Thơ tình Thụy Khúc!
Anh đi...
Rồi một ngày anh bỏ xứ ra đi
Anh có biết chăng lòng người ở lại
Ôm kỷ niệm trong khung trời tình ái
Khắc khoải con tim thầm lặng một nỗi buồn
Không có anh! nắng vàng bỏ đi luôn
Chẳng đứng đợi bước chân người đưa tới
Con đường chiều không có anh chờ đợi
Vời vợi phương xa biền biệt những tháng ngày
Một khoảng trời cũng hết bóng nắng say
Gió hắt hiu những đêm buồn không ngủ
Niềm vui anh trao vẫn còn chưa tròn đủ
Thầm nhủ lòng! em thủ thỉ với trăng khuya
Anh đi rồi nắng hờn rụng lia chia
Không anh... khói sương bóng chiều tím dại
Ngày lại ngày trôi qua niềm dấu ái
Hai nửa địa cầu xa ngái phải không anh
Phút giao mùa anh có nhớ đồng xanh
Bóng nhỏ mong manh nụ cười duyên dáng
Hoàng hôn tím một mình em chạng vạng
Vắng anh rồi em lặng lẽ nỗi ngóng trông
Em sẽ chờ anh! chờ mãi... anh biết không?
Để đón bước anh về lại với hương đồng
Về quán bên sông có giọt nồng Thụy Khúc
Có hoa lục bình tím biếc khoảng trời riêng.
uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2013 17:55:21 bởi thuykhuc >
Nỗi lòng...
Biết người rồi sẽ ra đi
Sao tôi lòng thấy vu quy nỗi buồn
Chiều nay có ngọn gió luồn
Thổi làm cay mắt từng nguồn châu rơi
Nghe lòng se sắt chơi vơi
Mênh mang nỗi nhớ sầu nơi đáy lòng
Khoảng trời đầy ắp nhớ mong
Gói niềm tâm sự vào trong đêm trường
Ngõ hồn thầm lặng dư hương
Bờ sông quạnh vắng nhớ thương một người
Nhớ nắng tỏa trên môi cười
Mơ hoa mới dệt mà người đã xa
Không anh trống vắng bao la
Vùng trời kỷ niệm cỏ hoa úa tàn
Sông chiều sóng vỗ miên man
Lục bình tím ngắt hương tràm luênh loang
Gió cũng hờn dỗi lang thang
Bơ vơ Thụy Khúc nắng vàng chiều hoang
Người đi xa cách dặm ngàn
Buồn hiu hương gió ngập tràn trong tôi.
uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2013 17:56:03 bởi thuykhuc >
Chạnh lòng...
Nhìn anh vội vã bước chân
Chạnh lòng nén chút phân vân thở dài
Sợi buồn vắt nhẹ qua vai
Mưa buông giọt lệ lăn dài má em
Bóng anh nắng vội xa đem
Để bờ sông vắng mình em gió hờn
Dòng sông con nước đầy hơn
Em ngồi nhìn nắng cô đơn giữa giòng
Ngắm cánh bèo dạt trên sông
Thấy hoa tím dại nỗi lòng chênh vênh
Thuyền tình em ngược chông chênh
Lạc vào biển nhớ lênh đênh ngõ lòng
Một mình lặng lẽ thinh không
Bờ sông quán vắng mênh mông gió trời
Thiếu anh Thụy khúc chơi vơi
Dường như gió cũng hát lời buồn tênh
Nhìn con sóng nước dập dềnh
Gói buồn em thả bồng bềnh cho sông
Thoảng nghe trong gió hương đồng
Sao em bỗng thấy nghẹn lòng anh ơi!
uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2013 17:56:40 bởi thuykhuc >
Anh có biết!
Mấy hôm rồi anh có biết không
Ánh trăng nghiêng mình bên song cửa
Trăng thì thầm cùng em nỗi nhớ
Tỏa bóng vàng cho mắt mơ cay
Mấy hôm rồi trăng lả lướt say
Rớt bóng hoa xuống vườn trầu lá
Ướp hương cau thơm nồng lên má
Ghẹo môi hồng giữa gió mênh mông
Mấy hôm rồi anh có biết không
Bóng trăng như ngóng chờ anh đó
Trăng bâng khuâng ngỏ lòng vào gió
Để gió vờn thổi tóc mây bay
Mấy hôm rồi trăng ngất ngây say
Với nỗi nhớ lặng thầm da diết
Trăng nhớ anh! anh ơi có biết
Một khoảng trời nhớ siết trong trăng.
uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2013 17:57:23 bởi thuykhuc >
Một ngày...
Một ngày... rồi phải chia ly
Người đi để lại tình si thẫn thờ
Mình tôi ôm nhớ vô bờ
Đêm khuya thao thức đợi chờ xa xôi
Người đi mang nửa hồn tôi
Nửa hồn còn lại đứng ngồi nhớ thương
Người đi xa cách trùng dương
Bên trời phương ấy có thường nhớ mong
Trăng vàng tôi đợi bên song
Tháng ngày vời vợi ngóng trông người về
Khoảng trời hứa trọn câu thề
Cho tôi gọi nắng say mê đợi người
Ươm hương cho thắm nụ cười
Dệt thơ tình ái gửi người tôi yêu
Dẫu lòng nắng gió cô liêu
Thì thôi một thoáng bóng chiều chơi vơi
Nhớ người tôi đếm mưa rơi
Đếm bao nhiêu hạt người ơi thấu lòng
Nửa vòng trái đất chờ mong
Một ngày trở lại mắt trong nụ cười
Trong tay tôi lại bên người
Rưng rưng ánh lệ môi cười ấm môi...
uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2013 17:58:13 bởi thuykhuc >
Bâng khuâng!
Chiều nay trời nắng nhẹ
Gió khẽ lùa bên song
Gợi lên nỗi nhớ mong
Về phương trời xa ấy
Anh ơi! ở ngoài đấy
Có lạnh buốt đôi tay
Cho anh nhớ nắng say
Muốn bàn tay sưởi ấm
Môi có thầm nhắc nhở
Nụ hôn nồng không anh
Và có nhớ "đồng xanh"
Dịu dàng trong đôi mắt.
uyenuyen
Nhớ anh!
Trời hôm nay đẹp lắm anh biết không
Vầng mây trắng ánh nắng hồng nhè nhẹ
Cánh hoa vàng khoe sắc màu tươi mới
Gió khẽ đùa se chút lạnh yêu thương
Sương trời chiều tỏa trắng sợi vấn vương
Cho lòng em đong đầy thêm nhung nhớ
Sóng tim yêu cuộn mình theo nhịp thở
Nỗi mong chờ trong ngày nắng không anh
Viết bản tình ca em gửi áng mây xanh
Nhờ gió mang đi tới miền anh yêu đó
Trong cánh thư ướp ngàn hương hoa cỏ
Với lời thì thầm em đang rất nhớ anh.
uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2013 17:59:03 bởi thuykhuc >
Tứ tuyệt tình thơ Trời hôm nay sao nghe lòng se lạnh
Áng mây hồng lặng lẽ chẳng muốn bay
Gió vô tình cứ thổi mắt cay cay
Khiến nỗi nhớ nhân thêm ngàn nỗi nhớ!
Gió khuya man mác lùa qua song
Níu ánh trăng trong rọi vô phòng
Hương đêm dịu dàng bên hiên cửa
Thắp lửa cho lòng nỗi nhớ mong... uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2013 18:06:19 bởi thuykhuc >
Người ấy và tôi...3
Dòng đời có lắm lối bất ngờ
Chuyện lòng mà cứ ngỡ như mơ
Có điều có thể nhưng không thể
Nên ngõ vào hồn nắng bơ vơ
Bây giờ tôi mới hiểu một điều
Vì sao người ấy chẳng nói yêu
Dẫu rằng người nói lời chân thật
Sao trái tim tôi lại nhớ nhiều
Duyên trời đưa đến một buổi chiều
Muộn màng nên lỡ chuyến đò ngang
Không có cầu sang đành lỗi bến
Nên tình không đến giấc mộng vàng
Vẫn biết rằng yêu sẽ khổ nhiều
Nhưng mà ai có thể không yêu
Trái tim cứ đập riêng một lối
Người ấy và tôi cách một trời.
uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2013 18:08:42 bởi thuykhuc >
Người ấy và tôi...2
Người ấy đưa tôi đến một miền
Nơi rừng hoa cỏ chốn động tiên
Cho tôi thắp lửa say hương nắng
Đảo vắng ru mơ gió gợi mời.
Người ấy đưa tôi đến cổng trời
Thiên đường nơi ấy đẹp phiêu diêu
Bao điều mới lạ tôi chưa biết
Nên trái tim yêu cũng muốn liều.
Người ấy đưa tôi đến đồng chiều
Nắng vàng trải lụa sắc hoa yêu
Cho tôi đắm mộng say ân ái
Lạc cõi tiên mơ đến lạ lùng.
Người ấy đưa tôi đến tận cùng
Con đường tình đỏ ngõ đi chung
Cung tơ kết lại trời mơ ước
Được hái trăng sao ngược nắng đào.
Người ấy đưa tôi đến ngọt ngào
Để hồn cháy bỏng những khát khao
Cho tôi tô đượm làn môi thắm
Người muốn tôi say đắm mộng đào.
uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2013 18:09:45 bởi thuykhuc >
Anh nhớ em không!
Anh nhớ em không! hỡi người tình
Tàn đêm tỉnh mộng mỗi bình minh
Khi nắng ban mai chào ngày mới
Có thấy lòng vui nhớ một người
Anh có chờ mong! đón nụ cười
Môi hồng rạng rỡ nắng vàng tươi
Nhớ nét dịu dàng trong đôi mắt
Dáng nhỏ mong manh cỏ lá mềm
Anh có nhớ không! nét thục hiền
Nhẹ nhàng như gió thoảng bên hiên
Hồn quê chân chất trong duyên dáng
Đằm thắm đoan trang một bóng kiều
Anh có chờ trông! những buổi chiều
Nắng vàng đứng đợi bước chân yêu
Gió mơn man lượn vờn đôi bóng
Thổi sóng tim yêu gợi nhớ nhiều.
uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2013 18:10:27 bởi thuykhuc >
Hồ tôi!
Đã từ lâu rồi nước hồ tôi phẳng lặng
Chẳng chút bận lòng khi gió gợn sóng lay
Không lao xao lúc trời trở gió heo may
Quên vấn vương bóng chiều vàng rớt nhẹ
Ngày trôi qua trong mắt thầm lặng lẽ
Ngõ tâm hồn khe khẽ ngủ trong mơ
Khoảng trời riêng một bóng chiếc bơ vơ
Mượn vần thơ gởi trao niềm tâm sự
Mơ náu hương bình vơi dần miền quá khứ
Gói hết tâm tình gởi vào chốn hư không.
Rồi một chiều! mưa rớt ngọc trên sông
Thụy khúc chông chênh nghe lòng bối rối
Nước ròng trôi cho hồ tôi ngược lối
Đón gió trời thổi ngọn sóng yêu thương
Dệt mộng thường cho ngày mới say hương
Để hồ tôi nắng chiều vương dòng mới
Một con nước trong đầy vơi chờ đợi
Ngọn gió trời thổi mát giữa dòng trôi
Dẫu dòng đời có vạn nẻo đổi ngôi
Thì gió ơi! nước hồ tôi chớ vô tình đùa giỡn.
uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2013 18:11:41 bởi thuykhuc >
Một khoảng trời.
Một khoảng trời riêng dưới nắng hồng
Gió lùa nhè nhẹ chút bâng khuâng
Bên bờ sông vắng không thuyền sóng
Bóng nắng buông lơi dải yếm hường
Con đường đất nhỏ cỏ lưa thưa
Đôi nhánh tràm cây mấy khóm dừa
Có đôi người lạ đưa nhau tới
Trải báo ngồi chơi với cánh đồng
Giọt nồng hòa với bữa ăn trưa
Có món miến cua lại chả giò
Đôi con cua lột chiên vàng óng
Một chút bún tươi... xà lách vồng
Họ cùng thưởng ngoạn giữa mênh mông
Tiếng sóng êm đưa vọng cánh đồng
Hương tràm thoảng nhẹ bờ sông vắng
Cháy bỏng môi hôn quyện nắng hồng.
uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2013 18:12:15 bởi thuykhuc >
Ngày không anh!
Ngày không anh! tơ hồng không vương nắng
Mây trắng lững lờ bay về cuối trời xa
Em một mình trong khoảng vắng bao la
Nghe gió hát tình ca mà vấn vương niềm nhớ
Ngõ hồn mơ... em thì thầm trong nhịp thở
Gởi cả tâm tình vào sóng trở chiều nay
Ngày không anh! trời như thiếu nắng say
Cơn gió nhẹ vờn bay làn tóc rối
Thổi lệch ngôi cho bồng hoa ngược lối
Ghẹo má hồng ngồi lặng lẽ bên song
Dư hương đồng... như thầm gợi ước mong
Cho mắt em đong đầy thêm nhung nhớ
Chiều ru mơ đắm mình trong bỡ ngỡ
Thoảng nắng say mộng ở chốn địa đàng
Bóng chiều vàng nhuộm sắc nhớ tim yêu
Cho hồn phiêu ngất ngây men nồng thắm
Dệt tơ lòng trong mênh mông chiều vắng
Gởi hương thầm vào bóng nắng cho anh.
uyenuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2013 18:14:55 bởi thuykhuc >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: