Đêm Trăng Nhớ Hàn Mặc Tử
Đêm trăng lành lạnh nhớ anh Hàn
Xóm vắng Qui Hoà thuở khó khăn
Day dứt lời thơ da thịt nứt
Buốt xương cùng tủy dạ cùng gan
Có phải trần gian phong hủi cả
Nên đời chinh chiến mãi không tan ?
Khói sương mờ mịt trời u ám
Thoáng chốc đêm qua trăng xế tàn
Nguyên Đỗ
==========================
Đêm Trăng Sơn Cước
Trăng sáng lung linh rọi ánh vàng
Vầng mây lơ lư?ng lướt bay ngang
Ễnh ương cất tiếng bên bờ suối,
Tiếng nhạc hoà vang với thác ngàn ...
Suối nước có về thăm núi cũ
Trầm hương thoang thoảng tựa hoa xoan
Con đường ven suối như ươm mộng
Sương trắng phủ mờ như chốn hoang
Một thưở lang thang rất mộng mơ
Những ngày phiêu lạc chốn hoang sơ
Ta vui cười đứng ngang triền núi
Đêm xuống bình an lặng hàng giờ
Trăng sáng đêm nay ta thẩn thơ !
Vầng trăng tháng Bảy buổi mong chờ
Đưa ta về núi về thôn cũ,
Run cả lòng ta phút mộng mơ
Tiếng hát đêm nay gọi ánh vàng
Vầng trăng vằng vặc phút mênh mang
Ai xuôi vạn lý về trung hạ
Đem khúc dạ ca điệu nhịp nhàng
Cho mãi ngàn năm mong chốn cũ
Thầm mơ sơn nữ cánh hoa lan
Tiếng chiêng cồng mõ còn vang vọng
Hồn vẫn mơ trăng ở núi ngàn
Nguyên Đỗ
18/07/2002
==========================
Đêm Trăng Thề Quyết
Đêm lạnh trăng soi dáng tịch liêu
Chập chờn giấc ngủ vấn vương nhiều
Một đời lưu lạc xa quê cũ
Day dứt hồn ta đủ vạn điều
Đặng Dung mài kiếm, một vầng trăng
Tiếc tuổi trời cao, chẳng trẻ măng
Định mệnh an bài, nên bó gối
Cảm hoài tâm huyết chí cao dâng
Tuổi trẻ chúng ta cố miệt mài
Lễ, văn học hỏi đợi ngày mai
Bút nghiên mài dũa chờ cơ đến
Cờ phất tung lên trổ hết tài
Cũng một trời thơ, kiếm với cung
Vươn vai đứng dậy nợ non sông
Xoay cơn bĩ thái thời đương trẻ
Thỏa chí bình sinh đã vẫy vùng
==========================
Đón Người
Xứ của anh mùa này đang bão gió
Em mà sang, chưa biết nắng hay mưa
Dù bận gì anh cũng phải đón đưa
Cho em đến những hồ xanh hy vọng
Khi em đến, chắc trời xinh gió lộng
Tà áo dài em mặc phất phơ bay
Sợ gió cuốn anh sẽ nắm bàn tay
Ôm eo nhỏ của nàng tiên hiền dịu
Anh cùng em sẽ ngồi nhìn dương liễu
Ngả bóng cây trên mặt nước trong xanh
Bầy cá vàng bơi đến bữa tiệc lành
Em thả xuống những bánh mì xé mỏng
Xuân tươi mát, đầu hè tươi, thơ mộng
Em cứ sang, anh đón, cuối tuần vui
Mình đi chơi, mình chào đón bao người
Thành phố nhỏ chân tình thân mật lắm
==========================
Đôi Bờ Sông Thơ
Em ở bên kia ấy
Dòng sông thơ cách chia
Hôm nay sáng thứ Bảy
Thuyền mơ chưa ghé về
Anh thả hồn theo sóng
Cuồn cuộn sang bờ em
Dáng em xinh mơ mộng
Mỗi ngày em đẹp thêm
Em ở bờ sông đứng
Mắt nâu nhìn ngóng xa
Vượt qua bao triều sóng
Chắc em thương nhớ nhà
Qua sông từ dạo ấy
Sáo bay giữa chiều thu
Em giữ lời mẹ dạy
Nhưng hồn còn ngẩn ngơ
Nguyên Đỗ
==========================
Đôi Cánh Thiên Thần
Đôi cánh thiên thần ai để đây?
Đang treo lơ lửng ở trên cây
Anh vừa lấy được của ai nhỉ
Em có nhận về hay để đây?
Đôi cánh thiên thần xinh thật xinh
Mỏng manh xinh xắn rất ơ... tình
Anh nhìn tưởng thấy nàng tiên nữ
Không biết người tiên có hiện hình
Đôi cánh thiên thần gieo ước mơ
Những vần nghịch ngợm biến thành thơ
Em là gió cuốn hay hơi thở
Động cõi lòng ai những thẫn thờ
Đôi cánh thiên thần xin gởi ai
Đêm nay tuyết trắng cả đêm dài
Ngọc tiên hoa nữ xin về lại
Đôi cánh thiên thần xin trả ai!
==========================
Đôi Khi Muốn Nói
Đôi khi anh muốn nói
Nhưng rồi lại nghĩ ngợi
Lắc đầu đành im thôi
Trăm điều thêm rắc rối
Cả quãng dài ngăn cách
Ai mà hiểu rành mạch
Ngàn dặm đời chia xa
Bao nhiêu là thử thách
Đôi khi tôi muốn gọi
Lễ Giáng Sinh, Năm Mới
Sinh nhật, Lễ Tình Thương ...
Biết ai có chờ đợi
Ngần ngừ lưỡng lự mãi
Càng lầu càng ngần ngại
Thế rồi lạc đời nhau
Bây giờ biết là dại
==========================
Đôi Mắt Vời Vợi
Đôi mắt em thoáng mới nhìn vời vợi
Nét u buồn vẫn còn đó chưa phai
Nhớ mẹ hiền, còn mãi mãi u hoài
Em hãy cố vươn lên mà vui sống
Mẹ em mất, để đem về hy vọng
Cho người con mẹ ấp ủ thương yêu
Chắc mẹ em đã muốn nói muôn điều
Nhưng chưa nói vì em còn quá nhỏ
Hoa cũ tàn cho hoa mùa mới nở
Dẫu hồng nhan cũng bất tử từ nhân
Mẹ ra đi từ giã kiếp đời trần
Để em được đổi thay đời hạnh phúc
Này em gái, người anh quen, ngưỡng phục
Hãy cười lên, tương lai đón chờ em
Đừng buồn hoài: Mẹ là ánh sao đêm
Sẽ dẫn lối đưa em về đường sống
==========================
Đông Ý
Ừ nhỉ một năm thoáng tựa không
Xót xa tấc dạ nhói đau lòng
Thời gian đi mãi không trở lại
Mới đó bây giờ lại gió Đông
Ngọn nến lung linh Chúa Giáng Sinh
Qùi bên Máng Cỏ nguyện cho mình
Bình an mãi mãi và ươm mộng
Như thuở sao trời thua mắt xinh
Một cánh chim trời, ta đã đi
Có ai giữ được mộng xuân thì
Lá rơi gió thổi mùa thu chết
Hồ thỉ tang bồng tụ mấy khi?
Lạnh ngắt hồn ta phút giá băng
Một màu trắng bạc một đêm trăng
Tuyết sương bụi phấn lòng tê dại
Nhức nhói đau thương đã mấy lần!
Ta đã không còn giữ được em ?
Nào đâu dan díu khổ nhau thêm
Nợ em không trả tình không trọn
Mưa gió bão bùng đâu đã êm
Quỳ gối nguyện cầu ơn Giaùng Sinh
Bình an phước hạnh đến cho mình
Như ngày tháng ấy tình mơ vẹn
Vạn ánh sao trời trong mắt xinh
Nguyên Đỗ
==========================
Đùa Người Nhõng Nhẽo
Không em ạ, anh bên này chỉ nhớ
Đâu dám la, đâu dám rủa người ta
Thương người ta như muốn chết nữa là
Đâu phiền muộn người ta đâu kia chứ
Có tin không, hay phải thề danh dự
Hay ngoéo tay hay... gì gì nữa đây
Ừ hay ta xí xoá, cái hôn này
Ngọt như mật, đậm đà âu yếm nữa
Không em ạ, anh chỉ nhớ từng bữa
Chứ chẳng hề réo gọi rủa đâu nha
Tình duyên xa nhưng cũng rất mặn mà
Em nhí nhảnh dấu thơ nơi bí mật
Anh kiếm được, em có nhận thành thật
Hay ởm ờ anh phải tìm nữa cơ
Anh biết em có nói dối bao giờ
Chỉ nhõng nhẽo hay mè nheo tí tí
==========================
Đảo Mộng
Anh
Sắp chết
Cánh buồm trôi
Biển động
Một đời người
Sự sống
Phó đại dương
Em
Với tay
Kéo anh đến
Điạ đường
Ốc đảo xanh
Một đời
Ta xây mộng
Nguyên Đỗ
==========================
Đất Nước Còn Bão Lửa
Đất nước còn bão lửa
Tự do chưa nở hoa
Kiếm cơm ngày hai bữa
Dân mình mong tai qua
Trao tin cũng cản cấm
Nói năng bị cầm tù
Nước nhà còn mãi chậm
Bao giờ được vân du
Chuyện riêng xin gác lại
Đã qua để cho qua
Giữ tình nhau thân ái
Sau này tươi nét hoa
Bài thơ thương đất nước
Mấy ngàn năm văn minh
Nước xuôi mà sóng ngược
Chẳng chiều ý dân mình
Những người yêu nước hỡi
Tìm mau một Quang Trung
Phò ngay một Lê Lợi
Dựng lại chí kiêu hùng
Nguyên Đỗ
G.C Trên CNN có nói Việt Nam đang ngăn chặn
Internet Café phổ biến các tin không có lợi cho
nhà cầm quyền VN hiện naỵ
==========================
Đẹp Trai Chai Mặt
Em bảo anh sao mà anh dở quá
Phải chịu lì theo mãi mấy cô nương
Biết đâu chừng sẽ có một cô thương
Hết cô độc rồi cả đời hạnh phúc
Làm con trai phải cúi mình chịu nhục
Cứ chai lì đừng mắc cỡ vì ai
Vì lắm khi chai mặt với đẹp trai
Người chai mặt thường thường được phần thắng
Cám ơn em, người em, hay nói thẳng
Mai anh về luyện thép khí ra oai
Mặt lạnh lùng anh mãi cứ theo ai
Bởi chai mặt hơn đẹp trai một quãng
Ui chu cha, sao mà anh viết đoảng
Ai đẹp trai, ai chai mặt, ở đây
Em này em, cho anh nói lời này
Yêu em mãi, anh mặt chai thứ thật
==========================
Định Đi Ngủ...
Định đi ngủ nhưng hồn nhung nhớ quá
Đành ngồi chờ, may lỡ có em lên
Anh sẽ ca vọng cổ bắt em đền
Sao đi vắng bao nhiêu ngày biền biệt
Để trái tim cứ nhắc hoài tha thiết
Thương thương ghê, mà chẳng nói được đâu
Nói rồi sao, chao động mối duyên đầu
Anh sợ lắm thôi cứ vờ giả tảng
Không nói thẳng, nhưng chút hồn lãng mạn
Và lời thơ chan chứa gởi về em
Trái tim em thông cảm chút êm đềm
Gõ đều nhịp cho rung hoài hy vọng
Em bên đó, đàn ca, hay cũng ngóng
Đọc bài thơ mơ mộng của người ta
Thấy vui vui, sao thương quá đi hà
Thôi mai mốt đền bù anh đấy nhá!
==========================
Đọc Bài Thơ Duyên
Sáu mươi năm hậu đọc Thơ Duyên
Tưởng như nhìn thấy cặp chim chuyền
Ríu ra ríu rít trên cành lá
Vần thơ Xuân Diệu vẫn duyên duyên
Trên cao lồng lộng một cánh diều
Vi vu gió thổi chút cô liêu
Chợt nhớ quê xưa buồn vô hạn
Những ngày thơ ấu ngập thương yêu
Hoa nở hoa rơi đã mấy lần
Hàng me rụng lá ở trên sân
Từng cây phượng vĩ khoe hoa đỏ
Anh lại vì em rắc ít vần
Bài thơ cóp nhặt em đừng chấp
Để hồn heo hắt phút phân vân
Con chim ngơ ngác vội vàng đập
Xoải cánh tung bay trở về ngàn
Xa quê dằng dặc biết bao niềm
Những chiều cô tịnh, gió ru êm
Nhớ mong nơi ấy, đường xưa cũ
Đã thả diều bay, chạy với em
==========================
Đọc Thơ Công Chúa
Đọc thơ thơ cũng quẩn quanh
Cầm đàn đàn cũng không thành tiếng tơ
Mai Am Công Chúa (1826-1904)
Chợt xem, gió lạnh, tiết đông
Tài hoa nét bút tấm lòng xót xa
Tưởng như gần, tưởng như xa
Thời gian thế kỷ như là hôm qua
Phu thê cùng nghĩa sơn hà
Anh em, con, bạn, một nhà đớn đau
Gió mưa bốn bể giăng sầu
Câu thơ ngày trước nhuốm mầu bi ai
Đâu đây như tiếng thở dài
Quẩn quanh lòng cũng quan hoài nhớ thương
Khổ đau dân giả quân vương
Tiếng thơ công chúa dễ thường chẳng vơi
Lá thu lạc lõng ven trời
Lòng người thương cảm cùng người đồng âm
Nguyên Đỗ
==========================
Đọc Thơ Cổ
Đọc thơ cổ chữ rồng bay phượng múa
Ta làm thơ được mấy thuở mây bay
Vì yêu em, trì chiết khúc thơ này
Kì kèo mãi chữ nào hay, nào dở
Đọc thơ cổ để hồn ta xấu hổ
Ý xưa bay lên cao mấy tầng mây
Mà thơ ta quay quẩn ở đâu đây
Sợi giây trói vô hình nào cột lại
À ra vậy tại vì ta yêu cô gái
Rất yêu thơ, đang võ vẽ làm thơ
Ừ thì ta dang dở cũng vì mơ
Đành ở lại vui đùa cùng thiên hạ
Ta không say, chưa say đâu em ạ
Chỉ đắm chìm trong ánh mắt hồ thu
Em đàn đi, hay em hát, em ru
Ta sẽ ngủ, không lè nhè, tuý luý
==========================
Đốt Hương Tưởng Nhớ
Nay mai trời vào Xuân
Sắc vàng thương gợi nhớ
Nắng hồng soi cuối tuần
Gốc mai già sẽ nở
Xưa lên rừng đào mai
Bứng về kính dâng Bố
Hoa nở mấy năm dài
Vàng tươi xinh rực rỡ
Hôm cuối Bố gượng cười
Nói Mẹ đưa ra ngõ
Tết xong mai còn tười
Bố vào trong, tắt thở
Nhẹ nhàng như sương rơi
Thoáng đó thành thiên cổ
Con chưa được thành người
Lệ tràn đau mất Bố
Bao năm rồi Xuân qua
Bao năm rồi nhớ quá
Xuân này Mai nở hoa
Mong đời không hiểm hoạ
Nay mai trời vào Xuân
Sắc vàng khoe khắp phố
Thương Mẹ Cha bội phần
Cuộc đời luôn cơ khổ
Bỏ Bắc đi vào Nam
Bao nhiêu lần chạy giặc
Mãi mãi chăm lo làm
Cuộc đời chẳng gì chắc
Nén hương trầm ngút bay
Mâm hoa quả báo hiếu
Chốn tạm thế gian này
Tình thâm sâu thấu hiểu
==========================
Đốt Lửa Tin Yêu
Thầy đã đến ném lửa vào trái đất
Thầy những mong lửa ấy cháy bùng lên (1)
Mong chúng con thành đuốc sáng, ngọn đèn
Chiếu rạng sáng soi đường cho thế giới
Trái tim yêu, hãy cháy lên, hãy sưởi
Cho cuộc đời, cho kẻ khó, lầm than
Mỗi tín nhân là muối mặn thế gian
Ướp hy vọng, giữ niềm tin mãi mãi
Sức bền bỉ có thể trong mềm mại
Uyển chuyển qua những chướng ngại, khó khăn
Lửa cháy lan vượt qua cả đường vằn
Thành biển lửa cháy loang nơi rừng thẳm
Hãy thức dậy, thôi chớ đừng say đắm
Nhóm tin yêu thành lửa mới trong tim
Chúa Tình Yêu mà nhân loại kiếm tìm
Đang hiện diện trong hồn tin cậy mến
Nguyên Đỗ
(1) Ý từ trong Luca, Chương 12, câu 49
==========================
Đổi Biến Nhiệm Mầu
Em như hạt tro buồn
Cứ ngủ vùi trong bếp
Gió lùa thổi hương xuân
Vẫn e dè khép nép
Anh lên rừng đốn cây
Đốt thành than chở tới
Bếp em than chất đầy
Nhóm lên đừng nghĩ ngợi
Em cô gái lọ lem
Anh sẽ là hoàng tử
Nhóm lửa, sưởi trái tim
Hát những lời tình tự
Em thành ngọn lửa hồng
Cháy sáng xua tăm tối
Mùa Xuân thay mùa Đông
Chim hót ca ngàn lối
Ta bây giờ có nhau
Củi, than, tro trong bếp
Lửa tình bao nhiệm mầu
Đã thay đời đổi kiếp
Ta mãi hoài có nhau
Bây giờ và suốt kiếp
Tình yêu thương nhiệm mầu
Mãi trùng trùng điệp điệp
==========================
Đợi Hẹn
Anh đã đợi nhưng đêm rồi chẳng thấy
Em vắng xa biền biệt khoảng trời mô ?
Có nghe lòng thấp thỏm sóng lô xô
Anh đã đến mà em quên ngóng đợi
Sáng hôm nay một ngày tươi nắng mới
Từng hạt sương còn đọng chiếu long lanh
Như kim cương, như tình của em anh
Còn đẹp mãi muôn đời không phai biến
Em có trách rằng anh hay già chuyện
Một tí chờ cũng kể tựa công to
Có gì đâu một buổi sáng học trò
Hay một tối hẹn hò nhưng không đến
Em có biết, này người em thương mến
Một lần yêu là vạn nhớ nhung, đau
Biết bao giờ mình mới gặp lại nhau
Hay mãi mãi chỉ như lần hẹn ấy
Nguyên Đỗ
==========================
Đợi Hẹn
Hôm qua em chẳng tới
Ngoài trời mưa lâm râm
Anh vẫn ngồi ngóng đợi
Nỗi buồn dâng ngấm ngầm
Buồn triều dâng thành sóng
Cuốn chìm cả hồn anh
Nhói buốt lòng thất vọng
Tiếc nhớ bao mộng lành
Tưởng như là hứa hẹn
Tưởng như là tình nhân
Tưởng như là cánh én
Mà sao trời chưa xuân!
Buồn vây như chắn lối
Da diết thương nhớ Người
Bâng khuâng cùng bối rối
Quắt quay ruột bồi hồi
==========================
Đứng Chờ Ngóng
Đứng chờ ngóng bồ câu xanh chẳng thấy
Ngẩng nhìn mây cứ lặng lẽ trôi nhanh
Bỗng nhói đau, à, em đã quên anh
Trời u ám gió mưa sầu cản cánh
Không mực thước để đo lường góc cạnh
Của nỗi buồn, của thất vọng, cô đơn
Ắp trong tim -- góc nhỏ của tâm hồn
Trào cửa miệng ngôn ngữ nào diễn đạt!
Lòng ngơ ngẩn thả hồn theo điệu hát
Mưa buồn rơi, chào bạn nhé, sầu ơi!
Từng giọt mưa rỉ rả rớt bên trời
Nỗi nhung nhớ dứt day vào gậm nhấm
Có tan vỡ, có sầu tình, mới thấm
Những cô đơn, những thất vọng, niềm đau
Ai gieo tơ ai dệt nối cơn sầu
Hay nhặt nhạnh đủ xây nên thành quách
==========================
Đừng Gọi Anh Bằng Chú
Đừng gọi anh bằng chú
Nghe lạnh lùng cách xa
Giọng ngọt ngào quyến rũ
Em nói cười kiêu sa
Đừng gọi anh bằng chú
Này em, một thiên thần
Tinh hoa đời kết tụ
Hãy gọi Anh một lần
Đừng gọi anh bằng chú
Làm chú già lắm cơ
Đâu có nhìn em ngủ
Đâu có ru bằng thơ
Đừng gọi anh bằng chú
Làm chú chi với em
Đôi mắt mờ sương phủ
Bởi nhớ thương từng đêm
==========================
Đừng Sợ Em Yêu Nhé
Đừng sợ em yêu nhé
Lá thu nào cũng rơi
Anh lau khô giòng lệ
Em hãy vui trọn đời
Đừng sợ em yêu nhé
Tương lai là do ta
Thôi em đừng khóc nữa
Tình ta mãi đậm đà
Đừng sợ em yêu nhé
Buồn vui cứ sẻ chia
Mùa đông qua thật lẹ
Mùa xuân tươi sẽ về
Đừng sợ em yêu nhé
Mùa hạ nồng dấu yêu
Có đôi chim thỏ thẻ
Ta yêu nhau thật nhiều
==========================
Đừng Trả Anh Cô Đơn
Anh chẳng muốn em hỏi
Đố anh, em trả gì?
Bởi vì không cần nói
Anh biết em trả chi
Trả anh đêm thinh lặng
Trả anh phút bình yên
Trả anh ngày sầu vắng
Trả anh giây ưu phiền
Anh đâu đòi mà trả
Đêm này không có em
Anh muốn đòi tất cả
Đòi cả trọn người em
Đòi đôi môi ánh mắt
Đời đôi má, vòng tay
Đòi tiếng cười trong vắt
Đôi ánh nhìn tràn đầy
Anh chẳng muốn em hỏi
Đố anh, em trả gì?
Đêm nay anh đứng đợi
Lệ sầu dâng lên mi!
Đừng trả anh em nhé
Đừng trả anh cô đơn
Đừng trả anh giọt lệ
Đừng trả anh giận hờn
Có đòi đâu mà trả
Đã trao trọn cho em
Đừng quay đi giả lạ
Anh chỉ cần có em
Đòi em, đòi em đó
Đòi mái tóc đen huyền
Đòi thiên thần xinh nhỏ
Đòi ước mộng tình duyên
==========================
Đừng Yêu Nhé
Này em, người bạn tre?
Chưa gặp, chưa chuyện trò
Hãy giữ nét tình thơ
Khoan khoan đừng yêu nhé
Này em, người bạn tre?
Tri kỷ đâu dễ tìm
Hãy giữ gìn trái tim
Khoan khoan đừng vội thế
Này em, người bạn tre?
Chưa nói, chưa thấy hình
Thơ văn lẽ trọng khinh
Khoan khoan đừng viết thế
Này em, người bạn tre?
Văn thơ tạo nguồn vui
Xin chớ có ngậm ngùi
Khoấy động hồn nhỏ bé
Nguyên Đỗ
==========================
Đừng Đánh Mất Niềm Tin
Đừng đánh mất niềm tin, em yêu nhé!
Dẫu đời giờ cũng có lắm ranh ma
Nhưng này em còn bao kẻ thật thà
Chưa vướng chàm, chưa lo toan tính toán
Đừng đánh mất niềm tin, đừng ai oán
Đừng dễ tin canh bạc bịp người giăng
Dẫu đớn đau, dẫu nhức nhối như chằng
Thành bài học cho tương lai cuộc sống
Đừng đánh mất niềm tin, đừng thất vọng
Cố gượng cười, ngẩng mặt bước đi lên
Lỡ một keo, đâu đã phải ươn hèn
Thua một kế, đâu đã là hết nước
Đừng đánh mất niềm tin, đâu thể được
Qua con mưa trời lại nắng vàng hanh
Và bầu trời còn mãi mãi trong xanh
Khi mình giữ Niềm Tin Yêu bất biến
==========================
Đừng Để Giận Qua Đêm
Em ngồi bên kia đó
Lặng thinh chẳng nói chi
Anh hỏi hoài hoảng sợ
Phải em giận dỗi gì?
Vắng mặt hai tuần lễ
Tưởng em đã đi đâu
Buồn thương bao nhiêu lẽ
Đỗ gãy bao nhịp cầu
Em chắc là đang giận
Anh qùy xin lỗi em
Thời gian đời thật ngắn
Đừng để giận qua đêm
==========================
Đi Kiếm Mùa Thu
Đi kiếm mùa thu trên lối đi
Cỏ cao hoa nở lá xanh rì
Nàng thu chưa đến, chưa thay áo
Từng cánh chim trời đang chuyển di
Một chút tình thu trên lá hoa
Những chùm thạch thảo nắng chan hoà
Như chào như đón chờ ai đến
Với cúc rực tươi khoe sắc hoa
Đi kiếm mùa thu suốt sáng nay
Ơ hay sao lạ, biết chăng này
Mùa Thu chưa tới, tìm đâu có
Tìm chút hồn thơ trên ngọn cây?
Một chút màu thu mới chớm thôi
Cành phong đơn lẽ úa vàng rồi
Có người con gái buồn xa vắng
Lặng lẽ nhìn dòng nước chảy xuôi
==========================
Đi Lake Tahoe
Em đi hồ Tahoe
Nước trong xanh tuyệt đẹp
Từng đợt sóng lô xô
Thuyền trôi như có phép
Em đi hồ Tahoe
Đầu Xuân trời hanh nắng
Áo em màu xanh lơ
Túi vai đừng quá nặng
Em đi hồ Tahoe
Lượm trái thông vừa rụng
Bạn bè vây trầm trồ
Suýt làm em điêu đứng
Em đi hồ Tahoe
Tháng ba trời hết lạnh
Nắng hồng đẹp như tơ
Chúc em luôn vui mạnh
==========================
Đi Tìm
Đi tìm mãi một vài trang ký sự
Như là trang nhật ký một thời qua
Nhớ những ngày lặng lẽ đã đi qua
Hay cả những chặng đường đi đói khổ
Đi tìm mãi hành trình muôn cây số
Mảnh hồn thơ vùi lấp giữa bôn ba
Trong đáy hồn thoảng vọng một tiếng ca
Bạn có biết đang tìm gương phản ảnh?
Đi tìm mãi những gì đầy góc cạnh
Của đời ta, chuyện đã đến hay mơ
Cuộc hành trình nhiều lúc đến ngẩn ngơ
Trang ký sự ngày xưa mình viết đấy
Đi tìm mãi, biết đâu rồi sẽ thấy
Khuôn mặt mình, trang nhật ký trong gương
Tự hỏi lòng, tầm hồn đó đáng thương
Hay đáng ghét, hay rất là xa lạ?
Nguyên Đỗ
==========================
Đi Tìm Nàng Thu
Giữa nắng mùa thu muôn lá tươi
Đi tìm Người cũ dáng tươi cười
Lá vàng lối nhỏ ngày xưa bước
Lạc lối trời mơ nhớ chẳng vơi
Đi giữa rừng phong em nhớ không?
Cúi mình nhặt những lá vàng hồng
Nói rồi em vở đề thơ mới
Thả xuống rừng thu theo suối sông
Mưa gió ngày thu ôi xuyến xao
Em đi mãi mãi chẳng lời chào
Để anh cô quạnh rừng im tiếng
Mỗi một mùa thu mỗi xôn xao
Đi kiếm nàng thu mộng đã quên
Ngủ yên bỏ lại chốn sang hèn
Còn đây một chút tình thơ cũ
Phảng phất còn đây hương tóc quen
Nguyên Đỗ
==========================
Đi Tìm Nửa Phần
Đi tìm mãi một nửa phần linh thể
Lạc nhau từ muôn kiếp chẳng thành công
Cứ tưởng như chợt thấy bóng bạn lòng
Cứ ẩn hiện lập loè đom đóm mãi
Mơn mởn như chiếc lá xanh mềm mại
Ngày Xuân về khoe sắc nắng bình minh
Đoa trà mi, cánh huệ trắng tươi xinh
Ốc đảo mộng, ảo ảnh vùng sa mạc
Ta là ta chẳng phải là ai khác
Nửa hồn này thiêu thiếu mãi long đong
Chắc Ly Tao đã điểm mặt gieo vòng
Giam hãm lại gông tù cho nhân thế
Đi tìm mãi một nửa phần linh thể
Mảnh hồn ta khao khát nắng hạn khô
Em ở đâu, ta đợi đến bao giờ
Tìm nhau mãi cho đến ngày tận thế?
==========================
Đi Venice
Đi hải ngoại đã là xa xa lắm
Mà bảo gần, tất phải gặp người thân
Như người ta thường nói xa mà gần
Thật hạnh phúc cho những tình nhân đó!
Đến Venice, em có đi thuyền nhỏ
Phố trên sông, tình tứ lắm không em
Bên người yêu em có thấy đèn đêm
Chiếu mờ sáng như những vì tinh tú
Em có ghé những giếng phun tình tự
Ước ao rồi đôi lứa sẽ hoà chung
Một đời vui, những ước mộng vô cùng
Như chim én bay về mừng xuân mới
Ôi cuộc sống thật có nhiều diệu vợi
Mở vòng tay chào đón nắng xuân tươi
Mở đôi môi rực rỡ những nụ cười
Cho mơ ước thành uyên ương vỗ cánh
==========================
Điệp Khúc Mùa Hè
Cảm tác khi đọc bài thơ
"Còn Gặp Lại Nhau Không?" của thi sĩ Trần Kiêu Bạc
Mỗi hè đến là mỗi lần thắc mắc
Biết mai rồi bè bạn sẽ đi đâu
Tuỳ lòng người ba tháng sẽ lâu, mau
Khi thu đến, mình có còn gặp gỡ
Mỗi hè đến khi hàng cây phượng nở
Những hoa tươi đỏ chói ở sân trường
Bầy học trò đứa tư lự vấn vương
Trang lưu bút chuyền tay ghi kỷ niệm
Tuổi thơ mộng như có gì huyền nhiệm
Viết vu vơ, vẽ vớ vẩn, làm thơ
Mà thân thương, mà trìu mến không ngờ
Hành trang nhỏ đủ đoạn đường ngăn cách
Tập lưu bút những tấm tình thanh bạch
Bao nét thơ những dấu hỏi trong lòng
Hết mùa hè, mình còn gặp nhau không
Như điệp khúc trong từng trang giấy mới
==========================
Đom Đóm
Chớp lên tia sáng lập loè
Có bầy đom đóm đang khoe sắc mình
Đêm dài gieo rắc ân tình
Đẹp như tinh tú lung linh giữa trời
Đóm bay từ cõi xa vời
Những tia hy vọng soi đời lưu vong
Đêm dài bóng tối bao dong
Mơ đêm hội ngộ tiếng lòng thiết tha
Trở về đất tổ quê cha
Đóm bay gần xa ngập trời
Đóm soi thấp thoáng bên đời
Cũng nuôi ánh sáng giữ hơi cầm chừng
==========================
Đăng Bài Mới
Em vào trang thơ mới
Hỏi anh sao đăng thơ
Hỏi anh sao chọn chữ
Hỏi sao minh hoạ thơ
Anh chỉ em từng tí
Bấm con chuột ở đây
Bấm trang này hoán chuyển
Đổi chữ trông thật hay
Khi đâu đã vào đó
Sao, dán vào trang thơ
Xong rồi bấm đăng nhé
Bài thơ đẹp như mơ
Sau đó chọn kiểu chữ
Hình minh hoạ cho xinh
Biết bao giờ nói đủ
Em cười nụ, thật tình!
==========================
Đăng Thơ Thả Lưỡi
Được thơ người hồi đáp
Được thư người hỏi chào
Được mưa sa bão táp
Hồn thơ lại bay cao
Được tay mềm bút thép
Được trí thẳng lòng ngay
Được nhìn ra nét đẹp
Hồn mơ lại đậm say
Được người thương kẻ ghét
Được buông thơ thả câu
Giữa cuồng phong sấm sét
Hồn ta lưới toàn cầu
Được người tra, thắc mắc
Được người vẳng lánh xa
Văn thơ cùn, uyên bác
Chẳng qua cũng gọi là ...
Nguyên Đỗ
==========================
Đưa Người Ra Phi Trường
Đã hết ngày nghỉ phép
Những ngày vui đã trôi
Đi bên nhau khép nép
Anh tiễn em về xuôi
Những hạt mưa nho nhỏ
Nhoè hoen ướt tóc mai
Trên đôi mắt tròn nhỏ
Long lanh lệ tuôn dài
Em bước vào trạm soát
Máy khám cứ im re
Phải chi máy linh hoạt
Chẳng cho em đi về
Chiếc máy vô tình lắm
Chẳng nhận ra nhớ nhung
Hai ta hai bên trạm
Như cách xa ngàn trùng
==========================
Đường Thiên Lý
Trên đường dài Kẻ độc hành Chợt gặp
Người độc hành Đầy ắp Những thương đau
Bạn và tôi Cùng chung một gánh sầu
Trong muôn kiếp Tưởng chừng không dứt được
Tôi hiểu bạn Mối tình sâu non nước
Bạn hiểu tôi Mộng ước đã bay xa
Hai chúng ta Lạc lõng buổi xa nhà
Tình bằng hữu Ủi an khi mưa nắng
Ừ phải đấy Dù vai oằn gánh nặng
Những chàng trai Hãnh tiến cuả tương lai
Vững tâm lên Luyện thêm cả trí, tài
Xoay vận nước Đổi thay Thời cuộc mới
Con đường dài Đi hoài Rồi sẽ tới
Mặt trời lên Tan biến tuyết, băng, sương
Bạn cùng tôi Khởi điểm Ở hai đường
Nay gặp gỡ Tình cờTrên một lối
Tiến tới nhé Quê hương mình Ngóng đợi
Bàn tay này Trí óc Với tin yêu
Dù khó khăn Vất vả Hãy còn nhiều
Cứ vững tiến Kiên trì Không nản chí
Chúng ta đi Chẳng ngại Đường thiên lý
Đi tới cùng Đi tới đích đặt ra
Dặn dò nhau Cùng tương kính Thật thà
Không bỏ cuộc Không ngập ngừng Tiến mãi
==========================
Đường Đông Đá
Đường đông đá, bước chân đi muốn trượt
Xe vòng qua, xe vòng lại, sợ ghê!
Mưa nhỏ nhỏ đá đóng lên cửa kính
Lỡ chẳng may... bị sao đó, còn gì
==========================
Ơ Hay Em Lại Trách
Ơ hay em lại trách
Con gái hay hờn ghê
Mưa ngoài trời dầm dề
Em lại mau nước mắt
Con gái hay quá quắt
Hở chút lại bỏ đi
Tự nhiên giận ghét gì
Chẳng cho ai giải thích
Con gái hay bộ tịch
Cứ thử thách, nhỏ nhen
Hơi chút là nổi ghen
Nhức đầu con trai quá
Con gái hay nổi doá
Xài thời giờ dây thung
Ai trễ thì lạnh lùng
Coi mình đúng giờ giấc!
Con gái hay nói xấc
Đâm thọc chọc ngang hồng
Nhói tim đau thấu lòng
Con gái ơi thật ghét!
(Mà sao thương lạ lùng!)
Nguyên Đỗ
==========================
Ơ Hay Sao Lạ Quá
Ơ hay sao lạ quá
Ðang một lại hoá hai
Phải chăng là gót hài
Của người yêu bước đến
Ơ hay tình cảm mến
Từ một hoá thành hai
Yêu em tháng năm dài
Bây giờ em xuất hiện
Nguyên Ðỗ
==========================
Ơ Kìa O Gái Huế
Ơ kìa O gái Huế
Cười xinh xinh quá đi
Tóc thơm mùi hoa Huệ
Cho người ta mê si
Ơ kìa O gái Huế
Đài trang diễm lệ ơi
Nho nhỏ mà xinh thế
Khiến người ta thương rồi
Ơ kìa O gái Huế
Từ đây biết nhớ nhung
Trái tim là lạ nhỉ
Xao xuyến mãi không ngừng
Ơ kìa O gái Huế
Trời chưa sáng bên ni
Gởi vội sang bên nớ
Răng thương nhớ như ri
Nguyên Đỗ
==========================
Ước Mơ Thuyền Mộng
Tôi ước hồn tôi là chiếc thuyền
Chở đầy cây trái chạy luân phiên
Ngược xuôi sông Hậu sông Tiền mãi
Chín nhánh Cửu Long khắp các miền
Tôi ước xuôi theo sóng biển Đông
Đi lên miền Bắc gặp sông Hồng
Hay Hương Giang đẹp trôi qua Huế
Trà Khúc, Bạch Đằng... trăm nhánh sông
Tôi ước chở chuyên những mộng lành
Đưa về thôn xã ngát dừa xanh
Lên vùng đất đỏ cao nguyên nữa
Bầy trẻ nô đùa bên mái tranh
Ước mơ bé nhỏ tuổi đơn sơ
Năm tháng đi qua vẫn chẳng mờ
Dâng trọn hồn tôi cho đất nước
Thuyền đầy mộng ước bến sông thơ
Nguyên Đỗ
12/26/2003
==========================
Ước Mơ Tuổi Thơ
Có ước mộng thật đẹp
Một Ước Mơ Tuổi Thơ
Bài học chăm lo chép
Bút chì sau lu mờ
Một ước mộng thật nhỏ
Như là một bông hoa
Nở xinh trên đồng cỏ
Trong nắng tươi hiền hoà
Một ước mộng huyền ảo
Lung linh như vì sao
Nhảy vui như chim sáo
Mong manh như hoa đào
Giấc mộng thời thuở nhỏ
Đơn sơ và ngây thơ
Như hàng hoa giấy đỏ
Mọc quanh sân nhà thờ
Nguyên Đỗ