Suối Nguồn Thơ
Thay đổi trang: << < 313233 > >> | Trang 31 của 285 trang, bài viết từ 451 đến 465 trên tổng số 4265 bài trong đề mục
Nguyên Đỗ 23.01.2006 13:26:49 (permalink)
0
Hình Như Lỡ Chuyến


Em và tôi hình như lỡ chuyến tàu đêm nay, em chờ tôi và tôi đợi em, dù chẳng hò hẹn trước. Em đứng ngóng bên kia tuyến xe lửa, còn tôi đứng trông bên này, chúng ta rõ ràng nhìn thấy nhau mà không thể nào liên lạc đợi với nhau khi xe lửa tốc hành thản nhiên chạy vun vút về phương trời xa thẳm. Tôi chờ tới toa cuối cùng qua hết để chạy qua gặp em thì em như ảo ảnh trong sương mờ đã biến đâu mất rồi. Tôi chạy vào quầy vé coi lịch trình xe lửa chạy, thì nhận ra rằng mình đã hụt chuyến xe cuối cùng, chắc em cũng đã nhận ra thế và ra đi không nấn ná lại chờ tôi khi đêm đã khuya. Hay em đã quá giang xe nào về nhà, hay vào một nơi nào đó tạm trú qua đêm chờ chuyến xe lửa tới.

Tôi ngẩn ngơ đi giữa đường rầy một quãng dài trong đêm khuya, đường rầy thẳng như băng mà lòng tôi cong queo quá đỗi, rối tựa tơ vò... Tôi có thể tới trạm tới ngồi chờ chuyến xe lửa sớm mai, hay tôi có thể vòng lại trạm cũ, hay tôi có thể đi vào quán trọ nào đó tá túc qua đêm. Tôi chẳng có hành trang nhiều, một chút hành trang tôi giữ, đã nằm gọn trên túi ba lô trên lưng hay trong hồn tôi, nhẹ nhàng không nặng nề lắm, nên tôi chẳng phải lo, hay tôi có thể như một kẻ vô gia cư trải mềm ra ngủ giữa trời khuya, ngẩng đầu lên nhìn ngàn vạn vì sao trên cao như ánh đèn lấp lánh sáng trong vũ trụ của riêng tôi... Điều tôi băn khoăn thắc mắc là giờ này em ở đâu, có được bình an trong giấc ngủ đêm nay, hay lại đang trằn trọc lấy lây chẳng ngủ vì chuyến tàu vừa hụt.

Tôi nghe kể một chuyện tình của người con gái 22 tuổi ở thành phố Luân Đôn bên Anh quốc yêu một người thanh niên ở Việt Nam, đã định cùng cha mẹ về Sài Gòn chuyến này tới nhà người yêu mình đột ngột chúc Tết, nhưng vé máy bay đã hết. Nàng phải chạy sang thành phố khác để mua vé cho kịp về dự Tết Bính Tuất ở quê nhà. Trên đường về, đường sương mù kín đặc nên một chiếc xe vô tình đụng phải làm cô thiếu nữ bị trọng thương... Gia đình nàng đưa vào nhà thương tuy không kịp cứu sống, nhưng kịp thời quay phim lời cuối cùng của cô, "Anh S., em yêu anh! Hồn em sẽ về ở mãi cạnh bên anh!" trong lúc cô hấp hối thở hắt hơi thở cuối cùng...

Buồn ghê em nhỉ? Chuyến máy bay về Việt Nam tưởng là đem mừng vui cho đôi lứa, mà lại là chuyến may bay đầy nước mắt của cha mẹ, gia đình, của người thân yêu... Em và tôi hẳn không muốn gặp phải trường hợp đó, vì khó mà biết ai buồn hơn ai, người chết đi hay người còn ở lại! Nên tôi vẫn hạnh phúc khi thỉnh thoảng nhìn thấy em bên kia tuyến đường, khi mỗi toa xe lửa qua đi, với hy vọng là khi toa cuối cùng vượt qua, tôi có thể chạy cạnh bên em và mình cùng chung bước, hụt đêm nay thì còn ngày khác, dù đêm nay là đêm cuối cùng của năm nay, đêm ba mươi u tối... Dù sao cũng còn hy vọng ở tương lai, sáng mai nắng vàng đầu năm lại chiếc trên lộc xuân năm mới.

Tôi nghe kể chuyện một người nông dân thức dậy ra đồng một buổi sáng kia, hoa nở đẹp vô cùng, ông muốn dừng chân lại thưởng thức, nhưng ông nói, "Mình phải cày xong thửa ruộng trước đã, rồi tha hồ đi dạo giữa cánh đồng đầy hoa này!"! Khi ông cày xong thửa ruộng, thì trời đã hoàng hôn và những bông hoa đã khép cánh, gã nông phu chép miệng thở dài, "Ôi còn gì cánh đồng hoa đẹp ta đã thấy sáng nay!"

Ngày hôm sau, người nông phu thức dậy, nghe tiếng chim hót líu lo, ông muốn dừng lại thưởng thức, nhưng ông nói, "Mình phải làm xong cái hàng rào, không thì trâu, bò vào dậm phá hết lúa vừa lên!" Khi ông rào xong thửa lúa, thì trời đã hoàng hôn, và chim đã bay về tổ, gã nông phu chép miệng thở dài, "Ôi còn gì tiếng chim lảnh lót sáng nay!"

Và cứ thế mỗi ngày, người nông phu thức dậy, chợt nghe, chợt thấy những cái đẹp, cái hay, nhưng gạt bỏ vì những bận rộn hằng ngày, rồi trở về hối tiếc cho tới cuối cuộc đời ông nói, "Ước chi mình còn trẻ, mình sẽ làm thế này..., thế nọ...", nhưng hỡi ơi, thời gian và sức lực ông chẳng còn để thưởng thức để đủ sức đi đó, đi đây...

Em và tôi dẫu nhiều lần lỡ chuyến, tôi cũng tạ ơn Trời, cho tôi thấp thoáng nhìn thấy em, dù em có thể là ảo ảnh trong sương mù, dù em có thể là một giấc mơ, tôi vẫn tạ ơn Em đã có tôi hy vọng, đã cho tôi niềm vui trong cuộc sống hằng ngày. Tôi sẽ viết về Em, về Em mãi mãi, Nàng Thơ của thi ca, Hương Thơm của muôn hoa, em nhé!

Nguyên Đỗ

MM_Ngoc 23.01.2006 13:52:55 (permalink)
0
đang lộn chỗ rùi chàng thi sỹ ui ,nhưng dù sao em cũng hiểu thi sỹ nói điều gì với nàng thơ.cảm ơn chàng Thi sỹ của VNTQ nhé
Nguyên Đỗ 24.01.2006 15:19:15 (permalink)
0
Thơ Thẩn

Hình Như Lỡ Chuyến em ơi, lửng lơ lơ lửng giữa trời bơ vơ, nửa văn thời lại nửa thơ, nửa hư nửa thực lửng lơ mơ màng.

Bỏ văn tùy bút ngang ngang, bỏ trang truyện ngắn rõ ràng chẳng xong, văn thơ lở dở long đong, bỏ trang thơ cũ cho lòng ấm êm.

Anh đâu thi sỹ đâu em, vài câu thơ thẩn trước thềm thi ca, bốn phương thiên hạ là nhà, giang hồ tung cánh bôn ba cõi đời.

Vài lời gởi gấm bạn ơi, dám đâu múa máy cho người cười chê, tao nhân mặc khách bạn bè, khắp nơi thiên hạ kéo về đây chơi


Nguyên Đỗ
vũkimThanh 25.01.2006 12:48:10 (permalink)
0
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2006 13:22:16 bởi vũkimThanh >
Nguyên Đỗ 25.01.2006 18:13:38 (permalink)
0
Xin cám ơn anh Vũ Kim Thanh đã gắn thiệp chúc Tết! Kính chúc thi sĩ hồn thơ dồi dào, sáng tác suốt năm, không mệt mỏi!


Hãy Dừng Lại, Thưởng Thức Hoa

"Stop and smell the roses!"

Hãy dừng lại, thưởng thức hoa thơm ngát
Từng bụi hồng tươi nở buổi ban mai
Những cánh hoa rực rỡ nét trang đài
Khoe trong nắng vàng xinh trông diễm lệ

Hãy dừng lại, thưởng thức hoa muôn vẻ
Nào cúc vàng, nào cẩm chướng, thủy tiên
Những chậu hoa khoe sắc rất tự nhiên
Được chăm sóc kỹ càng cho mùa Tết

Hãy dừng lại, thưởng thức hoa muôn nét
Cụm hoa tròn, suối hoa đổ tươi xinh
Những thác hoa có tầng lớp gập ghềnh
Rất mỹ thuật trưng bày đang nở rộ

Hãy dừng lại, Bến Suối Mây, tương ngộ
Bao nhiêu hoa, bao mặc khách tao nhân
Tuy là xa mà cũng rất như gần
Nối vòng tay kết tình thi văn hữu


Nguyên Đỗ


r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.02.2006 12:18:28 bởi Viet duong nhan >
Nguyên Đỗ 26.01.2006 02:23:42 (permalink)
0
Hụt Hẫng

Hướng dương chưa kịp nở
Mặt trời lặn sau mây
Giông tố về thành phố
Mưa từng cơn nặng đầy

Nguyên Đỗ
Khánh Quỳnh 26.01.2006 05:16:30 (permalink)
0
Khải Khúc Tình

Người ở bên kia em chốn đây
Cách nhau bởi một chiếc cầu cây
Muốn bước sang thăm sao thấy ngại
Có lẽ cung đàn phím trùng dây?

Hãy cố lên anh khải khúc cầm
Thả hồn mơ mộng chớ trầm ngâm
Để sợi tơ tình không lỗi nhịp
Réo rắc họa lên chút thanh âm

Mi sầu em sắp sửa rơi tuôn
Không gian vắng lặng cảnh thật buồn
Ngắm áng mây chiều đang lơ lửng
Sân vườn tình ái bước chẳng suông

Khánh Quỳnh

r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.01.2006 13:12:16 bởi Viet duong nhan >
Trường Phi Bảo 29.01.2006 01:20:38 (permalink)
0
Không Đề
-Trường Phi Bảo-

Này cậu bé sao lấp ló ngoài ngỏ
Rình rập gì khi chị thả hồn thơ
Đừng bé ơi, xin cậu đừng ngẩn ngơ
Khi chị bắt giấc mơ cùng ai đó

Đứng yên nào, cấm! chạy theo mây gió!
Để chị buộc tơ hồng cho tụi nó
sợ vướng phải em
Lặng im đi để chị tỏ tình với đêm
Kẻo trăng sao lại hùa theo mộng mị

Sao bé không về mà cứ mãi đứng lì
Xem trộm gì hả cái cậu ranh
Thơ chị tương tư anh
Đâu có phần cho bé
Đừng buồn...đừng buồn nghe

Học ở đâu ra thói ghen vậy nè
Chiếc kẹo tình yêu bé thấy ngọt không?
Cho chị nút thử đỡ đắng lòng
Mai theo chồng thơ chị có người mong

28-1-2006

Nguyên Đỗ 29.01.2006 22:23:43 (permalink)
0
Phố Chợ Cuối Năm

Phố chợ Argyle thật lắm người
Gọn gàng, vội vã, miệng cười tươi
Ngày mai mồng một vui mừng Tết
Chợ búa cùng vui với mọi người

Mứt dẻo, bánh chưng, với hạt dưa
Bao nhiêu kẹo bánh cứ mua bừa
Trưng bày đãi khách mừng năm mới
Đất lạ quê người vẫn tục xưa

Thập khách các nơi cũng kéo về
Mua quà sắm sửa thật vui ghê
Chiều ba mươi Tết mưa tầm tã
Chạnh nhớ quê nhà dạ tái tê

Quê Việt hôm nay đã Tết rồi
Sáng mùng một Tết rộn nơi nơi
Người người xông đất mừng tuổi mới
Pháo nổ rền vang tiếng nói cười

Nguyên Đỗ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.02.2006 12:21:55 bởi Viet duong nhan >
MM_Ngoc 29.01.2006 23:08:02 (permalink)
0
Quen nhau mà quên nhỉ


Em quên - anh mới ngỏ lời

Nhưng quen - người ấy bên đời trước anh

Lỡ tay - vết giáo ngọt lành

Bên dòng thơ thẩn đâm anh mất rồi

Vết đâm sao để bồi hồi

Một bông Hồng đỏ đâm chồi ngay tim

Không tin anh nhìn mà xem

Rồi quên đi nhé - em thành người dưng

Em quên vì chẳng đặng đừng

Anh ơi quen tánh - hay quên thật thà

Em đâu muốn hại người ta

Lỡ tay đâm trúng - thật là khổ ghê

Gửi thơ trả nợ đừng chê

Xin lại cây giáo - bùa mê quên rồi

Cây giáo nó lỡ bồi hồi

Đã quen nơi ấy - đâm chồi ngay tim

Anh ơi sao phải đi tìm...?

Đừng quên cây giáo - đang tìm người quen


MM_Ngoc 29.01.2006 23:10:57 (permalink)
0
Thiên Thai

Mai vàng nở giữa xuân sang
Bỗng dưng cắc cớ nhẹ nhàng..tuyết rơi
Từng hạt...từng hạt buông lơi
Lửng lơ nhấp nháy như mời gọi ai
Khẽ vương lên những nhành Mai
Nhoẻn cười Tuyết hỏi này ai khoe cùng
Mai Vàng cánh mỏng nhẹ rung
Kiêu sa nàng khẽ...sánh cùng ta chăng?
Tuyết vui như biển sao băng
Tung tăng ong bướm ghẹo nàng Mai hoa
Vuốt ve từng cánh nuột nà
Ngả vào lòng của Mai Hoa dịu dàng
Có con mèo mướp ngỡ ngàng
Bỗng dưng thấy Tuyết trang hoàng cành Mai
Trời cho lên đỉnh Thiên Thai
Nên bông Tuyết phủ vườn Mai nắng vàng
Cho ta dạo bước hoang đàng
Ngẩn ngơ ngắm Tuyết bên nàng Mai Hoa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2006 00:02:07 bởi MM_Ngoc >
Nguyên Đỗ 30.01.2006 05:39:45 (permalink)
0
Lời Chúc Đầu Năm


Đầu năm Bính Tuất chúc Người
Duyên tình, tiền bạc hơn mười năm qua
Giọng ca đầm ấm thăng hoa
Vang đi cùng khắp sơn hà bốn phương

Chúc Người đang ở quê hương
Vui tươi hớn hở trăm đường mở tung
Vươn lên nhịp bước đi cùng
Muôn dân thế giới đẹp hồng tương lai

Chúc Người lạc bước thiên thai
Mãi hoài hạnh phúc bồng lai địa đàng
Trăm năm như ý rộn ràng
Thi ca nhạc vũ nhịp nhàng vui tươi

Chúc Người đang ở khắp nơi
Khang an thịnh vượng một đời thương yêu
Chúc Người cuộc sống mỹ miều
Văn thơ bay bổng như diều trên cao

Chúc Người thương ở nơi nao
Mộng duyên tươi thắm dạt dào ngát hương
Một mai chung bước trên đường
Đi vào hạnh phúc yêu thương muôn trùng

Nguyên Đỗ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.02.2006 12:24:26 bởi Viet duong nhan >
Nguyên Đỗ 31.01.2006 06:15:06 (permalink)
0
Anh Vẫn Là Riêng


Anh vẫn là riêng của Dấu Yêu
Dẫu không trò chuyện gặp nhau nhiều
Bởi em vắng mãi không tìm thấy
Nhung nhớ về ai trong tịnh liêu

Anh vẫn là anh của buổi đầu
Của ngày mới tỏ ý thương nhau
Của mùa sen nở trong tinh khiết
Của đóa hồng nhung tươi thắm màu

Anh là, Yêu Dấu, của riêng em
Vẫn ngóng chờ trông mỗi sáng đêm
Không gặp mỗi ngày quay quắt nhớ
Ước làm ngọn gió về bên thềm

Anh vẫn là anh của nhớ thương
Của mùa sao sáng của ngàn hương
Của trăng, của gió, mưa, sương, tuyết
Của nắng, bình minh, những chặng đường

Nguyên Đỗ


Nguyên Đỗ 31.01.2006 06:18:05 (permalink)
0

Lì Xì Xuân

Lì xì em một nụ hôn
Chao ơi, khỉ quá, mất hồn người ta
Môi em nở một nụ hoa
Hạt cườm hạt bắp ngọc ngà làm sao

Lì xì em vạn vì sao
Một làn gió mới dạt dào đêm xuân
Xuân về chủ nhật đầu tuần
Em cười trong trẻo suối nguồn reo vang

Lì xì em núi non ngàn
Biển xanh nương thắm vô vàn mến thương
Lì xì em tiếng quê hương
Lời thơ chan chứa vấn vương bất ngờ

Lì xì em một bài thơ
Đùa vui hư thực vẩn vơ mơ màng
Lì xì em cả mùa trăng
Cả mười hai tháng lời vàng ngọc châu

Nguyên Đỗ
Nguyên Đỗ 01.02.2006 06:29:53 (permalink)
0
Lơ Đễnh


Anh xin lỗi chiều mơ mơ đãng trí
Nhìn mây trời lơ lửng ở trên cao
Nghe gió lùa hát khúc hát dạt dào
Lơ đễnh quá không nhận ra em tới

Em vặn hỏi anh nhớ ai nghĩ ngợi
Anh vò đầu ơi có nghĩ chi đâu
Nhớ sáng qua, đầu năm đó, đẹp màu
Thầm khấn nguyện đôi mình vui ước hẹn

Em nghe nói mắt chớp chớp bẽn lẽn
Anh thật kỳ, em chưa hỏi mẹ cha
Con gái ngoan nào dám quyết định mà
Phải hỏi ý mẹ cha em trước đã

Trời không nắng mà sao hồng đôi má
Trông yêu thương, xao xuyến quá, em ơi!
Mong mai sau hai đứa bước chung đời
Có lơ đễnh, em cũng đừng chấp nhất

Nguyên Đỗ


<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2006 15:54:30 bởi Nguyên Đỗ >
Thay đổi trang: << < 313233 > >> | Trang 31 của 285 trang, bài viết từ 451 đến 465 trên tổng số 4265 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 17 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9