CHUYỆN DÀI CHÀNG VÀ NÀNG
Thay đổi trang: << < 456 > | Trang 4 của 6 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 84 bài trong đề mục
Nguyệt Hạ 31.01.2013 05:27:22 (permalink)




21.Ai ác hơn ai


- Em ác lắm nha, tưởng em người hiền lành.
- Tại sao anh nói em ác, em đã làm gì?
- Anh nhầm, tưởng em hiền.
- Em là người tốt bụng và hiền lành. Anh mới là người ác.
- Em đã trêu ghẹo anh, em cười trên nỗi đau buồn của anh.
- Hahaha... cười nữa đó. Ai biết anh buồn gì đâu, tại sao anh không nói ra.
- Mai mốt em chết, anh cầu cho em xuống địa ngục.
- Em chết, sẽ kéo anh theo xuống địa ngục thế mạng cho em, rồi em lên thiên đàng ngó xuống cười hề hề...
- Anh không đưa tay kéo em lên khi em xuống địa ngục. Cho em biết.
- Thì em kéo anh xuống thế mạng, dễ mà...

....

- Em chờ tí anh viết bài thơ mới cho xem.
- Anh viết đi.

...

- Nè em, đọc đi, bài thơ anh mới làm.
- Ướt át dữ dội ha.
- Thế nào cũng có kẻ khóc lóc, vật vã...
- Tại sao cứ phải làm thơ thất tình?
- Cho mấy nàng nhận vơ tha hồ mà thút thít.
- Rõ ràng là anh ác thấy chưa. Ai bảo anh làm gì cho người ta nhận vơ?
- Đáng. Cứ tưởng người ta viết cho mình.
- Cũng tại anh vơ vẩn thư qua thư lại với người ta nên họ mới tưởng nhầm chứ?
- Không, anh không làm gì hết.
- À ha, anh chạy tội hay quá. Bây giờ thì thấy rõ là ai ác nhé.




Nguyệt Hạ

#46
    Nguyệt Hạ 05.02.2013 06:52:43 (permalink)




    Thư tình tình,


    Sáng nay anh nói với em: Anh sẽ mang em theo khi anh đi làm, anh bỏ em vào túi áo, vào tim anh, vào đầu óc anh... rồi anh nghe bài Je pense à toi khi lái xe ...


    Nghe anh nói em cảm động gần chít. Gần thôi chứ chưa chít đâu à nha. Em mà chít đi thì còn ai để anh bỏ túi nữa hả? Em mà hui nhị tì thì chả còn ai chui vào chỗ ấm nhất trong trái tim anh như lời anh nói. Một công hai việc phải không? Anh nhét em vào chỗ ấm nhất trong trái tim có khoảng trống của anh, vừa lấp đầy chỗ thiếu vừa có hơi ấm cho cả hai. Tiện và lợi mọi đàng ...


    Bảo em viết thư cho anh thì đây. Mài dũa ngòi bút rồi chấm mực đàng hoàng, ngồi ngay ngắn mà viết. Cứ như là làm bài thi ở trường tiểu học. Nghĩ gì viết nấy nha anh.


    Có muốn em khoanh tay ngay ngắn lại? Hôm trước khi đọc thư em, anh bảo: anh tưởng tượng có em đang ngồi ngay ngắn trước mặt để nói chuyện với anh. Em thì vậy đó. Lúc nào cũng ngồi thẳng thớm, nhìn vào mắt người đối diện để nói, để nhìn xem họ nghĩ gì trong đầu, để xem thử họ có bị bối rối khi chạm ánh mắt em không?


    Mấy hôm nay trời nơi em đẹp lắm anh. Nắng khô ráo chứ không còn mưa rỉ rả nữa. Em cũng mong trời xửng lên. nhìn cây cối xơ xác vì gió bão thương lắm. Nhìn trời xanh mây trắng thấy nhẹ nhàng. Hèn chi mấy ông nhà văn nhà thơ cứ nhìn trời nhìn đất là có thi hứng, văn hứng và những con chữ chạy ra ào ào. Phải chi em có được chút xíu xìu xiu cái gọi là cảm hứng gì gì đó của mấy người thơ văn ấy thì em viết thư hoài hủy để anh đọc cho đã con mắt. Hình như tới ngang đây là em hết chữ hết ý để viết tiếp.


    Thôi anh chịu khó đọc nhiêu đây, khi nào em tìm ra chữ nữa, em sẽ viết thêm cho anh. Vậy há. Em ngừng nè. Đừng càu nhàu chê em viết ít nha anh. Ý tưởng của em cụt ngủn không kéo dài thêm được nữa.


    Chúc anh một ngày vui và yên ổn, đừng có gì lộn xộn xảy ra.


    Ký tên,
    Em




    Nguyệt Hạ
    #47
      Nguyệt Hạ 13.02.2013 05:48:48 (permalink)


      23. CHUYỆN XUI QUẨY ĐẦU NĂM



      Đã tin dị đoan và tránh hết sức để không gặp chuyện rủi ro.
      Vậy mà, mới sáng sớm mùng hai Tết, cô Út gặp ngay chuyện không vui.

      Đang ngồi nhâm nhi ly cà phê sữa, ngắm bình hoa trên bàn, điện thoại reng reng.
      Út nhíu mày không hiểu ai gọi lúc này...Điện thoại nhà không có cái để nhìn xem ai gọi, cô nàng phải nhấc máy.

      - Hello, tôi nghe đây,
      - Út tửng phải không em?

      Nghe hỏi là đã thấy gai rồi, ai đời đầu năm đầu tháng gọi người ta Út tửng ???

      Vốn dĩ là người lịch sự, cô Út trả lời ngọt xớt,

      - Dạ em nghe đây.
      - Anh nè em, em khoẻ không?

      Được thể cô Út chào lại,

      - Anh Cả quỷnh đó hả? Chúc mừng năm mới nghen.
      - Chào em năm mới, sao em gọi anh là Cả quỷnh?
      - Thì anh là anh cả, mà quỷnh quá, nên gọi là Cả quỷnh chứ sao.
      - Em dễ ghét lắm, anh thù em, anh sẽ đập em một trận tơi bời hoa lá cho mà xem.
      - Đố mười anh cũng không dám đụng đến em đó.
      - Đừng thách anh.
      - Chứ tại sao đầu năm anh gọi em là Út Tửng?
      - Thì em tưng quá, anh gọi em là Út tửng.
      - Em tưng hồi nào, anh quỷnh quảng thì có.
      - Cấm em gọi anh là Cả quỷnh.
      - Cứ gọi đó. Anh Cả Quỷnh ơi, anh Cả Quỷnh à...

      ...

      Tự nhiên đầu năm gọi người ta là tửng rồi còn hù dọa đòi đập người ta nữa.
      Người đâu mà cộc cằn... Mà có làm gì được ai chứ? cọp giấy không à.
      Hèn gì có tên là cả quỷnh cũng đúng rồi



      Nguyệt Hạ



      #48
        dang son 15.02.2013 01:21:20 (permalink)
        ..




        Chào cô Nếu.


        Thỉnh thoảng,ghé đọc chuyện phim bộ kiểu " nhân dân tự vệ " của cô,anh thấy ngứa mắt,ngứa tay.

        Anh tặng cô một truyện kiểu cực Ngắn,cực " Tửng " khác của hai kẻ yêu nhau :







        Ấm Mỏ Ác.
        ..


        Chàng cà giật,thích trêu chọc.Chàng ring ring :

        - Đang bệnh há,em ?

        - Ai nói anh ?
        - Anh biết.
        - Đang làm thầy bói ư ?
        - Không cần là thầy quẻ bói toán con khỉ khô gì..Nhưng anh biết rõ ...
        ..

        Nàng bắt đầu đổ quạu :
        - Nói đại ra đi .Anh cà giật hoài .Biết gì ?
        - Thì biết em đang nhớ anh,em bệnh
        - Trời !
        - Đừng kêu trời như thế
        - Anh đang ấm cái mỏ ác há ,anh ?
        - Giống như em thôi.Anh đang bệnh như em
        - Mắc gì mà giống ?


        Giọng bên kia đường dây hơ hơ hơ hơ như sổ mũi ,chóng mặt,nhức đầu.Chàng im ru ( và như thế ,chàng làm nàng bệnh theo.Khi yêu nhau,người ta hay bắt chước nhau ...)
        ............



        hơ hơ !




        đăng sơn.fr
        #49
          Nguyệt Hạ 16.02.2013 14:10:27 (permalink)


          Chuyện có thật.







          -----------------------

          Cám ơn anh đăng sơn.fr ghé thăm và để lại chữ.
          Hình như có người bị lạnh mỏ ác chứ không phải ấm ...





          #50
            Nguyệt Hạ 20.02.2013 08:43:14 (permalink)




            24. Chuyện hai nàng



            1. Ana, người Mexico.

            Ana có một đứa con trai từ lúc còn học trung học. Năm nay con khoảng 10 tuổi, Ana vừa làm đám cưới với một ông Mỹ trắng khoảng 55 tuổi. Đối với Ana, có một ông chồng dù lớn gấp đổi tuổi mình nhưng cũng là quý lắm rồi.

            Từ ngày đầu mới cưới về, mỗi buổi sáng, khi vừa thức giấc, Ana rón rén bước xuống khỏi giường cố không gây tiếng động vì chồng còn đang ngon giấc. Ana vào phòng tắm, rửa mặt và trang điểm, áo quần chỉnh tề, xong xuôi lại lên giường ngồi bó gối đợi chồng thức dậy. Sáng nào cũng vậy, khoảng một tháng liền. Hôm nay chồng thức dậy, thấy Ana đang ngồi bên cạnh,

            - Em ngồi đó làm gì?
            - Em đợi anh thức dậy
            - Tại sao em không ngủ mà ngồi đó?
            - Em nghĩ làm vợ là em phải sửa soạn tươm tất trước khi anh thức dậy.
            - Em không phải làm như thế, từ nay cứ ngủ tự nhiên.

            Ana vào sở kể lại, cả bọn được một phen cười thoải mái. Sao mà ngây thơ thế Ana?


            2. Everlyn, người Phi.

            Everlyn có chồng là người cùng ra trường high school. Hai người mới cưới nhau khoảng một năm.

            Everlyn kể lại, mỗi buổi sáng khi thức dậy, cô ta thường trèo qua người của chồng để bước xuống giường, và cô làm thật nhanh để chồng không tránh được. Làm như thế, anh chồng sẽ lãnh hết những điều bực bội, phiền toái trong ngày và cô sẽ khỏe thân. (Có lẽ đây là mẹo vặt của các người đàn bà Phi Luật Tân?)

            Mỗi ngày vào sở, Everlyn thường kể lại chuyện ấy và cười có vẻ khoái trá lắm.
            Đám đàn bà con gái trong sở thì không thích hành động của cô gái người Phi đó, cho rằng đối đãi với chồng như vậy là không tốt.

            Thấy tội nghiệp các đấng ông chồng người Phi nếu có vợ làm như thế.





            Nguyệt Hạ

            #51
              Nguyệt Hạ 28.03.2013 01:04:04 (permalink)
               
               
              25.
               
              - Anh, lúc này sao thời gian đi nhanh quá.
              - Đúng rồi, mới đầu năm đó, bây giờ gần qua tháng tư rồi.
              - Mình mau già phải không anh?
              - Em mà lo già làm gì? Anh lớn hơn em, anh còn chưa lo đây.
              - Ra đường thấy mình được kính nể hơn, ớn quá anh ơi.
              - Em nè, miễn sao có một người gọi em
              bằng "Em" là được rồi phải không?
              - Ơ... ơ...
              - Có đúng vậy không?
              - Ai gọi em là "em"?
              - Thì anh gọi em là em chứ ai nữa... hahaha
              - Oh, cám ơn anh, em quên mất.
              - Vui được chưa?
              - Dạ, em vui rồi... Ít ra anh cũng "già" hơn em...

               
               

              Nguyệt Hạ
               
               


               
              #52
                Nguyệt Hạ 06.04.2013 08:35:13 (permalink)
                 
                 
                26. Cầu Hôn Kiểu Mới
                 


                Nàng yêu chàng lắm lắm. Đi chơi dung dăng dung dẻ nhiều lần rồi. Thời gian trôi qua, nàng cảm thấy sốt ruột khi chẳng nghe chàng ngỏ ý ngỏ lời gì. Chỉ nghe chàng nói toàn những lời dịu ngọt và thơ thẩn mông lung.

                Nàng sợ tuổi già xồng xộc đến thì hết còn cái son trẻ.... Nghĩ ngợi mãi, nàng chế ra sáng kiến để cho chàng biết ý muốn của nàng.

                Buổi nhạc hội mùa hè tối thứ năm là một dịp may cho nàng.
                Nàng chuẩn bị cẩn thận cho đêm hôm đó từ cả tuần lễ trước.
                Nàng đi làm tóc ở tiệm. Nàng làm luôn bộ móng tay móng chân với màu hồng quyền rũ.
                Nàng mua luôn một cái sundress thật khêu gợi, mùa hè mà, khoe một chút cổ, một chút tay chân đùi cẳng không sao.

                Buổi chiều nàng xin phép đi làm về sớm và tắm rửa cẩn thận trước khi trang điểm sửa soạn. Nàng phải thật khéo léo không để vuột mất cơ hội tối hôm nay.

                Gần đến giờ, nàng hồi hộp đi ra đi vào. Hết đứng trước gương vuốt lại mái tóc, lại xịt thêm tí nước hoa sau gáy, hay sửa lại nếp áo. Lâu lâu lại nhìn đồng hồ... Thường thường chàng đâu có trễ hẹn như vầy...

                Rồi chàng cũng đến. Nàng vui vẻ hơn thường lệ, ôm cánh tay chàng ra xe, sau khi đáp lại chiếc hôn nhẹ của chàng gởi trên môi.

                Lên xe nàng bận suy nghĩ đến kế hoạch của mình nên ít nói mà chỉ mỉm cười khi nghe chàng hỏi này hỏi nọ.

                Buổi hoà nhạc mùa hè diễn ra ở một công viên rộng, có nhiều cây cao bóng mát. Khung cảnh thật hữu tình. Chàng gọi thức ăn thức uống cho nàng. Nàng đang chìm trong hạnh phúc thật, màu hồng. Nàng có thể đụng chạm thứ hạnh phúc chàng đang mang đến cho nàng bằng tay, tối nay, bên người nàng yêu dấu.

                Tiếng chàng thủ thỉ bên tai, nàng như mê hoặc không nghe thấy gì. Đợi đến lúc tiếng nhạc bớt ồn ào một tí, nàng thỏ thẻ với chàng,

                -Anh biết không, tối qua em có giấc mơ lạ lắm.
                -Em mơ thấy gì?
                -Em mơ thấy anh đó.
                -Tại em nghĩ đến anh nhiều quá chứ gì?
                -Ư ư, em mơ thấy anh đến nhà em...
                -Em thấy anh làm gì ở đó?
                -Ư ư... em mơ thấy anh đến nhà nói chuyện với bố em....


                Chàng im bặt không nói tiếng nào........

                Nói làm sao được cơ chứ. Nàng đang lôi chàng vào tròng đây.
                Làm sao chàng trả lời được? Nàng thì tự do nhưng chàng đã có rờ-mọt ở nhà rồi.

                ........

                Chả biết buổi tối giữa hai người kết thúc như thế nào ?
                 
                 
                 
                 
                Nguyệt Hạ
                 
                 
                #53
                  dang son 06.04.2013 23:24:37 (permalink)
                  ______________________________________________________
                   
                   
                  .  
                  dangson.fr 
                   
                   
                    Ghé thăm bài viết mới trong film bộ " Chàng và Nàng "
                   
                    Câu chuyện kể đến đoạn : ... "  
                  Chàng im bặt không nói tiếng nào........

                  Nói làm sao được cơ chứ. Nàng đang lôi chàng vào tròng đây. Làm sao chàng trả lời được? Nàng thì tự do nhưng chàng đã có rờ-mọt ở nhà rồi.


                  --- Đọc xong như thế thì thấy bực dọc lắm với vài câu hỏi :  Tại sao chàng đã có cái " rợ mọt " ở nhà rồi mà cô ấy còn " thỏ thẻ " hy vọng ?  ( Chuyện phim loại kinh dị chăng? )
                   
                     Còn câu của tác giả NguyệtHạ hỏi :   "    
                  [Chả biết buổi tối giữa hai người kết thúc như thế nào ? 
                   

                      Câu này gợi cho tôi một ý tuởng ở đoạn Truyện Ngắn sẽ viết tiếp câu chuyện  ở mục Truyện như một sự tiếp tay... Hy vọng tác giả sẽ theo dõi diễn tiến
                   
                     thân ái
                   
                   
                      đăng sơn.fr
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2013 23:31:39 bởi dang son >
                  #54
                    Nguyệt Hạ 11.04.2013 08:57:07 (permalink)
                    dang son

                     


                    Ghé thăm bài viết mới trong film bộ " Chàng và Nàng "

                    Câu chuyện kể đến đoạn : ... "  
                    Chàng im bặt không nói tiếng nào........

                    Nói làm sao được cơ chứ. Nàng đang lôi chàng vào tròng đây. Làm sao chàng trả lời được? Nàng thì tự do nhưng chàng đã có rờ-mọt ở nhà rồi.


                    --- Đọc xong như thế thì thấy bực dọc lắm với vài câu hỏi :  Tại sao chàng đã có cái " rợ mọt " ở nhà rồi mà cô ấy còn " thỏ thẻ " hy vọng ?  ( Chuyện phim loại kinh dị chăng? )


                     
                    Hahaha....  Biết ngay là có người bị nhột.
                    Bởi vậy mới có chuyện để nói.
                     
                    Đến hôm nay chắc anh đã có câu trả lời rồi.
                    Nếu chưa, anh hỏi "đương sự" thì sẽ có câu trả lời ngay.
                     


                     
                     
                     
                     
                     
                    #55
                      Nguyệt Hạ 12.04.2013 02:48:47 (permalink)
                       
                      Nguyệt Hạ tìm thấy bài viết này, xin mời các bạn cùng đọc
                       
                       
                      ĐÀN ÔNG VÀ ĐÀN BÀ
                      Nguyễn Thượng Chánh
                       
                       
                      Đàn ông và Đàn bà là cả 2 thế giới khác biệt nhau. Họ khác nhau về thể chất, về tinh thần, về cách suy nghĩ, cũng như về cách hành sự trong cuộc sống. Bởi những nguyên nhân này mà thường xảy ra biết bao nhiêu là chuyện hục hặc, hiểu lầm lẫn nhau, cơm không lành canh không ngọt, khắc khẩu, ảnh hưởng không nhỏ đến hạnh phúc gia đình… Bài viết này được phỏng theo tác phẩm nổi tiếng đã đạt số bán kỷ lục 8 triệu cuốn: Why Men Don’t Listen & Women Can’t Read Maps by Barbara and Allan Pease, Broadway Books, New York.
                      Ở đây người viết không có chủ đích đánh giá hay phán xét sự tốt xấu của các hành động ở phía người Đàn ông cũng như ở phía người Đàn bà. Tất cả các điều nêu ra dưới đây là kết quả nghiên cứu và nhận xét của giới y khoa và của các nhà tâm lý học Tây phương. Đúng hay sai đều do bạn đọc tự mình phê phán lấy…

                      Đàn ông và Đàn bà khác nhau về nhiều mặt: về thể chất, về tinh thần, về cách suy nghĩ cũng như đôi khi về cách giải quyết một vấn đề! Họ thường tuân theo những quy luật khác nhau… Đấy là chưa nói đến cá tánh bẩm sinh của từng cá nhân. Ngoài ra, tôn giáo, giáo dục gia đình và kinh nghiệm sống cũng chi phối phần nào cách suy nghĩ và hành động của họ.
                       
                       
                      Mỗi khi người Đàn ông vào washroom, là họ có một mục đích rõ rệt và nhất định rồi. Đàn bà thì không những xem washroom là một nơi để giải quyết một nhu cầu của cơ thể mà nó còn là một nơi hẹn hò, để các bà tâm sự to nhỏ với nhau về đủ thứ chuyện và dĩ nhiên cũng là nơi chốn để làm duyên, để tô lại môi son, thêm chút má hồng và chải lại mái tóc… Bạn có để ý không? Giữa buổi tiệc, các bà có lệ là thường rủ nhau đi washroom cùng một lúc. Ngược lại, các ông nếu cần đi thì chỉ tự động đi có một mình mà thôi… 

                      Lúc xem TV, đến phần quảng cáo thương mại các ông thường bóp cái tầm xa (remote control) lia lịa để đổi đài, ngược lại các bà thì nhẫn nại hơn và vẫn tiếp tục xem phần quảng cáo một cách bình thản… Các bà thường phàn nàn các ông sao làm biếng kéo nắp toilet xuống quá mỗi khi tè xong, còn các ông thì càu nhàu tại sao các bà sao không chịu dỡ nắp lên khi các bà xong việc cho người ta nhờ một tí… Các bà thường hay tỉ mỉ từng ly từng chút, chi tiết quá trời nên thường trách các ông sao quá bừa bãi. Đàn ông thường phải mất rất nhiều thời giờ để tìm được 2 chiếc vớ cùng màu bỏ lộn xộn không thứ tự trong ngăn tủ, nhưng ngược lại các CDs của họ đều được xấp xếp rất ư là có thứ tự trên bàn. Đàn ông phải mất cả buổi mới tìm ra xâu chìa khóa xe bị thất lạc, trong khi Đàn bà tìm ra ngay chỉ trong một thời gian rất ngắn…
                       
                       
                      Đàn bà thường không thấy ánh đèn phực lên ngay trước mặt báo hiệu xe sắp hết xăng, nhưng họ thấy ngay chiếc vớ bẩn vất bừa bãi trong góc kẹt phòng… Các ông thường trách các bà về cách lái xe, còn các bà thì không hiểu tại sao các ông lại rất thích đậu xe kiểu song song (parallel parking) bằng cách vừa nhìn kính chiếu hậu vừa lui vô chỗ đậu hẹp bé tí… 

                      Đàn ông có khiếu xác định vị trí trong không gian, họ đọc bản đồ rất nhanh và tìm ra hướng Bắc rất dễ dàng. Nhờ năng khiếu này mà thuở tạo thiên lập điạ, người Đàn ông mới có thể đi săn thú trong rừng để nuôi sống gia đình. Đàn bà nếu có xem bản đồ họ thường xem ngược ngạo. Lỡ có lạc đường, thì các bà thường mau mau ngưng xe lại trạm xăng để hỏi thăm, còn các ông thì ít chịu làm như vậy để khỏi bị chê là mình quá yếu quá dở. Các ông thường ráng chạy loanh quanh cả tiếng đồng hồ để tìm đường, miệng thì lẩm bẩm: “hình như tôi có thấy chỗ này rồi”... 

                      Đàn bà thường có thị giác ngoại biên rộng lớn (wider peripheral vision), Đàn ông thì có thị giác hẹp hơn nhưng lại thấy rất xa (narrow tunnel vision). Bởi vậy, nếu có lái xe đường xa, người ta khuyên nên để Đàn bà lái xe lúc ban ngày sáng tỏ, còn Đàn ông thì nên lái xe lúc về đêm tăm tối vì họ có thể nhận thấy các xe khác từ xa ở phía trước lẫn phía sau…

                      Đàn bà xem việc đi chợ, đi shopping hay đi window shopping là một cái thú tiêu khiển, một cách để giảm stress mặc dù không cần phải mua một món hàng nào cả. Ngoại trừ mấy năm đầu vừa mới cưới vợ, Đàn ông thường tò tò theo chân bà xã cho bả vừa vui lòng vừa hãnh diện với thiên hạ, nhưng lần lần vài năm sau thì các ông rất ngại cái món này, nó vừa mỏi cẳng, vừa bực mình và nó cũng vừa mất công mất thời giờ quá đi thôi. Trong các tiệm bán thời trang cũng như trong các thương xá người ta thường thấy có băng có ghế cho các ông và các cụ ông ngồi chờ các bà, các cụ bà. Đàn ông nếu có muốn mua một món gì thì họ đã biết họ thích cái gì rồi, cho nên đi thẳng vào tiệm mà mua một cái rụp khỏi phải mất công lê bước hết tiệm này đến tiệm khác. Đàn bà rất tinh ý, và có lẽ có giác quan thứ 6 gì đó.
                      Người Đàn bà có khiếu bắt mạch, và hiểu rất dễ dàng ý nghĩa của các sự thay đổi trên nét mặt người Đàn ông. Các ông đừng có mong dối gạt các bà được đâu. Nếu có muốn nói dối thì hãy dùng telephone, viết thơ, hoặc gởi email thì có thể dễ thành công hơn là phải chạm mặt thẳng với các bà. Đàn ông không có cái khiếu này như ở Đàn bà…
                       
                       
                      Đàn bà cũng rất thính tai hơn Đàn ông. Nửa đêm, nếu cháu bé khóc oẹ oẹ ở phòng bên cạnh thì thường là các bà hay liền. Nước lavabo nhểu lỏn tỏn thì các bà biết liền, còn các ông thường ngủ khò mà thôi. Não của Đàn ông chỉ program để làm mỗi lần một việc mà thôi. Họ chỉ sử dụng có 1 bán cầu não (thường là phía trái) để suy nghĩ. Mỗi khi ngừng xe lại để đọc bản đồ là họ cần phải vặn nhỏ cái radio xuống rồi mới có thể đọc được. Đang xem TV mà bà xã hỏi thì có ông nào nghe đâu. Bởi vậy lúc các ông xã đang lái xe các bà xã đừng nên nói đừng nên hỏi gì hết có thể nguy hiểm đó! Ngược lại ở Đàn bà, mỗi khi suy nghĩ họ thường sử dụng cả 2 bán cầu não phía trái và phía phải, và nhờ vậy các bà có thể dễ dàng làm được nhiều việc cùng một lúc. Đàn bà có thể vừa đọc sách và vừa nghe radio hoặc vừa làm bếp nấu nướng vừa nói điện thoại. Các bạn có để ý không, trong các siêu thị ở quày trả tiền thường các cô thu ngân viên, mắt vừa nhìn các món hàng, tay thì bấm máy lia lịa, đôi khi vừa làm vừa trả lời khách hàng hoặc vừa viết và vừa nói điện thoại kẹp nơi cổ. Nếu được hỏi thình lình phía nào là tay phải, phía nào là tay trái, các bà thường hay lộn nếu họ không nhìn vào chiếc nhẩn đeo trên tay. 

                      Các ông thường phàn nàn các bà là miệng thì biểu người ta quẹo trái nhưng trong đầu họ thật sự muốn mình quẹo mặt. Đàn ông thán phục Đàn bà về cách bắt chuyện giữa đám đông hay trong các buổi tiệc. Mặc dù toàn là khách lạ nhưng các bà vẫn có cách trau đổi với nhau về đủ thứ chuyện, người này khen qua người kia khen lại, nói đẩy đưa quên thôi…

                      Các bà cho rằng các ông thường hay lạnh nhạt về tình cảm, ít thố lộ tâm sự và có vẻ kín đáo e dè trước đám đông. Các bà nghĩ rằng Đàn bà có nhiều tình cảm hơn Đàn ông, còn các ông thì cho rằng bọn họ cũng rất tình cảm nhưng ít bộc lộ ra ngoài. Tuy nhiều lúc thấy người Đàn ông im lặng nhưng thật sự chính lúc đó họ nói một cách âm thầm cho chính họ! Đàn ông không thích ai cho mình ý kiến nầy nọ. Sự ít nói của người Đàn ông có thể được người Đàn bà hiểu lầm là mình không còn được thương nữa. 
                      Đối với chuyện chăn gối, các bà thường trách các ông thiếu sự lãng mạn, sao chỉ muốn vụ đó một cách nhanh chóng, nhào vô là làm liền để các ông có thể hạ hỏa gấp rút rồi sau đó thì lăn ra ngủ khò quên cả người ta nằm bên cạnh, còn các ông đôi khi trách các bà hơi thụ động và thiếu sáng kiến…
                       
                       
                      Nói tóm lại, theo Allan Pease thì men want to have sex but women want to make love. Đàn ông thường trách Đàn bà thường hay nói nhiều và cũng thường hay so sánh quá. Nói chuyện mới đã đành đi, đàng này chuyện cũ đã nói nhiều lần rồi các bà vẫn có thể hâm nóng lại và đem ra nói nữa. Ở người Đàn bà, các dữ kiện, tín hiệu, thông tin bên ngoài được cất giữ trong não của họ một cách khá lộn xộn. Cách duy nhất để các bà đem vấn đề ra ngoài là phải nói nó ra và nhìn nhận nó. Bởi vậy Đàn bà nói nhiều hơn Đàn ông là lẽ thường. Các bà cần nói ra để bớt căng thẳng tinh thần, để làm giảm stress. Các ông phải rán nghe mà thôi và đừng bao giờ đề nghị một giải pháp nào hết cho vấn đề mà các bà tuôn ra. Các bà chỉ cần có người ngồi nghe chớ không phải các bà muốn tìm cách giải quyết vấn đề đâu. Ở Đàn bà, việc nói chuyện và việc tâm sự là cách duy nhất để họ làm bạn với nhau. Tuy cả ngày đã đi shopping với bà bạn, mà khi vừa về đến nhà các bà cũng còn chuyện để nói với nhau qua điện thoại cả tiếng đồng hồ nữa. Các ông mỗi khi cần nói chuyện là họ đi thẳng vào vấn đề. Ở người Đàn ông các tín hiệu thông tin bên ngoài được cất giữ riêng rẽ trong những ngăn riêng biệt trong não. Cuối ngày các ông đem nó ra ngoài rất dễ dàng để giải quyết. Việc nói nhiều của các bà thường làm các ông bực mình không ít, nhưng đó là dấu hiệu tốt có nghĩa là các bà còn thương, còn quan tâm đến các ông, cần người chia sẻ các vui buồn khổ cực trong cuộc sống vợ chồng. Trường hợp các bà im lặng, thì các ông phải đề phòng là có điều chẳng lành sắp xảy ra đó, còn tệ hơn nữa là các bà phớt tỉnh ănglê, không thèm đếm xỉa đá động gì đến các ông và xem các ông như nơ pa không có, đó là dấu hiệu sắp rã hùn rồi đố tránh khỏi!

                       
                      Tóm lại dù Đông hay Tây, dù Xưa hay Nay, Đàn bà vẫn là Đàn bà còn Đàn ông vẫn là Đàn ông.

                      Chồng giận thì vợ bớt lời. 
                      Cơm sôi bớt lửa chẳng đời nào khê.
                      Đầu tôm nấu với ruột bầu, 
                      Chồng chan vợ húp, gật đầu khen ngon
                       
                      Nguyễn Thượng Chánh
                       
                       
                       
                      ---------------------------------------
                       
                      Hèn chi ....
                       
                       
                       
                       
                       
                      http://tinmung.net/CuocSongMuonMau/2011/07/Dan-ong-va-dan-ba.htm
                      #56
                        NgụyXưa 12.04.2013 10:47:52 (permalink)
                        Nguyệt Hạ
                         Hèn chi ....

                        Không nhớ ai nói câu này: “Ôi đàn bà! Hiểu được chết liền!”
                        #57
                          dang son 13.04.2013 23:16:23 (permalink)
                           
                           
                           
                           
                           
                          -   CHUYỆN NGƯỢC ĐỜI
                           
                           
                           
                               Thưa cô Nếu
                           
                              Bữa nay,đuợc về sớm nên tôi rảnh,tôi ghé thăm nhà cô và nhân tiện đọc bài Cô vừa tải về Sự  Khác Biệt giữa Đàn Bà và Đàn Ông.
                           
                              Bài viết này làm tôi nhớ lại  một bài viết của tôi ở ngày cũ mèm kia như sau :
                           





                          
                             dangson.fr ( phố núi )
                           
                            
                            
                              
                          THÊM MỘT LẦN KHÔNG YÊN TĨNH.


                          _________________________________________


                          Gần cuối tuần,tìm được cho mình một chút rảnh rỗi.
                          Như một thong thả,chậm nhịp giữa vòng quay của đời sống.
                          Đời sống của những dòng xe kẹt lối trên xa lộ những buổi sáng,buổi chiều…Nếu đứng từ trên cao để nhìn xuống sự di chuyển lưu thông,lắm lúc ta có cảm tưởng nhìn một đàn kiến đang lũ lượt kéo nhau đi….

                          Có được một chỗ ngồi thoải mái ở hàng hiên quán nước buổi chiều,vác cuốn sách mà bạn đã cho mượn đã cả tháng nay mà không có thì giờ đọc cho xong cả gần 500 trang.

                          Bạn đã háu hỉnh nheo mắt :
                          - Nhà ngươi thích những điều rắc rối của cuộc đời và hay đặt những câu hỏi ..Ha ha; Đọc thử quyển này đi rồi sẽ có những câu trả lời cho những câu hỏi bình thưòng nhất.Tha hồ có đề tài để viết nhé.

                          Sách có một cái tựa lòng thòng thấy ghét và dễ nực :
                          ‘’ POURQUOI LES HOMMES N’ECOUTENT JAMAIS RIEN
                          Et LES FEMMES NE SAVENT PAS LIRE LES CARTES ROUTIERES ‘’
                          ** by Allan et Barbara Pease .
                          ( Tại sao đàn ông không chịu lắng nghe và đàn bà không biết đọc bản đồ ? )

                          Đại khái theo cái Ông bà nhà Tâm Lý học oái oăm này, đàn ông và đàn bà được sinh ra và sẵn có những cấu trúc tâm sinh học rất khác biệt nhau và từ đó họ có sự nhận định rất trái ngược và là mầm mống tranh chấp cãi vã từ những việc đáng lẽ rất tầm thuờng từ lúc gặp nhau…..

                          Sách được chia ra nhiều chủ đề và phải cần nhiều thì giờ để đọc….và cũng phải ‘’ đừng quên trả sách ‘’ cho khổ chủ.Nạn mượn sách và quên không hoàn trả là một cái xấu của nhiều người !
                          Mình đã khốn khổ không ít với cái tệ nạn này.Không lẽ bạn quên khuấy,mình cũng mất trí nhớ quên đòi ?. Đòi hoài như đòi nợ cũng kỳ.Kỳ ở chỗ sách cho muợn lại bị người mượn cho người khác mượn và từ từ…chìm vào lãng quên…


                          Đang ngắm cảnh chiều xuống và chúi mũi đọc một đoạn rất thú vị xảy ra trong bộ óc của hai giới tính thì có một người đàn ông đứng trước mặt.
                          Dáng khẩn khoản,lịch sự :
                          - Xin lỗi ông, đã hết chỗ,xin cho ngồi cùng bàn được không ?

                          Gật đầu chìa tay.Lại sung sướng du hành trên trang sách.

                          Gã đàn ông lên tiếng sau khi ngồi tán câu chuyện gì đó với bàn bên cạnh.
                          - Ông bạn này,xin hỏi vài câu xem sao ?
                          - …. !!! ???
                          - À , à. Để tôi cất lon bia này ra chỗ khác,nếu không ông bạn lại bảo tôi say…

                          Gã đàn ông,dáng lừng khừng dúi lon bia chừng nửa lít vào một góc kẹt,trở lại bàn ngồi.

                          Mắt Gã nhìn xoáy vào mắt tôi,lạ kỳ :
                          - Ông bạn có nghĩ là sự hiện diện của chúng ta có ích lợi trên thế gian này không ?
                          - ….
                          - Sao Ông không trả lời tôi ? Tại sao mình khác loài thú vật để phải khổ với cái đầu óc của mình hở ông ?
                          - ….
                          - Um ,um… Con người mình có nhiều phi lý và mâu thuẩn phải không ?
                          - …..
                          - Ông đang đọc cái gì vậy ? Ông có tin nổi mấy cái thằng viết lách không ông ? Chúng nó cũng mù tịt như chúng mình ..ha ha….Cuộc đời này chán thật.Tôi cũng chán luôn sự im lặng của ông…Nói chuyện với tôi đi chứ.


                          Lần này thì tôi hết giữ nổi sự yên lặng và tính kiên nhẫn của mình.Tôi nhìn vào đôi mắt gã :
                          - Xin lỗi.Tôi không có gì để nói.
                          - Ha ha ha….Ông muốn yên tĩnh để suy nghĩ ư ? Này,tôi bảo thật.Nghĩ ngợi làm quái gì ? Sống chỉ để chết mà thôi.

                          Gã chạy lại hốc kẹt tìm lon bia đang uống dở dang,lại nói một tràng dài.Hình như tôi đang ngồi trước một nhân vật không được thoải mái trong đầu óc cho lắm.Hắn thèm nói,nói như một cái máy nói và không sắp đặt được cấu trúc của chủ đề để nói.

                          Tôi giữ im lìm,thử lắng nghe người lạ mặt nói về điều gì nhưng không tài nào hiểu được điều hắn muốn diễn tả.
                          Đành lên tiếng :
                          - Ông nói xong chưa ?.Làm ơn chọn bàn khác để ngồi.Hãy để tôi yên tĩnh một mình. Đừng làm phiền tôi vì tôi không hiểu điều ông nói.

                          Lại cười,tiếng cười buồn thăm thẳm. Đôi mắt hắn xa xăm đầy bóng tối.Hắn lại lải nhải như cái rẻ rách về một điều gì đó như thể không nói được ra thì chết khô,chết buồn phiền.

                          Tôi gấp quyển sách ,nhẫn nại nhìn thẳng vào tròng mắt đục của người máy nói.

                          Hoàng hôn xuống nhanh với tiếng lục đục sắp xếp bàn ghế.
                          Quán sắp đóng cửa.Người bồi bàn ngừng tay dọn dẹp,nhìn
                          tôi .vẻ ái ngại :
                          - ça va ? Monsieur ?.Hắn hơi say, ông thông cảm cho hắn
                          - Hình như hắn rất cô độc và thèm được nói để…

                          Có tiếng người khác xen vào :
                          - Ông ấy là người hiền lành,chỉ có cái tật là lấy phải cô vợ là bia,ruợu thôi ông ạ…Chúng tôi biết rành về ông ta…

                          Gã ‘’ say ‘’ chìa tay cho tôi.Giọng âm u :
                          - Cám ơn ông đã có lòng nghe tôi nói.Cuốn sách ông đang đọc chắc hay lắm.Bữa nào lại ra đây kể cho tôi nghe điều ông đọc nhé.Thôi chào ông.

                          Gã đứng dậy,lừ đừ biến mất ở khoảng bóng tối của hàng cây trên bãi đậu xe….
                          Tôi cũng đứng dậy, lừ đừ với cái cảm giác say sẫm lạ kỳ.

                          Tôi làm lạ với sự im lặng của chính mình .Tôi không còn điều gì để hiểu , để nói với người lạ mặt ư ?
                          Hay tại cái tựa đề của quyển sách mình đang đọc dở dang làm mình không còn biết lắng nghe ?.

                          Ôi.Cái tựa đề đáng ghét như mình chiều nay !
                          Đàn ông không biết nói chuyện, không biết lắng nghe và …( khác với đàn bà) .



                          đăng sơn.fr
                          ( từ Mientaongo.net - ThêmMộtLầnNữa )
                           
                           
                           
                           
                            
                            
                           Bây giờ thì xin hầu chuyện với Cô :
                            
                            
                            
                               BẠN THÂN KHÁC PHÁI.
                           
                           
                           
                              Tôi có nhỏ bạn khá thân.Nhỏ này có tính tình như đàn ông con trai ( có nghĩa là suy nghĩ nhanh,nói nhanh và hay húc ) Dĩ nhiên là ngoài những cái hay lèo nhèo rất nữ phái,cô ấy có nhiều tính tốt khác như nhớ dai ( và thù dai ).Cô viết văn khá giỏi và làm thơ cũng khá hay ( không bằng bà Đoàn thị Điểm hoặc  như Bà Huyện Thanh Quan ) nhưng tựu trung là thơ của cô thuộc loại cổ điển ( đọc một vài bài thì thấy hay hay,đọc dăm ba lần thì chỉ muốn xuống tóc quy y ! )....
                           
                           
                              Tôi làm bạn với cô và cũng chí choé với cô đã nhiều lần.Có lần cáu quá,tôi doạ đập cho cô ta một trận nên thân. Tôi nghĩ là cô sợ và tôi lầm to khi cô nghênh nghênh cái mặt kiểu cao bồi nghênh chiến và cô lên đạn ứng chiến.
                              Với vị thế của đàn ông,chẳng lẽ tôi lại ăn thua đủ với cô.Tôi nuốt giận,làu nhàu kiểu Chế Linh :
                           
                             - Cũng may cô không là em gái tôi
                             - Xời ! Ai thèm !
                           
                             - Cũng may,cô không phải là vợ tôi
                             - Chời ! May cho tui á.Cỡ có chồng như ông,tui bỏ quách từ 10 năm.
                           
                              Tôi tức điên lên ( thề sẽ cắt đứt mối ngoại giao ) thề sẽ quay mặt làm ngơ và thề sẽ không bao giờ gặp mặt nữa ( kể cả nếu có kiếp sau )....   Ai dè....................
                           
                                Ai nói thế mà đúng. Đàn bà con gái là những sinh vật quá lạ lùng !
                           
                           
                           
                              đăng sơn.fr
                           
                           
                               ....
                           
                           
                           
                              Nhắn riêng anh Ngụy Xưa :
                           
                             Xin anh cho ý kiến.
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                          ---------

                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.04.2013 23:35:21 bởi dang son >
                          #58
                            NgụyXưa 14.04.2013 03:47:14 (permalink)
                            dang son
                                   Ai nói thế mà đúng. Đàn bà con gái là những sinh vật quá lạ lùng ! 
                                 đăng sơn.fr 
                              
                                Nhắn riêng anh Ngụy Xưa :
                             
                               Xin anh cho ý kiến.
                            Nói rồi mà: lạ lùng, đáng yêu nhưng gần chết thì may ra mới hiểu được họ.
                             
                            #59
                              Ct.Ly 14.04.2013 04:20:33 (permalink)
                              #60
                                Thay đổi trang: << < 456 > | Trang 4 của 6 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 84 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9