Tứ_Linh_Thi_ViệtDươngNhân
Đọc bài thơ "Giải thóat nơi đất vườn thơ.." của Việt Dương Nhân, HB cũng muốn có đôi lời tâm sự :
Mộng vườn thơ. Đong đưa nhịp võng ru đời,
Ru vào giấc ngủ cho thời gian qua.
Ước mong mộng kéo bay xa,
Thóat vùng thế tục, xa tình thế nhân.
Nhưng không! mộng chẳng đến cùng,
Mắt luôn trắng dã, quần thâm đêm dài.
May thay cũng có một ngày,
Lang thang dạo bước bên ngòai phố thơ.
Thế là lại mộng lại mơ,
Lai ươm tơ kén cho đời dệt hoa.
Để tin trong cõi người ta,
Vẫn còn một lối ta bà dễ thương.
Và rồi không thấy cô đơn,
Nhìn ai cũng thấy như dường đã quen.
Chiều lên phố nhỏ giăng đèn,
Tưởng trăng tao ngộ thơ bèn nổi lên.
Thế là quên cuộc lênh đênh,
Thế là bỏ hết buồn tênh để cười.
Huyền Băng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.10.2005 15:33:15 bởi Huyền Băng >
Trích đoạn: Huyền Băng
Đọc bài thơ "Giải thóat nơi đất vườn thơ.." của Việt Dương Nhân, HB cũng muốn có đôi lời tâm sự :
Mộng vườn thơ.
Đong đưa nhịp võng ru đời,
Ru vào giấc ngủ cho thời gian qua.
Ước mong mộng kéo bay xa,
Thóat vùng thế tục, xa tình thế nhân.
Nhưng không! mộng chẳng đến cùng,
Mắt luôn trắng dã, quần thâm đêm dài.
May thay cũng có một ngày,
Lang thang dạo bước bên ngòai phố thơ.
Thế là lại mộng lại mơ,
Lai ươm tơ kén cho đời dệt hoa.
Để tin trong cõi người ta,
Vẫn còn một lối ta bà dễ thương.
Và rồi không thấy cô đơn,
Nhìn ai cũng thấy như dường đã quen.
Chiều lên phố nhỏ giăng đèn,
Tưởng trăng tao ngộ thơ bèn nổi lên.
Thế là quên cuộc lênh đênh,
Thế là bỏ hết buồn tênh để cười.
Huyền Băng
VDN rất vui và chân thành cảm ơn Huyền Băng vào chia sẻ và gieo trải thơ, lời thơ nhẹ nhàng - đúng là "Đong đưa nhịp võng ru đời".
Chúc HB và gia đình an vui mạnh lành.
Thân
VDN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.10.2005 15:34:02 bởi Huyền Băng >
Lòng Trao...
Cho Người
Đừng vì một phút tình si
Thả mồi bắt bóng ôm ghì khổ đau !
Từ đây vạn vật một màu
Buồn_vui chẳng bận, lòng trao Phật Đà.
vdn_dt
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2005 06:50:01 bởi Viet duong nhan >
Trường Sầu
Thi sĩ, hôm nao rộn tiếng cười
Bây giờ, cư sĩ, bạn ngậm ngùi!
Đầu giây bên ấy nghe chắt lưỡi :
"Buồn gì mà lại bỏ cuộc chơi ? "
Chẳng biết lời chi nên phải nói
Sợi dây oan trái đã đứt rồi
Nghiệt ngã ôm hoài chi thêm khổ
Xả bỏ từ đây hỡi bạn ơi!
Hôm qua mái trời còn trăng bạc
Bây giờ quang đảng chẳng áng mây
Dưới ngọn đèn khuya tay nhắp nháy
Mượn giấy thả lời gởi gió bay .
Về thăm quê Mẹ ngày . . . năm . . . ấy
Ruộng đất giờ đây nhà lắp đầy !
Thấy đàn chim nhỏ không tổ ấm
Tuổi trẻ đáng thương kiếp ăn mày !
Nghe lòng quặn thắt mắt ươm lệ
Hai giọt buồn rơi khóc thay người
Ai về quê Mẹ xin cho gởi,
Một khối tình thương rải khắp nơi .
VDN
(04 giợ Gia-Tự Diệu-Thi, rạng 30-12-1998)
* Họa *
Thuở Ấy
Thuở ấy còn thơ rộn rã cười
Cố nhân bến cũ dạ bùi ngùi
Nghe em tâm sự dâng sầu đắng
Thế thái nhân tình lắm cuộc chơi !
Vạn dậm đường đời nghe tiếng nói
Bao nhiêu ngang trái xóa tan rồi
Thênh thang thoả chí không vương khổ
Kết nghĩa từ nay hỡi bạn ơi!
Nhìn ánh trăng rằm dòng nước bạc
Trên cao không gợn chút làn mây
Ngồi đây tơ tưởng hồn phiêu lãng
Một kiếp trầm luân lắm đoạ đày
Sương đẫm hồn thơ ai đẫm lệ ? !
Cố nhân hoài niệm gởi cho người
Lòng riêng ngập bước sầu quan tái
Phiêu bạt bao ngày chẳng chốn nơi !
HV
19/10/2005
* Họa *
Quê Mẹ Bây Giờ
Thuở ấy nơi đây lắm tiếng cười
Bởi hồn thi sĩ đến muôn nơi
Bên đây, bên đó mong rồi nhớ
Chẳng để nơi đây phải ngậm ngùi
Không biết bây giờ nên phải nói...
Diều gì có thể chẳng phai phôi !
Không nghe chua xót hay thống khổ !
Để lại về đây tiếp cuộc chơi...
Mặt trời sáng ra rớt nắng nhạt
Bảy sắc cầu vòng níu chân mây
Đêm về trăng sáng sao nhấp nháy
Thả gió vờn quanh quyện đỉnh cây
Quê Mẹ bây giờ… ai trông thấy…?
Từng cánh đồng xanh lúa chính đầy
Từng đàn chim nhỏ về tổ ấm
Chẳng phải không nơi trú thân gầy !
Nghe lời nhắn nhủ rưng rưng lệ
Thấy lời buồn tênh chẳng thấy người
Xa quê mang nhớ thương vời vợi
Gởi gió mang tình dạo khắp nơi
Băng Băng
19/10/2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2005 16:08:50 bởi Viet duong nhan >
Ngẩn Ngơ
Sáng nay không làm thơ
Cứ mãi ngồi ngẩn ngơ
Nhìn trời giăng mây xám
Lại mộng và với mơ...!!
*
Ngơ ngẩn Nguyệt ngắm trời mây
Thả hồn theo gió ngất ngây nơi nào
Nguyệt đang trong giấc chiêm bao
Hồn thơ lạc bến bay vào thiên thai
*
Trăng treo lủng lẳng đêm nay
Làm cho hồn Nguyệt nhớ ai thuở nào
Cứ nửa đêm, trăng bước vào
Ngồi bên cạnh Nguyệt thì thào... lời ru...
*
Hàng đêm trăng ghé thăm
Cùng tiếng gió thì thầm
Ru Nguyệt vào giấc ngủ
Làm cho Phương ghen thầm
*
Trăng tỏa sáng bao đêm
Nhưng Người yêu im lìm
Không trở về cùng Nguyệt
Chung bóng tựa vai mềm.
Phương hỡi ! Xin đừng ghen
Nguyệt mãi mãi yêu em
Chẳng bướm nào "níu" được
Vì tình mình lên "men"...
Thu 10/2005
Việt Dương Nhân và Như Phương
(Đồng sáng tác )
Vầng Trăng Kỷ Niệm Vầng trăng kỷ niệm thuở nào
Đêm nay lòng bỗng nhiên chao động lòng
Mắt buồn giọt lệ tuôn dòng
Nhớ người xưa ấy mỏi mong đêm ngày
Trải qua bao tháng năm dài
Vầng trăng kỷ niệm hiển bày trên cao
Ngoài hiên gió thổi xạc xào
Như là tiếng nói thì thào của ai !
...........
vdn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2005 12:40:44 bởi Viet duong nhan >
Mộng
Nhớ lại đêm qua mộng thấy chàng
Vẫn như ngày cũ của tháng năm
Ánh mắt đưa tình lời mật ngọt
Rót vào tai... những tiếng thì thầm :
"Anh mãi yêu em suốt cuộc đời !
Dẫu đời có ngang trái em ơi !
Lòng anh luôn giữ lời thệ ấy,
Ta sẽ dìu nhau tận cuối trời ".
vdn
Paris, đêm thu 21.10.2005
Trăng Giữa Ban Ngày
Ồ, vầng Trăng hiện giữa ban ngày
Niềm vui chợt đến ai biết hay
Tiếng sóng xạc xào xa xa vọng
Tim lòng rộn rả, hồn bay bay.
Trăng hãy vào đây cùng với em
Ôm đàn khãy lại khúc nhạc êm
Ai đã bỏ quên bao năm tháng
Nỡ để em chờ suốt thâu đêm.
vdn
Sài Gòn Mãi Trong Tim
Sài gòn mãi mãi nằm trong tim
Vấn vương bao kỷ niệm êm đềm
Mắt biếc, môi hồng ngày thơ đó
Dặt dìu nhẹ bước giữa trăng đêm
...........
Sông Seine & Paris !
Qua lại sông Seine hơn nửa đời
Khi buồn chân bước mắt nhìn trời
Và nhìn sông nước lăng tăng sóng
Loáng thoáng thu vàng lá rụng rơi.
Paris hào nhoáng, ôi đẹp quá !
Kinh thành ánh sáng thật tuyệt vời
Nào ai hay biết "Đời Mưa Gió"
Vùi dập ngàn hoa giữa rừng người !!
vdn
Bạch Am, đêm buồn, rạng 22.10.2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.10.2005 11:04:51 bởi Viet duong nhan >
Son Sắt
Vầng trăng khuất dưới sương mù
Thế nên tiếng hẹn, lời ru chẳng còn
Nguyệt ngồi trông ngóng mỏi mòn
Mắt rưng rưng lệ, lòng son sắt chờ.
Tặng Như Phương
vdn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2005 23:24:58 bởi Viet duong nhan >
Lục Bình Xa Xứ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2005 23:25:53 bởi Viet duong nhan >
Lục Bình Xa Xứ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2005 23:26:38 bởi Viet duong nhan >
Lục Bình Xa Xứ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2005 23:27:54 bởi Viet duong nhan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: