:..Thư Cho Người Tình..:
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 19 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 271 bài trong đề mục
Viet duong nhan 09.10.2006 23:12:16 (permalink)


Chữ Nhẫn này của Sư Đệ Mars - 7 mang đi khắp chân trời
:..Thư Cho Người Tình..:
9.10.2006

Clématite Ville de Lyon


Anh,

Em "bay" xuống Lyon bứng bụi hoa clématite này cho Anh nè !

Đã bao năm rồi không xuống Lyon ?
Nay thấy lòng nhung nhớ ngóng trông.
Sân ga, phi trường, Anh đứng đợi.
Tuyết phủ đầy những lúc mùa đông.
.................
Lạ ghê, có những lúc lời tuôn ra gõ không kịp - đôi khi không có một lời để nói lên.. Mà lắm lần có lắm chuyện em gạt bỏ qua bên - không muốn nói gì nữa... Không buồn muốn gặp ai... như ngày hôm nay đây.
Tối qua có nhà văn HTA gọi nói vài ba câu - Rồi chị VLP gọi em tiếp sau đó... Nói về sẽ tiếp đón nhà văn UT từ bên Mỹ ghé paris vài ngày... Trong người em không mấy gì khỏe - Chẳng biết ngày mai có đi ra Paris 13 nổi không ?
Bất chợt em nghĩ : Rồi đây (nếu em sống lâu) sẽ ngồi một chỗ, rồi nằm một chỗ (như Mẹ em)trước khi "Trả Nợ Đất". Nghĩ tới rùng mình. Sao lại phải phiền đời thế ? Ôi, cái kiếp con người ai ai cũng sống tới chết... Mà chết thì có trăm ngàn cách chết. Chết như Isa.., như Th., Như Th. L... Chỉ nghe nhức nhức đầu rồi lên giường ngủ một giấc ngàn thu không dậy... Sung sướng gì đâu há.
Ủa, sao hôm nay em nói chuyện chết chết... Thôi, em không nói nữa . Mình dùng món ngon nhất này... "Rondine homard".



Qua Montréal (Canada) đến nhà hàng "Les Jardins" sẽ thưởng thức những món homard tuyệt vời... Xin mời Anh và bà con đến đó ăn "mai sẽ trả tiền"...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.10.2006 01:55:15 bởi Viet duong nhan >
#61
    Viet duong nhan 19.10.2006 01:50:31 (permalink)
    :..Thư Cho Người Tình..:
    18.10.2006


    Anh,

    Những tưởng Anh đến với em "như cánh chim vụt ngang trời xanh...". Nhưng không. Ngày ấy, ánh mắt của Anh hiện rõ lên cho em nhận thấy con người Anh có đầy tình cảm và nghĩa nhân mà cũng rất đa tình... Em không cần nhắc lại những lời lẽ của Anh tán tụng em thuở ban đầu...- Lời của Anh là lời của "Đấng Trượng Phu" hay khen tặng vuốt ve và an ủi cho những cánh hoa mà họ đã vừa ý. Có đúng vậy không Anh ?... Cơn gió lẻn qua song cửa - bóng cây hồng lá đã khô cọ nhau nghe sột sạt. Em rùng mình... tưởng Anh 'bay' về bên em nữa chứ...

    Thoáng chốc gần một phần tư Thế Kỷ chúng mình đã quen và yêu nhau... Em nhắm mắt ngỡ rằng mới hôm nào... Mới đây thôi. Vậy mà cả năm nay chúng mình không gặp mặt nhau em lại thấy lâu hằng bao thế kỷ - Tuy xa mặt nhưng lòng vẫn không ngăn cách... Anh há ! Em có linh tính là có lẽ chúng mình sẽ vĩnh viễn chẳng bao giờ có thể gặp mặt nhau nữa (khóc)[sm=mecry.gif] ... Thôi thì mình còn nghe giọng nói với nhau được ngày nào hay ngày đó nhé Anh ! Ai nào biết trước những gì sắp xẩy ra ngày mai hay chút nữa đây ?! Bởi, mới vừa hôm chủ Nhật (15-10-2006) em xém ngừng thở luôn rồi - Nhưng qua "cơn" thở đều trở lại... Thế là em vẫn còn đây ! (cười)[sm=lol.gif]

    Đang viết cho Anh thì Thiên Kim gọi về và hẹn chủ Nhật này Kim sẽ ghé chợ trời gần đây mua hải sản về ăn với em. Giọng nói cười của Kim thật vui hôm nay. Kim lúc nào cũng hỏi thăm Anh và Kim luôn nghĩ đến những người bạn thân quen chung quanh em. Con nhỏ thật dễ_thương hiền hòa - Thường nghe người ta nói : "Mấy cô đầm lai 'quậy' dữ lắm !" - Em đính chánh : "Đầm và Tây lai như hai con tôi thì ôi thôi hiền như Bà Soeur hoặc Linh Mục đó". Mà thật, không phải con của em mà em ca tụng đâu - Chưa ai thấy các con em gây lộn hay đánh lộn hoặc nói những lời thô lỗ - khiếm nhã bao giờ. Nhất là Thiên Kim hiền lắm lắm. Philippe-Tâm thì bươn chải giỏi - nhờ có vóc dáng cao ráo khá 'được' trai - đôi mắt sáng và linh động - khó ai ăn hiếp được - Cộng thêm tâm tánh hào hoa - phong nhã. Lúc nào trên môi cũng nở nụ cười (cái này giống em) - Còn Thiên Kim hiền và nhút nhát lắm ! Sợ nơi đông người. Không thích đi về trời tối... Ôi, Kim sợ đủ thứ. Nên có bài thơ này của Thiên Kim đã được hai người dịch đây :


    Dans mon nuage.

    Je suis dans mon monde
    Et je veux y rester !
    Je ne me plais pas dans le monde réel
    Je préfère rêvasser dans mon nuage
    De cocon si doux
    Je ne veux pas redescendre sur Terre
    Je ne veux pas de cette réalité si dure pour moi
    J’aimerais ne rien savoir de la vie réelle et cruelle
    Je reste où je me sens bien :
    Sur mon oreiller bien-aimé
    Où je peux m’évader
    Thiên Kim Agnès HIVER


    Trên Áng Mây

    Em một cõi trời riêng
    Cuộn tròn mình trong góc
    Lánh xa đời ô trọc
    Mơ trên áng mây hiền

    Em một cõi ấm êm
    Tiếc gì nơi bão nổi
    Đắng cay tình trăm lối
    Mộng gục chết bên thềm

    Em một cõi ngọc ngà
    Ru hồn bên gối chiếc
    Dứt đau thương từ biệt
    Mây chở tình bay xa

    Đào Hùng dịch thoát – sept 06th 2006


    Trong Mây

    *** Thương mến tặng Thiên Kim ***

    Bên trời một kiếp mây bay
    Em hong lối mộng tháng ngày thong dong
    Lênh đênh giữa cõi không cùng
    Để thôi thổn thức giữa dòng đời trôi
    *
    Em,
    Làn mây giữa khung trời
    Vui trong kén nhỏ, mặc đời bể dâu
    Thôi em chả trở lại đâu
    Đường trần thật lắm cơ cầu đắng cay
    Làm sao yêu được đời này
    Trong mây em được ngủ say giấc nồng

    ***
    NguyễnTâmHàn thoát dịch - 9.9.2006
    ...............
    #62
      Viet duong nhan 21.10.2006 10:06:25 (permalink)
      :..Thư Cho Người Tình..:
      20.10.2006


      Anh,

      Tối nay có cháu NN Sinh Viên từ SG sang Paris học BS, lại nhà ăn cơm - Ăn cơm xong cháu ngồi gần em mà cứ lắc đầu và kể cho em nghe câu chuyện này...:

      - Cô Bảy biết không ?
      - Chứa nói sao cô biết !
      - Con có cô bạn đồng nghiệp mới sang đây (Paris) cũng học BS như con. Mà khổ ghê... Bị hai cô Sinh Viên kia gạt !
      Em giật mình nhìn NN và hỏi :
      - Bị gạt ! Gạt về chuyện gì ?
      - Hai cô kia mướn nhà có 400 euros một tháng mà bắt cô này trả mỗi tháng 200 ơ.
      Em hỏi :
      - Nhưng trước khi đến ở có đồng ý với giá đó không?
      - Dạ, đồng ý !
      - Đồng ý là được rồi - Chứ đi tìm tòi moi móc chi cho phiền vậy?
      NN cứ lắc đầu :
      - Con thấy không tốt - không được !...
      - Rồi bây giờ làm sao?
      - Hai cô kia muốn đuổi cô ấy đi !
      - Mà đuổi đi chưa ?
      - Chưa ! Cô bạn con đang tìm nhà - Con cũng phụ tìm... mà khó có giá đó quá cô ơi !
      - Chắc chắn là khó rồi - Tìm đâu ra có chỗ ở 200e bây giờ ?
      NN chắt lưỡi tiếp tục lắc đầu :
      - Sau kỳ lạ quá vậy cô ?
      - Cô không thấy gì kỳ lạ hết trơn á !
      - Vậy cô thấy là thường hả ?
      - Rất bình thường con à ! Tụi kia nó có tính kiếm vớt chút cháo trước rồi ! Xem như bạn của con trả phân nữa - hai đứa kia mỗi đứa đóng một 100e.
      - Cũng là SV với nhau mà sao tụi nó tính toán quá vậy cô ?
      - Cần gì SV hay gì gì...- Một khi trong đầu óc có tính toán kiếm lời thì... Ý, bạn con đã bằng lòng vào ở - Tại sao tìm tòi... rồi phàn nàn... Tụi kia biết điểm yếu 'bắt chẹt' đuổi ra thì đành chịu thua ở ngoài đường đó nha !...
      NN vẫn lắc đầu :
      - Hai cô ấy mới có 24 tuổi mà biết tính toán ghê há !

      NN nói tới đây - Em chợt nhớ Philippe-Tâm, con trai em liền... Em từ từ kể cho cho NN nghe như sau :

      - NN à! Con nói hai cô kia mới 24 tuổi mà tính toán quá - Vậy là già lắm đó con ơi !... Nghe cô kể đây nè...: - Ph.-Tâm, con trai cô lúc có 12 tuổi đầu - Một hôm cô dẫn Ph. & Thiên Kim theo cô ăn tiệc nhà bạn... Ph. có đem theo "jeu" nhỏ (trò chơi bắn súng) gì đó. Cô tặng cho Ph. Sinh Nhật và Noël - giá có 150 quan (khoảng 24e bây giờ) - Ph. ngồi chơi say mê - Thì có Cl. chồng của nhỏ bạn thấy ham quá - Bèn năn nỉ Ph. bán lại... Ph. nói, không. không... Con không bán lại Tonton đâu... Cl. nói nho nhỏ gì với Ph. một hồi - Bất chợt cô nghe Ph. nói mua 500 quan - Cô giật mình... lòng nhủ : "Vậy Ph. lớn lên phải đi học ngành Thương Mại là ăn tiền. Thằng con tui "xạo" thật - Nhưng buôn bán mà !"... - Cô để mặc cho hai dượng cháu rù rì. Cô quay sang nói với E. : "Chồng em bị Ph. làm giá cái 'jeu' rồi kìa". E. nói : "Kệ, chồng em còn con nít lắm - Hễ thấy 'jeu' nào mới là 'mê' đi mua về ngồi chơi bất kể đến vợ con - Nay thấy 'jeu' của Ph. mới ra, chàng "chíp" rồi đó chị ơi !...". Bỗng cô nghe Ph. nói : "Ok đặc biệt cho Tonton, con lấy 300 francs thôi !" - Cô thấy Cl. móc bóp đếm tiền đưa Ph. - Cl. đi kiếm góc kẹt ngồi chơi cho yên tịnh ... Đó, con thấy sao ? Anh Ph. có 12 tuổi thôi mà biết kiếm lời "xạo" vậy đó - Hồi trước Ph. vừa trổ mã con trai 14, 15 tuổi thích ăn mặc chỉnh tề - Trong những dịp lễ Noël, Tết Tây cô cho phép Ph. đi lựa quần áo vừa ý rồi cô đến mua... Nhưng tới 16 tuổi là cô cho tiền Ph. tự túc đi mua sắm quần áo - A ha, cái này mới thấy Ph. có đầu óc khi có tiền cầm trong tay tự động tiết kiệm để dành - Ph. mua toàn quần áo ở chợ trời vừa rẻ lại hạp với tuổi trẻ - tất cả quần áo Ph. bỏ ra - Ph. đều đem ra chợ trời bán lại, mua cái khác. Đôi khi cô thấy áo "blueson" hay quần "Jean" bị rách - Ph. cắt vải khác may vá vào trông thật mô-del "à la mode" rồi đem đi bán lại.... Kể sơ sơ cho con nghe những ai có đầu óc thương-mại thì vậy vậy đó. Năm nay Ph. 40 tuổi ta, chắc còn tính gấp trăm lần hơn xưa đó con à !
      - Còn cô ! Cô có đầu óc buôn bán không ?
      - Không bao giờ biết bán mua gì ráo - Cô thường mua mắc, bán lỗ hì hì - Nếu mở tiệm làm thương mại thì chắc dẹp tiệm sớm !
      - Sao vậy cô ?
      - Hễ ai vào tiệm than khổ... là cô đem cho không. Còn ai vào làm cái giọng chảnh, phách lối cô đuổi đi... - Chỉ chừng vài tháng là "cụt vốn" đóng cửa tiệm...
      .........
      NN ngồi nghe mà đôi mắt trợn lên từng hồi một - NN vẫn lắc đầu...
      .........
      ... À ha, Anh ơi ! Chắc là Philippe có máu Do Thái ? Mấy năm nay làm "bầu Show" ở LA... Coi bộ "keo kẹo" dữ à nha !
      Đêm nay thư cho Anh bấy nhiêu - Hẹn Anh ngày mai...
      ............
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.10.2006 10:07:38 bởi Viet duong nhan >
      #63
        Viet duong nhan 22.10.2006 07:58:58 (permalink)
        :..Thư Cho Người Tình..:
        21.10.2006


        Anh,

        Gió thu lành lạnh nhớ thương ai ?... Thôi, nhớ thương Anh cho chắc ăn há ! Nãy giờ em "bay bay" tìm cho Anh một đóa hoa hồng tuyệt đẹp nè... Mất hết gần nửa tiếng đồng hồ của em đó... Đầu tháng Anh nhớ tính tiền phụ trội trong lương của em nha !... Nói chơi, hôm nay em cũng được vui vui... Kể cho Anh nghe nha !
        ........
        Cũng đã hơn 12 giờ trưa rồi - Hì, em thức dậy mới vừa pha cà phê xong, bưng lên mở NET ra... Tiếng điện thoại reo... Em nhìn đồng hồ nghĩ, chắc không phải Anh ?! Em nhấc lên :
        - A lô !
        - A lô ! Dạ, thưa, có phải nhà của VDN không ?
        - Vâng ! Đứng rồi !
        - Dạ, thưa, cho tôi gặp VDN được không ?
        - Được chứ ! Tui đây !
        - A, dạ, kính chào chị !
        Em ngạc nhiên, tự nhủ : "Trời, ai mà cung kính dữ vậy cà ?" - vì nghe giọng đàn ông lạ quắc. Em hỏi :
        - Dạ, thưa, ai đó ? Xin cho biết quí danh !
        - Dạ, em !
        - Em ! Em là ai ?
        - Em là độc giả "Đàn Chim Việt"(ĐCV) !
        - Báo "Đàn Chim Việt" à ? (Tại lâu quá không ai nói tới (ĐCV) nên em quên mất tiêu đứa con "tinh thần" của em).
        - Dạ, không ! tập truyện "ĐCV" của chị đó !
        Em nghe lòng vui vui - Liền nói một giọng hởn hở :
        - Hân hạnh ! Hân hạnh vô cùng. Cậu tên chi ? À, xin lỗi... cậu hay anh đây hổng biết ai lớn hơn ai ?
        - Không. Không. Em nhỏ tuổi hơn chị. Em tên H. ở La Rochelle !
        - Vậy à ! Mà cách nào H. có sách của chị vậy ?
        - Của Tr. , bạn em đem xuống đây...
        - Tr. nào ? Ở đâu ?
        - Tr. làm việc cho nhà hàng "Sài Gòn" Paris 13.
        - Trời, vui quá... lòng vòng quen nhau hết trơn... Cảm ơn em thiệt nhiều, em có lòng gọi khuyến khích chị ! Đây, như món quà tinh thần quí báu em tặng chị đó !
        - Em gọi cảm ơn chị chứ ! - Những truyện trong "ĐCV" em đọc thích quá ! Chị ra được mấy cuốn rồi? Em muốn mua thêm.
        Em rất cảm động, trả lời :
        - Hiện giờ chỉ còn vài chục cuốn "ĐCV" thôi - Quyển "Gió Xoay Chiều" và Tập thơ "Bốn Phương Chìm Nổi" đã hết lâu rồi.
        - Trời, tiếc quá !
        - H. có Internet không ?
        - Có... mà của các con em. Em lo nhà hàng nên không có lên Internet.
        - Tưởng có, thì chị chỉ em vào "Thư Viện Việt Nam Thư Quán" hoặc "Kho Sách Đặc Trưng" đọc những truyện và thơ của chị.
        - Dạ, được rồi - Em sẽ viết thơ cho chị nha !
        - ???...... Viết thơ !
        H. tiếp :
        - Dạ, cuối tháng này, em lên Paris sẽ mời chị đi ăn cơm với em ở nhà hàng "Fleur de Mai" nha !
        -... Được ! Chừng nào hai vợ chồng em lên thì em gọi điện thoại cho chị biết trước vài ngày nha !
        - Dạ, em sẽ gởi thơ cho chị - và hy vọng gặp chị cuối tháng này ! Ha, có khách vào - Chút nữa, em gọi lại chị.
        - Được. Được rồi, chào em !
        .....
        Niềm vui của em hôm là vậy vậy đó Anh à ! Nhưng sau đó cậu H. có gọi lại - Ôi cha, có thời giờ nên nói chuyện Tây - Tàu - Việt... tùm lum... nói kể công việc làm ăn, vợ con... cũng khá lâu mới ngừng... Đó, người Nam của tụi là vậy đó... Lạ quắc... mà lần đầu tiên nói chuyện như quen thân tám mươi đời ... thiệt là thật tình và vui thiệt vui - Cuối cùng H nói, có người chị dâu là dân Bình Chánh quê em.........
        .....
        Còn chiều tối này thì em điện thoại cho vài nghệ sĩ nhắc lại chủ Nhật 12 tháng 11 tới này... Trong đó đôi uyên ương Thanh Bạch & Bạch Lê (bị kẹt tập tuồng không đến dự).. Đến nữ nghệ sĩ Bích Thuận và Phu Quân là Tonton Hiếu (nhận lời sẽ dự). Còn một số nữa... - Vì có những nghệ sĩ không có Internet. Thôi em ngừng nơi đây.....
        Chúc Anh bình an hạnh phúc.
        ............
        #64
          Viet duong nhan 06.11.2006 07:36:58 (permalink)
          :..Thư Cho Người Tình..:
          5.11.2006


          Anh,

          Bỗng, em nhớ và nghĩ tới Anh, em mỉm cười - Rồi thèm khát ánh mắt trìu mến đầy yêu thương và vòng tay âu yếm ấp áp của Anh. Hồi xưa ấy, em đi làm xa với Anh - Khoảng ba ngày Anh thấy em ít nói chuyện lại là Anh hỏi : "Đêm nay em muốn làm "hoa hoang dã" phải không ?" . Em nhìn Anh, ánh mắt vụt sáng lên. Em tươi cười gật gật đầu và nũng nịu nói : "Đêm nay Anh cho em đi chơi một mình há !". Đó là "tật xấu" của em - mà em chắc chắn ngoài Anh ra - không một người đàn ông nào chấp nhận được - Bởi vì em không thích ai kè-kè bên em hoài. Thỉnh thoảng em thích "cô đơn"một mình đến một nơi xa lạ hoàn toàn không quen với một ai cả. Nơi xa lạ đó, em muốn uống, muốn ăn, muốn nói chuyện cách gì với người lạ tùy thích và em cũng quan sát "RỪNG ĐỜI" nữa. Có khi em ăn mặc thật sang, có lúc em ăn mặc giống như những "Kẻ Không Nhà". Hi hi... lẽ đương nhiên trong túi em có đem theo tiền. Em vui cười trò chuyện tùy người, tùy cách, tùy kiểu gì. Thật ra nói chuyện năm mười phút là cũng biết thành phần nào ??? Nhưng, nhưng... Nếu gặp người chơi "đóng tuồng" kiểu như em thì chắc chắn cũng bị "lầm". Em dám chắc ít ai "chơi trò thay áo thử người" như em. Chỉ bộ quần áo thay ra mặc vào là dươí cặp mắt của người đời liền xoay chiều đổi hướng đánh giá khác hẳn 100% liền tù tì. Em "chơi trò" này từ hồi còn trẻ với "sân khấu ĐỜI" và hai trường "Học Đại Sài Gòn" qua tới "Học Đại Paris" này.

          Để trở lại "cánh hoa rừng" - Em được đi chơi một mình "quậy" cho đã đời rồi trở về với tâm hồn của "cánh hoa vườn" không "rừng rú" nữa ha ha - Chẳng biết tại sao ? Nhưng chỉ có Anh hiểu em - Mà Anh đã thường nói , Anh hiểu em hơn em hiểu em. Vì vậy em mới cho Anh là ngươì đàn ông thông minh xuất chúng và dễ thương tuyệt vời...

          Em là hoa dại của rừng đêm
          Anh là Quân Tử trái tim mềm
          Gặp nhau đêm "Lễ Tình Yêu" ấy
          Đôi lòng kết chặt hăm mấy năm

          (1983 - 2006)


          Nhảy ra vài "con cóc" cho Anh nè .
          Mà Anh ơi !

          Đêm nay Paris lạnh quá rồi.
          Em ngồi bên cửa nhìn trăng trôi
          Nhớ Anh, nhớ lắm, vô cùng nhớ
          Nhưng đã nguyện rồi, chỉ thế thôi !


          Mãi mãi khắc ghi tình Anh đã_đang và mãi mãi cho em.
          ......................
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2006 07:39:32 bởi Viet duong nhan >
          #65
            Viet duong nhan 11.11.2006 04:59:04 (permalink)
            :..Thư Cho Người Tình..:
            10.11.2006



            Anh,

            Từ chiều giờ em thoi thóp muốn tắt thở - Vì điện thoại cho Thiên Kim bao lần mà không trả lời - Mải tới giờ mới được - thở phào nhẹ nhỏm đây. Bình thường Kim đi đâu cũng cho em biết - bữa nay xuống đường đi ăn nhà hàng với bạn mà không cho em hay. Cái điệu này tái đi tái lại hoài thì có ngày em đứt hơi luôn quá - Đứt đâu đứt phứt cho rồi. À, mà trước sau gì cũng phải "đứt" cần gì phải cầu xin Anh há ! Em sống như vậy đó ! Còn Anh ? Bao nhiêu ngày rồi em không có tin Anh ? Em chẳng buồn muốn đếm nữa. Một đời người "quái đản" dễ sợ. Buồn phản phất thì cứ nói cho đã... bắt buộc em phải chịu đựng chứ biết làm gì bây giờ ?
            Nói chuyện được với Thiên Kim, nghe nhẹ người - Nhưng nào dám trách con đâu ! Và với Anh, nếu Anh có gọi thì em cũng giả vờ hớn hở vui mừng, cũng chẳng dám hỏi vì sao, tại sao, không gọi em ?

            Chỉ tái lại buổi tối nay... Tim em trải qua mấy tiếng đồng hồ hồi họp mà em cảm thấy như đuối sức rồi ! Cứ thỉnh thoảng có chuyện như vầy - Cơn hồi họp nó mài mòn tâm can em mỏng từ từ rồi sẽ tan mất vào hư vô sớm sớm.
            Em cố tìm vui mọi ngõ ngách để quên hết chuyện riêng tư gia đình. Em đâu muốn lo, mà làm sao không lo lắng được chứ ? Em muốn luyện trái tim em thành sắt đá cho yên. Nhưng nào đâu dễ như mình muốn !
            Lại qua thêm một cơn hồi họp xém đứt hơi ! Mệt thật !!
            ......................
            #66
              Viet duong nhan 15.11.2006 00:21:39 (permalink)
              :..Thư Cho Người Tình..:
              14.11.2006


              Anh Lại Trở Về

              Anh lại trở về giữa chiều thu
              Nắng đổ muôn phương chẳng sương mù
              Hồn em náo nức vào xuân mộng
              Dặt dìu tiếng sáo hoà lời ru

              Thêm lần nữa, Anh lại trở về

              ..........


              Anh,

              Em ngồi thần thờ nhìn những tia nắng giữa mùa thu Paris... Em nhấc điện thoại gọi lại sở thuế...Mọi việc bình yên... Em lên NET... thì tiếng điện thoại reo, em hy vọng và nghĩ đến Anh... Quả nhiên đúng. Vì hơn ba tuần lễ không có tin tức của Anh... - Em ráng im lặng và tìm vui nơi này chỗ nọ. Nhưng đã nói "ráng" thì nó có giới hạn... Đêm qua tinh thần em xuống tận cùng... Ráng ngủ, ráng quên hết bao chuyện đời - Nhưng "hắc ám" cứ ào ạt vào hồn em... Và hôm nay được nghe giọng nói của Anh "Anh Trở Về". Há ! Cũng một chuyện trong những chuyện "tái diễn" mà em không dứt khoát và xoá luôn được.
              Đêm chủ Nhật em ca bài vọng cổ "Vướng Sợi Tơ Tình" mà nước mắt rưng rưng - Tới hai câu sau (5 & 6) nhờ nữ nghệ sĩ Tài Lương ca tiếp... Bài vọng cổ này em soạn hồi đầu năm 1999 - Lúc đó em xuống tóc mặc áo lam... Em không muốn Anh đến thăm em và thấy cái xác bề ngoài của em thay đổi 100% - Vâng ! Chỉ bộ quần áo, không chút phấn son + thêm cái đầu trọc lóc... móng tay, móng chân đều cắt ngắn không sơn màu mè gi cả... Y như "Ni Cô" - Nhưng Anh năn nỉ quá trong điện thoại (cũng lại năn nỉ) - Em không cầm lòng được mà chấp nhận cho... Anh đến thăm em một chiều đông tuyết phủ ngập đường.
              Anh đến nhận chuông , em ra mở cửa... Đôi mắt Anh như cứng lại nhìn em trân trối ... Anh vào tới phòng khách ngồi thừ xuống và Anh khóc nức nở - Anh khóc cho em hay khóc vì em vĩnh viễn xa Anh ? Em không cho Anh ôm và hôn em, dù là hôn trên trán. Em thấy Anh khóc - Em "BIẾT" liền tại sao ? Trong lòng niệm Phật... Rồi em xin Anh cho em như vầy trong vòng sáu tháng... Hứa cho Anh yên lòng - Nhưng em kéo dài hơn một năm - Rồi có ý định và cương quyết đổi nhà - Tìm một phòng nhỏ làm cái "Am" xã bỏ hết chuyện đời - Và không còn ai muốn đến nhà em nữa. Mà có muốn cũng không có chỗ ở. Qua năm 2000 bước sang Thế Kỷ 21 em đạt được ước vọng đó - Thật ra chuyện này quá dễ - Vì từ một căn appart 4 phòng bán để mua lại 1 phòng thì có gì mà khó phải không Anh !
              Thế là "... con tim vui trở lại..." - Cảm ơn Anh đã đem cho em niềm vui ! Thật đúng như em từ Địa Ngục vừa trở về với Thiên Đàng đây - Đời thì chỉ có hai chữ "BUỒN_VUI".......Hết vui tới buồn, hết buồn đến vui há ! Hỗm rày em ráng gượng vui.......Nhưng "đôi mắt rưng rưng màng lệ mỏng" (lời Hồ Trường An)...... Nói gì nói, nghe được giọng nói của Anh...Em biết là Anh vẫn còn hiện hữu trên cõi đời. Còn chuyện gặp mặt nhau nữa hay không chẳng gì quan trọng ...
              .....
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2006 00:24:23 bởi Viet duong nhan >
              #67
                Viet duong nhan 17.11.2006 05:16:04 (permalink)
                :..Thư Cho Người Tình..:
                16.11.2006


                Paris Tuyệt Vời

                Paris đất mộng mơ
                Của biết bao Người Thơ
                Chờ mong đặt chân đến
                Cho thỏa ý mong chờ

                Sao ta lại thờ ơ
                Đêm nay dưới trăng mờ
                Hỡi Paris yêu dấu !
                Hồn ta đang ngẩn ngơ .

                việtdươngnhân
                Bên bờ sông Seine, đêm thu 16.11.2006

                *


                Anh,

                Đêm nay trời se se lạnh, tiếng gió lùa xào xạc hoà lẫn tiếng mưa rơi rỉ rả ngoài hiên - Trong nhà sưởi ấm với nhiệt độ 23° - em ngồi dưới ánh đèn trước máy vi tính gõ_viết thư cho Anh... với một tâm hồn lắng đọng. Vâng ! Thật lắng đọng ! Vì bao nỗi lo âu những ngày qua, nay đà tan biến hẳn - Hồn em lâng lâng đang chìm vào dĩ vãng xa xưa... và nhảy ra được vài "con cóc"... Paris ! Paris ! Paris đẹp tuyệt vời ! Paris đã đánh dấu cuộc tình của chúng mình và ghi đậm hình ảnh với bạn bè trên những con đường lớn, nhỏ, những đại lộ, những nhà hàng bình dân và những nơi sang trọng của đất Kinh Thành Ánh Sáng Hoa Lệ này - Biết bao yến tiệc, quần là, áo lụa, trưng diện chẳng thua gì Tiểu Thư, Công Chúa. Với biết bao tiếng cười rộn rả hưởng chung niềm vui hạnh phúc của chúng ta... Nhớ không Anh ? Làm sao quên được phải không Anh ? Nhưng giờ đây chỉ còn ghi lại hình ảnh kỷ niệm mà thôi... Bạn bè của em vẫn còn ở lòng vòng, trong và ngoài Paris - Nhưng chỉ có vài đứa liên lạc thăm nhau thôi. Và có vài đứa đã "đi" xa. Đã qua bao năm em sống quay quần với những người "bạn mới" trong giới nghệ sĩ, văn_thơ. À, không. Kể từ ngày em đổi căn nhà gần bảy năm qua thôi ! Em đã hiểu vì sao ? Và hiểu rất rõ Anh à !

                Lại có người hỏi : Anh là ai ? Anh có thật hay em đặt chuyện dựng lên ? Em chỉ cười cười và trả lời : Nếu thấy thật thì là thật - Mà thấy giả thì nó giả hà ! Mọi sự giữa đời như huyển hoá, vô thuờng, thật_giả do tâm - Giữa đời "sống mê - chết mộng" ai nào thấy rõ ràng cho được đây ?! Em biết nói như vậy, mà đôi khi em không buông xả được - cứ khư khư cho là THẬT !!! Thôi stop chuyện (hoang đường) này.

                Hôm nay có Thiên Kim gọi về thăm em - Kim gởi lời thăm Anh - Và bữa nay em ít đọc chữ nên đôi mắt bớt lờ mờ và ít xốn. Ngày mai em đi khám mắt... Hy vọng chẳng gì quan trọng.
                Bây giờ em cầu nguyện cho Anh mau bình phục. Anh mới khoẻ khoẻ lên được mấy ký lô - Rồi bệnh "thương hàn" nó vật Anh ốm trở lại - Suốt... từ đầu mùa thu năm rồi đến năm nay hết bệnh này tới bệnh kia đến Anh và cả em nữa. Kinh khủng cái năm (con chó Bính Tuất) này. Em lại đổ thừa là năm tuổi - bày đặt tin dị đoan... Lại thêm một lần nữa Anh thoát khỏi Tử Thần. Chắc chắn là cơn bệnh cuối cùng với Anh rồi - không lẽ bêh hoài hay sao ?
                Từ năm Anh hưu trí... Rồi người ta mời Anh làm Chủ Tịch "Hội Hoa Hồng" của nước Pháp - Đó là việc làm Danh Dự chứ lương bổng đâu có bao nhiêu - Bởi vì Anh sợ nghỉ làm ở nhà buồn nên nhận lời mời của Hội. Nghỉ hưu chẳng chịu nghỉ ngơi để đi chơi cjho thoải mái trước khi về già... Mà lại đi nhận việc "vác ngà voi" - Việc làm thì chẳng có gì nặng nhọc - Nhưng tuần nào cũng hội họp, ăn uống... M-áy năm sau thấy Anh mệt, em đã khuyên Anh nên từ chức sớm. Vì già rồi cần nghỉ ngơi - Anh không nghe lời em.. ha ha... Theo em nghĩ, tại vì Anh bị đuối sức nên con bệnh dễ dàng tấn công và quật Anh nằm luôn hơn một năm nay. Anh thấy không ? Bây giờ dẫu có tiền nhiều cách mấy cũng phải chịu thua những con bệnh nó hoành hành khi con người đã vô tuổi già ! Làm sao mua được sức khoẻ đây ?! Nhưng ai về hưu sao hay bệnh này, đau nọ quá !

                Năm rồi em nghe tin ông gác-gian nhà cũ của em ở bên kia đường - Ông mới nghỉ hưu vào đúng tuổi 65 - Thì con ung thư (cancer) nó nằm chờ sẵn - Thề là nó nhào vô ông... Chỉ có 6 tháng thì ông "Trả Nợ Đất" - Rồi mới đây lại nghe ba của bạn cháu (tạp tàn) của em... Ông vừa nghỉ hưu 3 tháng, chẳng biết ông buồn chán gì - ông nhảy lầu 16 tầng nát thây bễ đầu óc văng ra đầy tường ! Nghe phát rùng mình rởn óc luôn.
                Anh ơi ! Hãy vui với gia đình và bé Elzo, cháu ngoại nha Anh !

                Xin lỗi Anh, có soạn giả Nguyễn Phương gọi nói chuyện nãy giờ về ca hát, đời nghệ sĩ Cải Lương... hơn nửa tiếng đồng hồ vui quá chừng. Em tạm dùng bút nơi đây...
                Chúc Anh mau bình phục.
                ............
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.11.2006 05:18:12 bởi Viet duong nhan >
                #68
                  Viet duong nhan 17.11.2006 08:42:45 (permalink)

                  chị ơi , đọc những bức *Thư cho người tình * của chị ,bỗng dưng thương chị vô ngần . Mong rằng lúc này tâm chị được bình yên chị nhé

                  MT


                  Cảm ơn MT vô vàn - đã chia sẻ nỗi niềm riêng của chị.... Qua rồi !

                  Qua rồi thêm trận "bão đời"
                  Gió đùa thân chị tả tơi nát tàn
                  Cam đành chấp nhận đeo mang
                  Một đời Chìm_Nổi ôm ngàn đau thương...


                  Chắc tại người chị thích ôm "thú đau thương" và "sầu tuyệt vọng" nên cứ tái đi tái lại những chuyện hồi họp... lắm khi làm con tim tê tái...

                  Vì sao chưa "ngao ngán lòng"
                  Chuốc sầu ngày đợi, đêm trông mới vừa !


                  Ha ha... Nay "con tim vui trở lại" rùi em gái ui ! Cái chuyện này không phải "Tình Thơ Lãng Mạn" mà là "Tình Nghĩa Đậm Sâu" đó MT à !
                  Chúc MT an vui
                  #69
                    Viet duong nhan 18.11.2006 02:39:52 (permalink)
                    :..Thư Cho Người Tình..:
                    17.11.2006


                    Anh,

                    Sáng nay em nghe lại "Kinh Hiền Nhân" có câu thứ 9 dạy :"đừng nên nói chuyện riêng của mình cho ai nghe". Trời, không nói ra có nước bị bệnh "trầm cảm" chắc em đã "Trả Nợ Đất" từ lâu lắm rồi ! Chuyện "kín" của người tâm sự với em thì em giữ "kín" hoặc cho "bay" qua nhanh - xem như họ chẳng nói gì với em cả. Em đã "bị" không biết bao nhiêu lần trong suốt một đời... Có bạn tâm sự với em và dặn đừng nói cho ai nghe - Bởi gì nó quí em lắm... Nhưng hỡi ơi ! Chỉ vài tháng sau vô tình em lại nghe người này kể với người kia, câu chuyện mà bạn em đã "ký thác" tâm sự cho em - Em nghe hoảng hồn thật Anh ơi ! Cho nên sau này em rất sợ ai tâm sự mà nói : "chỉ nói riêng cho em nghe thôi - bởi vì tin tưởng em...". Nên khi vừa nghe xong là em vận dụng tâm "xoá" cho bay mất liền - không để trong lòng hay ở đâu một dấu vết gì hết. Em cũng sợ nhớ, rồi lỡ nhiều khi gặp bạn bè vui... rồi há miệng "phun_nhả" ra... là tiêu đời cả đôi bên. Giờ chuyện của em, em nói là êm nhứt - Xía vào là mang hoạ... Ừa, mới "mang hoạ" vào thân rồi, làm đêm qua em trằn trọc khó ngủ - cũng bởi cái tánh thày lay bao đồng... hổng bỏ tật hà ! Nhưng ngươì ta có đính chánh là nói chơi - Trời ơi ! Nói chơi mà hổng cho em hay... Em tưởng là nói thật... Nhưng thôi cái đó cũng là một bài học kinh nghiệm thêm cho đời em... Nhứt định hổng dính dáng chuyện của ai "thắc mắc" nữa đâu. Em xin chạy tét...
                    Thôi em sửa soạn đi khám mắt - Tối qua khó ngủ nên sáng nay đôi mắt hơi khó chịu - Vậy mà vẫn lên NET như thường ha ha...
                    Chúc Anh và gia đình vui vẻ cuối tuần.
                    ........
                    #70
                      Viet duong nhan 21.11.2006 01:02:52 (permalink)
                      :..Thư Cho Người Tình..:
                      18.11.2006
                       
                      Anh,
                       
                      Hôm nay em có hai nơi mời đi dự :
                      1-) Nhạc Sĩ_Hàn Lâm Lê Mộng Nguyên (LMN) tác giả bản nhạc "Trăng Mờ Bên Suối" ra mắt sách "Nhà Văn Hải Ngoại" tập I - Trong sách có hai bài Người đã viết về em. Đăng ở Nguyệt San Nghệ Thuật (Montréal - Canada) những năm trước đây.
                      2-) Trong nhà đôi uyên ương nghệ sĩ Tài Lương & Minh Tâm đãi tiệc để tiễn soạn giả Nguyễn Phương ngày mai về SàiGòn (Việt Nam). Nếu em có đi dự thì phải đi bên LMN. Vì LMN đã mời trước. Nhưng vì đôi mắt em còn lờ mờ xôn xốn hơi khó chịu nên phải đành ở nhà .
                      Hôm nay vài hàng cho Anh - Em cho đôi mắt nghỉ ngơi.
                      Chúc Anh & gia đình an vui.
                      .............
                      #71
                        Viet duong nhan 21.11.2006 01:05:18 (permalink)
                        :..Thư Cho Người Tình..:
                        19.11.2006
                         
                         
                        Anh,
                         
                        Hồi chiều đi chợ Paris 13.... nên em về hơi trễ... Nãy giờ lo trả lời thư trong i meo...
                        Đôi mắt của em hôm nay đỡ đỡ chút xíu. Vài chữ cho Anh... Thiếu Anh hoa... và hẹn Anh ngày mai nha !
                        ...........
                         
                        Bắt đền Anh hoa hồng đây.
                        Ân sâu, nghĩa nặng tháng ngày chẳng quên.


                        < Sửa đổi: Việt Dương Nhân -- 11/20/2006 6:14:50 AM >

                        #72
                          Viet duong nhan 21.11.2006 01:08:06 (permalink)
                          :..Thư Cho Người Tình..:
                          20.11.2006
                           
                          Anh,
                           
                          Đôi mắt của em cần đựợc nghỉ ngơi... Ôi, đôi mắt ơi là đôi mắt à ! Mi làm khổ ta quá rồi !
                          ........
                          À, nhớ lại hồi năm xửa năm xưa... tuổi 17, 18 - em hay chơi mục "Kết Bạn Bốn Phương" trên báo "Tiền Phong" (TP). Dạo đó em ở đường Ngô Tùng Châu gần Ngã Sáu SàiGòn - Còn trụ sở báo "TP" nằm đầu đường Phạm Ngũ lão gần nhà ga bên chợ Bến Thành. Không xa noi em ở cho lắm
                          ... Cứ trả 100 đồng, được mấy vòng : "Ngươì con gái vào tuổi mộng mơ - Buồn nhiều hơn vui - Xấu đẹp tùy người đối diện..." - Chừng 2 tuần lễ sau là cả trăm lá thư ào ào tới.
                          Thư từ qua lại với một sinh viên, tên Đ... "Sĩ Quan Thủ Đức" khoá (?)... Sau vài tháng rồi hẹn gặp nhau... đi xem chóp bóng rạp Đại Nam đường Trần Hưng Đạo, rồi ăn kem "Cây Điệp"... rất hồn nhiên và vui vẻ . Anh rất lịch sự và khá "đẹp trai" . Hơn 40 năm đã qua...
                          Bỗng một hôm anh ngồi đối diện với em , anh nhìn em... nói rất bình tĩnh : "Anh muốn móc đôi mắt em... ăn sống..." - Con cô bé "Cẩm Lệ" giựt mình hoảng hồn... trong lòng rung mà giả vờ như không có gì hết. Em nói nhè nhẹ : "Anh làm Bé sợ hổng dám đi chơi với anh nữa đâu".
                          Từ đó, em trốn anh ấy luôn. Anh viết bao nhiêu lá thư em nhứt định không trả lời (vì sợ anh móc mắt thật) em ngu quá há... Anh ấy lớn hơn em 3 tuổi. Không biết bây giờ anh còn sống không ? Nếu Anh đọc bài này anh sẽ nhớ lại câu nói thật hay nói chơi đó - mà nó đã làm anh khổ quá xá !! Ước gì em còn giữ những lá thư đó há... Vi một câu nói đừa đùa mà anh phải tốn bao nhiêu giấy mực đễ viết thư năn nỉ gặp con bé "Cẩm Lệ Ngô Tùng Châu".
                          Hi hi.. hồi còn trẻ, tuổi mới lớn em cũng thay tên liên tu bất tận - y như bây giờ lấy nick chơi NET vậy. Ai bày ra mấy "trò chơi" này há ? Vài hàng cùng Anh hôm nay... Em không quên cầu chúc Anh & gia đình bình an hạnh phúc.
                          Mãi mãi khắc ghi TÌNH Anh yêu em......
                          .............
                          #73
                            Viet duong nhan 07.12.2006 02:59:27 (permalink)
                            :..Thư Cho Người Tình..:
                            5.12.2006
                            Chờ Người
                             
                            Có lúc vui... chẳng nói nên lời
                            Có khi buồn cổ họng... nghẹt hơi
                            Chữ nào nói lên cho đủ nghĩa
                            Của kẻ sầu đau... đợi chờ người !
                            (vdn)
                            Anh,
                             
                            Hôm nay Philippe_Tâm chào đời đúng 39 năm. 39 năm từ một cô gái "bụi đời bơ vơ" trở nên một người Mẹ ... Cuộc đời em thay đổi từ khi biết mình có mang thai trong bụng. Bất cứ chuyện trái lòng, ngược ý cỡ nào em cũng ráng nhịn nhục - Vì em sợ .. cơn giận lên rủi có bề gì thì con em sẽ gặp cảnh bơ vơ như đời em .. Và rồi sau đó em tự nguyện nhận thêm một trách nhiệm và bổn phận nữa là phải nuôi Mẹ em tới khi Mẹ mãn phần. Đó là hai ánh sáng soi đường cho em tiến thân ...
                             
                            Em thầm cảm ơn Thượng Đế đã cho em có Philippe ..
                            Mặc dù đã mấy lần gởi điện thư chúc mừng sinh nhật nó mà chẳng thấy trả lời -
                            Chờ đợi ! Chờ đợi ! Cũng như em chờ đợi tin Anh đã hơn 3 tuần lễ nay vậy . Thôi thì em cứ chờ đợi nha Anh !!...
                             
                            Đêm 5 tháng 12 năm 1985 - Em làm lễ Sinh Nhật cho Philippe_Tâm thật lớn tại nhà hàng vũ trường "Capitol" Paris 18... Trong khi Thiên Kim đang cuồng loạn chẳng biết vui_buồn trong dưỡng trí viện "Charenton" - Em muốn ngừng tiệc - Nhưng em lại suy nghĩ .... Ngưng tiệc thì Thiên Kim cũng không tỉnh táo hơn - Tình huống chẳng thay đổi được gì - Lại sợ Philippe buồn - Bởi vì Philippe đã mời bạn bè từ lâu rồi. Nhìn Philippe vui mà lòng em nghĩ tới Thiên Kim ...  - Đã 21 năm trôi qua như giấc mộng.....
                             
                            Có thể nói không nỗi buồn nào hơn nỗi buồn đêm nay. Bất chợt có tia hy vọng ... là bình thường em không vui quá ba ngày - và cũng không buồn quá ba hôm ... Chờ xem nha !
                            Chuyện này cứ tái đi tái lại hơn một năm nay - như vết chém vừa lành lành là bị chém trở lại - Riết rồi tê tái chai cứng ... Nhưng sao em không cứng rắn được đây ?!
                             
                            Nước mắt chợt lăn trên má chảy dài xuống môi em nghe mằn mặn .. và rơi xuống bàn tay ... văng lên phím máy PC ... em không lau dòng lệ "đợi chờ" này - Em cứ để cho nó tự nhiên tuôn trào ... Đã bao lần em kìm chế không cho nước mắt chảy ... Mà đêm nay ! Đêm nay ........ ???......
                            ............
                             
                            VI
                            #74
                              Viet duong nhan 07.12.2006 03:01:46 (permalink)
                              :..Thư Cho Người Tình..:
                              6.12.2006
                               
                              Cánh chim trở lại chiều nay
                              Bảo rằng : Chim đã ít may, rủi nhiều
                              Hỡi người tình nhỏ yêu ơi !
                              Tim Anh giữ mãi những lời thề xưa .
                               
                              Yêu em biết nói sao vừa
                              Trăm thương, ngàn nhớ sáng trưa tối chiều .
                               
                              *
                               
                              Anh,
                               
                              Cảm ơn Anh đã gọi cho em biết tin tức về Anh. Bệnh tình của đang Anh tái trở lại - "Phát lạnh run, đánh bồ cạp trong vòng 2 tiếng đồng hồ ..". Triệu chứng cho thấy là con (canser) nó trở về với Anh rùi . Em hy vọng là không phải ..........
                               
                              Y như em có linh cảm đêm qua ... Đau thương tận cùng không quá ba ngày - Đây là lần thứ tư, từ tháng 9 năm 2005 đến nay tháng 12 nằm 2006. Thôi thì phải chấp nhận "SANH LÃO BỆNH TỬ". Mình hẹn nhau "đi" một lượt nha Anh !
                               
                              "Thôi em chả trở lại đâu
                              Đường trần thật lắm cơ cầu đắng cay
                              Làm sao yêu được đời này
                              Trong mây em được ngủ say giấc nồng"
                               
                              (Thơ Thiên Kim A. Hiver "Trong Mây")
                               
                              Hết ham muốn gi cả trên đời nữa Anh ơi ! Sống mà cứ bệnh hoài - Sống làm chi để làm phiền đời há Anh !
                              .......... Ở, bằng lòng buông xả để cho con bệnh tung hoành hành hạ xác thân mình cho đã đời..... Rồi cuối nó cũng phải buông mình ra, sau khi mình tắt thở  .

                              ....................................!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
                               
                              Hiện giờ nhiều bạn bè của em cầu nguyện cho Anh sớm bình phục như xưa . Và đến 14 tháng 2 năm 2008 ăn "Lễ Tình Yêu" - Và cũng là kỷ niệm 25 năm chúng mình gặp nhau. Hãy giữ vững NIỀM TIN  và HY VỌNG nhé Anh !
                              Chỉ còn hơn 14 tháng nữa là sẽ được như ý - Anh ráng nha Anh ! Hễ Anh còn "Ở Lại" thì em cũng ở với Anh - Dù cho cách mặt - Nhưng lòng kề bên - Còn nếu Anh "Trở Về" thì em cũng sẽ theo Anh nhanh lắm !
                              Em cố gượng vui ... Ráng ráng ... muốn hụt hơi ... Em phải réo lên ... Thật sự khuya qua em buồn đến không cầm được nước mắt nữa . Mặc kệ em để cho nó tha hồ chảy - Sau khi suối lệ ào ào tuôn, em uống 1 viên "Témesta 1mg" (thuốc an thần) - rồi ngủ một giấc tới trưa luôn - Khi thức dậy nghe nhẹ nhẹ người... Nhưng vẫn chờ đợi... tiếng điện thoại reo . Lần thứ nhất : hãng Bảo Hiểm "AXA" gọi ... Lần thứ nhì : nhà băng gọi quảng cáo vớ vẩn ... Đến lần thư ba .. em hy vọng là Anh ... Bình tĩnh bấm điện thoại ... Quả thật là Anh - Nghe giọng nói của Anh em muốn hét lên - mồ hôi trán hơi rịn rịn ra - Vì biết Anh bệnh nặng lắm rồi - May thay em kịp kìm hãm lại - vì sợ là Anh xót xa cho em, Anh bệnh thêm - nên em chỉ lắng tai nghe Anh kể ... 
                               
                              Thật sự mới đêm qua em ở dưới chín tầng Địa Ngục - Thì chiều nay em lên lại cõi Thiên Đàng !
                              ...............

                               
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.12.2006 07:43:33 bởi Viet duong nhan >
                              #75
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 19 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 271 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9