Lá Bùa Hộ Mệnh
Mỗi đêm đến anh thường hay tựa cửa
Nhìn chòm sao Thập tự ở phương Nam
Nhớ quê hương, những bạn cũ, vườn cam
Làng Mỹ Thạch thuở anh còn rất nhỏ
Ờ làng quê tận xa xôi nơi đó
Có cánh đồng cỏ tím, suối đá mây
Có đám chim, có đám hạc từng bầy
Về mỗi sáng và bay khi chiều xuống
Anh vẫn nhớ lúc đùa vui dưới ruộng
Có lần em luống cuống ngã ướt trơn
Anh cười to, em buồn khóc, giận hờn
Anh cởi áo đưa cho em thay tạm
Ra con suối giặt áo em chẳng dám
Quay lại nhìn sợ em giận mấy hôm
Lỡ làm sao đám bè bạn miệng mồm
Nói này nọ làm sao tránh khỏi tiếng...
Một đóm sáng, vì Nam Tào xuất hiện
Trên trời cao sao chữ Thập của anh
À đêm nay sao chiếu mệnh điềm lành
Bùa hộ mệnh của anh là em đó
Mũ vành to, này công nương áo đỏ
Trước biển xanh em còn nhớ anh không?
Anh vẫn như cụm mây trắng bềnh bồng
Bay che chở trọn cuộc đời em nhé!
Nguyên Đỗ
Dây Đàn Cung Vĩ
Cặp uyên ương chắc bây giờ bận rộn
Tiệc Tân Hôn chộn rộn quá đi thôi
Đêm Tình Yêu đánh dấu bước cuộc đời
Của hai kẻ cùng chung lòng chung lối
Dù sao nữa, đường đời qua rất vội
Hãy để hồn thanh thản quý yêu nhau
Để tình thương thân thiết buổi ban đầu
Ngày một mạnh, đêm mỗi đêm khắng khít
Chồng và vợ như dây đàn, cung vĩ
Va chạm nhau vang những điệu cung tơ
Nghe diết da nghe tha thiết hằng giờ
Cho cung nhạc bổng trầm vang réo rắt
Vợ cùng chồng, khúc tâm giao dìu dặt
Cả đời cùng vui thỏa mộng uyên ương
Biến trần gian thành cõi mộng thiên đường
Khi đồng lòng có thể làm tất cả
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.11.2011 00:17:56 bởi Nguyên Đỗ >