Thơ Cũ Gom Về
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 31 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 455 bài trong đề mục
Nguyên Đỗ 06.01.2008 22:58:30 (permalink)
0

Trích đoạn: mây trắng

Dạ Cầm
 
Tiếng đàn lạ
Giữa đêm thâu
Ai nâng chén tựa đêm sầu gọi nhau
Dường như tỉnh
Ngỡ như mơ
Chênh vênh cánh hạc lạc loài kêu sương
 
Gió thì thào
Hoa run rẩy
Mang chút tình gởi lại đáy hồ sâu
Đêm lênh đênh
Hồn lặng lẽ
U trầm phảng phất vẳng nghe vô thường
 
Lệ rưng rưng
Cạn chén đời
Ngậm ngùi thương mãi một thời xa xanh
Người ở đâu
Ta ở đâu
Vọng đêm hư ảo một màu tịch liêu…
 
Mây Trắng



Đàn Tranh

Vầng trăng sáng
Suốt canh thâu
Tay em gảy khúc tình sâu Mẹ hiền
Khi rời rạc
Lúc liên miên
Hồn anh lạc tới tận miền hư vô

Lúc như gió
Lúc sóng xô
Dừng như dáng Mẹ mập mờ sương bay
Đêm huyền ảo
Nhạc mơ say
Âm vang thánh thót ngất ngây vô thường

Lòng xao xuyến
Dạ yêu thương
Vườn hoa trước ngõ ngát hương Mẹ hiền
Bàn tay nhỏ
Khúc đàn tiên
Trong đêm trăng sáng gởi miền tịnh không

Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2008 23:01:38 bởi Nguyên Đỗ >
mây trắng 07.01.2008 13:52:04 (permalink)
0
Đông Xưa
 
Đêm lành lạnh
Gọi hồn hoang
Thoảng trong bước nhẹ bàng hoàng bên hiên
Gió sang
Thổi tiếng u huyền
Nghe như đồng vọng một miền thơ xưa
 
Nhẹ như tơ
Thoảng như mơ
Bóng người viễn xứ trao thơ hữu tình
Hương xưa
Một khúc Phượng Hoàng
Dư âm còn đọng ngỡ ngàng thềm xưa
 
Đông lại sang
Lạnh ngút ngàn
Một mình nhẹ bước hoang mang đêm mờ
Gọi người
Chỉ thấy tiếng thơ
Nhớ ai chợt đến như mơ thuở nào
 
Trông gió đông
Gọi cố nhân
Hoa còn bao độ xuân xanh cõi người
Hận miên miên
Lòng khôn nguôi
Tình xưa thoảng nhẹ giữa đời như không…
Nguyên Đỗ 07.01.2008 20:11:44 (permalink)
0
Trải Hồn Ra


Trải hồn ra, thả những buồn đau nhé
Gió thổi ngang sẽ đưa hết buồn đi
Sau ít lâu em đâu thấy còn gì
Chỉ còn lại trái tim hồng chan chứa

Anh sẽ thắp cho em một ánh lửa
Niềm tin yêu em hãy hứa cho anh
Nuôi dưỡng luôn xây đắp những mộng lành
Để trái tim không u sầu phiền muộn

Đâu mọi sự đều như là ước muốn
Cố gắng cười, cuộc đời sẽ tươi theo
Em có nghe khi qua khỏi cheo leo
Sẽ được thấy tươi vui vì đã vượt

Em sẽ thành đồng cỏ non xanh mướt
Lúa mạ xinh trong thung lũng dưới kia
Tình yêu thương giang rộng đón em về
Cười lên nhé, chuỗi ngày vui đang đợi

Nguyên Đỗ

Những Hồn Tử Sĩ

Linh hồn tử sĩ vì non nước
Xác bỏ sa trường nợ núi sông
Tự xửa ngàn xưa trăm năm trước
Cho tới ngày nay trọn tấm lòng

Những hồn tử sĩ đã hy sinh
Yên Báy Laokay trút bỏ mình
Xương máu thấm vào miền đất đỏ
Cho rừng thiêng mọc vạn mầm xanh

Hạt giống vươn lên dưới măt trời
Thành rừng thảo mộc mãi xanh tươi
Trường sơn sừng sững không xập ngã
Đứng vững tuyên ngôn đến vạn đời

Non nước sơn hà của chúng ta
Tuyên ngôn độc lập vẫn đây mà
Danh thơm dũng tướng Lý Thường Kiệt
Truyền vang ngan ngát thấm sâu sa

Những hồn tử sĩ còn đây mãi
Trấn giữ biên cương trợ biển Đông
Mảnh đất máu xương đâu có ngại
Ngàn năm danh tiếng cháu con Rồng

Nguyên Đỗ

Cho Anh Gởi Chút Lòng Thành Cho Chiến Sĩ

Cho anh gởi chút lòng thành cho chiến sĩ
Ngoài đảo xa giữ phần đất quê hương
Mịt mù xa giữa sóng gió đại dương
Như liệt sĩ Nguỵ Văn Thà thưở trước

Không khiếp sợ trước hùng binh trung quốc
Cứ xông pha đạp sóng chỉ huy binh
Thuyền đắm chìm, anh dũng đứng hy sinh
Làm gương mẫu đúng oai nghi hạm trưởng

Anh thiếu tá tinh thần như danh tướng
Được vinh danh với Bảo quốc huân chương
Ghi ân anh, cả nước ngậm ngùi thương
Nhớ Sát Thát, nhớ Bạch Đằng, Nhật Tảo

Gởi em nhé bài thơ mùa gió bão
Biển Đông còn quần đảo Hoàng Trường Sa
Dầu khí thiêng biển sông núi của ta
Cả thế giới sử sách xưa còn đó

Nguyên Đỗ

<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2014 08:22:57 bởi Nguyên Đỗ >
mây trắng 08.01.2008 10:19:26 (permalink)
0
Ta thức giấc trời ngàn sao cô quạnh
Ai bước về hay chỉ có hương đêm…
Ta đứng với cô đơn đầy bốn phía
Gọi gió mùa xưa tìm lại bóng nụ cười
Ta chẳng biết mờ sương trăng héo úa
Hay mắt ta mờ mơ ước miền xa
Hồn ta lạnh hay sương đêm gió lạnh
Trời đìu hiu hay cảnh vật đìu hiu
Ta đứng với sầu hai vai trỉu nặng
Với ngàn sao tơi tả rụng trong chiều
Ta sẽ thắp trong lòng dăm ngọn nến
Soi một đời ta kỷ niệm xanh xao
Ta sẽ đốt trong lòng ta ngọn lửa
Chiều dừng chân rủ bụi phong trần
Ta sẽ đợi ai cười tươi nắng ấm
Trong tiếng đàn người dạo khúc nam xuân…
Nguyên Đỗ 08.01.2008 10:53:19 (permalink)
0
Tình Yêu

Anh giải thích thế nào cho em nhỉ
Vì tình yêu mật ngọt với trăng sao
Cả trăm năm còn mãi mãi ngọt ngào
Và thơ mộng như đêm đầy tinh tú

Nhưng tình yêu chẳng bao giờ tự đủ
Một hành trình cuả hai kẻ yêu nhau
Chẳng dừng chân như thưở gặp ban đầu
Mà tiến triển với mỗi ngày ta sống

Có thể gặp một đôi điều thất vọng
Có thể không lý tưởng được như mơ
Vì trần gian nào hoàn hảo bao giờ
Tình yêu đẹp không xa vời thực tế

Người yêu nhau với trăm nghìn lý lẽ
Phải tìm xem có phù hợp hay không
Nếu đồng tâm mới nên vợ nên chồng
Nếu sai lệch sẽ gặp nhiều vướng vấp

Duyên chồng vợ, này em, đừng hấp tấp
Hãy từ từ tìm hiểu kỹ về nhau
Anh vẫn tin có tình đẹp buổi đầu
Nhưng hãy để thời gian thử thách nhé

Hai ba năm sẽ trôi qua rất lẹ
Tình thắm nồng giao cảm nhận ra ngay
Vì đắm say càng thêm đẹp mỗi ngày
Em mới định ngày trao thân gởi phận

Tình yêu chẳng tự nhiên mà vươn lớn
Cũng phải chăm phải tưới mộng tình yêu
Có dưỡng nuôi cây tình trái sai nhiều
Khi thiếu nước sẽ héo khô, cằn cỗi

Nguyên Đỗ


Nguyên Đỗ 08.01.2008 11:54:21 (permalink)
0

Trích đoạn: mây trắng

Ta thức giấc trời ngàn sao cô quạnh
Ai bước về hay chỉ có hương đêm…
Ta đứng với cô đơn đầy bốn phía
Gọi gió mùa xưa tìm lại bóng nụ cười
Ta chẳng biết mờ sương trăng héo úa
Hay mắt ta mờ mơ ước miền xa
Hồn ta lạnh hay sương đêm gió lạnh
Trời đìu hiu hay cảnh vật đìu hiu
Ta đứng với sầu hai vai trỉu nặng
Với ngàn sao tơi tả rụng trong chiều
Ta sẽ thắp trong lòng dăm ngọn nến
Soi một đời ta kỷ niệm xanh xao
Ta sẽ đốt trong lòng ta ngọn lửa
Chiều dừng chân rủ bụi phong trần
Ta sẽ đợi ai cười tươi nắng ấm
Trong tiếng đàn người dạo khúc nam xuân…


Nếu Thức Giấc

Nếu thức giấc giữa đêm dài cô quạnh
Em nhìn ra cửa sổ ngước lên cao
Bầu trời xanh điểm thắm vạn vì sao
Em hãy gọi ánh sao về bên cửa

Lòng héo úa sẽ trở thành đất hứa
Của ngàn sao, của trăng sáng đêm mơ
Không ánh đèn chỉ có ánh sao mờ
Cũng đủ sáng cho thơ vào diễm ảo

Vì em ạ giấc mờ là quý báu
Và niềm tin kim chỉ hướng em đi
Buồn, khổ đau... tất cả có hề gì
Đích đi tới mục tiêu đời còn đó

Vâng đôi lúc từng giọt sầu nho nhỏ
Rơi xuống cằm, lăn trên má: chẳng sao
Vì cuộc đời ai chẳng có buồn nào
Có buồn khổ sẽ có ngày sung sướng

Em thắp lửa rọi niềm tin, định hướng
Giữ ước mơ, đi tới mãi dù đêm
Sẽ một ngày em bước tới bên thềm
Thềm hạnh phúc, cuộc đời thôi hiu quạnh

Nguyên Đỗ

 



  • Số bài : 5627
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.08.2005
  • Nơi: Windy City
  • Trạng thái: offline

    RE: Nhớ ... Nhung 27.06.2007 19:39:36 (permalink)

    0
    Mời Em
     
    Mời em nhé, ghé vào thăm Phố Cũ (1)
    Những ngày xưa thân ái chẳng hề quên
    Những ngày mơ, trăng, gió, rượu, hoa, sen...
    Trúc, mai, sáo, đàn ca... muôn niềm nhớ

     
    Mời em nhé, tìm về nguồn Phố Gió (2)
    Ngũ Đại Hồ, nơi anh ở, lãng du
    Những sáng thu lãng đãng áng sương mù
    Se se lạnh, bước chân đi tìm kiếm

     
    Mời em nhé, đi vào Đường Kỷ Niệm (3)
    Những vần thơ, thưở tập tễnh ngày xưa
    Chim Chích Choè ca hót dưới nắng trưa
    Tình Thiên Thu với Vần Thơ Vườn Trẻ

     
    Mời em nhé, đọc xem Chào Em Nhé
    Anh vẫn tin Tình Không Chết đâu em
    Anh vẫn nghe tiếng gió động bên thềm
    Vẫn tưởng tượng em ngồi trên ghế đá

     
    Mời em nhé, đi vào vùng trời lạ
    Của thi thơ năm tháng đã đi qua
    Cả một thời mộng mị với trăm hoa
    Vòng tay rộng ôm cả trời gió mới

     
    Nguyên Đỗ


    (1)  Phố Cũ: Phố rùm Đặc Trưng cũ
    (2) Phố Gió: dịch từ Windy City, đặc danh của thành phố Chicago, nằm dưới Lake Michigan, một trong Ngũ Đại Hồ
    (3) Hàng Kỷ Niệm, Đường Kỷ Niệm:  Lane of Memories, Memory Lane

    http://dactrung.net/forum/
    Tình Thiên Thu
    http://dactrung.net/forum/topic.asp?TOPIC_ID=336
    Chào Em Nhé
    http://dactrung.net/forum/topic.asp?TOPIC_ID=774
    Chim Chích Choè
    http://dactrung.net/forum/topic.asp?TOPIC_ID=506
    Vần Thơ Vườn Trẻ
    http://dactrung.net/forum/topic.asp?TOPIC_ID=3286
    Tình Không Chết
    http://dactrung.net/forum/topic.asp?TOPIC_ID=5622
    The Road Not Taken by Robert Frost
    http://dactrung.net/forum/topic.asp?TOPIC_ID=3593
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2014 03:11:07 bởi Nguyên Đỗ >
  • mây trắng 09.01.2008 08:04:44 (permalink)
    0
    Ôi, ta cháy rực như thân đuốc!
    Trào tuôn nhựa sống đắm mê đời
    Cuồng say một thuở đang bừng lửa
    Rủ hồn ta dạo bước rong chơi…
     
    Mời ai đó chất thêm cành củi
    Thêm cả buồn đau lẫn muộn phiền
    Trăm năm thoáng chốc vù bay mất
    Chiếc cầu sinh tử vượt vô biên
     
    Ồi, ta cháy rực trong đêm tối!
    Tàn cơn mộng ảo lệ đôi hàng
    Một cơn gió bụi bừng theo đuốc
    Soi đời ta suốt cõi nhân gian…
    Nguyên Đỗ 11.01.2008 14:32:23 (permalink)
    0
    Mưa, Nắng, Ngày, Đêm

    Mưa nắng ngày đêm nghĩa lý gì
    Trong vườn thơ mộng, khối tình si
    Đêm đây mưa đấy tình như mộng
    Nắng dội mưa rơi mơ mãi chi

    Mây trắng đi ngang che mát trời
    Mây đen mây xám tạo mưa rơi
    Cỏ non tươi mát khi mưa xuống
    Nắng lại lên kìa đẹp khắp nơi

    Hãy gánh về đây những đảo điên
    Đổ vào sông chảy đến vô biên
    Trần gian thoảng chốc là hư ảo
    Chất củi đốt đi những muộn phiền

    Tim sẽ cháy lên ngọn lửa hồng
    Chuyện còn được mất lẽ hư không
    Trăm năm là mấy mùa trong mộng
    Một phút một giây đủ thắm nồng

    Nguyên Đỗ







    mây trắng 12.01.2008 10:22:21 (permalink)
    0
    Em lặng im lìm nơi bóng đêm
    Nghe hồn ngân nhẹ vọng xa xăm
    Thì thầm trong gió thoảng lời em
    Anh thở cùng ai mấy nỗi niềm
     
    Anh gởi xôn xao biển sóng trào
    Em nhớ anh cười lấp lánh ánh thơ
    Lộng hồn em thầm xiết những hư hao
    Anh tìm em mây trắng lạnh buồn
     
    Bước ngẩn ngơ… em trôi về bến lạ
    Thả lại bên anh …con đường im vắng
    Ngọt ngào say đắm một vườn thơ
    Nghe thu rơi…rơi chiếc lá cuối cùng...
    Nguyên Đỗ 12.01.2008 10:44:57 (permalink)
    0
    Sao Cứ Lặng Yên

    Sao cứ lặng yên trong bóng đêm
    Em nghe dế gáy dậy muôn niềm
    Côn trùng vạn vật còn như vậy
    Em lại vì đâu cứ lặng im

    Anh nhớ ngày nao gió gọi gào
    Đôi môi mật ngọt biển tình trao
    Dã tràng công mỏi, ai như hến
    Tìm kiếm chờ mong vạn xốn xao

    Anh réo gọi em tựa thác nguồn
    Thả muôn cánh bướm lạc vườn xuân
    Tìm em mãi miết em biền biệt
    Em có vui chăng, hoặc mãi buồn

    Lỡ bước chiều nao... chẳng bước chung
    Mắt anh trông ngóng đến thâm cùng
    Tìm em như thể tìm chim nhỉ
    Biển vắng, non ngàn mãi cách chung

    Nguyên Đỗ
    mây trắng 12.01.2008 14:53:28 (permalink)
    0
    Mênh Mông Một Tình Yêu
     
    Anh có nghe
    Em buồn không phải để nắng phai
    Nhẹ lòng bối rối một nỗi anh
    Ôi thân thiết lắm sao xa mãi
    Mênh mông em gửi cả hồn thanh
     
    Trào dâng tim thở bao xao xuyến
    Em gọi tên anh ấm cả lòng
    Lời thơ gieo chữ ngàn thương mến
    Đôi cánh vương dài trải ước mong
     
    Anh có nghe
    Dẫu biết là yêu anh chẳng dễ
    Em vẫn dành hơi thở - riêng anh
    Mênh mông trôi giữa dòng nhân thế
    Một chút tình như trắng mong manh
     
     Đi một vòng xoay giữa dòng đời
    Chạm hồn giây phút nhận ra nhau
    Sao trong khỏanh khắc nghe vời vợi
    Ai vẽ mênh mông nét đợi chờ…
     
    Vương Anh Đào
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.01.2008 15:00:53 bởi mây trắng >
    Nguyên Đỗ 12.01.2008 15:53:04 (permalink)
    0

    Trích đoạn: mây trắng

    Mênh Mông Một Tình Yêu
     
    Anh có nghe
    Em buồn không phải để nắng phai
    Nhẹ lòng bối rối một nỗi anh
    Ôi thân thiết lắm sao xa mãi
    Mênh mông em gửi cả hồn thanh
     
    Trào dâng tim thở bao xao xuyến
    Em gọi tên anh ấm cả lòng
    Lời thơ gieo chữ ngàn thương mến
    Đôi cánh vương dài trải ước mong
     
    Anh có nghe
    Dẫu biết là yêu anh chẳng dễ
    Em vẫn dành hơi thở - riêng anh
    Mênh mông trôi giữa dòng nhân thế
    Một chút tình như trắng mong manh
     
     Đi một vòng xoay giữa dòng đời
    Chạm hồn giây phút nhận ra nhau
    Sao trong khỏanh khắc nghe vời vợi
    Ai vẽ mênh mông nét đợi chờ…
     
    Vương Anh Đào






    Cách Xa Ngàn Trùng



    Anh đứng đây buổi chiều nay nhạt nắng
    Gió thì thầm cùng sóng biển trong xanh
    Những chiếc thuyền lộng gió đã đi nhanh
    Về phương ấy xa xôi sương khói quyện

    Tay chéo ngực, trái tim tràn lưu luyến
    Nguyện cầu Trời cho em được bình yên
    Sống thảnh thơi, tình cảm được lâu bền
    Nơi xứ lạ, xa nhà, bao thử thách

    Anh lắng nghe nhớ nhung vào não mạch
    Biết tình yêu bất chấp cả không gian
    Biết tình yêu chẳng lệ thuộc thời gian
    Nhưng thực tế em đi không tiễn biệt

    Anh hỏi lòng làm sao có thể biết
    Em có yêu, có nhớ tựa anh không
    Ờ ngày xưa mình chưa tỏ tấm lòng
    Làm sao trách quên hết lời hẹn hứa

    Nếu có trách là trách mình lần lựa
    Chẳng tỏ ngay tình cảm lúc ban đầu
    Chẳng lựa lời mà nói dạm tình nhau
    Em đi mất cõi hồn như trống lỗng

    Làm sao nhỉ lấy gì bù chỗ trống
    Toàn bộ thơ chỉ hình bóng em thôi
    Là tuyết sương là trăng gió mây trời
    Là Nàng Thơ của cuộc tình diễm ảo

    Nguyên Đỗ
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.01.2008 15:55:42 bởi Nguyên Đỗ >
    mây trắng 14.01.2008 11:07:20 (permalink)
    0
    Cách Xa Ngàn Trùng


    Anh đứng đây buổi chiều nay nhạt nắng
    Gió thì thầm cùng sóng biển trong xanh
    Những chiếc thuyền lộng gió đã đi nhanh
    Về phương ấy xa xôi sương khói quyện

    Tay chéo ngực, trái tim tràn lưu luyến
    Nguyện cầu Trời cho em được bình yên
    Sống thảnh thơi, tình cảm được lâu bền
    Nơi xứ lạ, xa nhà, bao thử thách

    Anh lắng nghe nhớ nhung vào não mạch
    Biết tình yêu bất chấp cả không gian
    Biết tình yêu chẳng lệ thuộc thời gian
    Nhưng thực tế em đi không tiễn biệt

    Anh hỏi lòng làm sao có thể biết
    Em có yêu, có nhớ tựa anh không
    Ờ ngày xưa mình chưa tỏ tấm lòng
    Làm sao trách quên hết lời hẹn hứa

    Nếu có trách là trách mình lần lựa
    Chẳng tỏ ngay tình cảm lúc ban đầu
    Chẳng lựa lời mà nói dạm tình nhau
    Em đi mất cõi hồn như trống lỗng

    Làm sao nhỉ lấy gì bù chỗ trống
    Toàn bộ thơ chỉ hình bóng em thôi
    Là tuyết sương là trăng gió mây trời
    Là Nàng Thơ của cuộc tình diễm ảo

    Nguyên Đỗ


     
                                                Tiếng Trùng Khơi

                                      Sao dáng em gầy bên nắng xuân
                                      Thềm xưa còn lắng đọng cung buồn 
                                      Người đi ngày ấy bao u uẩn 
                                      Như lỡ một đời duyên vấn vương 

                                      Người xa xôi quá tóc bâng khuâng 
                                      Bay mãi bên trời hương nhớ nhung
                                      Vượt mấy trùng khơi ôi sóng dâng !...
                                      Tiếng thơ anh lồng lộng gọi hồn em

                                       Em thả tóc bay về xưa cố quận
                                       Đã bao chiều trên ghềnh mộng cheo leo
                                       Thầm lặng tơ lòng trải phù vân
                                       Chìm sâu đau biên biếc nỗi yêu người !... 

                                       Làm sao nhỉ khi biển xanh thắm đậm 
                                       Ngàn sóng khơi xa ngàn lời ấp ủ 
                                       Dấu yêu nào vang vọng u trầm 
                                       Ngây ngất cõi đời tiếng trùng khơi… 

                                         Vương Anh Đào
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.01.2008 11:13:26 bởi mây trắng >
    Nguyên Đỗ 15.01.2008 11:37:16 (permalink)
    0
    Én Xuân

    Chim én bay về mang nắng xuân
    Xua đi lạnh lẽo với u buồn
    Người ơi xin hãy quên u uẩn
    Hãy uống cùng anh ly rượu xuân

    Ngày xa cách nhớ vẫn bâng khuâng
    Trăn trở suy tư trán có vầng
    Mi mắt có đường chim sáo để
    Lệ sầu một thưở mãi dâng dâng

    Hãy thả muộn phiền xuống suối trong
    Thả hồn tê tái xuống lòng sông
    Từ đây trấn tỉnh bình an nhé
    Lo lắng buồn thương đáy biển đông

    Em giữ tình trong đợi ngóng người
    Cũng gìn nét ngọc mắt môi tươi
    Đừng sầu ủ rủ phai nhan sắc
    Này uống đi em xuân đến rồi

    Em thấy cành đào nở đẹp không
    Mùa xuân đôi má giữ cho hồng
    Người đi trở lại ai nào biết
    Em nhớ sẵn sàng phút đợi mong

    Nguyên Đỗ
    Liên Thơ 15.01.2008 22:17:05 (permalink)
    0

    Nhớ Người Dưng


    Đêm nào cũng thức khuya như vậy đó
    Nhớ nhung, buồn, đôi mắt đỏ rưng rưng
    Vì nỗi buồn rưng rức nhớ người dưng
    Ở tận cuối chân trời quê hương cũ

    Từng đêm dài, ngồi ngẩn ngơ, mất ngủ
    Nhớ về nhau qua năm tháng bể dâu
    Nét thủy chung năm tháng có phai mầu
    Đèn dầu cháy có bao giờ phải cạn

    Nửa trái tim, nửa mối tình, mảnh ván
    Cứ lênh đênh trên biển rộng bao la
    Biết khi nào mới được cập bến nhà
    Vui hội ngộ cùng nhau đôi trang lứa

    Vâng phút giây thắm tình quê, hương lửa
    Sẽ thơm nồng ghi khắc đậm trong tim
    Ở phương nào anh cũng chỉ yêu em
    Dù xa cách hay là đang giáp mặt

    Nguyên Đỗ

    Trích đoạn: Nguyên Đỗ

    Yêu Bướm

    Da lưng trắng mịn như ngà
    Sao em xâm bướm la đà sau lưng
    Liếc nhìn anh cứ ngập ngừng
    Ước chi thành bướm lưng chừng nhởn nhơ
    Anh con tằm nhỏ nhả tơ
    Viết bằng môi, viết lửng lơ trước người
    Nhì nhằng hút nhụy khắp nơi
    Đam mê
    Em
    Bướm
    Cong người hoá thân

    Nguyên Đỗ





    Nhớ Người Dưng


    Đêm nào cũng thức khuya như vậy đó
    Nhớ nhung, buồn, đôi mắt đỏ rưng rưng
    Vì nỗi buồn rưng rức nhớ người dưng
    Ở tận cuối chân trời quê hương cũ

    Từng đêm dài, ngồi ngẩn ngơ, mất ngủ
    Nhớ về nhau qua năm tháng bể dâu
    Nét thủy chung năm tháng có phai mầu
    Đèn dầu cháy có bao giờ phải cạn

    Nửa trái tim, nửa mối tình, mảnh ván
    Cứ lênh đênh trên biển rộng bao la
    Biết khi nào mới được cập bến nhà
    Vui hội ngộ cùng nhau đôi trang lứa

    Vâng phút giây thắm tình quê, hương lửa
    Sẽ thơm nồng ghi khắc đậm trong tim
    Ở phương nào anh cũng chỉ yêu em
    Dù xa cách hay là đang giáp mặt

    Nguyên Đỗ

     
    "Gió sao gió mát sau lưng
    Bụng sao bụng nhớ ngưòi dưng thế này?"
     Câu ca tự thưở xưa bao thế hệ  đã yêu,đang yêu và sẽ yêu  đã ngỡ ngàng hỏi thầm nhau như thế.Hoá ra có nhiều kẻ dài dai giống mình nhỉ?Dài dại ,ngu ngơ,khờ khờ vậy đấy  mà đáng yêu biết bao.Tôi mủm mỉm cưòi khi  gặp "Nhớ ngừời dưng",rồi tự dưng tôi lại cảm ơn cái người dưng ấy đã cho Nguyên Đỗ một nét duyên trong lòng bạn đọc.Chúc vui và mãi nguyên lành trái tim yêu dại khờ ấy nhé để  tôi có bạn đồng hành(chứ cứ thương mãi người dưng  mỗi một mình nặng lòng lắm đó).Đùa chút để  mai có sức làm việc,đừngtrách tôi lôi thôi nhé!
                                 Thân mến!
    Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 31 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 455 bài trong đề mục
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9