Giòng sông quê hương
Nuôi mập bọn gian Người Việt hải ngoại thật là hay Sống cứ tàng tàng chẳng chết ai Khi ở trong nước thật chua cay Khi ra hải ngoại thật đắng cay Làm lụng hết mình thân cỏ rác Việc làm từ thiện cứ bôi bác Gánh vác việc chung của tụi gian Nuôi cho chúng mập bán giang san...!
Đặng Quang Chính
Tình một chiều ... Tôi không quên nàng nên tôi còn thấy Nụ cười tươi tay thân mến vẫy chào Mắt thân ái chia nhau tình nồng thắm Vẫn còn đó mối dây liên kết chặt ...! Nhưng có phải ... giấc mơ tôi tưởng thế ...? Bởi có lần đang nói chuyện cắt ngang Không tin nhắn mọi phương tiện đều cúp Vậy làm gì có đồng cảm với nhau ...?! Muốn đồng cảm trước là trao đổi chuyện Dù đúng sai phải nghe ngóng nghĩ suy Dùng tâm ta đừng qui chụp cho người Dùng tâm ta đặt mình vào người đó Nếu đã nhìn, đã nghe và thông cảm Dễ dàng thôi ... ai cũng phải cũng sai Nếu chỉ ta đúng, người ấy cứ sai Cứ sai, đúng ... mãi vòng quay không dứt Em đã nhắn nhưng không đưa tin nhắn Anh phải làm gì ... chẳng biết làm gì Anh không nói ... em gán cho "tình mới" Những đổi trao ... em không đọc ... biết gì? Không trao đổi ... hiểu gì ..."đồ bát nháo" Cứ đoán chừng ... rồi đoán ... "chửi rủa em" Cứ đòi "lock" mà không lời hướng dẫn "Lock" ai đây ... khi không biết làm gì ...?! Thật tội nghiệp ... thân nàng ... tôi cũng thế Chẳng muốn nghe ... biết gì ... đòi thông cảm Chuyện đồng cảm ... chuyện hai người hiểu biết Nếu một chiều ... tình mù quáng hay sao ...?! Nếu mù quáng ... tình trong mơ trong mộng Tôi yêu nàng ... tôi còn thấy ... không quên Nụ cười của nàng ... tâm tình tôi đó Ánh mắt của nàng... yêu mến của tôi...! Đặng Quang Chính 20.06.2021
Thiền tăng Ông nhìn trời đất ông động thiền Ông ăn im lặng ông ăn thiền Ông uống từng ngụm ông uống thiền Ông ngồi gỏ mõ ông thiền đạo Cuộc sống xoay vần thời gian chuyển Lòng người không tĩnh cảnh đổi thay Làm sao tu được trong trần thế Thiền tăng lạc lối, đảo "Thằng điên"...! Đặng Quang Chính
Niềm vui Ôi !... kỷ niệm đó ... một thời xa lâu lắm Nhớ cũng hay ... mà không nhớ cũng hay Người không nhớ vì nặng tình nặng nợ Kẻ được mời ... không đến ... cũng tại DUYÊN Nếu không đến là duyên chưa kịp đến Nếu đến rồi ... duyên đến đó ... chờ thời !... Thời bây giờ … thời chúng ta gặp lại Cất tiếng cười ... hai đứa thỏa niềm vui ...! Đặng Quang Chính 21.06.2021
Thuyền tình Sóng trắng xóa như điên cuồng xóa nát Chiếc thuyền tình nhỏ bé đã ra khơi Ở trên đó hai tâm hồn đơn độc Không tay chèo, bườm đã rách tả tơi ...! Chiếc thuyền đó như chiếc giường ọp ẹp Đã cũ sờn lại không được bảo trì Mền, gối, nệm vứt tứ tung bừa bãi Người cạnh này, kẻ cạnh đó xa nhau Hai người sống tuy chung giường chung chiếu Tuy đồng sàng nhưng dị mộng ai ơi Nói đồng cảm nhưng nghĩ suy khác biệt Tính chủ quan ai cũng đúng chẳng sai Ta là người đâu có phải thánh nhân Nên thỉnh thoảng lỗi lầm ta mắc phải Cuộc đời đó lại xô bồ phù phiếm Chểnh tay chèo thuyền đắm dưới đại dương...! Đã ra khơi trên thuyền cùng một dạ Chẳng hoang mang chẳng ngờ vực ai kia Bụng bảo nhau thuyền tình xa rời bến Nẻo yêu đương phải ý hợp tâm đầu ...! Đặng Quang Chính 21.06.2021
Tình gần Ôi cuộc tình !... cứ là lạ làm sao Lãng đãng mây trôi ... xa cứ như gần Trời thanh vắng ... ôi sao xa, xa tít Mây âm u tay với cuộc tình gần Mây ơi mây ... bạn lòng ta tình đó Tình cứ mơ hồ, trộn lẫn hoang mang Nỗi buồn vui xâm chiếm cuộc tình buồn Tình đã buồn ... tình xa hay gần nhỉ ...?! Tình đã vui ... xa mấy vẫn cứ vui Như tiếng nói giọng cười ... ôi thương mến! Như truyền đạt những nỗi niềm thương cảm Như tiếng lòng hai kẻ mãi reo vui Mây là mây ... mây vẫn lãng đãng trôi Tình là tình ... tình kéo nhau gần mãi Bởi tình người không phân biệt sang hèn Bởi tình người không phân biệt thấp cao Tình tinh khiết cứ như màu trắng đó Nhìn kỹ ra nhiều màu sắc trộn nhau Tình chân thành tình xa cũng như gần Tình yêu đó ... tình con người miên viễn ...! Đặng Quang Chính
Vỗ tay và bướm bay Một thiền sư hướng dẫn đệ tử Hãy nói thế nào là âm thanh Tiếng vỗ một bàn tay là gì..? Người đệ tử tìm hoài không thấy Một năm dài qua thật mau chóng Người đệ tử đã đạt được thiền Bàn tay không vỗ, không âm thanh Ra ngoài tay vỗ, tiếng vô thanh Tôi học thiền không qua thiền sư
Tôi chuyển mình hóa thân con bướm
Bướm lẽ loi trên mặt đá sỏi
Đợi chờ thời vỗ cánh cùng bay
Bướm nơi đây không chuyện bướm ong
Bướm nơi đây "Hiệu ứng cánh bướm" (*)
Một con bướm đập cánh ở Bra-sil
Có thể tạo cơn lốc ở Texas
Một bướm có thể tạo lốc lớn
Nhiều con bướm vỗ cánh một lúc
Một triều đại có thể tan hoang
Mong ước này sẽ thành bài kệ ...!
Ai trong chúng ta sẽ vỗ tay ...?
Tiếng vỗ tay sẽ không vô thanh
Âm thanh vang động bướm sẽ bay
Một tương lai mới sáng long lanh ...!
Đặng Quang Chính
Dệt mối hoan ca Em thuở nhỏ dệt hoa trên bản vẽ Đẹp làm sao đời cứ như tranh vẽ Người thiếu nữ đời học trò xinh đẹp Gặp người yêu đã hết tuổi thư sinh Hai tâm hồn gắn bó nhau làm một Hai trái tim một nhịp điệu hân hoan Đời vui thích mong kéo dài mãi mãi Tay nắm tay ta đi hết đường tình Tranh đã vẽ, đôi mắt em hay mẹ Thương con mình hay mắt lệ đợi chồng Hết chiến chinh đợi chồng xong cải tạo
Cải tạo về lại trông ngóng phương xa
Anh ra đi cách biệt nước non nhà
Nay mẹ mất chỉ còn em trông ngóng
Đôi mắt mẹ ngày xưa trông chờ trẻ
Mắt em nay theo dõi bóng chinh nhân
Đất nước ta còn lầm than khốn khó
Em và anh còn muôn trùng cách biệt
Tranh ta vẽ đợi trông ngày thay đổi
Gặp lại nhau vang khúc hát hoan ca...!
Đặng Quang Chính
Chim yên trời lặng Trời nắng hạ chiều hoàng hôn dần xuống Bóng dáng ai thơ thẩn nhớ thương ai Trời không lạnh nhưng hồn thơ thẩn quá Thuở êm đềm yêu dấu đã qua đi ...! Chim kia ơi ... có nhớ chăng chốn cũ
Quay về đây ... ta đợi mãi nơi này
Lòng hiu quạnh nhớ ai thêm đơn lẽ
Thấu lòng ta ... đừng bay mất nhe chim
Ngày đi nhanh ... hoàng hôn rồi tối đến
Tối đến rồi ... bình minh sẽ theo sau
Niềm thương yêu dấu mình trong cô quạnh
Nỗi niềm kia theo ngày tháng xoay vần
Cảnh thiên nhiên lòng ta hằng ghi khắc
Người yêu ta ... ta đâu ngỡ làm ngơ
Một thuở nên thơ nay đã qua rồi
Giờ nếu mộng ... ta một lần mơ thử
Nhưng thực tế ta không mơ không mộng
Chim trên cành chim trụ ở trong ta
Đôi uyên ương có cùng cành vui thú...?
Chuyện ngày mai sẽ là chuyện tương lai...!
Đặng Quang Chính
30.06.2021
Trăng sáng rạng đông Trăng xưa kia sáng lung linh đồng nội Tỏa ánh vàng hiền dịu xuống cỏ cây Nàng gần tôi tưởng chừng như chạm khẻ Rụng vào lòng thổn thức tiếng yêu anh Sao nồng ấm sao dễ thương đến lạ
Ánh trăng đó hay mắt môi mộng ảo
Nở nụ cười nhốt hồn kín đi hoang
Mặt lim dim gọi đêm khuya xuống chậm
Rồi một lúc trăng kia dường thay đổi
Khoác kiêu sa màu hoa lệ thị thành
Trông diễm ảo ... sao xa hoa phù phiếm
Xa tầm tay tôi với mãi với hoài ...!
Ảo tưởng chăng … trăng gần kề sông nước Như dang tay níu kéo cuộc tình gần Như thương yêu một thuở nào nồng ấm Như vỗ về thuở tình ái lên ngôi Không mơ tưởng ... hãy nhìn vào thực tại Trăng đã vỡ như lòng tôi tan nát Bóng và hình trò gian dối cuộc đời Ngày mai kia như hừng đông trời sáng ...! Đặng Quang Chính 02.07.2021
Đời tị nạn Chuyện li tan chuyện của thế gian Hợp tan là chuyện người trần thế Có đếch gì hay đòi nghêng ngang Có điều gì hay lại cười khan...?! Anh rời xa nước tròn câu hứa Kẻ thất phu gánh vác giang san Mộng xa nước làm điều ích nước Lúc quay về vận nước đổi thay Anh ở nước người đã được chi Sống không trợ cấp là đã giỏi Cuộc sống quay cuồng bởi điều chi Hay say bia rượu và tán dóc...?! Lên mạng Diễn đàn để góp tay Đánh tan dối trá phường gian ác Nêu lên chính nghĩa của miền Nam Điều ấy thật là mong mõi thay...! Anh làm như vậy thật nghênh ngang Dù bọn gian manh công ích anh Cứ làm tiếp tục và cười khan Đời tị nạn tang bồng là đấy...!
Đặng Quang Chính 03.07.2021
Dệt mối hoan ca Em thuở nhỏ dệt hoa trên bản vẽ Đẹp làm sao đời cứ như tranh vẽ Người thiếu nữ đời học trò xinh đẹp Gặp người yêu đã hết tuổi thư sinh Hai tâm hồn gắn bó nhau làm một Hai trái tim một nhịp điệu hân hoan Đời vui thích mong kéo dài mãi mãi Tay nắm tay ta đi hết đường tình Tranh đã vẽ, đôi mắt em hay mẹ Thương con mình hay mắt lệ đợi chồng Hết chiến chinh đợi chồng xong cải tạo Cải tạo về lại trông ngóng phương xa Anh ra đi cách biệt nước non nhà Nay mẹ mất chỉ còn em trông ngóng Đôi mắt mẹ ngày xưa trông chờ trẻ Mắt em nay theo dõi bóng chinh nhân Đất nước ta còn lầm than khốn khó Em và anh còn muôn trùng cách biệt Tranh ta vẽ đợi trông ngày thay đổi Gặp lại nhau vang khúc hát hoan ca...! Đặng Quang Chính 02.07.2021
Tình nàng và tôi Tình cảm của tôi giống ai không ...? Yêu ai tôi cột chặt trong lòng Tri âm, tri kỷ ... và hơn nữa Đồng hành, cùng sống đến ly tan Cột chặt lòng tôi dễ như không Khi yêu chỉ một bông hoa thắm Bướm lượn vờn hoa chuyện nổi sôi Ngựa nản chân bon về một chổ Cột chặt lòng ai không phải dễ Đồng hội, đồng thuyền nước cứ trôi Nhưng lòng người khác sao nhiều bến Có lúc sang ngang chẳng báo ai Chuyện đời dễ khó duyên nào biết Đã có duyên rồi nợ đến đâu...? Hợp tan chuyện của đời là thế Như đóa Phù dung sớm tối tàn Tình cảm ai kia có giống tôi Yêu nhau ta cứ cùng nhau đến Một lúc thương yêu có nệ hà Đời người rồi cũng chóng đi qua...! Đặng Quang Chính 27.04.2021
Tượng đài Nghe lập tượng đài tôi hết hồn ...! Trong nước dân nghèo không thấy giúp Tượng đài kia nọ cứ xây thêm Dịch bệnh chưa xong, địch tượng đài Dịch lây lan đến tận nước ngoài Gần đến bầu cử ông xây dựng Đánh tiếng ta đây tượng được xây Họp bàn xây dựng trong bí mật Hội nghị Thành đô cũng một tuồng Ngược với ý dân ông phải dấu Bán nước buôn dân phải nín khe Góp ý thêm lời ông chẳng "ke" (care) Thôi rồi đất nước còn gì nữa Lớp tuổi cao niên sức còn đâu Hậu duệ đi sau làm chuyện tắt Thập thò thậm thụt chuyện gian manh ...! Gian manh nhưng tiền không có tanh Kêu gọi đồng hương với hội đoàn Ủy ban xây dựng ai bầu đó ...? Có nghĩa gì đâu cứ góp tiền ...! Đặng Quang Chính 08.07.2021
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: