dangphuong đã viết:
Áo xưa
Sợi tóc nào rơi xuống mắt môi
Trăm năm giam hãm cả hồn tôi
Bài ca héo hắt cung trầm bổng
Tiếng hát lênh đênh sóng nổi trôi
Vàng võ lá thu bay tiễn biệt
Lưa thưa mưa hạ rớt chia phôi
Áo ai trong nắng ngang qua phố
Ngơ ngác sầu nghiêng rượu cạn rồi …!
dp
MẤT ... Bây giờ mãi mãi lạnh làn môi?
Và lắm tủi hờn khuấy đảo tôi?
Bởi những ngây thơ trên sóng vỗ
Vì từng khờ khạo giữa dòng trôi
Mùa xuân nỗi nhớ về ươm trứng
Tiết hạ niềm thương đến hóa phôi
Nên vẫn lênh đênh hoài biển mộng
Mà người thì đã bỏ đi rồi
tonnuthihanh
TIỄN Nghe gió đông về buốt lạnh môi
Tâm vùi nên tự xót thương tôi
Bơ vơ cuộc sống hoài chìm nổi
Lạc lõng phận đời mãi cuốn trôi
Ước ý ngày xưa đà hoá sắt
Mơ hồn hiện tại phải thành phôi
Mới mong hạnh phúc thôi trăn trở
Yêu dấu tìm quên bởi mất rồi
tonnuthihanh
TỰ TRỌNG Xót xa vừa chạm tới vành môi
Nghe khổ đau về xô ngã tôi
Có phải vì thương hoài nhớ đến?
Hay là bởi mộng khiến mơ trôi?
Con tim bảo hãy như là sắt
Khối óc kêu rằng phải tựa phôi
Để giữ trong lòng người phụ bạc
Chút lòng tự trọng thuở phai rồi
tonnuthihanh
HY VỌNG
Khi mà đã chạm được đôi môi
Cuộc sống sẽ là trói buộc tôi
Chồng vợ đồng lòng hạnh phúc chảy
Phu thê bất nhất nụ cười trôi
Giữ duyên suốt kiếp hoài thai nghén
Gìn nợ trọn đời mãi kết phôi
Ươm mộng danh gia tròn đạo nghĩa
Tương lai hy vọng sáng thêm rồi
tonnuthihanh
TỰ TRÁCH
Nhấp giọt cay vào, thấy đắng môi
Đường đời chua chát, tận hồn tôi
Điêu ngoa thiên hạ, như sông lặng
Giả dối nhân gian, tựa biển trôi?
Ngoài mặt tưởng rằng nên đậu hạt
Trong lòng chẳng nghĩ phải ươm phôi
Thế nhưng tất cả đành ôm hận
Than trách tình riêng, cũng lỡ rồi
tonnuthihanh
TÌNH CHỒNG VỢ Trang điểm son hồng để đẹp môi
Áo quần tề chỉnh vận vào tôi
Bởi mơ ước dáng hình luôn thắm
Vì giữ gìn duyên nợ mãi trôi
Hy vọng hôn nhân bền sắt đá
Mong chờ gia đạo chắc thép phôi
Phu thê kết tóc trăm năm sống
Tròn vẹn màu yêu, thỏa nguyện rồi
tonnuthihanh