Suối Nguồn Thơ
Thay đổi trang: << < 252627 > >> | Trang 25 của 285 trang, bài viết từ 361 đến 375 trên tổng số 4265 bài trong đề mục
Nguyên Đỗ 24.12.2005 08:19:03 (permalink)
0

Trích đoạn: Believe

Ngộ Nhận

Ồ thì ra chỉ là em ngộ nhận
Cánh bướm đa tình lộng gió muôn nơi
Em nhỏ bé em chẳng là bến đợi
Anh theo dòng xuôi ngược muôn nơi

Ồ thì ra chỉ là em ngộ nhận
Thơ với người chẳng thật như mơ
Rịu rã đường bay chao đảo khung trời mộng
Anh nơi nào anh có thấu hay chăng?

Vô tình lắm lẽ nào anh hiểu?
Ừ thôi đành ngộ nhận mãi kiếp sau


23/12/05
Đỗ Ngọc



Tinh Ngộ


Hở một chút là người ta lại giận
Bướm thơ rồi chắc lận đận chẳng chơi
Cánh hoa lòng ray rứt lệ tuôn rơi
Khi sương xuống và mặt trời chưa mọc

Vầng dương lên long lanh những giọt ngọc
Trong đêm rồi sương đã nhỏ châu sa
Trên lá hoa những giọt lệ mặn mà
Của sầu tủi của hờn ghen thương nhớ

Những nụ thơ buồn vui rồi sẽ nở
Tô điểm đời xao xuyến những con tim
Bài thơ em sẽ chắp cánh bay đêm
Như tinh tú trên bầu trời vẫn chuyển

Người lữ khách đi bơ vơ lỡ chuyến
Thả hồn theo sóng nước cõi trời xa
Nhìn lên cao tìm trong giải Ngân hà
Vì sao sáng với tình thương ngà ngọc


Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.12.2005 08:24:12 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 25.12.2005 05:01:23 (permalink)
0
Cánh Én Mùa Xuân


Cánh én về trong mộng
Chở theo ánh nắng xuân
Đưa về muôn hy vọng
Cho mùa Đông hết buồn

Khoảng trời xanh cao rộng
Nắng hồng soi muôn hoa
Dưỡng nuôi mầm, nụ sống
Mùa Xuân ấm hồn ta

Cánh én tình nho nhỏ
Bay sớm mai nắng hồng
Lá thư xanh vừa mở
Mặn nồng khơi mênh mông

Mùa Xuân về đây đó
Mùa Xuân trên quê hương
Nụ hoa tình chớm nở
Ngọt ngào trong yêu thương


Nguyên Đỗ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.12.2005 11:47:23 bởi Viet duong nhan >
Nguyên Đỗ 25.12.2005 06:20:16 (permalink)
0
Đêm Hồng Ân

Chúa xuống trần bao nhiêu năm rồi nhỉ
Đã chào đời trong máng cỏ đơn sơ
Ai có hay mục tử đến tôn thờ
Một hài nhi giữa trời khuya lạnh cóng

Tình yêu Chúa vẫn muôn đời nóng bỏng
Thương lòai người, mặc lấy xác phàm nhân
Ba mươi năm sống kiếp sống nhân trần
Đi rao giảng Tin Mừng cho khắp chốn

Hãy ngưng lại cuộc sống đầy bận rộn
Vào đồng hoang nhớ mầu nhiệm Giáng Sinh
Cứ loay hoay tìm kiếm mãi cho mình...
Hãy nhớ lại chuyện ngày xưa nơi ấy...

Từ phương xa, ba đạo sĩ, quỳ lạy...
Chúa Hài Đồng, dâng quà tặng, suy tôn...
Hãy luôn luôn đem tất cả tâm hồn...
Trong mọi lúc ngợi ca danh Thiên Chúa...

Không sinh hạ nơi bạc vàng nhung lụa
Nơi khó nghèo không phòng trọ đêm đông
Chúa trời ơi! Tình Ngài quá mênh mông
Vượt vũ trụ, con người sao hiểu thấu

Con xin dâng tất cả lòng yêu dấu
Với tin yêu, những buồn khổ tươi vui
Những đau thương, hạnh phúc, hoặc ngậm ngùi
Nơi máng cỏ, hát khúc ca nhạc thánh

Vinh danh Thiên Chúa tình yêu khôn sánh
Và bình an cho những kẻ thiện tâm
Xin Ngài tha cho những sơ sót lỗi lầm
Xin cảm tạ Tình Thương Yêu Cao Cả

Đêm Hồng Ân có một vì sao lạ
Chiếu soi đời, trong tâm dạ, mọi nơi
Ai có nghe tiếng thiên sứ tuyệt vời
Đang hát ca ngợi khen Danh Thiên Chúa


Nguyên Đỗ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.12.2005 11:40:27 bởi Viet duong nhan >
lephongtran 25.12.2005 16:04:27 (permalink)
0
Đêm Vui, Vắng Em

Anh ghé lại, đêm nay em chẳng tới
Niềm cô đơn nằng nặng trĩu đôi vai
Đêm No-en, đi đâu đó với ai
Đã quên hẳn lời hẹn hò tuần trước

Người con trai nào kia, thật có phước
Đi với em, có được nắm tay không
Có đam mê nhìn ngắm má xinh hồng
Có âu yếm nhìn em trong ánh mắt

Cố giả lơ, nhưng điều gì đã mất
Một niềm tin, một thương mến nơi em
Đi đi đi, dẫu đi cả trọn đêm
Anh sẽ nhịn không bao giờ nói nữa

Em hãy cứ thảnh thơi mà chọn lựa
Anh loại anh khỏi hàng lớp đua chen
Thật đó mà anh không phải hờn ghen
Em không thích, thì ai đành bó buộc

Toa đơn này, đêm nay anh làm thuốc
Lú tiên đơn tẩy xóa hết buồn vui
Sẽ chẳng đau, chẳng nhớ hoặc ngậm ngùi
Xóa tất cả muộn phiền hay hạnh phúc

Lê Phong Trần
:Đưa vào TV:
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.12.2005 11:42:50 bởi Viet duong nhan >
Khánh Quỳnh 26.12.2005 05:23:53 (permalink)
0
Ghen Hả Anh ?

Này anh ơi sao lại vội hờn dỗi
Nói những lời nghe có chút giận thương
Em nào đâu lang thang ở ngoài đường
Cùng người khác như lời anh vừa nói

Xin hãy khoan anh chớ đừng đi vội
Lắng nghe em phân tỏ những đôi lời
Nói thiệt nha em nào có đi chơi
Ở nhà đó tại nhức đầu cảm mạo

Lòng của em sự thật nào nói hão
Nhớ hẹn anh nhưng không biết làm sao?
Sợ ai ghen làm sóng nổi ba đào
Tan vỡ hết tơ tình mình se kết

Gương mặt anh ôi sao mà giống hệt
Lúc giận em ngoảnh mặt nói lẫy đưa
Hàng cây xanh cũng hay nói bông đùa
Ngừơi thương ơi xin đừng ghen nữa nhé

Khánh Quỳnh
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.12.2005 11:49:03 bởi Viet duong nhan >
Nguyên Đỗ 26.12.2005 16:25:58 (permalink)
0
KQ hỏi Lê Phong Trần kìa, sao hông trả lời đi? Thôi thôi xin hai bạn, giải hòa đi nha! Kẻo trễ chuyến đò đó nha :!



Không Hồi Âm


Anh ngần ngừ ngại viết
Lời thơ em chờ mong
Để về sau chợt biết
Em ngóng trông từng giòng
Tạm ngưng cả cuộc sống

Anh chẳng có lý do
Để thật thà bào chữa
Dù có bận đi nữa
Nửa trang giấy học trò
Hay vài chữ cũng đủ

Thưở mình giáp mặt nhau
Chuyện chi cũng bàn bạc
Từ khi em bến khác
Viết thư được gì đâu
Coi như tình bội bạc

Thư em đã gởi đến
Giả lơ chẳng hồi âm
Nhưng thật anh lỗi lầm
Không phải em mất mát
Mà anh mất tri âm

Đã dặn lòng tha thứ
Bỏ qua hết hờn đau
Nỗi buồn sao kéo lâu
Hối hận giờ đã muộn
Em thành thiên cổ sầu

Nguyên Đỗ


Nguyên Đỗ 26.12.2005 18:18:11 (permalink)
0
Ta Vẫn Đọc Thơ Em


Ta vẫn đọc thơ em
Đọc từng vần từng chữ
Nghe hồn đau ứ hự
Em cỡi ngựa thơ đêm

Con ngựa tình trở chứng
Chạy phi nước kiệu nhong
Gió bụi không đau lòng
Ta nhói đau chưng hửng

Ta vẫn đọc thơ em
Đọc từng câu từng khổ
Ta đọc kinh phổ độ
Mong em được bình yên

Con ngựa hoang em cỡi
Cẩn thận cầm giây cương
Ngựa quí ngựa phi thường
Đừng lỡ tay giết chết

Đoạn đường chung dẫu hết
Ta chẳng quên em đâu
Mong em chạy bền lâu
Ngựa và người chẳng mỏi

Đích đường xa em tới
Người, ngựa nghỉ ngơi đi
Hạnh phúc, thơ, đam mê
Vẹn toàn không sứt mẻ


Nguyên Đỗ
Nguyên Đỗ 27.12.2005 04:01:57 (permalink)
0
Thì Thầm Trong Đêm


Anh rất muốn nghe lời thì thầm của gió
Như tiếng em từ nơi đó xa xôi
Đêm hôm qua, hôm nớ, bao đêm rồi
Lời thầm kín chỉ riêng em anh biết

Dù ngắn ngủi cũng ngàn năm tha thiết
Lời thì thầm còn quyện mãi bên tai
Phải chi ta chung lối một đời dài
Chắc gió sẽ ca ngâm bài nhạc mới

Cánh hải âu bay trời nào vời vợi
Sóng biển xanh, ngọn gió mạnh về đâu
Ở nơi nào ta còn mãi nhớ nhau
Gởi theo gió tiếng thì thầm trìu mến

Em với anh vùng trời nào ước hẹn
Ốc đảo xa hoa lá đẹp khoe tươi
Thuyền anh đi tạt vào bến hoa đời
Có tiếng gió thì thầm như nhắn bảo

Đây là điểm vùng trời mơ quí báu
Dừng chân vào hoa trái ngọt tình thơ
Ở nơi này trọn vẹn những ước mơ
Mau hãy dựng một lầu đài tình ái


Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.12.2005 04:32:33 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 27.12.2005 04:54:57 (permalink)
0
Hương Trầm Hoàng Phủ

Gió nhè nhẹ đưa hương trầm đi mãi
Thoảng trầm hương trong điện thánh thương yêu
Cho hồn anh chợt thấy phút cô liêu
Khi tuyết đổ chẳng còn hương khói nữa

Đốt lò sưởi nhìn trông hòai ngọn lửa
Than hồng lên sao chẳng thoáng trầm hương
Hồn thơ buồn, hiu hắt nỗi nhớ thương
Cuồn cuộn khói hương trầm nơi cấm điện

Dẫu mây khói, nhưng tình thương bất biến
Đôi mắt huyền lưu luyến khói sương rơi
Đất cố đô công chúa nét hương trời
Trong cung cấm hương trầm thơm ngan ngát

Chốn hoàng phủ cổng tường cao cấm ngặt
Lính vua canh, chẳng ai dám mảng chen
Anh từ xa nhìn hương khói bay lên
Biết ai thắp lửa tim nhang tưởng nhớ


Nguyên Đỗ
Nguyên Đỗ 27.12.2005 22:07:17 (permalink)
0
Bản Sao


Mất bản gốc
Bản sao thành giá trị
Những con đường dẫu cũ mở rộng lên
Thành đường to cao tốc sáng trưng đèn
Đâu phải mới
Lúc nào cũng là đẹp


Qui luật cũ
Đã thử qua lửa thép
Được xem là giá trị với thời gian
Anh nói em
Đôi lúc cũng như gàn
Nhưng thực sự
Thật thân tình mới nói

Em khai phá
Con đường đi thật mới
Nhưng đừng liều
Phải suy nghĩ trước sau
Qua sông to
Em liệu phải bắc cầu
Leo lên núi
Em nhớ đem giây nhợ

Anh vẫn biết
Em chẳng chút gì sợ
Những đỉnh đồi em đã vượt bao phen
Đã tiền phong đâu nhút nhát ươn hèn
Phải đi tới những đỉnh đổi núi mới


Nguyên Đỗ
Believe 28.12.2005 02:09:13 (permalink)
0
Miền Không Anh

Em tự hỏi lòng mình hiểu anh bao nhiêu?
Đàn ông sâu sắc như cơi đựng trầu *
Lời người xưa chẳng sai mấy anh nhỉ
Nên muôn đời ta ngụp lặn tìm nhau

Em tự hỏi anh hiểu em bao nhiêu?
Đàn bà nông cạn giếng khơi *
Câu răn ấy chạy dài theo thời đại
Điều muốn nói lại chẳng thể thành lời

Ta tự hỏi lòng đã nghĩ đúng về nhau?
Trật giuột lắm mới tẽn tò đôi chút
Chới với giữa mênh mông tư tưởng
Khoảng riêng mình...nhìn lại...khác quá xa

Hiểu thì thưa thốt không hiểu dựa cột chớ nói ra
Kẻo thiên hạ được dịp hả hê thóc mách
Mổ xẻ từng ngóc ngách
Bữa tiệc tình thân bêu rếu trên miệng người

Nghiêng bờ vai tóc hất tung nụ cười
Ý nhị lắm tròn trang mộng mị
Em giương cương lại rong ngựa du ngoạn
Đến chân trời mà nơi ấy _ không anh


27/12/05
Đỗ Ngọc

* xin phép các cụ con sửa lại câu ca dao 1 chút . Đừng vật con , con mang ơn . Hôm nào anh em mình nhá Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.12.2005 17:04:19 bởi Believe >
Nguyên Đỗ 28.12.2005 10:58:21 (permalink)
0
Tình Thân Văn Nghệ

Uống mật gấu ăn gan hùm chẳng sợ
Đã lên rừng đã xuống biển vượt sông
Đã băng qua biết bao kể cánh đồng
Nhưng anh sợ, sợ tấm lòng con gái

Trái mọng chín rụt rè chẳng dám hái
Con chim khuyên ca hót đậu cành gai
Tiếng cuốc kêu u uẩn tháng Hạ dài
Em có giận, có hờn, ghen, chê trách

Anh dừng lại, sợ hồn bay lạc phách
Sợ gieo buồn, sợ gieo khổ, vấn vương
Ở trong anh chỉ có một tình thương
Bao trùm hết kẻ nghèo hèn khốn khổ

Anh chẳng nhận cuộc đua tranh thách đố
Em cứ vui, cứ giỡn, chẳng hề chi
Nếu mai kia em có lỡ cần gì
Em cứ hỏi, anh sẵn sàng trợ giúp

Anh không chạy trốn tránh tìm chỗ núp
Trong cuộc chơi ngôn ngữ tượng trưng ta
Ở trong hồn phát tiết những tinh hoa
Cho mọi lớp, chẳng riêng gì, một phái

Anh chẳng dám khinh thường hồn con gái
Những nhà văn, thi sĩ của mai sau
Giòng sông tình tư tưởng với biển sâu
Nên tương kính giữ tình thân nhân hậu


Nguyên Đỗ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2006 11:09:58 bởi Viet duong nhan >
Nguyên Đỗ 29.12.2005 02:16:35 (permalink)
0
Nắng Thơ


Trời hanh ấm chảy tan sân tuyết trắng
Nắng thơ vàng chan chứa dễ yêu chưa
Như là khi Xuân thắm đã sang mùa
Cho hoa nắng lay hoa đồng thức dậy
Nguyên Đỗ 29.12.2005 05:05:26 (permalink)
0
Mai Thuyền Cập Bến

Mến tặng HTMT-VHP

Em cứ viết những nỗi buồn năm tháng
Như cành lê hoa trắng lúc vào Xuân
Những bài thơ gói ghém trọn niềm buồn
Những ghe nhỏ đưa hồn ra sông lớn

Đúng em ạ, giữa cuộc đời bận rộn
Giữ trong hồn một góc nhỏ cho thơ
Trong mù sương vẫn có ngọn đèn mờ
Soi dẫn lối như hải đăng cạnh biển

Mỗi bài thơ mỗi cột đường kỷ niệm
Em trồng hoa, cắm neo xuống lòng sông
Lục bình trôi, khoe hoa tím trên giòng
Hay dương liễu, hay dừa xanh, bình bát

Mùa hoa nở hương trầm bay thơm ngát
Đưa em về thuyền cập bến sông mơ
Trên bờ kia có ai đứng đợi chờ
Đưa em đến căn nhà xinh hạnh phúc

Nguyên Đỗ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2006 11:12:59 bởi Viet duong nhan >
Nguyên Đỗ 29.12.2005 06:51:28 (permalink)
0
Xuôi Chèo Thuận Gió

Thuyền trưởng giỏi biết nắng hòa gió thuận
Đưa thuyền đi khắp nẻo mịt mù xa
Giữa biển khơi cũng như ở bến nhà
Biết lèo lái thì xuôi chèo thuận gió

Dù sóng lớn hay là làn sóng nhỏ
Không đều tay tự tạo sóng phong ba
Đưa thuyền đi có khi gặp băng hà
Phải khôn khéo không thì thuyền chìm đắm

Phải mềm dẻo nương gió đi muôn dặm
Những tài công, những thủy thủ đều tay
Cùng chung vai sát cánh rất hăng say
Thuyền cập bến dù mưa giông gió bão

Hải bàn đó, mục tiêu, người chỉ đạo
Căng buồm lên đưa thuyền quí ra khơi
Như kình ngư vượt biển cả bão đời
Về đến đích, chân trời ta mơ ước

Nguyên Đỗ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.12.2005 13:32:11 bởi Viet duong nhan >
Thay đổi trang: << < 252627 > >> | Trang 25 của 285 trang, bài viết từ 361 đến 375 trên tổng số 4265 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9