<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2013 02:38:15 bởi HoàngAnh >

Ct.Ly

HoàngAnh
  • Số bài : 29
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2011
RE: THƠ TRẦN KIÊU BẠC- NSUT HỒNG VÂN DIỄN NGÂM - 23.11.2011 04:14:50





Vẫn Là Em Bên Này Biển Rộng

Thơ: Trần Kiêu Bạc
Diễn ngâm: NSUT Hồng Vân



Vẫn là em, vẫn là em,
Xum xoe trong áo lụa mềm gió bay.
Hôm nay em mặc áo dài,
Vẫn em, dù đã bên ngoài quê hương.
Dễ thôi, một chuyện bình thuờng,
Quên trong góc tủ đã chừng vài năm.
Áo dài tà Bắc, tà Nam,
Vẫn ươm trong đó chút mầm nhớ quê.
Nơi con sông nhỏ thầm thì,
Còn vương chút "Nớ", chút "Ni" Huế buồn.
Em như về giữa Cữu Long,
Áo em thấp thoàng bên giòng sông xanh.
Tóc em từng sợi mong manh,
Chảy vào tà áo, chảy quanh gót hài.
Đường ngôi em rẽ làm hai,
Bên thương bên nhớ, bên ngày bên đêm.
Xa quê chín khúc ruột mềm,
Giấu trong tay áo niềm tin trở về.
Vẫn em, áo, với tóc thề,
Nghìn xa vẫn một tình quê đậm đà.
Đã đành xa vẫn còn xa,
Áo em vẫn nét mượt mà Việt Nam!



TRẦN KIÊU BẠC





------------------

Cám ơn Ct. Ly đã vào thăm.

Xin tiếp tục thưởng thức...



<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2013 02:40:13 bởi HoàngAnh >

HoàngAnh
  • Số bài : 29
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2011
RE: THƠ TRẦN KIÊU BẠC- NSUT HỒNG VÂN DIỄN NGÂM - 30.11.2011 02:25:18







Ở Ngã Tư Nhớ Mẹ

Thơ: Trần Kiêu Bạc
Diễn ngâm: NSUT Hồng Vân




Chờ đèn xanh cuối góc ngả tư
Bổng dưng nhớ Mẹ mình quá đổi
Mẹ hiện ra bồng bềnh sương khói
Mắt ngóng chờ từng cánh chim xa
 
Ngả tư quen mỗi ngày con qua
Không đếm hết bao lần đèn đỏ
Đợi đèn xanh lắm khi con nhớ
Đường gập ghềnh Mẹ dắt con đi
 
Ngả ba ngả tư ở vùng quê
Đâu ai chờ đèn xanh vàng đỏ
Không có Mẹ , con đành vấp ngã
Trên nẻo ngược xuôi giữa cuộc đời
 
Chiều nay về không chút mưa rơi
Mà lạnh lắm lòng con nhớ Mẹ
Đèn xanh không lên không ngại trễ
Sợ chờ hoài không thấy Mẹ đâu!



TRẦN KIÊU BẠC








<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2013 02:41:18 bởi HoàngAnh >

HoàngAnh
  • Số bài : 29
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2011
RE: THƠ TRẦN KIÊU BẠC- NSUT HỒNG VÂN DIỄN NGÂM - 06.12.2011 02:10:07




Xin Giữ Giùm Một Tiếng Chuông Ngân

Thơ: Trần Kiêu Bạc
Diễn ngâm: NSUT Hồng Vân




Chào Sàigòn, chào cơn gió mùa Đông    
Hỏi thăm những hàm răng run lập cập    
Những làn môi xám màu trong gió bấc    
Tưởng lạnh nhiều,chừng mười mấy độ C    

Lề đường vỡ bung dưới bước chân đi      
Guốc cao gót rung từng viên gạch vỡ      
Đêm gần khuya chờ nhau đi Thánh Lễ      
Áo đủ màu trộn vào tiếng chuông xa      

  Đêm của chúng mình, không của người ta
Đêm của em, đêm xuýt xoa bờ vai lạnh
Đêm của anh, đêm ngọt ngào bàn tay ấm
Đêm đầy trời sao, “Đêm Thánh Vô Cùng”

 Bềnh bồng trong nhau giữa tiếng chuông ngân 
Dập dềnh ngoài nhau bụi đường mệt mỏi
Nghĩ đêm dài mà đêm qua rất vội
Còn lại trong nhau nỗi nhớ bềnh bồng

Xin em giữ giùm một tiếng chuông ngân
Rúc vào chăn êm còn vang chuông đổ
Cất cho anh chút chuông lùa qua khe cửa
Chuông của Nhà Thờ, chuông của tim anh!



TRẦN KIÊU BẠC


<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2013 02:43:23 bởi HoàngAnh >

HoàngAnh
  • Số bài : 29
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2011
RE: THƠ TRẦN KIÊU BẠC- NSUT HỒNG VÂN DIỄN NGÂM - 17.12.2011 05:12:48




Em, Sàigòn Và Nỗi Nhớ


Thơ: Trần Kiêu Bạc
Diễn ngâm: NSUT Hồng Vân



Có phải xa mười năm mà anh nhớ Sàigon
Hay nhìn một chút nắng lên mà thương về bên ấy ?
Cuối năm rồi, thời gian như chậm lại
Xa nghìn trùng xa còn nỗi nhớ vỗ về!

Phải chi lá me đừng rơi góc phố Nguyễn Du
          Đêm không lạnh làm run tay người quét rác
Cửa sổ nhà em che ánh đèn hiu hắt
Chưa chắc còn chút gì rớt lại hồn anh!

  Phải chi khung trời vẫn sương khói mông mênh
Nón đừng che nghiêng cho mây chìm trong tóc
Sông Nhà Bè đừng chia hai dòng nước
Suốt đời mình đâu dễ lạc mất nhau ?

Xa nhau rồi ta chung một niềm đau
Em một phương, anh một miền xa lắc
Muốn nắm tay em, nằm mơ may có được
Mỗi chúng ta ôm một mảng bán cầu !

Hẹn cùng SàiGòn thức suô't đêm sâu
Để chờ nắng lên gọi chút tình xa xứ,
Vẫn EM và SÀIGÒN trong nỗi nhớ
Dẫu suốt đời mình vất vả tìm nhau!


TRẦN KIÊU BẠC




<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2013 02:48:00 bởi HoàngAnh >

HoàngAnh
  • Số bài : 29
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2011
RE: THƠ TRẦN KIÊU BẠC- NSUT HỒNG VÂN DIỄN NGÂM - 12.01.2012 03:28:51



Lạnh Lùng Xuân Xứ Lạ


Thơ: Trần Kiêu Bạc
Diễn ngâm: NSUT Hồng Vân




Như sóng vỗ xa bờ, mãi lang thang
Biển có gọi, sóng chưa về bến cũ
Có buồn nào hơn nỗi buồn xa xứ
Đất ấm tình người phai dấu chân quen!

Mẹ mất rồi, ai đợi cửa đêm đêm
Còn ai nhóm bếp lửa con trong tối?
Cho than hồng đun mùi thơm gạo mới
Bát canh rau xanh mướt tuổi thơ buồn!

Bụi tuyết bay đầy phố xá dửng dưng
Cúc rụng hoa vàng trêu cành mai giả
Hồn bánh chưng không về ngang xứ lạ
Vắng tiếng leng keng tiền mừng tuổi đầu năm

Nhang bạc màu cùng tóc muối hoa râm
Chờ ngày mai tim già nua hóa đá
Bài ca Xuân lạc trăm quê ngàn ngả
Bỗng trở về theo mắt đỏ rưng rưng!

Lòng nhủ lòng: quê xa khuất ngàn trùng
Nhớ Mẹ đi không hẹn ngày quay lại
Khói bếp mái tranh quyện trong hồn mãi mãi
Xuân bên nầy nhớ Tết muộn bên kia!


TRẦN KIÊU BẠC




<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2013 02:02:14 bởi HoàngAnh >

phamthicucvang
  • Số bài : 498
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.12.2007
  • Nơi: HCM city
RE: THƠ TRẦN KIÊU BẠC- NSUT HỒNG VÂN DIỄN NGÂM - 20.01.2012 19:07:55
Thật bất ngờ khi nghe thơ TKB nơi đây. Cám ơn HA đã post những bài thơ ngâm hay tuyệt.
phamthicucvang

phamthicucvang

Gõ lòng những vận thơ đời
Một buồn,hai cứ buồn ơi vẫn buồn
Sống dong tâm bão quay cuồng
Điên điên tỉnh tỉnh tròn vuông cũng đời

HoàngAnh
  • Số bài : 29
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2011
RE: THƠ TRẦN KIÊU BẠC- NSUT HỒNG VÂN DIỄN NGÂM - 20.01.2012 22:58:16


Đêm Bên Ảnh Mẹ


Thơ và Nhạc: Trần Kiêu Bạc
Trình bày: Phạm Thị Cúc Vàng







<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2013 08:51:09 bởi HoàngAnh >

HoàngAnh
  • Số bài : 29
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2011
RE: THƠ TRẦN KIÊU BẠC- NSUT HỒNG VÂN DIỄN NGÂM - 20.01.2012 23:11:50




Mùi Mẹ Hương Tết

Nhạc và lời: TRẦN KIÊU BẠC
Trình bày: Phạm Thị Cúc Vàng





<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2013 08:51:31 bởi HoàngAnh >

HoàngAnh
  • Số bài : 29
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2011
THƠ TRẦN KIÊU BẠC- NSUT HỒNG VÂN DIỄN NGÂM - 24.01.2012 11:43:02






Mùi Mẹ Hương Tết

Thơ: Trần Kiêu Bạc
Diễn ngâm: NSƯT Hồng Vân



Một chút chiều chờ tan vào hư không
Con mơ ước ngày đừng tắt nắng
Xa lộ lạnh lùng phóng theo đường thẳng
Mà lòng con xa xứ chạy loanh quanh

Mẹ ơi! Gió phả đầy hồn bánh chưng xanh
Nhớ mùi Mẹ quyện bền trong lá chuối
Mùi thương yêu hồi con chưa biết nói
Thuở bồng con tay nầy, Mẹ chụm lửa tay kia

Thời gian dài quên đuổi sắc hương đi
Hồn xa quê vẫn đọng hoài hương Tết
Đâu ai biết hương đầu năm trong vắt
Vẫn trộn đầy mùi Mẹ từng quen

Đêm thoáng qua ngày, ngày ngã về đêm
Đông chưa ngủ yên, Xuân đã chờ mở mắt
Như ai đem làng quê vùi trong đất
Người bên nầy bờ cũng nghe Tết dậy hương

Mẹ ơi! Con còn giữ mùi Mẹ y nguyên
Mùi sữa tinh khôi, bồ kết thơm trên tóc
Chiếc áo mới đầu năm con mặc
Lãng đãng một mùi tay Mẹ đơm khuy

Con bên nầy nhớ Mẹ bên kia
Như xa lộ thẳng đường không sao khác
Chiều nay nhớ nhà xe chở đầy hương Tết
Con chở theo mình mùi Mẹ đầu năm !



TRẦN KIÊU BẠC





<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2013 02:04:53 bởi HoàngAnh >

HoàngAnh
  • Số bài : 29
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2011
RE: THƠ TRẦN KIÊU BẠC- NSUT HỒNG VÂN DIỄN NGÂM - 01.02.2012 05:17:18




Hồn Quê Bên Tuyết Trắng


Thơ: Trần Kiêu Bạc
Diễn ngâm: NSƯT Hồng Vân




Lớp Việt Ngữ ngoài quê hương, nhìn qua ô cửa kính


Sáng nay cô giáo lên bục giảng
Bụi tuyết còn vương lấm gót giày
Trời lạnh ba mươi hai độ F
Trong lớp như chìm ngập nắng say!

Cô vẽ trái tim lên chữ S
Cả lớp nghiêm trang đứng dậy chào
Đâu đó vọng lên lời đất nước
Tròn xoe tia mắt ấm nhìn nhau

Bốn mươi chín trẻ ngồi hăm hở
Thêm cô giáo nữa chẵn năm mươi
Năm chục trái tim chung nhịp thở
Một trăm chân sáo rộn niềm vui

Cô giáo dường như còn trẻ lắm
Thoáng nhìn đôi chút nét Đông phương
Mà hồn Châu Á luôn tỏa sáng
Trong viên phấn trắng, khắp giảng đường

Quanh đây chỉ một sắc da vàng
Nên tình dân Việt vẫn mênh mang
Mạch thấm sông Hồng qua sông Cửu
Chảy len vào núi Ngự sông Hương

Cảm ơn người đã vui gieo hạt
Trên đất phì nhiêu tuổi thơ nầy
Thương từng đôi mắt tròn trong vắt
Giữ được hồn quê trong tuyết bay.


TRẦN KIÊU BẠC




<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2013 02:06:14 bởi HoàngAnh >

HoàngAnh
  • Số bài : 29
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2011
THƠ TRẦN KIÊU BẠC- HỒNG VÂN DIỄN NGÂM - 19.02.2012 09:24:49
.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2013 02:50:45 bởi HoàngAnh >

HoàngAnh
  • Số bài : 29
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2011
THƠ TRẦN KIÊU BẠC- HỒNG VÂN DIỄN NGÂM - 01.03.2012 08:34:24




Phải Chi

Thơ: Trần Kiêu Bạc
Diễn ngâm: NSUT Hồng Vân




Phải chi mưa đổ về sông rộng
Áo em chỉ ướt nửa vạt sau
Mưa đã vô tình ôm áo mỏng
Trách chi vạt trước cũng thay màu

Phải chi nắng trải trong lòng phố
Em chỉ nghiêng che biển tóc thề
Tóc chẳng bay qua vuông cửa sổ
Trăm năm tình lạc đã quay về

Phải chi thề hẹn chỉ sớm trưa
Đừng rụng sương khuya gió trái mùa
Tình trót ra đi tình sẽ lại
Như đời rớt nắng lại rơi mưa

Phải chi từ biệt là quên hết
Không còn ray rứt phút thương đau
Phải chi chia cắt mà tình chết
Mình chẳng nhớ nhau đến bạc đầu.


TRẦN KIÊU BẠC

<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2013 02:07:45 bởi HoàngAnh >

HoàngAnh
  • Số bài : 29
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2011
THƠ TRẦN KIÊU BẠC- HỒNG VÂN DIỄN NGÂM - 06.03.2012 02:04:07



Thử Chia Đều Hai Nửa

Thơ: Trần Kiêu Bạc
Diễn ngâm: NSUT Hồng Vân




Hồi mình còn ngồi chung lớp chung trường
Cái gì bạn cũng đòi chia hai nửa
Cả tiền xe Lam, bạn cũng đòi ghi sổ
Tính làm đôi, dù nhà bạn gần hơn

Bạn cứ phân bì như đám trẻ con
Bảo tôi giành ngồi bên khung cửa lớn
Bạn không được nhìn ra đôi cánh bướm
Đậu trên vai nhỏ bạn lớp Đệ Tam

Bạn đòi được ngồi phía ngược hành lang
Để thấy rõ cô bé cười răng khểnh
Nghe tiếng guốc vang sân nắng đầy như biển
Bỏ ngoài tai lời Thầy giảng mặc Thầy

Rồi đến cuối năm thi Tú Tài hai
Trong hai đứa, chỉ nửa tôi thi đậu
Nửa bên bạn có niềm đau chôn giấu
Khoảng trời xanh thành hai mảng đen, hồng

Tôi bẻ cong nỗi nhớ thành vòng tròn
Chia mỗi đứa một cung tròn phân nửa
Mỗi bên có Thầy Cô, bạn bè trang lứa
Có cánh phượng hồng lẫn tiếng ve ngân

Tiếng guốc hôm nào gõ nhịp ngoài sân
Không đếm được để chia đều hai nửa
Chiếc răng khểnh đem chia đều hai đứa
Chắc đau lòng cô bé Đệ Tam A

Tôi tự nhủ lòng: một đứa đi xa
Cầm may rủi trong quân trường quân ngũ
Đứa ở lại bình an cùng sách vỡ
Thử hỏi ai đáng được giữ nụ cười?

Tôi thử rồi, không chia được bạn ơi!
Bạn cứ giữ nguyên một mình răng khểnh
Thêm đôi mắt như biết cười lúng liếng
Cả tiếng guốc đều mình đếm ngày xưa!



TRẦN KIÊU BẠC


<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2013 02:09:11 bởi HoàngAnh >

HoàngAnh
  • Số bài : 29
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2011
RE: THƠ TRẦN KIÊU BẠC- HỒNG VÂN DIỄN NGÂM - 26.03.2012 06:47:18




Gặp Lại TIếng Nước Tôi

Thơ: TRẦN KIÊU BẠC
Diễn ngâm: NSUT HỒNG VÂN




Gặp lại tình cờ tiếng Việt mình quen
Tưởng như tiếng vọng từ quê hương cũ
Như chim lạc đàn bay về chung tổ
Giữa nhớ nhung lạ lẫm chốn quê người

Tiếng Mẹ ru con say giấc trong nôi
Lời Mẹ dặn ngàn xa còn nghe rõ
Tiếng reo vui ấm lên quanh bếp lửa
Muối mặn gừng cay nhắc nhớ lời thề

Thấy bên dòng American River
Thêm một khúc Vàm Cỏ Đông sóng hát
Trong bộn bề những nhạc Soul nhạc Rap
Có Nguyễn Du đưa lục bát Thúy Kiều

Nghe như tiếng chày giả gạo chờ khuya
Theo trăng tỏ ngày thơ chơi cút bắt
Đêm trai gái huê tình trao câu hát
Gởi tiếng lòng hò hẹn khúc ca dao

Ví như bạn thân thường gọi mầy tao
Xa lâu lắm bây giờ mừng gặp lại
Nghe tiếng nói dù xa quê đến mấy
Cũng thấy gần như trọn một vòng ôm

Tưởng không còn nghe lại tiếng thân quen
Tưởng bỏ rơi hết tiếng mình từng nói
Hay chỉ cầm trong lòng tay an ủi
Đi bơ vơ tìm mãi một cội nguồn

Nghe tiếng mình không ai nỡ đi luôn
Dừng một chút mà thấy cay lòng mắt
Tiếng Việt ơi ! trong ngàn trùng ngăn cách
Mất tiếng thân yêu tôi biết đâu tìm

Gặp lại tình cờ tiếng nói đã quen
Trong khốn khó quê người còn lời gọi
Con sông quê cho tôi vay tiếng nói
Bên nầy bán cầu tôi nợ đến kiếp sau .


TRẦN KIÊU BẠC




<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2013 01:39:21 bởi HoàngAnh >

HoàngAnh
  • Số bài : 29
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2011
THƠ TRẦN KIÊU BẠC- HỒNG VÂN DIỄN NGÂM - 01.04.2012 01:22:55




Những Chiếc Ghế Còn Bỏ Trống

Thơ: TRẦN KIÊU BẠC
Diễn Ngâm: NSUT HỒNG VÂN




Gặp nhau, đêm gió đẩy ngược xuôi
Ngồi xa một chút cũng thấy vui
Nhìn nét thân quen từng khuôn mặt
Đã thấy đổi thay giữa cuộc đời

Bạn của năm xưa không về được
Bạn của ngày nay cũng vắng rồi
Những chiếc ghế con còn bỏ trống
Xích lại gần nhau cũng lạnh thôi

Ly rượu mừng nhau vơi phân nửa
Chìm tận đáy ly những khóc cười
Thủy tinh trong suốt qua tầm mắt
Rượu một dòng lại chảy nhiều nơi

Tuổi cũng chưa cao, chân chưa mỏi
Tình bạn còn nguyên chẳng bốc hơi
Sương sớm chưa tan trời buổi sáng
Đã chiều ớn lạnh tái vành môi

Rót rượu cho nhau lòng đau buốt
Bưng ly rượu nhớ mắt ai cười
Gởi đến bạn xa tình chưa gởi
Chỉ còn hương rượu đã phai phôi

Có tiếc có thương dù ngắn ngủi
Cũng đành cho gió cuốn mây trôi
Đưa tay vớt tuổi non xanh biếc
Thấy lá vàng khô sắp rụng rồi

Ngợp trời mùa Hạ hoa rung nắng
Lại chớm mây Thu xám đất trời
Biết đâu sẽ ập mùa Đông đến
Để lá bay theo những ngậm ngùi

Dẫu biết ngàn năm sông vẫn chảy
Một bờ sông lở, một bên bồi
Vẫn nghe trong đám phù sa ấy
Một dây thân ái đã đâm chồi

Gặp nhau siết mạnh tay một chút
Thiêng liêng tình bạn đã lên ngôi
Giá như chưa hết bao nuớc mắt
Chắc ngàn giọt lệ vội tuôn rơi

Chỉ thương chiếc ghế còn bỏ trống
Bạn không về nữa biết ai ngồi
Biết đến khi nao mà hò hẹn
Hay là tay trắng sẽ buông xuôi?

Tôi viết bài thơ buồn độc vận
Như một mình giữa bóng trăng soi
Tôi nhặt miếng trăng rơi xuống cỏ
Kết nên tình bạn sáng muôn đời.



TRẦN KIÊU BẠC



<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2013 01:42:24 bởi HoàngAnh >

HoàngAnh
  • Số bài : 29
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2011
THƠ TRẦN KIÊU BẠC- HỒNG VÂN DIỄN NGÂM - 16.04.2012 02:57:13




Mưa Huế, Huế Mưa

Thơ: Trần Kiêu Bạc
Diễn ngâm: Hồng Vân




Huế như dài ra theo cơn mưa
Huế khoác khăn che mỏng bụi mờ
Huế thả chùm mây theo vạt áo
Nhón bàn chân nhỏ gót tiểu thơ

Mưa rót cô đơn lòng thiếu phụ
Mưa chìm phố cổ đợi ai qua
Mưa trải rộng thêm ngàn tâm sự
Mưa nhả vào tim nỗi nhớ nhà

Mưa Huế hình như chỉ bắt đầu
Mà dài se sắt mãi về sau
Trầm ngâm một bóng ai ngồi đợi
Chỉ thấy mưa rơi đỏ mắt sầu

Huế xa xôi mà Huế thật gần
Mưa qua khuấy động cõi tình nhân
Mưa siết tay cho tình thêm ấm
Mưa tạt vào lòng những bâng khuâng

Hỏi nhỏ, khi mô trời mưa tạnh
Huế buồn khẽ nói, biết khi mô
Có lẽ mưa tuôn chưa dứt hạt
Mưa hoài nên Huế đọng thành thơ


TRẦN KIÊU BẠC



<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2013 01:45:29 bởi HoàngAnh >

HoàngAnh
  • Số bài : 29
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2011
THƠ TRẦN KIÊU BẠC- HỒNG VÂN DIỄN NGÂM - 10.05.2012 08:35:03


Nhớ Lằn Roi Của Mẹ

Trình bày: NSUT Hồng Vân - Mỹ Dung
Thơ: Trần Kiêu Bạc
Nhạc: Nguyễn Văn Thuấn



Lớn rồi con vẫn nhớ lằn roi
Mẹ dắt con qua ngưỡng cửa đời
Roi đau im lặng con không khóc
Chỉ thấy Mẹ buồn nước mắt rơi

Nhớ lại đòn roi, lại nhớ Người
Chợ đời trăm cảnh có gì vui
Thế nhân quất lằn roi cay nghiệt
Đâu có roi mềm như Mẹ tôi

Phải chi lại có lằn roi Mẹ
Roi đời không quất đến tả tơi
Thèm Mẹ, thèm cây roi thơ ấu
Roi vẫn còn đây Mẹ vắng rồi

Nhìn lên ảnh Mẹ những ngậm ngùi
Nhớ lằn roi nhẹ nhớ không nguôi
Con vẫn đi theo đường mẹ dẫn
Tạ ơn roi Mẹ giúp nên người.


TRẦN KIÊU BẠC



<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2013 01:47:44 bởi HoàngAnh >

thanhsingle
  • Số bài : 580
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 28.06.2011
  • Nơi: Sa Đéc, Đồng Tháp
RE: THƠ TRẦN KIÊU BẠC- HỒNG VÂN DIỄN NGÂM - 04.06.2012 22:26:49
Khúc thi phú

Vào giường khi ngũ có thơ hay
Diễn ngâm trầm bổng thoáng mây bay
Mơ màng dăm phút vào cơn mộng
Chiêm bao nào thấy sáng trời ngay.

Biết được câu thơ tác giả thơ
Người diễn giọng ngâm tiếp nối mơ
Ôi thơ với thẩn như lắng đọng
Có khi duyên nợ đến bất ngờ.



- Đọc qua những bài thơ của tác giả Trần Kiêu Bạc và nghe giọng diễn ngâm của NSUT Hồng Vân, làm hưng phấn Khúc thi phú.
- Rất cám ơn bạn Hoàng Anh nhé!
ThanhThanhsingle

HoàngAnh
  • Số bài : 29
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 18.05.2011
THƠ TRẦN KIÊU BẠC- HỒNG VÂN DIỄN NGÂM - 08.06.2012 08:02:07



Soi Gương


Thơ: Trần Kiêu Bạc
Diễn ngâm: NSUT Hồng Vân




Bỗng gặp lại mình trước gương con
Tóc vẫn ung dung nhuộm sắc buồn
Nếp nhăn chạy trốn vào đuôi mắt
Thấy mình như chấm nhỏ cô đơn

Nghiêng qua nghiêng lại thêm hiu hắt
Nhìn đi ngó lại đủ trăm chiều
Xoay qua thấy bóng mình xa cách
Nghiêng bên nào cũng thấy hắt hiu

Đẩy đôi mắt chạm vào khung kính
Quanh đời nghe sỏi cát lao xao
Để cho chiếc bóng rơi yên lặng
Chìm dần trong cõi nhớ nôn nao

Nếu nắng khoan dung hơn một chút
Sẽ không soi rõ dấu chân chim
Nếu mưa độ lượng rơi ngõ khác
Sẽ không ướt đẫm khóe mi buồn

Ước được cùng ai đứng soi gương
Nhìn nhau quên hết khúc giận hờn
Cứ để tình yêu nhòa trong kính
Hai người hai chấm nhỏ cô đơn!



TRẦN KIÊU BẠC







Cám ơn bạn Thanhsingle đã ghé lại trang thơ này, không những đến để nghe mà còn để lại Khúc Thi Phú.
Thơ gặp thơ, có khi nhiều cảm hứng bất ngờ đến phải không ạ?

Chúc bạn luôn vui khoẻ và sáng tác đều.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2013 01:51:17 bởi HoàngAnh >

Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 30 trên tổng số 32 bài trong đề mục