STYLES
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 15 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 224 bài trong đề mục
dang son 07.08.2013 12:47:53 (permalink)
.
 
 
 
 
  Cám ơn anh NgụyXưa đã ghé chơi.
 
 
  đăng sơn.fr
#61
    dang son 08.08.2013 12:39:41 (permalink)
    .
     

        CÁCH VẼ vài Giọt Lệ .




       ____________________________________________






        - Sao lạ vậy ,em ?  Đang cười sao im rồi hỏi cái câu gì thấy kỳ ? Vẽ những giọt lệ để làm gì ?


        Nàng dấu con mắt bên tay trái vào lọn tóc . Trời mùa hạ của Paris đang muốn mưa . Nóng đã mấy ngày rồi trời kéo mây xám . Khách du lịch  đi ngang những chiếc cầu ,ngó xuống dòng sông đang đổi màu .

       Hình như trời ở đây đang ghen tương với những người đang hạnh phúc .

       Anh nhìn em,thử hỏi :

       - Em thích khóc vào giờ nào ?


       - Hỏi chi tò mò dữ á ? Để làm chi hả anh ?


       Anh im rồi nói nhỏ :

       - Để sẽ vẽ những giọt lệ của em ở khuya nay .

       - Sao không vẽ ngay bây giờ ?


       Ừ ,thì anh vẽ .

    Anh nhìn em  một giây lát,lấy ngón tay trõ,chấm vào ly cà phê của em và vẽ hai ba giọt lệ nhỏ xíu xiu trên mặt bàn kính . Em thấy chưa khi em nghiêng nghiêng mắt để nhìn theo một hướng ánh sáng từ ngoài khung kính ?


        Quán tự nhiên để bài Je pense à toi - anh nghĩ về em .


        Thấy rồi chứ ?


        Những giọt lệ có khi chẳng nói lên được điều gì ? Giọt lệ chỉ có chủ ý là khi nào em rời anh .


        Khi nào ,em ?









         đăng sơn.fr


        paris - tháng tám - trời mưa .
     
     
     
     
    #62
      dang son 09.08.2013 14:54:28 (permalink)
      .
       
       
       
       
       
      ĐÃ LÀ CHUYỆN XƯA .
      ( Duyên ) *






      __________________________________________________ ________

      đăng sơn .fr








      Tôi không tên là Duyên ( tên con gái )


      Tôi không biết uống rượu cồn vì tôi không biết nhậu và ghét bí xị .


      Ở ngày kia,tôi ghé quán ,nghe kể chuyện , thấy buồn . Và vì thế,tôi thử nếm ly wihsky loại ông già chống gậy .

      Hớp vài ba hơi,tôi quay cuồng. Khi hơi say,tôi thấy mình buồn và tôi xin tờ giấy + cây bút . Tôi viết :





      DUYÊN !



      Chị ơi .


      Em ra thăm mộ chị . Trời đang phùn mưa ,mưa

      Em ngồi ngó mộ chị , với chai đế .

      Em thấy cay ở mắt ,nghe mùi bồ kết trên tóc . Đàn ông khi khóc có xấu xí lắm không ,chị ơi ?


      Ai cười,kệ họ . Bây giờ,chỉ có em ngồi đây với chị . Ba giọt mưa,ba xị rượu cồn, vài cơn gió thoảng và hình như em ngửi thấy mùi bồ kết trên tóc em,tóc chị .



      Mùi bồ kết tẩm rượu cồn làm em cay mắt - Chị ơi .......









       
      #63
        dang son 18.08.2013 03:16:34 (permalink)
        .
         


























        
                                                                                                        
                                                  dangson.fr




            ĐỂ CÓ THỂ
          ViếtNhữngCâuChuyệnNhỏ .




        ____________________________________________






           Để viết và kể về những câu chuyện nho nhỏ ( cũng có thể rất ngắn ) Không biết có khó lắm không ?


           Đặt xong câu hỏi như thế,rồi thấy vừa dễ và khó . Chẳng biết nên bắt đầu  bằng câu chuyện nào .



           Mở danh sách mục lục thì thấy từ đầu tháng 8 đã viết :



        Có Khi.

        CònLạiMộtMùaHạ

        ThưTừNơiXa

        ẢO

        NO ROBOT

        LẶNG THẦM . ( EVA )

        NGẮN LẮM

        NGẮN

        KHÔNG PHẢI LÀ BÀI THƠ BUỒN

        CÁCH VẼ vài Giọt Lệ .

        CÓ MỘT CHÚT DỊU DÀNG

        BÀI THƠ CHO EM

        để còn lại một chút em

        BÂY GIỜ LÀ MÙA HẠ * Art .

        Góc Viết -








        .  



          Bây giờ thì gỉả dụ như mình không lấy cái tên thường ngày để viết nữa .

           Hãy đổi vai và lấy một cái tên khác để viết và viết theo một cách khác từ các bài viết ở  mục lục  của tháng 8 .



          Ok .





           Những câu chuyện nhỏ by Nguyễnthịđăngsơn  :




          1.   CÓ KHI



              Có đôi khi không biết mình đang vui hay buồn . Hoặc có lúc hai tâm trạng ấy đang lẫn lộn vào nhau như ngày nắng pha mưa . Bất chợt mà thấy mình man mác khi đi trên hè phố .

            Mùa này, đi ngang những cửa tiệm,thấy những tấm bảng gắn trên cửa kính : Đóng cửa nghỉ hè .


             Đôi khi - Ừ đó - Phải rồi,trái tim cũng thoi thóp không còn biết yêu nữa . Trái tim đi nghỉ hè ( và lòng thấy buồn tênh )





          2. CÒN LẠI MỘT MÙA HẠ


           ...  Đó không phải là tên của một bài hát ,cũng không phải  là tựa đề của một cuốn phim đang trình chiếu ở rạp hát vào mùa hè này .

             Muà hạ  ở đây,người ta hay kéo nhau đi xa nghĩ hè . Những thành phố vắng tanh,hiu hắt. Những vỉa hè phơi mình dưới nắng có lúc nhìn như hình ảnh khu chợ chiều ế ẩm .

            Mùa hạ là mùa nẩy nở ra những cuộc quen biết trên một bãi biển : Những người xa lạ bỗng thấy nhau,rồi  từ một  thứ duyên nào  đó làm họ sáp vào nhau ,quen nhau,họ chợt thấy như đã yêu nhau .


           Rồi xong những ngày  thoải mái nghỉ  hè,đường ai nấy về . Có thể vẫn  có những mối tình còn tồn tại về sau . Nếu chấm dứt rất nhanh như khi vừa gặp nhau,một trong hai người vẫn có thể tiếc nuối nói thầm : " Còn Lại một mùa hạ " .





        3.   THƯ TỪ NƠI XA .



            Cuối chiều mưa lạnh . Dọn dẹp nhà cửa . Mở lại hộp thơ,gặp lá thư cũ .

            Thư viết :

           " Em . Anh chẳng có gì để ràng buộc em . Tình yêu cần không khí để thở . Nếu một ngày nào đó,không còn yêu nữa . Muốn rời nhau,em hãy cứ đi .  Anh chẳng có gì mà trách móc . Tất cả điều tùy ở em ..... "


            Cuối chiều ,ngồi gấp lá thư lại ,thấy lòng không vui vì  bây giờ không  còn là ngày xưa ấy .




           4.  ẢO !


              Người soi gương, gỡ bỏ son phấn,gỡ bỏ kẹp tóc,xõa mái tóc bung trên vai trần . Tự hỏi lấy mình :

             - Mới vui đó , mới ầm ĩ thác loạn   ở cuộc vui .Nhả nhớt,nhẩy múa trên sàn nhảy rồi bây giờ trở về . Trời sắp sáng, trở về  thấy mình thật với mình từ ý nghĩ .

            Có phải đời sống dưới ánh đèn sân khấu rất khác với  ý nghĩ trong tâm hồn mình ?




           5. NO ROBOT .

            Là kẻ hay thích kháng cự ,cô hay lắc đầu  một cách thẳng thắn để tỏ ý chống đối .


            Người chủ cũng thuộc týp người giống cô nên trừng mắt bảo cô :

           - Rời văn phòng về nhà đi . Công ty sẽ gửi cho cô cái thơ bảo đảm cho nghỉ việc .


            Cô quàng sac tay đứng phắc dậy,đẩy ghế rời phòng làm việc  . Đầu cô còn văng vẳng lên lời kháng cự của mình : No Robot !






           .......................


           < Pause  :   Bây giờ thì  tạm ngừng chương trình viết - Không phải là  Robot nên đói bụng rồi . Sẽ viết tiếp vào ngày mai .





            đăng sơn.fr
         
         
         
        #64
          dang son 01.09.2013 00:20:01 (permalink)
          .
           
           
           

          dangson.fr
           
           
           
           
           
          ĐI TÌM Ở MỘT PHÍA
          .. đăng sơn.fr
           
           
           
           
           
           
           
           
           
           
           
           
             Ở một phía nào đó - người ta đi tìm nhau .
           
           
             Phía
          có bóng tối, thì thắp lên  một ngọn đèn để tìm thấy nhau .
           
           
             Lỡ
          rơi vào một hang động thì lên tiếng kêu . Gọi nhau như gọi một ngày trong năm tháng tròn quay :
           
           
           
             Tiếng tháng giêng có hơi mờ lạnh - Những buổi sáng mù sương trên một khoảng đường mờ tối
           
            Tháng hai của mùa đông băng giá - những  ngày  màu xám đục lúc mở cửa nhìn ra đường
           
            Tháng ba trời vẫn lành lạnh ngoài vườn đêm . Chiều tối xuống vội vàng nhu hụt hửng lúc đợi một bức tình
           
            Tháng tư có thể đến với những ngày nắng ấm và một niềm mong chờ xanh thẫm
           
            Tháng năm từ bãi cát thoãi mềm  trên cát biển, ta ở đâu,ta làm gì với một vài câu hát nào đó ?
           
           Tháng năm của một rừng hồng thẫm rực ở khoé môi cười .
           
           Tháng sáu về như một ca từ mưa rơi . Tiếng vĩ cầm ở những buổi chiều biết rơi mưa
           
          Tháng bảy rực rỡ trên một đồi cát . Bàn tay biết tìm bàn tay ủ thêm nắng ấm và tiếng sóng biển rì rào
           
          Tháng tám ngẩn  ngơ trên những ngọn nến hồng và lời hát  haypy,happy to you . Ngày mở mắt chào đời và đối diện với đời sống của một người ...
           
           Tháng chín là những nhộn nhịp trường lớp . Xe đạp trên con ngõ đến trường .  Ngơ ngơ tà áo và tập vở như câu chờ đón tình tự ngày nào áo trắng
           
           
          Tháng mười ơi ! Sao đến vội như những chiếc lá vừa rơi ?
           
           Tháng mười một - Vừa quay đi ,quay lại mà đã nhanh chóng rơi tờ lịch  của nhau
           
           Tháng 12 - (  Hình như có chút nhớ cộng chút quên để biết mình đã hết một năm tròn lững ... )
           
           
          ..
           
           
            Như thế đó .
           
           Không là lưu bút - Chỉ là tiếng gọi nhau .
           
           
           
           
          #65
            dang son 01.09.2013 00:26:09 (permalink)
            .
             
             

            Styles






            ( Tập truyện của Nhóm
            * tháng 08 / 09 . 2013 )











            NHỮNG CÁI " TÔI " CỦA MÌNH .





            __________________________________________________ __________




            Bạn là ai ?

            Hãy tìm một cái Tôi trong những cái Tôi của mình như sau :





            1. TÌNH NHÂN .

            __________________________________________



            NguyễnTrườngAn ( paris )






            Tôi thích ngồi quán, nhìn những cặp tình nhân daọ phố,tay trong tay ,mắt nơi bờ mắt . Ở họ,tôi yêu bàn tay khép lại nắm vào nhau . Yêu ánh nhìn ngập ngừng như muốn nói ,muốn kể lể đôi điều .


            Và ở họ,tôi thấy mình cô đơn .





            2. BuổiChiềuThưaNắng -

            _____________________________________________ nguyễnDuyToàn .







            Tôi chỉ thích những buổi chiều khi tan sở về nhà .

            Khoảng khắc nhẹ nhõm lưng chừng ở một ngày nắng hay mưa . Tôi yêu những buổi chiều rực nắng khi đi ngang một quán nước lộ thiên .


            Ở Paris - Những buổi chiều rất đẹp . Đẹp như tia nắng chạy theo một tà áo,một mái tóc . Tôi đã có lúc không còn là tôi để yêu cả thảy những nguời đẹp của Paris .





            3. ĐÀN BÀ -

            __________________________________________

            nguyễnthịLoanPhiên .




            Tôi là đàn bà . Không đẹp,không xấu .


            Lúc còn đi học, người ta nói là tôi rất xinh vì tóc xõa ngang vai , vì tôi biết cười ở cái đuôi mắt .


            Lớn lên,thành đàn bà ,tôi thấy mình xấu đi với những nếp nhăn ở đuôi mắt . Dễ hiểu mà thôi vì chàng đã bỏ đi .


            Khi tình yêu bỏ đi,thì bóng đêm ở lại trên đuôi mắt .






            4. PLAYBOY .


            ______________________________________

            @nguyênsơn





            Người ta nhìn bề ngoài và nói tôi là Playboy - dân chơi .


            Dân chơi là sao ? Có phải là đỏm dáng,đẹp trai và con nhà giàu,thừa tiền kiểu đại gia ?


            Sai bét !


            Dân chơi được chia làm nhiều hạng khác nhau . Tôi không phải là công tử con nhà giàu . Tôi là con nhà nghèo . Cao 1 mét 78 . Cầm vuông, khỏe mạnh ,khá bảnh trai và lịch thiệp .


            Tôi đóng kịch,quay phim ,làm tài tử và biết ca hát ? Hằng đêm,tôi chạy show .


            Chỉ có thế thôi . Vậy mà họ nói tôi là dân chơi .


            Tôi yêu nàng - Nàng lớn hơn tôi 10 tuổi . Đã ly dị và có một đứa con nhỏ . Nó gọi tôi là cha khi ngồi vào lòng tôi , nó ôm cổ tôi rất chặt và thủ thỉ :

            - Ba ơi ! Đừng bỏ mẹ con nha ba .



            Tôi không phải là dân chơi khi ôm con trai của người yêu vào vòng tay . Tôi ngửi mùi tóc con trai và hôn lên vầng trán ngây ngô của con :


            - Ừ . Con trai . Cha không phải là dân chơi . Con yên tâm .



            ...




            5. ĐIẾM .

            ______________________________________

            nguyễnthịChữNghĩa .




            - Anh có khinh em không ?


            - Tại sao ?


            - Vì em làm điếm .



            Anh hôn lên mái tóc nàng khi nàng khóc tủi thân .



            Trả tiền ra cửa . Anh thấy mắt mình cay . Anh nhớ mẹ mình đã từng làm điếm nuôi bầy con thơ . Bây giờ thành danh thì mẹ đã mất . Mẹ ơi ! Mẹ ơi .




            ...

            6. NGƯỜI ĐÀN BÀ ĂN THỊT CON


            --------------------------------------------

            Trần K.Sơn & đăng sơn.fr




            Với đề tài này . Bạn tôi ngồi yên ,nhỏ lệ .


            Tôi hỏi hắn :

            - Sao không viết ? Ai cũng viết về cái Tôi của mình ?


            Bạn tôi lắc đầu :


            - Mẹ tôi là một kẻ ăn thịt con mình .



            Tôi ôm bạn,vỗ về : Đâu phải hùm nào cũng ăn thịt con .



            Mắt bạn tôi đỏ rực . Tôi lắc đầu,lẳng lặng ra cửa . Bên kia sông,chiều xuống vội vàng .







            ....


            7. SAY -

            -----------------------------------

            đăng sơn .fr




            - Ông có biết tại sao người ta thích uống rượu không ,ông ?

            - Vì nhiều lý do .


            - Chẳng hạn như tôi . Uống say thì tôi khóc .


            - Tại sao ? Sao lại khóc . Ủy mị ư ?



            Người đàn ông móc trong sách tay ra chai rượu còn một nửa . Móc thêm hai cái ly thủy tinh loại chân cao cổ .


            Cặp mắt buồn hiu như trời đổ mưa :

            - Ông có thể uống với tôi một ly không ông ?



            Lẽ ra, tôi lắc đầu . Chiều nay,tôi lại gật đầu .


            Khi người ta buồn bã quá, người ta muốn say .






            .....








             
            #66
              dang son 02.09.2013 13:12:34 (permalink)
              .
               
               
               

                   CÓ GÌ
                   ngọt ở viên đường  ( ? )



                  ____________________________________________________

                       nguyễnDuyToàn &  đăng sơn .fr







                    Biết mà .  Có người rất thích đường để ngọt lịm . Ngọt đến nỗi gắt cổ và bật ho .


                    Cô nhỏ đang sặc ho khi nghĩ đến câu nói ấy . Cô ho vì lỡ tay lãng trí bỏ thêm hai viên đường nữa vào ly cà phê . Bàn tay cầm muỗng khuấy tròn chất đắng vừa thành  ngọt.


                    Dạo này cô  uống cà phê hơi nhiều . Sáng sớm một ly ở bữa quà sáng . Buổi trưa ,ăn xong,vào thư viện lại ghé cafétéria làm một ly cối . Bây giờ ,rời giảng đường,lại tìm cái quán chơi thêm một ly có 3 viên đường . Và ho sặc .


                     Gió đang hiu hiu như tiếng ai thầm thì . Nghĩ như thế khi lòng đang nhớ đến một người . Cô nghĩ bụng sẽ đến thăm ông khi ông rời toà soạn về nhà . Dễ lắm ! Để biết ông về nhà chưa ,cô chỉ cần ấn ngón tay vào nút điện thoại di động .


                   Với ông ấy,Thụy thấy mình có nhiều điều để nỉ non,để than thở khi có điều gì buồn bã trong lòng.



                   Thụy còn nhớ buổi chiều lâm râm mưa hôm ấy,vừa đi  như chạy,vừa cầm điện thoại,cô vấp cái lề đường ngã  lăn quay,sách vở từ sactay rơi tung tóe ,cô hoa mắt,vừa đau vừa giận vừa hoảng hốt nhìn từng thứ đồ đạc tung bay trên đường phố . Những chiếc xe ùn vụt phóng đến . Bất chợt có người bộ hành chạy đến ,một tay kéo cô vào sát lề đường,tay kia ra dấu cho  đoàn xe trờ đến phải ngừng lại .


                 Giọng người ấy rất trầm,nhẹ :

                 - Cô có sao không ?


                 Thụy nhăn nhó , nhìn thấy cái điện thoại vỡ nát . Người đàn ông cúi xuống nhặt nhạnh các thứ bỏ lại vào sac tay cho cô .


                 Ông ta cười như  an ủi :

                - Tôi cũng ngã như thế vài lần rồi . Tại mình chạy nhanh quá đáng .


                 Cô phụng phịu cãi bướng ,lấy tay  phủi phủi vết bụi bám trên ngực áo :

                 - Tôi,tôi không chạy,tôi chỉ đi hơi nhanh thôi .


                  Người lạ lắc đầu,cài lại cái sac tay,đưa cho cô và định quay lưng đi .

                  Thụy gọi giật ông :


                 - Ông nè !  Ông ! Tui quên nói cám ơn ông . Ông đừng giận nha ông ...



                  Ông ta làm như thấy buồn cười với cái giọng trẻ con của cô bé .

                  Ông nói như đùa :

                 - Tôi đoán là nhỏ rất cứng đầu .


              Thụy quên  cái đau,quên cả sự xấu hổ khi bị té ngã ,cô nhói một chút trong lòng khi nghe chữ " Nhỏ - Nhỏ " như thế . Ngày  xưa ấy,cũng có một người đã gọi cô là Nhỏ - Nhỏ xíu . Người ấy lên đại học ,bỏ đi mất .

                Vì thích chữ Nhỏ Nhỏ như vậy . Chiều hôm ấy Thụy quen với ông để hay vòi vĩnh bắt ông dắt đi uống nước ở cái quán  ngay bờ sông ,chỗ toà soạn mà ông làm việc .




              2.



                      Ở chặng chờ đèn đỏ . Cô mở điện thoại gọi cho  ông :


                     - Chú ơi ! Nhỏ nè ! Chú xong việc chưa ? Chừng nào chú về há chú ?


                    -  Thụy hả ? Nhỏ đang ở đâu ?


                   - Kêu bằng Nhỏ ,tui thấy mát lòng . Tui đang trên đường đến nhà chú nè . Bữa nay ,tui vui,tui mang cho chú mấy món đồ ăn tui mới làm . Ngon lắm á !



                  Cô nghe tiếng cười dòn bên kia :

                 - Chú cũng đang ra cửa hãng . Chờ chú ha ?




                   Cô đến nhà ,đậu xe . Ngồi bệt xuống thềm nhà,mắt ngơ ngẩn  ngó mấy bụm hoa tim tím ở đầu cánh cổng trắng ở nhà chú .

                  Cô thích đến và thích sự chờ đợi khi ngồi ở cái bậc tam cấp dẫn vào cửa nhà chú,cô chẳng hiểu tại sao cô lại thích cái cảm giác chờ đợi . Nếu phải đứng chờ xe buýt lâu hoặc chờ cái hẹn nào đó thì cô ghét lắm . Nhưng chờ ở đây thì cô lại thích . Cô không cần biết tại sao nữa vì xe chú vừa vào đến cổng .


                 Chú mở cửa xe,cười thấy tươi như màu nắng trên tàng cây kia . Thụy chạy đến đỡ cho chú cái cặp giấy tờ . Ngó cô như chú chó nhỏ chờ và mừng chủ về nhà . Lòng cô rộn rã .


                 Cô líu lo ,hót như chim sẻ :

                 - Chú có mệt lắm không ? Bữa nay toà soạn ra sao hở chú ?


                 Chú không trả lời trong khi cô bám lấy cánh tay phải của chú,cô dành sâu chìa khóa để mở cửa nhà. Tất cả đều  yên tịnh,trừ giọng nói của cô .



                 Chú vắt cái áo lạnh lên thành ghế ,chỉ tay vào tủ lạnh ở nhà bếp :


                - Bé uống gì ,ăn gì cứ tự nhiên ha .


                  Thụy nhìn mấy cái ly nước chưa rửa ở bồn chén bát,cô săn tay áo :

              - Để bé rửa ly tách cho . Sáng nay chú vội đi làm ,chưa rửa ly tách .


                 Chú lắc đầu nói không - Không và không và chú vặn nước ,vừa huýt sáo vừa rửa ly . Vợ chú bỏ chú đi mất từ ngày ấy . Vợ chú bỏ chú đi theo tình nhân là bạn thân của chú . Bây giờ thì chú một mình rửa chén  đã quen rồi .



                  Cô cay mắt ,cô chợt đứng dậy,chợt nhiên đến sau lưng chú,áp mặt vào phản lưng rộng ấy,oà lên như con nít đòi mẹ .


                 - Chú ,chú . Anh .... anh



                  Chú thảng thốt quay lại,nhìn cặp mắt đẹp của con bé - Đỏ như màu ớt . Ông hiểu chun
              chút và cũng chẳng hiểu gì .


                - Ai cho phép cháu bé gọi chú bằng anh ?


                  Cặp mắt ấy ,giọng nói ấy run run :

              - Kệ chú . Bé muốn gọi chú bằng anh lâu rồi . Và anh biết tại sao .
               
               
               
              #67
                dang son 02.09.2013 14:06:38 (permalink)
                .
                 
                 
                 


                        CHÚ và Cháu BÉ .




                       _________________________________________________







                      Khuya lắm rồi . Uống nhằm cái gì đó làm cô chưa ngủ được . Cứ trằn trọc với cái bụng kêu rồn rột .


                     Cô bực mình nhảy xuống giường,đi qua đi lại ngó giống con lật đật . Cứ điệu này thì mai hết đi làm ,hai con mắt sẽ lờ đờ như cá ươn !


                     Cô mở Tv xem ba cái đánh đấm , bấm qua đài khác ,cô thấy chiếu lại cuốn phim " Mùa Hè 42 " . Phim quá buồn làm cô chảy nước mắt ...



                    Chuyện kể về người đàn bà có chồng ra mặt trận ,cô vò või từng ngày đêm . Cô làm bạn với một cậu nhỏ và hai người yêu nhau ....


                   Phim  buồn - Nhạc buồn - và cô không muốn khóc nữa .


                  Cô uống ngụm nước, uống thêm ly sữa tươi ,bỏ thêm vào  2 viên đường trắng . Cô mở hộc bàn ,lấy thư ra đọc .




                     Thư viết :



                   "   Bé !



                      Buổi chiều ấy . Khi  bé đi về ,chú đã sững người một lúc rất  lâu khi nhìn theo mái tóc bé khuất đàng sau cửa xe và bé lùi xe ra cổng . Đáng lẽ chú đưa bé ra cổng, chờ bé chui vào xe đề máy và đóng cửa xe lại cho bé như mọi lần .



                      Lần này thì khác vì chú đã bàng hoàng không thể tả . Và bé biết  là tại sao ? 
                      
                    
                      Có khi nào bé nằm mơ và mở mắt không ? Có khi nào đang sống với thực tại mà mình ngỡ mình nằm mơ ?  Những câu  hỏi của chú nghĩ là thừa thãi khi chú nhìn sâu vào  đôi mắt ngấn lệ của bé .

                    Chú quay  lại,khoảng cách đã quá gần gũi để nghe  rõ câu bé nói :

                    "  Kệ chú . Bé muốn gọi chú bằng anh lâu rồi . Và anh biết tại sao  ".

                     Tại sao là tại sao chứ ?


                    Khoảng cách tuổi tác của chúng mình quá lớn . Bé chưa đi hết một nửa đời . Còn chú ?  Đã bao nhiêu thăng trầm,gập ghềnh ,bao nhiêu ngọt và cay ?


                   Bàn tay bé nhỏ bé . Đôi mắt bé chưa có nhiều bầu trời xám  mây . Vậy mà ....  

                   Khi chú cảm thấy ngực áo mình ướt , con mèo nhỏ  tóc dài xíu xiu thổn thức như đứa trẻ con đòi kẹo.


                    Chú phải làm sao - Làm sao ? Tình yêu không bao giờ là một viên kẹo có nhiều chất ngọt .

                   Tình yêu không là một dòng sông êm . Bé biết mà ?


                   Vậy mà hai nụ hôn dính nhau,tìm  nhau . Nói cho chú biết đi ? Bé thấy gì ? Tìm cho mình điều gì nơi chú  ? Những bóng đêm của chú không phải là của bé . Những điều thất vọng về người , về đời của chú đã  không phải là điểm tựa của bé .


                    Bàn tay mềm của bé đã nắm chặt bàn tay của chú . Hai bàn tay nói gì với nhau  ? Bé !


                     Ở bé ,chiều hôm ấy,chú đã quên tia nắng chếch  nghiêng bên thềm gió,quên tiếng  lá rì rào  một phía trên cao,quên những điều đáng lẽ ra phải nhớ .Chú nghe  hơi thở ấm của bé và giọng bé bên tai :


                - Nói đi,anh . Nói là anh yêu em .


                ...


                - Nói đi . Đừng giả bộ lì nữa .


                - Bé ! Chú ....


                Bé như nổi giận . Mặt bé quạu đeo,bé dữ :

                - Chú con khỉ đột á ! Ở đó mà cứ làm bảnh ha !


                   Ai nói là chú làm bảnh chứ ?   Người ta mềm mại đang quấn vai mình như thế. Đôi giày cao gót nhón chân để tưởng cao bằng mình . Đôi môi ấy,cánh mũi thanh thanh ấy.Cả cái vầng trán có vẻ bướng bỉnh ấy nữa.


                   - Nè ! Ngọt hay đắng há ông " chú " ?


                   Trời đất ! Chú đờ đẫn hết  biết nói năng . Biết nói cái gì ở cánh vai tròn,mềm ? Nói gì ở vùng ngực đang áp vào  ngực mình .


                   Thế giới này có đầy chuyện huyền bí bao quanh . Có phải bé cũng đang là một sự huyền bí ấy  ?


                    Từ tiếng xưng hô của bé . Từ một câu chữ trở thành Em và Anh ?



                   ....    "       "







                    đăng sơn.fr

                 
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2013 15:19:27 bởi dang son >
                #68
                  dang son 02.09.2013 15:20:05 (permalink)
                  ...........
                  #69
                    dang son 06.09.2013 03:02:38 (permalink)
                    .
                     
                     






                    CHUYỆN CỦA BÉ .





                    ________________________________________________





                    Chuyện của bé và của anh chẳng có gì là lạ cả . Chuyện xưa như trái đất . Khi hai người quen nhau,đến với nhau như lửa gần rơm mà thôi .



                    Bé muốn lãng mạn và muốn đọc tiểu thuyết ba xu há ?


                    Vậy thì chiều bé - anh viết :




                    " ... "



                    Bé thấy 3 cái chấm như thế,bé la làng inh ỏi nhặng xị :

                    - Giời ! Dị mà nói là viết tiểu thuyết ?

                    - Chứ sao ? Ở ba cái chấm ấy là 3 chữ viết tắt .


                    - Trời ạ ! Có phải là chữ " anh yêu em " không ?


                    - Ai nói thế ? Chú sao yêu được cháu hả ,Xí Xọn ?




                    Bé dẫy nẫy lên . Bé đâu còn là con nít để ăn vạ chứ ? Coi kià .

                    Bé trở mặt cái vèo như đám mây héo úa :

                    - Nếu '' chú " không viết thì bé sẽ sinh sự á .


                    Ừ . Ừ ,bé - Để anh viết :



                    ...




                    1.



                    Là một cơn gió mạnh ,bé ào đến bất ngờ,không kịp trở tay . Bé là cơn bão ở vận tốc 7 / 10 ( Biển động )


                    Bé còn trẻ,đầy sinh lực và đang chạm ngõ với đời . Ở bé,cái áo màu vàng rực có tấm bảng đề " on sale " là một cái áo đẹp . Một bài nhạc giật đùng đùng kiểu
                    thương mại như " Không Yêu Nữa Thì Thôi " hoặc là " Yêu một người,sống với một người " là top hit thời thượng .


                    Ở bé những ngôn từ như " Rất Máu " - " Rất Choáng " làm chú bị ngộp và hóng mặt .


                    Bé dòm chú,hai con mắt ngọc bích đẹp , vô tội vạ . Bé nói :

                    - Chú nhà quê ! Cổ lổ sĩ . Cỡ chú nên vào bảo tàng viện chung với lão Picasso .



                    Chú thấy quê khi đỏ mặt . Con nhỏ láo quá ! Dám nói mình cổ xưa . Trời ! Bé mà gặp chú thời ấy là bé rơi cái đùng .


                    Bé gân cổ ,ngang chướng làm chú muốn nổi cạu :


                    - Xưa rồi Diễm ơi !


                    Mẹ cha ơi ! Trong câu chuyện giản dị như thế mà bé đã nhắc đến hai kẻ mà chú chả bao giờ thích : Lão Picasso của tranh lập thể , ông TCS của ngày đại học thời áo trắng .



                    Ông bà ơi !


                    Bé không phải là một Diễm Xưa trong bài nhạc . Chú không có tên là Diễm của thời con gái . Picasso là người được ca tụng, đừng nhắc đến ông ta . Để ông ấy yên .


                    Để không nhắc đến hai nhân vật kỳ cục ấy,chú dẫn bé đi uống cà phê quán cóc .


                    Bé làm tiền chú :

                    - Quán có nhạc tình không,chú ?


                    - Không .


                    - Quán có bàn ghế đẹp không ?

                    - Không .


                    Mặt bé xầm xuống như cái bánh bao thiu :

                    - Chứ có cái gì hấp dẫn ?


                    - Thì ... có chú nè .



                    Bé chề cái môi: Chú xưa rồi .


                    ...



                    Vậy mà bé cũng theo chú đi quán cóc . Quán ngồi chè bè ,xập xệ nhưng cà phê lại rất ngon . Chú gọi hai ly và kể cho bé nghe chuyện cà phê bí tất ở phố tàu Chợ Lớn .

                    - Ngon hăm chú ?


                    Chú cười :


                    - Ngon như ánh mắt bé đang nghía chú .


                    Bé cúi mặt :

                    - Chú kỳ ! Chú đang tán bé hả ?


                    - Ai nói là tán ? Chú người lớn mà . Bé xinh thì chú nói bé xinh . Mắt bé đẹp thì chú nói là đẹp . Mắc gì phải cong quẹo chứ ?


                    Bé chớp chớp mắt ,bất ngờ và tự nhiên :

                    - Chú nè ! Chú thấy bé đẹp há ? Thật không ?


                    - Chú thề với bé là bé đẹp ác liệt . Tiếc cho thằng nào vớ phải bé .


                    - Sao vậy ? Chú ác tâm quá !



                    - Người ta nói lấy vợ đẹp thì dễ mất .


                    - Chú đã mất bao nhiêu người rồi ? Họ ra sao ?



                    Vậy thì là phiền thật : Sinh sự thì sự sinh . Nhắc làm gì chuyện cũ thêm buồn . Nếu mình thích mưa thì nói rằng tình yêu là bóng mưa . Đến rồi tan , khi mưa dứt,mặt đất có mùi ẩm thấp và hoang vắng . Kể lại để làm gì cho đau lòng thêm ?



                    2.



                    Chuyện gì đến sẽ đến .


                    Anh đã có một ngày dài khá mệt nhọc . Định mở tv xem vài hình ảnh thời sự ,lại thấy mỏi mắt .


                    Mở hộp thư - Thấy chữ của bé :



                    " Ngày pha Đêm .


                    Chú thân yêu .


                    Bé chưa đi ngủ vì mải mê đọc sách . Quyển sách kể chuyện tình giữa hai kẻ bậm trợn . Đọc xong trang cuối,bé chưa ngủ được nên viết thư này .


                    Chú đang làm gì ? Chú đang đọc thư của bé ( hơ hơ he he ) Bé biết .


                    Chú đã nghĩ gì khi đi cà phê với bé ngày hôm kia . Chú không khai thật cho bé rõ những chuyện tình oái oăm, ác liệt của chú . Nhưng ... bé đoán và biết hết rồi .


                    Chú là một kẻ chuyên môn làm khổ đàn bà vì cái bậm trợn của chú . Chú khinh mạn,chú ra vẻ ngạo đời và ngạo mạn . Lẽ ra,bé rất ghét chú .


                    Bé đang làm một cuộc cách mạng để hạ bệ chú .


                    Bây giờ thì bé quyết định gọi chú bằng anh .


                    Anh không thích hay phản đối thì kệ anh .



                    Bé .


                    ( Hãy trả lời thư cho em )

                    .......



                    3.



                    Không biết phải trả lời thư ấy như thế nào nên hắn im lặng như cách trốn chạy .


                    Hắn xin nghỉ một tuần,bị bọc lên thành phố núi . Chương trình chạy trốn của hắn mỗi ngày như sau :


                    7.30 - Thức dậy,chạy bộ,tắm ,ăn sáng .


                    9.30 - Dạo phố, lội rừng, chụp ảnh


                    12.00 - Ăn trưa ,xem phim ,đọc sách báo .




                    Buổi chiều,làm xong một giấc ,ngủ dậy đi bơi .

                    Buổi tối thì rủng rỉnh viết bài cho toà soạn . Giữa những chương trình như thế,hắn tắt ngấm cái điện thoại di động .





                    4.


                    Suy nghĩ rất chủ quan như thế ,hắn huýt sáo ra vẻ yêu đời ,tà tà dạo quanh phố phường vài bữa .


                    Hắn sợ nhất là vào cuối chiều,phố núi hay mưa . Ngồi một mình, nốc ly cà phê không phải là cà phê bí tất,hắn thấy trong đầu thiêu thiếu cái gì đó .


                    Chẳng lẽ ... ?




                    Còn hai ngày nữa là hết cuộc nghỉ hè kiểu chạy trốn rất hèn nhát . Hắn vừa mở cửa định ra đường với chiếc xe đạp mượn của chủ nhà thì hắn thấy chiếc xe hơi trờ đến .



                    Con bé thò đầu ra cửa xe . Chú ! Chú ! Anh !


                    Con bé mặc áo màu vàng tươi,quần jean thấy ngộ,tóc cài bím . Mặt phụng phịu giận hờn .



                    - Chú - á quên - anh trốn tui há ?


                    Hắn im ru ,chẳng biết nói gì . Thấy mình như trẻ nít phạm tôi . Con nhỏ " người lớn " kia vặn vẹo :


                    - Sao không trả lời thư cho tui hả ?

                    - Tôi ...


                    - Tôi cái con mốc xì ! Xưng bằng anh ha !


                    - Ờ , ờ ,anh.....



                    Con nhỏ xòe cho hắn gói quà cột nơ ,nói trống không :

                    - Nè . Cầm đi .


                    Hắn mở bao giấy,đút cái nơ màu xanh lơ vào túi quần . Đó là hai cái đĩa hát loại hòa tấu mà hắn thích , cộng thêm một tập album chụp chân dung của con nhỏ . Bờ môi,cặp mắt rất đẹp biết nói.


                    - Cám ơn bé.


                    - Cám ơn xuông vậy hở ? Dắt tui đi cà phê quán cóc như bữa hổm đi .

                    Lúc nhâm nhi
                    cà phê ,nhớ khen tui đẹp nha .




                    Hắn chịu thua,gật đầu quên hỏi là : Làm sao bé biết được anh trốn ở đây mà bé tìm ?





                    __________




                    đăng sơn.fr
                     
                     
                     
                     
                    #70
                      dang son 09.09.2013 15:13:57 (permalink)
                      .
                       
                       
                       
                       
                      MẸ .



                      ____________________________________________

                      Trần.K.Sơn - đăng sơn.fr - @nguyênsơn






                      * NGƯỜI TA LẠI BỎ CON RỒI .



                      Hai mẹ con ngồi cạnh nhau,im lặng rất lâu .

                      Thấy mặt con trai buồn bã ,mẹ hỏi :

                      - Con có điều gì buồn ? Hãy nói cho mẹ nghe . Đừng dấu mẹ .



                      Đàn ông cầm lấy tay mẹ :

                      - Người ta lại bỏ con rồi ,mẹ ơi !




                      Mẹ nín thinh suy nghĩ,rồi đặt bàn tay nhẹ nhàng lên vai con :

                      - Mẹ hiểu . Có phải là lỗi tại con ?


                      Con trai lắc đầu rồi gật đầu ,nhìn mẹ . Nghe mẹ nói :


                      - Làm đàn ông thì đừng nhu nhược nghe con . Can đảm lên . Cha mày ngày xưa không bao giờ quỵ lụy với đàn bà . Đi về thu xếp đồ đạc đi,dọn về đây ở với mẹ . Thời gian sẽ làm con nguôi ngoai .



                      Gã đàn ông gật đầu . Bao nhiêu lần người ta đi rồi lại trở về . Con yêu người ta,con cắm đầu nhận chịu . Và lần nào mẹ cũng cứu con .


                      @nguyênsơn



                      ...




                      MẸ ƠI !




                      Hắn nhậu say về,nhìn cái cột đèn thành ba bốn cái cột . Chân bước siểng niểng,ngã lên ngã xuống .


                      Hai giờ sáng ( hình như là như thế ) Phố khuya vắng xe,đìu hiu với vài hạt mưa . Thò tay vào túi quần,tìm sâu chìa khóa mở cửa .


                      Mở cửa bật đèn, thấy nhà bếp còn ngọn đèn bật ,hắn lảo đảo bước vào ,thấy dáng người đàn bà quẹo đầu gối trên một cánh tay,cánh tay kia buông thõng .


                      Hắn tỉnh rượu,hoảng hốt lay gọi :

                      - Mẹ ! Mẹ ơi ! Con về đây .


                      Me không trả lời . Sờ lồng ngực mẹ . Hắn khóc oà . Mẹ đã đứng tim .



                      đăng sơn.fr

                      ...




                      NHỮNG NGƯỜI ĐÀN BÀ ĂN THỊT CON




                      Tờ báo nằm trên bàn có 2 bản tin làm hắn đau lòng :


                      " Báo kể chuyện con oắt con 16 tuổi vứt đứa trẻ sơ sinh vào bãi rác , bỏ đi.

                      Báo viết tin một người mẹ đã bị khám phá là đã giết 5 đứa con từ thưở lọt lòng và bây giờ nhận tội "



                      Hắn thấy cay mắt . Sao báo không kể thêm chuyện một đứa nhỏ đã bị bỏ vào trong cái nôi giữa trời đông và một bình sữa ? Ở cái nôi ấy,người nhặt đựợc thằng
                      bé ấy là mẹ nuôi của hắn bây giờ.



                      Hắn gấp tờ báo,rồi giận dữ ,gọi điện thoại cho mẹ nuôi :


                      - Mẹ ơi ! Tối nay,con đến ăn cơm với mẹ nhé - Mẹ ơi .



                      Trần .K.Sơn





                      ** ( 3 gã đàn ông đã viết với những giọt
                      nước mắt khi nhớ đến mẹ mình )

                       
                             
                      #71
                        dang son 09.09.2013 15:17:59 (permalink)
                        .
                         
                        Thư từ một chỗ rất gần

                        by nguyễnTrườngAn - paris -






                        ....




                        " Chú thân yêu !



                        Cháu xin lỗi chú vì đã chậm trễ trong việc gửi bài viết nói về MẸ như chú đã nhắn ở mail ngày hôm kia .


                        Chú ơi !


                        Cháu đã ngần ngại vì đó là một chủ đề rất khó khăn cho cháu khi viết . Chẳng thà chú bảo cháu chụp những tấm chân dung về những bà mẹ bồng con,âu yếm con thì cháu có thể chụp được cho dù với những
                        giọt lệ có thể làm mờ đi máy nhắm .




                        Chú hiểu cháu mà . Khi chú hỏi cháu về tình cảnh ngày ấy . Mẹ cháu chết lúc cháu còn quá nhỏ . Hai viên đạn của cha cháu đã làm lià mẹ và cháu .


                        Cha bắn mẹ,bắn tình nhân và cha vào tù ,cháu vào viện mồ côi . Những tháng ngày ấy của cháu đã dài lắm . Chú ơi !




                        Cháu khóc khi viết những dòng chữ này .

                        Chú ơi ! Đừng bắt cháu viết về mẹ cháu nữa .

                          
                         
                         
                         
                        .
                        #72
                          dang son 12.09.2013 01:24:27 (permalink)

                           

                          .  
                             BUÔNG TAY

                             _____________________________________________



                              Điện thoại reo . Một lần , hai lần rồi ba lần .

                              Không ai nhấc máy để trả lời. Lần thứ tư thì Ly mở cửa phòng chạy ra . Con bé khựng lại khi thấy ba ngồi yên dưới ánh đèn trong phòng khách,tay này cầm ly rượu ,tay  kia buông thõng . Mặt  ba  buồn vô cùng .
                             Ly gọi :
                             - Ba ! Ba !  Có phone kìa ba .

                             Ba lặng lẽ nhìn  máy điện thoại rồi quay qua con gái . Mắt như muốn mưa ở mắt .

                            Chuông reo lần thứ tư . Ly nhắc máy :
                            - Ly ! Con gái phải không ? Mẹ ! Mẹ đây con ơi .

                            Ly im bặt . Nghe tiếng khóc bên kia  dây nói . Nó khóc . Nghẹn lời như đã từ ba năm nay từ ngày  mẹ bỏ nhà đi .

                            -  Con ơi ! Có ba  ở nhà không ? Cho mẹ nói chuyện với ba đi con .

                              Ly nhìn thấy ba lắc đầu . Nước mắt chảy dài .
                             Ly nói nhanh vào máy - Ba không có nhà mẹ ơi .

                              Khi cúp máy ,con bé quỳ xuống trước mặt cha ,vỡ òa lệ khi ôm lấy chân ông :

                              - Ba ơi ! Cho mẹ về đi ba . Con nhớ mẹ ,ba ơi !



                          đăng sơn.fr
                           
                           
                           
                          #73
                            dang son 13.09.2013 12:00:16 (permalink)
                            .
                            .   .................................................. ............................................
                            .    dangson.fr








                            CÓ THỂ NÀO ?--






                            Đọc xong ba bản tin dấm dớ ,thấy bực mình . Ngày nào báo cũng kể chuyện động trời : bắt cóc, mất tích, cưỡng hiếp,cướp nhà băng ....
                            Thấy thái độ vùng vằng khi đẩy tờ báo sang một bên,nốc ực cạn lia bia cộng thêm ly cà phê nguội ,nàng e dè chằm chằm nhìn hắn :


                            - Có cái chi mà cạu đeo dị ?
                            - ...........
                            - Nè ! Ai làm ông giận ,nói tui nghe đi ,tui giải quyết cái rụp .



                            Hắn quay qua bên cạnh ngó nàng . Con nhỏ nói chuyện giống như cao bồi , ngó cái áo jean,quần jean mặc như thế rồi tưởng mình cao bồi con chắc ?


                            Hắn nói,giọng khô như khúc củi teo :
                            - Đọc đi . Thấy cái gì không ?

                            Con nhỏ vớ tờ báo,mắt liếc vào mấy mục quảng cáo , cuời toe :
                            - Đại hạ giá quá chừng kià . Đi dạo cửa hàng nha anh . Xưng xỉa làm gì cho mau già .
                            - Nè em ! Đừng cưỡng hiếp tui bằng cách dụ đi dạo phố,tốn tiền tui há .
                            - Trời ! Xài chữ gì mà nghe không lọt tai . Hồi đó,anh bắt cóc tôi,tôi để anh bắt . Bây giờ anh trở mặt như thằng cướp nhà băng .
                            ....


                            Thế nào cũng có chuyện động trời xảy ra cho mà xem . Báo chí có cái tài khuynh đảo dư luận và làm tối đen đầu óc người đọc . Rõ ràng là như thế vì trong câu chuyện nói qua nói lại , cả hai đứa yêu nhau cũng đang cà khịa bằng những danh từ đao to búa lớn như thế .


                            Hắn thừ người một chốc ,nghĩ đi nghĩ lại ,hắn không còn hơi sức mà chọc giận con nhỏ nữa . Chọc nó,nó nổi khùng ,nó sẽ mất đẹp,mất duyên . Đàn bà con gái khi mà chướng lên thì sưng mặt ngó giống con ma nhà họ Hứa . Lỡ cứ cãi cọ nhau dăm bữa ,nửa tháng,nó giận ,nó khều thằng khác thì mình toi cái công trình của ngày nào đưa đón nài nỉ ỉ eo .


                            Hắn trở mặt , tướng hiền lành kiểu học trò dỏm :

                            - Nhỏ nè ! Bây giờ tui nguội rồi,tui hết sưng mặt rồi . Em muốn gì ,tui chiều ,miễn là đừng quá đáng .

                            - Ơ ! Ơ ! Để tui suy nghĩ .
                            ..


                            Câu này làm hắn chột dạ . Xưa kia,cha hắn dạy : " Khi họ - đàn bà - dùng thì giờ để suy nghĩ là sẽ có chuyện . Đừng để họ suy nghĩ lâu quá . Có hại "

                            Hắn bật dậy,thúc nàng :
                            - Tui suy nghĩ dùm em . Đươc không ?


                            Con nhỏ chưa kịp gật đầu . Hắn ghì vai,nói nhỏ điều gì đó vào tai sau khi ngửi mùi hương tóc .
                            ..



                            Chẳng biết hắn dụ dỗ cái gì ,chỉ thấy con nhỏ đỏ bừng hai bên má,mắt nhìn hắn tình tình . Hai người thảy tờ báo vào cái thùng rác sát bàn ngồi , rời quán .


                            Giữa hai người yêu nhau . Có một vài câu thần chú để kẻ kia có thể hạ hỏa,bớt khùng .


                            Hắn không phải là một kẻ quỵ lụy,ỉ ôi ,năn nỉ đàn bà . Hắn muốn hỏi bạn ( người đang rình đọc câu chuyện này ) là : Hắn đã nói gì để làm vui lòng nàng ?



                            ** Ai đoán được,xin trả lời dùm .





                            đăng sơn.fr
                             
                             
                             
                             
                             
                             
                             
                            #74
                              dang son 17.09.2013 21:47:03 (permalink)
                              .
                               
                               







                              LỜI NGUYỆN MÙA ĐÔNG.

                              -----------------------------------------------------


                              1.




                              - Lễ xong,chúc anh chi em về bằng an.


                              Làm dấu.Ra cửa. Đứng nán lại bắt tay bạn và bảo nó :
                              - Bài giảng của cậu hay lắm.Tớ thích
                              - Thích chỗ nào ?
                              - Lại giả vờ.Thích đoạn ‘’ Những gì Thiên Chúa kết hợp,con người không thể phân ly ‘’. Tối mai đến ăn cơm không ?
                              - Rất tiếc. Tớ bận việc giáo dân,phải đi nhiều nơi.
                              - Ừ,lần khác.Gọi phone cho tớ.



                              Từ giã tên bạn Linh mục,tôi không về nhà.Mùa đông lạnh xám có một cái đẹp riêng để thả bộ và nghĩ đến chữ Phân Ly.
                              Tôi đã muốn gạch bỏ nhiều lần chữ Phân Ly,Chia Lìa trong bộ tự điển của mình.Chia cắt chưa hẳn là một đoạn tuyệt.Người ta không dễ gì đứt đoạn với một quá khứ buồn hay vui .

                              Tôi đang không buồn, cũng không đang vui.Tôi bình thường để nói chuyện với Chúa.Hình như Người đang thích cùng đi dạo và có vẻ lắng nghe.


                              Người bảo tôi :
                              - Nói thong thả,rõ ràng cho ta nghe.Kể đi.



                              & & & &




                              **   Phiên họp đuợc bắt đầu vào 9 giờ tối tại tư gia với đông đủ gần hết mọi người trong ban chấp hành của Cộng Đồng nguời Việt : Chủ tịch,thư ký,thủ quỹ và một vị Linh Mục bên Cộng đoàn Công Giáo.Phải nói là một phiên tòa thì đúng hơn.Mọi người giữ sự yên lặng,nghiêm trang để nghe biên bản và án lệnh.


                              Mẹ trình bày sự việc.Giọng rõ,sắc :

                              - Nó là con trưởng.Bố chết sớm,nay lại không nghe lời mẹ,sửa soạn bỏ ra đi theo kiểu áo mặc không qua khỏi đầu.Nó chọn tình của một người đàn bà đã có một đời chồng và một đứa con.Tôi không chấp nhận.Nếu nó cãi lời,tôi bắt buột phải TỪ nó trước mặt Cộng Đồng.Các bác,anh chị nghe và nghĩ sao ?


                              Kẻ phạm tội ngồi yên không nhúc nhích, nghe ông bác chủ tịch lừ mắt ra lệnh và nó tự hiểu ngầm trong ánh mắt ông :

                              - Tao như bố mày.Nghe đây,mày phải ở lại,tiếp tục làm bổn phận.Không được đi đâu cả .

                              Đi đâu là đi đâu ? Tôi im lặng nghe mọi người khuyên giải và lý luận thế nào là chữ Hiếu và chữ Tình .


                              Đến lúc không được thuận tai.Mẹ nghiêm mặt :

                              - Nói thế thôi. Đẻ con ra, đã hy sinh nhiều cho chúng thì quyền quyết định phải ở trong tay tôi.Cha và các bác,anh chị cứ về.Tôi giải quyết với thằng con.


                              Phiên họp giải tán lúc 2 giờ sáng.Ra đến cửa,cha của thằng bạn linh mục tương lai của tôi quay lại, ôm vai tôi :

                              - Các bác và anh chị em đến nghe thế thôi,con hãy đi con đường đã chọn và xem đó là điều Chúa định đặt.Can đảm mà quyết định để sống đời mình.

                              Ông linh mục khều tôi :
                              - Cha hiểu rõ tình thế.Sẽ gặp lại. Đừng từ chức trong ban chấp hành.Chuyện riêng và chuyện công nên rõ ràng…


                              Đối diện nhau.Mẹ chỉ cái sách tay trong góc phòng :

                              - Mày định thế nào ? Con người chỉ có một bà mẹ trong đời.Nếu muốn đi. Đi ngay đêm nay.Tao sẽ báo sự việc cho họ hàng để từ mày. Đi ngay lập tức.

                              - Con muốn thương lượng lần nữa. Để con nói. Đừng bắt con chọn Tình hay Hiếu.Hai điều này khác biệt nhau…

                              - Đừng biện luận.Hai đứa con gái đâu ? Tiễn anh chúng mày ra cửa và xét xem nó mang theo cái gì.Chỉ mang quần áo thôi.


                              Hai cô em gái không dám nhúc nhích cựa quậy.Tôi hiểu,tự tay mở toang cái sac hành lý duy nhất.Tập nhạc và vài cái đĩa hát rơi xuống đất.Mẹ vẫn không nguôi cơn giận,hò hét và làm bão tố.


                              Tôi nổi khùng lên và tôi phạm tội khi đưa tay đấm mạnh vào vách tường gỗ,cây thánh giá trên tường cao rơi xuống chân.Mấy đứa em trai ôm chặt lấy chân tay mẹ và đẩy tôi ra cửa . ‘’ Anh cứ đi đi.Chuyện tính sau. Đã có chúng em,5 đứa đã trưởng thành.Thoát nhanh đi ’’.



                              Tôi xuống bãi đậu,quẳng chiếc sách tay vào lòng chiếc xe cũ nhất trong nhà.


                              Trời mùa đông trở lạnh hơn mọi ngày để đón những ngày tuyết sắp đến.Và khi nghe
                              vị mặn ở đầu môi,tôi biết mình đang khóc trong bóng tối.


                              Muốn hay không muốn,lúc nào tôi cũng ghét câu phân ly,chia lìa.




                              & & &



                              - Mày đã làm một việc sai trái,tao không phục.Mày chọn đường tình
                              bỏ Mẹ.Chữ hiếu mày để đâu ?!

                              Thi,thằng bạn thân duy nhất của tôi đã nói như vậy trong quán nước ở đêm sau.Hai đứa nhìn vào mắt nhau.Thi phì khói thuốc lá vào mặt tôi như một thái độ khiêu khích.

                              Giọng nó đầy hằn học :

                              - Đêm qua.tao ngồi lại với bác đến sáng.Tao nghĩ mày phải trả một giá rất đắt khi lập tổ ấm với một người ca sĩ.Mày dư biết,tụi nghệ sĩ rất bay nhảy,hoang đàng…Nói thật,mày sẽ ân hận không kịp.Trở về nhà đi.


                              Tôi ngồi nghe bạn sỉ vả một hồi lâu.Gọi thêm bia,tối nay tôi muốn thử say với bạn để hiểu thêm điều bực tức,hằn học. Đã bao năm tháng dài kề cận nhau như bóng với hình,với bạn,tôi còn điều gì để nói ?


                              Thi nói tiếp :

                              - Ngày mai,mày nên từ chức ở hai cái hội.Mọi việc chúng tao lo liệu.Không có mày,chợ vẫn đông.Vậy mà tao tưởng mày cứng rắn hơn ta.Tao lầm to !

                              Tôi muốn nổi cơn khùng,cầm chai bia khện lên đầu bạn,nhưng nghĩ lại, đành
                              ‘’ cắn ‘’ nó bằng mắt.


                              ‘’ Mày may mắn hơn tao nhiều ! Mày còn đầy đủ cha mẹ và còn nguyên một tuổi trẻ không phải lo toan.Mày không bị thành đàn ông quá sớm để đương đầu với nhiều vấn đề.Mày không phải chứng kiến cái thảm kịch chia lìa của một đứa em gái mới 19 tuổi bị bắt buột phải ly dị,xẩy thai và mày chưa nếm được cái sợ khị bị khẩu súng của người chồng uất ức dí vào đầu và phải bế đứa em gái gục ngã vì đã muốn dứt bỏ cuộc đời như tao…..Có nghĩa là mày chưa thấm câu ‘’ chặng đàng thánh
                              giá ‘’.


                              Bạn ơi ! Đừng ban lời tiên tri cho tao vội ở chỗ đứng thoải mái của mày.
                              Mười năm,hai mươi năm sau để hiểu chuyện cũng chưa muộn.

                              Từ đó về sau,Thi hiểu chuyện,nhưng hình như trong lòng có nhiều điều không ổn.Nó tránh tôi và chữ Phân Ly lại hiện rõ.




                              & & & &




                              Đi chán,mỏi chân.Trở lại chỗ khởi đầu.Trong nhà thờ nhỏ không còn ai,tôi yên ổn nói với Chúa.Hình như Ngài rất thông thạo tiếng Việt.

                              ‘’ Chúa ơi ! Mọi sự,Chúa đã quyết định. Định sự sáng suốt hay tối tăm trong cõi lòng.Lại sắp hết một năm rồi Mùa giáng sinh đến rồi ,Có thể nào Chúa cho con thấy được một mùa xuân tràn ngập ánh sáng hoa tươi,cỏ xanh và nỗi nhiệm mầu ở giữa mùa đông trong lòng con không ?


                              Con mong muốn được có một phép lạ .Trong lúc chờ đợi,con vẫn bám víu và tin vào lời Chúa :

                              ‘’ Những gì Thiên Chúa kết hợp,con người không thể phân ly " *







                              đăng sơn.fr
                              ( …viết trong cái lạnh của những ngày gần hết năm )

                              ‘’ Ce que j’ai décidé,personne ne peut s’en séparer !
                               
                              #75
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 15 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 224 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9