CHỢT NHIÊN ...
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 11 của 15 trang, bài viết từ 151 đến 165 trên tổng số 224 bài trong đề mục
dang son 04.07.2014 14:17:05 (permalink)
.
 
 
 
* ẤM ĐẦU - .











Có lúc tôi thấy em lạ lùng vô cùng  !







 Chỉ cần nhìn khuôn mặt đờ đẫn và hai con mắt mở to như hai hạt nhãn - Không cần rờ tay vào trán em thì cũng biết là em đang ấm đầu ( tưng tưng )





     Tôi đủ sức hiểu em ở một buổi sáng muà hạ .

   Thân nhiệt của em đang ở 38 độ .

   Nhịp tim của em đang đập ở tc độ 119 / p .





    Phải rồi .

 Em đã đọc quá nhiều những cái lẩm cẩm, oái oăm của thiên hạ  :

    Những cuốn tiểu thuyết loại giả sử kiếm hiệp từ những kẻ hậu sinh muốn bắt chước Kim Dung càng làm em phiêu diêu khó  mà hiện thực .

 Kể cả những tiếng hò hét của những trận đá bóng giải thế giới trên màn ảnh truyền hình cũng có thể làm em kích động tưng tưng một cách không bình thường .




( Nếu chẳng may, em mở rộng tờ báo để đọc thêm những bản tin cắn người, giết người , cướp của thì tôi bảo đảm là em sẽ quay cuồng để có thêm một ngày thảm hại  ! )





..









 Nhìn kỹ lại em một lần nữa, tôi thấy tội nghiệp em .

 Và tôi nghĩ cách để em khỏi bị ấm đầu .







 Dễ lắm !

 Ở đàng kia có một quán nước dưới bóng cây xanh .

 Tôi mời em đến đó . Em có một chỗ ngồi , tôi cũng có một nơi chốn để có thể  nghe em nói ( Nói như xưng tội khi vào chùa , vào nhà thờ .. )




   Nói kiểu nỉ non cũng là một cách làm nhẹ lòng để tìm lại sự thoải mái và cân bằng cho tâm trí .

 Em có thể kể cho tôi nghe về giấc mộng làm nhà văn của em .

      ( Tôi ghét nhà văn - Toàn một lũ ba xạo !   )



 Tôi lờ đi câu chuyện mơ mộng hảo ấy ( vì tôi biết rõ rằng : có  đến tận thế thì em cũng không thể nào là một nhà văn - )

     Tôi yên ả, dụ em kể về những cái láo lếu của những thằng ngổ nghịch đã và đang theo tán  tỉnh em .




 Phải rồi em !

 Những con thú rừng có nhiều chất tố của giống đực thì chỉ nhìn, ngó phái nữ như những con mồi .

 Chúng đói khát và sẽ quay đi sau khi thỏa  mãn sự đói khác của mình .

    Tôi đã nhìn thấy những con thú rừng ở những con đường , những thành phố mình đi ngang .

     Lắm khi, đi mỏi chân , tôi tìm một chỗ yên lành . Ngồi xuống , mở trang viết đang dở dang  và thử viết  về vài điều hiền lành nhất .

   Và ở một thoáng dịu dàng ấy, tôi gặp em : Con  nhỏ đang ấm đầu ở nửa buổi sáng mùa hạ ....











    Nhờ thế, tôi cám ơn em khi có điều  mà viết về em :

 - Rất thông minh - Rất  dễ thương ( nhưng đôi lúc tưng tưng )













 đăng sơn.fr



 
 
 
 
dang son 07.07.2014 16:28:55 (permalink)
.
 
 
.
 
 
 
 
 
 

 



NhữngChuyệnKHÔNGBÌNHTHƯỜNG -
.







 




        Đôi khi , thấy lâu lắm rồi - Không ai gặp lại ai - Không ai hỏi thăm ai .


       Lắm khi nỗi lặng thinh đắng hơn những gì đắng nhất trong lòng nhau . Bỗng chợt , vòng quay của thời gian nhắc nhở mình đến người cũ .



      Con đường đêm - Tiếng gió thoảng - Cái phone nằm ngoan ngoãn trong túi áo . Con số điện thoại ở màn hình nhắc .


    Ấn vào cái tên, nghe tiếng chuông reo . 1.2.3.4.5 . Tiếng ngón tay ở đầu dây kia tắt máy . Khô khan như sự đóng cửa và quên lãng .




      Lặng thinh trở lại .



   Quay đi - Ừ , thì ta quên nhau ....




 
 
 
- @nguyênhạ -














....
 
 
 
 
 
 
 
dang son 12.07.2014 12:04:36 (permalink)
.
 



MỘT NGÀY .






Có lần hỏi một vài người - Hỏi cho vui thế thôi :


- Bạn thích buổi sáng hay buổi chiều ?


Mỗi người mỗi câu trả lời khác nhau .


Đọc ở một cuốn tạp chí âm nhạc,có cái tựa và hình ảnh in đẹp lắm . Bài viết kể về thế giới ban đêm của ca nhạc sĩ Christophe ( thời Main dans la main, Oh Mon amour .... ) : Cái ông này chỉ thích sống về đêm để sáng tác và viết hòa âm .Chàng ta sống một mình với thế giới âm thanh và càng về sau thì càng viết hòa âm theo một cung cách quái dị và kinh dị .

Lật xem những trang ảnh kèm theo bài phóng sự thì thấy chàng ta ăn mặc và thích ánh sáng loại Dracula - ma cà rồng . Đọc xong thì thấy hết yêu nổi sự suy nghĩ ấy và không mua đĩa hát có kiểu hoà âm kinh hãi của chàng ta nữa . Những bản nhạc bất tử của Christophe như Aline , Je suis parti thì mình vẫn giữ trong đầu ở bụi thời gian .




* Có vài bài viết,tôi hay nhắc về chữ " Bụi Thời Gian " theo một ẩn ý của kỷ niệm . Kỷ niệm nằm ở trí nhớ .


Lắm khi,tôi để dành thì giờ cho bộ nhớ được nghỉ ngơi khi sống hoàn toàn cho hiện tại của một ngày .


Buổi sáng .

Mới tinh khi thức giấc,trời còn mờ tối trên sân nhà . Mùi vườn ẩm hơi sương,những cành lá rung rinh,mơn mởn hơi gió . Thanh bình ,thanh thản đi vài bước để lắng nghe sự thinh lặng .


Buổi chiều .

Nắng chếch về phía nam . Tìm một ly cà phê,khuấy cái muỗng,hòa tan viên đường trắng muốt vào tách,nghe tiếng động nhỏ trên bàn của một cái quán . Nhìn ra phía lề đường,gặp một ánh mắt,một nụ cười chào hỏi .

- Ủa ủa ! Người dưng dưng kia ! Có quen đâu mà sao nụ cười quá tươi để gật đầu chào nhau ?


Ủ ủa như thế rồi thấy mình vui . Có khi vui khi nhìn những đứa trẻ con theo cha mẹ ra phố ,những đôi má phính,những ánh mắt như hòn bi thấy thương...



Buổi tối .


Sau bữa ăn muộn . Ra ngõ hóng gió . Những đỉnh cây rào rạt gió,những con đường thẳng tắp ngang dãy công viên có thấp thoáng những chiếc xe đạp,những người dăt nhau đi dạo .




Một ngày đang trôi qua . Đơn giản và tìm cho mình vài ý nghĩ yên lành . Thế thôi . Tạm gọi là đủ cho một ngày . Ngài mai,lại thức dậy sớm . Lại thấy mình có điều để viết .







đăng sơn.fr 




 
dang son 12.07.2014 12:22:28 (permalink)
.
 
 
 
 
 




ETERNEL - Eternal
.









Ở chỗ kia . Nàng viết :


" ... Và anh muôn đời ở một góc tim em... "





-----


Làm sao mà tin được ? Nàng mơ màng ở một ngày nắng , ở ngày mưa khi viết để tạm quên bóng tối cô đơn của nàng .


Làm gì có sự vĩnh viễn - éternel - ở cuộc đời này ?


Gửi đến nàng một cơn mưa rào .

Gửi đến nàng một trong những dấu chấm than treo lơ lửng ở trước cửa nhà nàng .




Buổi sáng , thức dậy, mở cửa ,nàng chỉ thấy một thứ ánh sáng nằm trên bãi cỏ ướt hơi sương từ khuya hôm qua .


Ánh sáng là vĩnh viễn . Tình yêu thì mù mờ như sương khói .


Có điều gì có thể gọi là vĩnh viễn ? ( Trừ cái định nghĩa đã in ở cuốn tự điển ngày xưa ấy ) :



éternel, adjectif
Féminin elle. 
Sens 1 Sans début ni fin. Synonyme perpétuel Anglais eternal
Sens 2 Immuable. Synonyme intemporel Anglais eternal
Sens 3 Qui n'a pas de fin. Ex Ses éternels discours sur la vie. Synonyme interminable Anglais eternal
...... "














đăng sơn.fr







......






dang son 20.07.2014 11:30:44 (permalink)
.
 
 
** TỘI NGHIỆP " TÌNHYÊU " .
















1.    TìnhXa




  Chẳng ai còn nói với ai lời nào . 


Khoảng im lặng là một khoảng cách càng lúc càng xa / Họ đến với nhau  / tình cờ  /  ở lại một thoáng , nhìn thời gian mòn nhẵn với cái bộ điệu
 chán chường . Rồi tình yêu cạn khô ngôn ngữ là tình yêu khô héo như cụm hoa không còn hương sắc .



     Tình yêu được chôn cất bằng nỗi lặng im .

     Tang Lễ của T.Y được cử hành lặng lẽ ở một chỗ khá sâu trong tim .





 2.    Vài Cách Thức để mau QUÊN .



        Thích làm bếp , thích ăn ngon thì chui vào bếp , lục lọi những công thức biến chế và hì hục cắt, vò, trộn, nếm , bật lửa, bật lò , đặt  nồi, chảo ....


       Tình yêu không khi nào là món ăn cho dù có chất mặn ( giọt lệ ) có chất ngọt ( âu yếm khi hôn nhau ) có chất đắng , cay ( không cần thêm đường, thêm bột ngọt )



     Khi tình hết hạn sử dụng , tình không biến thành dạng  để có thể cải hóa , tái trì . Cách duy nhất ư ?   Để quên ư ?



  :   - Ghi tên Tình lên cái vỏ của hộp thuốc tây - Bôi xóa hàng chữ ghi thời hạn sử dụng , bỏ vào hộc tủ của một góc trí nhớ . Lâu ngày rồi tình sẽ bắt bụi theo kiểu tự động - Rồi quên .




 3.   ĐIỀU CẤM KỴ  ( Để Quên )



    -  Đừng nhắc lại kỷ niệm


   - Đừng lục lạo những hình ảnh đã một thời bên nhau


   - Đừng viết thêm hàng chữ nào trên trang giấy Nhật Ký



   - Đừng nghe lại những bản nhạc rên rên 








     Rồi sẽ quên, tội nghiệp nhau mà quên .




    

 đăng sơn.fr





 
 
 
 
 
dang son 22.07.2014 12:41:07 (permalink)
.
 
 
 


dạo bút ( và không vội vã ) trong NGÀY .





------




Rời mắt khỏi màn ảnh có bài viết về hiện tượng " ca sĩ Lệ Rơi " ,tắt ngúm đi âm thanh và quên đi " giọng hát " khủng khiếp loại kêu đường để gây chấn thương cho người nghe .



Rời những điều kỳ lạ oái oăm đầy rẫy cố gây tiếng vang trên net để thấy lòng mình thảnh thơi và đi dạo . 


Không vội vàng , không vội vã .


Chạy quá nhanh như người kia quấn quýt như ma đuổi để rượt theo kịp chiếc xe buýt sửa soạn rời bến , chạy vội vàng như gã kia lái xe hùng hục vướt cả đèn đỏ bất chấp luật lệ ..... Chạy và sẽ đứng tim và sẽ ngâm nga bài hát mang tên " Một Cõi Đi Về " .



Họ chạy - Kệ họ . Mình dùng thì giờ của một ngày nghỉ . Nhẩn nha với trời, với đất - Để có thể viết phần Dạo Bút .



Đơn giản như thế mà thôi .









.....

đăng sơn.fr 






 
 
dang son 24.07.2014 03:53:38 (permalink)
.
 
 




Có Chỗ để Mưa





......





Người ta hay lợi dụng những cơn mưa để giả vờ lãng mạn kiểu ỉu xìu .

Em và anh - Mình không phải là người ta nào đó .

Ai sao thì kệ họ .

Họ yêu kiểu gì thì họ biết .

..

Nghe anh lý luận cùn như thế, em kéo anh đứng nép vào một mái hiên của cửa hiệu kia .

Em tò mò :

- Người ta nào vậy, anh ?

Người ta là ai ? 

Là những con bồ cũ của anh hả ?






-Em !

Em !





Đừng mà . Đang vui bên nhau lúc dạo phố mưa . Đừng khùng như thế mà .

Dĩ vãng là một trang sách . Khi đã lật trang thì đừng nhắc nữa .




Em lại sát bên anh, nhìn chầm chập vào mắt anh . Tia mắt màu tím của em làm anh hoảng sợ :

- Kể đi . Khai hết cho tui nghe . Cấm dấu .




Em !

Em !




Em quay đi, vùng vằng . Bỏ đi dưới mưa .

Ôi ! Sao giống một khúc phim tình vừa chiếu ở rạp .

Anh cầm cây dù, chạy theo em :

Nè ! Mưa đang lớn quá . Coi chừng cảm lạnh, về nhà phải cạo gió .

Em cắm cẳn :

- Kệ tía tui . Mắc chi tới anh ?




Em thật kỳ lạ . Tía em và em chẳng mắc mớ gì nhau .

Anh theo đuổi em, anh không dây dưa rể má gì đến tía em .












Đừng nói như thế chứ .

Nói như vậy không phải là văn chương đâu .

Anh lặng yên theo em, che dù cho em khỏi ướt . Đi ngang hàng cà phê, anh nhỏ giọng, dỗ em :

- Nè ! Nè ! Theo tui vào đây uống cái gì . Rồi tôi xưng hết tội lỗi cho em nghe . Nghe cho đã tai em .

- Thiệt không ? Khai hết á ...




Anh gật đầu, tìm cách hoãn binh .

Ly cà phê thứ nhất với bản nhạc mùi. Anh nhìn em, yên lặng .

Mắt em gào thét ( Nói đi - Kể đi )

Ở ly cà phê thứ 2, cào ruột, cào bao tử , anh nói đại :

- Khi có em , anh đã bị mất tất cả trí nhớ .

- Xạo !

- Thật !

- Thật chỗ nào ?




Anh nhìn sâu vào mắt em ở đầu khúc nhạc vừa nhả từ loa của Beatles : Let It Be ..




- Em - Thật ở chỗ anh đưa em về dưới mưa .

Ông kia đã viết : "Đưa em về dưới mưa, nói chi cũng bằng thừa ... "




Anh chẳng biết kể gì, nói gì . Ngày ấy đã qua rồi .



Bây giờ , anh đang có em . Mưa đang mưa ngoài cửa quán . Hãy để anh có một chỗ ngồi khô ráo bên em . Đừng làm anh phải ướt mưa với những chuyện xưa .




Bây giờ và Ở đây - Ici et Maintenant là một triết lý sống để yêu, để sống với hiện tại .





Hãy để anh yên ổn bên em . Đừng làm khó anh nữa . Hãy để anh có chỗ yên ổn mà yêu em . 

Cho dẫu là mưa đang ngập thành phố . Cho dẫu là những buổi chiều mưa dễ làm người ta buồn bã .








Xin cho chúng ta đừng bao giờ biết buồn khi ở bên nhau 

.







đăng sơn.fr









 
 
dang son 25.07.2014 03:36:13 (permalink)
.
 
 
** Ở MỘT CHỖ để Em chen vào . .














   

     Đang đi dưới mưa . Một con đường đẹp và đẹp .






   Vừa xong tiếng cười khúc khích , cô quay sang hỏi anh :



 - Sao anh không làm cuộc sống của anh giống như mình thích ?





     Ngừng bước chân lại giữa  lối đi, nghe tiếng mưa tí tách trên cánh dù , anh ngỡ ngàng vì chạm phải câu hỏi kỳ lạ ấy .

    Chưa có ai hỏi anh như thế .  Thế nào là sống một cuộc sống mà mình thích hả em ?

   Ta có cần định nghĩa cho  rõ ràng những điều mình thích hay không ?

 Và kể thêm về những điều mình đã và đang không thích ?






      Những bước chân của chúng mình lại tiếp tục đoạn đuờng , anh dùng thì giờ kể cho em nghe những điều mình đã may mắn có được trong cuộc sống ..



 Chuyện dễ hiểu mà thôi . Mỗi  ngày bắt đầu bằng sáng sớm . Rời con mơ, mở mắt thấy mình còn sống .

 Nhìn những ngọn đèn bật sáng, mở cửa nhà nhìn màn trời có thể yên lành khi thời tiết có vẻ ấm áp , không mưa bão . Tai nghe tiếng chim hót vang .





Như vậy là may mắn . Dễ chịu để bắt đầu cho ngày mới .

 Dĩ nhiên là khi  " đụng chạm " với những công việc, những tình cảnh giữa người và người thì có khi trục trặc .

Có khi mình bình tĩnh để không phản ứng quá mạnh bạo .

 Cũng có khi mình lao thẳng vào vấn đề với vài hậu quả nặng hay nhẹ, còn tùy .





   ...





     Có những ngày như hôm nay, anh thoải mái đi bên cạnh em .

 Trời mưa thì trời cứ mưa . Mưa để có lúc em đặt những câu hỏi rất bất ngờ .

 Như :

 Em hỏi  về chuyện viết lách  :

 - Có phải là khi mình viết là vì mơ đến những điều mình chưa đt được ?





    Em hỏi - Hỏi những câu có thể làm  khó anh không ít .



 Khi viết . Em sẽ muốn viết  về điều gì ?



 ( Nhưng mơ ước chưa thành  tựu ? Những phân vân, đắn đo , những điều  làm mình áy náy cần giải tỏa ? ... )





 Với anh thì đon giản hơn .



Để có thể viết , anh chỉ cần một đoạn đường để tản bộ . Với em hoặc đi một mình .

 Khi đi  dạo một mình, anh ngắm  trời, ngắm đất, ngắm cây cối và để dành một khoảng trống thoải mái để em có thể  chen vào .



 Em nhỏ bé . Không cồng kềnh cả trăm ký lô nên em không choáng chỗ .



 Em với cả trăm câu hỏi về cuộc đời, về những việc thuận và nghịch lý trên cõi đời này .



 Đừng hỏi anh quá nhiều vì lẽ : Anh không phải là một quyển sách giáo khoa để có thể  trả lời suông sẻ  những điều quá khả năng của anh .





..









 Mưa vẫn mưa trên cây dù của chúng mình . Ta đang đi trên đoạn đường quen thuộc . Trên  con đường này, anh biết rõ một điều là anh đã để  sẵn một chỗ trống cho em chen vào :

 Ở  bàn tay anh chìa ra, ấm áp bóp lấy bàn tay em .



 Nỗi lặngtĩnh  ở bàn tay anh là tất cả những ý nghĩ yên lành nhất khi em bên anh .





 ...



 Cô mở tròn to hai con mắt .



 Hình như cô không hiểu   rõ cho lắm những lời anh đang diễn giải .



    Cô đành  cười tươi, dụi mặt vào  cánh tay anh và cô nhỏ giọng :



 - Ừ thôi . Em  sẽ không hỏi han thêm gì nữa . Miễn là anh có đủ chỗ để chứa đựng em .









 Đơn giản vậy thôi .

 ..







 đăng sơn.fr





 
 
 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.07.2014 03:38:31 bởi dang son >
dang son 31.07.2014 21:13:38 (permalink)
.
 
 
- Bữa Nay Tôi Hiền Với Em dangson.fr
.





















Có lẽ em đã thấy rất nhiều chuyện kỳ quái ở đời này .

Họ quái ác, họ gây chiến ở chỗ này để đập nhau loạn xạ .

 Có lắm lúc , thấy con người giống như bầy thú dữ .

 Lắm lúc, thấy mệt mỏi vô cùng tận .





      Vì sợ hãi, vì sợ thấy mình buồn bã hơn , nên tôi phải bỏ trốn .

  Trên con đường tháo chạy ấy, tôi mang em theo .

Miễn là em cũng muốn chạy trốn như tôi . Hai đứa mình tìm đường đào tẩu, tẩu thoát .





 Trên  đoạn đường đi thật xa ấy, tôi chỉ xin em một vài điều mà thôi :

 - Đừng nói  , đừng nhắc chuyện giấy tờ, dịch vụ, thuế má, tiền điện, tiền nước, tiền nợ .....

- Đừng lèo nhèo chuyện ông kia, bà kia đập nhau, bỏ nhau sau những việc chí chóe của đời họ .





 Hãy hiền hoà như gió mơn man trong rừng tóc .

 Hãy thoải mái như vòng bánh xe đạp đang quay  đều ngang một  rừng hoa rực rỡ .





 Khi mỏi chân , ta có thể tìm một bóng mát dưới chùm cây rậm lá . Hai đứa thả lăn quay hai chiếc xe đạp ở bãi cỏ rồi nằm lăn ra cạnh nhau . 



 Hãy biết là tôi  lãng mạn và muốn làm em lây cái bệnh lãng mạn ấy .





 Dễ thôi mà em .

 Nhìn tôi đi .

 Dịu dàng hơn tất cả điều còn có thể dịu dàng còn sót lại .

 Tôi sẽ không  tò mò để hỏi em là em đã yêu tất cả bao nhiêu lần rồi .

Sẽ không hỏi để biết nụ hôn đầu tiên của em đã có hương vị gì ? Ở chỗ nào ? ...

    Hỏi như thế rất là vô ích .

 Những kẻ ấy đã thoáng qua ở một góc đời đầy gió bụi ( dĩ vãng ).

 Em đã chôn họ vào huyệt mộ của thời gian .











 Bây giờ -

 Ở cạnh tôi .





 Thời gian được điều chỉnh lại để êm ả hơn ( Vì tôi đã cố tình bỏ quên cái đồng hồ đeo tay và cũng đã tháo gỡ cái đồng hồ ở cườm tay của em )

 Thời gian của chúng ta đang ở vừa vặn ở nhịp đập của trái tim  em . Chỗ mà tôi tìm đến, cúi xuống, nhẹ nhàng cởi một hai cái nút áo , tìm lồng ngực em . Và hôn vào chỗ đã muốn tìm .

 Khi tôi hôn em như thế , có nghĩa là bữa nay, bây giờ, tôi đang rất hiền lành với em .





 ( Chỉ vì tôi đang có em  ! )

...





 đăng sơn.fr






 ° ° ° °
 
 
 
 
 
dang son 02.08.2014 12:05:19 (permalink)
.
 
 
° ĐỂ CÓ THỂ DỄ THƯƠNG .


dangson.fr











Để có thể dễ thương ( ít ra là với chính mình ) có lẽ không khó khăn cho lắm :


- Đừng vội vàng ở buổi sáng khi thức dậy . Đừng vội tò mò nghe những bản tin đánh nhau chết chóc ở chỗ này chỗ kia .

- Đừng nghĩ vội vã đến những điều đã làm mình buồn lòng ở ngày hôm ấy, hôm kia ...




Phải làm gì ? Làm sao ?





Trả lời :


- Chẳng phải làm gì cả . Nhâm nhi ly cà phê ín ít đường . Mở Blog , nhẩn nha đọc lại những bài viết kiểu nhẹ nhàng và viết bài mới với cái tên Nhỏ thị Nhóc .



Thế thôi . Những điều nho nhỏ là những điều dễ thương .






đăng sơn.fr & NhỏthịNHóc -



 
 
 
 
dang son 15.08.2014 00:57:57 (permalink)
 
 
 
 
_ Viết từ một MUÀ HẠ . .





 -                  . dangson.fr







   Có những chỗ cho muà hạ trở về sau những cuộc dạo chơi .

 Muà hạ thèm đi núi , thèm ra biển sau khi đã  lang thang qua những con phố đông đúc khói xe , hàng quán .

Có khi một mình để mùa hạ có thể viết  :






dangson.fr
 
 
 

      BIỂN

      CHIỀU








       







Quán có con dốc ngắn dẫn vào cửa. Bàn ghế chạy dài theo lan can sát bờ ngó xuống thấy sóng biển chiều. Những chiếc bàn tròn nằm sát nhau dưới những cánh dù làm bằng lá hình tròn như cái nấm.


Khách ngồi trên cao, rất cao nhìn xuống toàn thể bãi cát và nghe tiếng gió, tiếng sóng vỗ rì rào. Bên tay phải là lối dẫn vào nhà hàng ăn rộng rãi có những khung kính chạy dọc theo bờ biển, và tất cả bàn ăn đều quay mặt ra biển.


Chàng đi dọc theo quầy nước và thâu ngân để ra phía ngoài, bên cạnh là công viên có những nhạc hội mùa hè, người ta đang xúm nhau ca hát, nhảy múa theo tiếng nhạc xập xình ...


Muốn có nàng bên mình trong buổi chiều như thế, chàng gọi cho người yêu. Tiếng nàng reo vui bên đầu dây, chàng mỉm cười và thấy mình run theo từng hơi thở nhẹ và nồng ấm bên tai ... Chàng hình dung đến giọng một đứa bé nhí nhảnh, vui vẻ khi được quà... Giọng nói của nàng luôn luôn mang đến cho chàng một cảm giác nhẹ nhàng êm ả, êm và nhẹ như khi biển biết trở mình hiền hoà.


Buổi chiều đang rơi rất nhẹ như lúc chàng nói, 

- anh đang nhớ em - em đang làm gì? 

Dễ thương như câu trả lời từ nàng,

- em đang chờ anh để nghe tiếng anh 


Và chàng cảm động run người khi nghe giọng nàng.


Chẳng biết nỗi nhớ ấy ra sao. Chỉ biết là nhớ - Nhớ như gió run run trên một cành cây đầy lá non. Nhớ như làn sóng hiền hoà chạy từ từ lan dần trên bãi cát phẳng ...

Tình yêu cũng là một thứ trái cây mơn mởn.




Chàng định nói với nàng như thế ( kiểu văn vẻ bóng gió ). Nàng dư sức để đoán câu chàng sẽ nói bằng tiếng cười hi hi trẻ con. Lúc nào chàng cũng say đắm với giọng nói tươi, trẻ của nàng. Một người đàn bà rất trẻ nít. Khi người ta trẻ nít như thế, người ta biết tự nhiên mà yêu nhau. Cả nỗi nhung nhớ, chờ đợi nhau ở chỗ hẹn cũng rất tự nhiên.


Tự nhiên, không có nghĩa là chợt nhiên. Ngày xưa, lúc gặp nàng, chẳng có gì là chợt nhiên. Tự nhiên mà đến bên nhau rồi cứ tự nhiên yêu nhau mà thôi.

 
Nàng biết rõ điều ấy khi chàng tỏ tình bóng gió.


Nàng biết giả vờ khi ầm ừ giữ yên lặng. Yên ở cửa môi và khóe mắt nhưng lại run run ở nhịp tim. Trái tim chưa từng học khiêu vũ lấy một lần nhưng lại biết mềm lòng say trên tempo của một điệu valse từ lời nói ngọt ngào của chàng.


Những bước chân theo thể điệu chậm, nhẹ, cuống quýt bên nhau. Nàng nghe mình cuống quýt khi đọc được tình cảm trong mắt chàng khi chàng nhìn mình. Đôi mắt chàng biết nói kiểu sóng ngầm để sóng run ...


- Nhớ nhiều há ? Nhớ chừng nào ? Thật không anh ?

Chàng im lặng đôi chút, để như có thì giờ nuốt câu hỏi của nàng vào nhịp thở. Chiều đang đẩy chiều kéo mây chùm xuống góc phố biển. Ngoài kia, mọi người đang thong thả dạo phố trên những vỉa hè đầy ấp hàng quán. Lúc nghe nàng hỏi về chữ "nhớ", chàng khẽ nhắm mắt để thấy thật rõ người yêu trong đầu. Chàng chẳng còn thấy ai chung quanh. Nàng đang lấp đầy những khoảng trống bên chàng.


Chàng tìm câu để nói, nhẹ nhàng,

-Phải chi giờ này anh có em ...

-Để làm gì, anh ?

Nhỏ hỏi câu thấy khùng hết biết.



Vậy mà còn phải hỏi ! Có em, để bàn tay nằm ngoan, yên trong bàn tay. Bàn tay anh cần bàn tay em, cần hơi thở của lòng bàn tay mềm nhung. Để anh nhìn thấy anh hạnh phúc trong đôi mắt em. Để nghe em cười tiếng cười của biển màu xanh đang chuyển sắc qua ánh hồng vì hoàng hôn.


Có em để cùng nhau đi rất chậm ở bãi cát đang vắng người. Để cả cái thế giới này chỉ còn lại anh và em. Để em chỉ còn nghe tiếng anh khi anh đứng lại, choàng tay ôm lấy em rất chặt, khít khao, để em chìm lỉm trong đôi mắt anh khi anh yêu em ...





... Biển chiều đang rơi, em, và anh đang có em trong anh. 



@Eve



*** 

-           - dangson.fr













                  Ở đâu có mùa hè của NHAU  ?
                        .                ----------------------- đăng sơn.fr







     Cứ ngồi đó mà đặt những câu hỏi khi không còn thấy nhau .

 Muà hè đi đâu thì đi, thiêu gì chỗ cho gió hè, cho mưa hè kéo nhau đi .


     Thời gian có những  cánh cửa của sự cố ý và tình cờ ,lắm khi .


 Lắm khi ta thấy ta một mình để có thể kể một vài câu chuyện .



***




   -    





     -     C H Ỗ  H Ẹ N  C Ũ 

          -------------------- đăng sơn.fr  &  nguyễntrườngan .paris








   Buồn cười quá . Ngày mùa hạ rưng rưng mây  cứ chực chờ làm mưa . Đi qua những con làng vắng vẻ  ,rời những vường nho , những quả đồi nghiêng đất, tìm một hành lang quán vắng .


   Kéo ghế, ngồi xuống, đóng nắp ống kính máy ảnh . Gọi ly cà phê, ly bia man mát . Nghe trong quán nhả bài hát cũ mang tên Biển Đợi Chờ .


                                                                       Quay đi . Lòng có mùi gió biển ngày ấy từ hương của tóc .

                                                                     Ở chỗ ấy, mình có những Chỗ Hẹn .


                                                                     Bây giờ , muà hạ khác đang trở về  . Mùa hạ cũ kia đã đi đâu ?






.    


                                                                                 -  dangson.fr














    ......
 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2014 01:01:22 bởi dang son >
dang son 25.08.2014 01:35:14 (permalink)
.
 
 
 
 


.. Chúngmình





__________________________________________________ ________







Chúng Mình là ai ?



Là em , là anh ?




Ừ - Thì là chúng mình . Anh vẽ cho chúng mình bức họa của chúng mình .



Vẽ bằng bút chì đen, xám, trắng .




Đen ở bóng tối, khi em rời anh , em bỏ đi . Mùi ngọc lan ở lại ở góc tối om om trong góc vườn . Anh nhắm chặt mắt, anh giữ lại những điều ủy mị nhất khi em rời anh . Ra đi .


Xám như màu của mưa khi anh ngồi lại . Tưởng như em còn đâu đây ( Cho dẫu chỉ còn lại 1 % ở em )


Trắng từ những khuya mất ngủ .



Vậy thôi .




Năm tháng qua đi, anh lang bạt, lang bang, lang thang trên những vỉa hè . Những màu sắc, những ánh sáng và bóngtối pha lẫn vào nhau thành một vết bụi bám trên áo như khói bụi xe .


Và vì thế, anh viết . Viết với tất cả nỗi lặng - Im .





đăng sơn.fr






dangsonfr.blogspot.com




dang son 13.09.2014 22:16:48 (permalink)
.
 
 
 

.. Viết cho TÌNHBẠN -





.....................



Ngày tôi đi lấy vợ, tôi không có nhiều tiền . Và tôi phải làm lại tự đầu . Từ cái chén bát, từ đôi đũa .


Ở một buổi hội thảo, họp hành khoảng hơn 600 người ở một hiệp hội .Bạn tôi kéo tôi kéo tôi ra một chỗ vắng người , ở góc bậc thềm nhìn lên sân khấu, hỏi tôi :


- Em cần bao nhiêu tiền khi dựng gia đình ? Cứ nói . Anh có thể giúp em .


Tôi nhìn anh bạn tôi, muốn ứa lệ . Tôi nói là không . Tôi chỉ cần tình bạn mà thôi .






...




Thời gian trôi nhanh . Chúng tôi làm bạn với nhau từ hơn 30 năm nay . Anh ấy đã là một ký giả người Trung Hoa lấy vợ Việt và học tiếng việt ở Chợ Lớn , anh ấy là người bộc trực và khá nóng nẩy nhưng vui tính .



Tôi hiểu anh, anh hiểu tôi từ những buổi tổ chức văn nghệ đình đám . Vợ anh và bà nhà tôi là ca sĩ .

...




Ở một buổi họp mặt nhau để ăn tết ở nhà anh. Anh uống và vui hơi nhiều , anh bất ngờ sừng sộ với tôi khi tôi nói chuyện với bạn bè về nghệ thuật chơi và nuôi cá .


Anh nói :


- Em biết gì về cá kiểng mà nói ? Em cứ ra vẻ hiểu biết .



Tôi và anh nhìn nhau . Tôi lấy làm lạ vì không hiểu tại sao anh nổi nóng .

Là kẻ khá trực tính, tôi cự lại anh :


- Anh nên cẩn thận trong lời nói và hãy tế nhị .


Thế là anh sừng lên , phang tôi chí chóe ...


Tôi bực lắm và giữ yên lặng lãng qua chuyện khác - Lúc ăn uống xong, pha cà phê, anh mang cà phê cho tôi như các bạn khác nhưng gầm gừ và mặt không vui .


Buổi tiệc qua nhanh . 12 giờ đêm , mọi người từ giã nhau ra cửa , tôi thò tay bắt tay anh từ giã, anh phủi đi , nói : ' Thôi khỏi '





Trên đường về, ngồi trong xe của bạn khác chở về , tôi buồn bã câm lặng .





Mấy ngày sau, bà nhà của anh điện thoại lại để vấn an và làm hòa cho hai người bạn - Tôi hiểu anh hơn khi biết anh đang có vấn đề lo lắng về sức khỏe .





Thời gian trôi qua, chúng tôi vẫn là bạn thân quý của nhau ,anh không bao giờ xin lỗi tôi vì chuyện đã qua, nhưng tôi hiểu anh và quý anh .


Vậy thôi .














đăng sơn.fr


Read more: http://viptruyen.vn/@forum/f61/chot-nhien-4722-8.html#ixzz3DCmu0fly
 
 
 
 
 
dang son 30.09.2014 13:06:43 (permalink)
.
 
 
 
 
 
 



- BỮA NAY .....



.





















°°°

Bữa nay tôi thấy tôi hiền .



Có những ngày tôi thấy tôi hung dữ , tôi cạu cọ trước những điều kỳ lạ gây khó chịu và thấy phải lên tiếng phản ứng .
Sự phản ứng có nhiều cách thức và tùy lúc , ta có thể thay đổi sắc mặt , lạnh lùng khinh khỉnh hoặc là dùng ánh mắt nhìn thẳng vào sự việc và kẻ gây sự việc .


Có những ngày ,đi đây, đi đó làm công việc hành chánh giấy tờ, gặp phải những kẻ ăn lương nhưng chối từ trách nhiệm bằng cách coi thường người đến khiếu nại việc cần thiết . Kẻ nhân viên trả treo loanh quanh và đẩy đưa thối thác ....


Có những lần - những ngày .....

Mà thôi . Có những điều nên bỏ qua, nên quên đi để thời gian làm bụi phủ mờ và để ngày trôi theo ngày .
Ở cái tựa mang tên ' Hiền Lành ' thì mình viết kiểu hiền hoà cho ra vẻ thầy tu . Không thầy tu kiểu đua đòi vật chất với nhãn hiệu sư hổ mang .


Để có thể hiền lành thì nên làm vài bài thơ da diết kiểu yêu đương .
Ta có thể viết kiểu 2 cách : Buồn và Vui . Đậm và Nhạt -




Viết để mềm lòng người ta như khi nghe một bản nhạc tình rất lãng mạn và tha thiết .
Người ta đọc xong mà không hiểu thì là chuyện riêng của người ta .




đãng sơn.fr









 
 
 
 
 
dang son 11.10.2014 21:34:44 (permalink)
.
 
 
 
 

°° RA KHỎI KHOẢNG TRỜI của MÌNH - .



 ( Những câu tạm trả lời )






dangson.fr




<      Buổi sáng , ghé vào trang viết của Nhỏ , thấy bài viết mới mang tựa đề :

         "   Sự trở lại của Ếch Nhỏ  "



       Cái tên Ếch nhỏ này là từ một bài viết ngày xưa , khi mà đã than thở ỉ ôi xong thì nhỏ đã tự động ví von Nhỏ chỉ là một con ếch ngồi thu mình ở đáy giếng để thấy một mảnh trời cao .


    Chú đã đi ngang , nghe tiếng kêu rên của ếch nên hóa mình thành con ếch lớn để đưa tay kéo Nhỏ lên mặt giếng , nghe nhỏ tiếp tục rên rên với ánh mắt buồn hiu, hiu .



   Không phải lúc nào bầu trời cũng xám xịt như những ngày mưa rơi - trời xấu - Vẫn có những khoảng trời màu xanh ( miễn là mình  học thuộc câu : Sau cơn mưa, trời lại đẹp  )


     Tuổi thơ ấu đẹp ở  một dòng sông quê nhà với biết bao kỷ niệm .
     Tuổi trẻ cũng rất đẹp như những tập vở ngày đến trường và có những mối tình thơ rưng rưng ở cửa mắt ....


     Ngưỡng cửa của đời sống khi mình trưởng thành có những điều  rất xấu xí như lúc nhìn thấy những bất công , những khói lửa bom đạn , những quyền uy đàn áp .....


   Ở bài viết trở lại này, chú thấy một buổi sáng thứ sáu, thứ bảy của Nhỏ . Nhỏ viết :

  "   ...  Rất , rất nhiều lần , Nhỏ tự hỏi sự thật là gì ?  Chiến tranh là gì ?  Cuộc sống của ông bà cha ông ở thời xa xưa ấy như thế nào ?  Nó có lãng mạn như trong nhạc , có mơ mộng như trong văn và có khắc nghiệt như những câu chuyện kể ?  Ở thời đó, người ta ra đường có vượt đèn đỏ ?  Đàn ông có đánh đàn bà ? Những bản tin thì ....... ?   "




 ...



    Nhỏ đặt câu hỏi nhiều quá ? Chẳng có bầu trời xám xịt hay xanh lơ nào có thể trả lời bằng ấy câu hỏi đã chạy chữ trên toàn thể bài viết . Những câu hỏi ấy có thể làm mình thêm hoang mang .



      Khi chúng ta leo lên ngồi ở cái thành giếng thì chú có thể nhỏ nhẹ để thử  trả lời :






dangson.fr







Tất cả những điều Nhỏ thắc mắc đều là Có và Có .
Ta hãy đơn giản hóa vấn đề để có những câu trả lời .
 Sự thật là gì ?
Là cách nhìn vào vấn đề và tìm kiếm những sự vật có thể hiện hữu hoặc là tưởng tượng theo vị trí đứng ngồi của mình .  Người ta có thể nói dối nhưng cho đó là ' sự thật '
Chiến tranh ư ?
  Là chèn ép, là bất công , là xâm chiếm , là đạp đổ sự yên lành . Chiến tranh nằm sẵn ở những bộ óc hung hãn bạo tàn để có những mưu đồ sẽ phát ra trên nòng súng và bom đạn , là xác người gục ngã , là điêu tàn ......
Cuộc sống của thời ông bà xa xưa ư ?
  Họ đếm tuổi tác  , thời gian trên những cơ cực khi mà phương tiện văn minh chưa có đủ để gọi là có tiện nghi , vật chất .
Khi họ yêu nhau, họ có lãng mạn hay không là chuyện riêng tự biết của họ . Lãng mạn ở một trong những cảnh nàng làm dâu trăm họ , nàng ăn cơm ở góc bếp và sống âm thầm ở cái gọi là nam trọng nữ khinh của thời quân chủ ư ?
 Đã có rất nhiều đổi thay để người ta có thể sung sướng hơn với những câu gọi bình đẳng giói tính .
Khi yêu nhau, người ta cần lãng mạn để yêu . Khi hục hặc, muốn đánh đấm nhau, người ta quên chuyện hẹn hò, quên tình tứ lãng mạn trên thơ văn và đàn ông đánh đàn bà, đàn bà - nếu nổi điên lên - cũng đánh đàn ông ( chúng mình, đàn bà, đàn ông đánh nhau chảy máu và rời nhau .... )
 Nhỏ đừng thắc mắc . Đừng hỏi nữa . Chú không thể nào trả lời hộ Nhỏ .
 Ngồi bên thành giếng, hãy cùng ngước mắt ngắm một bầu trời cao vòi vọi .
 Nếu hôm nay, trời mưa . Biết đâu ngày mai trời lại đẹp .








  đăng sơn.fr

 
 
 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2014 21:36:11 bởi dang son >
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 11 của 15 trang, bài viết từ 151 đến 165 trên tổng số 224 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9