CHỢT NHIÊN ...
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 15 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 224 bài trong đề mục
dang son 20.11.2011 12:06:16 (permalink)



BÀI MỘT.
( Viết cho Biển )



_______________________________




Sáng sớm.

Trời lạnh - Thức dậy làm được khối việc.Nghĩ đến Biển.

Biển có nắng như niềm vui.
Có gió vi vu thổi cát - Trong cát có ẩn chứa vài nỗi buồn nào đó không
thố lộ được.

Những nỗi buồn hình như,lắm lúc, có những cái tên không có tựa.

Ra thăm Biển - Ngồi xuống bãi cát ,lắng nghe gió vi vu,lắng nghe tiếng
sóng biển.

Và nghĩ đến nhiều điều để nói và không nói.





đăng sơn.fr
#1
    dang son 20.11.2011 12:14:58 (permalink)




    ..


    BÀI THỨ HAI
    ( Tuỳ Khúc và Biệt Khúc )



    ____________________________




    Người ta có nhiều điều để đến vơí nhau.

    Đến vơí nhau từ vài điểm khởi đầu ,từ một ánh mắt,một nụ cười.

    Người ta có nhiều điểm khá phù hợp để có thể yêu nhau.

    Và qua tháng năm.Tình yêu cũng giống như một món đồ có ghi thời hạn hết sử dụng.Nói như thế ,có nghĩa là tình yêu bị mài mòn bởi những điều không thể tránh được trong cuộc đời.

    Người và người quay đi.Tình yêu như gió thoảng nằm lại,chường mình trên bãi cát quạnh hiu.

    Biển muôn đời vồ vập cát bằng những đợt sóng lên xuống. Sóng xoá nhoà những dấu chân của những cặp tình nhân đã có một thời yêu nhau.





    đăng sơn.fr
    #2
      dang son 24.11.2011 23:35:03 (permalink)




      ĐOẢN KHÚC.....

      ________________________




      Không có nhiều thì giờ lắm đâu nhưng ta vẫn rất vui khi gặp nhau,phải thế không ?

      Thời gian xem thế mà như chớp mắt.Mới ngày nào bé tí,thơ dại trên đường đến trường học,mắt bỡ ngỡ với tia nhìn sợ sệt và đôi khi khóc oà vì lần đầu bỡ ngỡ xa lạ ở ngưỡng cửa lớp mẫu giáo - cứ làm như sau cánh cổng của ngôi trường là cách lìa cha mẹ -Mới ngày nào,tuổi mới lớn với những dấu chân trên đường,chỗ này,chốn kia....


      Rồi những con số trên tờ lịch,rồi thêm tuổi biết buồn vui,ngơ ngẩn vào đời.....

      Tất cả,đôi khi nhìn lại,tưởng như một giấc mơ.Dài và ngắn.
      Dài như những đổi thay giữa đời.
      Ngắn như những ngỡ ngàng,nuối tiếc những kỷ niệm đẹp đẽ đã cuốn nhau đi mất.

      Không có nhiều thì giờ cho một buổi sáng đầy ứ công việc.Vậy mà,cũng như một lời hẹn ước gặp nhau.

      - Ra quán nước nói vài câu không ?
      Cô bạn gật đầu.

      Cái quán đông người sáng chủ nhật,người ngồi đọc báo,đầu chúi xuống trang giấy và ly cà phê,người ngồi tư lự ngó ra cảnh náo nhiệt bên kia đường... Vẫn còn vài cái bàn trống ở cuối phòng,đủ yên ổn để mình ngồi xuống gọi ly cà phê đậm.

      Em nhìn tôi,vẫn nụ cười và tia mắt như thầm hỏi,nghịch ngợm.Em kể cho tôi nghe những việc của buổi sáng,buổi chiều và những góc tối cô đơn....Tôi kể em nghe về những mẫu chuyện bình thường và không bình thường của đời sống.Những vui,những buồn phải có và nên có trong đời riêng.

      Có một thứ gì riêng,rất riêng giữa chúng ta.Ngôn ngữ,những điều cần thiết và không cần nói.
      Cho đến một lúc - khoảng khắc - ngắn ngủi,tôi buột miệng nhắc về những cuộc gặp gỡ,trò chuyện giữa tôi và vài người bạn gái khác .
      Có một thứ gì đó rất nhẹ nhàng,đầm ấm trong cách thức cư sử giữa các người bạn khác phái và tôi.Đã nói,chia sẻ với nhau một góc đời,góc ngày...Những nụ cười,những ánh mắt và nét uyển chuyển trong câu chuyện làm mình vui vui và cảm thấy đời sống được nhẹ nhàng đôi chút.

      Vậy nhé.Mặt bàn,ly cà phê ấm.Nụ cười và nỗi dịu dàng giữa chúng ta.

      Ít ỏi thì giờ quá.
      Thôi hẹn kỳ khác.Ở góc quán.Ở đây,trên những dòng chữ này và ở một chỗ riêng biệt nhất trong nhau.

      Hẹn và hẹn.......




      đăng sơn.fr
      #3
        dang son 30.11.2011 02:19:19 (permalink)





        ..



        TƯởNGTUợNG.



        _________________________





        Đã có vài lần ở chốn hẹn cũ
        Ta đã thử đi tìm màu hạnh phúc
        Trong hơi thở em
        Giữa nụ hôn êm


        Và cũng đã có vài lần
        Tình yêu không còn trở về chốn hẹn cũ

        ..Và từ đó
        Tôi không còn biết màu hạnh phúc là gì và ra sao nữa - Em đừng hỏi gì để có một câu trả lời,tôi thật tình không biết.Hình như hạnh phúc không có màu ( chỉ là tưởng tượng mà thôi )

        Tưởng tượng để thấy mình ướt từ một cơn mưa trên phố núi.....



        nđs.
        #4
          dang son 05.12.2011 01:33:09 (permalink)



          ..




          VIẾT CHO MỘT BÀI HÁT.





          _______________________________________





          Lảng vảng như sương mù
          Và bay như chim biển
          Thả cánh những mù thu
          Cho hồn ai miên viễn....



          Bài hát mang âm điệu boston đã có lần theo những nhịp chân lang thang trên phố đêm.Một chút lạnh,một chút gì đó lãng đãng say như ngụm bia cuối trong ngày...Chợt nhớ về nơi hẹn cũ,chợt nhớ về những kỷ niệm tưởng đã quên dấu trong một tình khúc ai hát...Nhạc Họ Trịnh và màu tím của thời cắp sách từng ngày đi về.Có những ca từ buồn bã,chán chường,tuyệt vọng của kiếp người.TCS không viết Khúc Thụy Du với lời thơ Du tử Lê.Và ta,ta đã không mấy thích nhạc của người ( trừ Biển nhớ - Diễm Xua - trừ .....) nhưng lại buồn bã với những ca từ diễn đạt.Quán cà phê Khúc thụy Du mở cửa,nếu để toàn nhạc TCS,thì ta sẽ chạy trốn sau dăm bản...Thật đấy chứ.Một khoảng khắc trong một ngày,mình cần vui buồn lẫn lộn như trời đang nắng chợt mưa rơi.Nhưng nếu mưa cả ngày thì sao ?!

          Có điều gì không ổn trong những ngăn kéo kỷ niệm vậy ?.Tình yêu là những xung đột của tâm hồn và tạo nên những ảo tưởng...Có phải thế không, khi những người nghệ sĩ thích được cô đơn miệt mài sáng tác trong đêm vắng ? Một chút gì để nhớ,để thương.

          Cánh chim biển nhỏ bé ơi! Hãy bình an mà bay và ta hẹn gặp nhau trong những bài viết khác ở những trang Em và tôi.Những cuộc daọ chơi,những buồn vui vẫn đầy kỳ thú trong những ngày tháng như thế này....



          đăng sơn.fr

          ( Buổi tối trời mưa ở Pháp )
          #5
            dang son 06.12.2011 13:11:38 (permalink)




            ..




            Ở MỘT NƠI XA LẮM ...




            ________________________________________





            Có những cơn mưa rất dai dẳng.
            Trái đất cần mưa,con người cần mưa.Điều này là chuyện dĩ nhiên,ai chẳng biết.

            Có điều mưa quá thì buồn,lạnh.


            Bạn tôi đang buồn.Không phải vì mưa.Mưa chỉ là một cái cớ nho nhỏ như bụi bay vào mắt.Có chút xốn xang,có chút khó chịu.Cứ như thế một chút rồi hết.

            Bạn đang buồn,bạn sợ thấy mình trơ trọi với cái một mình nên bạn đến rủ ra quán nước.Ngồi ở quán,chỗ cái bàn sát cửa kính và cùng nhìn ra một góc phố đầy mưa.Bạn im lặng một lúc rất lâu.Tôi cũng giữ im lặng để lắng tai nghe những bài nhạc Blue rên nhè nhẹ,tiếng saxo và tiếng dương cầm chạy như mưa.Ly cà phê ít đường đăng đắng.

            Cuối bản nhạc,bạn ngẩng lên nhìn tôi :

            - Hình như mấy thằng cha viết nhạc đang thất tình.Họ viết nhạc buồn quá.Lúc này,tớ sợ nghe nhạc việt,bản nào cũng lèo nhèo rên rỉ..Em bỏ anh ,anh bỏ em... Nản thật.

            - Thì chọn nhạc rock mà nghe

            Bạn tiu nghỉu :

            - Rock thì ồn ào quá.Mà này,lời lẽ của nhạc rock Mỹ không có bóng trăng mùa hạ và không kể về những nỗi im lặng trong sự lãng quên....

            - Nhiều khi nhớ cũng là một điều tốt cho cái bộ nhớ

            - Và lắm khi nhớ quá nhiều quá cũng có hại.


            Tôi không hiểu bạn nói vơí cái ngầm ý nào nên hỏi lại :

            - Quên gì và nhớ gì ?


            Bạn tôi gọi thêm hai ly bia và hai cốc cà phê.Bạn lắng nghe một bản nhạc chơi kiểu pop của James Blunt.Bài hát kể chuyện một người tình hay mơ mộng và có vẻ thả mồi bắt bóng.


            Bạn cụng ly vơí tôi và nói trong ánh mắt chìm ở cuối đáy ly :

            - Bạn nghe rõ lời lẽ của bản nhạc vừa rồi không ? Lời dịch qua tiếng việt như thế này nè :


            ... Em cứ là bóng trăng đêm của mùa hạ
            Em cứ đi tìm một tình yêu của em và không bao giờ có thật
            Tình yêu em dành cho hắn chỉ như cái bóng đêm ma quái
            Những dòng chữ,những bài thơ,những bản nhạc tình của hắn không bao giờ dành cho em
            Chỉ có tình tôi cho em là thật
            Nhưng có điều tình tôi dành cho em đã làm tôi mỏi mệt.
            Và tôi biết...Sẽ có ngày tôi phải quên em.....






            Tôi nhìn bạn.
            Và tôi nghĩ tôi có thể hiểu bạn mình vơí cái tình yêu mà hắn đang có.


            Chợt nhiên..
            Chợt nhiên,tôi thấy buồn theo bạn mình ở quán nước khi nhìn mưa bay....









            đăng sơn.fr
            #6
              dang son 07.12.2011 13:03:49 (permalink)







              NGÀY QUA NGÀY.




              ________________________________





              Năm tháng trôi nhanh.
              Quay đi quay lại,thấy những vòng tròn mang tên thời gian trôi.

              Thời gian vừa là một sự trừu tượng và cũng là một thực thể.Khi ta đứng đợi một chuyến xe bus,ta lóng ngóng thấy thời gian đi chậm cho đón được chuyến xe hiện ở đầu ngã tư đường.Khi ta tất bật,đầy ấp những công việc,ta bỏ quên thời gian.

              Đêm qua,làm xong mớ giấy tờ,ngồi thong thả trong góc bếp đọc lai rai mấy tờ tạp chí,cái đĩa hát chạy đến bản " Ngày mai,trời tối vội vàng " của một người nhạc sĩ quen thuộc.Trong câu viết của anh ta có những mối tình vội vã như cơn mưa rào.Anh viết cho những cuộc tình thoáng chốc.Đến rồi đi...

              Hình như thời gian tàn nhẫn có cách thức vùi sâu những mối tình vào quên lãng.

              Tình yêu nào rồi cũng như cánh chim.Bay,bay .Một khi tình yêu đã bay đi và tan loãng vào cơn lốc bụi mang tên thời gian thì tình yêu không bao giờ trở lại nữa.


              Ngừng trang báo dở dang,mở cuốn bloc note để viết những dòng này,tôi cảm thấy không vui.





              đăng sơn.fr
              #7
                dang son 08.12.2011 13:01:31 (permalink)
                ..




                [size=3]
                NGỌT.





                _______________________




                Ngọt thì có nhiều thứ ngọt khác nhau.
                Ngọt lịm,ngọt ngào,ngọt và ..ngọt.

                Ly cà phê thứ hai của tôi đang ở trạng thái thứ nhất - có nghĩa là ngọt lìm lịm.Quá ngọt vì tôi lơ đễnh ,lỡ tay cho vào ly hai viên đường thay vì chỉ một viên để nếm được chất đắng nhè nhẹ của mùi cà phê.
                Nghĩ mà buồn cười khi uống cà phê,có người nào đó đã thốt lên câu : " Tình yêu cũng giống như một ly cà phê.cà phê nguội tượng trưng cho một thứ tình yêu đã nguội lạnh.uống cà phê hơi đăng đắng thì sẽ nếm được cái hương vị bùi ngùi của tình yêu..."

                Đã không phải là người nghiện cà phê để có thể viết một bài tán phiếm về cà phê và cũng không phải là một chuyên gia về tình ái nên tôi chẳng thể nào biết cái hương vị của T.Y khi uống cà phê không có đường.Ly cà phê của tôi luôn ít đường và để nguội xong mơí uống.

                Thời ấy,người ấy hỏi tôi trong quán nước :

                - Sao anh không uống khi cà phê còn nóng ?!

                - Vì anh sợ nóng

                - Người ta hay thích uống khi còn ấm

                - Kệ người ta,anh chỉ là anh

                - Anh kỳ cục.

                - Cà phê nguội chả sao;miễn tình của anh đủ nóng là được rồi.


                Tôi đành trả lời như thế để thấy mình ngọt lìm lịm,tôi ngồi bên người để nhìn ra ngoài cửa quán,để ngắm những hạt mưa rơi.Ở đầu một ngả phố có những cặp tình nhân đi dạo dưới những chiếc dù đủ màu sắc.Quay sang nhìn người,thấy mắt môi người ngọt.Thấy bờ vai tròn cũng ngọt.Và tôi thử ngọt ngào khen người.Tôi thêm đường cho ngọt ngắt vào lời khen ( có nghĩa là tôi đang nịnh nọt người ).Theo sự tính toán của tôi,khi mình nịnh người yêu thì mình chẳng mất gì cả.Mình chỉ có lợi mà thôi,vì người xưa hay nói : Lời nói chẳng mất tiền mua - Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau.

                Tôi chẳng lựa lời gì cả,vớ được câu nào thì tôi phang câu đó.Chẳng hạn,nói theo kiểu nhạc sến thì tôi khen đôi mắt người đẹp và tôi muốn chết đuối trong mắt người.

                - Anh xạo !

                - Môi em đẹp,êm,dịu làm anh phải say.

                - Anh xạo nhất thế giơí.Xí ! Xí !


                Tôi ngẩn ngơ vi chẳng biết " xạo nhất thế giới " là thế nào.Chẳng có giải quán quân nào cho những kẻ biết yêu nhau cả.Ai nói gì thì nói.Tôi nói điều tôi muốn nói để đôi mắt người nồng nàn nhìn tôi giữa chiều mưa bay.Hình như tôi thấy thời gian ngừng lại khi tôi hôn trên bờ môi của nàng bằng mắt.Ở cái thành phố chật chội và cổ lổ sỉ ấy,người yêu không nên hôn môi nhau trước thiên hạ.Tôi biết chờ đợi khi đưa nàng về nhà ở một góc buổi tối,để nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn và rất ấm của nàng.Tôi hà tiện thời gian khi nói và thích nói bằng nụ hôn.

                Những lời khen ngòn ngọt lúc ban chiều đã là những viên đường cho tình yêu thêm ngọt.Nụ hôn của người trả lại cũng ngọt.Lịm ! Say khướt ! Hình như,những lúc như thế,tôi quên cả trời đất,quên những ly cà phê nguội ngắt hoặc quá dở, vì đã lỡ tay nhiều đường....


                Thời gian theo thời gian.

                Sống ở một nơi xa.Đôi lúc uống cà phê nguội,ít đường hay nhiều đường,tôi chợt nhớ.Chợt nhiên...

                Chợt nhiên....







                đăng sơn.fr
                #8
                  dang son 12.12.2011 00:17:21 (permalink)





                  ___ ĐẮNG ____________







                  Đắng như một món canh rất đắng.Người ta nói thuốc đắng đã tật.Thương cho roi,cho vọt.

                  Người ta hay dùng những phương thức lấy độc trị độc.Vậy mà...

                  Không phải cái gì cũng đúng 100%.Không phải cái gì cũng đúng khi dùng phương thế đảo ngược.Khi buồn phiền chuyện gì quá độ,không thể nào dùng sự buồn bã để thoát khỏi cơn phiền muộn.Người ta đi tìm nguồn vui.Nguồn vui có thể tạm bợ trong chốc lát nhưng cũng giúp được cho sự khuây khoả.

                  Trong tình đời và tình người,khi gặp phải và phát hiện ra một người bạn xấu,không thật lòng,người ta không muốn kết thêm bạn.Người ta như một con chim bị săn,thấy cành cây cong cũng đâm ra sợ...

                  Ly cà phê quá đắng cũng không thể nào ngon hơn.
                  Một tình yêu quá đắng cũng không thể nào dịu hơn.


                  Đắng thêm cay sẽ là một bản nhạc tình rỉ rên.Không thể nào sến hơn kiểu sến.


                  - - -


                  Chiều nay.Mùa đông.Thấy lòng mình đắng.Đắng trên dòng chữ,đắng trong lòng người.





                  đăng sơn.fr
                  #9
                    dang son 13.12.2011 12:24:04 (permalink)






                    ..




                    * LỜI CHÀO TỪ MỘT MÙA ĐÔNG XA XỨ.


                    ______________________________________________





                    Thời gian trôi nhanh lắm.Những muà đông trên xứ người cũng vùn vụt.Trời có tuyết hay không có tuyết vẫn lành lạnh.Có đôi lúc thấy lòng mình thổn thức,thấy lòng mình không ổn khi ngồi thu mình trong một cái góc quán và im lìm nhìn ra đường phố.

                    Chợt nhớ về nơi mình đã ra đi.Nhớ để chẳng thể nào quên.Ngày ấy đã có bạn bè nơi trường lớp,đã có vài mối tình thơ.

                    Nhớ cất ở chỗ nào ? - Có lẽ đành dấu nỗi nhớ và kỷ niệm vào một bài thơ :



                    TIM TÍM MỘT THỜI EM




                    __________________________________



                    Em đã một thời thu áo tím
                    Tôi vàng vọt ngơ ngẩn đứng chờ em
                    Chiều đủ dài cho tình ai thắt bím
                    Chỗ đi về thấp thoáng nỗi lặng yên

                    Em đã có ngày nào ngây thơ lắm
                    Tôi thẩn thờ,xe đạp mệt chờ em
                    Con dốc ấy níu chùm hoa - thinh lặng
                    Cứ dục tôi đánh bạo nói lời yêu

                    Thời áo trắng trước cổng trường ngơ ngẩn
                    Bức thư tình lỡ ướt mối tình ai
                    Ai không tỏ nỗi niềm làm sao biết ?
                    Ai hững hờ thơ thẩn rụng tim ai...



                    đăng sơn.fr



                    ____________________

                    #10
                      dang son 25.12.2011 16:37:31 (permalink)






                      .




                      LẠNH Ở ĐÊM


                      _______________________________________





                      - Làm cái gì mà đứng ngơ ngẩn ngoài vườn một mình ? Bộ có gì buồn sao ?


                      Người bạn quay lưng lại,nhìn vào căn phòng khách rộng.Mọi người đang cười vui giữa tiếng nhạc,đèn xanh đỏ,tím vàng nhấp nháy rực rỡ từ cây thông mừng lễ,những cành thông phủ dây trắng màu tuyết và được treo đầy những tấm cartes chúc tụng,những gói quà bọc đỏ nằm sắp lớp bên dưới như đang gọi mời.

                      Từ tiếng đàn thùng của bản nhạc tên " Đêm yên lặng ",tôi nghe bạn nói nhỏ :

                      - Mỗi lần ,ở đêm giáng sinh lại nhớ...

                      Bạn nói như thế rồi nín bặt.Bạn rủ tôi mở cổng vườn để đi dạo .
                      Đáng lẽ,tôi từ chối vì cái bóng tối đang nhả sương mù đầy ở góc đường bên kia.Chẳng hiểu sao,tôi gật đầu.Thế là đẩy cánh cổng sắt để theo bạn ra đường.
                      Kéo cao cổ áo,tránh luồng gió gây gây,nhìn bạn co ro đứng lại châm điếu thuốc,tôi thấy bầu không khí nặng nề.Muốn hỏi bạn một điều gì để bạn tâm sự - Bình thường,tôi thích nỗi yên lặng giữa hai người đàn ông bạn hữu.

                      Tôi còn nhớ có lần đọc một đoạn trong một quyển sách nói về sự khác biệt giữa đàn ông và phụ nữ : Đàn bà,với sự nhạy cảm của họ,họ cần kết bạn và cần tâm sự để diễn đạt.Đàn ông thì khác,họ ít có thể thở than dễ dàng vơí những giọt lệ như nữ phái.Họ e dè trong những cái vụng về của mình...


                      - Ông lạnh không ? Hay là ông cứ quay lại vào nhà cho ấm ? Mọi người đang vui,tôi cũng đang thích đi bộ một tí cho dãn chân.Cả ngày ngồi ở văn phòng đã thấy ngưá chân cẳng...


                      Bạn tôi quay sang để nói như thế.Ngó thấy ánh mắt bạn tối và có điều gì đó buồn bã,tôi lắc đầu :

                      - Cái mặt bạn đang hãm tài lắm.Hay đang bị cô ấy bỏ rơi ? Đang thất tình và chán đời.Phải không ?


                      Thấy bạn mình không lộ vẻ giận hờn gì,tôi tiếp tục phang hắn :

                      - Đã bao lần,tôi đã rù rì nói vơí ông rồi. Quên hắn đi. Hắn không phải là của mình.Hắn thuộc về người ta...

                      - Biết rồi.Khổ lắm,nói mãi ! Càng muốn quên thì lại càng nhớ .Phải làm sao ?


                      Ơ hay ! Ai biết phải làm sao ? Chuyện ai nấy xử.Chỉ biết bạn mình đang yêu một kẻ đã có gia đình.Yêu để mà yêu dù biết là không thể được.Cô ấy vưà yêu chồng vơí một thứ tình nghĩa đã mòn sáo,cô ấy chỉ có khoảng 60 % điều hạnh phúc bên chồng.Bạn tôi có lần tâm sự : " Tình yêu theo thời gian ,có sự mòn nhẵn để chỉ còn lại là một cái thói quen .. "

                      Tôi đã khều bạn mình :
                      - Thói quen hay không,không cần biết.Chỉ biết người ta không phải của mình thì thôi.Đừng chạm đến.

                      Bạn lừng khừng :
                      - Cô ấy và tôi gặp nhau và yêu nhau. Trái cấm có thể làm ta háo hức.Bạn có biết trái cấm có hình dạng và màu sắc ra sao không ?

                      Tôi lắc đầu,nghĩ đến chuyện Adam yêu Eva và phạm tội.Trong kinh thánh,người ta nói đến trái cấm và có hình vẽ một con rắn quấn trên cành cây ,rắn thè lưỡi nhìn trái cấm.


                      Giữa những tiếng gót giày vang trong đêm vắng,tôi quay sang bạn đang ném mẩu thuốc lá vào một bụi cỏ đẫm ướt .Hỏi bạn :

                      - Nè.Đêm nay,cục " trái cấm " của ông đang làm gì ?

                      Bạn ngẩng mắt ngó lên khoảng cây trùi trụi lá :

                      - Nàng đang yên vui bên chồng con và gia đình.Hôm nay là ngày sinh nhật của hắn.

                      - Có gửi quà cho nàng không ?

                      - Có.Gửi tình ở trái tim mình.


                      Tự nhiên thấy phì cười.Những kẻ yêu nhau,xa nhau hay có chất sên sến,cải lương trong câu nói.Chả biết khi yêu nhau,nhịp đập của trái tim mạnh đến cỡ nào ?

                      Bạn thấy rùng mình lạnh.Bạn kéo tay tôi :

                      - Nè ông .Mình quay lại về nhà.Đêm nay,tự nhiên tớ muốn say ,say.

                      - Ừ thì về. Say để làm gì ?

                      - Để quên.Rồi mai lại tỉnh và lại nhớ.Ông thấy tôi khùng không ?

                      - Ừ.Hơi tưng tửng khùng khùng.Ai bảo dại ?!


                      Bạn tôi nổi cơn chướng để rủa xả :

                      - Bộ ông chưa bao giờ yêu và đau khổ vì tình há ? Tôi ghét mấy thằng nói cứng như ông .


                      Tôi hứng cơn cạu cọ của bạn và cãi :

                      - Rồi mày sẽ phải quay đi và quên.Mày sẽ kiếm con mụ khác để được thất tình thêm một lần nữa.


                      Bạn choàng vai tôi,vẻ âu yếm sau khi hạ hoả.Giọng bạn ướt và yếu xìu :

                      - Ừ.Có lẽ ngày mai tớ sẽ viết cho nàng vài chữ ở mail.Viết như sau : " Thôi thì thế - Anh muốn ra đi và quên được em "


                      Tôi nhìn vào mắt bạn và biết bạn đang nói dối mình.


                      Trở lại phòng khách đang ấm áp người,tôi nghe tiếng nhạc chạy đến bài : ....Con quỳ lạy Chúa trên trời,sao cho con lấy được người con yêu ... Quay qua ngó thằng bạn thân.Hắn cười cười.Buồn !




                      đăng sơn.fr
                      #11
                        dang son 31.12.2011 23:36:52 (permalink)


                        __




                        đoản KHÚC




                        _______________________




                        Muốn viết vài hàng ngắn để giả biệt một ngày cuối năm.

                        Biết như thế,biết thời gian trôi rất nhanh và thời gian sẽ không bao giờ quay lại.Thời gian như có bàn chân chỉ để chạy,để phóng mình về phía trước.

                        Viết những hàng chữ này khi bóng chiều dần tàn giữa cơn mưa phùn.Trời lấm tấm lạnh.Bản nhạc có tiếng mưa đang nghe cũng thấy rã rời.

                        Này buổi chiều cuối của một năm đang sửa soạn cũ ơi ! Từ biệt nhé.

                        Những bóng dáng của những người bạn cũ ơi,đã lâu rồi,không còn thấy nhau ! Thôi thì giã biệt trong một góc ký ức nào đó.

                        Những tình cảm - nếu có thể nói - trong những con phố ảo -ơi ! Cũng xin giã biệt ( vì biết rằng thời gian và tình cảm mơ hồ nào đó sẽ vẫy tay rời.... )

                        Ra đi hay ở lại chỉ là một câu chuyện mang tên thời gian.

                        Thời gian ơi ! Có khi ngươi làm ta có điều buồn.





                        đăng sơn.fr


                        * adieu - sois heureux
                        #12
                          dang son 02.01.2012 15:57:25 (permalink)





                          CỨ NHƯ THẾ MÀ CHỢT NHIÊN.

                          _____________________________





                          * Cô Passenger đã viết :

                          " Có nhẽ...sang năm mới...tôi phải chạy đi học từ cái ông nhà văn kia cách viết " những lá thư tình dài nhất thế kỷ "...Để dành ! "
                          (hmm, chỉ mong cụ ông của tôi thọ đến lúc đó!)



                          Và xem như chưa hả cơn,cô in lại một đoạn nguyên văn như sau :

                          ** Passenger là tên của một nữ phái ư ?
                          Mà nếu là phái nữ thì cách viết " Những bức thư tình dài nhất thế kỷ " sẽ rất khác cách viết của đàn ông. Điều này e rằng hơi khó vì đàn ông và đàn bà yêu rất khác nhau. ( nđs )

                          * Khác như thế nào ạ ?
                          (hmm, có thể ở chỗ "chợt nhiên" chăng?)

                          ** Passenger
                          ____________________________________





                          Thử trả lời để khỏi Chợt Nhiên :


                          Thường thì có nhiều cách để viết một lá thư tình ( miễn là mình thấy mình rung động và yêu thật sự )

                          Nhớ có lần xưa,tôi bị một cậu bạn nhờ vã để viết một bức thư tình bằng pháp ngữ để hắn tán tỉnh một nàng người đầm. Tôi thấy khó chịu và vô duyên lắm.Dĩ nhiên là tôi bắt bẻ và tra tấn gã bạn ấy để xem hắn " yêu " nàng ra sao mà có thể viết.

                          Sau khi nghe hắn xì xèo ca vọng cổ nói về sự nhung nhớ não nề thì tôi thảo cho hắn một lá thư.Đó là một lá thư tình " dở nhất thế giới " mà tôi đã viết cho dù có đầy đủ lời lẽ thương yêu nồng nàn.Dở vì lời viết ấy không đến thẳng từ trái tim của mình.Từ đó,tôi thề là sẽ không bao giờ viết thư tình kiểu khóc thuê,gào mướn nữa.

                          Bây giờ,tôi xin đề cập đến chuyện viết thư tình kiểu của giống đực - đàn ông.

                          Trước khi viết thì ta xem xét các điều ắt có và đủ để xem đối tượng của mình thuộc diện nào.

                          Giả tỷ , cô ấy thuộc type người có tâm hồn ăn uống và thích hưởng thụ thì tôi sẽ viết như sau trên một trang giấy có kèm cái menu thực đơn :

                          " Em thương !

                          Anh đang thấy thiếu em và nhớ em.

                          Để biết cái độ nhớ ấy ra sao thì em chỉ việc nhịn ăn thử một ngày, nghe tiếng bao tử,dạ dầy sôi sùng sục thì em sẽ biết là cơn nhớ của anh cho em cũng như thế.Để có thể say sưa yêu nhau,anh hẹn em ở trước cửa nhà hàng tên...... ( địa chỉ rõ ràng... )

                          Anh hy vọng lá thư này sẽ làm giảm cơn đói khát từ tình anh trao em.




                          Cũng may,trong đời tình ái phẳng lì của mình,tôi đã chưa bao giờ viết một lá thư sặc mùi đồ ăn như thế.Vì thích văn chương nên tôi hay ngã vào khung trời thơ văn của nàng khi nàng biết viết văn ( kiểu vui vẻ,dễ thương ,tình tứ như style của Ntth chẳng hạn).

                          Và khi viết thì dĩ nhiên,tôi rất nhẹ nhàng và tình.

                          Để kiểm chứng điều này,xin các bạn chạy sang đề mục mang tên : " Như những bức thư tình dài nhất thế kỷ " thì sẽ rõ.


                          ------


                          Còn nói về việc và cách viết thư tình kiểu phụ nữ thì tôi chưa bao giờ thử ở cái thế giới ảo hoặc phố ảo này.

                          Tôi cũng muốn thử lắm và tôi có một ý kiến.

                          Giả thử mình là một cô hành khách ngồi trên một chuyến xe lửa.Để làm ngắn đi thời gian thì tôi viết theo style của
                          cô Passenger :

                          "...Now just be gone..."
                          On the train.





                          Chao ơi !

                          Những bức thư tình đẹp nhất là những bức thư ngắn và gọn.Ta tiết kiệm được thì giờ để có thể yêu nhau dài lâu.




                          đăng sơn.fr



                          ______________


                          #13
                            dang son 07.01.2012 01:45:44 (permalink)


                            ...


                            YÊN TĨNH.


                            ____________________________




                            Yên tĩnh giữa sự náo động là một điều cần thiết.

                            Sống giữa thành phố nhộn nhịp người và xe cộ.Đi ra đi vào những thương xá nhấp nháy đèn.Đôi khi thấy lòng mình bị náo động theo những bảng hiệu quảng cáo tiêu thụ.

                            Chợt nhiên thèm một chỗ ngồi.Thu mình nhỏ xíu xiu trong một góc.Đọc một điều gì đó rất an nhiên ,khuây khoả.

                            Mở cặp táp,lôi ra cái bloc note,hí hoáy viết một vài điều cho mình,cho người.Viết đã là một điều cần như hơi thở của sự sống.

                            Chợt nhiên có ý tưởng mà viết - Như một cách trải lòng.

                            Chợt nhiên - Cứ như vậy mà chợt nhiên.






                            đăng sơn.fr
                            #14
                              dang son 07.01.2012 02:21:45 (permalink)



                              ..





                              CÔ ĐƠN
                              ở sáng đi chiều tối vội vàng.



                              ________________________________



                              Người bạn của tôi đã viết :

                              ... " Tại sao phải sợ cô đơn ? tới một tuổi nào thì phải nên tập làm quen với nó bởi chặng đường cuối cùng có ai không cô đơn mà ra đi .





                              Tôi ngồi ngẫm nghĩ rồi thử chẻ câu chữ ấy ra thành nhiều phần để có thể thoả hiệp với ý nghĩ của người và của mình.


                              Sự cô đơn ư ?
                              Hãy nói về nó.

                              Cô đơn là một tâm trạng,một trạng thái đến từ chữ " Một mình - Một bóng ".Có khi nào sống hai người kề cận bên nhau mà không thấy cô đơn ?

                              Lắm lúc,sự cô đơn như một thứ bóng tối ẩn dật trong tâm hồn ở một góc sâu thẫm nhất.Ta có thể cười đó,nói đó nhưng nào ai hiểu được lòng ta.

                              Đôi lúc,ta lại cần sống rất thật với sự cô đơn tìm kiếm của chính mình.Sống thật để cảm nhận,để thử nghiệm sự hiện hữu của mình với đời sống.Nỗi cô đơn thấy cũng rất cần thiết như cái bóng tối cần có một ngọn đèn thắp sáng.
                              Nói như thế,không có nghĩa là ta ca tụng sự cô đơn. Không . Ta đã và đang làm gì để thoả hiệp với nó và cùng lúc thoát ra khỏi nó ?

                              Bởi thế,người có tâm hồn cần viết,phải viết.Viết như một lời nói không gây tiếng động ở nơi mình.Và đến một lúc,ta thấy ta không cần phải tập làm quen với nó ( sự cô đơn ) nữa.Vì nó và ta đã nhập thành một.


                              Bây giờ thì thử xét lại câu nói sau của người bạn viết khi cô nghĩ rằng : " Bởi chặng đường cuối cùng có ai không cô đơn mà ra đi "


                              Bi quan quá chăng ?

                              Tôi không biết vì tôi không nằm trong ý nghĩ của cô. Tôi chưa nghĩ đến chặng đường cuối vì tôi nghĩ rằng : ta hãy sống và cảm nhận trọn vẹn điều mình đang sống theo một phương pháp tâm lý : Ici et Maintenant - Bây Giờ và Ở Đây.


                              Ngày hôm nay đang trôi.Sáng đi,chiều tối vội vàng. Trong cái vội vàng của thời gian,ta vẫn có thể trụ chân ,nắm bắt được cái cảm giác sống thật với hiện tại của mình.

                              Để ngừng bài viết theo kiểu " chợt nhiên " này,tôi xin gửi đến bạn viết một ý nghĩ của hiện tại với tiếng gõ đều trên phím chữ : Tôi đang viết.Thời gian sẽ trôi và vùn vụt qua đi,nhưng chữ viết biểu hiện cho ý nghĩ vừa qua thì còn ở lại.Bởi thế,người ta viết.



                              đăng sơn.fr



                              ------------------




                              Vài hàng viết ở cuối một buổi chiều để gửi đến Khế Mưaphốnúi như một điều chia sẻ của định nghĩa cho sự Cô Đơn.Để không cô đơn thì ta viết.Nhé.

                              Chúc vui .



                              nđs.
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 15 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 224 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9