Trích đoạn: vũkimThanh
Anh đâu giầu có hơn em
Cũng nhà vách đất , tối đen đèn dầu
Tài mọn như cánh bèo dâu
Chỉ có mỗi trái tim giầu tình yêu
Ðã mến nhau mấy cũng chiều
Từ gia cảnh tới liêu xiêu nỗi lòng
Càng gian khó càng ước mong
Em như viên ngọc trong lòng anh thương
Bên nhau quên kiếp gió sương
Nối duyên cầm sắc vấn vương đêm ngày
Cho hồn nhau nhấp men say
Cho tình thơ cứ mỗi ngày nặng thêm
Mình sống nghèo mà ấm êm
Ông Trời ngó thấy đêm đêm giật mình
Trong nghèo khó đẹp nghĩa tình
Hơn quyền chức trọng nhục vinh ê chề
Vợ Trời nhìn thấy cũng mê
Em suy nghĩ kỹ rồi về với anh
Hôm nay Trăng sáng sao xanh
Tóc mây buông tỏa những nhành lá non
Nghe lời anh đã tỏ tin
Lòng em bối rối biết tình anh đây
Bắc thang lên hỏi trời gầy
Xin phân con tỏ lời hay của Người
Trầm ngâm một lúc cười tươi:
Làm sao tin được lời người trần gian
Yêu thì yêu vội yêu vàng
Rồi thì lập tức cũng tan hai đường
Cho dù Thanh thật lòng thương
Cùng Chi tính chuyện uyên ương một đời
Tình chung giữ khó ai ơi!
Liệu mà sống được suốt đời với nhau?
Lỡ mai mưa gió thét gàu
Liệu Thanh có kiếm bóng Đào khác chăng?
Dẫu giờ gia cảnh đủ ăn
Liệu sau khổ quá ,có dằn được không?
Vùi hoa ,dập liễu ,hừng đông
Trong cơn say xỉn không mong tỉnh người...
Lời thiệt ta tỏ cho ngươi
Hãy mà cẩn thận tìm người trao thân
Nghe xong lòng bổng phân vân
Hay là chịu cảnh một thân cho rồi
Lấy chồng khổ lắm ai ơi!
Nỗi vui thì ít,buồn thôi lại nhiều
Lời em chỉ có bấy nhiêu
Vài hàng gửi gấm đôi điều tới anh...