Thơ Tú_Yên - Quê Hương
Việt Nam muôn thuở...
Việt Nam muôn thuở hùng anh
Những dòng lich sử lưu danh muôn đời
Câu ca đậm nét Xuân ngời
Cho ta nhớ lại một thời đã xa
Ngày xưa
Mờ mịt trong ta
Biết bao gian khó trôi qua cuộc đời
Ai đem hạt nắng hồng tươi ?
Vẽ trang Thanh sử cho người mai sau
Niềm vui cộng với nỗi đau
Cha Ông dựng nước biết bao nhọc nhằn
Những trăn trở
Những băn khoăn...
Hy sinh xương máu
Trăm năm ngại gì
Hùng anh !
Một bản Sử Thi
Cho ta sống lại những khi thăng_trầm
…
Việt Nam
Muôn thuở Việt Nam
Khải hoàn ca
Khúc nhạc trầm - thiên thu.
Tú_Yên
(06-06-2008)
Quê ơi !
Quê ơi !
Nhớ mấy cho vừa
Bao năm mà mãi vẫn chưa quay về
Mịt mù vạn nẻo sơn khê
Bóng quê hun hút, bộn bề lòng ta.
Quê ơi !
Năm tháng trôi qua
Mà sao lòng cứ mặn mà, luyến thương ?
Một trời Đất Việt vấn vương
Một hồn quê_mãi miên trường ngân nga.
Quê ơi !
Đã ngút ngàn xa
Vẫn vang vọng tiếng ơi à...à ơi...
Việt Nam_muôn thuở_quê tôi.
Tú_Yên
(07-08-2008)
Quê ơi !
Nắng vàng rải...rơi xuống chiều thương nhớ
Một bóng quê trong cùng tận tâm hồn
Tóc pha sương dăm sợi lắm bồn chồn
Nỗi mong ngóng về chân trời xa tắp.
Quê - Quê ơi !
Có điều gì được mất ?
Khi tháng ngày cứ vùn vụt trôi qua
Ta vấp ngã giữa sáng_chiều_đôi nhánh
Được gì không - vừa sớm đã xế tà ?
Cũng mong níu cuộc đời ta xa ngái
Rồi bâng khuâng trong vũng nhớ hoàng hôn
Ban mai đến, hạt nắng vàng lấp lánh
Sao mịt mù bao nông nổi dại_khôn ?
Quê ta đó
Ân tình cao vời vợi
Bóng Mẹ già lủi thủi buổi chợ trưa
Manh áo cũ, vai sờn bao mảnh vá
Rưng rức lòng ta - biết nói sao vừa !
Dòng sông in bóng dừa nghiêng theo nắng
Con đường làng văng vẳng điệu ầu ơ...
Đồng lúa xanh thắm giọt mồ hôi Mẹ
Quê - Quê ơi !
Ta nhớ đến bao giờ ?
Tú_Yên
(07-08-2008)
Quê hương
Quê hương là bóng dừa xanh ngát
Lả lướt, đong đưa giữa gió ngàn
Cho ta nỗi nhớ vô vàn
Chiều nghiêng nghiêng nắng để mênh mang buồn.
Cánh đồng lúa trải dài tăm tắp
Gợi điều chi trong cõi lòng ta ?
Sáo diều vi vút ngân nga
Trong ta là một quê nhà – vẹn nguyên.
Tú_Yên
(07-08-2008)
Mùa xưa...
Mùa theo hoa Cau rụng
Rơi xuống thềm rêu phong
Chiều nghiêng nghiêng - bóng nắng
Rớt giữa đời...mênh mông
Có còn chăng đâu đó
Kỷ niệm nào - đã xa ?
Người âm thầm tiếc nuối
Mùa Xuân qua - trôi qua.
Nhủ lòng: quên đi nhé
Nụ hoa xinh giữa vườn
Mùi hương xưa còn đó
Cho lòng ai tơ vương.
...
Mùa xưa - ngơ ngác cung Thương
Còn chăng một bóng Quê hương bên đời ?
Tú_Yên
(11-07-2008)
Bờ quê
Bờ quê - một bóng diều bay
Chao nghiêng rớt lại một ngày…rất xưa.
Hạt mưa sóng sánh - hạt mưa
Tuổi thơ còn đó lưa thưa giọt buồn
Cánh diều vướng sợi tơ buông
Bờ quê - một bóng trăng suông ngang trời
Một điều ?
Chỉ một điều thôi
Cánh diều ngày cũ xa rồi - còn đâu !
Tú_Yên
(10-01-2009)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2016 16:17:20 bởi Tú_Yên >
Nơi dòng sông đi qua
Nơi dòng sông đi qua
Thăm thẳm bờ xa bên bồi, bên lở
Nước chảy xuôi để hiền hòa muôn thuở
Hay trở mình để dở chứng hung hăng ?
Sông Hậu_sông Tiền...là bạn - có phải chăng ?
Cùng rẽ nhánh ôm quê mà trìu mến
Thuyền trôi xuôi rồi vội vàng đỗ bến
Để đêm tự tình cùng trăng sáng - hò ơ...
Con cá thòi lòi giương đôi mắt ngẩn ngơ
Bóng dừa nước sao êm đềm đến vậy ?
Bầu trời cao và trong xanh biết mấy
Một bờ quê ôm mấy mối tình quê ?
Tôi như con Chìa vôi vội vả trở về...
Chiếc tổ nhỏ bộn bề mà yên ấm
Mêng mông...mênh mông...
Trời xanh
...xanh thăm thẳm
Một bờ quê ôm mấy mối tình quê ?
Tú_Yên
(15-09-2008)
Về thôi
Cành hoa Súng đơn sơ không đẹp lắm
Phơn phớt màu tim tím của Sim rừng
Một chút mênh mang
Một chút rưng rưng
Nằm lặng lẽ giữa chập chùng - lặng lẽ...
Nhẹ tay thôi kẻo hoa đau người nhé
Mộng hoang sơ chốn thôn dã yên bình
Chỉ mong được cười với gió bình minh
Đừng hái nữa - lưu chút tình tri ngộ.
Hoa bông Súng lạc loài nơi góc phố
Phải về thôi
Về với ruộng làng xa
…
Về nghe Diều_Sáo ngân nga
Bên ao bông Súng quê nhà - mà vui.
Tú_Yên
(07-03-2009)
Lục bình
Theo dòng nước Lục bình trôi lặng lẽ
Hoa tím gợi gì trong lòng kẻ đi xa ?
Là nỗi nhớ còn ven nguyên đâu đó
Một làng quê và dăm luống rau, cà
Lục bình tím hay màu chiều bảng lảng ?
Như hoàng hôn trốn chạy cuối chân trời
Như làn gió làm cái buồn rơi xuống
Trong_đục gì mà đời mãi đầy_vơi ?
Tú_Yên
(09-03-2009)
Ngàn năm thương nhớ
Ngàn năm thương nhớ Thăng Long
Trời xanh, mây trắng soi dòng trường giang
Trên sông mấy chuyến đò ngang
Trăm năm vẫn mãi nặng mang ân tình.
Nghĩa nhân_nhân nghĩa - quê mình
Khuê Văn vang rộn tiếng bình thơ ca
Đền Bích Câu
Thành Cổ Loa
Tiếng chuông Quán Thánh ngân nga bên đời
Tháp Bút sừng sững giữa trời
Như luôn ghi khắc những thời liệt oanh
Thăng Long - muôn thuở hùng anh
Bao trang Thanh Sử lưu danh ngàn đời
Lục Thủy gợi thoáng chơi vơi
Gương Cha_Ông đã một thời dựng xây
Loang ngời sóng nước Hồ Tây
Mùa Thu Hà Nội về đây bao giờ ?
Dịu dàng - câu Lục ngẩn ngơ
Bâng khuâng - câu Bát bơ thờ lòng nhau.
Chiều Hà Nội - nắng lao xao...
Thăng Long_nỗi nhớ ngọt ngào trong tim.
Tú_Yên
(10-03-2009)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.09.2016 13:02:17 bởi Tú_Yên >
Quê hương
Tôi đi vớt hạt nắng vàng
Đem về gói giọt mưa ngang lưng trời
Dẫu trăm vạn nẻo đường đời
Quê hương_vẫn tiếng gọi mời nghìn năm.
Tú_Yên
(10-03-2009)
Êm đềm mùa hoa
Nhớ thành phố biển Hải Phòng
Nhớ cánh Phượng hồng theo gió đong đưa
Đường xa ai bước sớm trưa ?
Giữa cơn nắng với làn mưa quay vòng
Ve râm ran gọi Hạ nồng
Trên cao mây bạc cứ bồng bềnh trôi
Nhớ thành phố biển xa xôi
Con đường Phượng Vĩ gợi bồi hồi thương
Những chiều sương sớm nhẹ vương
Tay trong tay giữa phố phường thân quen
Hải Phòng ơi - đêm lại đêm
Phố thương, phố nhớ - êm đềm mùa hoa
Sân trường vẳng tiếng Ve ca
Chợt như ai đó bên ta - thì thầm...
Tú_Yên
(10-03-2009)
Quê Tôi
Quê Tôi ngan ngát ruộng đồng
Bình yên xuôi chảy theo dòng sông xanh
Là mưa…là nắng - loanh quanh
Tre làng xao xác ru cành đong đưa
Quê Tôi - nghiêng những bóng dừa
Có bờ đê để sớm trưa dạo vòng
Lúa vàng trĩu hạt trên đồng
Phố thân quen vẫn ấm nồng chờ ai.
Tú_Yên
(14-03-2009)
Tây Đô đổi mới từng ngày
Cầu Cần Thơ nối liền hai bờ nhớ
Cho bên bồi_bên lở hết gian nan
Phố thị xưa giờ đã bước sang trang
Thay mặt mới - huy hoàng_tráng lệ
Bến Ninh Kiều - thênh thang, bề thế
Điểm giao hòa bao nét đẹp thanh tân
Bên nầy sông - chắc hẵn lắm bâng khuâng ?
Cồn Ấu_xóm Chài…sum suê cây trái
Bên đây sông xuyến xao nhiều - có phải ?
Phố xá, đèn đêm rực rỡ muôn màu
Bến Hàng Dương, cánh lá rì rào
Như che chắn cho Tây Đô trù phú
Chợ nổi Cái Răng qua đêm say ngủ
Bình minh lên, sức sống lại bừng lên
Chùa Nam Nhã cạnh dòng Bình Thủy mông mênh
Đánh dấu một thời hiên ngang, bất khuất
Tây Đô - sau những tháng năm rạo rực
Đã vươn lên vững bước tiến giữa đời
Như con tàu vượt sóng ngàn khơi
Cặp bến đổ an lành và hạnh phúc.
Dòng sông Hậu - khi trong_khi đục
Dẫu lở_bồi - phố vẫn ngát màu xanh
Bừng sáng lên một Tây Đô thành
Vươn vai biến thành Phù Đổng.
Tú_Yên
(26-03-2009)
Sông nước miền Tây
Con sóng xô bờ…rầm rì - con sóng vỗ
Sông đất Trà ngàn thuở vẫn mênh mang
Hương Tràm bay theo mùa nước xênh xang
Chiều phố nhỏ sao dịu dàng đến thế.
Bảng lảng niềm mơ giữa lòng ta như thể...
Ngọt lịm đôi bờ Tiền_Hậu nôn nao
Thơ chạm thơ - chạm cả vào sông nước
Mây trắng trời Thu…vàng cánh lá xạc xào.
Ngây ngất men đời câu Hoài lang Dạ cổ
Níu hồn ai quên mất lối đi về
Trăm năm tuổi - cây xoãi mình phơi nắng
Vươn lá cành che chắn cả trời quê
Trà Vinh_Phố mở toang lòng đón khách
Trời xanh lơ - trong vắt những thâm tình
Điệu hát phương Nam vang vang cùng tiếng gió
Ngày lên rồi
Loang loáng ánh bình minh.
Sông núi ngàn năm
Hồn thiêng vẫy gọi
Đất miền Tây, người chân chất hiền hòa
Câu thơ nhỏ gói trọn tình tri kỷ
Đêm Thu về
Lồng lộng bóng Trăng xa.
Tú_Yên
(28-03-2009)
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: