Một thời để nhớ
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 8 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 119 bài trong đề mục
Nguyệt Hạ 04.10.2014 04:15:34 (permalink)
 

Sau khi đọc bài Kontum - Quê Ngoại trong ký ức của tôi, một cô bạn hỏi rằng:


"Bánh thuẫn hình dáng ra sao? bất chợt nghe quen quen nhưng không nhớ ra và cũng không biết có ăn bao giờ chưa..."

 
 

  www.baomoi.com


Nhờ câu hỏi "Bánh thuẫn hình dáng ra sao?" tôi tìm hình internet để bạn xem cho biết. Lục lạo hoài không thấy bánh thuẫn hình "thuẫn" như bánh Ngoại làm. Qua nhiều bài viết và hình ảnh, tôi thấy hầu hết người ta làm bánh hình tròn và bánh mềm xốp chứ không giòn như bánh được ăn ngày xưa.




www.baobinhdinh.com

Tìm mãi, cuối cùng tôi đọc được một bài viết, tác giả tả đúng món bánh thuẫn Ngoại làm. Xin đăng lại, các bạn đọc để biết thêm chi tiết.

Cám ơn bạn đã hỏi, nhờ đó tôi tìm hiểu và biết thêm về món bánh này.



 
Bánh thuẫn bột mì 
16:5', 22/10/ 2004 (GMT+7)

 
Vào những ngày giáp Tết, vùng Hoài Nhơn người dân rộn rịp đổ bánh thuẫn cho ba ngày tết, để cúng giỗ, để ăn. Bánh được làm từ tinh bột mì phơi thật khô. Có hai loại bánh thuẫn: một loại bánh làm có trứng vịt hay gà; một loại bánh dùng trong ăn chay nên không có trứng. 
 
Trước hết, về loại bánh thuẫn có trứng. Một cân tinh bột khô được nghiền thật mịn, cho 8 lạng trứng vịt (hay gà), 1 kg đường cát trắng (tốt nhất là đường làm thủ công), cùng cho vào một cái thau rồi dùng hai cây đũa lớn (đũa bếp) đánh trộn mạnh từ dưới lên trên, từ trong ra ngoài, càng mạnh càng tốt. Cho đến khi nào thấy thau bột đều bọt là bột đã nhẹ và bắt đầu chuẩn bị lò than và khuôn đổ. Lò than đã được quạt đỏ, người ta bắc trên lò một trã rang có vung đậy, trong lòng trã đổ cát mịn chừng một nửa, rồi đặt các khuôn bánh thuẫn được thợ thiếc gò có hình thuẫn (bầu dục), nên người ta gọi là bánh thuẫn. Tất cả khuôn đều được thoa dầu dừa hay dầu phụng bên trong. Khi nồi cát nóng làm cho các khuôn nóng, người ta bắt đầu dùng muỗng rót bột vào khuôn cho vừa đầy và đều khắp, xong đậy nắp vung lại. Trên nắp bỏ nhiều than lửa, chờ 5-7 phút sau, tháo nắp vung ra, thấy bánh nở cao gấp đôi khuôn và ngả màu vàng là bánh đã chín, lấy cây tăm tre dài xeo vào bánh vớt ra mâm. 

Ngày nay, việc đánh bột bánh thuẫn đã có máy đánh chạy bằng điện, đỡ hao sức, và bánh đổ nổi đẹp hơn, giúp người làm bánh đỡ nhọc. Hơn nữa, khuôn bánh ngày nay được đúc bằng đồng với 10 cái trên cùng 1 khuôn tròn, kính cỡ 25 cm, có nắp đồng phẳng để cho than hừng lên trên nắp, giữa có đai để xỏ đũa mỗi khi muốn mở nắp, nên không còn cảnh trã cát, đặt khuôn rời nữa. 
 
Còn cách làm bánh thuẫn thứ hai là bánh không có trứng và được thay vào đó là nước cốt dừa. Cứ 1 kg tinh bột mì phơi khô là ba trái dừa được mài nhồi nước vắt lấy nước cốt, để cho cốt dừa lắng nước lã ở phía dưới, người ta múc phần cốt dừa được nổi trên rồi đổ vào chung với bột thêm đường cỡ 1 kg, đánh chung cho đều để đường được hòa tan. Cũng không cần đánh bột nhiều lần và lâu như bánh thuẫn có trứng. Nhờ có nước cốt dừa mà bánh nổi, xốp, giòn ăn rất thơm ngon, khi bánh thấm nước bọt là tan luôn trong miệng. Cách đổ bánh thuẫn không có trứng này cũng giống như đổ bánh thuẫn có trứng như đã trình bày ở trên. 

Tam Quan là một làng nghề chuyên làm ra các loại bánh bằng vật liệu địa phương rất nổi tiếng trong vùng, nhất là bánh thuẫn, và người ta coi đây như một ngón nghề ruột của họ. 

. Trần Xuân Liếng


Nguồn:http://www.baobinhdinh.com.vn/768/2004/10/15599/

<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.10.2014 04:17:30 bởi Nguyệt Hạ >
#61
    Nguyệt Hạ 23.10.2014 00:46:22 (permalink)
     
     
     
    Tìm và Gặp lại
     

    Chuyện ngoài lề:
    Ba tháng trước...

    - Hello, cho tôi gặp anh Đ.
    - Xin lỗi cô là ai? tìm anh Đ có chuyện gì?
    - À tôi là bạn, lâu không thấy tin anh Đ nên gọi hỏi thăm, không có gì quan trọng.
    - Anh Đ không có nhà, cô có gì nhắn lại không?
    - Tôi chỉ muốn hỏi thăm có đau ốm gì vì lâu không có tin, thế thôi. À, cháu có phải con gái anh Đ không?
    - Không, tôi là vợ anh Đ.
    - Ồ xin lỗi, nghe giọng trẻ quá nên tôi lầm.


    ----------------------------


    Sáng hôm nay,

    - Hello, có phải đây là nhà anh N không ạ?
    - À đúng rồi, có chuyện gì không cô?
    - Dạ tôi muốn hỏi công việc ở văn phòng chút xíu.
    - Cô gọi cell đi, số như cũ.
    - Tôi không có số, chị cho xin.
    - Cô ghi nè, #####....
    - Cám ơn chị, cho tôi hỏi, chị có phải là con gái anh N không?
    - Tui là má thằng N.

    (Nghe không rõ, tưởng là vợ)

    - Chị là vợ anh N hả?
    - Tui là má vợ. (vừa nói vừa cười)
    - Không đúng đâu, anh N già rồi mà.
    - Ừ thì nó già rồi, tui là má vợ... (cười)

    Oh no...

    - Dạ xin lỗi bác, tại cháu nghe giọng trẻ quá nên gọi là chị.

    Cười lớn hơn,

    - Thấy dzậy chớ tui gần bảy mươi rồi đó cô.
    - Cháu nói thiệt, giọng bác trẻ lắm.

    Cười..., im lặng một lúc ...

    - Tui trẻ nhờ nói nhiều đó cô.

    ....

    Hai lần nghe lầm giọng nói, không hiểu sao các bà lúc này qua phone giọng cứ như con gái...


    --------------------------

     

    - Hello, ai đó?
    - Em đây
    - Ai dzậy ha?
    - Đố anh đoán ra.
    - Giọng cô quen quen, mà không nhớ...

    Hahahaha ...


    - Anh phải nhớ ra em chứ.
    - Ai ha, nghe quen quen mà quên rồi.
    - Anh già rồi nên lãng phải không?
    - Ừ, già rồi. Nói anh biết em ở đâu thì sẽ nhớ.
    - Em ở chỗ đó....

    Cười lớn ...


    - À nhớ rồi. Em khỏe không?
    - Em khỏe. Anh có gì thay đổi không? vẫn làm ở đó chứ?
    - Như thường... Mọi người sao em?

    Kể lể cho anh nghe... Anh vẫn như trước, lo lắng hỏi han đủ điều.


    - Anh vợ con ra sao? Mấy cháu?
    - Một gái một trai, đại học rồi.
    - Vợ anh khỏe chứ? còn đi làm như cũ?
    - Khỏe, vẫn làm...
    - Em cần anh một chuyện ..., hai tháng nữa nghe anh.
    - Đừng lo, em làm giấy tờ trước đi, gần ngày đó gọi anh.
    - Em gọi bây giờ, để đến đó sợ anh bận.
    - Không sao, gọi cuối tuần anh sẽ đến. Anh lo hết cho.
    - Cám ơn anh.

    Anh vẫn vậy, người lo lắng cho tôi đủ thứ từ những ngày đầu. Anh là người Việt ở Campuchia, đen thủi đen thui. Anh nhỏ người, thấp, đen, gọi là xấu quắc. Nhưng trời cho anh có duyên. Có người sơn phết, ỏng ẹo, đánh bóng mấy đi nữa vô duyên vẫn hoàn vô duyên. Anh, không màu mè, không chải chuốt, nhìn bề ngoài xấu xí nhưng vẫn thấy cảm mến. Nói chuyện với anh luôn có cảm giác thoải mái và nhận được sự chân tình từ anh. Con người xấu mặt nhưng tốt bụng vô cùng. Anh giúp khi tôi cần không ngại ngày đêm, hay đường xá xa xôi. Nhớ ngày nào chúng tôi dự đám cưới anh. Khi có con đầu lòng, vui quá anh lái xe đến tận nhà khoe hình con gái với tôi. Anh còn bắt tôi phải giữ hết cả chục tấm hình. Tôi vẫn còn để đó, cô con gái ấy giờ này đang học đại học. Rồi cuộc sống cuốn mọi người đi, không còn gặp nhau, dần dần không gọi nữa và không liên lạc. Hai mươi năm qua, tôi vẫn luôn cầu nguyện xin bình an cho anh và gia đình.


    Tuần rồi, tôi nghĩ đến chuyện tìm anh có việc cần. Quá lâu không liên lạc tôi không biết phải làm sao. Hôm nay lấy số phone từ hơn hai mươi năm trước gọi thử, may sao anh vẫn còn ở nhà cũ. Gặp lại một người thân quý mến, tôi thấy mừng và vui thật sự.


    (Tối nay về, má vợ kể anh nghe chuyện con nhỏ nào nghe tiếng lầm bà là con gái anh, chắc anh cười no khỏi ăn tối :)))


    Nguyệt Hạ

    Oct 21, 2014
     


    #62
      Nguyệt Hạ 11.11.2014 01:27:33 (permalink)
       
       
       
      Hoa Vàng Trước Ngõ




       
       
      Năm nào cũng vậy, đám cúc vàng lên rất mạnh, lan tràn khắp nơi. Khi hết mùa, tôi thường nhổ bỏ vì bọn chúng lăn đùng ra đất như nằm vạ. Nhiều lắm, lan ra cỏ, nhìn mất trật tự vô cùng. Vậy mà, quanh đi quẩn lại, đám cúc cũng lên lá, lên nụ và lây lan vô tội vạ,


      Không để ý vài ngày, tuần qua, thấp thoáng thấy màu vàng trước hiên. Nhìn kỹ lại, thì ra bọn cúc. Thương ơi là thương. Năm nào cũng bị dọn sạch, mùa nào cũng trở lại có hoa.


      Tôi có đọc đâu đó, cho rằng màu vàng là màu phản bội.... Không hiểu sao người ta nói vậy. Đối với hoa cúc vàng trước nhà, tôi nghĩ đây là những bụi hoa trung thành nhát. Năm nào cũng bị nhổ bỏ, và năm nào cũng có hoa làm đẹp nhà tôi, không những một, hai bụi mà nhiều, nhiều lắm. Hiên nhà vào tháng này vàng rực, từ trên thềm xuống thảm cỏ, nơi nào cũng một màu vàng tươi thắm.











      Mùa thu của tôi rực rỡ nhờ những hoa cúc vàng trung thành này, dù trời sương mờ mờ hay trời nắng hanh hanh, hoa vàng vẫn đậm đà một màu thủy chung. Cám ơn các em hoa nhiều lắm. (Nói vậy, nhưng cuối mùa vẫn bị nhổ bỏ như thường...)


      Nguyệt Hạ

      Nov 10, 2014




       

      <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.11.2014 23:21:42 bởi Nguyệt Hạ >
      #63
        Nguyệt Hạ 25.11.2014 03:30:24 (permalink)
         
         
         





        Chiều qua đi phố mang về một thùng rượu Beaujolais, đủ cho lễ ThanksGiving này. Năm nay chai rượu đẹp hơn năm trước, nhìn vui mắt chứ không loè loẹt ...





        Sáng thứ bảy, làm banana bread. Nhà quê hết cỡ. Người ta dùng máy làm bánh mì từ mấy chục năm trước, mình chưa bao giờ có. Nhà này thủ công thứ thiệt. Hôm nọ đi Bed Bath & Beyond, thấy hạ giá. Cái máy làm bánh mì chỉ còn dưới 50 thêm 20% coupon nữa, thế là rinh về. Chưa bao giờ làm bánh mì nên thử làm bánh mì chuối. Thế là lần đầu tiên có máy và lần đầu tiên làm bánh mì chuối bằng máy. Kết quả không ngờ, ngon ơi là ngon. Bánh thơm, ngọt vừa phải, bên ngoài hơi dòn dòn, bên trong không khô lắm, cũng không ướt lắm, vừa vặn, thêm một ít walnut ... Chàng và con khen tấm tắc. Chàng ôm vợ nói, "Thế này là sắp sửa lên cân rồi, em nấu toàn thức ăn ngon, khó mà nhịn được".
        Ta phục ta quá, ngon thật... 



        Một ly cafe, một lát bánh mì chuối cùng với miếng brie cheese, đời thật đẹp...


        Nhân tiện khoe luôn.


        Tóc dài tháng mười,
         

         
        Mỗi tháng tóc dài ra gần 1 inch (hơn 2cm), 9 tháng cắt đi 9 inches, hơi tiếc nhưng thôi, tóc sẽ dài ra nhanh lắm.


        Tóc ngắn tháng mười một,


         

        Khoe áo

         

        Mua áo này, thích lắm, diện vào.. ai dè, chàng nói:
        - Có biết mấy chữ này là gì không?
        - Mong có ai đó kiss mình ...
        - Keep It Simple, Stupid...
        - Ahhhhhh, you chọc ghẹo nha
        - Thật đó chứ...

        Đã không được kiss còn bị chọc quê nữa.... huhuhu...



        Khoe mình luôn, n
        ắng chói chang, không thấy tổ quốc đâu hết.
         



         Tất cả hình do con cưng bấm cho mẹ, cám ơn con.



        Nguyệt Hạ
        Nov 24, 2014
         
         


        <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2014 10:30:47 bởi Nguyệt Hạ >
        #64
          Nguyệt Hạ 19.12.2014 03:00:14 (permalink)
           
           
           
          San Antonio Winery


          Cuối tuần đi mua rượu, cuối năm đi nơi này nơi kia, lúc nào cũng mang rượu đến, hình như người ta thích hơn là quà cáp lỉnh kỉnh. Nơi này có một tiệm ăn Ý bên trong, đã có một lần lễ Giáng sinh, cả nhà đến ăn ở đó. Ngày Christmas nên có ban nhạc Jazz, ngồi ăn nghe nhạc với những tiếng saxo, những bài Jazz nỗi tiếng, hình như thấy thức ăn ngon hơn và rượu cũng đậm đà.


          Vào trong thử vài loại rượu từ ngọt đến chát, từ hồng đến đỏ... Lạ lắm, tôi không biết uống rượu, nhưng biết nếm và chọn rượu ngon. (hahaha... theo ý tôi, và theo ý chàng của tôi là thế). Có hơi rượu nên vui vẻ, mua xong, chàng chụp cho tấm hình đẹp, mặt mày hớn hở, làm như bợm thứ thiệt.







          Kiểu này thì nên rót rượu cho chàng sau đó nhờ chụp hình, có lý đó chứ.



          Nguyệt Hạ
          Dec 18, 2014
           
           
           
          #65
            Nguyệt Hạ 31.01.2015 02:26:46 (permalink)
             
             
             

            ĐÓN XUÂN NÀY NHỚ XUÂN XƯA



            Xuân Mậu Thìn 1988




            Hơn một phần tư thế kỷ trôi qua, tôi vẫn không quên những ngày đầu nơi quê hương thứ hai này. Và mỗi lần cuối năm, chuẩn bị Tết tôi lại nhớ về kỷ niệm của những ngày sinh hoạt ca đoàn nơi đây.

            Khi tôi mới chân ướt chân ráo đi lễ Việt lần đầu tiên ở nhà thờ Mỹ, ca đoàn trưởng đã rủ rê tôi vào ca đoàn. Nghe nói có người chở đi tập hát và chở đi lễ hàng tuần tôi đồng ý ngay. Thế là vừa có mặt ở đây được một tuần, tôi tham gia ca đoàn.

            Khi có lễ lớn cộng đoàn tôi thường hay tổ chức văn nghê. Năm đầu tiên tôi góp mặt, ca đoàn làm văn nghệ hai lần, một lần vào dịp lễ Giáng Sinh và một vào Tết Nguyên Đán.

             
            Bắt đầu từ ngày lễ Tạ Ơn cho đến lễ Giáng sinh và đến Tết Nguyên đán, chúng tôi ráo riết tập hát, tập múa. Trong ca đoàn có người chơi trống, người chơi organ, piano, vài người chơi guitar nên ban nhạc khá xôm tụ. Các giọng ca hay rất nhiều, nam cũng như nữ, những buổi văn nghê ca đoàn tổ chức không thua gì dân chuyên nghiệp. 

               
            Lần văn nghệ cuối năm ấy, ca đoàn mặc áo dài vàng, màu áo tôi chọn cho phe tóc dài và áo dài tôi, tự may lấy. Tôi còn may thêm những chiếc áo đầm cho bài vũ của chúng tôi. Lúc ấy, mới sang, còn hăng hái nên sau khi đi học và đi làm về, tôi chịu khó thức đêm để may áo cho buổi văn nghệ.

            Chương trình nhiều tiết mục đặc sắc và phong phú. Thời ấy, chưa có karaoke, chưa có computer, laptop, cell phone, vv... như bây giờ. CD mới ra, xe nào xịn lắm mới có gắn CD player. Ở nhà và trong xe chỉ nghe toàn băng cassete. Tất cả các bài hát chúng tôi tự tập bằng cách chép lời và nghe theo băng hát lại.

             
             
            Xuân Mậu Thìn 1988  
             
            Hai người chọn bài Tiếng Sáo Thiên Thai - Thơ Thế Lữ, Nhạc Phạm Duy để song ca. Bài hát có hai bè, chia nhau tự tập theo băng nhạc ở nhà và chờ đến cuối tuần ráp lại với ban nhạc, hay dở gì lúc ấy sửa sau. Trong bài nhạc là hai con hạc, chúng tôi có lẽ là hai con vịt của ca đoàn. 



            Xuân Mậu Thìn 1988



            Bên cạnh những màn hợp ca, đơn ca, song ca, hài kịch, bọn tôi còn có hai bài vũ, không kể những bài của các em thiếu nhi. Đây là màn tôi phải thức đêm thức hôm may cho xong sáu bộ áo đầm rườm rà cho các nàng. Khi chọn vải chọn màu cũng rộn ràng, người muốn màu vàng, người chọn màu tím. Cuối cùng tôi phải nhường màu vàng của tôi cho cô nhỏ kia...



            Xuân Mậu Thìn 1988
             
            Thêm bài vũ có các chàng cầm cây gõ xuống đất cho các nàng nhảy. Khi tập, nhiều người chưa biết gõ cây, chưa biết nhảy đúng nhịp, các nàng bị gõ vào mắt cá sưng cả chân. Những lần đầu tập xong, nhiều người đi cà nhắc ...



            Xuân Mậu Thìn 1988 - Ban AVT của Ca Đoàn

            Bọn tôi ba tên có màn AVT chúc tết, bắt chước ban AVT - Lữ Liên & Hoàng Long & Trương Duy. Ba chiếc áo dài đen với quần ống cao ống thấp, mặt mày vẽ râu ria và bôi lọ lem nhem, mang kính đen giả như thầy bói mù. Vậy mà khá vui.


            Xuân Mậu Thìn 1988  
             
            Bài hợp ca cuối cùng. Không cần mang đồng phục nữa, ai đang mang áo gì cứ tự do lên sân khấu.
               
             
            Mất thì giờ tập dượt, chuẩn bị, nhưng khi trình diễn thật vui và hào hứng. Tất cả đang còn tuổi học trò nên rất hăng say, những buổi tối trong tuần và cuối tuần gặp nhau tập tành, không ai than phiền gì cả. Mọi người lên sân khấu, không quan tâm chuyện màu mè phấn son, nhìn những khuôn mặt ngây thơ thấy dễ thương lạ. Thân và quý mến nhau, chúng tôi đối đâi như anh em một nhà.


            Thời gian qua, mỗi người học ra trường, có việc làm, và có cuộc sống riêng. Cuộc sống không còn đơn giản như lúc ngồi ghế nhà trường nữa. Tôi may mắn còn giữ một số hình ảnh kỷ niệm. Mỗi lần đón xuân mới tôi lại nhớ xuân xưa ... Ôi, chỉ có một thời ...

            Nguyệt Hạ
            (Lt - TD)
            Jan 30, 2015
             
             
             
             
            #66
              Ct.Ly 31.01.2015 03:15:46 (permalink)
              #67
                Nguyệt Hạ 01.02.2015 12:08:37 (permalink)
                Ct.Ly


                Xuân này nhớ xuân xưa , làm văn gừng vậy thì làm sao khg nhớ chứ

                Thấy NH làm 1 trong 3 của nhóm AVT, để râu thấy cũng vui hén hihih

                 
                Có quậy vui vậy bây giờ mới có cái để nhớ hoài chị Ly ơi.
                 
                Tết chị có nấu bánh chưng bánh tét hay làm bánh mứt gì không? Còn hai tuần nữa thôi, nhanh quá chị ha.
                 
                 
                 
                #68
                  Yên Dạ Thảo 02.02.2015 04:16:51 (permalink)
                  Nguyệt Hạ ơi,
                  NH thử qua Ice Wine lần nào chưa? Nếu chưa thì nói "chàng" mua một chai về thử! Loại rượu nầy được làm từ những trái nho đông đá, mùa thu hoạch dường như là khoảng cuối tháng 12, khi nhiệt độ xuống dưới 0 độ C. Rượu thơm ngon à ngọt dịu!
                   
                  Từ nhà YDT đi đến thác Niagara Falls cũng hơn 1 tiếng đồng hồ, dọc theo thác có 1 vùng gọi là "Niagara-on-the-lake" chuyên trồng nho làm rượu và có rất nhiều hãng và tiệm rượu. Đặc biệt Ice Wine nơi vùng nầy rất ngon! Thường vào tháng chín và muời là có nhiều Festivals rất rộn rịp, nhiều du khách đến tham quan, thử rượu và mua rượu.  YDT nghe nói ở bên Mỹ dọc theo thác Niagara Falls cũng có vùng trồng nho và làm Ice Wine như thế! Nếu có dịp NH đi qua cho biết!
                   
                  Còn hai tuần nữa là Tết đến i! YDT mến chúc NH năm mới luôn được vui tươi và hạnh phúc!
                   
                   
                   
                   
                   
                   
                   
                   
                  #69
                    Nguyệt Hạ 03.02.2015 02:44:20 (permalink)
                     
                     
                     
                     

                     
                     

                    Yên Dạ Thảo mến,

                    Ngạc nhiên lắm khi nghe YDT giới thiệu về IceWine. Có phải rượu này không?

                    Vài năm trước khi đi ngang biên giới Canada & Mỹ, Nguyệt Hạ nghe nói nên mua thứ rượu này, đặc biệt của Canada. NH cũng mua, lúc đó 3 chai trong một pack, giá thường $120.00, hôm đó NH trả $100.00, có lẽ có promotion gì đó. Họ chỉ nói đặc biệt thôi chứ không giải thích rõ như YDT.

                    Cám ơn YDT viết cho NH biết rõ hơn về loại rượu này. Tiếc ghê, phải như biết sớm NH ghé thăm YDT lần đó rồi. Hẹn kỳ tới nha. YDT phải làm tour guide cho NH nghe.

                    Chàng bảo nói với YDT là chàng uống vào hơi bị nhức đầu. NH thử một ít thôi, rượu ngon vị đặc biệt riêng, thấy cũng không sao ..., chàng bị nhức đầu có lẽ vì phải bao phần của nàng đó mà :)

                    Bên đó lạnh quá, YDT giữ ấm nha, đừng để bị cảm hoài, làm sao ăn Tết?

                    Thương chúc YDT và gia đình một mùa xuân an vui.


                    Nguyệt Hạ








                    #70
                      Yên Dạ Thảo 05.02.2015 19:33:40 (permalink)
                       
                      Đúng là cùng loại rượu YDT thường mua! Hãng rượu nầy được nhiều Gold Award trong những International Ice Wine Competitions.
                      Nguyệt Hạ nhắn vơi " chàng" của NH là YDT sợ anh ấy bị đau bụng thì sẽ mệt ! Chứ nếu bị nhức đầu thì ra tiệm mua thêm 1 pack Ice để từ từ NH chuốc cho "chàng" say men ngọt thì sẽ hết nhức đầu ngay!
                       
                      Bên YDT hội người Việt tổ chức Tết VN trong ngày Chúa Nhật vừa rồi! Cũng là  "same old, same old", có ca sĩ bên Mỹ qua hát, nhiều giang hàng bán đồ ăn và các công ty quảng cáo. Mình ghé tham quan chút xíu rồi về,  không ở lại để nghe nhạc cho đến tàn cuộc vui.
                       
                      Chúc Nguyệt Hạ vui hưởng một mùa xuân ấm áp!
                       
                      YDT
                       
                       
                      #71
                        Nguyệt Hạ 07.02.2015 03:58:47 (permalink)
                        Yên Dạ Thảo mến,
                        Hình như cuối tuần tới ở khu Little Saigon bên này cũng có hội chợ Tết.
                        Mình ở xa nên không rõ lắm. Năm nào cũng "same thing diferent year" như YDT thấy.
                        YDT đã chuẩn bị Tết nhất gì chưa? Không ít thì nhiều chắc cũng có bánh tét và dưa món dưa cải các thứ chứ?
                        Chúc YDT luôn "ấm" ở đó nha, đừng cảm lạnh nữa nghe.
                        Mến,
                        NH
                        #72
                          Nguyệt Hạ 10.02.2015 03:44:20 (permalink)
                           
                           



                          ĐÓN XUÂN NÀY ... NHỚ XUÂN XƯA - Phần 2





                           Hợp ca chương trình văn nghệ Giáng sinh 




                          Trong ca đoàn, có những người học đại học ở vài trường khác nhau. Đặc biệt có vài anh ca viên, kể cả ca trưởng, lại là trưởng ban văn nghệ của Hội Sinh Viên Việt Nam tại trường đại học của họ. Các bạn gái học đại học nhưng không người nữ nào làm hội hè ở trường đại học.
                           
                          Thời gian tôi sinh hoạt ca đoàn, các hội văn nghệ thường mang tiết mục của trường mình đến tham dự với các trường khác mỗi dịp lễ hay Tết. Để đi trình diễn phương tiện chính là xe hơi, tự chở nhau đi. Lúc ấy, chỉ một số ít có bằng lái xe, phần còn lại đang học trung học. Tết năm ấy, ca trưởng chọn một tiết mục ít người mang đi góp mặt với các trường bạn là màn hài kịch của chương trình văn nghệ đêm Giáng sinh.





                          Hài kịch góp vui với chương trình Văn nghệ Tết các trường bạn



                          Chương trình văn nghệ Tết (của Sinh viên Việt Nam) tại các trường đại học diễn ra vào chiều thứ sáu. Không hiểu sao họ không làm ngày cuối tuần, có thể vì sinh viên sẽ không trở lại xem vào cuối tuần chăng? Chúng tôi đi diễn các trường miền nam Cali gần với trường chúng tôi, từ UCLA, đến CSULA, CSULB, CSUN, v.v .., mỗi trường một tuần khác nhau, trong vài tuần trước và sau Tết. Những trường xa chúng tôi không đi được nên từ chối. 



                          Buổi chiều thứ sáu, sau khi mọi người hết lớp và tan sở - có người vừa đi học vừa đi làm - chúng tôi gặp nhau và đi chung xe. Ở đây, nói chuyện đi trên freeway vào chiều thứ sáu thật là bất đắc dĩ. Xe cộ dồn ứ lại nhất là khoảng đường đến Long Beach. Và chúng tôi đã phải tốn hết ba giờ đồng hồ trên đoạn đường đó. Ngồi trên xe nhúc nhích từ từ mà lòng dạ ai cũng không yên. Chương trình văn nghệ ở trường CSU Long Beach bắt đầu 7 giờ chiều, chúng tôi đến nơi gần 9 giờ đêm. Đậu xe xong, chúng tôi chạy vào hội trường, vì không còn kịp giờ đi vòng ngã sau hậu trường. Hình như màn kịch của chúng tôi là màn chót, chấm dứt chương trình.







                           



                          Có đi làm văn nghệ chung mới thấy thương nhau. Có ngày cả bọn đi học từ sớm, không kịp ăn sáng, trưa chạy đến chỗ làm, chiều về đi làm văn nghệ, ai nấy đói lả, nhiều nhất là một cái bánh ngọt từ sáng đến tối. Vậy mà vẫn vui với nhau, vẫn hăng hái làm việc chung. Không những chỉ đi trình diễn ở các trường đại học vào dịp văn nghệ mừng xuân, ca đoàn thường đến hát chung với các ca đoàn bạn vào cuối tuần, khi có lễ lớn hoặc lễ kỷ niệm ở các giáo xứ khác.



                          Ca đoàn gắn bó sinh hoạt với nhau nhiều năm cho đến ngày mọi người học hành xong, có gia đình hay đi xa mới dần dần vắng mặt một số ít. Hiện nay ca đoàn vẫn còn sinh hoạt và chúng tôi gọi đùa là "ca đoàn già". Những kỷ niệm của thời tuổi trẻ đầy nhiệt huyết và nhiệt tình đó chẳng bao giờ tìm lại được. 



                          Nguyệt Hạ

                          (Lt - TD)
                          Feb 4, 2015
                           
                           
                           
                           
                          #73
                            Nguyệt Hạ 11.03.2015 01:38:11 (permalink)
                             











                            Ngày ấy khi Xuân ra đời
                            Một trời bình minh có lũ chim vui
                            Có lứa đôi, yêu nhau rồi
                            Hẹn rằng còn mãi không nguôi ...

                            (Khúc Hát Thanh Xuân - Lời Việt Phạm Duy)



                            Mấy tuần qua tôi thường lẩm nhẩm mấy câu hát trên. Tôi biết mình bị tiếng hát của bạn ám ảnh, có lẽ vì lời của bản nhạc đi vào đầu từ ngày xa xưa. Từ ngày vừa lớn, bọn tôi đã cùng đàn hát với nhau, cũng với những câu hát này, cũng vào những ngày xuân. Lâu lắm rồi, không còn vui chơi với bạn xưa, nên khi nghe lại âm điệu cũ sao bỗng nhiên nỗi nhớ như thấm lan trọn vẹn tâm trí tôi. Hình như mắt tôi cay cay, mũi tôi nồng nồng, cổ tôi nghèn nghẹn khi nghe từng lời ca đang cất cao...



                            Cũng mấy mươi năm rồi, vừa sau lễ Giáng sinh và Tết tây khoảng một tuần, tôi nghe nhạc Xuân. Những CD mới cùng những băng nhạc cũ, tôi nghe tới nghe lui những bài quen thuộc, với những giọng ca thân quen. Những cuốn băng nhạc đó, có băng thu âm giọng hát các bạn tôi, mỗi năm tôi nghe lại trong khoảng một tháng, vậy mà vẫn thích, vẫn thấy hay. Tuần qua nghe bạn hát, tôi nhớ đến bạn xưa, người từng nghêu ngao với tôi từ ngày xa đó. Ôi sao mà nhớ, và tiếc lắm, một thời đã qua, thời tuổi trẻ năng động và sôi nổi.


                            Cám ơn bạn đã hát, cho tôi nhớ lại kỷ niệm với những người bạn thiết ngày nào.


                            Nguyệt Hạ
                            Mar 3, 2015




                            ******************************************



                            Cuối tuần, đi tập nhạc về vui lắm, con mở Youtube cho bố mẹ nghe bài các con đang tập. Hay thật. Con nói vì bài nhạc có tiết tấu vui làm con vui theo. Chúng tôi mừng vì con thích âm nhạc và chịu khó tập đàn. Mong rằng con sẽ không bỏ dở niềm đam mê này. Tôi biết cần phải có ý chí mạnh mẽ lắm để theo đuổi một đam mê nào đó, không phải chí thích là đủ.


                            Đã nhiều lần tôi tự đặt câu hỏi về chỗ đứng của âm nhạc trong cuộc sống hàng ngày. Một hôm đang ngồi trong nhà thờ, nghe tiếng đàn dương cầm với giòng nhạc nhẹ nhàng, sâu lắng ... Tôi có ý nghĩ, nếu đời sống này không có âm nhạc thì con người sẽ ra sao? Tôi không tưởng tượng được, thế giới sẽ như thế nào nếu không có những âm thanh trầm bổng mà chỉ đơn điệu với giọng nói con người. Ngay lúc ấy, tôi cảm thấy phải tạ ơn âm nhạc, cùng những người viết nhạc, những người chơi nhạc, và những người ca hát, không quên công lao của những người làm ra nhạc cụ. Tất cả những người chơi nhạc nói chung đã đóng góp một phần quá lớn, một phần không thể thiếu, trong cuộc sống trên trái đất này.


                            Thử tưởng tượng nếu chúng ta không có âm nhạc đi kèm hàng ngày... Có phải mọi việc vẫn tiếp diễn nhưng có ai nhận thấy tinh thần sẽ thiếu thốn một phần không nhỏ? Cuộc sống có phải sẽ khô cằn đi như đất hạn thiếu nước, như cây cỏ thiếu ánh sáng mặt trời? Tôi nghĩ rằng, thiếu vắng âm nhạc trong đời, có lẽ tinh thần mình không được phát triển toàn vẹn. Dĩ nhiên mình vẫn sống, vẫn sinh hoạt bình thường, nhưng có lẽ là một cuộc sống khô khan, nhạt nhẽo vô vị...







                            Viết cho bạn,


                            Thời gian qua, tôi được vài người bạn thân hát và gửi tặng một số bài nhạc. Cũng những bài đã nghe qua giọng hát ca sỹ nhưng từ khi được người hát tặng riêng, tự nhiên tôi thấy bài nhạc hay hơn và có ý nghĩa hơn nhiều. Cũng phải thôi, người ta phải chọn bài gửi gấm tâm tư rồi mới hát tặng người khác chứ. Nghe kỹ từng ca từ, tôi hiểu ra những gì bạn muốn nhắn gửi. Mỗi bài một ý tưởng khác, mỗi bài một tâm tình. Tôi cám ơn các bạn thật nhiều. Tôi không hát tặng các bạn nên chỉ biết dùng chữ nghĩa để gửi bạn tâm tư tôi. Với chữ đồng cảm giống như cải lương nhưng thật tình tôi "nghe" được tâm tình của bạn khi gửi cho tôi bài nhạc với dòng chữ, không hay nhưng là cả tấm lòng... Ơi cảm động lắm bạn biết không? Tôi cảm nhận được tình bạn gửi cho tôi qua từng chữ bạn luyến láy, từng nốt bạn lên cao hay xuống thấp. Thật ý nhị khi các bạn dùng lời ca cho tôi biết tình cảm của mình.


                            Viết nhiều sẽ thừa và đâm ra nhàm chán. Cám ơn cuộc đời cho tôi gặp lại các bạn. Cám ơn tình cảm vẫn nguyên vẹn trong bạn, tôi sẽ gìn giữ mãi.



                            Thương yêu,





                            Nguyệt Hạ
                            Mar 6, 2015
                            #74
                              Nguyệt Hạ 08.04.2015 13:09:33 (permalink)
                               
                               



                               
                               
                               
                               
                              ... Be Like That ...
                               
                               
                              Mỗi sáng thức dậy, con thường vào phòng và nói good morning bố mẹ. Vài ba câu hỏi thăm chọc ghẹo giữa bố mẹ và con, rồi con ra ngoài chuẩn bị đi học. Trước khi rời nhà, con chào và hai mẹ con lại đùa giỡn tiếp. Sáng nay, không nhớ mẹ nói gì, con lập lại một câu quen thuộc: Be Like That... và đầu lúc lắc tới lui nhìn rất buồn cười. Tự nhiên tôi muốn dùng câu nói đó đặt tên cho trang viết này.

                              Có quá nhiều thứ tôi muốn ghi lại hàng ngày, những ý nghĩ thoáng qua trong đầu, những hình ảnh chợt đến trước mắt. Để có một bài viết "ngon lành" thì phải dành thì giờ suy nghĩ, và đôi khi cảm xúc đó biến mất khi tôi có dịp ngồi vào bàn. Tôi nhận thấy, từ ngày vào tổ hai, tôi thường bị phân tâm, không bao giờ còn trọn vẹn cho mình. Từ khi có con, cái khoảng suy nghĩ lại bị chia năm xẻ bảy, lúc nào cũng phải nghĩ ngợi lo lắng đủ mọi thứ chuyện cho nhân vật thứ hai và thứ ba kia...

                              Cũng không sao, tôi thấy mình may mắn còn có thể suy nghĩ. Ừ thì be like that ... Đời ngắn ngủi quá ...

                               
                              Nguyệt Hạ
                              April 2, 2015
                               


                              #75
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 8 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 119 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9