Đất Mộng Trời Mơ
Từng giây nhớ chất chồng thêm mỗi phút
Ngày lại ngày ngập lụt nhớ trào dâng
Nhớ nhung Em lên cao vút chín tầng
Một trời nhớ một đời thương chẳng đổi
Em ngã bệnh hay là em hờn dỗi
Vắng bóng em, thơ dường hết khí năng
Nằm trong chăn, đã tỉnh hẳn, giúng giằng
Không muốn dậy, nằm yên, thêm tí nữa
Giả như Em.... Em quê hương, Đất Hứa
Trời Mơ Anh, Miền Nhớ, Huế, Long An
Làng Ea Blang, vùng Phố Núi, non ngàn
Anh vẫn nhớ vẫn thương hoài năm tháng
Từng tuần qua, từng tháng dài dăng dẳng
Nhớ về Em, Thôn Vỹ Dạ, buồng cau
Nhớ chàng thơ Hàn Mặc Tử âu sầu
Trường Tương Tư, Gái Quê, Xuân Như Ý...
Rất buồn nhớ, thương hoài Em Tri Kỷ
Mỗi bài thơ là nhật ký yêu thương
Một ngày nao thành dấu tích thiên đường
Của Đất Mộng của Trời Mơ Tình Ái
Nguyên Đỗ