Suối Nguồn Thơ
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 17 của 285 trang, bài viết từ 241 đến 255 trên tổng số 4265 bài trong đề mục
Nguyên Đỗ 26.11.2005 06:46:59 (permalink)
0
Trang Thơ Lận Đận


Mai đóng lại trang thơ tình lận đận
Thả hồn bay theo cánh lá thu rơi
Nếu về ngang, em sẽ thấy không lời
Bởi tim héo thì hồn thơ cũng chết

Ờ giã biệt suối nguồn thơ da diết
Ta về am, niệm cầu chữ bình an
Con đường tình dang dở lắm gian nan
Ta gõ mõ đọc kinh cầu chay tịnh

Hình như mệnh con người thường đã định
Tự nghiệp duyên tiền kiếp, quả luân hồi
Đoạn đường mình, chỉ một quãng mà thôi
Cám ơn nhé, khoảng thời gian thơ mộng

Đành giã biệt, thôi từ nay vắng bóng
Gió về thăm thì hãy thổi lên non
Ở nơi này ta gởi mối tình son
Nơi rừng sâu ta nguyện lòng an tịnh


Nguyên Đỗ
Nguyên Đỗ 26.11.2005 07:41:00 (permalink)
0
Mang Lúa Vào Rừng

Mai anh mang lúa vào rừng
Đốn cây bửa đất cày từng rãnh sâu
Gieo từng hạt lúa, trồng rau
Am đơn, giường chiếc, từng câu kinh buồn

Triền non, bên suối, sầu tuôn
Thả dòng châu lệ theo nguồn về xuôi
Tưới hoa cỏ gợi môi cười
Lúa xanh rau diếp nuôi người lạ quen

Mực sầu tím lịm tim, đen
Em không hòai tưởng, buồn lên mấy từng
Ngày anh đốn củi trên rừng
Đêm anh đốt nhớ chẳng ngừng vì sao

Em xưa đã lạc nơi nào
Vườn hoa rực rỡ bướm vào nơi đâu
Kiếp này luân lạc nơi nao
Buồn anh đóng lại thành tàu ra khơi

Nguyên Đỗ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2005 07:06:49 bởi Viet duong nhan >
Nguyên Đỗ 26.11.2005 08:22:08 (permalink)
0
Đành Ngồi Dưới Cội Thông Già

Gọi mãi thần tiên thập khách hiền
Đi tìm linh dược chữa thiên duyên
Mà sao chẳng thấy buồn thêm nặng
Không khéo sầu tăng lại hóa điên

Mệt quá đằng kia một bóng xa
Khát khô cổ gọi khách đang qua
Chẳng ai nghe cả, thân cô độc
Đành lết đôi chân đến cội già

Nhắm mắt trầm tư tịnh dưỡng tâm
Thế đạo tình oan chắc đã lầm
Duyên tơ ai nỡ gieo chi nợ
Mang hết đời ta đến cõi âm

Thuốc giải bùa yêu chẳng có mà
Phen này chắc phải bệnh trầm kha
Mười năm hóa kiếp thành non bộ
Sừng sững trơ trơ mặc tuyết sa

Nguyên Đỗ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.11.2005 14:43:35 bởi Viet duong nhan >
Nguyên Đỗ 26.11.2005 09:43:08 (permalink)
0
Chìm Nổi Bốn Phương

Kính tặng chị Việt Dương Nhân, tác giả bài Bốn Phương Chìm Nổi

Chìm nổi bốn phương phận kiếp người
Giữ lòng thanh thản lệ sầu vơi
Sương tan mây tản ngày tươi lại
Trong sáng hồn ta với cuộc đời

Chẳng trách trời cao hay trách ai
Phận người thi sĩ thở than dài
Thay cho thiên hạ mà than thở
Khóc kiếp nhân gian phải đọa đày

Bèo trôi đi mãi trên giòng sông
Ai biết nước dâng hay nước ròng
Bờ bến nơi đâu ai đoán biết
Đời người ai tránh khỏi long đong

Chìm nổi bốn phương giữ vững tâm
Câu kinh sám hối cứ lâm râm
Tránh xa chước dữ qua cơn nạn
Đến bến bình an Phật tại tâm


Nguyên Đỗ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.11.2005 14:44:13 bởi Viet duong nhan >
Viet duong nhan 26.11.2005 13:05:13 (permalink)
0

Trích đoạn: Nguyên Đỗ

Chìm Nổi Bốn Phương

Kính tặng chị Việt Dương Nhân, tác giả bài Bốn Phương Chìm Nổi

Chìm nổi bốn phương phận kiếp người
Giữ lòng thanh thản lệ sầu vơi
Sương tan mây tản ngày tươi lại
Trong sáng hồn ta với cuộc đời

Chẳng trách trời cao hay trách ai
Phận người thi sĩ thở than dài
Thay cho thiên hạ mà than thở
Khóc kiếp nhân gian phải đọa đày

Bèo trôi đi mãi trên giòng sông
Ai biết nước dâng hay nước ròng
Bờ bến nơi đâu ai đoán biết
Đời người ai tránh khỏi long đong

Chìm nổi bốn phương giữ vững tâm
Câu kinh sám hối cứ lâm râm
Tránh xa chước dữ qua cơn nạn
Đến bến bình an Phật tại tâm


Nguyên Đỗ

Lang thang "Vườn Thơ"... ghé thăm và đọc thơ Nguyên Đỗ...
Bỗng dưng thấy tên... liền giựt mình nhìn kỹ...
Rất xúc động và cảm ơn NĐ làm bài thơ "Chìm Nổi Bốn Phương"
tặng chị - Dù xúc động, nhưng "cóc nhái" chạy đâu mất - không làm được câu thơ nào !

Vài vần sót lại để làm duyên
"Chìm Nổi Bốn Phương" bao oan khiêng
Nhờ tâm hướng Phật, nay xả bỏ
Mọi việc giữa đời thấy tự nhiên.

Chúc NĐ và gia đình vui vẻ cuối tuần
Thân quí
7_vdn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2005 13:06:32 bởi Viet duong nhan >
Nguyên Đỗ 28.11.2005 06:38:25 (permalink)
0
Thương Ơi Là Thương

Em đã về rồi đấy
Y như tự giấc mơ
Lời tình từ muôn thưở
Bật ra thành tiếng thơ

Thu sắp tàn rồi nhé
Em kịp về chiều qua
Vài lời em nhỏ nhẹ
Đẹp hơn là hoàng hoa

Mai này đông sẽ tới
Hoa tuyết rồi sẽ bay
Em và anh sẽ đợi
Một ngày vui đắm say

Thương ơi là thương quá
Một người ở miền Đông
Giữa trăm vùng đất lạ
Mùa Xuân sang ấm nồng

Nguyên Đỗ

Nguyên Đỗ 29.11.2005 04:56:57 (permalink)
0
Có Thể Nào Chăng

Có thể nào chăng tình chỉ là ảo mộng
Lỡ muộn màng thành hồn sống trong thơ
Đạt đến nơi dần nhạt nhẽo hững hờ
Nên mãi mãi đuổi theo hoài cái bóng

Nếu cứ thế cuộc đời là chong chóng
Sẽ xoay vòng đời khổ ải vì yêu
Đời con người ngày tháng có bao nhiêu
Sao không đứng dừng chân suy nghĩ lại

Có thể nào chẳng yêu để lòng tê tái
Cho lời thơ thấm thía vạn con tim
Và nhà văn còn cứ mãi đi tìm
Những đổ vỡ, viết những chương bi đát

Các nhạc sĩ gởi hồn vào bài hát
Điệu oán than lời ca mãi vấn vương
Để nhớ nhung day dứt với đau thương
Và đời sống phản ảnh vào bi kịch

Nếu chọn được những điều anh yêu thích
Khoảng trời xanh, mãi mãi chỉ yêu em
Sống bình yên một cuộc sống êm đềm
Và chỉ viết những bài thơ hạnh phúc

Nguyên Đỗ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.11.2005 14:45:08 bởi Viet duong nhan >
MM_Ngoc 29.11.2005 06:06:28 (permalink)
0
Tiếng lòng tôi

(Những điều không nói ra
Là những điều muốn nói )

Có những điều tưởng rằng vĩnh cửu
Nhưng chỉ là một giấc mơ hoang
Những cuộc vui tưng bừng tới sáng
Đã làm đêm buồn bã điêu tàn
Ta sống trong dòng đời rất thực
Mọi vui buồn đều tự do ta
Nên sự tích chỉ mình mới biết
Điểm đầu tiên và cuối nơi nào
Dẫu biềt vậy nhưng lòng không thể
Nói nên lời... tim khỏi cô liêu...
Sao thế nhỉ...tự tin tan biến
Vì trong ta tình lủng lơ hoài
Muốn nói đó mà sao nín lặng
Dấu trong lòng thầm nhủ mình thôi
Yêu đi nhé ngày mai sẽ đến
Nụ thanh xuân rạo rực muôn đời
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.11.2005 06:39:52 bởi MM_Ngoc >
Nguyên Đỗ 29.11.2005 07:24:00 (permalink)
0
Tình Yêu Huyền Bí


Vâng anh biết tình yêu đầy huyền bí
Nào có ai giải thích hết được đâu
Anh yêu em từ dạo ấy ban đầu
Rất bất chợt tựa như là hẹn ước

Hay ta đã nợ duyên từ thưở trước
Nhờ cơ may đưa dẫn tới gặp em
Lâng lâng nghe những nhịp đập trong tim
Chợt bay bổng những lời thơ chan chứa

Khi xa vắng lòng nung như phải lửa
Khi gặp nhau hồn rất đỗi hân hoan
Em của anh, gắng học nhé chăm ngoan
Buổi mãn khoá mọi người vui hớn hở ...

Tay cầm tay, mặt tươi xinh rạng rỡ
Mắt nhìn nhau, nồng ấm phút trao duyên
Miệng môi cười mừng rỡ nói huyên thuyên
Trong say đắm ước mơ thành hiện thực

Nguyên Đỗ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.11.2005 14:47:08 bởi Viet duong nhan >
MM_Ngoc 29.11.2005 12:49:16 (permalink)
0
Rất thực

Giữa những xa xôi
Riêng tôi rất thực
Ở trong chuẩn mực
Ta lại giản đơn
Đường sẽ rộng hơn
Bàn chân bé nhỏ
Đời bao gian khó
Ta vẫn thật thà
Ở giữa muôn hoa
Nụ tình mới nhú
Trời nhiều tinh tú
Sao nào của ta
Trăng mãi không gìa
Gốc đa lại cỗi
Vui buồn bối rối
Nơi nào trong tôi
Giữa những xa xôi
Riêng tôi rất thực
Nguyên Đỗ 30.11.2005 14:27:17 (permalink)
0
Thương Tiếc Nhạc Sĩ Hiếu Anh


Tiếng Bác còn trong, trẻ, ngọt ngào
Giật mình tin Bác chết thật sao
Bao nhiêu hứa hẹn còn chưa kịp
Điệu nhạc còn đây, tiếng hát cao

Mới tháng Tám đây đối diện cùng
Học trò bè bạn cuộc vui chung
Đức cha, hiệu trưởng trường Minh Đức
Chúc phúc ngày vui nói chẳng cùng

Giải thích vì sao phổ bản này
Ru Em Tình Vàng dịu êm thay
Bài ca tặng vợ, người tri kỷ
Tâm sự vừa xong đã gục ngay

Buồn quá kiếp người mau chóng qua
Sáu mươi bốn tuổi một tài hoa
Bác từ giã vội, sao nhanh thế
Thân hữu bàng hoàng tin xót xa

Tiếng Bác ngân vang buổi tối nào
Đêm qua ai thấy một vì sao
Vụt nhanh bừng sáng rồi tan biến
Để lại đằng sau những dạt dào


Nguyên Đỗ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.12.2005 11:39:23 bởi Viet duong nhan >
Nguyên Đỗ 30.11.2005 19:07:20 (permalink)
0
Bao Giờ Em Nhỉ, Bao Giờ



Bao giờ em nhỉ, bao giờ?
Nước sông sẽ cạn, lời thơ đứt nguồn
Em về đem lại mùa xuân
Én bay, hoa nở, nỗi buồn lãng quên

Em như một đóa hoa sen
Giữa đầm bùn vẫn vươn lên với đời
Kiếp người bèo giạt mây trôi
Có em anh thấy cuộc đời xuyến xao

Khi nào em nhỉ, khi nào?
Trốn em, anh có khi nào trốn em
Tìm em mỗi một ngày đêm
Mắt chưa kịp thấy, mà em đã hờn

Có em, còn ước gì hơn
Em như con suối khơi nguồn mộng mơ
Tình ta như một bài thơ
Anh gìn giữ mãi, sẽ chờ em luôn


Nguyên Đỗ

Nguyên Đỗ 30.11.2005 20:29:24 (permalink)
0
Bỏ Đi Chẳng Nỡ

Đã định bỏ đi, vứt bút định thề không làm thơ nữa, nhưng trái tim cứ thổn thức nhớ nàng, ôi nàng thơ quá quắt, lúc đi lúc về, lúc giận lúc hờn, lúc cười lúc khóc, không tài nào đoán được.

Đang ngồi học, hồn nhởn nhơ nhìn ra cửa lớp, thấy lá vàng bay, thấy mây thênh thang, lửng lơ hồn tan phách lạc, ngẩn ngơ một hồi, rồi giã từ sách vở để theo mây trắng trôi, theo bầy chim tung tăng hạnh phúc.

Đang chập chờn suýt ngủ, em dịu dàng ghé đến, tay sờ soạng tìm cây bút và mảnh giấy nguệch ngoạc mấy hàng.

Câu này nói tiếp câu kia, những chữ nhỏ lại được xếp tuần tự thành hàng, mặc thêm lớp áo mới, rồi bâng khuâng đứng đợi.

Em sằn sàng chưa nhỉ? Mùa Thu, Mùa Đông, Mùa Xuân, Mùa Hạ... Em khoác áo bốn mùa, vui buồn mưa nắng với anh, như tối nay mặt trăng sà nửa mảnh trên cao, để thơ anh nhè nhẹ cứ tuôn trào.

Đừng lo lắng tương lai, đừng để tâm chuyện nhỏ, Mỗi một người cần tái tạo tư duy hành động của mình cho đời thêm sức mạnh để một ngày kia hạt dẻ sẽ thành cây cổ thụ, bài thơ nhỏ hồi nào lại nhập vào kho tàng kỷ niệm.


Nguyên Đỗ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2005 12:43:54 bởi Viet duong nhan >
Nguyên Đỗ 01.12.2005 02:24:07 (permalink)
0
Anh Mời Em


Anh mời em, mời em ly cam ngọt
Vừa vắt xong, còn tươi lắm, ngọt thơm
Uống đi em, rồi mơ mộng sáng hôm
Để hạnh phúc nhẹ nhàng vào trong mắt

Buổi sáng nay, gió đông về lạnh cắt
Đi đến trường nhớ mặc ấm nha em
Chiều tối về em nhớ phải uống thêm
Ít ly sữa, ly nước cam để sẵn

Anh mời em, hỡi người em xinh xắn
Vào hồn anh, ngự trị mãi nơi đây
Để thơ tình mãi mãi vẫn đậm say
Và hương ngát tỏa tràn vào mỗi chữ

Vâng mỗi sáng anh viết bài tình tự
Chẳng chờ đêm để nói hết hồn anh
Vì em ơi, em là ngọn gió lành
Anh sẽ viết, viết cho em, chẳng nghỉ


Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2005 06:15:44 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 01.12.2005 04:14:10 (permalink)
0
Em Vẫn Thế


Em vẫn thế, vẫn tính xưa, ngoe ngoảy
Giận hờn hoài, im lặng mãi, buồn nhau
Cuộc đời ngắn và ngày tháng qua mau
Chẳng trân quí lụi tàn tình tri kỷ

Cứ giận dữ để làm chi em nhỉ
Lụy phiền nhau, day dứt mãi chưa xong
Em đâm anh những nhát nhỏ trong lòng
Bằng lời nói, hay giả lơ thinh lặng

Em thay đổi thường xuyên hơn mưa nắng
Anh đâu là thạch đá mãi trơ trơ
Trái tim anh rạn nứt vỡ tan thơ
Thành cát bụi bay đi vào quá khứ

Ai sẽ viết thay anh lời tình tự
Của đôi mình, tình tri kỷ yêu thương
Vườn thơ anh chẳng trái ngọt thiên đường
Không trái đắng của điên cuồng nóng giận


Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.12.2005 06:16:08 bởi Nguyên Đỗ >
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 17 của 285 trang, bài viết từ 241 đến 255 trên tổng số 4265 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 12 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9