Cám Ơn Em
Cám ơn em ghé đến
Vầng trăng càng thêm mơ
Tình cờ mà như hẹn
Chuyện vui suốt mấy giờ
Em có vành môi mọng
Em đôi mắt nai tơ
Em đốt sáng hy vọng
Sưởi hồn anh áng thơ
Em có bàn tay ngọc
Em dịu dàng đơn sơ
Hai đứa cùng ngồi học
Thoáng nhìn nhau vẩn vơ
Em có hàm răng trắng
Cười tươi thật ngây thơ
Ngày mai trời sẽ nắng
Ước chi như bây giờ!
Nguyên Đỗ
Em Giận Dỗi
Em giận dỗi hay hờn ghen đấy nhỉ
Anh mới nhìn liếc ngó những bông hoa
Hoa đang Xuân đẹp quá đấy em à
Nhưng em ạ, Hoa Em, hoa xinh mãi
Em còn nhớ giàn tầm xuân hoang dại
Leo hàng rào dài mãi đẹp làm sao
Em thẩn thơ hôm ấy gió xôn xao
Anh vô ý hay hữu tình đụng đến
Em luống cuống, mặt đỏ hồng, e thẹn
"Người vụng về!" Em hứ , "Đáng ghét ghê!"
Anh cười trừ, xin lỗi, lại theo về
Và hai đứa bắt đầu quen từ đó
Những tình đẹp có khi từ chút nhỏ
Lớn lên hoài, lớn lên mãi, em ơi
Những tình yêu chân thật chẳng xa vời
Ngay bên cạnh như anh và em đấy
Nguyên Đỗ
Dĩ Vãng & Hiện Tại
Giở trang thơ cũ tìm Người
Ngẩn ngơ mộng cũ chuyện đời đã qua
Ngày xưa say khướt mắt hoa
Bước chân loạng choạng trăng hoà với thơ
Yêu em, hỏi tự bao giờ
Mất nhau là chuyện không ngờ phải không?
Đã không duyên nợ vợ chồng
Cũng là tri kỷ mộng hồng thuở xưa
Nói chi, viết mấy sao vừa?
Em ngày xưa đó, em giờ vẫn em
Ngại ngùng em giở mà xem
Trang thơ cũ, mới cũng em đây mà
Nguyên Đỗ
Ngơ Ngẩn
Ngu ngơ ngốc nghếch ngù ngờ
Ngang ngang ngợm ngợm ngơ ngơ nguyên người
Nguỵ ngôn nguếch ngoác ngậm ngùi
Ngại ngùng ngơm ngớp ngùi ngùi ngổn ngang
Ngán người ngổng nghểnh nghinh ngang
Ngông nghênh ngựa ngốn, ngỡ ngàng nghỉ ngơi
Nguyên Đỗ