Thiên Thần NHỏ Em, Thiên thần bé nhỏ Viết lên những bài thơ Những đóa hoa hồng đỏ Dịu dàng những đêm mơ Ánh trăng rằm sáng tỏ Cánh bay giữa trời thơ Em vừa đi ngang ngõ Hồn nao đang ngẩn ngơ Em ghé thăm một tí Chuyện trò vui xa xôi Tiếng cười vui hoan hỉ Tình hồng dâng lên ngôi Đêm nay sao đẹp quá Anh trăng trải trước sân Thật chín thì mười họa Sánh vai với thiên thần Hồn anh theo ánh trăng Tìm tận đến cung Hằng Những đài hoa nguyệt điện Cầm tay mình giung giăng Em nàng thơ bé bỏng Thiên thần trong giấc mơ Người tình, lâu đài mộng Hồn anh tràn ý thơ Nguyên Đỗ 8/2000 R
Phượng Vỹ, Kỷ Niệm, Trường Cũ
Cây phượng vỹ trước sân trường đã lớn
Cây ngày xưa còn nhỏ lắm, không cao
Nhưng hôm nay hùng vĩ lớn chừng nào!
Ôi năm tháng vụt qua nhanh quá lẹ!
Nhớ ngày xưa buổi học đầu theo Mẹ
Đi tới trường sợ hãi chẳng rời tay
Mẹ cười nói, " Con của Mẹ, ơ hay
Nay đã lớn can đảm lên đi chứ!"
Cây phượng nhỏ nay đã thành cổ thụ
Mái đầu xanh ngày đó muối pha tiêu
Những long đong, cay đắng đọng ba chiều
Học trò nhỏ, nét ưu tư nhà giáo
Hoa phượng vỹ đỏ tươi như hoa gạo
Mùa thi, trường, kỷ niệm cũ quanh đây
Những ngày xưa nghịch phá bạn, cô, thầy
Cười héo hắt tất cả là dĩ vãng
Nguyên Đỗ
Đừng Quên Nhé
Riêng cho D
Đừng quên nhé, hôm nào anh sang đó
Mình đi chơi, thăm hàng quán thân quen
Đến nhà thờ, nghe thánh vịnh, ca khen
Nghe em hát khúc thánh ca êm ái
Này em ạ, quên cuộc đời khổ ải
Thánh giá nào cũng nặng, phải không em?
Người u buồn, bất hạnh, khóc hằng đêm
Người tật bệnh, mồ côi ... ôi đủ thứ
Em cũng hiểu, cũng cảm thông được chứ
Gánh nặng đời đôi lúc trĩu lưng, vai
Nhìn quanh mình ai biết, hiểu cho ai
Thánh Giá Chúa ngày xưa trên núi Sọ
Đừng quên nhé, hỡi người em bé nhỏ
Thánh Giá đời, Thánh Giá Chúa trao ban
Lời nguyện cầu lúc suy gẫm, hỏi han
Em ghé vác Thánh Giá xưa núi Sọ
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.02.2015 13:08:34 bởi Nguyên Đỗ >