Suối Nguồn Thơ
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 285 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 4265 bài trong đề mục
Nguyên Đỗ 17.10.2005 01:37:16 (permalink)
0


Thương Mãi Mùa Thu

Hoa cúc vàng trước ngõ
Ong thu về lượn quanh
Ánh bình minh mời ngỏ
Ngọn cỏ vẫn còn xanh
Gió thu về man mát
Thì thầm như gọi em
Hương thu thơm ngan ngát
Yên nằm giọt sương đêm

Hoa cúc vàng đẹp lạ
Ưỡn mình như ngóng ai
Ong bướm bay muôn ngã
Ngắm hoa vàng trang đài
Gió heo may lành lạnh
Thương mùa thu vừa qua
Riu riu thổi nhè nhẹ
Ánh nắng mai hiền hoà

Mộng mơ nhìn đám lá
Êm ả khoe nắng thu
Mai kia bay muôn ngã
Biết rồi đây xa mù
Im lặng nhìn say đắm
Như lần cuối chia tay
Hoa cúc vàng đẹp lắm
An nhiên được bao ngày

Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.02.2011 22:47:57 bởi Nguyên Đỗ >
#46
    Nguyên Đỗ 17.10.2005 03:25:30 (permalink)
    0


    Gọi Người Trong Mộng

    Hỡi người trong mộng dậy chưa?
    Mặt trời sáng tỏ sắp trưa đến rồi!
    Chân anh lại bước đơn côi,
    Em còn ngủ kỹ, ngủ vùi vì sao?

    Hồn anh hứng giọt nắng đào
    Rọi từng ngọn tóc rọi vào trái tim
    Trong tim chỉ có mình em
    Mà sao xốn xáo chẳng êm thắm hồng

    Mùa thu em thấy đẹp không
    Lá thu rực rỡ rừng phong tím vàng
    Bao giờ em có về ngang
    Anh đưa em đến rừng hoang ngắm nhìn

    Thơ tình em giữ làm tin
    Lỡ rồi mai mốt lạc nghìn lối xa
    Em ngâm nhắc nhủ hồn ta
    Thuộc về em đó cả ba kiếp rồi

    Nguyên Đỗ
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.02.2011 22:49:54 bởi Nguyên Đỗ >
    #47
      Nguyên Đỗ 17.10.2005 03:35:35 (permalink)
      0
      Lời Tình Buồn Trong Đêm

      Lời tình buồn ru trong đêm
      Nghe hồn côi, đôi môi mềm
      Còn đâu ân tình ngày xưa
      Con đường dài anh bên em

      Còn mong gì người tình ơi
      Đêm trăng thanh sao đầy trời
      Đèn bên đường, trăng trên cao
      Người tình xưa, giờ xa vời

      Lời thề nguyền, ai trao duyên
      Rời nhà trường, bao truân chuyên
      Rời quê nhà, ta xa nhau
      Tình nồng nàn, sao mau quên

      Lời tình buồn gieo tơ vương
      Ai chia lìa đôi uyên ương
      Trăng chơi vơi, hồn bồi hồi
      Lời trong đêm buồn vô thường

      Nguyên Đỗ
      #48
        Nguyên Đỗ 17.10.2005 03:36:04 (permalink)
        0


        Em Thổi Hồn Thơ

        Em thổi hơi thơ ngập kín hồn
        Ngọt ngào say đắm tựa môi hôn
        Một đàn bươm bướm bay vào ngực
        Nhịp thở theo thơ cứ phập phồng

        Em thả du dương với sáo đàn
        Nhạc hoà trầm bổng ý miên man
        Đoá hoa mơ ước trong mùa Hạ
        Nở thắm tươi xinh mặc gió ngàn

        Em đẩy thuyền mơ ra giữa khơi
        Sóng đưa thuyền đến bến xa vời
        Những làn gió mạnh lùa thêm sức
        Buồm rộng nhấp nhô nhịp gió trời

        Em gợi hồn thơ khắp bốn phương
        Gần em giây phút cũng thiên đường
        Xa em dưỡng khí như gần hết
        Từng cánh phượng rơi kín cổng trường

        Nguyên Đỗ


        Ngủ Quên

        Em nằm ngủ
        Trước hồ sen thanh khiết
        Hương hoa sen mật thiết quá đi thôi
        Ngọn gió nam
        Mùa xuân mới bồi hồi
        Người khách lạ bước vào sân
        Mơ ngủ

        Lui ra cổng
        Phút hương trầm tình tứ
        Sợ mai kia cô chủ trách trăng hoa
        Giọt nắng trưa
        Mùa xuân mới hiền hòa
        Còn ngưng đọng gò má hồng thiếu nữ

        Ta tìm mãi
        Cánh hoa nào tương tự
        Tưởng tìm ra
        Vẽ hoài cũng không xong
        Tìm trong tim
        Cánh hoa thật trong lòng
        Duyên con chữ, bức tranh tình hội ngộ

        Tranh với chữ
        Ta với người
        Hạnh ngộ
        Bài thơ đầu
        Ngày thứ bảy
        Tháng Ba
        Ta như mơ
        Thành giọt nắng hiền hòa
        Đọng ngưng lại
        Trên má hồng thiếu nữ

        Nguyên Đỗ
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.02.2011 22:55:48 bởi Nguyên Đỗ >
        #49
          Nguyên Đỗ 17.10.2005 03:37:31 (permalink)
          0


          Thung Lũng Tử Thần Một Mùa Hoa Đổi Mới

          Trời khô hạn bao nhiêu năm nắng cháy
          Người gọi tên là Thung Lũng Tử Thần
          Mùa Đông rồi bão tuyết đổ mấy phân
          Độ ẩm ướt đã hồi sinh sa mạc

          Cả thung lũng tháng Ba này đổi khác
          Những kỳ hoa vội mọc, nở đua nhau
          Những sắc vàng, xanh, hồng, tím khoe màu
          Rực rỡ trải thềm hoa dài tít tắt

          Trên cao thẳm bầu trời trong xanh ngắt
          Dãy núi xa mờ xanh, trắng bủa vây
          Sau bao năm sự sống lại về đây
          Nhiều bướm lạ bay khắp đồng hoa nở

          Ngắm thật kỹ, này em và hãy nhớ
          Những bông hoa kết trái, hạt rơi chờ
          Một mùa nào mưa xuống lại như thơ
          Bừng thức dậy đem về cuộc sống mới

          Dù thất vọng, chẳng còn gì, hãy đợi
          Một ngày mai hy vọng lại đươm hoa
          Hạt nước trời, phục sinh, ánh sáng hoà
          Hạt lúa mục có mầm sinh sức sống

          Nguyên Đỗ

          P.S Viết nhân đọc và nhìn hình những cánh đồng hoa nở năm nay ở Death Valley.


          http://www.greatbasinnaturalhistory...flower_show.htm





          Trỗi trầm luân vũ

          Tay trong tay xoay chuyển vào luân vũ
          Điệu yêu thương tình tứ quá nhịp nhàng
          Ta có nhau là ngày tháng huy hoàng
          Xua phù phiếm bằng an cơn sóng gió.

          Nối ngân hà điện vàng và thảm đỏ
          Gió vô côn có qua đó thì vào
          Bồng bồng trăng tròn thắm trên cao
          Là lượt xiêm y...rượu nồng chao đảo..

          Băng Nguyệt


          Nam Phi

          Ai ngồi đó? Chắc cháu con Hoàng Hậu?
          Hay vương phi trong Ngũ Đại Mỹ Nương
          Mắt tự nhiên sao buồn bã lạ thường?
          Bình tĩnh lại, phận má hồng vốn khổ....

          Coi tất cả, coi cuộc đời duyên số
          Cũng nằm trong hạnh ngộ nệ hà chi
          Cứ tự nhiên ngôi đó bậc Nam Phi
          Triều đại cũ đã nhường cho Thời Mới

          Áo hoàng hậu, mảnh hồng y, bối rối?
          Đêm sông Hương, Thôn Vỹ Dạ sao trăng
          Thả từ bi, bác ái... xuống sông Hằng
          Luật nhân quả sẽ độ trì mai hậu...

          Ai ngồi đó, tự như là Người Mẫu
          Cho trần gian rung động, khởi giòng thơ
          Cho ngày đêm có kẻ nhớ trông chờ
          Và có kẻ đơn côi buồn day dứt

          Nguyên Đỗ
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.02.2011 22:56:55 bởi Nguyên Đỗ >
          #50
            Nguyên Đỗ 17.10.2005 03:42:49 (permalink)
            0


            Làm Sao Cản Giấc Mơ

            Làm sao cản những giấc mơ đây nhỉ
            Mơ về em, quấn quýt quyện bên nhau
            Rồi bất ngờ biển mặn hoá nương dâu
            Mơ tan biết giật mình anh thức dậy

            Làm sao cản những giấc mơ phá quấy
            Cho hồn thêm xao xuyến nhớ em thêm
            Buổi trăng thanh đàn hát đứng bên thềm
            Nghe tiếng sóng đại dương hồn vẫy gọi

            Làm sao cản những giấc mơ tội lỗi
            Trên cỏ xanh ân ái gió đùa mây
            Nụ hồn nồng trên đôi má hây hây
            Đôi mắt ướt hứa hẹn bao nguồn sống

            Làm sao cản những giấc mơ sinh động
            Để ngày qua không hối tiếc giữa cô đơn
            Làm sao, làm sao ... gần gũi em hơn
            Giấc mơ đẹp hoá ra thành đời thực!

            Nguyên Đỗ



            Ảnh Thoại

            Rất nhiều lúc cõi lòng anh rất nhớ
            Rất bâng khuâng hối tiếc một thời qua
            Một mùa hè rực rỡ vạn loài hoa
            Vạn cánh bướm bay giữa vườn sặc sỡ

            Rất nhiều lúc lắng nghe từng tiếng thở
            Của đêm dài của gió hú rừng thông
            Rồi hỏi thầm em có gọi anh không
            Mà chẳng thấy tiếng ngày xưa vọng lại

            Rất nhiều lúc cõi lòng anh tê tái
            Lạnh ngày mưa, buốt giá tựa như băng
            Rất u buồn ngay cả những đêm trăng
            Trong sương gió bóng em về mờ ảo

            Rất nhiều lúc viết thơ tình gượng gạo
            Tạo hình em, dựng cảnh trí trong mơ
            Thổi hồn em vào bức ảnh đƠn sơ
            Như tâm sự lúc em còn có mặt

            Nguyên Đỗ



            Những Bất Ngờ

            Cây đang héo, nước tưới vào lại sống
            Đang khô khan, nghe tiếng nói thân yêu
            Đang giận hờn, hồn cũng hết cô liêu
            Tim thoi thóp, bùng lên rung động mạnh

            Đôi mắt đen, tròn như bi, lóng lánh
            Tràn mến thương, đầy hứa hẹn, đêm say
            Đường đi về chân nhẹ bước như bay
            Hồn trầm bổng nhạc lòng ngân muôn nhịp

            Mưa và nắng, những mùa qua, chuyển tiếp
            Dữ hAY lành, gần gũ`i với chia xa
            Được hay mất, chua chát với mặn mà
            Những trạng thái thử thách tim muôn thuở

            Đóng hay mở, trái tim đời, cánh cửa
            Dòng suối khô, cơn mưa trút thành sông
            Sa mạc khô trơ trụi với xương rồng
            Bỗng rực rỡ hoa nở trong gai góc

            Nguyên Đỗ


            Dấu Chấm Lửng Ngàn Ý Nghĩa

            Thư em viết những chấm không là chấm ( . , ... , ! , ? )
            Chấm câu này (.), chấm lửng (...), hỏi (?), than ơi (!)
            Tôi ngẩn ngơ, ai đó gởi cho tôi
            Câu thư ngắn, câu thư dài, bất tận ...

            Em cứ nói dạo này em rất bận
            Họp hành nhiều, ông bà chủ lên lương
            Quá tân toan nên chưa có người thương
            Em còn trẻ lo lắng gì kia chứ!

            Thôi em nhé, đừng gọi anh bằng chú
            Tuổi chưa già, tóc chưa bạc, răng long
            Em gọi ... anh ... bằng ... chú ... tủi trong lòng
            Đếm năm tháng đi qua buồn chết được!

            Gọi ... anh nhé, hay tên không, làm phước
            Hay gọi gì thân mật mất gì đâu
            Lời bảo trân trọng qúi mãi ngàn sau
            Những dấu chấm biết bao nhiêu lưu luyến

            Nguyên Đỗ



            Bài Thơ Hoang Tháng Tám

            Anh viết bài thơ này xin tặng
            Cho người em xa cách chẳng chân dung
            Khi hè qua, tháng Tám, nắng vô cùng
            Và điệu nhạc xốn xao lòng, ngơ ngẩn

            Ờ phải đấy dạo này anh rất bận
            Không còn giờ thơ thẩn với trăng sao
            Không mộng mơ như ngày tháng năm nào
            Đã vất vả lao đầu vào cuộc sống

            Ngồi trước bàn nhiều khi đầu trống rỗng
            Bàn tay đau cầm bút viết không xong
            Những thơ văn lặng lẽ trốn trong lòng
            Cũng xấu hổ thẹn thùng như con gái

            Bài thơ nhỏ cánh hoa đồng hoang dại
            Phút mơ màng tưởng tượng bướm bên hoa
            Vén cửa màn e lệ bước đi ra
            Trời tháng Tám ở bên này rất nóng

            Nguyên Đỗ



            Rằm Tháng Bảy

            Trăng tròn sáng đêm qua ôi thật đẹp
            Em nghiêm trang thành khẩn khẽ cầu kinh
            Gió lùa qua lay động lá trên cành
            Hoa lan nở đêm rằm hương thơm ngát

            Nhịp mõ gõ, đệm lời kinh, Mô Phật
            Khói nhang bay, hoa, quả cúng đơn sơ
            Quan Thế Âm, Phật thánh giữa điện thờ
            Uy linh lạ nhưng sao gần gũi quá

            Bên cạnh chùa nhởn nhơ một bầy cá
            Bơi dưới hồ, sen khép cánh xinh xinh
            Đêm trăng thanh muôn cảnh cũng hữu tình
            Tiếng kinh kệ ngân nga như chẳng dứt

            Có đi mãi cũng như lần thứ nhứt
            Cúng đêm rằm cầu phổ độ nhân gian
            Lòng lâng lâng tình cảm rất chứa chan
            Nghe em khẽ Nam Mô A Di ... Phật!


            Nguyên Đỗ
            8/2003





            "Anh Seo Em Vậy?"

            Kìa em, đã chịu gọi "Anh" rồi hén
            Nghe dịu dàng thân thiết biết là bao!
            Em lại còn dám thách đố "Anh sao
            Em vậy!" Gớm! nghe rùng mình ớn lạnh!

            Nếu anh nói, "Thôi em đừng ương nghạnh...
            Hãy cùng anh nối kết những yêu thương...
            Hãy vượt qua gian khó để cùng đường...
            Em liệu có dám theo anh không nhỉ"

            Chắc em nói, "Anh này ưa lỉ khỉ
            Được voi rồi đòi tiên nữa, ghê nơi!
            Tính về sau còn được vốn lẫn lời
            Được hiền muội, lại đòi con, gớm thiệt!"

            Em có giận thì hờn thôi, đừng giết
            Đừng cầm roi, hay ức quá cầm dao
            Lỡ việc gì em lại phải tù lao
            Anh không trách, nhưng luật tòa khó sửa


            Nguyên Đỗ



            Nhắn Người Xứ Phượng Tím

            Anh từ Thành Phố Gió
            Nhắn gởi một người thân
            Ở vùng phượng tím nở
            Thành Phố Các Thiên Thần

            Em đang leo con dốc
            Hay dạo dọc đại dương
            Những ngày không đi học
            Phượng nở khắp sân trường

            Kỷ niệm ngày xưa đó
            Trên quê hương Việt Nam
            Bao nhiêu hoa phượng đỏ
            Tháng Hạ trời xanh lam

            Xe chạy dài khắp phố
            Phượng tím rơi rụng đầy
            Anh vẫn nhớ về nhỏ
            Tóc theo gió chiều bay


            Nguyên Đỗ



            Bỡn Anh Bờm Xờm


            Tại em mấy nút không cài
            Dùng dằng ngại, muốn liếc dài, láo liên
            Yếm đào mỏng mảnh non tiên
            Dẫu là vương chúa, giàu tiền được chăng

            Bờm xờm, rõ thật cái thằng
            Liếc gì liếc mãi mơ trăng cuội già
            Cuội già ngồi gốc cây đa
            Anh ngồi chỉ cách hai ba tay dài

            Tại em mặc áo quên cài
            Hoặc là hạ nóng hay chài anh đây
            Em cao dong dỏng mình giây
            Liếc như dao sắc lịm say anh rồi

            Bờm xờm, trà trái mâm xôi
            Sông sâu bì bõm chết trôi cũng đành
            Em mời anh một ly chanh
            Dẫu chua cũng ngọt, rõ anh bờm xờm


            Nguyên Đỗ
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.02.2011 22:33:49 bởi Nguyên Đỗ >
            #51
              Nguyên Đỗ 17.10.2005 03:47:32 (permalink)
              0
              Vào Đời


              Bỏ trường lớp đi vào đời gió bụi
              Áo thư sinh giờ đã bạc trần ai
              Từng đoạn đường, từng lối ngả chông gai
              Có lúc muốn buông tay quắng mực bút

              Gương nghị lực, ừ, ráng thêm một chút
              Cố mà đi, không quên đích đặt ra
              Gắng mà quên những chướng ngại phiền hà
              Càng gian khó, thành công lại càng lớn

              Kìa mặt nước phẳng phiu không sóng gợn
              Sánh đâu bằng ngọn thần sóng cao dâng
              Lớp mây cao, lớp mây thấp, mấy tầng
              Càng khổ nhọc, càng gian nan, càng gắng

              Tự phấn đấu, đâu ngại gì mưa nắng
              Gương thầy cô, gương đời trước, danh nhân
              Đường tuy xa dẫu đi được một phần
              Cũng hãnh tiến, đi hoài không lụt bước

              Nguyên Đỗ




              Ngôn Ngữ Tình Yêu

              Cả tuần lễ em đi làm vất vả
              Có bao giờ thư thả dạo rong chơi?
              Đôi chúng ta hai sao sáng trên trời
              Ngôi Chức Nữ ngôi sao Ngưu ngời sáng

              Một thoáng gặp để cả năm cháy rạng
              Chút mộng mơ năm tháng sẽ hoà thơ
              Anh yêu em, em yêu anh, không ngờ
              Cả khoảng cách xa xôi ai cản trở

              Bầy ô thước hay chùm thơ hoa nở
              Nối đường bay nối cầu nối đôi ta
              Vạn dặm xa hai tinh tú Ngân hà
              Những chớp sáng tình yêu là tín hiệu

              Dẫu ít nói nhưng chúng mình thật hiểu
              Khi thương yêu đôi mắt chứa chan tình
              Đã nói cả ngày, đêm, tối, bình minh
              Lời không đủ nói hết lòng thương mến

              Nguyên Đỗ

              Đừng Sợ!

              Đừng sợ, này anh, không đúng chỗ
              Đích đời đâu mãi cứ xa xôi
              Đừng buông tay lái thôi chèo chống
              Cứ vững lòng tin sống giữa đời

              Hãy nhìn, xét kỹ đâu lời cuội
              Bánh vẽ ai treo mặc kệ người
              Giữ chặt trí hồn không dối trá
              An hòa vững tiến chẳng hề ngơi

              Trái tim không thể ngưng hòa nhịp
              Lửa cháy trong tâm chẳng sợ nguôi
              Mãi mãi yêu thương nồng mặn thắm
              Chẳng là chót lưỡi với đầu môi

              Khi nào tim chết không còn đập
              Là lúc thân anh đã chết rồi
              Còn sống còn yêu còn tìm kiếm
              Nửa hồn lạc mất lệ trào rơi

              Nguyên Đỗ
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.02.2011 22:46:31 bởi Nguyên Đỗ >
              #52
                Nguyên Đỗ 17.10.2005 03:51:38 (permalink)
                0
                Mặc Mưa Vẫn Đốt Pháo Bông

                Trời tháng Bảy, lúc mưa lúc nắng
                Nhằm trúng ngày Độc Lập rỉ rả mưa
                Người vẫn đông chen chúc có lạ chưa?
                Em không đến, anh ngồi nhìn đốt pháo

                Nhìn chiếc pháo nổ tung thật huyền ảo
                Cả bầu trời rực rỡ pháo bông rơi
                Đám trẻ em quên rét rộn vang lời
                Thật tuyệt diệu, thật diễm kỳ, đẹp quá

                Ba mươi phút, lòng người vui rộn rã
                Anh cũng quên em không đến đêm nay
                Mặt hồ xanh phản chiếu bóng pháo bay
                Anh mong ước thấy trong đáy nước

                Ừ mơ ước vẫn chỉ là mơ ước
                Như trẻ con chạy đuổi bóng cầu vồng
                Hay văn thơ thuở đó lá diêu bông
                Hãy trọn hưởng phút thần tiên hiện tại

                Nguyên Đỗ



                Cô Gái Mới Trong Lớp

                Em bước đi ngang thoang thoảng hương
                Ngẩng lên xao xuyến, thoáng vương vương
                Ngày mai đén lớp cho sơm sớm
                Không bạn bè thân cũng một trường

                Nguyên Đỗ


                Mộng Du Giữa Ngày

                Trời đang hanh hanh nắng
                Áo thun trắng hở hang
                Ơ hay cái cô nàng
                Dịu dàng và mời mọc

                Hồn ta như cơn lốc
                Xoáy qua vụt bay cao
                Gió mây thổi dạt dào
                Giữa trưa nồng du mộng

                Thuyền mơ thả theo sóng
                Trời nóng hay nồng say
                Ta chẳng có cánh bay
                Mà bay theo làn tóc

                Em đưa bàn tay ngọc
                Vuốt nhẹ thả lầu hoa
                Ôi phút giây ngọc ngà
                Mặn mà sao tả được

                Nguyên Đỗ


                Đêm Khuya Nhớ Nhà

                Trăng đã khuya tàn sông nước vơi
                Đâu đây còn vọng tiếng ru hời
                Điệu buồn ai oán như than khóc
                Tiếng của quê hương giữa cuộc đời

                Đất Việt hiện về trong giấc mơ
                Mẹ cha đứng đợi ở ven bờ
                Cửu Long sóng lặng dừa xanh thắm
                Ngày ấy giã từ khi bé thơ

                Anh chị có hoài trông ngóng mong
                Có nghe tiếng sóng dậy trong lòng
                Tưởng em rồi sẽ mau trở lại
                Năm tháng miệt mài vẫn ngóng trông

                Trăng sáng trăng tròn trăng khuất đâu
                Rưng rưng nhung nhớ mắt hoen sầu
                Lá rơi xuống cội hay theo gió
                Lỗi hẹn bao lần tim nhói đau

                Mái tóc đen nào nay trắng phai
                Cách xa biền biệt tháng năm dài
                Phải chăng mỗi sợi là nỗi nhớ
                Lòng Mẹ tình Cha đâu có phai

                Con gởi tấm lòng theo gió khơi
                Cùng mây lơ lửng ở ven trời
                Bay về quê Mẹ mang thương nhớ
                Cùng tiếng ru hời Bố Mẹ ơi!

                Nguyên Đỗ



                Bây Giờ Ở Paris

                Bây giờ ở Paris
                Em đang nghĩ ngợi gì
                Chắc là vui lắm nhỉ
                Lệ không còn trên mi ?

                Bây giờ ở Paris
                Em ơi em nhớ đi
                Thăm trống đồng Ngọc Lũ
                Bảo tàng viện chiều ni

                Bây giờ ở Paris
                Tuổi em đang xuân thì
                Má đào ưng ửng đỏ
                Em nhớ những điều chi ?

                Bây giờ ở Paris
                Sông Seine chảy ầm ì
                Hồn thơ dâng mạch sống
                Lời thơ nào em ghi ?

                Bây giờ ở Paris
                Cảnh trời tây mê ly
                Đây kinh thành ánh sáng
                Gợi cho em chút gì ?

                Bây giờ ở Paris
                Đường tấp nập người đi
                Dạo vườn Lục Xâm Bảo
                Đẹp như là thơ ghi !

                Bây giờ ở Paris
                Em ơi nghĩ ngợi gì
                Chia tay rồi hội ngộ
                Gặp gỡ rồi chia ly ?

                Nguyên Đỗ


                Em Vienna

                Dạo bước lang thang phố Vienna
                Em nghe vang vọng sóng Dương Hà (1)
                Như lời tiễn biệt người nhạc sĩ
                Chợt nhớ vài giây đến tình ta ?

                Này em khi dạo phố Vienna
                Mái tóc thề xưa rất mượt mà
                Buông thả tung bay theo luồng gió
                Hương nồng gió nhẹ xao xuyến ta

                Này em đèn điện phố Vienna
                Đẹp tựa ngàn sao giải Ngân Hà
                Em đẹp tươi xinh như Hằng nữ
                Trong áo dài xinh rất lụa là

                Này em nghe nhạc phố Vienna
                Tiếng nhạc dương cầm rất thiết tha
                Theo sóng hồn ta tim nhô nhấp
                Như giòng Danube, rất mặn mà


                Nguyên Đỗ


                (1) Dương Hà = Sông Xanh = Blue River = Blue Danube = Danube
                Nhạc sĩ Johann Strauss đã viết bài nhạc tuyệt vời làm bất hủ giòng Sông Xanh thơ mộng khi từ giã người yêụ



                Đêm Say


                Say, say rằng thật đã say
                Đêm trăng lạc lối đêm nay thắm nồng
                Màn sao thấp thoáng ngựa hồng
                Ngựa phi nước đại vượt đồng cỏ non
                Tóc dài buông thả lưng thon
                Gió bay từng chặp từng cơn kéo về
                Đường tình chập chững đê mê
                Nàng sao Chức Nữ hẹn thề Ngưu Lang


                Nguyên Đỗ



                Một Lần... Du Mộng


                Một lần ... Anh rất sợ
                Nhiều lần nên lo xa
                Những vui buồn gặp gỡ
                Vội vàng tan vỡ ra

                Khung trời còn xanh mộng
                Diụ dàng thơ thới thơ
                Dấn thân vào cuộc sống
                Đêm về mơ cứ mơ

                Trăng vàng lung linh sáng
                Mơ màng sao thiết tha
                Anh với em phiêu lãng
                Đi mãi trong Ngân Hà


                Nguyên Đỗ
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.02.2011 22:22:06 bởi Nguyên Đỗ >
                #53
                  MM_Ngoc 17.10.2005 13:12:56 (permalink)
                  0
                  Đọc thơ NĐ

                  Thơ người hay qúa là hay
                  Càng đọc càng thấy say ngây cả người
                  Lúc lên cao vút tận trời
                  Lúc trầm lặng cả đất trời lặng thinh
                  Lúc tình tứ - lúc bồng bềnh
                  Ai trôi vào đó - hoá thành giấc mơ
                  Đọc xong cứ mãi ngóng chờ...
                  Chờ xem người ấy làm thơ để còn....
                  #54
                    MM_Ngoc 17.10.2005 13:31:02 (permalink)
                    0
                    KỲ LẠ

                    Đọc tới đọc lui vẫn thấy hay
                    Đọc rồi đọc lại vẫn cứ say
                    Ngẫm trong thơ ấy mình cũng đã...
                    Cũng từng buồn vui với tháng ngày

                    Tại sao mình cứ đọc lại hoài...?
                    Bởi muốn tìm mình trong thơ ai
                    Bởi sao giống thế...đời chi lạ
                    Cứ yêu thơ hoài - cứ ngất ngây
                    #55
                      Nguyên Đỗ 18.10.2005 02:21:57 (permalink)
                      0


                      Trích đoạn: MM_Ngoc

                      Đọc thơ NĐ

                      Thơ người hay qúa là hay
                      Càng đọc càng thấy say ngây cả người
                      Lúc lên cao vút tận trời
                      Lúc trầm lặng cả đất trời lặng thinh
                      Lúc tình tứ - lúc bồng bềnh
                      Ai trôi vào đó - hoá thành giấc mơ
                      Đọc xong cứ mãi ngóng chờ...
                      Chờ xem người ấy làm thơ để còn....




                      Gió Ngọc Trời Thu


                      Ngờ ngợ quen quen như giọng Người
                      Nụ cười ngày đó vẫn còn tươi
                      Trong tim ta đó Người xưa hỡi
                      Hội ngộ nơi đây mộng tới rồi

                      Người vẫn như xưa mãi mộng mơ
                      Vẫn tình tứ với những vần thơ
                      Vẫn gieo tơ mộng vào tim óc
                      Vẫn động hồn ta lại ngóng chờ

                      Người Ngọc hồn tiên tay cánh bay
                      Mắt đen nhanh nhánh má hây hây
                      Tình Người trong sáng như giòng suối
                      Chảy tưới hồn ta những tháng ngày

                      Ta như đồng cỏ mướt màu xanh
                      Bởi suối thương yêu mộng ước lành
                      Ngọn gió tình thu còn thổi mãi
                      Cho tình đối lứa vẫn hòai xinh

                      Nguyên Đỗ
                      #56
                        Nguyên Đỗ 18.10.2005 06:08:44 (permalink)
                        0
                        Mỗi Bướm Một Bông Hoa

                        Em cười châm chọc số đào hoa
                        Em biết là anh chẳng dám mà
                        Khổ lắm đa tình mang nặng nợ
                        Ước gì mỗi bướm một bông hoa

                        Ong bướm nhở nhơ tính tự nhiên
                        Con người nhân bản sống cho hiền
                        Biết mình biết bạn chọn cho kỹ
                        Tránh khổ: Người & Ta vẹn chữ duyên

                        Quá khứ dở dang phận lỡ làng
                        Trách gì quân tử chút đa mang
                        Cong lưng chịu nỗi niềm oan trái
                        Gánh nặng về sau cũng nhẹ nhàng

                        Nửa cuối đời ta thơm ngát hương
                        Em về hát trọn khúc yêu thương
                        Cho anh thấy lại màu tươi sáng
                        Không phải bồng lai cũng địa đường

                        Nguyên Đỗ


                        Tạ Lỗi Nàng Thơ

                        Hôm qua anh đợi... ngủ quên
                        Nằm mơ chẳng biết em lên lúc nào
                        Giật mình tỉnh giấc chiêm bao
                        Chao ơi thiếp ngủ đã bao nhiêu giờ

                        Vội vàng tạ lỗi Nàng Thơ
                        Hôm qua em đến có chờ đợi lâu
                        Sương mờ giăng kín mắt nâu
                        Tha cho anh nhé lần sau xin chừa

                        Anh chừa, tạ lỗi xin thưa
                        Ngủ quên tại mệt,... phân bua tạ tình
                        Trời cao đất rộng chứng minh
                        Trái tim anh chỉ một mình em thôi

                        Em cười giả lả "Được rồi!...
                        Lại đây em thưởng... " Đôi một ngọt ngào
                        Nàng Thơ dễ chịu làm sao,
                        Tối nay em đến ngự vào tim anh!

                        Nguyên Đỗ
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.02.2011 22:31:05 bởi Nguyên Đỗ >
                        #57
                          Nguyên Đỗ 18.10.2005 14:27:26 (permalink)
                          0

                          Trích đoạn: MM_Ngoc

                          KỲ LẠ

                          Đọc tới đọc lui vẫn thấy hay
                          Đọc rồi đọc lại vẫn cứ say
                          Ngẫm trong thơ ấy mình cũng đã...
                          Cũng từng buồn vui với tháng ngày

                          Tại sao mình cứ đọc lại hoài...?
                          Bởi muốn tìm mình trong thơ ai
                          Bởi sao giống thế...đời chi lạ
                          Cứ yêu thơ hoài - cứ ngất ngây



                          Phá Tí Thôi Nha

                          MM_Ngọc của tôi phá quá hay
                          Giả vờ uống rượu đã như say
                          Nói chi nói dữ làm tôi hổ
                          Phải trốn đi tu đủ vạn ngày

                          Phá đi phá lại phá tôi hòai
                          Gợi nhớ cho tôi hình bóng ai
                          Dạo trước tôi yêu mà Người chối
                          Người yêu người ấy tự thơ ngây

                          Đến muộn nên tôi chỉ mỉm cười
                          Mà hồn đau xé nát tim tôi
                          Ra đi từ đó trong đau nhức
                          Số phận hẩm hiu đã định rồi

                          Phá tí thôi nha, cô bạn ơi
                          Kẻo mai oan trái lại theo đòi
                          Trái tim bầm nát còn thoi thóp
                          Chẳng lẽ nỡ lòng đâm chết toi

                          Nguyên Đỗ


                          #58
                            MM_Ngoc 18.10.2005 21:25:37 (permalink)
                            0

                            Phá Tí Thôi Nha

                            MM_Ngọc của tôi phá quá hay
                            Giả vờ uống rượu đã như say
                            Nói chi nói dữ làm tôi hổ
                            Phải trốn đi tu đủ vạn ngày

                            Phá đi phá lại phá tôi hòai
                            Gợi nhớ cho tôi hình bóng ai
                            Dạo trước tôi yêu mà Người chối
                            Người yêu người ấy tự thơ ngây

                            Đến muộn nên tôi chỉ mỉm cười
                            Mà hồn đau xé nát tim tôi
                            Ra đi từ đó trong đau nhức
                            Số phận hẩm hiu đã định rồi

                            Phá tí thôi nha, cô bạn ơi
                            Kẻo mai oan trái lại theo đòi
                            Trái tim bầm nát còn thoi thóp
                            Chẳng lẽ nỡ lòng đâm chết toi


                            Tình thực thể

                            Ai mà dám xé tim anh..?
                            Chẳng qua anh tự lừa mình đó nha
                            Anh yêu thơ - thế thôi mà
                            Tự ru mình với mặn mà chữ tôi
                            Chứ ai ghét bỏ đôi môi
                            Chăn Loan - gối Phụng một đôi hữu tình
                            Ai bảo cứ mãi lặng thinh...
                            Nhìn người ấy để si tình với thơ
                            Cô nàng sẽ tỉnh giấc mơ
                            Khi chàng đến thực - chẳng thơ thẩn gì
                            Ai ơi duyện phận một khi
                            Liếc séo một cái - là gì...ngay thôi
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.10.2005 06:00:18 bởi tulipdenus >
                            #59
                              Nguyên Đỗ 19.10.2005 01:19:00 (permalink)
                              0


                              Hương Con Gái

                              Hương con gái thơm như đòng đòng lúa
                              Trên cánh đồng bát ngát rất là xinh
                              Tuổi mười lăm, tuổi mười tám trong lành
                              Em hãy giữ cho đồng xanh lúa thắm

                              Thương em lắm mối tình trong sâu thẳm
                              Rất ngọt ngào như mía ngọt tình quê
                              Và mộng mơ gợi nhớ buổi trưa hè
                              Em hong tóc cạnh bờ ao buổi ấy

                              Em mười sáu hay là em mười bảy
                              Mười tám hay mười chín vẫn là em
                              Dáng hồn nhiên em chân bước nhẹ êm đềm
                              Không vội vã không dần dà quá chậm

                              Hương con gái ngàn năm rồi mãi đậm
                              Em là em, là tuyết ngọc băng trinh
                              Em Việt Nam, với ngàn nỗi u tình
                              Cho anh biết mùi hương trầm bồ kết

                              Nguyên Đỗ
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.02.2011 22:32:18 bởi Nguyên Đỗ >
                              #60
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 285 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 4265 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9