Suối Nguồn Thơ
Nhật Hạ phá anh Nguyên Đỗ chút nha. Chúc vui vẻ.
Thân ái
SÀI GÒN MƯA
Sài Gòn mưa_Mưa gieo vào nỗi nhớ
Em đợi chờ từng sợi nhớ sợi thương
Sài Gòn mưa_Cho lòng thêm vấn vương
Một hình bóng in sâu trong ký ức
Có những lúc con tim đành bất lực
Rằng cố quên lại càng nhớ thật nhiều
Sài Gòn mưa_Chợt nghe thấy quạnh hiu
Anh bên em hay là đã xa rồi
Sài Gòn mưa_Thương bước chân đơn côi
Rồi mơ ước một vòng tay đưa đón
Để thôi buốt giá đôi bờ vai nhỏ
Cho anh bên em chiều mưa Sài Gòn
Nhật Hạ
Cơn Mưa Hạ
Cơn mưa Hạ
Thoáng ào ào đổ đến
Cánh diều bay
Bị ướt rách tả tơi
Hai chúng ta
Buồn lắm, gượng môi cười
Mưa vội vã
Mây từ đâu kéo lại
Chẳng báo trước
Chẳng thương người, báo hại
Hai đứa mình ướt áo lạnh căm căm
Thưở xưa ấy
Em mười sáu, mười lăm
Áo đẫm ướt thịt da lồ lộ cả
Thoáng nhìn thấy
Lòng anh rạo rực lạ
Mối tình đầu
Chưa nói biết làm sao
Cởi áo anh
Em che lấy đi nào
Lỡ ai thấy thẹn thùng mắc cở lắm
Cơn mưa hạ
Lạnh lùng mà đằm thắm
Mối tình ta mưa bong bóng nhiều ghê
Núp dưới cây
Chờ mưa tạnh hẵng về
Xao xuyến lạ
Lạy Trời
Mưa lâu nhé!
Nguyên Đỗ
Ở Một Nơi Nào Đó
Nguyên Đỗ
Ở một nơi nào đó em có nhớ
Suối giòng thơ trăn trở vạn lời yêu
Chiếc thuyền thơ chuyên chở biết bao điều
Gợi ta nhớ bao nhiêu là kỷ niệm
Ở một nơi nào đó thật khó kiếm
Em ẩn mình giấu giếm một thời mơ
Em dịu dàng ờ trăm nét đơn sơ
Nụ cười gượng giữa cuộc tình nghiệt ngã
Ở một nơi nào đó chắc như phép lạ
Em chắc cười ha hả chuyện ngày xưa
Ừ ngày xưa một chiều tránh cơn mưa
Hai đứa đứng trú trong nhà nghỉ mát
Con bướm trắng bay và em cất hát
Bản tình ca rằn rặt giọng miền Nam
Ngọt hơn đường, ngọt hơn mật, nước cam
Cho anh uống từng lời từng câu một
Ở một nơi nào đó vang thánh thót
Dư âm tình kỷ niệm ngút ngàn thương
Theo gió bay gởi đến khắp mười phương
Như day dứt khúc tơ tình dang dở
Nguyên Đỗ
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.05.2007 06:49:46 bởi Viet duong nhan >
Lỗi Chính Tả
Viết quen tay, cứ sai hoài sai mãi
Em gửi thư nói sửa lại cho mau
Mới hôm kia anh sửa lại lần đầu
Hôm nay lại, vẫn lỗi này, tật cũ
Bởi đọc sai, mắt nhìn quen, buồn ngủ
Viết sai quen thành cố tật khổ chưa
Từ nay anh sẽ cố gắng xin chừa
Tập viết lại, lỗi lầm đành xa lánh
Anh viết sai chẳng phải vì ương ngạnh
Chỉ thói quen lậm lọa thấy hoài lây
Từ đây xin cố gắng mỗi một ngày
Tra xét lại viết đàng hoàng thật kỹ
Cám ơn em đã bỏ giờ viết chỉ
Chỗ sai anh, lần một tới lần hai
Chữ viết lớn nhìn thấy cả dặm dài
To tổ chảng làm sao mà tránh được
Nguyên Đỗ
Hứa Cuội? Nguyên Đỗ Em không đến, cũng chẳng là hứa cuội
Anh ngồi trông, ờ, có lẽ bận gì
Em không tới, chẳng hờn trách làm chi
Lần sau nữa hy vọng mình may mắn Giá em tới chắc mình vui lên hẳn
Em bận, ừ, để nỗi nhớ thành thơ
Xếp từng câu từng chữ nối đôi bờ
Cho hai kẻ tương tư thầm dạo bước Em đến muộn hay là anh đến trước
Ai nhớ nhiều, ai nhớ mãi nông sâu
Anh nhìn em áo dài đỏ bên cầu
Anh đào nở hồng tươi thua sắc thắm Em không đến, anh thật lòng nhớ lắm
Nhưng chẳng hờn, chẳng giận trách... Thương Thương
Chắc là em bận rộn... vướng trăm đường
Nên chẳng tới... trong lòng tràn nỗi nhớ Bài anh viết nếu lỡ làm em sợ
Em thứ tha, đừng nỡ lệ dâng mi
Anh có chờ chín tháng có hề gì
Anh ước hẹn đợi em trọn đời đó Nguyên Đỗ
Gan Hùm Gan Sứa
Nguyên Đỗ
Em gan hùm gan sứa sao mà dám
Yêu thương ai khi chửa gặp mặt nhau
Yêu vội vàng khéo sớm lại thương đau
Dẫu anh biết yêu nhau qua lòng dạ
Anh dặn trước, cảnh cáo rồi đấy nhá
Chớ yêu ai vội vã, khổ vì yêu
Tìm hiểu nhau cái đã, chớ yêu liều
Gan sư tử cũng có ngày chết yểu
Sau này lỡ có chuyện gì lại biểu
Chẳng báo em khiến em lỡ yêu ai
Anh dặn em, anh đã nói dài dài
Chậm mà chắc còn hơn nhanh mà lỡ
Ừ thật đó nếu có duyên có nợ
Trốn đi đâu cũng nên vợ nên chồng
Thuận vợ chồng cùng nhau tát bể đông
Đắp thành núi ái ân trong tình nghĩa
Nguyên Đỗ
Lễ Từ Mẫu Chủ nhật này lễ Từ Mẫu rồi đó
Mỗi hằng năm con vẫn tặng Mẹ hoa
Và bài thơ, bài văn nhỏ hiền hòa
Từ thưở bé cho đến khi đã lớn Mỗi một năm mỗi một thêm bề bộn Đã cận kề ngày Lễ Mẹ năm nay
Con nhìn lên tờ lịch mắt cay cay
Vội viết gấp gởi thơ dâng Mẹ nhé Thời gian trôi, mỗi ngày qua rất lẹ
Con ít còn gọi Mẹ tựa ngày thơ
Nhưng Mẹ à, vẫn nhớ Mẹ lắm cơ
Mẹ hiện diện từng ngày trong tâm trí Mẹ dạy con làm thơ xưa đấy nhỉ
Ngắn cỏn con, Mẹ đọc Mẹ cười hòai
Ôi nhà thơ, chàng thi sĩ... choai choai
Bảy tám tuổi trông sao mà thương quá Con từ đó, từng vần thơ, là lạ
Mẹ đọc qua, khen, chê, sửa từng câu
Mẹ dọa con nhà thơ lắm khổ sầu
Con liệu đấy đừng đeo theo nghiệp chướng Con vẫn liều, văn thơ trong tâm tưởng
Bỏ sao đành, đã vướng phải, Mẹ ơi
Từng câu con gõ ghẽ viết gọi mời
Gieo hạnh phúc tiếng cười hay tiếng khóc Công của Mẹ, từ thưở nào, dạy đọc Từng bài thơ, từng tích truyện, ca dao
Con vẫn mơ, mai in được sách nào
Thương tặng Mẹ, tỏ tấm lòng con thảo Nguyên Đỗ Thứ Sáu, ngày 11 tháng 5 năm 2007
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.05.2007 23:06:38 bởi Nguyên Đỗ >
Dĩ Vãng Vẫn biết là dĩ vãng
Vẫn biết là đã qua
Vẫn biết là thật ngắn
Tình buồn sẽ phôi pha Em đến đầu mùa Hạ
Đường nhỏ ngàn hương hoa
Hồ xanh, thuyền câu cá
Dưới nắng mơ hiền hòa Em đi buồn biết mấy
Lệ lăn dài tháng ngày
Héo tàn đồng cỏ cháy
Tình yêu tựa gió bay Vẫn biết là quá khứ
Tình em như giấc mơ
Ngàn bài thơ tình tự
Giọt buồn rơi dại khờ Nguyên Đỗ
Mưa Hôn Bao nhiêu ngày tháng vắng
Như nắng hạn khô cằn
Ruộng đồng buồn nứt nẻ
Nát lòng bao nét nhăn Bất chợt cơn mưa hạ
Rào rào hết tái tê
Mưa hồng hôn ân xá
Lòng dạt dào đam mê Mưa ướt tóc, vạt áo
Hôn trên trán, môi, vai
Hôn trên má, đôi mắt
Hôn trên cổ, trên tay Cơn mưa rào tháng Hạ
Tươi mát cả tâm hồn
Mưa cứ về, mưa nhá
Cỏ hoa chờ mưa hôn Nguyên Đỗ
Sen Hồng Vạn đóa hoa sen nở mỗi ngày
Cho hồng năm tháng, nắng thêm say
Em như sen đẹp trong hồ nước
Anh ngắm nhìn em giữa ngất ngây Trăm tấm ảnh tươi vạn nét màu
Nhìn hòai chẳng chán mộng đâu đâu
Lá xanh sắc đỏ, hồng, vàng, tím
Sen đẹp ngàn năm tựa buổi đầu Như bước lên bờ tự cánh sen
Ngỡ ngàng dụi mắt chính là em
Hồ sen ngàn đóa nghiêng theo gió
Mộng giữa ban ngày như giữa đêm Sen thắm má hồng, sen thắm môi
Nhìn nhau rung động với bồi hồi
Em từ trong mộng về tròn ước
Khao khát mùa sen đẹp ngát trời Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.05.2007 21:54:25 bởi Nguyên Đỗ >
Em: Đóa Sen Hồng Em đóa sen hồng trăm mối mong
Mùa sen dào dạt ở trong lòng
Trăm hoa mộng nở khi em đến
Tháng Hạ hoa sen đẹp cánh đồng Em đóa sen hồng trong ước mơ
Xuân về, Hạ đến, thỏa mong chờ
Sân chùa hồ nước từng đàn cá
Bơi dưới lá xanh hoa mộng thơ Em đóa sen hồng trăm nhớ nhung
Hoa sen vĩnh viễn đẹp vô cùng
Hương sen thanh khiết trên đài Phật
Sen thắm tình thơ vẹn thủy chung Em đóa sen hồng mộng thắm xinh
Lòng anh chan chứa biết bao tình
Sen hồng, sen tím, sen ngàn sắc
Sen của tình yêu vẹn tiết trinh Nguyên Đỗ
Sen Trắng
Nụ sen trinh trắng đoan trang
Như còn e thẹn nắng vàng bình minh
Nụ sen tình của đôi mình
Bao giờ nở rộ hồ xinh rạng ngời
Nhụy vàng hoa trắng chơi vơi
Chút hồng trang điểm hương trời ý thơ
Anh về dệt những mộng mơ
Em về đan ước thêu tơ tình hồng
Nụ hoa sen trắng trinh trong
Tình em bền thắm cõi lòng thanh thanh
Lòng vàng ngọc, mộng mơ xanh
Một mai nắng tỏa mộng lành đơm hoa
Mùa sen nở rộ ngàn hoa
Hồn thơ nắng mộng chan hòa dáng thơ
Vâng em chín cả mùa mơ
Hồn anh chan chứa đường tơ sen tình
Nguyên Đỗ
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.05.2007 22:42:27 bởi Viet duong nhan >
Đóa Sen Hồng
Nguyên Đỗ
Một đóa hoa sen đẹp giữa trời
Lặng lờ mặt nước gió vờ trôi
Nét ngang nét dọc vung thi họa
Phượng múa rồng bay phác vẽ vời
Hồ nước trong xanh in ráng đỏ
Tâm hồn trinh trắng đượm xuân tươi
Bâng khuâng sực nhớ tình non nước
Một đóa hồng liên sắc rạng ngời Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2007 11:48:41 bởi Nguyên Đỗ >
Sen Giữa Giòng Đời
Nguyên Đỗ
Chuyện đời phải trái cố công minh
Nhưng cũng nhiều khi vướng chút tình
Lời ngọt ý hay ai chẳng thích
Dễ tin không khéo thiệt cho mình
Hãy để lương tri, lý trí vào
Những khi tim đập, dạ xôn xao
Nhìn xem thật kỹ đâu chân giả
Cho cuộc đời ta bớt lao đao
Đời sống ai không phạm lỗi lầm
Dù mình cố gắng thật thành tâm
Có khi thử thách, hay nhân quả
Ai dám cười ai hay trách thầm
Nguyện mong em mãi được bình an
Hạnh phúc, tình yêu, chẳng rụi tàn
Như khói trầm hương nghi ngút mãi
Sóng tình tiếng nhạc quyện không gian
Tất cả do ta, với tấm lòng
Ngại gì gian khó với long đong
Thế trần tiên cảnh nơi ta đó
Bát chánh đạo soi giữa mịt mùng
Nguyên Đỗ R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.05.2007 00:09:11 bởi Viet duong nhan >
Yêu Sen Từ Đời Ngoại
Nguyên Đỗ
Em con giòng cháu giống
Nội ngoại đều văn thơ
Mẹ cha chẳng hững hờ
Em luyện rèn văn bút Chữ nghĩa ngày trau chuốt
Đàn địch nhịp thơ ca
Kỳ pháp cũng như là
Khổng Minh Gia Cát Lượng Tâm tình từ muôn hướng
Lắng đọng thành lời thơ
Bao nhiêu kẻ ngóng chờ
Say thơ như mê rượu Em cầm kỳ thi tửu
Vẫn yêu trăng, gió, hoa
Cánh sen trong đầm nhà
Mùa Hạ nào vẫn nở Ngoại yêu hòn non bộ
Em yêu tranh hồ sen
Nét rồng bay phượng múa
Đúng con Rồng cháu Tiên Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2007 20:10:26 bởi Nguyên Đỗ >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: