Suối Nguồn Thơ
Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 22 của 285 trang, bài viết từ 316 đến 330 trên tổng số 4265 bài trong đề mục
Nguyên Đỗ 18.12.2005 08:53:50 (permalink)
0
Lời Yêu Ong Bướm

Anh rất sợ thả lời yêu ong bướm
Ngại hoa buồn cánh rã dưới cơn mưa
Hoa quên cười tươi nở giữa nắng trưa
Hoa sớm rụng, hoa mau tàn chiều tối

Nếu anh lỡ, này em, anh xin lỗi
Trái tim anh đã hứa để cho Thơ
Ba bốn năm hay sáu bảy cũng chờ
Hương trầm lặng, lời thơ đầy mỹ ý

Có ai biết được tương lai đâu nhỉ
Anh vì Thơ vội viết những buồn vui
Sướng khổ đau hạnh phúc với ngậm ngùi
Viết tất cả những gì trong tâm khảm

Đời ong bướm, này em, anh chẳng dám
Quà cho em, quà sinh nhật năm nay
Là trái tim duy nhất cháy nồng say
Giao em giữ, chẳng lời ong bướm lạ

Em mãi mãi là Nàng Thơ anh nhá!
Thổi hồn anh lên tận đỉnh trăng sao
Đưa hồn anh theo tiếng gió dạt dào
Về những chỗ tận cùng sâu kín nhất

Nguyên Đỗ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.12.2005 14:18:41 bởi Viet duong nhan >
Nguyên Đỗ 18.12.2005 09:34:15 (permalink)
0
Đừng Vội Vã Đưa Nhau Vào Mộng Mị Hoang Đường


Đừng vội vã đưa nhau vào mộng mị hoang đường
Trong cuộc đời thật có lắm tình thương
Tình bạn hữu, tình anh em, văn nghệ
Đâu phải là duy nhất mối yêu đương

Anh có thể viết ngàn câu thơ tha thiết
Trên mạng kia, ai thua thiệt gì đâu
Nhưng không em, anh chẳng muốn làm đau
Để mai kia chúng ta đều thua thiệt

Hãy giữ trái tim và tâm hồn trinh bạch
Lòng thủy chung giữa trăm ngàn thử thách
Khi yêu nhau, yêu nhau đến tận cùng
Sự tin tưởng đắp xây như đá, gạch

Đừng vội vã trao ai lời thề hứa
Này người em, hãy nhẩn nha chọn lựa
Khi gặp nhau tim sẽ hiểu nhịp tim
Và tình cảm dâng tràn cao chan chứa

Chắc em cười anh sao rất ngu ngơ
Sao anh khờ không chịu chụp thời cơ
Anh dại lắm, nhưng anh luôn thành thật
Trái tim anh không nói dối bao giờ

Đừng vội vã kết luận anh khô khan
Đừng bảo anh là chàng thi sĩ gàn
Anh sẽ chẳng bao giờ đùa tình cảm
Để cho hồn đau khổ nhất trần gian


Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.12.2005 09:36:03 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 18.12.2005 12:23:38 (permalink)
0
Trang Thơ Mới

Anh sẽ mở riêng một trang thơ mới
Gởi cho em, vừa ghé đến Miami
Bây giờ em ở bên đó làm chi
Nắng hanh ấm có làm hồng đôi má

Mái tóc em bềnh bồng sóng biển cả
Trong gió chiều trên bãi biển như thơ
Anh ngồi đây nhìn thấy cát, mộng mơ
Nhớ da diết một người em thân thiết

Anh sẽ mở trái tim hồng bất diệt
Đón em về ngự trị mãi trong anh
Em hay đòi được ngủ giữa tim xanh
Anh đã nói em phải sống mới đúng

Em phụng phịu, lúm đồng tiền, làm nũng
Cứ làm thầy thích sửa chữ người ta
Em ghét anh từ đây đó anh nha
Nếu cứ sửa, cứ chỉ hòai từng chữ

Anh chưa dám tỏ hết lời tình tự
Em đã đi, về phương đó, buồn ghê
Ờ em đi, bao giờ mới trở về
Cho anh biết mở toang hồn đón đợi

Nguyên Đỗ
Khánh Quỳnh 18.12.2005 14:39:03 (permalink)
0
Lời Người Đi

Ngày em đi cõi lòng buồn vời vợi
Xa anh, biết nhung nhớ sẽ nhiều
Lời thật buồn, xin tạm biệt anh yêu
Gửi tặng anh nụ hôn chiều ly biệt

Bầu trời trong vẫn màu xanh biên biếc
Con tàu em dần xa mãi sân ga
Tình của anh sẽ không mãi phai nhòa
Em xin gửi trong nhụy hoa đang nở

Dẫu em về trong cảnh đời bỡ ngỡ
Đã bỏ đi biền biệt mấy năm qua
Giờ trở lại sao bổng thấy lạ nhà
Đã thay đổi quá nhiều rồi anh hỡi

Mới xa anh tim thấy buồn vời vợi
Nhớ những chiều hai đứa nắm tay nhau
Buổi phân ly em luôn nhớ câu chào
Hẹn gặp lại khi mùa hoa mơ nở

Khánh Quỳnh

Đã đem vào TV
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.12.2005 05:37:21 bởi Khánh Quỳnh >
Trường Phi Bảo 18.12.2005 15:11:40 (permalink)
0


Trích đoạn: Nguyên Đỗ

Từ Độ Yêu Em


Từ độ yêu em, anh biết mơ
Những ngày tháng đợi cứ như thơ
Tối ngày mong nhớ tìm em mãi
Đôi lúc ngẩn ngơ đến thẩn thờ

Từ độ yêu em, anh biết buồn
Em đơn sơ lắm, bướm mùa xuân
Không hề viết lại anh vài chữ
Đông đến hồn anh đông giá luôn

Từ độ yêu em, anh biết ghen
Em khoe thơ tặng thật nhiều phen
Hồn anh tê tái đau chua xót
Hạnh phúc hình như phải nước phèn

Từ độ yêu em, bị trách hòai
Bài thơ vơ vẩn, hỏi cho ai
Thơ xưa cũng hỏi thật không nữa
Thôi biết làm sao, nợ nặng vai

Từ độ yêu em, bỗng khổ nhiều
Phải chi như trước chẳng thèm yêu
Cứ vui vẻ viết không ai hỏi
Chẳng nhớ chẳng mong mỗi sáng chiều


Nguyên Đỗ

Trách
-Trường Phi Bảo-
Tặng thi sĩ Nguyên Đỗ"

Trách ai hay chỉ biết trách lòng
Yêu chàng thi sĩ có buồn không?
Tình say như mộng, thơ như sóng
Dào dạt hoang ca khúc tương-nồng!

Từ độ hữu duyên mới mong anh
Buồn nghiêng theo nắng, mắt long lanh
Mỗi ngày em tựa lưng sau cửa,
Hỏi nhớ gì? em chỉ nhớ thơ xanh.

Ồ có những bài viết tặng em,
"Chết trong vòng tay"(*) được cũng thèm
E sợ " em mãi là tất cả"(*)
"Yêu em từ độ"(*)...hóa cách chim.

Cánh chim phiêu lãng bốn phương trời
Rã cánh một chiều lại buông lơi
Em tập làm thơ ươm tình mới
Anh chợt hờn ghen :" ghét em tôi"

Con trai nói "ghét" cũng là "thương"
Ngày mai đôi bóng chung con đường
Hỡi chàng thi sĩ em vương vấn
Tự dưng lòng tràn ngập yêu đương

18-12-2005

(*) Tiêu đề Thơ của Nguyên Đỗ

Nguyên Đỗ 18.12.2005 15:52:48 (permalink)
0

Trích đoạn: Khánh Quỳnh

Ngày em đi cõi lòng buồn vời vợi
Xa anh, biết nhung nhớ sẽ nhiều
Lời thật buồn, xin tạm biệt anh yêu
Gửi tặng anh nụ hôn chiều ly biệt

Bầu trời trong vẫn màu xanh biên biếc
Con tàu em dần xa mãi sân ga
Tình của anh sẽ không mãi phai nhòa
Em xin gửi trong nhụy hoa đang nở...



Giã Từ

Này em nhé, em nhớ đừng nghĩ ngợi
Khi em đi, hồn anh rất cô liêu
Tình thân xưa đâu chỉ sớm một chiều
Mái trường học, chung đường về, mắt biếc

Ngày gặp cuối chia tay sau bữa tiệc
Đưa em đi ra tận đến sân ga
Lòng u buồn từng câu nói thiết tha
Muốn nói lắm, cổ tự nhiên nghèn nghẹn

Không dám nói sợ rồi sau thất hẹn
Sợ em buồn, bẽn lẽn, lệ tuôn rơi
Phải chi là thuyền mộng được ra khơi
Theo mơ ước hẳn là anh sẽ nói

Anh đẩy em khi tàu xa réo gọi
Em đi mau kẻo trễ chuyến về quê
Biết mai sau duyên thắm có theo về
Anh đáp chuyến tàu tình tìm em nhé

Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.12.2005 15:54:23 bởi Nguyên Đỗ >
Trường Phi Bảo 18.12.2005 16:03:28 (permalink)
0


Trích đoạn: Nguyên Đỗ

Nàng Thơ Yêu Thương


Khi em nói dịu dàng
Em yêu anh
Và cúi đầu
Má bừng lên xấu hổ
Anh thấy anh
Như một người trúng số
Liền trao em
Trọn vẹn cả hồn anh


Khi em nói
Trong suốt cuộc đời này
Em sẽ chẳng
Phụ lòng anh đâu nhé
Mặc dù em
Còn rất trẻ, rất trẻ
Anh vẫn tin
Dù tình lắm đổi thay


Khi em nói
Em chỉ dành cho anh
Những thời gian rảnh rỗi
Vào buổi tối
Anh hài lòng
Vì thời gian rất vội
Để cho em
Được yên trí học hành


Khi em nói
Chào anh nhé
Thương thương
Cổng thiên đường
Bỗng chuyển mình mở rộng
Anh mơ màng
Nuôi rất nhiều hy vọng
Và yêu em
Yêu em mãi
Thương Thương


Nguyên Đỗ

Em Thơ của Chị
-Trường Phi Bảo-

Khi chị bảo anh sắp tới rồi đó
Em vội vàng nép sau cửa hồn em
Tâm ý vui phơi phới trước thềm
Thay áo mới vân về chờ cuộc hẹn

Có những chiều hoàng hôn vì e thẹn
Thấy bóng chàng vội đóng cửa cài then
Em ngây thơ nép bên anh thật hiền
Chị lại trách sao mà đa cảm thế

Đêm chải tóc một màu đen tinh tế
Chị ngại ngùng kể đôi nét về em
Mắt anh cười, môi anh hóa lời khen
Em xấu hổ luồn điệu vần trốn biệt

Ấy thế mà anh yêu chị da diết
Em giận hờn, ghen với gió với trăng
Chị mắng em sao lại cứ lằng nhằn
Ngủ đi nhé xúc cảm- em đừng khóc

Anh về rồi mình em ngồi trong góc
Chị dỗ đành em nàng ngốc ngu ngơ
Thôi đứng dậy cùng với chị đợi chờ
Mai anh tới hồn thơ em lại đẹp

18-12-2005

Viết bài này thấy mình vui vui quá,
Cảm xúc ngập đầy trong hồn Bảo mênh mông
Thơ do tâm và ý tại lòng,
Khách văn chương, nợ văn chương thật lạ!
Nguyên Đỗ 18.12.2005 16:36:40 (permalink)
0

Trích đoạn: Trường Phi Bảo


Trách

-Trường Phi Bảo-

Tặng thi sĩ Nguyên Đỗ"

Trách ai hay chỉ biết trách lòng
Yêu chàng thi sĩ có buồn không?
Tình say như mộng, thơ như sóng
Dào dạt hoang ca khúc tương-nồng!

Từ độ hữu duyên mới mong anh
Buồn nghiêng theo nắng, mắt long lanh
Mỗi ngày em tựa lưng sau cửa,
Hỏi nhớ gì? em chỉ nhớ thơ xanh.

Ồ có những bài viết tặng em,
"Chết trong vòng tay"(*) được cũng thèm
E sợ " em mãi là tất cả"(*)
"Yêu em từ độ"(*)...hóa cách chim.

Cánh chim phiêu lãng bốn phương trời
Rã cánh một chiều lại buông lơi
Em tập làm thơ ươm tình mới
Anh chợt hờn ghen :" ghét em tôi"

Con trai nói "ghét" cũng là "thương"
Ngày mai đôi bóng chung con đường
Hỡi chàng thi sĩ em vương vấn
Tự dưng lòng tràn ngập yêu đương

18-12-2005

(*) Tiêu đề Thơ của Nguyên Đỗ



Than

Mến tặng nhà thơ Trường Phi Bảo

Nào ai dám trách, chỉ than lòng
Kẻ làm thơ thường phải gặp long đong
Số trời bắt khổ rèn cho thục
Diễn đạt chia ly, chuyện xóay lòng

Ai "Trách" làm chi chuyện đã đành
Nỗi lòng "Thầm Kín" tỏ cùng anh
"Ước Gì..." đôi lứa không chia cách
Không khổ đau như chuyện chúng mình

Thưở ấy vô tư chẳng biết gì
Chẳng hề nghĩ tới chuyện chia ly
Em "Người Con Gái Chưa Một Lần Mơ Mộng"
Ai nỡ gieo chi nợ lỡ thì?

Đâu "Người Phụ Nữ Của Anh" đâu?
Trách người nghi hoặc đã gieo sầu
Niềm tin đã mất, đâu tìm lại
Vết hằn tím đọng lại thêm sâu


Nguyên Đỗ

Ghi chú: Những chữ trong ngoặc kép là tựa đề thơ của Trường Phi Bảo
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.12.2005 16:38:26 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 18.12.2005 17:43:59 (permalink)
0
Tình Chị Duyên Em

Anh yêu chị ngày em còn rất nhỏ
Mỗi lần sang lại hối lộ cho em
Viên kẹo xinh lúc em đứng bên thềm
Như thiên sứ canh trước nhà bẽn lẽn

Rồi vài lần anh dại khờ lỗi hẹn
Đến tìm ai, nhà vắng vẻ cài then
Anh ngẩn ngơ đi lại mấy tuần liền
Thầm trách phận sao mà hờn lâu thế

Rồi bao năm tháng tháng nào theo lệ
Anh ghé nhà, chủ đã đổi, khác xa
Được tin ai đã rời bỏ quê nhà
Bao hối hận trào dâng thương tha thiết

Ở nơi nào, người yêu xưa, vĩnh biệt
Mấy mùa qua là bấy đủ mùa Đông
Người yêu xưa giờ êm thắm bên chồng
Em Út nhỏ mùa Xuân về chợt báo

Em rất giống chị em xưa, em bảo
Nhưng mà em, em... em lại... yêu hơn
Yêu... từ khi... chiếc kẹo... chẳng chi hờn
Hỏi anh có... chút tình thương chia sớt

Anh cười bảo tình yêu đừng đùa cợt
Em là tiên, anh chẳng dám trèo cao
Em cười tươi, em hạ giới, dạt dào
Nghe bão tố trong hồn anh chỗi dậy

Cục than đỏ trong tim bùng lên cháy
Ai biết là tình chị lỡ, duyên em
Ta nhìn nhau, đôi mắt liếc bên thềm
Không kẹo ngọt mà môi sao dính dính

Nguyên Đỗ

Nguyên Đỗ 18.12.2005 20:54:14 (permalink)
0
Đêm Thứ Bảy


Đêm thứ bảy, tự nhiên lòng bỗng cháy
Nơi trời xa, có ai đó, ngồi chơi
Nói vài câu, nghe dịu ngọt tuyệt vời
Nàng thơ nhỏ rót từng câu thủ thỉ

Anh yêu lắm, từng ngôn từ, cử chỉ
Em cười tươi, tóc thả chấm bờ vai
Đôi môi em mọng đỏ nét trang đài
Anh ngồi đây mà hồn bay vạn dặm

Biết là khó, nhưng sao tình vẫn thắm
Khoảng cách xa tình cảm vẫn thiết tha
Mái tóc đen trông duyên dáng mượt mà
Và đôi mắt như đang cười hạnh phúc

Anh ao ước nhìn em đứng một lúc
Như dáng Xuân đứng trước ngõ dịp Xuân
Để thơ anh từ đó đã khơi nguồn
Hoa mận trắng khoe với đào hồng mộng


Nguyên Đỗ


Nguyên Đỗ 19.12.2005 04:56:38 (permalink)
0
Bo Bo Xì


Bo bo xì! Em xù anh cái rột
Ngoảnh mặt đi, ngoay ngỏay dữ thì thôi
Da nhẵn trơn mà em nói đồi mồi
Người ta lớn mà gọi là con nít

Bo bo xì! Thế là anh hết biết
Gái Củ Chi chỉ chi hỏi củ chi (1)
Đành hanh hôn, ừ em cứ bo bo xì
Cười cho đã rồi trong lòng lại khóc

Bo bo xì! Đúng là đám lũ nhóc
Lúc thương nhau thủ thỉ mãi anh em
Khi hờn ghen năn nỉ hứ ai thèm
Chẳng con nít hơi đâu mà dỗ kẹo

Bo bo xì! Với người ta phải khéo
Cứ nhịn đi, một nhịn được chín lành (2)
Mai em về, lại rủ rỉ em anh
Ui con gái sao mà ghét ghét thế


Nguyên Đỗ


(1) Một vế đối đùa trong dân gian sau 1975, Nguyên Đỗ sửa một chữ cho thanh, nhưng vẫn giữ nét tiếu lâm khôi hài.


(2) Thành ngữ Việt Nam, "Một điều nhịn, Chín điều lành".
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.12.2005 05:10:16 bởi Nguyên Đỗ >
MM_Ngoc 19.12.2005 05:26:09 (permalink)
0
Hai mươi lần - lời hứa

Anh đã hứa hai mươi lần cơ đấy
Em sẽ chờ dẫu gấp mấy lần hơn
Số 20 sao thấy thật vuông tròn
Đẹp lắm đó như tuổi đời con gái
Ừ anh nhỉ đã có lần như vậy
Ai cũng qua tuổi hoa nở tuyệt vời
Rất ngọt ngào như trái mọng đôi mươi
Trong vườn đó trái cấm còn lơ lửng
Em đã thức giấc mơ đêm hôm trước
Nhưng ngày sau - đâu níu được thời gian
Nên vội vàng em mở hết sang trang
vẫn chỉ có giấc mơ là vĩnh cửu
Ta biết lắm dù cách xa vạn dăm
20 lần lại chẳng khó khăn chi
Em chờ nha đừng làm mắt hoen mi
Đừng quên nhé bao sự tích thần kỳ
Còn 19 kể hết đi tất cả
Em đợi nhé - số 20 thích lạ
Believe 19.12.2005 16:44:10 (permalink)
0
Giọt Lệ Đài Trang

Đừng có tưởng tui hiền mà bắt nạt
Dùng thơ ca làm vũ khí cho mình
Tui giận rồi tui cứ thế làm thinh
Cho ai biết thế nào là trời đất

Kêu than chi ghét ghét cái mặt
Chọc người ta rồi lại cứ nhe răng
Người gì đâu dzô dziên thấy ớn
Khiến vần thơ tung bung beng hầm bà lằng

Đừng có tưởng dzỗ tui tui sẽ hết
Giận người rồi giận mãi cho coi
Hứ xấu xí cái mặt da đồi mồi
Tui nói đó làm gì nhau được ?

Dùng thơ ca oánh nhau đì đoảng
Mà trong lòng nẫu cả ruột gan
Thương con chữ tai bay vạ gió
Lấm chấm vết thương vì hai kẻ gàn

Nhưng con gái tự ái cao vun vút
Hỗng thể nào đi năn nỉ ai kia
Mọi người biết cười ê mặt lắm
Thôi tui đành chơi với trăng khuya

Chỉ có trăng không làm tui giận
Trăng ôn hoà khi tui nỗi xung thiên
Trăng lắng nghe tất cả những ưu phiền
Mà người ta vô tình không biết đến

Với người ta , thơ là bờ là bến
Là cội nguồn là sự sống thế nhân
Còn tui thì chỉ là một chấm nhỏ
Của cái gạch đầu dòng trong danh sách Nàng Thơ

Ừ trả lại tất cả cho người đó
Những mộng mơ những ấp ủ riêng mang
Khi tui chết sẽ hoá thành bướm trắng
Đậu trong thơ người nhỏ giọt lệ đài trang


19/12/05
Đỗ Ngọc

Nguyên Đỗ 20.12.2005 01:53:32 (permalink)
0
Ghê Gớm Nhỉ


Ghê gớm nhỉ ai cả gan bắt nạt
Gái Củ chi nổi tiếng gậy tầm vông
Em kém gì một sư tử Hà Đông
Nên anh sợ em quá trời quá đất

Em nổi giận bụi mờ, anh chết mất
Vang rầm trời tiếng sét Tám Tiền xưa
Đá trời mưa to hơn cả trái dừa
Anh chẳng thóat trận lôi đình toi mạng

Nên chẳng dám tới gần hay lạng quạng
Tránh nhau đi, tránh hơn cả mã tà
Em dùng thơ tung chưởng khí thi ca
Đánh đì đoảng rồi thơ tình ai viết

Thôi đi nha, anh vẫn còn tha thiết
Với Nàng Thơ nên chẳng dại đánh nhau
Không què chân sứt trán cũng lỗ đầu
Nên hòa hoãn ký hợp đồng ngưng chiến

Em có muốn nhất nhất là sinh chuyện
Thì đi tìm thần sét với thiên lôi
Dại gì anh mà phá phách, tay đôi
Cho ê mặt người ta cười thối mũi


Nguyên Đỗ

Ghi chú: Thơ đùa vui thôi nha!

Nguyên Đỗ 20.12.2005 02:26:17 (permalink)
0
Gia Sản Tình Yêu


"Tôi thương người nên tặng cả thiên thu
Gia sản cuộc đời, ngươì cần...Tôi cho hết!"

Trường Phi Bảo


Những người con gái khi yêu rồi rất lạ
Họ yêu người dâng tất cả trái tim
Những người đàn ông sao dại quá đi tìm
Bỏ quên lại những gì cao quí nhất

Người em nhỏ, giữ trái tim thành thật
Nét nhu mì, hiền thuận với tin yêu
Đừng trao ai cả gia sản tình yêu
Khi thuyền mộng còn chòng chành vô định

Những người con gái khi yêu không toan tính
Dâng đời mình, dâng tặng cả thiên thu
Bị lãng quên là mất cả hồn thơ
Bỏ mất cả tương lai và hạnh phúc

Người em nhỏ, ngẩng đầu lên đừng khóc
Cả cuộc đời và gia sản tình yêu
Đã trao đi, tự tạo lai thật nhiều
Hồn sẽ ắp đầy nhịp thơ đủ điệu

Đời không phải lúc nào cũng tuyệt diệu
Và tình yêu không phải mãi tuyệt vời
Những con thuyền có sứ mệnh ra khơi
Em cứ vững tin yêu mặc sóng gió


Nguyên Đỗ

Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 22 của 285 trang, bài viết từ 316 đến 330 trên tổng số 4265 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 11 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9