Thơ Cũ Gom Về
Thay đổi trang: << < 282930 > >> | Trang 30 của 31 trang, bài viết từ 436 đến 450 trên tổng số 455 bài trong đề mục
Nguyên Đỗ 08.01.2013 00:26:10 (permalink)
0
Tài Hoa Tai Hoạ
Chữ tài liền với chữ tai, một Vần

Nguyễn Du

Xưa cụ Nguyễn " Tài với tai một vận "
Ôi tài hoa, tại hoạ chắc liền đôi
Người yêu thơ thường rắc rối cuộc đời
Nên phải viết thương đau cùng nhân thế

Cứ đọc xem bao đời bao thế hệ
Các nhà thơ, Đỗ Phủ, Chế Lan Viên ...
Bao nhiêu tai, bao nhiêu hoạ liền liền
Nên tiếng khóc thở than còn vang mãi

Ta đã nhớ đã thương người con gái
Đất Thừa Thiên, cố đố Huế năm xưa
Ta đã yêu người con gái xứ dừa
Và thương mãi Nha Trang, vùng Rạch Giá

Mẹ bảo ta yêu người chung một dạ
Suốt đời ta yêu mãi chỉ người thương
Nhưng người đi, biền biệt biết đâu lường
Ta tìm kiếm bốn phương cùng trời đất

Ta thương mãi Người Thương đến trầm uất
Trời thênh thang, nhưng đất chật, ... tìm đâu
Trong nghén đau, như ai đó ... mang bầu
Ta thơ viết biết đâu là tai hoạ

Thiện Tai! Thiên Tài & Thiện Tai!

Nguyên Đỗ

<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.07.2013 02:35:17 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 18.01.2013 21:10:01 (permalink)
0
Chụp Lấy Thời Cơ


Lên dốc đồi thông cả mấy vòng
Duyên thời tao ngộ biết đâu mong
Cờ khi gặp gió bay phần phật
Lỡ phận ế duyên chuyện vợ chồng

Quán nhỏ chiều nay có mấy người
Nhìn quanh cô gái miệng cười tươi
Một chàng trai trẻ quay nhìn ngắm
Mắt biếc thu hồn, Lạy Chúa tôi!

Khách nói cô em thật tuyệt vời
Nụ cười thân thiện cuốn hồn tôi
Cho xin phép dược làm người bạn
Nếu phải tôi yêu suốt một đời

Chớp mắt ngượng ngùng giữa quán chiều
Gặp người xứng hợp khó bao nhiêu
Trai già gái trẻ xưa nay thế
Trái ngược duyên se cũng phải liều

Ánh mắt làn môi phận đức, tài
Xem nghe viết vội tặng cho ai
Thời cơ chụp lấy, duyên tao ngộ
Ai nói ai cười mặc kệ ai !!!

Nguyên Đỗ
Giòng Nước Chứa Chan 

Giòng nước sông Tương cứ bập bềnh 
Tình yêu chan chứa cõi mông mênh 
Trăng sao lấp lánh trong sông lạnh 
Người đứng trong đêm nhớ bóng hình 

Giòng nước chứa chan tình mặn mà 
Tình yêu thầm kín rất sâu xa 
Những câu chưa nói mà như nói 
Say đắm mộng mơ như khúc ca 

Ôi những giòng sông những cuộc tình 
Chảy hoài đi mãi sóng lênh đênh 
Đi ra biển cả, vào cuộc sống 
Ai biết mai sau đẹp thắm tình 

Giòng nước thân thương mộng rất xanh 
Chiều Xuân mơ ước kết duyên lành 
Cho giòng nước đổ, tình như thác 
Nhưng sợ sóng đời tình mỏng manh 

Nguyên Đỗ

Xuân Nguyệt 

Anh gặp em mùa Xuân mai vàng thắm 
Áo dài hồng xinh xắn gió tung bay 
Em mỉm cười khe khẽ vẫy bàn tay 
Sợ cánh bướm giật mình bay đi mất 

Lần đầu gặp, làn mi đôi mắt giật 
Chạm làn chớp, nghe trống ngực rồn vang 
Em vương nghi thuần nhã điện cung hoàng 
Anh dân giả một trời xa cách mấy 

Vô tư lự em cười như chẳng thấy 
Đến gần anh hỏi bướm với tên hoa 
Suối vang reo cùng với nắng hiền hoà 
Tiếng nhạc dạo rộn ràng thêm say đắm 

Không ngần ngại xoè tay đưa anh nắm 
Dẫn em đi suốt cả buổi vườn Xuân 
Rồi hẹn nhau, gặp nữa, những cuối tuần 
Những dịp rảnh, những chiều vui thứ Bảy 

Em có nhớ ánh trăng vàng dạo đấy 
Bên cội cây run rẩy ghé môi hôn 
Lần đầu tiên mật ngọt lịm tâm hồn 
Những cánh bướm, vì sao, trời thật mộng 

Nguyên Đỗ

Lửa Tim 

Tim bùng lên đốm lửa, 
Giữa mịt mùng đêm đen 
Tưởng như một lời hứa 
Giữa cuộc đời bon chen 

Leo lét như ngọn nến 
Gió đêm réo ngoài thềm 
Bao giờ em ghé đến 
Cho anh nói yêu em 

Anh hứa sẽ không trách 
Dù em có chối từ 
Dẫu rồi mai xa cách 
Anh một đời tương tư 

Duyên lành hay duyên vỡ 
Nâng niu qúi phút giây 
Mãi rồi mang mối nợ 
Một thời say ngất ngây 

Tim còn hoài hy vọng 
Mùa Xuân rồi thiếu em 
Anh rồi mất lẽ sống 
Khi đời không có em 


Nguyên Đỗ

Từ Khi Lục Bát 


Từ khi lục bát ru hồn 
Bao nhiêu giấc mộng dập dồn xuyến xao 

Từ khi nắng dọi bờ ao 
Bao nhiêu ngọn gió dạt dào ước mơ 

Từ khi em gợi hồn thơ 
Bao nhiêu đêm thức đợi chờ mong nhau 

Từ khi hương ngát ngọn cau 
Bao nhiêu hy vọng lên cao tháng ngày 

Từ khi duyên thắm tình say 
Bao nhiêu mơ mộng ngất ngây duyên nồng 

Từ khi chia sẻ tình hồng 
Bao nhiêu hạnh phúc trong lòng xốn xang 

Từ khi Lục Bát tình tang 
Bao nhiêu kỷ niệm với nàng thơ xinh 

Nguyên Đỗ
Hôn Gió 


Em hôn gió chỉ làm anh bức xúc 
Đêm nằm mơ mộng mị với trăng sao 
Những thầm thì chưa thoả hết khát khao 
Không ong bướm hoa buồn rơi cánh nhỏ 

Hôn chậm nhé hôn thật lâu nghe nhỏ 
Cho vành môi chạm phải giòng điện cao 
Cho hồn ta còn mãi mãi dạt dào 
Cho trống ngực vang rền như hành khúc 

Hôn say đắm đến lu mờ hạnh phúc 
Hôn đam mê chẳng lỡ hẹn câu thề 
Hôn vụng dại chẳng tỉnh hết u mê 
Hôn tha thiết như rồi mai giã biệt 

Em hôn gió nhớ nhung rồi da diết 
Giơ vòng tay sửa soạn đón nhau sang 
Dìu nhau đi vào xứ mộng nhẹ nhàng 
Trăm hôn gió ào dâng chìm sóng cả 

Nguyên Đỗ
 






<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.02.2015 12:42:26 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 20.01.2013 03:24:18 (permalink)
0
Se Nắng Hồng Xinh Mấy Dặm Khê

Se nắng hồng xinh mấy dặm khê
Đường xa thoăn thoắt bóng ai về
Mùa hè rực rỡ hàng hoa phượng
Con dốc quanh co vang tiếng ve

Thi khách đa tình ... một mối tình
Mang hoài mãi mãi mộng trung trinh
Như hương trầm ngát trên bàn thánh
Toả khói bay cao đến Hiển Linh

Sợi nắng lung linh trên cành cao
Tháng Ba phương ấy rợp Anh đào
Em ngồi áo đỏ như hoa gạo
Mắt liếc mi dài gây xuyến xao

Se nắng hồng xinh mộng rất hồng
Mùa hè gió nhẹ nắng trinh trong
Nụ cười răng khểnh trong huyền thoại
Thi khách chung tình vạn ước mong

Nguyên Đỗ

Hoa Tiên 


Em cứ là tiên của hồn anh 
Năm qua tháng lại phát ơn lành 
Nụ cười em đó như phần thưởng 
Như cả trời mây cây lá xanh. 

Em cứ là em của địa đàng 
Vườn cây xanh thắm cứ lang thang 
Hồn anh mây trắng chở che mãi 
Mạch suối trào dâng nắng thắm vàng. 

Em cứ là Mai của tiết Xuân 
Cánh hoa vàng thắm đã khơi nguồn 
Bao nhiêu thơ, hoạ, tranh tuyệt phẩm 
Những đoá Mẫu Đơn những cuối tuần 

Em cứ là Lan của cuộc đời 
Ðể người yêu dấu khắp muôn nơi 
Loài hoa diễm lệ trong vườn uyển 
Ong bườm vờn quanh đẹp tuyệt vời. 

Em  như hoa Cúc đẹp trời thu 
Hoa vàng, hoa trắng giữa sương mù 
Dẫu rừng rụng lá hoa vui nở 
Đẹp mắt sưởi hồn biết tương tư 

Em như cành Trúc lúc tháng đông 
Vươn lên dẫu lạnh má ươm hồng 
Như mây, tuyết trắng, lòng trinh bạch 
Quyện suốt đời anh phút mênh mông 

Nguyên Đỗ 

Minh Tinh 

Em minh tinh màn bạc 
Nữ anh hùng tinh anh 
Đầu em đội mũ lệch 
Nghiêng mặt qua nhình nhanh 

Hình em chụp buổi đó 
Chắc trời lạnh phải không 
Áo lạnh em khoác trắng 
Càng khiến má thêm hồng 

Ờ em ơi, mùa đông 
Chắc là lạnh lẽo lắm 
Nụ cười duyên đằm thắm 
Tươi xinh và ấm nồng 

Đôi môi nụ hồng nở 
Màu đỏ tươi hồng nhung 
Bao nhiêu chàng ngã ngựa 
Dẫu chết, vẫn anh hùng 

Nguyên Đỗ

Hoa Rụng 

Đươc hai ba phút rảnh rang 
Tạt ngang phố cũ thăm nàng thơ xưa 
Sụt sùi như ướt đẫm mưa 
Những bông hoa rụng nằm bừa dưới sân 
Nhìn hoa lòng chợt bần thần 
Kiếp người cây cỏ có ngần đó sao? 

Nguyên Đỗ

Em Sao Lại Buồn Vậy? 

Ngày mai là thứ bảy 
Trời có thể rơi mưa 
Em sao lại buồn vậy 
Hẳn vì anh khó ưa? 

Em sắm quà cho Mẹ 
Ngày Hiền Mẫu vui ghê 
Tháng ngày qua rất lẹ 
Mẹ đi chơi vừa về 

Vòng tay Mẹ nồng ấm 
Chở che em bao năm 
Tình mẫu tử thật đậm 
Đẹp xinh tựa trăng rằm 

Thôi em đừng buồn nhé 
Mẹ, bao người yêu em 
Em hiểu không em nhỉ 
Tình yêu thương êm đềm 

Nguyên Đỗ 
Giả Trách Chọc Yêu 

Anh giả trách là còn yêu đấy chứ 
Nếu đổi thay , anh đã để em yên 
Tội tình gì mà dấy động cơn ghen 
Chọc chằng lửa đâu phải là chuyện nhỏ 

Em mãi mãi là cụm mây ngọn gió 
Che đời anh, thổi hồn nhạc thi ca 
Em là mưa, là nắng đẹp chan hòa 
Là tổ ấm, là tình yêu vĩnh cửu 

Anh vẫn biết cuộc đời bao quyến rũ 
Những hoa hồng, những hoa cúc, mẫu đơn 
Nhưng này em, em ngự mãi trong hồn 
Ngôi hoàng hậu chẳng ai giành được chỗ 

Em có biết duyên mình duyên kỳ ngộ 
Nửa địa cầu ngăn cách gặp nơi đây 
Qua bão giông qua sấm sét buả vây 
Em sao sáng trong trời đêm lấp lánh 

Em hơi nóng giữ mùa đông giá lạnh 
Sưởi hồn anh như nắng ấm soi hoa 
Bao năm rồi mà như mới hôm qua 
Anh vẫn qúi vẫn yêu hoài hoa nhỏ 

Tình yêu thật đâu như là ngọn gió 
Mãi mặn mà như nước biển đại dương 
Và ngọt ngào như mía, mạch nha, đường 
Có giả trách là chọc yêu, em ạ.! 

Nguyên Đỗ


Em Đa Dạng 

Tặng tt và người ta 

Em biến đổi mỗi ngày, anh kinh ngạc 
Như cỏ hoa như cây lá mùa Xuân 
Cho đời thêm thích thú xoá tan buồn 
Trăm dạng mới ngàn thân quen ảo hoá 

EmĐiễm tuyệt, Em-Thương yêu, Ánh lửa 
Em-Hờn ghen, Em-Thắm thiết, Thơ ngây 
EmĐịu dàng, Em-Nghịch ngợm, Mê say 
Nên hai đứa mặn nồng trong tình ái 

Sống canh tân cho tình bền mãi mãi 
Mỗi ngày qua là hạt ngọc, bông hoa 
Giọt sương rơi lấp lánh nắng chan hoà 
Để mọi sự mỗi ngày thêm rực rỡ 

Em cần thiết với anh như hơi thở 
Không có em đời trơ trụi khẳng khiu 
Như cành khô héo úa thiếu tình yêu 
Em-Ý Nghĩa của đời anh vĩnh viễn 


Nguyên Đỗ
Trong Nỗi Nhớ 

Em không hiểu chắc là chưa yêu đó 
Mây Chiều rơi hay Vạt Nắng Hoàng Hôn 
Trong tình yêu chỉ có một tâm hồn 
Em giữ nửa, còn người ta một nửa 

Khi em yêu chắc là mong từng bữa 
Vắng người ta em sẽ thấy cô liêu 
Rồi hờn ghen rồi giận dỗi mắng yêu 
Hay ném bút hay xé từng trang vở 

Đừng giả dối cũng đừng nên xấu hổ 
Hiểu hay không cũng chẳng sợ gì nha 
Anh chỉ thương người con gái thật thà 
Rung một nhịp với tâm hồn anh đó 

Tìm một áng mây hồng sao thật khó 
Một hoàng hôn hay một sáng tinh sương 
Chiều hôm qua anh dừng lại bên đường 
Cảnh cũ đẹp, căn nhà xưa ... nhớ lắm 

Lối đi nhỏ rừng cây giờ xanh thắm 
Cụm mây xưa kiều diễm đã vụt xa 
Áng Mây Chiều hay một nửa hồn ta 
Em có hiểu hay không trong nỗi nhớ/? 

Nguyên Đỗ

Ảo Giới 


Thế giới ảo, có muôn màu muôn sắc (1) 
Ai là vua, ai là hậu, thần dân 
Ai là quan, ai là lính, tình nhân 
Ai là bạn, ai là thân, đen trắng 

Mấy hôm nay bên này trời hanh nắng 
Mảnh vườn hoa nở trắng cúc đơn sơ (2) 
Trong góc vườn bụi mẫu đơn nên thơ (3) 
Điểm hoa đỏ, hoa hồng, trông thật đẹp 

Ai dám bảo cửa thiên đàng đã khép 
Bên hàng thông ai đó đứng mong ai 
Cụm hoa hồng hoa nở nét trang đài 
Thế giới thật hay đây là ảo giới? 

Cõi hồn anh mỗi ngày nở hoa mới 
Bởi vì em, tất cả bởi vì em 
Nắng ban ngày và sao sáng ban đêm 
Là chuỗi ngọc, là dòng thơ bất tận 

Nguyên Đỗ 

(1) Ý từ câu văn của hiền tỷ DeeDee 
(2) Hoa cúc trắng: Daisy (Anh), Marguerite ( Pháp) 
(3) Hoa mẫu đơn: Peony

Em Ngủ Sớm 


Vừa mới gặp em chào, đi ngủ sớm 
Chắc tại anh không nói chuyện huyên thuyên 
Bởi vì anh và em đó, tự nhiên 
Khi muốn nói, nói, khi muốn hỏi, hỏi 

Hôm nay lạ, em chào rồi đi vội 
Bỗng dưng buồn nhức nhối nhớ làm sao 
Bên ngoài kia gió vẫn thổi dạt dào 
Em đã ngủ bây giờ yên giấc mộng 

Em có thấy những gì trong cuộc sống 
Vào trong mơ hiển hiện đẹp như thơ 
Có thấy anh từng bữa đứng đợi chờ 
Và thất vọng khi em đi ngủ sớm 


Nguyên Đỗ 


Hẹn Cùng Hoàng Hậu 


Mấy hôm nay, trẫm bận lo việc nước 
Trách nhiệm nhiều, lo trước những việc chung 
Sai thì trách, đúng thì khen, trọng, dùng 
Từ việc nhỏ đến việc trung, việc lớn 

Hậu lo lắng, hồn ta như sóng gợn 
Thêm xôn xao tha thiết nhớ hậu hơn 
Đã lâu nay chưa cùng hưởng nhạc đờn 
Hôm nay nhé hậu sang vườn thượng uyển 

Trong vườn hoa hậu cùng ta trò chuyện 
Xem mẫu đơn, xem diên vỹ nở hoa 
Những màu hoa dưới ánh nắng chan hoà 
Chắc sẽ đẹp nhưng chẳng bằng đôi má 

Hậu nhớ đến, chung vui cùng trẫm nhá 
Đêm nay vui tận hưởng nhạc đàn ca 
Rất mộng mơ cùng với ánh trăng ngà 
Trẫm với hậu mấy khi riêng tâm sự 

Nguyên Đỗ

Em Vờ Vĩnh 

Em vờ vĩnh giả đò không hay biết 
Lời yêu thương thành thật nói gần xa 
Trên mặt hồ rẽ sóng đôi thiên nga 
Rất tình tứ, đậm đà ghê em nhỉ 

Em đùa giỡn nói rằng anh lỉ khỉ 
Đôi thiên nga bợi lội biết gì kia 
Sáng đi ăn, chiều tối lại đi về 
Có gì lạ mà anh khen tình tứ 

Anh muốn nói tình đôi ta đó chứ 
Nhưng sợ ghê, sợ nói hết, em cười 
Nên phải đành nói trại, nói xa xôi 
Em thơ dại hay giả vờ không biết 

Ờ anh đã yêu em thầm, tha thiết 
Mắt nồng nàn chan chứa những yêu thương 
Nhưng sao em cứ nghịch ngợm như thường 
Không dám nói, thôi đành im lặng vậy 

Nguyên Đỗ
< Sửa đổi: NguyenDo -- 9/20/2005 12








<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.02.2015 13:05:50 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 19.08.2013 08:12:17 (permalink)
0
Thiên Thần NHỏ
 
Em, Thiên thần bé nhỏ
Viết lên những bài thơ
Những đóa hoa hồng đỏ
Dịu dàng những đêm mơ
 
Ánh trăng rằm sáng tỏ
Cánh bay giữa trời thơ
Em vừa đi ngang ngõ
Hồn nao đang ngẩn ngơ
 
Em ghé thăm một tí
Chuyện trò vui xa xôi
Tiếng cười vui hoan hỉ
Tình hồng dâng lên ngôi
 
Đêm nay sao đẹp quá
Anh trăng trải trước sân
Thật chín thì mười họa
Sánh vai với thiên thần
 
Hồn anh theo ánh trăng
Tìm tận đến cung Hằng
Những đài hoa nguyệt điện
Cầm tay mình giung giăng
 
Em nàng thơ bé bỏng
Thiên thần trong giấc mơ
Người tình, lâu đài mộng
Hồn anh tràn ý thơ
 
Nguyên Đỗ
8/2000
 
 

Phượng Vỹ, Kỷ Niệm, Trường Cũ 

Cây phượng vỹ trước sân trường đã lớn 
Cây ngày xưa còn nhỏ lắm, không cao 
Nhưng hôm nay hùng vĩ lớn chừng nào! 
Ôi năm tháng vụt qua nhanh quá lẹ! 

Nhớ ngày xưa buổi học đầu theo Mẹ 
Đi tới trường sợ hãi chẳng rời tay 
Mẹ cười nói, " Con của Mẹ, ơ hay 
Nay đã lớn can đảm lên đi chứ!" 

Cây phượng nhỏ nay đã thành cổ thụ 
Mái đầu xanh ngày đó muối pha tiêu 
Những long đong, cay đắng đọng ba chiều 
Học trò nhỏ, nét ưu tư nhà giáo 

Hoa phượng vỹ đỏ tươi như hoa gạo 
Mùa thi, trường, kỷ niệm cũ quanh đây 
Những ngày xưa nghịch phá bạn, cô, thầy 
Cười héo hắt tất cả là dĩ vãng 

Nguyên Đỗ
 
Đừng Quên Nhé 

Riêng cho D 


Đừng quên nhé, hôm nào anh sang đó 
Mình đi chơi, thăm hàng quán thân quen 
Đến nhà thờ, nghe thánh vịnh, ca khen 
Nghe em hát khúc thánh ca êm ái 

Này em ạ, quên cuộc đời khổ ải 
Thánh giá nào cũng nặng, phải không em? 
Người u buồn, bất hạnh, khóc hằng đêm 
Người tật bệnh, mồ côi ... ôi đủ thứ 

Em cũng hiểu, cũng cảm thông được chứ 
Gánh nặng đời đôi lúc trĩu lưng, vai 
Nhìn quanh mình ai biết, hiểu cho ai 
Thánh Giá Chúa ngày xưa trên núi Sọ 

Đừng quên nhé, hỡi người em bé nhỏ 
Thánh Giá đời, Thánh Giá Chúa trao ban 
Lời nguyện cầu lúc suy gẫm, hỏi han 
Em ghé vác Thánh Giá xưa núi Sọ 

Nguyên Đỗ



<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.02.2015 13:08:34 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 01.09.2013 04:27:04 (permalink)
0
Thung Lũng Tử Thần Một Mùa Hoa Đổi Mới

Trời khô hạn bao nhiêu năm nắng cháy
Người gọi tên là Thung Lũng Tử Thần
Mùa Đông rồi bão tuyết đổ mấy phân
Độ ẩm ướt đã hồi sinh sa mạc

Cả thung lũng tháng Ba này đổi khác
Những kỳ hoa vội mọc, nở đua nhau
Những sắc vàng, xanh, hồng, tím khoe màu
Rực rỡ trải thềm hoa dài tít tắt

Trên cao thẳm bầu trời trong xanh ngắt
Dãy núi xa mờ xanh, trắng bủa vây
Sau bao năm sự sống lại về đây
Nhiều bướm lạ bay khắp đồng hoa nở

Ngắm thật kỹ, này em và hãy nhớ
Những bông hoa kết trái, hạt rơi chờ
Một mùa nào mưa xuống lại như thơ
Bừng thức dậy đem về cuộc sống mới

Dù thất vọng, chẳng còn gì, hãy đợi
Một ngày mai hy vọng lại đươm hoa
Hạt nước trời, phục sinh, ánh sáng hoà
Hạt lúa mục có mầm sinh sức sống

Nguyên Đỗ

P.S Viết nhân đọc và nhìn hình những cánh đồng hoa nở năm nay ở Death Valley.


 
--
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.11.2013 06:01:22 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 08.11.2013 06:00:29 (permalink)
0
Quảng Trị Quê Em

Quảng Trị quê em có những gì
Đường làng chen chúc dãy hoa quỳ
Hoa vàng mấy cánh gieo thương nhớ
Thị xã u buồn buổi em đi

Quảng Trị quê em mọc lắm xoan
Hoa xoan tim tím tuổi đang tròn
Cho em mắt biếc thêm mơ mộng
Ánh nắng nhẹ rơi buổi hoàng hôn

Quảng Trị quê em lắm gió lào
Những bờ cát trắng rặng phi lao
Chiều ra nghịch nước tìm sò ốc
Nghe gió lùa sang những ước ao

Quảng Trị quê em nhớ lắm cơ
Ba me còn đó, ngóng trông chờ
Bà con thân thuộc, bao nhiêu kẻ
Đường phố trường xưa kể hết mô

Nhớ răng nhớ lạ nhớ như ri
Quảng Trị quê em đẹp nhất nhì
Quê mẹ quê cha từ thưở nớ
Thầy ơi, nhớ quá, biết làm chi

Em cứ an lòng học giỏi nha
Mai kia trở lại ghé quê nhà
Chuyên viên du lịch và văn hóa
Kể chuyện quê hương đất nước ta

Nguyên Đỗ




--
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.11.2013 06:01:57 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 29.01.2014 07:24:25 (permalink)
0
Bàn Tay Chữa Lành

Bàn tay ban phúc chữa lành bao  bệnh
Em từ tâm bác sĩ hội tâm linh
Em đến đâu mang hết cả tâm tình
Chữa tật bệnh gieo ơn lành dưới thế

Bao ân phúc bao ơn lành, vô kể
Em, truyền ban, tay Bồ Tát Quan Âm
Gieo niềm tin giữa trần thế sai lầm
Mang chính đạo qua lời kinh bát nhã

Vâng, trần gian, có chính nhân giáng hạ
Giữa quỉ ma, lừa đảo, ảo, mơ điên
Có chủ chăn, sói lạ giữa bầy chiên
Ai có mắt có tâm thành hãy giữ

Ôi bàn tay, đôi bàn tay vinh dự
Nhờ ơn trên phước lộc chữa bao người
Em, hiền lành, từ ái giữa cuộc đời
Làm chứng nhân, làm hiện thân bác ái

Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.12.2014 21:39:49 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 11.02.2014 09:23:24 (permalink)
0
Những Con Dấu

Những con dấu khó thương  ngôn ngữ Việt
Dấu phẩy này (,), dấu hỏi (?), ngã , chấm than (!)
Ơ anh này, anh lại nói lan man
Dấu chấm nặng, dấu sắc, huyền, dấu chấm

Bác Tô bảo, viết hì hoằng, tô đậm
Từng dấu này, khấm khá mỗi ngày hơn
Dấu lung tung, đôi lúc thật cũng buồn
Tra hỏi cả từ tiếng Anh sang Pháp

Em, nhà tôi, vốn viết đùa chẳng nháp
Viết linh tinh, phá chọc Bác Tô chơi
Bác Tô tôi, bày vẽ thật nhiều rồi
Nhạc, ca, báo, ba nghề tinh, thật khổ

Những con dấu đọc sai sẽ xấu số
Cực khổ nha, đừng đọc trại cức khô
Khổ tấm thân, bị đuổi , vứt nhà chồ
Đừng than khóc, đừng phân bô: tại dấu
 
Nguyên Đỗ


<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2014 21:58:12 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 13.03.2014 13:37:47 (permalink)
0
Một Khi Tình Đã Mất
 
Một khi tình đã mất
Khác chi thu đã sang
Hay như lửa đã tắt
Chỉ còn đống tro tàn
 
Em cứ hoài giận dữ
Bỏ đi chẳng về thăm
Quên những lần tình tự
Ruột gan anh tím bầm
 
Thôi hãy quên đi nhé
Áng mây sầu trên cao
Nước mưa thành giọt lệ
Giữa đêm đen gió gào
 
Đau lắm, con dao sắc
Cắm phập vào trái tim
Bãi lau ... thôi bỏ mặc
Chiếc thuyền nao đưa em!
 
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.12.2014 21:40:49 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 05.05.2014 22:30:28 (permalink)
0
Phở Các Anh ? Cũng Toàn Là Cơm Nguội
 
Cảm tác khi đọc điện thư
"Phở" của các anh cũng toàn là "cơm nguội" cả thôi
 
Lúc bồ bịch rất bồ câu xinh xắn
Rất dễ thương khác hẳn gà mái già
Canh bầy con, lận đận với việc nhà
Mà quang quác... rõ trời cao, vực thẳm
 
Chớ vớ vẩn, thấy bồ câu mà hám
Cũng quạ đen, cũng gà quáng vậy thôi
Phở tốt tươi ? Ấy cơm nguội lâu rồi ...
Chớ chếnh choáng say men ăn cơm hẩm
 
Tình yêu thật ... có khi nhanh khi chậm
Sống thuỷ chung đằm thắm rất thân thương
Biến trần gian thành cõi mộng thiên đường
Biết tha thứ, vị tha và độ lượng
 
Đừng lé mắt, nhìn quàng mà lạc hướng
Đừng quen cơm, tưởng tượng phở thơm ngon
Cũng gạo thôi, gia vị ... mặn nhạt hơn
Sống chung thuỷ, nhân văn và bản lĩnh
 
Nguyên Đỗ
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2014 03:17:45 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 10.11.2014 06:50:44 (permalink)
0
Bàn Tay Châu Ngọc
 
Bàn tay nhỏ thon thon như búp ngọc
Vuốt tóc em đùm bọc tựa nàng tiên
Chị của em luôn luôn mãi dịu hiền
 Em ngưỡng mộ đời  đời  chị em đó

Vì gia đình, tương lai chị đành bỏ
Lệ lăn dài theo nghiệp ít ai hay
Nào cắt mài chùi nào sơn  móng tay
Dâu thiên hạ, đâu phải nghề chị thích
 
Có những đêm cảnh buồn trăng cô tịch
Mắt nhìn ra ngoài cửa rất xa xăm
Chắc đang nghĩ làm phải biết bao năm
Mới an lạc được làm theo ý muốn
 
Chị của em hy sinh không phiền muộn
Vẫn tươi cười giữa vất vả bon chen
Láng giềng nhìn ai cũng phải thầm khen
"Cô bé ai dịu dàng hiền ngoan quá!..."
 
Bàn tay chị xinh xinh như tranh hoạ
Nguyện cầu trời  giữ mãi nét tay thon
Và mộng đời mai hậu được vuông tròn
Muôn ân phước giữ gìn tay châu ngọc
 
Nguyên Đỗ 
12/1999
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.11.2014 23:32:06 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 26.11.2014 03:16:35 (permalink)
0
Lần Mở Trang Xưa
 
Lần mở trang xưa nhớ bạn đời
Điểm từng trang giấy nhớ ghê nơi
Những bạn cũ giờ đâu hết
Rải bốn muôn phương lạc cõi đời
 
Nguyên Đỗ
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.12.2014 21:41:52 bởi Nguyên Đỗ >
Nguyên Đỗ 17.12.2014 21:56:14 (permalink)
0
Của Thiên Trả  Địa
 
Nghe thiên bảo rằng đừng tham quá
Của trời cho cũng trả địa mà thôi
Phàm việc chi, mọi sự ở trên đời
Có vay trả: Lẽ tự nhiên sinh diệt
 
Nguyên Đỗ
 
Nguyên Đỗ 09.01.2015 03:01:09 (permalink)
0
Thiên Niên Kỳ Hoa
 
Mỗi một ngàn năm một kỳ hoa
Trăng sao tích tụ nhật nguyệt hòa
Nở ra năm cánh hương thơm ngát
Trên đỉnh Thiên Sơn chẳng có ngoa
 
Kỳ hoa ngọc nữ chuyện xa xôi
Em đến hồn ta thoáng bồi hồi
Em giận lòng ta càng bối rối
Lặng lờ không nói lại đơn côi
 
Có lẽ đôi ta số có duyên
Gặp nhau em chớp mắt đen huyền
Anh như chạm điện thêm loáng choáng
Tuý võ say sưa phạm đường quyền
 
Ngày qua tháng lại bước chung đường
Trường lớp mỗi ngày lại thêm thương
Học hỏi bên nhau cười khúc khích
Tình thân mật thiết rất siêu thường
 
Em tặng cho ta một đoá tình
Cho ta thấy lại cuộc đời xinh
Vạn năm mới nở loài hoa quí
Lá đoá Tình Yêu của chúng mình
 
Nguyên Đỗ
March 20, 2001
First Day of Spring


Văn |Thơ |Nhạc|Tác Giả



Nguyên Đỗ 09.01.2015 03:18:09 (permalink)
0
Mừng Em Nhé, thi thành Người Thông Dịch
 Dédié à Chère Élise
 
Mừng em nhé,
Thi thành người thông dịch
Giúp mọi người, thử tài nói tiếng Anh
Anh tin em chí nhất định công thành
Nên ủng hộ hết lòng không nghi ngại
 
Mừng em nhé,
Cố lên nha, em gái!
Mỗi lần thi, một kinh nghiệm, chẳng lo
Như ngày xưa, cùng sách vở học trò
Thi vấn đáp hát hò vui như hội
 
Mừng em nhé,
Cứ nhẩn nha, chớ vội
Sợ gì em, cũng chỉ thế mà thôi ...
Em đã quen Việt Anh Pháp lâu rồi
"Ce n'est rien!  C'est facile, n'est-ce pas?"
 
Mừng em nhá,
Em thành công chẳng lạ!
Hẹn một ngày tháng Hạ, quán cà phê!
Vui cụng ly, quần tụ, bốn phương về
Các bạn hữu, nói cười nghề thông dịch
 
Nguyên Đỗ
 
 
Thay đổi trang: << < 282930 > >> | Trang 30 của 31 trang, bài viết từ 436 đến 450 trên tổng số 455 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9