TRUYỆN NGẮN - @nguyênhạ - đăng sơn.fr
Thay đổi trang: << < 1011 > | Trang 10 của 11 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 153 bài trong đề mục
ngocdiep2014 30.06.2015 22:50:19 (permalink)
Chia sẻ những trích đoạn hay.
Chào cả nhà sau mỗi tác phẩm luôn để lại trong chúng ta những câu văn hay đầy ý nghĩa, các bạn thích những câu nào nhất còn riêng mình mình thích những câu dưới dây mà mình sưu tầm được, ai có thì chia sẻ cho mọi người cảm nhận nhé 


Cốc cà phê anh uống lặng thinh chuyện trò cùng đám cặn
Bụi nhắm mắt đóng mình trong hơi ẩm
Chúng mình lặng yên
Trong thiên đường đi mượn
Em co mình ôm hơi ấm của anh.

Trích: Môi - Một người đàn bà (An Hạ)

---------------**********----------------


Tình yêu đích thực sẽ được thời gian chứng minh thôi, trái tim đôi khi có những lí lẽ riêng, nó loạn nhịp cũng giống như chiếc đồng hồ gặp trục trặc thôi mà, quan trọng phải cho mình thời gian cân bằng cuộc sống và phải thành thực với tất cả”.

Trích: Giá quay ngược được chiều năm tháng - Phương Nhung&Dương Thùy
---------------**********----------------



“Trong chuyến hành trình của cuộc đời, có hai điều quan trọng bạn cần cân nhắc, một là bạn có đủ ý chí để đi cuối đến con đường, và hai là khi đến cuối con đường, bạn có đủ dũng cảm bước vào lối rẽ để đi tiếp hay không?”

Trích: Cứ đi rồi sẽ đến - Minh DeltaViet
---------------**********----------------


Đừng quá tin vào những món lợi trước mắt, rất có thể một cái bẫy đang chờ bạn đó. Vì vậy, trước khi quyết định làm gì, hãy cẩn thận suy xét và lắng nghe kinh nghiệm từ những người đi trước.”

Trích: Cứ đi rồi sẽ đến - Minh DeltaViet
---------------**********----------------


Một câu chuyện chưa có bắt đầu sao có thể gọi tên bằng hai từ kết thúc.

Trích: Giá quay ngược được chiều năm tháng - Phương Nhung&Dương Thùy
---------------**********----------------


“Hạnh phúc không phải lời nói vội vã nơi đầu môi mà là những quan tâm đơn giản, chân thành và thậm chí là ngờ ngệch, ngốc ngếch.”

Trích: Giá quay ngược được chiều năm tháng - Phương Nhung&Dương Thùy
---------------**********----------------


“Đừng quên nói lên tình yêu thương của mình dành cho ai đó, nhất là bố mẹ. Chỉ một câu nói thôi, bạn sẽ làm bố mẹ hạnh phúc biết bao.”

Trích: Cứ đi rồi sẽ đến - Minh DeltaViet
---------------**********----------------


Nỗi buồn trong veo hạt mưa đêm thổn thức
Chạm vào em chạm cả nỗi âu lo
Người em yêu về đường xa mưa ướt
Mang cả tim em theo suốt quãng đường về.

Trích: Môi - Một người đàn bà (An Hạ)
---------------**********----------------


Em muốn ôm anh
Bằng hai cánh tay quàng qua cổ
Và từ phía sau
Em hát
Bên vành tai anh
Bài hát khiến em đỏ mặt
Rằng vừa có một vì sao rơi vào đáy tim em. 

Trích: Môi - Một người đàn bà (An Hạ)
---------------**********----------------


"Khi mọi chuyện qua đi, chúng ta nhìn lại, chợt nhận thấy bản thân mình trong giai đoạn ấy, thật dại khờ, xuẩn ngốc đến bao nhiêu."

"Lưng chừng cô đơn – Nguyễn Ngọc Thạch"
---------------**********----------------


"Yêu một người trưởng thành, cũng giống như chuyện bạn bắt đầu học cách thưởng thức sự tinh tế của một tách café pha phin. Mọi thứ sẽ thật chậm rãi, từng giọt một, từng giọt một, nhưng đó là chắt chiu của sự đậm đà, cũng như là phần thưởng cho những người biết kiên nhẫn."

"Lưng chừng cô đơn – Nguyễn Ngọc Thạch"
---------------**********----------------


Một chuyện tình muốn bắt đầu thì cần cả hai vun sức, nhưng để chấm dứt thì chỉ cần một – đâu lại có thói ích kỷ, vô trách nhiệm đến thế?

Trích: Cố chấp yêu – Ploy
---------------**********----------------


Thời nay, không có chuyện “tình chỉ đẹp khi tình dang dở”. Đó chẳng qua là lời lấp liếm của mấy kẻ ngại khó ngại khổ, chẳng dám bảo vệ tình yêu, hoặc của người yêu đơn phương.

Trích: Cố chấp yêu – Ploy
---------------**********----------------


Tình yêu, cơ bản cần được xây dựng bằng niềm tin cả hai dành cho nhau.

Khóc giữa Sài Gòn - Nguyễn Ngọc Thạch
---------------**********----------------


Hai chiếc kim một ngắn một dài lại đuổi nhau thành một cuộc hành trình không có điểm dừng. Con người ta rồi cũng như hai cái kim đồng hồ, vội vã, chạm vào nhau rồi tách biệt, lướt qua nhau như chưa từng quen…

Trích dẫn : Khóc giữa Sài Gòn - Nguyễn Ngọc Thạch
---------------**********----------------


Đàn bà là giống loài nhạy cảm. Một chút vô tâm, một chút bất thường, hay quá nhiều những bình thường cũng khiến họ băn khoăn. Nhưng một khi họ cho rằng mối quan hệ có vấn đề, dứt khoát nó có vấn đề.

Trích dẫn : Khóc giữa Sài Gòn - Nguyễn Ngọc Thạch
---------------**********----------------


“Nếu có quyết tâm, khó khăn chẳng là gì. Hãy biến ước mơ thành động lực để phấn đấu.”

Trích: Cứ đi rồi sẽ đến - Minh DeltaViet
---------------**********----------------


“Dù bạn là ai, bạn đang ở vị trí nào cũng đừng bao giờ quên tình yêu thương mà bố mẹ dành cho bạn. Đừng làm bố mẹ lo lắng vì tính trẻ con, hiếu thắng của mình."

Trích: Cứ đi rồi sẽ đến - Minh DeltaViet
---------------**********----------------


Đôi mắt của người yêu luôn là một đôi mắt đặc biệt. Không phải vì nó đẹp, nó to hay bé, lông mi dài hay ngắn, một mí hay hai mí mà bởi nó chứa đựng ánh nhìn yêu thương. Cái nhìn dành riêng, chỉ để dành riêng.

Trích: Môi - Một người đàn bà (An Hạ)
---------------**********----------------


"Con người ta là vậy, khi thật sự cảm nhận được sự cô đơn đè nén lên cảm xúc, bỗng dưng cần được nói chuyện cùng ai đó, hoàn toàn xa lạ."

"Lưng chừng cô đơn - Nguyễn Ngọc Thạch"
---------------**********----------------


"Hãy dũng cảm đối diện với chính mình để hiểu bản thân thật sự muốn gì và đừng bao giờ ngần ngại thay đổi.'' 

"Cứ đi rồi sẽ đến - Minh Deltaviet"
---------------**********----------------



"Những ngón tay đan giữa đời, có khi tưởng chặt lắm, vậy mà, lơ một chút nhìn lại, thấy lạc nhau lúc nào cũng không hay... ừ thì, đời mà, tay ai mà không cần tay ai khác ghép vô, chỉ mỗi tay mình, có lúc bơ vơ đến lạ."

"Lưng chừng cô đơn – Nguyễn Ngọc Thạch"
---------------**********----------------



Đừng hoang hoải đi lạc trong một trái tim lạ.

Đừng quên hết lối về bởi những cơn mê.

Đừng để tình uống cạn ly, say mèm.

Đừng tìm khi hạnh phúc bỏ trốn.

Đừng khóc khi buồn chưa lâu.

Đừng yêu khi nồng chưa đủ.

Đừng trói cuộc đời nhau.

Đừng gim đớn đau

Đến ngày sau

Còn lại gì?

Thật giả.

Ra cả.

Thôi.

Mà!

Trích dẫn : Nín đi con – Lê Nguyễn Nhật Linh
---------------**********----------------



Tình yêu thật luẩn quẩn. Những trái tim đuổi theo nhau cho kịp. Đuổi mải miết mà không nhận ra tất cả đang chạy trên một vòng tròn. Nỗi đau của kẻ này là hạnh phúc của người kia. Mất mát của kẻ này là trọn vẹn của người khác. Tình yêu là thứ vừa rộng lượng vừa chật hẹp, nhỏ nhen. Đời cũng vậy. 

Trích dẫn : Nín đi con – Lê Nguyễn Nhật Linh

.................................To be continue


 
dang son 01.07.2015 22:09:00 (permalink)
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
.
 
 
 
 
...
dang son 01.07.2015 22:18:42 (permalink)
.
 
 
 
 
 
 
 







 Thử Hãy Thành Nước ( Chất Lỏng )






11.30 buổi trưa ,ghé chợ mua hoa quả, anh nói với người nông dân bán hàng :

- Tôi nghĩ cậu đang là một nhà thơ ...




 Thằng nhỏ chừng 27 tuổi, đẹp trai , nhỏ xíu con , cười tươi với bộ râu quai nón :

- Sao á ?




 Anh nhìn vào trong mắt hắn và anh hiểu tại sao hắn ngạc nhiên .

Anh buộc lòng phải giải thích dưới cơn nóng chừng 36 độ C :

- Nhỏ nè . Nhà thơ không phải là cái  nghề . Nhà thơ là kẻ làm dịu cho đời sống ...






- Như vậy là tôi đang là một nhà thơ bán rau và hoa quả há, ông ?

- Ừa - Ừa mà .

 Tối nay, ngồi ngoài vườn, tôi ăn rau quả của em và  sẽ nghĩ về em . Biết đâu tôi sẽ không làm thơ về em  mà sẽ viết về em . Tôi cảm ơn em ở mùi đất có nắng và mùi mưa .

.

 Thằng nhỏ cảm động, tính bớt tiền cho anh . Anh lắc đầu, trả nguyên giá .




Anh quay đi , tìm chiếc xe ở dưới nắng rực lửa nóng, đề máy, bản nhạc trong xe từ cái cd đang hát :

" Anh thấy em nhỏ xíu, anh thương " từ nhạc phẩm Ngẫu Hứng Lý Qua Cầu ...

 Con đường trở lại  hãng rất gần, chỉ chừng 4 cây số . Tự dưng thấy mình đang nhớ quê mình .

 Tự nhiên thèm có em bên cạnh .

 Anh sẽ dịu dàng nói với em , kiểu quê muà, chất phác :

- Nhỏ nà .

 Nhỏ ơi ơi ! Anh thèm dắt em đi bộ vên bờ sông kia . Thèm ngửi mùi tóc em giữa gió đang hè .




 Thèm rụt rè ngó em cười như ngày nào ta chừng vừa 20 tuổi .

 Thèm dụi mũi vào rừng tóc em .

 Thèm nói với em :

- Thèm gọi em là bé tí tẹo .

 Thèm em đẻ cho anh vài đứa nhóc . Hai mình đặt tên chúng là Khoai , là Sắn, là Bí, là Trái Xu .....

Anh thèm  đi làm về,  lưỡi thè ra như con chó đang khát nước, thèm ngồi bệt xuống mâm cơm bày dưới sàn nhà .

 Thèm nghe em nói :

- Mình ui ui, mình ăn cơm chan canh cá lóc đi . Mình ! Mình !

 Có lẽ anh sẽ cay và rất cay ở mắt  như khi môi chạm phải trái ớt hiểm .






 Ừ mà

 Ưà mà - Mình ơi - ơi !

 Có thể được như thế không - em ?









... đăng sơn.fr


 
dang son 23.07.2015 02:24:58 (permalink)
.
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 



Cay
Cay .







__________________________________________ by đăng sơn.fr






.




Cô ôm cái bụng thè lè, chiều chiều ra bờ sông , nghe gió thổi hiu hiu .


Nếu ngó đằng sau lưng thì ai cũng nói là cô giống ca sĩ Như Quỳnh của bài Tiếng hát chim đa đa .

Nếu nhìn ngang từ cái sóng mũi thì có người nói cô giống Phi Nhung chuyên trị nhạc sến và nhạc quê hương .


Ngó qua , ngó lại thì cô thấy mình chẳng giống ai vì ở quê, tía cô nhất định đặt tên cô là Mèng . Cái tên ấy đã bám cứng lấy cô khi cô lội sông theo bè bạn đi coi hát .


Chả có khuôn mặt của kép hát nhạc mùi . Gã lui cui lạng qua lạng lại , đi đi về về từ tỉnh đến quê rồi cô yêu chả .



Kết quả của tình yêu rủ rỉ đó là cái bụng đang vượt mặt , chả bỏ đi mất theo gánh hát .


Chiều chiều, cô ra đứng ở mé sông .


Bìm bịp kêu buồn buồn theo tiếng vỗ trên mạn ghe .



( Hình như đứa nhỏ trong bụng cô đang quẫy đạp như câu hát của bài tiếng hát chim đa đa )



Cô buột miệng :

- Tổ cha mày . Ỏ đó mà đa đa với đu đu .









 
 
 
 
 
dang son 02.10.2015 14:45:24 (permalink)
.
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 



M

( Mọt )



__________________________________________________ ___________________________






Tôi chưa biết sẽ kể gì cho bạn nghe như một cách làm quen với nhau . Chẳng lẽ mình gặp mặt , đụng đầu nhau và không có gì để nói ?


Có những người nói quá nhiều, nói lèm bèm chẳng ra đâu vào đâu vì chỉ làm người khác điên đầu ...... Là kẻ thích sự yên tịnh nên tôi hay né tránh những người ồn ào như thế . Bạn biết tôi trốn đâu , ở cái xó nào không ?


May mà thời đại mới này cho tôi chỗ ẩn thân và tạm gọi là an ổn .


Thời xưa có những kẻ bị gọi là mọt sách vì đọc quá nhiều, đọc như gặm nát từng trang giấy có mùi thơm từ gỗ .

Thời mới này, tôi ôm cái máy và gặm màn ảnh : Chữ tuần tự theo nhau chui vào cửa mắt, chui thẳng vào óc và xuống bao tử . Tôi chọn được nhiều món ăn rất ngon . Bạn biết không, có ngày, tôi tham ăn quá độ , tôi ôm miết cái màn ảnh đọc liên tục, đọc để có lúc cười ồ, có lúc sướt mướt khóc còn hơn trẻ nít bị bỏ rơi .

Khi ngốn tiểu thuyết, tôi chìm hẳn vào câu chuyện , tôi quên mình là ai để có thể vui sướng hoặc đau khổ với các nhân vật được dựng nên . Có ngày, sáng uể oải thức dậy, nhìn vào gương , tôi không nhận ra mình nữa .


Trong gương, con bé ấy trò lõ giương mắt soi mói :

- Mày đó ư ? Sao bữa nay mày xấu xí như con nhỏ lọ lem trong truyện cổ tích ?!


Con mọt nhăn nhó, thè lưỡi trả lời :

- Ừ ! Tao đó . Mày mà còn chê bai gì thì tao cắn chết đó .


Con nhóc trong gương ảo gầm mặt biến đi để con mọt kia có thêm một ngày mới . 


Mọt nhỏ rời nhà, đi ngơ ngẩn, bước lang thang . Ngửa mặt , nhìn lên bầu trời xanh xanh, có lúc xám xám, tự chốc thấy mình bơ vơ . Ơi ! Ơi ! Thế mà sao đang thèm một tình bạn , ngồi cạnh nhau, nhìn nhau trò chuyện chia sẻ đủ thứ .


Ơi ! và thêm lần ơi ơi rơi vào khoảng trống không bao quanh .


Ra đứng ở bờ sông , câu chuyện ù ơi nhà quê nào đó trở lại như gió đong đưa trên tóc ngang vai .


Con mọt vô hình trong trí óc trở lại, nó nhiều chuyện đặt câu hỏi mơ hồ :


- Sống vì cái gì ? Sống để làm gì ?



Nghe nó hỏi như thế , nghe mà hoang vu phát muốn khóc thật to .





.....




Mọt lau lệ vừa kịp tràn . Tự nhủ : " Can đảm lên chứ ! Sao lại quá tiêu cực như thế ? "




Buổi tối trở về như những lần sập tối .

Mọt ngồi yên , vặn nhạc nho nhỏ, để hết tâm hồn vào bản nhạc đang nghe và mở trang sách .


Có một đoạn viết - Ngắn - Gọn :


" Sống có ý nghĩa là ý tưởng có chí hướng, có mục đích và kiên trì học hỏi "


" Viết là có mục đích từ câu viết : Viết Để Làm Gì ? "



Viết là sống . Viết thật tình và sống bằng tất cả nhiệt huyết của mình .




Và từ đó Mọt thấy mình yêu đời để vui .








đăng sơn.fr



dangsonfr.blogspot.com



 
 
dang son 14.12.2015 16:12:38 (permalink)
.
 
 




Những Khuôn Mặt của Tình Yêu <





_____________________________________________________






1.


Tự Tình .



Hãy để tôi thú thật với bạn là tôi không đủ tài năng để viết tiểu thuyết loại kiếm hiệp kỳ ảo hoặc là có sự kiên trì khi viết truyện dài về thể loại tình yêu . Tất cả những chuyện dài đang viết, tôi đều bỏ ngang vì nhiều lý do :


- Quá tuổi lãng mạn và tươi mát ở thời 18 / 20 

- Đã nhìn tình yêu qua một lăng kính méo mó ( già chát )


- Không đủ ngây thơ để tin vào phép lạ diễm tình 


- Méo mó với đời sống .





Qua vài lý do như thế , để viết về tình yêu , tôi đã tìm cách qua những tác phẩm khác để tìm hứng thú .

Khi ghé nhà sách hoặc vào thư viện mỗi tuần , tôi ngắm nghía kệ sách và lết vào hàng liệt kê chuyện thời sự và các tác phẩm của nhân văn - Psychology .


Ngày hôm kia, tôi rút một tựa sách loại tự thuật của một nhân vật thiếu nữ kể về hoàn cảnh yêu đương và theo tiếng gọi đường mật của TY để bị mang đi bán làm thân phận gái giang hồ .


( Những câu chuyện này, ta có thể thấy hàng loạt nhan nhãn ở những đầu sách kể về thân phận . Chuyện nào cũng na ná nhau mà thôi )




Khi rời những quyển sách như thế , ngồi trầm ngâm ở quán nước, tự hỏi mình : Nếu cần phóng tác khi dựa vào những điều đã đọc như thế, mình sẽ viết gì về Tình Yêu ?




- Thử xem sao :




- Sa Chân .


Sau lần đi dạo trên bãi vắng , chàng nắm bàn tay tôi khi quỳ xuống ở góc bếp .

Lắng nghe chàng nói, giọng trầm hơn bao giờ :

- Em mơ gì ở tình yêu anh dành cho em ?


Tôi kể cho chàng nghe về ước mơ của tôi ( và có lẽ cũng là của chàng ) :


- Em mơ có một hai đứa con, con mình chạy nhảy ở ngôi vườn đầy hoa lá trước căn nhà của chúng mình .

- Anh cũng mơ như thế . Chẳng lẽ mình cứ loay hoay tạm bợ không nghề không ngỗng ở cái nơi khỉ gió như thế này ? Cha mẹ anh già rồi, không lẽ mình cứ ăn bám trong căn nhà này ?


Nói xong , chàng ướt cánh mắt để lại cho tôi nhiều ý nghĩa phân vân . Chàng nắm chặt bàn tay ẩm ướt của tôi, khẩn khoản :


- Anh biết có chỗ đang cần người bồi bàn là những cô gái trẻ đẹp trong quán nhạc và quán rượu và họ trả lương cao lắm . Em có thể phụ anh để mau đạt được giấc mơ hạnh phúc có nhà, có con cái không em ?



Tôi không thể từ chối khi yêu chàng . Gật đầu .




Sau cái gật đầu ấy là những hơi rượu, những bàn tay lông lá đi tìm những mảnh vuông trên thân thể chúng tôi, những cô gái tiếp thị và nhắm chặt mắt trong những căn phòng kín bưng . Rã rượi qua những tháng ngày như thế , tôi ôm lấy đầu và nghĩ đến chuyện thoát ra cảnh tăm tối khi lỡ đưa chân .


Có lẽ tôi có thể thành một nhà văn để kể lại những câu chuyện tình mà cuối cùng không phải thật là tình yêu .

















đăng sơn.fr


dangsonfr.blogspot.com
 
 
 
 
 
 
 
dang son 27.01.2016 01:12:07 (permalink)
.
 
 
 
 




< Mèng ơi !



Con nhỏ người Nam kỳ lai bắc kỳ không hiểu chữ ' Mèng ' là cái gì nên thắc mắc đủ thứ .
Tôi ngó con nhỏ, tủm tỉm cười :
- Chạy về mà hỏi má đi, em .
- Hỏi làm sao ?


...



Mèng ơi, thấy cái mặt em mà mắc cười . Để hiểu chữ Mèng kiểu đó chỉ còn cách mua một cái vé máy bay ( mua thêm một cái vé khứ hồi tặng tôi , tôi dắt em về chỗ có người ta hay nói câu Mèng ấy )
Ở một chỗ có nhiều cánh đồng có vịt bơi, chiều chiều nhìn ghe thuyền trôi lững lờ trên dòng sông, ngồi ở gốc cây dừa, nghe gió hiu hiu trên vái áo bà ba, ngửi mùi sông nước, ngắm bầu trời nghiêng nghiêng và nghe câu hát từ xa vọng lại :


Mèng ơi , chiều đẩy mây trôi
Thấy em nhỏ híu mà tôi thương thầm
Mèng ơi , thèm gọi tên em
Để tình ai đó làm mềm tim ai .


----
Mèn !






--


đăng sơn.fr & Tina Phố - USA .







 
 
 
dang son 15.02.2016 13:15:35 (permalink)
.
 
 
 
 
 
 

° Y Ê U



















... Vào những tối muà đông , người ta hay kéo màn dầy, đóng chặt những cánh cửa để giữ hơi ấm .

Thèm ra khỏi khung cảnh thường lệ , mặc quần áo ấm ra đường, cửa xe mở chờ mình chui vào lòng xe, máy nổ, nhạc trong xe đang nhả những bài hát nói về tình yêu rất lẻ loi, buồn bã . ( Thế sao, tình yêu sao cứ buồn như vậy chứ ? )

Vặn nhỏ nhạc lại vì sợ những lời lẽ ủy mị như từng hạt sương đang bám đầy kính xe, ánh đèn rọi ở đầu xe dẫn mình đến một chỗ đông người có đèn đuốc , có tiếng động của chuyện trò, bàn ghế và âm thanh ....




Đẩy cửa, bước vào . Nhạc đang réo rắc bài Tình Nhân Dạo Khúc , gần ban nhạc là chiếc bàn trải khăn thẫm vàng đựng đầy những bông hồng đỏ ( có lẽ những người yêu sẽ mua hoa tặng nhau )


Tôi không có ai để tặng hoa .

Chọn chỗ ngồi , nghe ban nhạc chơi rock , loại rock nhịp vưà phải để người ta có thể nghe nhau cười nói và có thể tán tụng nhau .Không khí của hơi men dưới ánh đèn mờ làm người ta có vẻ vui và nồng nàn hơn . Người ta có thể lả lơi ở lọn tóc trên vai hở trần và ném mắt đưa tình .



Và ......


Sau chữ " và " như thế , chỉ biết ngồi yên nghe nhạc chạy nhảy thênh thang trên những ngón chân gõ nhịp , đưa mắt nhìn ngắm những khuôn mặt khá đẹp khá tình ( chữ tình của một cách lôi cuốn lãng mạn từ môi cười , mắt cười lẳng lơ từ một góc đời trôi nổi ) .

Đàn bà và những đàn bà ấy đã trôi tắp qua bao nhiêu cuộc tình và lở dở ?

Những câu hỏi thầm thầm ấy đã không cần được đặt ra vì sẽ không có câu trả lời toàn vẹn . Kệ họ !



Đang thèm hát một bản nhạc lành lạnh giữa muà đông đang trôi ở bên ngoài . Ban nhạc bắt tempo để chơi bossa nova :

" ... Cho tôi yêu em thêm một lần nữa , rồi mai giã từ, mất em đi rồi, đời vắng đi tiếng cười .... " *


Phải rồi - mà ơi !
Đi đi ! Đi và hãy mang theo tiếng cười để tôi ở lại , tôi biết tôi làm gì nghĩ gì khi mở nắp ống kính chụp cho bằng được một góc phố đầy hơi lạnh trong muà bán đại hạ giá , phố bật đèn cho những cửa hàng bán đủ thứ . Chỉ có điều duy nhất là chẳng ai bán tình yêu ( thứ vô giá )

Tôi không cần trả gíá khi muốn có tình yêu .

Chỉ việc ngồi xuống bên góc tường , dưới ngọn đèn đêm , tìm phím nhạc trên guitar và vỗ về mình theo độ rung trên dây đàn . Giữa tấu khúc, có tiếng rơi của mưa . Mưa về sáng .


Chỉ việc mở màn hình, ve vuốt những phím chữ để mẫu tự abc theo nhau thành dòng chữ tuôn theo ý nghĩ .


Ở một đoạn trống , tôi có một ánh mắt, một nỗi thinh lặng có khi hoảng hốt từ một vài nhân vật mang tên là Bé, là Nhỏ . Bé ở quãng đường từ trường đi về, bé dẫm giầy, bé tinh nghịch nghe tiếng lá khô rúc rích như kêu nài giữa tiếng ve từ khoảng cây trên cao đầu muà hạ . Bé có lúc ngẩn ngơ , đứng tựa khung cửa nhìn ra đường vắng , vu vơ , vu vơ ....

Rồi - Rồi những sáng, những chiều trôi qua tựa giấc mơ đủ sắc màu, bé thấy mình biến thành Nhỏ như đoạn tùy bút mà ai đó đã viết : " Nhỏ ơi ! Nhỏ nè . Áo ngắn, áo dài Nhỏ tung bay như khi gió lượn trên vùng tóc ngang vai của nhỏ . Nhỏ đừng lớn quá mau - Nhỏ ơi - Vì thì là vì, vì anh sợ người ta khênh nhỏ đi mất như bài con sáo sang sông " .


Ai ai cũng sợ bị thất tình vì buồn lắm .

Tôi không còn sợ bị thất tình nữa đâu . Quen rồi . Không quen thì cũng phải tập cho quen đi . Dễ lắm : Tìm đến những chỗ này, chỗ kia, nhìn ngắm cách người ta yêu nhau ở những nơi tình tứ .


Dễ lắm khi nhìn ngắm những đóa hồng nằm ngoan trên bàn kia và biết rằng mình không có ai để tặng hoa .



2.


Trời gần sáng . Mưa vẫn còn mưa . Rời bãi đậu , ấn ngón tay vào máy hát nghe lại bản nhạc của LNT và Lê Hiếu hát, nồng nàn .




đăng sơn.fr

( * muàđôngsắpđến - đứchuy )










 
 
 
 
dang son 22.03.2016 11:42:33 (permalink)
.
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 


TráiTim của BÉ
( The problem is you, miss artichoke heart ) 





------------------------------------------------------------------------------------------------




Không phải là ai cũng có thể lấy tên là BÉ đâu .
Ở nhà hàng ăn , có nhiều thực đơn cho khách chọn lựa tùy theo món và giá tiền .

Bé không phải là món ăn hay là một món hàng hóa nào đó . Bé là ý chỉ của sự dịu êm, ngọt ngào và là phụ nữ .

Vậy thì giữa những tên gọi là Bé - có những Bé :



*
Bé Nhỏ ở Dòng Viết .


Những ngày như thế này, mưa quá nhiều nên bé thích nằm nhà nghe nhạc và đọc sách sau công việc nhà cửa . Mở ô cửa sổ, nghe tiếng gió mưa lành lạnh cũng là cái thú , pha chun chút cà phê . Đọc chán truyện tình, truyện đỏm dáng từ dăm ba quyển sách, bé thấy buồn ngủ .

Trước khi đi ngủ, ấn ngón tay , mở hộp thư , có lời nhắn :

' Chúc bé ngủ ngon '

Đó là lời chúc của một lão già đã hết thời 16 , 20 .

Bé lắc đầu - Tắt máy, chùm chăn ấm , nghe và thấy đêm chìm xuống .




**
Bé ĐÀN BÀ .


Là đàn bà thì ai cũng thích được săn đón, được nghe tiếng thủ thỉ thì thầm và thèm nghe được khen là mình duyên dáng và mình đẹp xinh cho dù là ở một tuổi nào đó .

Đàn bà không thích nhìn thấy tận cùng nỗi cô đơn nào đó rất đáng ghét nên nàng rất thích là ai đó gọi mình bằng " Bé " .

Nàng tủm tỉm cười ( Ở đó mà gọi tôi bằng bé . ! Thấy tôi ngồi trước bàn ăn là hết hồn rồi, thấy tôi la hét chồng con là chạy mất dép liền . Có khi chết đứng chứ chẳng chơi ) ....


Đàn bà không cười nữa . Ngồi vào bàn viết :

'' Anh !

Đêm nay, bé thấy buồn buồn . Anh ! "




....
**

Mỗi Khi Bé Lạnh .


. Có những đêm lạnh lẽo một cách lạ thường như đêm nay , em thấy thăm thẳm cô đơn đến tận cùng . Nhìn màn ảnh tv tắt ngúm, nhìn vòng quay cuả cái đồng hồ trên tường nhà bếp , em muốn nổi điên lên .


Em mở PC , thử làm một vài bài thơ tình như cách thoát hồn . Chữ đã không thành hình giữa lúc em khóc . Dòng lệ nóng lăn tròn trên má , mặn đầu môi .

Gọi cho em đi anh - Thầm thì với em đi , anh . Gọi em là bé đi anh !


---



Bé đi theo anh ra biển , dẫy phố nằm sau lưng với tất cả nhộn nhịp từ dòng xe cộ , em và anh ( hai kẻ chạy trốn tiếng động của từng ngày ấy )

Sao anh yên lặng ? Sao bàn tay anh lên tiếng nói ? Anh nói gì , rời bàn tay em để nói cho em nghe đi ?

Kể chuyện về chúng mình cho em nghe đi anh . Hãy gọi em là Bé khi anh kể chuyện .


-

Ừ - Kể :



'....

Khi gặp em ,anh quan sát kỹ và dấu đi sự linh cảm của mình .

Nói nhiều và bộc lộ quá rõ rệt cảm xúc là điều nên tránh để không ân hận về sau . Người ta đã nói rằng : Con người là những con thú biết suy nghĩ ... "


Những ngón tay như búp măng, nụ môi hồng như đóa hoa, mùi nước hoa từ cổ áo, mái tóc có thể là cái bẫy .

Gặp em, gã đàn ông thức dậy trong anh dặn dò :

- Lãng mạn là điều cần có để bắt đầu cho chuyện tình . Nhưng ..... ảo giác trên dòng chữ thơ văn sẽ có lúc tỉnh dậy ! "



Những người tình đã qua trên dòng thi ca của em , em cứ mơ tưởng ''


Rời bãi biển đầy tiếng gió đẩy sóng , anh nói với em :

- Hãy rời xa anh, bé cứ trôi trên những dòng thơ của bé đi . Chúc bé mãi vui cho dù .... ''



---



Như thế .

Có những cái tên Bé rất khác nhau .







đăng sơn.fr

 
 
dang son 28.04.2016 05:02:08 (permalink)
.
 
 
 
 
 
 
... Nơi Ô Cửa Không Thấy Nhau .

.                     dangson.fr - Biaritz - france


















...

Chiều gần cuối tháng tư , trời còn lạnh lẽo nên ít ai  ra biển đi dạo . Bãi biển vắng tanh . Vậy mà có một người khoác áo lạnh đi lững thững . Gió làm bay tóc, gió đẩy vài hạt bụi vào mắt làm phải lấy tay dụi mắt .
 Khi cúi xuống , tình cờ thấy ai đó làm rơi một cuốn sổ tay trên bãi .



    Cúi lưng, nhặt quyển sổ ấy , ngồi nép mình vào một ghềnh đá và đọc :




...

(  Thư cho Út ...

 Đã lâu lắm rồi đó ,  từ lúc mình  lạc nhau . Bây giờ Út ra sao ?  Có lẽ Út đã hát bài Con Sáo Sang Sông ? Út có gì vui không ? Út hạnh phúc chứ -  Phải không ?


      Hỏi để có cái mà hỏi vậy thôi ? Em gật hay lắc đầu thì cũng vậy mà  . Anh sợ khi lẩm cẩm hỏi han quá đáng thì em sẽ đổ quạu và ngoe nguẩy sưng mặt quay đi như ngày nào em thấy anh làm phiền em .


Đã lâu  lắm rồi đó ; hình như là  3 năm , là 5 năm gì đó mình đã không còn gặp nhau . Có lẽ em vẫn còn ngồi làm việc ở cái văn phòng vuông vức như cái hộp đựng dế ? Có lẽ những tiếng động chung quanh  vẫn làm em tỉnh ngủ  ở những buổi chiều  ảm đảm và có lẽ họ đã thấy tội nghiệp em để đập tường  làm một khung cửa sổ nhìn ra ngoài bãi cỏ ngập nắng để em khỏi bị ngộp thở ?


   ( Ngày xưa ,  nghe em phàn nàn làm anh cũng muốn phàn nàn theo em  nhưng theo một cách khác để trêu em :

- Đề nghị  là em nên lấy một anh chàng thợ hồ hay thợ mộc để  gíup em làm hai ba cái cửa sổ thoáng khí  há


 Nghe tiếng em cười hihi , anh thấy vui  nên trêu em chút nữa :

- Hay là em lấy đại cha nào  làm chủ nhà băng để tha hồ cho em đi du lịch há Út ,

- Xời ! Úi Chời ! Ai mà thèm em chứ . Xí !


    ( anh thích chữ Xời - chữ Xí của em nên anh cũng bắt chước em để hihi  )


    Út không phải là một miếng phó mát, một cái bánh ngọt để dùng chữ Thèm như thế . Chẳng ai nhìn người kia mà  lẩm bẩm như một gã điên khi nói ' Anh Thèm Em '    - Chữ Thèm ấy có ẩn ngữ kiểu cách  sexy . Một người đẹp và duyên dáng thì tự ánh mắt , tự nụ cười và cách ăn mặc hoặc cách đi đứng của họ đã là sexy  ( chẳng hạn như tấm ảnh ánh mắt của em lúc em mặc áo dài trắng ngồi ở bậc thang nhà chùa trong tấm ảnh  đi làm việc thiện ngày  nào ấy đã rất ... )


      Khi viết những dòng này, anh đang nghe mấy bài hát rất buồn, rất lèo nhèo như Mê Khúc, Lý Con Sáo , và nghe thêm con nhỏ kia hát bài Con Đường Xưa Em Đi .... Toàn là những bài hát rất buồn để nhất định lì lì theo kiểu chủ quan là : Nhạc Việt Nam phần đông rất buồn .


 Buồn như lúc ngó ra ô cửa sổ lại thấy mưa rơi . 

  Rơi rớt như ánh mắt em từ một khung cửa chỗ anh bật đèn ngồi viết thêm một bài tên là Út ơi ! Út ơi !


   Gọi như thế để Út biến thành con sáo sang sông .







   đăng sơn.fr










....
 
 
 
 
 
 
 
dang son 01.05.2016 00:24:21 (permalink)
Dạo Chơi ở Zurich .



  Tháng tư , trời vưà đỡ lạnh . rủ nhau đi dạo ở một thành phố mà vật giá cao nhất ở Âu Châu :


  Carte postal kể chuyện :


 ' ...    C'est une cité très cosmopolite, comptant 30 % d'étrangers. Dans son article intitulé « World's most expensive place to live is... » du 15 février 2012, The Economist classe Zurich comme étant la ville la plus chère au monde. Le cabinet Mercer la classe en deuxième position de 221 villes dans le monde pour sa qualité de vie. '


  '...
  -        La Limmat avec, de gauche à droite, les églises Fraumünster, Saint-Pierre, Wasserkirche et Grossmünster.




...



   -     La vieille ville, la Limmat et le lac de Zurich.



-     Le bâtiment du musée national suisse




2.

 Đi Dạo Bên Nhau .



















                          
- 3 - Go


   Sau chữ ' Go ' như thế là lúc em bật cái smartphone rất cù nhầy, rất dỏm của em để chụp vài tấm ảnh từ góc phố sát bờ sông và em mở lại màn ảnh để khoe .


Anh cười cười khi em  gạn hỏi :
 - Sao không thấy khen câu nào ? Đẹp không, anh ?
Anh chỉ ngó em và cười thêm lần nữa .
 Chẳng lẽ anh khen như kiểu mèo khen mèo dài đuôi .
 Ở bên cạnh một người đàn bà trẻ con như em , khi thấy em loạng quạng bấm những tấm ảnh của  Zurich , anh biết rõ là em sẽ làm thành phố đẹp như mơ này xấu đi !
 Anh nói thật bằng ý  nghĩ thật thà nhất của mình .
 Dẫu biết là em sẽ phụng phịu như áng mây chiều đang nhả bóng bên bờ sông .
 Dẫu biết là em sẽ sưng mặt trông quỷ quái lắm .



 Em cưng !
 Chụp ảnh không phải  là như thế đâu, em !
   ( Không phải là có cái Iphone loại mới nhất hoặc là cái Nikon D9 là chụp ảnh sẽ đẹp đâu ..... )
 Nắm khẽ bàn tay đàn bà, dắt đàn bà đi ngang tiệm bánh sáng đèn ngoài cửa kính, bấm bụng mua cho đàn bà  hộp bánh giá cắt cổ mổ  họng  - Mở ví  đàn bà, lôi  tiền ra trả, thấy đau bụng !  -
Em tròn  mắt khi  thấy anh xài tiền của em như gã Don Juan lợi dụng đàn bà , em sót . Kệ em . nhai cái bánh đi, rồi ghé quán nước kia, ngồi xuống trước mặt nhau , anh dạy em cách chụp ảnh với  cách nhìn lãng  mạn kiểu Claude Monet và Paul Cézane của Pháp ...
 Ở nghệ thuật Impressionnist , cách nhìn từ độ contraste và cách dùng ánh sáng  là một kiểu yêu đương . Chụp ảnh là dùng và lợi dụng ánh sáng để vẽ hình  bằng nhịp thở .
 Độ ngọt của cái bánh là màu đậm nhất ( Đỏ, cam, nâu, hồng )
 Độ lạnh phải đến từ màu xanh ( xanh da trời nhạt, xanh của màu nước trong phim  La Piscine khi Delon đóng chung với Romy ...)







 Khi em biết cách pha giữa 2 độ nóng lạnh ấy thì em sẽ có một độ ấm của thân nhiệt là 36 - 37 độ và tăng lên 41 độ sốt như lúc  anh quấn lấy em ở  điệu Boston và Slow ở  đầu giường ngủ có tấp drap màu tím thẫm .
 Khi muốn chụp ảnh loại thể Lãng Mạng là lúc nhớ lại những notes nhạc cuối cùng của bài 37 ° à Monaco .



Có khó lắm không em ?
 Làm sao em có thể hiểu được nếu anh đặt em nằm trên  tấm vải màu tím thẫm ấy khi bấm ngón tay  giữ ảnh với bài thơ mới nhất mang tên HươngNgọcLan ở Zurich ?






 ..... đăng sơn.fr






 
dang son 23.06.2016 17:28:16 (permalink)
.
 
 
 
 
 
 
 




Mùi Thơm của Giấy .





Cứ mỗi lần như thế , mắt cô long lên sòng sọc , cặp môi của cái miệng đẹp cứ theo nhau mím chặt lại .

Cứ mỗi lần thấy chồng ngồi thừ người , ánh mắt chồng mông lung như kẻ mất hồn là cô khó chịu không thể tả . Tật xấu của cô là ghen và ghen ngược . Ghen cái cách ghen của nàng vợ bé , như cô tình nhân tru tréo muốn giữ một thân xác làm của riêng .

Đã lắm lúc cô trề môi , liếc xéo khinh khỉnh buông lời che bai dèm xéo những kẻ ghen ngược , cô ngồi vắt vẻo một chân lên ghế, vòng tay ôm hai đầu gối . Cái mỏ trề trề như mấy bà tám buôn dưa . Trời ! Cái thứ không biết điều , đã giật chồng người mà còn ....



Cô đủ sức thông minh để hiểu rằng con người ta không phải là vật sở hữu của riêng ai , vậy sao lại có câu nói ' Đây là chồng tôi , đây là vợ con tôi ' ?


Nghĩ ngợi lung tung chỉ tổ điên cái đầu , cô quyết định gọi, gọi sẳng lè như mụ kia đi đòi nợ :

- Nè ! Buông nó đi . Tui quạu lắm rồi. Làm gì mà tối nào cũng nhớ và phải ôn nó ? Con này bỏ cho ai hả ?


Chồng uể oải đứng dậy .
Chồng hiểu để lắc đầu nhè nhẹ , giọng làm như còn vương vấn điều chi đó chưa thể giải quyết xong .

Anh lựa giọng cho thích hợp cảnh tình :

- Anh hiểu em mà mình .

- Nhưng anh phải biết hạn chế mình chứ ?


Anh nắm tay vợ , khẩn khoảng : Ừ , ừ . Em ơi , anh sẽ biết điều hơn .



Hun cái nè mình .
Hôn vợ lên mái tóc đẫm mùi lá chanh giữa đêm trăng sáng , hôn lên hai bờ vai đã bao đêm thổn thức . Dìu vợ , kéo vợ vào phòng ngủ , anh dúi mặt vào bầu ngực người đàn bà đang ghen ngược .

Hình như ở một chỗ mềm mại nhất , anh mê say nhưng vẫn thấy len lỏi một mùi thơm , thơm của giấy . Giấy và những trang chữ ngổn ngang chữ đã là một người tình có thể làm bao bà vợ phải mất thì giờ để ghen .


Anh hiểu mình trong cái ứ hự và thiếp đi trên người nàng .








đăng sơn.fr
 
 
 
 
 
dang son 28.06.2016 06:44:58 (permalink)
.
 
 
 
 
 
 
     Chuyện Đâu Còn Đó 
 
 
 ______________________________________  
 .                                                           @nguyênhạ 
 
 
 
 


Má phơi đồ xong , đứng lơ ngơ dưới con nắng bò sát trên sân , má ngoái cổ vọng lại : Bửa nay má không đi đâu . Gái ơi ! Đi đâu thì đi , nếu không ăn cơm nhà thì gọi về báo nha con ? 


Không thấy ai ừ hử , má ngó mấy sào quần áo rung rinh vờn gió rồi quay vào nhà . Má đi ngang phòng ngủ thấy cửa hé , ngó vào giường thấy mái tóc sỏa kia vắt ngang gối , tấm chăn đắp ơ hờ che khoảng thân nhỏ nhắn . Má nghĩ là con gái còn ngủ nên quay đi . 


Gái không phải là cái tên thật của Út . Út ở nhà tên là Gái vì nhà chỉ có hai đứa con . Thằng con trai lớn đã đi lính . Ba đã chết, con trai bỏ thây trên chiến trường làm má khóc hết nước mắt . Má đã ôm đầu , ôm bụng kêu trời ơi , trời ơi ! Sao không thương phận tui . Trời ơi ! 
Út thương má nên chỉ quanh quẩn bên má ngày đêm . Có lúc má sợ Út ế chồng nên má khuyên : Gặp đứa nào con nhà tử tế ,siêng năng thì lấy nha con . Hai đứa tạo dựng làm ăn .... 

Im ru, im lặng vì có vài điều không thể nói ra nên người ta câm nín . Câm ở chỗ ngờ ngờ vực vực . Ở chỗ mấy ánh mắt đã nhìn nhau khi rời bàn ăn sáng chưng đèn rồi xe chạy về phía con ngõ tối , thằng con trai ngó đứa con gái . Hai đứa mềm mềm sau mấy ly rượu chát , xe ngừng ở bãi đậu , cánh cửa nhà nghe tiếng chià khóa tra vào ổ và mở toang như mấy ngón tay lục tung quần áo nhau . Lạc thú chỉ là tiếng hổn hển, nhích lên, nhích xuống đến nửa đêm . 

Rồi sau đó xa nhau như ca từ của bài hát đêm nào : Chẳng hiểu vì sao ? 
Mà tìm hiểu làm chi . Xa thì cứ xa khi tình yêu không phải là tình yêu . Út gặp người thứ hai, thứ ba , cũng vẫn không phải là tình yêu . 


Bây giờ . Út nằm đó , ngổn ngang như nắng đang tìm cách chui qua cửa sổ tràn lên giường , nắng chui choáng váng lên chăn gối . Út thở dài khi nghĩ đến những lời hò hẹn , những ánh mắt làm như có chất lửa nóng của cô bạn thân trong tối hôm nào . Hai bàu má , hai gò ngực chạm sát vào nhau mà không biết có cái gì là lạ đã sui khiến họ hôn nhau . 


'' Gái nà ! Gặp đứa nào con nhà tử tế thì lấy nha con ... Hai đứa ... " 


Út lặng thinh . Thở dài . 




....( sG 29.05.2016 ) 






 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.06.2016 10:56:31 bởi dang son >
dang son 06.07.2016 23:26:31 (permalink)
.
 
 
 
 
 
 
 
 
 
Mỗi Ngày .

















    MỖI NGÀY
    ____________________________    đăng sơn.fr







                         Mỗi ngày, nhất là vào  buổi sáng, cứ mở cửa ra đường là cô thấy một cành hoa hồng ở ngưỡng cửa . Cô thắc mắc lắm , chẳng lẽ cô nhìn cánh cửa màu trắng để hỏi nó : Ai vậy ?

                       Ai mà biết cô yêu thích hoa hồng đỏ thắm ?  Cô nghĩ  là có kẻ ái mộ mình, làm như mình là ca sĩ hát sân khấu . Ngày còn nhỏ, cô chỉ có vài lần  nghêu ngao cho vui ở những dịp làm văn nghệ lễ lạc thôi . Và cô chẳng bao giờ mơ mình làm ca sĩ vì cô không thích cái thế giới màu mè hoa lệ có vẻ giả tạo ấy . Sơn môi đỏ chóe, lông mi giả, phấn son xiêm y  là cái ảo để diễn tuồng .

                    Cô biết mình thích gì với giấc mơ làm cô giáo dạy học vì cô yêu trẻ con, cô đang học sư  phạm và hay hình dung lúc ra trường, đứng trước các học trò nhỏ nhắn ở bậc tiểu học . Cô thích nhìn vào những ánh mắt ngây thơ , cỡ tuổi còn trong trắng như tờ giấy chưa lấm mực .




                Mỗi lần nhận được cành hoa ở thềm cửa, cô vào nhà cắm vào cái  lọ thủy tinh cao cổ trên bàn giấy . Khi ngồi gạo bài,cô lại rời lọ hoa đi chỗ khác để không bị chia  trí .



      Thế mà cả hơn tuần nay, mở cửa, không thấy hoa hồng nữa, cô thấy bực bực như thiếu điều gì đó . Trên đường đi học , nhiều người  thấy mặt cô không vui vì cô nhăn nhăn .




       Thêm một tuần nữa trôi qua, không có một cành hồng nào, một mẫu giấy vu vơ nào gài ở khe cửa hay thùng thơ cũng không .


     Tất cả là sự trống rỗng .

     Để tự lấp đầy khoảng trống như không khí ấy, cô viết ở blog tên là Hoa Hồng của mình :


 "

  1.2.3.4.......


    Là cách đếm của tôi . Hoa ơi !  Mỗi ngày ấy , tôi có em đến thăm ngoài cửa . Em không biết nói vì thứ ngôn  ngữ chính của em là diễn đạt lên tâm trạng của kẻ tặng hoa ít mồm miệng ấy .


   Từ hai tuần nay, tôi không gặp em nữa . Em không biết nói thì làm sao tôi hỏi em được chứ ? 

    Tôi muốn hỏi kẻ tặng em cho tôi là ai ? Kẻ ấy muốn gì ở thái độ âm thầm đó . Hắn dư tiền  để mua hoa tặng người không quen biết chăng ? Hay hắn là kẻ lãng mạn hay hái hoa trong khu vườn đầy hoa để tặng ? Và có lẽ hắn là một kẻ mù chữ hay có tật nhút nhát vụng về với người lạ mặt ?



   Hoa ơi ! Làm sao em trả lời được . Mà nghĩ lại : Thôi ! Em không biết nói thì tôi cũng im lặng trên dòng chữ này. Tôi ngừng máy ,đi học bài đây .



   "


      Trời đang vừa mưa vừa nắng để nhìn lên một phía trời, cô thấy những chòm màu sắc . Cô thích nhìn mưa rơi vào những buổi chiều . Có chút gì buồn bã, chút gì thơ mộng, nhất là khi mở blog, mỗi ngày tải vào đó một ý nghĩ .


      Vừa vào trang blog, cô thấy dưới bài viết ngày hôm qua của mình có một đoạn góp ý của kẻ lạ :


      " Mai mốt, hoa hồng sẽ trở lại thăm vì hoa hồng bận đi xa ....  Chúc vui . "



     Cô ngẩn ngơ thấy cái tên  H.H viết tắt lạ hững .  Đành lịch sự viết câu ' Cám Ơn ' -  Chẳng biết cám ơn ai .




    ----



 2.



      Mỗi sáng, cô mỗi rình xem ai là H.H . Rồi nhìn xuống ngạch cửa, cô thấy thất vọng .

      Sáng hôm nay, trời mưa , lại rơi mưa . Cô thèm ngắm mưa, dậy sớm hơn thường lệ, mở cửa thấy hoa hồng cài sợi nơ nhỏ, không có chữ nào cài ở cọng gai . Ngước mắt rất nhanh, ném cái nhìn ra đầu ngõ, cô thấy một dáng người cầm dù màu đen, bước khập khễnh ở chân bên phải .Dáng ấy biến mất ở phía bên kia công viên . Bụi mưa rưng rưng nhọp nhẹp ở chặng đèn đỏ có quán cà phê mở sớm.


       Cô biết cái dáng khập khểnh ấy là ông thầy của mình . Sau lưng áo có cây dù ,có bước chân khập khểnh ấy là ánh mắt thầy im lìm nhìn cô trong giờ học . 


   Cô cúi lưng, nhặt cành hoa trong tiếng thở dài . Cô hiểu là tại sao người ta đã có gia đình nhưng trái tim vẫn đi lạc với chính mình .




       Chiều hôm ấy, cô ấn ngón tay vào cái Blog hoa hồng của mình và chọn nút " XÓA ".





       ...




    Từ đó, mỗi ngày, không còn nhìn thấy hoa hồng nằm ở ngạch cửa nữa .








    _____________________________ 

 
 
 
 
 
 
 
dang son 29.12.2016 03:55:39 (permalink)
.
- NGHI ---






 -  NGHI -
..
 Nghi ngờ là giả thuyết .
 Có nhiều cách để đặt giả thuyết và phải tìm cách dẫn chứng  +  biện luận .
 Tất cả  điều ấy không đơn giản và dễ gì giản đơn như đang giỡn .

Đặt giả thuyết để đi đến vấn đề giải phương trình thì phải Học và học đến nơi đến chốn .
 Đây là  chuyện Giả Tỷ nhỏ  tí  xíu :
*   Giả tỷ như Nàng khuyến cáo :

 - Anh ơi ! Họ đang rình mình kìa anh !


-  Chuyện gì ?

- Họ nghĩ là chúng mình yêu nhau và đang tò tí . Họ đồn rùm kìa , anh  !



  (  Giải Đề :   )

 1*    Ai nói với em là anh yêu em


2 *   Bằng chứng nào là anh yêu em ?

3   *   Anh cần gì  " nếu " anh yêu em ?


 - ............. 


 Xuống hàng  gạch dưới : 

  Động từ YÊU phải biết cách chia theo thì quá khứ, hiện tại và tương lai .

 Giữa QK - HT - TL là quãng thời gian . Và  trong khái niệm Thời Gian có sự Ngụy Biện .



   ( Trong 1 tình yêu  trong trắng thì không cần biện lý  để phải đi đến chỗ Nguỵ Biện .


  Lúc ta mới lớn để ngẩn ngơ trên lối đến cổng trường người ta,  thơ thẩn đếm lá vàng rơi thì cứ biết nhớ nhung như kiến cắn gót chân thì cứ là ... Nhớ . Cho dù có khi chẳng biết Nhớ để làm gì - Hèn chi có đề mục thơ văn rất cải lương :

 " Anh nhớ em , chiều về nhung nhớ
 Nhớ cho nhiều mà chẳng hiểu vì sao ...  "


 Lúc ta lớn hơn nhiều,  khi rời bãi cỏ nào đó ở khuôn viên trường , bắt đầu nếm mùi đời thì ta tự hỏi mình :


-      Yêu để  làm chi ? Mình trên răng dưới dép, chả biết hắn có chịu mình không ? Yêu xong , lấy nhau về, chả lẽ cạp đất mà ăn ?


 Cứ mãi ngần ngừ như thế thì thời gian trôi - Trôi dưới chân cầu .


 Khi ta qua khỏi tuổi 30 thì  thảm hơn ! Ta bắt đầu tính toán bằng những cái Pc rất điện toán kiểu Ipad :


 Phương trình của Steve chạy đuổi theo Window <


 Cách của Apple  và Bill Gate không tính bằng tình cảm ở kỷ thuật số Digital . Biết là như thế , nên anh cắp sách đến trường và vật lộn với những biện chứng khó nuốt để thử chứng nghiệm ...


 Căn phòng thí nghiệm vật thể  có nhiều chiều hướng lạ từ vật lý và biến thể . Ta có thể kiểm nghiệm một vật cứng bị đông đặc để tìm ra cái lý do bất phản kháng nhưng  nếu mở cái hộp hình trái tim nhun nhũn, lôi cái nhớ nhung ra  mà khẩu cung nó bằng  vài câu hỏi để ghi chép :

1. TY là gì ? Là Ai ?

2.  Ngươi  đến từ đâu ?

3. Ngươi hiện hữu bằng cách nào ?

4.. Ngươi đi về đâu ?




 Ở lãnh vực y khoa là như thế sao ? Ai có thể trả lời .


 Socrates  không thể trả lời khi đi chân đất bày trò ở công trường . Và tại sao người ta ra trường lại phải tuyên thệ ?


Socratic problem

 
 Vấn đề của Socrates cần phải giải quyết ở  các thế hệ sau ở những  bậc thức giả ư ?


 Ai sẵn lòng làm Thức Giả ở  thời của FB ? . 




...

Anh sẽ không làm em nhức đầu nữa khi muốn trở về cái gọi là Giả Thuyết ở vấn đề nhân bản và định vị bằng cách giản dị nhất :


 1 và 1 là  : ----

 Bài toán mẫu giáo ấy khá  đơn thuần : Con người sinh ra không phải để sống một mình đâu . Giả thuyết của môn đệ Giê Su kể về Adam và Eva không còn đứng vững ở chuyện Loạn Luân từ cái xương của lão Adam  và Trái  cấm <  Chẳng lẽ sau khi phạm tội ăn trái cấm, các con cái của họ  lấy nhau ?


Em !



 Chiều nay - Lạnh ở 3 độ C . Trên bàn làm việc của anh đang có 3 hồ sơ về Trái Cấm .


 * Trái Cấm 1  :


-  Vợ tôi ,còn trẻ . 29 tuổi, sau khi   hạ sinh đứa con  gái , bà ta  không còn  thiết tha chăn gối . Phải làm sao ?


*  Trái Cấm 2   :



-  Tôi đang muốn ngoại tình vì  THIẾU  sex ...




*  Trắi Đắng 3 :



 - Tôi có chiều hướng muốn chuyển Hệ để yêu người cùng phái .






...







 Tạm đóng 3 trái cấm ấy  lại, anh thấy  quả thực mình đang mệt đừ ở những ngày cuối năm 2016 .








 Anh không thích chữ NGHI  của em . Em yêu !







đăng sơn.fr












 
 
 
 
 
Thay đổi trang: << < 1011 > | Trang 10 của 11 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 153 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9