Giòng sông quê hương
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 26 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 383 bài trong đề mục
Đặng Quang Chính 19.10.2017 03:42:26 (permalink)
0
Linh đơn chống ác
 
Hơn bốn mươi năm sống xứ người
Làm thân tỵ nạn hay chùm gửi
Mấy ai biết được nỗi niềm riêng
Cũng làm cũng sống ai hơn được
 
Cùng dân bản địa đề huề sống
Chính phủ chẳng lo trợ cấp ai
Lòng vui nhưng vẫn sầu ai oán
Dân ở bên nhà vẫn khổ đau
 
Cái họa Bắc phương treo trên đầu
Chực rơi khi nào ai biết trước
Nô lệ ngàn năm đã qua rồi
Nhưng ngàn năm tới có ai hay!
 
Kẻ già đi trước xong rồi mất
Nay tựa cỏ kia mọc bên rừng
Cỏ khô bởi lâu ngày hạn hán
Chỉ một mồi diêm cháy ngụt trời!
 
Nhưng nay có bọn bán mặt trời
Hơn bốn mươi năm chẳng thấy chi
Lại xui em, cháu đi quảng cáo
Đốt cả Trường Sơn một chữ thôi!
 
Chống Cộng hết thời chống ác thôi
Linh đơn hoàn tán một chữ thôi
Uống mà không sống cũng điên dại
Liệt kháng thằng Tàu vận nước xong!
 
Cũng hay cái bọn đàn anh ấy
Có phải tay trong bọn nội thù
Xìu xìu ểnh ểnh bài thuốc dở
Đánh đấm chẳng ra cái giống gì!
 
Ai đời chiến đấu giặc ngoại xâm
Xâm thực từ từ nuốt nước nhà
Qua bọn tay sai Thái Thú mới
Lại đòi bất bạo động mới ghê!
 
Bởi thế có người nghi cũng phải
Làm tuồng như thế chống ai đâu
Cầm đuốc khơi khơi đi quảng cáo
Nói rằng ta chỉ diệt ác thôi!
 
 
 
Đặng Quang Chính
18.10.2017
11:58
Đặng Quang Chính 18.12.2017 14:01:11 (permalink)
0
Cõi hồng trần

 Em có biết...
Khói trầm hương trên bàn thờ tỏa nhẹ
Khí mù sương trên đỉnh núi vút cao
Mây lang thang trên từng trời xanh ngát
Hồn con người thanh thoát vượt không gian

Em biết chăng...
Em từ đâu đến nơi trần gian này khi trước
Anh chẳng ngờ chốn hồng trần này là nơi anh tìm đến
Cả hai ta bổng gặp mặt tình cờ  
Sống bên nhau đủ hỉ nộ ái ố trên đời

Em có biết...
Cõi tiên thiên trước khi ta hạ thế
Cặp Kim đồng Ngọc nữ sống bên nhau
Niềm an lạc không vướng mùi trần thế
Bổng một hôm cả hai cùng đi lạc!...

Ai biết chăng...
Kim Đồng, Ngọc nữ ngày nay vui trần thế
Không vướng bận thói thê, nhi thường thấy
Theo sức mình cứu giúp kẻ bần hàn
Thoát trần thế khi thời gian giúp người đã hết

Ai cũng biết...
Cõi hồng trần quá trăm năm thật hiếm!..
Dù đói, giàu cũng ngần ấy mà thôi
Lúc ra đi thân xác cũng rã rời
Chỉ hồn, phách mới vượt cao cõi thế

Em nhớ nhé!...
Dù bị thử thách nơi trần gian đầy tục lụy
Vẫn nhớ rằng ta còn chốn đi về
Cõi trăm năm dù có vui hay khổ
Cũng đâu bằng nơi tiên cảnh xa xưa!...



Đặng Quang Chính
 18.12.2017
06:57




  
 
Đặng Quang Chính 10.01.2018 16:57:41 (permalink)
0
Bao giờ trở lại quê xưa
 
Ai hỏi ta lúc nào ta trở lại
Đất nước thân yêu quê cũ khi xưa
Câu hỏi đó của người xưa Từ thức
Bỏ chốn quan trừơng tìm động thiên thai
 
Ta đâu phải ngày nay Từ thức trước
Tìm cõi thiên thai lánh cảnh hồng trần
Ta rời nước trong cõi lòng chán ngán
Mang ước mong lật sang trang sử mới
 
Tuy việc nước nhà đâu phải riêng ai
Nhưng trăm họ lo việc nhà trước hết
Trách được ai chuyện thế thái nhân tình
Nhưng hồn Việt vẫn còn vương vấn mãi
 
Đấy hồn Việt là hồn thiêng sông núi
Mấy ngàn năm còn ẩn ngự trong người
Con cháu Tiên rồng giống giòng Lạc Việt
Giòng máu kiêu hùng quật khởi nay mai
 
Ta biết thế nên vẫn còn nung nấu
Quang phục nước nhà xây dựng tương lai
Viễn ảnh đó cháu con ta tiếp tục
Trang sử mới lập ra cho đất nước
 
Từ thức nay nếu còn cơ hội mới
Sẽ quay về chốn cũ đất quê xưa
Dù cảnh vật không còn mang nếp cũ
Vẫn cười vui bên hậu duệ nước nhà
 
 

Đặng Quang Chính
10.01.2018
10:31
 
  R
 


<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2019 23:00:26 bởi Ct.Ly >
Đặng Quang Chính 28.01.2018 19:41:50 (permalink)
0
Tình duyên thương nhớ
 
Phòng cũ giờ đây nỗi nhớ chàng
Tình cũ mênh mang sầu đông lạnh
Thơ dầu có chút tình khuây giải
Hình bóng ngày xưa vẫn nhớ hoài
Gối chăn hương cũ còn nguyên đó
Khung ảnh ngày xưa vẫn vấn vương
Tình duyên thương nhớ một trời mơ
 
 
Đặng Quang Chính
28.01.2018
10:37
  
 
Đặng Quang Chính 20.07.2019 07:07:10 (permalink)
0

Đêm trăng tình


Đêm trăng tròn rọi sáng biển mênh mông
Sóng vỗ nhẹ bãi biển dài xa tắp
Mượt mà lắm tâm tình ai trải rộng
Màu xanh đen gói trọn mối tình nồng

Ôi!...thăm thẳm thuyền ai xa vời vợi
Nhớ biển này đêm tắm mát bên bờ
Nhớ đêm nào trăng sọi rọi tình ta
Sóng miên man khúc tình ca bất tử

Ôi!...người đã xa quay về một thuở
Mối tình nồng có ấm lại hay không
Hay mát lạnh đợi ngày hè sáng lại
Tình vấn vương vẫn cứ nhớ âm thầm

Trăng đã khuyết nay lại tròn sáng tỏ
Rọi tình ta đêm mờ ảo lung linh
Sóng tình ai vẫn muôn đời vỗ mãi
Thuyền xa khơi giờ tắm mát tình ta!



Đặng Quang Chính
R
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2019 23:10:12 bởi Ct.Ly >
Đặng Quang Chính 23.07.2019 03:12:36 (permalink)
0
 
Sống mộng mơ tưởng tượng

Tôi thích sống trong mơ và ảo tưởng
Nó làm tôi cảm thấy sự hoàn thành
Bận chi nhiều về thực tế xung quanh
chúng thường làm tôi đớn đau bệnh hoạn
Nên tôi mơ em đẹp và xinh xắn
Trong khi em có thể không như thế
lạnh nhạt như băng và hay thất hứa
nói dối không cùng đến như trọc đầu
Từ đây những gì tôi quan tâm đến
Những giấc mơ thật xa vời thực tế
Những tưởng tượng không thể nào với đến


Đặng Quang Chính
19.06.2019
08:18

------------------------------------------

I like to live in dreams and fantasies

I like to live in dreams and fantasies
Because they make me feel fulfilled
I don't care much for realities
Since they often make me ill
So I dream you're pretty and nice
While you could be ugly and cold as ice
After so many broken promises and bald-faced lies
All I care for nowadays are
Far-out dreams and fantasies supreme


Wissai
October 4,


  
Đặng Quang Chính 03.07.2020 15:03:50 (permalink)
0
Tình người tình đất nước

 
Nghe bạn nói tôi kể chuyện trên trời
Thời buổi dịch ta trên mây cũng đỡ
Thời buổi dịch thương người không đúng, chết ...!
Thòi buổi dịch thương mình không đúng, hết ...!

Nhưng trước hết phải biết bạn nói gì
Chuyện lụy tình là mình lụy vì tình ...?
Chuyện tình lụy là người lụy vì mình ...?
Nghe như là ta nói chuyện linh tinh




Mình lụy tình nghe ra cũng hay đó
Khi lụy tình mình đắm đuối say mê
Như thuốc phiện làm ta thấy tê mê
Thiên đàng đó muốn đi ra cũng tiếc ...!

Thiên đàng đó Chu U Vương đã biết
Đời Tây Chu suy yếu cũng vì nàng
Bao Tự cười làm khuynh thành mất nước
Tứ yêu cơ trong sách sử còn ghi (*)

Nước ta mất ta còn gì để mất (**)
Nước mất rồi còn đâu đó tiếng cười
Cười cho hả chuyện buồn vui nhân thế
Ban biết chăng, cười, khóc khô không lệ...?!

Tình lụy ta có gì đó vui không ...?
Tình quyến luyến tình càng thêm nặng nợ
Tình riêng tư bằng nợ với non sông ...?
Nàng thấu hiểu hai tiếng cười thanh thoát!...



Thôi ban nhé!... giờ chuyện vui nhân thế
Có gì hơn!... có người tình đồng cảm
Thuở đắm say giờ cũng đã qua rồi
Người bạn đời người cùng ta gắn bó!...


Đặng Quang Chính
13.06.2020
08:05




(*) Bao Tự, Muội Hỉ, Đắt Kỷ, Ly cơ
https://vi.wikipedia.org/wiki/Bao_Tự

(**) mất vào năm 1975 hay sau này (năm 2040?)... chỉ là một tiến trình tất yếu, NẾU không có những sự thay dổi đáng kể.
Đặng Quang Chính 09.07.2020 02:58:18 (permalink)
0
Có gì...?
 
Có gì ẩn hiện ở nơi kia…?
Đỉnh núi Vu sơn ai nào thấy
Hang sâu hố thẳm có ai hay
Tượng thần Vệ nữ kia ẩn hiện
 
Sự đời thấp thoáng thật hấp dẫn
Trần trụi tô hô chẳng ai mê
Nhưng việc từ kín dần đến mở
Hồn phi phách tán chẳng chấp nê
 
Mỹ nhân tự cổ như danh tướng
Anh hùng đâu cũng lụy sắc thôi
Tôi vốn từng yêu từng mê luyến
Đâu cần danh tướng để làm chi
 
Có gì thấp thoáng ở nơi kia
Cũng đồi, cũng núi, cũng thung lũng 
Ta người chiến sĩ vì non nước
Có xá gì đâu chuyện mây mưa...!
 
 
Đặng Quang Chính
06.07.2020
08:21
 
Đặng Quang Chính 10.07.2020 03:50:11 (permalink)
0
Người đi nước mất
 
 
Ta say ta si mê
Bao nhiêu người nói thế
Si mê nàng như thế
Ngất ngây như hương mê!
 
Nàng say hay si mê
Rượu chưa từng uống cạn
Tình chưa dốc hết tình
Rời vui trước bình minh
 
Ta ngất ngây vẫn say
Nàng đi ta chưa hay
Như quê hương lắt lay
Buồn vui thật đắng cay
 
Tình người tình đất nước
Quyện vào nhau nào hay
Mất người mất đất nước
Đời trở nên tai ương...!
 
 
 
Đặng Quang Chính
08.07.2020
07:59
 
Đặng Quang Chính 14.07.2020 12:34:13 (permalink)
0
Cảnh cũ quê xưa


Ngày xưa có kẻ tên Từ Thức
Rủ áo quan đi đến chốn tiên
Nơi ấy có bao điều vui thú
Ở mãi đâm ra cũng chán phèo..!

Quay về chốn trước tìm quê cũ
Cảnh ấy người xưa cũng lạ rồi
Hỏi thăm mới biết người tên Thức
Bỏ chốn làng xưa đã trăm năm..!

Ô hay..!
Ở cõi Bồng lai chẳng bao lâu
Mà đã trăm năm dưới cõi trần
Ta tưởng lên trời trong chốc lát
Nào ngờ thấm thoát đã trăm năm..!

Kẻ ở trần gian cũng nực cười
Trăm năm cứ tưởng dài không dứt
Thâu tóm bao nhiêu cũng chẳng vừa
Ra đi tiếc nuối thôi đành chịu..!

Người ở trần gian xác với hồn
Xác tiêu tan mất hồn đâu thấy
Nên mãi quanh co chuyện thế gian
Đâu bằng Từ Thức đã từ quan..!



Đng Quang Chính
10.09.2019
06:58
 
Đặng Quang Chính 15.07.2020 22:31:55 (permalink)
0
Tình vẫn thế thôi
 
 
Tình ấy xa như gần
Tóc huyền bay theo mây
Mắt xa vời say đắm
Làm lòng anh ngất ngây ..!
 
Ôi!... trái tim đôi môi
Ôi!... nụ cười hàm tiếu
Răng trắng cứa hồn anh
Làm tim đây tê tái...!
 
Bàn tay như níu lại
Ánh mắt thật thiết tha
Tóc làm rối chiếu chăn
Tóc mềm lôi chân lại...!
 
Hương xưa vẫn còn đó
Như cơn gió vô tình
Giòng sông một bến đỗ
Sân ga vắng một mình...!
 
Nhưng tình vẫn thế thôi
vẫn trôi dài kỷ niệm
Nhớ giòng sông tình ái
Niềm thương nhớ không nguôi...!
 
 
Đặng Quang Chính
12.07.2020
10:49
 
Đặng Quang Chính 17.07.2020 15:07:46 (permalink)
0
Võng tình


Nhớ thuở xưa khi trời êm êm mát
Xa phố thị ồn ào và nóng bức
Ta cùng nhau ra đồng mát ngoại ô
Trái cây tươi thêm mát cuộc tình đời ...!

Tình ù ơ trên võng đôi cùng lắc
Gió dịu êm ru giấc ngủ trưa nồng
Kẻ bàng quan kìa "võng ôm" họ gọi
Với hai ta tình võng mãi đong đưa ...!



Đong đưa mãi tình cứ như vậy mãi
Như trẻ con ngủ mãi ở trên nôi
Chỉ thức dậy khi muốn vòi vĩnh sữa
Sửa tình yêu ta đợi đến bao giờ ...!

Dòng đời trôi sữa tình yêu cạn kiệt
Trái cây nào chín mãi hết vụ mùa
Dòng suối kia có bao giờ chảy mãi
Cuộc tình đời rồi có lúc cũng phai …!



Nay đôi ta khách bàng quan nơi quán
Thấy "võng ôm" không chắc võng tình đời
Chợt nhớ đến một tình yêu thuở trước
Nếu đã ôm chắc đã trọn cuộc tình ...!



Đặng Quang Chính
24.02.2020
10:57
Đặng Quang Chính 19.07.2020 19:17:59 (permalink)
0
Tình cờ
 
 
Tình cờ ngày đó ... ôi đã xa!
Quen biết một người thoát nhanh qua
Bao nhiêu mây gió trôi năm tháng
Nhớ lại làm gì chuyện đã qua
 
Tình cờ trên mạng quen người ấy
Má thắm môi son rực nắng hồng
Băng tóc cùng màu ôi sáng quá
Áo đỏ trông như ráng mặt trời
 
Ngày đó em vào Nam đi học
Anh vừa đúng tuổi thuở sinh viên
Quen nhau một độ về quê cũ
Anh khoác chinh y đất nước cần
 
Em viết quê em gánh non sông
Có phố Hội An không xa lắm
Trước nhà bãi biển dào dạt sóng
Lời mẹ ru con sóng vỗ bờ
 
Tình em một thuở giạt vào Nam
Tưởng bờ đã đến neo thuyền lại
Sóng gió tơi bời giạt chốn xa
Tình em không trọn bơ vơ lắm ...!
 
Tình cờ chuyện cũ xem chừng khớp
Ngày tháng qua rồi nhắc lại thôi
Chuyện cũ "Ồ!... ra như giấc mộng"
Ván đã đóng thuyền biết nói sao ...!
 
 
Đặng Quang Chính
19.07.2020
09:13
 
Đặng Quang Chính 24.07.2020 12:17:04 (permalink)
0
Yêu nhau đi ...!

Hồi đó khi yêu nhau
Yêu vẫn cứ tin yêu
Băn khoăn đôi lúc nghĩ
Yêu cho đến khi nào ...?
 
Tình yêu gần rất gần
Mỗi khi khóc khi cười
Rồi khi vui khi giận
Sao hoang phí thật mà ...!

Lúc này gần bên nhau
Hãy yêu như vừa gặp
Yêu không biết ngày mai
Ai biết sao mai này...?!

Ta hãy nhớ ...
Tình yêu đó đôi khi hoang phí lắm
Cả thanh xuân yêu chỉ có một người
Có nhiều người chờ hết cả thanh xuân
Yêu đơn độc ... Ôi! tình yêu cô quạnh …!

 
Ta hãy yêu...
Yêu như còn thanh xuân
Yêu nồng nàn cháy bỏng
Yêu không biết mai sau...!
Đừng mãi miết mơ màng theo năm tháng

Có nhiều người yêu vẫn còn mộng tưởng
Sẽ sỏi đá gần nhau trong hậu kiếp
Tình trăng sao còn mãi mãi mai sau
Tình thiên thu nhiều kiếp sẽ bên nhau...!

Sao mơ màng sao quá nhiều lãng mạn
Cõi trần gian mà cứ tưởng thiên thai
Nào tiên đồng, nào ngọc nữ yêu nhau
Cứ xum họp, cứ chia tay mãi mãi...?!

Yêu nhau đi đời này chẳng còn chi
Vui sao được vì cứ hờn giận mãi
Khóc chia tay vì ta mất nhau rồi...
Yêu nhau đi!... vui khóc nghĩa lý gì...!


Đặng Quang Chính
28.05.2020
09:58
(18:26)

Đặng Quang Chính 26.07.2020 04:58:18 (permalink)
0
Không tưởng tân thời
 
 
Con người dù con của ai
Có con có người trộn lẫn trong ta
Người tưởng địa ngục trần gian
Con chỉ có biết sống loài bản năng
Bản năng thú giết lẫn nhau
Người sống có trước, có nay, sau này
 
Thú sống có bầy, có đoàn
Người sống bộ lạc, quốc gia, toàn cầu
Thú giết, thú ăn thịt nhau
Người có ăn thịt, ăn rau cũng người
Ăn rau khỏe mạnh không lười
Trần gian toàn thú buồn cười bọn ngu ...!
 
Bạn là người bạn mộng mơ
Mộng sống độc lập, sống thơ với người
Nhị nguyên thế giới đấy là
Nhất nguyên thế giới xa xa chân trời ...!
 
Chuyện bạn mơ chẳng ai cười
Nằm mộng ban ngày trách cứ được ai
Nhất nguyên cứ mộng mơ hoài
Lại còn mong muốn huyên thuyên thuyết hài
 
 
 
Đặng Quang Chính
18.07.2020
10:00
 
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 26 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 383 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9