Trích đoạn: maiyeuem
Thanh ơi Thanh nghĩ lại xem
cái ngày xưa đó Thanh thèm xem chân em
Thanh buồn mắt mũi tèm lem
Mye tội nghiệp nên mời em về nhà
Gầm bàn Thanh cứ ngồi nha
Em ăn yến tiệc Thanh tha hồ xem chân
Em ăn Thanh động lòng trần
Lấy tay Thanh để vô chân của nàng
Tự dưng óc đựng ngang ngang
Tưởng đâu chó cạp chân nàng dễ thương
Sẵn tay đang có khúc xương
Chụt cha..chụt..chụt..ăn xương đi nè..
Ăn rồi phải nằm im nhe
Để cô ăn tiếp rồi cô nhè cho ăn
Thế là xương xẩu nàng quăng
Chân nàng đâu chẳng thấy toàn lằng xằng xương
Trời ơi Thanh thật thảm thương
Mye muốn cứu nhưng vô đường dể binh
Nàng về Thanh bệnh dài dài
Xương sươn Thanh chẳng buồn nhai nè trời
Thanh ơi Thanh nghĩ lại xem.
Cái đêm hôm ấy Mai tèm nhem đó mà.
Bây giờ nghĩ lại nổi da gà.
Tại sao như vậy chắc ma dẫn đường,
Tại sao Thanh vẫn bình thường.
Không ham, không hố, không vương vào tình.
Tại Mai cái tánh đa tình.
Thấy ai cũng muốn, cũng rinh về nhà.
Chắc Mai mắt bị quáng gà,
Thấy Thanh ba nháng tưởng là người yêu.
Đêm hôm ấy... chẳng bao nhiêu.
Dập dồn, dồn dập cũng liều... thân Mai.
Bây giờ biết tỏ cùng ai...
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ
Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ".
Trần Mạnh Hùng