Giận
-Trường Phi Bảo-
Giận rồi đó em ghét anh thiệt đó
Bộn bề ơi cứ giấu biệt anh đi
Em chẳng thèm ngồi nhung nhớ làm chi
Mà chanh chua cùng ô mai khế chát
Giận anh nè bởi anh tên lường gạt
Hứa mai về tặng một trái tim si
Vườn địa đàng mình dìu bước nhau đi
Bên chân chúa em ước gì được nấy
Mắt dại dột ngùi trông nào đâu thấy
Chỉ thấy lòng rưng rức bóng mưa qua
Đã giận rồi đừng hòng năn nỉ nha
Thư tình đó, anh không về, tôi đốt...
Thời gian bận đem anh đi mà trốn
Em chẳng chờ giây phút để suy tôn
Giận tình yêu cứ sa bẫy tâm hồn
Con người ấy...chao ôi sao đáng ghét
Bỏ bê em cùng mùa đông chết tiệt
Lạnh run người đâu ai sưởi ấm em
Buồn anh rồi, lệ thắm mặn môi mềm
Thương không hết, mới thành ra giận dỗi
29-12-2005