Thơ Cũ Gom Về
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 31 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 455 bài trong đề mục
Nguyên Đỗ 28.11.2005 17:23:39 (permalink)
0


Tiếu Thoại Cậu Cháu

Tưởng tượng một người em trai út tha hương
về thăm bà chị cả, đang ngơ ngẩn trước căn
nhà cha mẹ ở ngày xưa để lại cho bà chị cả,
trước khi lưu lạc xứ người, gặp người cháu gái
đanh đá tuổi cũng không xa nhau bao nhiêu!



Tiếu Thoại Cậu Cháu

Như cò ma sêu sếu
Lênh khênh đứng một mình
Anh gì cao lệu khệu
Chờ ai dưới trúc xinh?

Cháu cậu sao ngổ ngáo
Phá quậy, coi chừng nha!
Lanh chanh nhảy như sáo
Mẹ, cậu cùng một nhà!

Thế mà cháu không biết
Mẹ nói cậu ngày xưa
Nhỏ con lại lùn tịt
Bây giờ cao thế cơ!

Cháu nhỏ này quá quắt
Nói năng chẳng giữ gìn
Đúng là ngây thơ thật
Gõ đầu cháu một phen!


Nguyên Đỗ





Giai Nhân Tài Tử

Tài tử, giai nhân, khách bạn thơ
Việt Nam Thư Quán mãi trông chờ
Có nàng Băng Nguyệt xinh, hào phóng
Chào đón, tiễn đưa hội ngộ thơ

Mỗi năm mỗi thấy khách thơ về
Bên trời viễn xứ ngắm mà mê
Yuri, Súng Pháo... Hàn Phong nữa
Băng Nguyệt giai nhân tài giỏi ghê!

Nhật Hạ, Cúc Vàng... ca hát hay
Khách thơ, Người Lính đứng như say
Ở xa ngắm ảnh tha hồ mộng
Sẽ tới phiên mình có một ngày

Quê hương vời vợi tận chân trời
Phố Núi miền cao mây trắng trôi
Quảng Trị, Thừa Thiên, kinh thành Huế
Sài gòn, Hà Nội, Cần Thơ ơi...

Bạn hữu văn thơ ở bốn phương
Về đây hội tụ khách văn chương
Hàn Nhân, C. Phạm, trăm người mới
Thi phú hát ca rộn phố phường

Nguyên Đỗ




<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2011 20:17:25 bởi Nguyên Đỗ >
#46
    Nguyên Đỗ 28.11.2005 17:24:51 (permalink)
    0
    Tiếng Ca Ca Sĩ

    Gởi cho người ca sĩ
    Bài thơ từ tim tôi
    Tiếng nhạc tình hoàn mỹ
    Muôn trái tim bồi hồi

    Chim sơn ca buổi sáng
    Hót trên đồng cỏ hoang
    Chim hoạ mi ưu hạng
    Hót trên lầu son vàng

    Bàn tay ai trên phím
    Đàn lâng lâng vang âm
    Giọng ca ngâm ngọt lịm
    Gió ngàn thông thì thầm

    Tình thơ nhiều vô kể
    Mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông
    Tiếng cười hay giọt lệ
    Thiết tha trong cõi lòng

    Này em, người ca sĩ
    Tiếng ca mãi còn vang
    Mùa Xuân đầy thi vị
    Hãy reo ca nhịp nhàng

    Nguyên Đỗ



    quote]Trích đoạn: CTT


    Trích đoạn: mây trắng

    Em,…nỗi nhớ

    Đêm về đường vắng mưa rơi
    Giọt đong thương nhớ giọt chơi vơi sầu
    Bên trăng em giữ niềm đau
    Vẫn vơ một chút sắc màu tình ai
    Tay người gởi những nồng say
    Vẫn còn hơi ấm ngất ngây trọn đời
    Nhớ ai tóc thả buông lơi
    Nghe mưa rả rích tả tơi tóc buồn…

    Vương Anh Đào


    Nỗi Nhớ Đi Qua...!!!

    Nỗi nhớ...! Em phải đi qua
    Được không? sao cứ ,như sa vào hồn
    Nỗi nhớ...vụn vỡ bất ngờ
    Anh đem gói lại...ơ thờ tình em
    Nỗi nhớ...vỡ vụn lấm lem
    Vần thơ chai sạn...đan xen tình đời
    Nỗi nhớ...em phải xa rời...
    Được không? anh hỡi...rối bời tình ta...
    Chân Trời Tím.
    (Ghé thăm chị tí hen....)

    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/40316/766DABB9158C48C788AD4460E2233980.jpg[/image]

    Tháng Hai, Tết -Lễ Tình Yêu
    Năm nay, Tết _ Lễ Tình Yêu
    Rơi ngay khỏang giữa một chiều tháng Hai
    Giở trang lịch, sắc mỹ miều
    Việt Nam Thư Quán thật nhiều mến thương
    Tìm thơ Mây Trắng, Đào Vương
    Ơ hay, danh sách trầm hương về rồi
    Hàn Phong, Băng Nguyệt, bạn ơi
    Công lao gom góp muôn lời tạ ơn
    Tháng Hai lễ lộc chờn vờn
    Đồng hoa cây trái xanh rờn quê xưa
    Tết vui hái lộc theo mùa
    Vào câu là chút gắn bùa trêu ai
    Nguyên Đỗ

    <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.11.2010 08:24:35 bởi Nguyên Đỗ >
    #47
      Nguyên Đỗ 30.11.2005 15:47:18 (permalink)
      0
      40 Năm

      Mến tặng Phỉ Thuý
      Tác giả Đoản Khúc Nghĩa Vợ Chồng

      Bốn mươi năm, bốn mươi năm tình nghĩa
      Nghĩa vợ chồng hoà thuận tát biển đông
      Nuôi con thơ khôn lớn, ấm yên lòng
      Buổi thăng trầm vẫn chung vai gánh đỡ

      Bốn mươi năm, bốn mươi năm chồng vợ
      Chở vợ đi, đàn hát hát lúc vợ về
      Rất dịu dàng tình nghĩa đạo phu thê
      Bao dâu bể không giảm gì thương mến

      Bốn mươi năm, bốn mươi năm trọn vẹn
      Tình mặn nồng, những câu nói yêu thương
      Cho bầy con không khí đẹp thiên đường
      Của tình nghĩa bốn mươi năm gương sáng

      Bốn mươi năm, bốn mươi năm lãng mạn
      Những nụ cười, những tiếng hát, buồn vui
      Sẻ chia nhau tất cả những ngậm ngùi
      Cùng chỉ dạy những Trí, Nhân, Lễ, Nghĩa

      Nguyên Đỗ
      #48
        Nguyên Đỗ 30.11.2005 20:05:49 (permalink)
        0
        Ngựa Hoang Biển Cả


        Em còn nhớ những buổi chiều ra biển
        Đại dương xanh sóng vỗ trắng ngoài xa
        Anh nhìn cười: "Bầy tuấn mã chúng ta
        Đang rong ruổi phi nhanh ngoài biển cả"

        Những bầy ngựa với bườm xinh trắng xoá
        Đuổi theo nhau trên biển nước xanh lơ
        Em cùng anh cỡi sóng đẹp như thơ
        Đi cùng khắp cõi sơn hà cẩm tú

        Có những khi hai đứa mình quên ngủ
        Sóng biển Đông đi ngoài cõi xa xăm
        Em hỏi anh trong ánh mắt âm thầm
        Biết bầy ngựa có chung về một lối?

        Bầy tuấn mã chạy theo luồng gió thổi
        Ai cản ngăn được chúng gió mùa sang
        Đôi chúng ta lạc bước chẳng chung đường
        Anh vẫn nhớ bầy ngựa hoang biển cả


        Nguyên Đỗ
        #49
          Nguyên Đỗ 01.12.2005 20:44:56 (permalink)
          0

          Người Ôm Máy Vi Tính

          Màn đêm buông xuống ngoài kia
          Mình ta ôm máy đầm đìa lệ sa
          Cô đơn chỉ một mình ta
          Máy vi tính nhỏ như ta với hình

          Màn đêm buông xuống lặng thinh
          Mình ta ôm máy tỏ tình nước non
          Nào ai hiểu thấu lòng son
          Để ta chiếc bóng tuổi xuân lỡ làng

          Màn đêm buông xuống bẽ bàng
          Nhìn sương vây kín, ruột gan rối vò
          Hỡi người tri kỷ hiểu cho
          Tình ta buổi ấy học trò ngày xưa

          Màn đêm buông xuống trời mưa
          Hạt rơi tí tách song thưa lạnh lùng
          Nỗi lòng sâu kín vô cùng
          Biết sao gởi tới tình chung xa vời

          Nguyên Đỗ
          #50
            Nguyên Đỗ 04.12.2005 06:16:15 (permalink)
            0
            Phố Núi Hoài Thương

            Phố núi thân thương ai nhắc về
            Hàm Rồng cô độc đứng bên tê
            Biển Hồ lũng thấp nằm phương Bắc
            Ai nhắc Pleiku nhớ quá nè

            Con phố ngày xưa dốc cao cao
            Hàng thông cao vút gió reo gào
            Con đường Hoàng Diệu theo con phố
            Đi tí là xong thương biết bao!

            Đây quán cà phê, kem Bắc Hương
            Ai vào cười nụ ngọt như đường
            Có em răng khểnh da xinh trắng
            Cặp mắt thân tình, ơi Thủy Chung!

            Đi xa chút nữa ra Hoa Lư
            Phố nhỏ người dân rất hiền từ
            Đồi cỏ ngày xưa xanh thắm mãi
            Giờ còn hay hết thoáng ưu tư!

            Nhung nhớ về ai xứ Đức An
            Chùa xưa sen mọc với hoa ngàn
            Lời kinh tiếng mõ đêm khuya sớm
            Phổ độ cầu cho dân tịnh an!

            Em đã về thăm An Phú chưa ?
            Những chiều xưa đó dưới cơn mưa
            Chúng mình hai đứa đầu không nón
            Đi suốt đường vui hạnh phúc thừa

            Lạc mất tin nhau buổi sóng dồi
            Để đời ta mãi cứ đơn côi
            Nửa đau nửa nhớ trăm lần nhắc
            Khi biết lòng nhau, chuyện đã rồi

            Phố núi ngày xưa phố nuí xa
            Một trời tưởng nhớ sót hồn ta
            Bao lần trăn trở thêm day dứt
            Đất khách ngàn năm nỗi nhớ nhà

            Nguyên Đỗ
            092302




            Hình ăn trộm trong Ánh Trăng Không Sợ Tình Yêu của nhà thơ Băng Nguyệt trong VNTQ

            Con Đường Hoa Trắng Đêm Trăng


            Con đường hoa trắng đêm trăng
            Áo em tím, trắng Nguyệt, Hằng Nga, Thơ
            Nhìn hình hóa ngẩn ngơ ngơ
            Mới mơ ước đó bây giờ gặp đây *

            Tóc dài huyền mộng phủ vai
            Tóc che trước ngực cho ai mơ màng
            Những chàng thi sĩ đa mang
            Đêm trông ngày ngóng tìm nàng thơ xinh

            Đêm đêm ngồi viết thơ tình
            Hư hư thực thực cho mình cho ai
            Thế gian tháng rộng ngày dài
            Có duyên có phận sắt mài nên kim *

            Nhớ ai muôn dặm xa tìm
            Bỗng dưng nhận thấy trong tim một người
            Cho dù cách trở hai nơi
            Có công tìm đến ở đời với nhau *


            Nguyên Đỗ
            *
            Chúc Băng Nguyệt và người đó trăm năm hạnh phúc nha!

            *
            Có công mài sắt có ngày nên kim
            Thành ngữ Việt Nam

            *
            Ca dao Việt Nam
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.11.2010 17:30:15 bởi Nguyên Đỗ >
            #51
              Nguyên Đỗ 04.12.2005 06:19:59 (permalink)
              0
              Ngập Ngừng


              Thu sắp về đây gió ngập ngừng
              Lá xanh còn thẹn lệ rưng rưng
              Cơn mưa vừa đến đọng cành dỗ
              Lá đỏ buồn khơi động núi rừng

              Ai vẽ làm chi cảnh lá vàng
              Để hồn lạc phách chốn mênh mang
              Bài thơ tháng Chín thêm hoang vắng
              Bởi lá gợi thêm những ngỡ ngàng

              Mực viết màu xinh không điểm tô
              Lá xanh đổi sắc lá rơi hồ
              Nước trong sóng nhẹ lô xô đẩy
              Lá có buồn chăng đi đến mô?

              Lá vội ra đi lá chuyển màu
              Bao giờ đôi lứa sẽ tìm nhau
              Lá rơi không đợi rừng thay sắc
              Trời đất mênh mang vạn nỗi sầu

              Nguyên Đỗ

              #52
                Nguyên Đỗ 04.12.2005 06:20:38 (permalink)
                0
                Mưa Thu

                Hôm nay trời trở gió
                Buồn về thấm ướt vai
                Nhớ mong con mắt đỏ
                Than vọng tiếng thở dài

                Mùa thu mưa bão lạnh
                Bởi trời nhớ thương ai
                Giọt lệ sầu lóng lánh
                Trên má vội lăn dài

                Thu xưa em còn đó
                Thu này em ở đâu
                Con đường xưa phố nhỏ
                Cây nghiêng đứng chụm sầu

                Mưa Thu còn rơi mãi
                Lòng anh thương nhớ ai
                Những mối tình thơ dại
                Theo anh tháng ngày dài


                Nguyên Đỗ

                #53
                  Nguyên Đỗ 04.12.2005 06:21:26 (permalink)
                  0
                  Buồn Vào Cơn Mơ

                  Em đi về nơi xa xôi
                  Còn đây hồn ta đơn côi
                  Dòng sông từ từ trôi xuôi
                  Phong vàng rơi bên kia đồi

                  Mùa thu chiều vàng mênh mang
                  Còn đâu ngày đi thênh thang
                  Bên nhau nhìn nhau đa mang
                  Thời gian trôi rừng than van

                  Đêm về sương rơi mênh mông
                  Thương người xa vời mông lung
                  Đưa lời thơ vào không trung
                  Cho đời qua giây nghìn trùng

                  Buồn thương đi vào cơn mơ
                  Mùa trăng đâu còn ai chờ
                  Đường xưa đi về bơ vơ
                  Rì rào tơ vương lời thơ

                  Đã biết trước là ngang trái
                  Với hái khổ đau tặng nhau
                  Vết thương không lành hẳn lại
                  Như nước trôi xuôi dưới cầu

                  Đã đoán biết đau hằn mãi
                  Gọi nhau suốt tháng ngày qua
                  Những mối tình say điên dại
                  Ngất ngây lạc trong cuồng hoa

                  Quắt quay day dứt đời ta
                  Quắt quay day dứt đời ta
                  Quắt quay day dứt đời ta
                  Quắt quay day dứt đời ta


                  Nguyên Đỗ
                  September 20th, 2002
                  #54
                    Nguyên Đỗ 04.12.2005 06:22:20 (permalink)
                    0
                    Cùng Em Đón Mặt Trời

                    Mở cửa hồn ra thấy rực hồng
                    Mặt trời chói lọi mọc phương Đông
                    Hình ai như bóng hình em cũ
                    Bước nhẹ ra vô, sóng bập bồng

                    Em ở nơi đâu đã trở về
                    Trong lòng sông biển cuối sơn khê?
                    Mùa trăng thu lạnh sao hồn ấm
                    Như thưở ngày nao cứ cận kề!

                    Hạnh phúc ngày xưa cứ mãi mơ
                    Tình yêu chẳng dứt cõi trời thơ
                    Em về trong mộng, trong tâm tưởng
                    Đủ nét thương yêu, đủ đợi chờ

                    Tháng Chín mùa thu em nhớ không?
                    Gặp em dạo đó phút phiêu bồng
                    Cành lan em nhận cười trong mắt
                    Hứa hẹn một ngày lan nở bông!

                    Thu đến hồn anh lại nhớ em!
                    Nhớ từng ánh mắt, tóc mây mềm
                    Nhớ câu tình tự bên dòng nước
                    Nhớ đứng nhìn trăng sáng suốt đêm

                    Em biết tối qua anh đứng chờ
                    Trước hè ôn lại những ngày thơ
                    Gió ru bản nhạc em thường hát
                    Qua suốt một đêm anh mãi mơ

                    Gần sáng nhìn xa sương khắp nơi
                    Mập mờ hư ảnh dáng xa vời
                    Như mơ như thực em đang tới
                    Vẫy gọi mời anh đón nắng mai


                    Nguyên Đỗ
                    #55
                      Nguyên Đỗ 04.12.2005 06:23:54 (permalink)
                      0
                      Bấy Nhiêu ... Bấy ...

                      Bấy nhiêu đêm lạnh bấy cô liêu
                      Lạnh ngắt tim ta trí khổ nhiều
                      Rượu uống cạn bầu sầu chẳng cạn
                      Mịt mùng day dứt giữa đìu hiu

                      Nguyên Đỗ


                      ****************

                      Broken Heart

                      As go many cold nights and many days of solitude
                      My heart gets hardened, my mind suffers much
                      Bottles have been emptied, why not sadness?
                      Dark is the night, my heart is torn in lassitude

                      Nguyen Do
                      #56
                        Nguyên Đỗ 04.12.2005 06:24:48 (permalink)
                        0
                        Sáo Nhỏ Sang Sông


                        Con sáo nhỏ sang sông lòng trĩu xuống
                        Mây hồng loang chợt tím nắng chiều rơi
                        Buồn mênh mang hồn dạ để bên trời
                        Thôi tiếng hót mùa Đông sầu lạnh lẽo

                        Con suối nhỏ, con sông chia mấy nẻo
                        Chiếc thuyền xuôi qua mấy bến đời, vương
                        Lòng hiểu lòng mà lỗi nhịp yêu thương
                        Cầu đã gãy, biết làm sao nối lại

                        Bay đi mất, cõi hồn thêm tê tái
                        Quạ kêu vang gọi sáo nhỏ ngày xưa
                        Bồn cỏ non, chậu lan tím, hàng dừa
                        Sáo bỏ lại cánh đồng đang héo uá

                        Sáo ơi sáo, chiều không còn nắng lụa
                        Sáng không hồng từ bữa sáo ra đi
                        Quẩn quanh đây còn lại kỷ niệm gì
                        Con sáo nhỏ sang sông buồn biết mấy

                        Nguyên Đỗ

                        #57
                          Nguyên Đỗ 04.12.2005 06:26:32 (permalink)
                          0
                          Nhật Ca

                          Đời sống thường tẻ nhạt
                          Ta thường về văn thơ
                          Trong tiếng nhạc lời hát
                          Đời tươi vui không ngờ

                          Khi em say ngây ngất
                          Tiếng ca vang trời mơ
                          Thăng hoa đời thường nhật
                          Hạnh phúc ngập đôi bờ

                          Nguyên Đỗ

                          Daily Song

                          Daily life is monotonous
                          We often look to literature and poetry
                          We listen to music and lyrics
                          Life becomes surprisingly joyous

                          When you are enjoying it
                          Singing voices echoing in a dream world
                          It transcends daily life
                          Happiness is everywhere

                          Nguyen Do

                          #58
                            Nguyên Đỗ 10.12.2005 20:35:24 (permalink)
                            0
                            Bố Dạy

                            Bài con viết bao nhiêu lần rồi nhỉ?
                            Con đọc xong, xóa, xóa, viết chồng lên
                            Bố bảo con, thơ tứ, lời đi liền
                            Tư tưởng lớn, lời văn, phải gắn cạnh

                            Mỗi một chữ phải dung hòa yếu mạnh
                            Tùy theo hồn, tùy xúc cảm, mạch thơ
                            Có khi nhanh, có khi chậm, hàng giờ
                            Chỉ ưng ý khi nào lời trọn ý

                            À viết lách cũng kỷ cương tế nhị
                            Đâu phải là cắm cúi viết đại chơi
                            Bố dạy con uốn lưỡi bảy, một lời
                            Và khi viết bảy lần bảy bốn chín

                            Khi nóng giận hãy bình tâm cố nhịn
                            Bút lửa thù, ảnh hưởng rất dài lâu
                            Đừng dùng văn, thơ phá hại nhau
                            Phải chăm chút dùng chúng vào việc chính

                            Nguyên Đỗ



                            Món Quà Qúi Báu

                            Kính tặng Bố Mẹ và những Bậc cha mẹ


                            Quà Bố Mẹ để cho con thật qúi
                            Là tình thương, là tương kính như tân
                            Là thứ tha, là săn sóc, ân cần
                            Là chấp nhận, là niềm tin Thượng Đế

                            Quà Bố Mẹ là từ nhân, tử tế
                            Là khoan dung, là độ lượng, vững tin
                            Là hy vọng, là phấn đấu, hy sinh
                            Vượt tất cả để chu toàn bổn phận

                            Quà Bố Mẹ là vui mừng, phấn chấn
                            Là hăng say, đầy nhiệt huyết, biết ơn
                            Là vươn lên là vững tiến không sờn
                            Trước gian khó hiểm nguy hay thử thách

                            Quà Bố Mẹ là động cơ, nguồn mạch
                            Cho cháu con rồi mãi mãi theo gương:
                            Vững lòng tin, hy vọng mãi, yêu thương
                            Ba đức tính để xoay đời đổi thế

                            Nguyên Đỗ


                            Y' la^'y tu*` Kinh Tha'nh:


                            If I speak in the tongues of men and of angels, but have not love, I am only a resounding gong or a clanging cymbal.
                            2
                            If I have the gift of prophecy and can fathom all mysteries and all knowledge, and if I have a faith that can move mountains, but have not love, I am nothing.
                            3
                            If I give all I possess to the poor and surrender my body to the flames, but have not love, I gain nothing.
                            4
                            Love is patient, love is kind. It does not envy, it does not boast, it is not proud.
                            5
                            It is not rude, it is not self-seeking, it is not easily angered, it keeps no record of wrongs.
                            6
                            Love does not delight in evil but rejoices with the truth.
                            7
                            It always protects, always trusts, always hopes, always perseveres.
                            8
                            Love never fails. But where there are prophecies, they will cease; where there are tongues, they will be stilled; where there is knowledge, it will pass awaỵ
                            9
                            For we know in part and we prophesy in part,
                            10
                            but when perfection comes, the imperfect disappears.
                            11
                            When I was a child, I talked like a child, I thought like a child, I reasoned like a child. When I became a man, I put childish ways behind mẹ
                            12
                            Now we see but a poor reflection as in a mirror; then we shall see face to facẹ Now I know in part; then I shall know fully, even as I am fully known.
                            13
                            And now these three remain: faith, hope and lovẹ But the greatest of these is lovẹ




                            Hoa Mẫu Đơn

                            Sáng tháng Năm nhìn ra ngoài cửa sổ
                            Hoa mẫu đơn tím đậm nở đẹp ghê
                            Nhớ ngày xưa Mẹ đi kiếm hoa về
                            Dặn dò kỹ con trồng cho Mẹ nhé

                            Hoa mẫu đơn con trồng thời còn trẻ
                            Mẹ xoa đầu con mẹ khoẻ khéo tay
                            Mỗi tháng Năm hoa nở thật nhiều này
                            Mẹ lại nhắc chuyện con trồng xưa đó

                            Con giờ lớn chẳng còn chi bé nhỏ
                            Tóc Mẹ xưa nhiều điểm đốm hoa tiêu
                            Bây giờ đây tuyết trắng bạc phơ nhiều
                            Mẹ vẫn đứng nhìn cánh hoa rực rỡ

                            Nay tháng Năm hái hoa vào tặng Mẹ
                            Mẹ tươi cười nhớ những chuyện ngày xưa
                            Con làm thơ viết mãi cũng chưa vừa
                            Như hạnh phúc hoa mẫu đơn đem lại

                            Nguyên Đỗ


                            Mỗi Lần Con Bệnh

                            Mỗi lần con bệnh mẹ cha cùng thật khổ
                            Nghỉ việc làm để săn sóc cho con
                            Nhìn con đau lòng dạ cũng héo hon
                            Muốn gánh bệnh thay cho con nhỏ bé

                            Mỗi lần bệnh con cứ vòi vĩnh Mẹ
                            Khóc giữa khuya, con khát nước, sợ ma
                            "Nín đi con, Mẹ ngay cạnh con mà!
                            Con hãy ngủ, mau chóng lành con ạ!"

                            Nhiều lúc mệt Mẹ lưng chưa kịp ngả
                            Con trở mình cơn sốt nóng mồ hôi
                            Lau cho con từng chút một mẹ ngồi
                            Phe phẩy quạt đuổi xua tà, ma gió

                            Mẹ dỗ con, ru bằng tiếng hát nhỏ
                            Tiếng à ơ Mẹ học thuở còn thơ
                            Mẹ thương con tình yêu qúi vô bờ
                            Tình Mẫu tử có gì mà sánh được


                            Nguyên Đỗ



                            Một Tuần Mới

                            Một tuần mới, mặt trời như rạng tỡ
                            Những nụ hoa he hé ngậm sương mai
                            Những bàn chân từng bước nhẹ trang đài
                            Đi đến lớp nhịp nhàng buổi cuối khóa

                            Vài tuần nữa là bắt đầu mùa Hạ
                            Họ chẳng còn trở lại mái trường yêu
                            Bốn năm qua kỷ niệm chất thêm nhiều
                            Buổi từ giã xuyến xao cùng bịn rịn

                            Những lớp nhỏ, những giảng đường, cổng chính
                            Những gốc cây, những ghế đá..., cỏ xanh
                            Những chiều lên thư viện, chỗ yên lành
                            Từng trang sách gạch, chép ghi, học hỏi

                            Người nhận việc, kẻ chuyển sang trường mới
                            Còn một mùa thi cuối nữa mà thôi
                            Mai kia đây mỗi đứa một nơi rồi
                            Trường lớp cũ tự nhiên thân thiết quá


                            Nguyên Đỗ



                            Người Mẹ Hai Con

                            Người Mẹ trẻ, không chồng, hai con nhỏ
                            Sống cần cù lặn lội săn sóc con
                            Nhưng trời ơi như mật đắng bồ hòn
                            Vì chúng chửi, chúng giận nhau, cãi lộn

                            Người Mẹ mắng: "Hai chúng mày lộn xộn
                            Là anh em hai đứa phải thương nhau
                            Sống thuận hòa dù chẳng phải tâm đầu
                            Hay ý hợp như một đôi tri kỷ!"

                            Nhưng hai đứa mỗi người mỗi một ý
                            Xưa cãi nhau, giờ đánh đấm, mới kỳ
                            Chúng giành giật, chẳng nhường nhịn, châm chi
                            Khi súng đạn, khi búa dao, chẳng kể

                            Những cảnh ấy rất đau lòng người Mẹ
                            Cũng một nhà, cùng sữa Mẹ, cơm canh
                            Mà hai con sao chẳng biết làm lành
                            Gà một mẹ đá nhau hoài khổ quá

                            Mẹ giận dữ hai đứa đành vâng dạ
                            Giả nhường nhau, trong trí loại trừ nhau
                            Một lần kia như lửa được thêm dầu
                            Vụt bùng cháy hai đứa cùng quyết liệt

                            Mẹ đau đớn, nhảy vào can, giãy chết
                            Hai lưỡi dao xuyên đâm nát trái tim
                            Bừng tỉnh lên, hai đứa đứng im lìm
                            Ôm xác Mẹ nhìn nhau tràn oán giận

                            Giải oan nghiệt xóa tan đi thù hận
                            Lấy tình thương, lòng Mẹ, đuốc đưa đường
                            Nhịn nhường nhau, lấy quá khứ làm gương
                            Buông gươm giáo, biết đâu thành chánh quả

                            Nguyên Đỗ


                            http://diendan.datviet.com/forums/showthread.php?p=758415#post758415
                            #59
                              Nguyên Đỗ 10.12.2005 20:45:09 (permalink)
                              0
                              Trộm Tượng Về Chưng

                              Tặng Người Ăn Trộm



                              "Không biết đứa mô trộm tượng kìa
                              Thiên thần, đạo sĩ đứng bên kia
                              Hài Nhi, Đức Mẹ, Giu-Se nữa
                              Chúng lấy đi đâu, chắc lấy về?"

                              Cha xứ đi quanh, ngẫm nghĩ hoài
                              Chắc là đám trẻ đùa nghịch chơi
                              Cha đi từng lớp xem hang đá
                              Chợt thấy tượng quen, phải đúng rồi!

                              Cha nói khoan thai hỏi các em
                              Đứa nào lấy tượng nói cha xem
                              Cái thằng trưởng lớp run run nói
                              Con lỡ... từ nay chẳng dám quên!

                              Cha trách: các con nghịch phá ghê
                              Tượng kia cha đã cố mua về
                              Trưng bày cho đẹp xinh nhà xứ
                              Đã lỡ các con hãy giữ đi

                              Cha dặn: các con phải sống ngoan
                              Đừng ăn cắp vặt, ráng chu toàn
                              Học hành, bổn phận, mai sau lớn
                              Giúp ích gia đình, sống chứng nhân

                              Cha xứ tượng bia tuổi thơ xa
                              Tha hương tứ xứ biệt quê nhà
                              Giáng sinh lại nhớ ngày xưa ấy
                              Cha xứ hiền nghiêm xứng đáng Cha!


                              Nguyên Đỗ




                              Một Giấc Mơ

                              Tặng Ai Nì!


                              Một giấc mơ, em, một ngỡ ngàng
                              Em từ đất ấm lại vừa sang
                              Cánh hoa cúc ngậm che môi đẹp
                              Anh hôn môi thắm, cúc hoa vàng!

                              Một giấc mơ, hoa, một bất ngờ
                              Em phà hơi thở thổi vào thơ
                              Bao nhiêu mưa gió, bao nhiêu bão
                              Ngây ngất hồn anh đến thẫn thờ

                              Một giấc mơ, trăng, ánh dịu dàng
                              Hương mùa ân ái tím hàng soan
                              Âm ba sóng gợn làn trăng sáng
                              Sông nước tình yêu ơi chứa chan

                              Một giấc mơ, em, một thắm tình
                              Em cười e lệ, nhéo vai anh
                              Sao anh nghịch phá lời thân mật
                              Cho lịm trái tim thêm nhớ anh!

                              Nguyên Đỗ
                              Dec 18th, 2003



                              Hang Đá Ngày Xưa

                              Bạn ơi có còn nhớ
                              Mùa Sinh Nhật ngày xưa
                              Từng lớp làm hang đá
                              Vừa đẹp vừa đơn sơ

                              Mỗi lớp một kiểu khác
                              Trưng bày đón khách thăm
                              Trang nghiêm lời thánh nhạc
                              Kính viếng Chuá giáng trần

                              Bầy chim non tung cánh
                              Lìa đàn bay bốn phương
                              Trường lớp dần hiu quạnh
                              Ngói, tường đậm mưa, sương

                              Mái trường xưa còn kia
                              Những bước chân chưa về
                              Cổng trường xơ xác cũ
                              Chuông còn vang đêm khuya?

                              Nguyên Đỗ


                              Hồi Âm Trễ Tràng

                              Thư em hỏi có bao giờ anh yêu em
                              Lệ rớt từ lâu chữ đã nhèm
                              Anh đọc mỗi lần đau nhức lắm
                              Tự hỏi vì sao xa cách em

                              Em hỏi có bao giờ thật yêu em
                              Không yêu sao lại nhớ ngày đêm
                              Khi em ngoảnh mặt sang duyên mới
                              Anh thấy trăng mơ rụng xuống thềm

                              Em hỏi có bao giờ nói yêu em
                              Có nói hay chưa, thôi hãy quên
                              Bởi chăng gương vỡ lành sao được
                              Dang dở đời nhau xót ruột mềm

                              Có bao giờ, à có bao giờ?
                              Với anh tất cả chỉ là thơ!
                              Trái tim anh nữa thật không nhỉ,
                              Hay cuộc đời anh chỉ giấc mơ?

                              Nguyên Đỗ
                              06-10-03

                              Chiều Nay

                              Chiều nay màu nắng nhạt
                              Gió mơn man bờ hồ
                              Vọng vang vài tiếng hát
                              Sóng trên hồ lô xô

                              Chiều xưa hai đứa bước
                              Tay anh cầm tay em
                              Chập chùng vui từng bước
                              Đi hoài đi tới đêm

                              Thiên nga trên sóng biếc
                              Lông trắng tựa mây trôi
                              Hồn bâng khuâng nuối tiếc
                              Em yêu đã xa rồi

                              Nguyên Đỗ



                              Sáng Nay


                              Sáng nay trời thật đẹp
                              Hơi lành lạnh chút thôi
                              Sương điểm tô trên cỏ
                              Ngát xanh cả bầu trời
                              Bước chân ra vườn cúc
                              Hoa vàng nét tinh khôi
                              Giá gần em một lúc
                              Như hoàng cúc bên đời

                              Nguyên Đỗ

                              This Morning

                              It's great this morning
                              It's chilly a little
                              The dew is shining on the grass
                              And the sky is crystal clear
                              I step out to the garden of chrysantimums
                              With the blooming colorful flowers
                              Wishing you to be here
                              Within my reach for a moment
                              As the golden chrysantimums
                              Right in front of my eyes
                              In life

                              Nguyên Đỗ


                              Tắm Suối

                              Mây trắng nghiêng bay cúi xuống chào
                              Em vừa tắm khuất rặng phi lao
                              Anh chim bằng đã về trên núi
                              Hồn cũng bâng khuâng gió dạt dào

                              Rừng sẽ trao lan tặng tóc thề
                              Em nghiêng nghiêng nón dáng xinh ghê
                              Chiều mơ hoa nở trên làn tóc
                              Đêm đến hình em có hiện về

                              Vách núi mong chờ mây cứ trôi
                              Rừng cây xào xạc nhớ thương rồi
                              Lan rừng nở cánh chờ em tới
                              Em đã về xuôi chốn biển khơi

                              Sông suối phù sa chảy thật dài
                              Một lần tắm suối ướt tóc mai
                              Ngâm trong sông suối hương tình thắm
                              Nước Nhược, non Bồng, bóng dáng ai

                              Núi có như sông nhớ lạ lùng
                              Một người con gái mắt huyền nhung
                              Sông sông núi núi chờ mong mãi
                              Sông núi ngàn năm vẫn thủy chung

                              Nguyên Đỗ
                              2/4/01

                              Dạ Khúc

                              Nhạc ca vang đêm nay
                              Rượu hồng ta vui say
                              Quên đi buồn dĩ vãng
                              Tận hưởng trọn đêm nay

                              Điệu vũ cho nhịp nhàng
                              Dìu nhau đi dọc ngang
                              Hãy bước đều bước nhẹ
                              Người em yêu, dịu dàng

                              Đèn quay như muôn sao
                              Cùng nhau theo mây cao
                              Bồng bềnh trong hạnh phúc
                              Bên tai tiếng thì thào

                              Bồng lai tình nên thơ
                              Đèn giăng lấp lánh mờ
                              Khúc ân tình dạ vũ
                              Tình nhân vào trong mơ

                              Dạt trôi theo câu ca
                              Lạc trong giải Ngân Hà
                              Người cùng ta nên một
                              Bóng mình cuốn bóng ta

                              Nguyên Đỗ


                              Mùa Hạ Tuổi Nhỏ

                              Mùa hạ nực nồng
                              Đang chạy chơi rông
                              Mồ hôi nhễ nhại
                              Đuổi nhau mấy vòng

                              Mười bốn mười lăm
                              Tuổi nhỏ học chăm
                              Chơi đùa nghịch ngợm
                              Năm, mười, mười lăm ...

                              Mười lăm, hai mươi
                              Chắc đẹp hơn người
                              Nụ cười duyên dáng
                              Như nụ hoa tươi

                              Đuổi bướm hái hoa
                              Tháng hạ hiền hoà
                              Thật vô tư lự
                              Nhớ hoài tuổi hoa

                              Mùa hạ oi ả
                              Bóng chiều nghiêng ngả
                              Mặt nước trong xanh
                              Rủ nhau đùa lạ

                              Nhảy phóc xuống ao
                              Cái cổ lộn nhào
                              Nước tung trắng xoá
                              Thương em làm sao!

                              Nguyên Đỗ



                              Không Nguôi Nỗi Nhớ

                              Từ buổi quê mình thiếu vắng em
                              Giòng sông cuồn cuộn hết êm đềm
                              Thuyền đi xuôi mãi chưa về bến
                              Bến vắng buồn hiu quạnh quẽ thêm

                              Trăng rơi biển vắng đời ngơ ngác
                              Mặt nước phong ba nỗi nhớ thương
                              Từng bước chân đi trời lưu lạc
                              Hồn về nơi đó Thái Bình Dương

                              Sóng động lòng ta nỗi xót xa
                              Đêm nay dau dứt nhớ quê nhà
                              Ngày đi mái tóc còn đen nhánh
                              Nhìn kính điểm trang sương đã pha

                              Buổi ấy anh đi về mặt Bắc
                              Em xuôi con nước chạy về Nam
                              Thuyền trôi xứ lạ, anh tù rạc
                              Chim Việt còn mong đậu hướng Nam ?

                              Miền Nam sông nước của quê hương
                              Đất Mẹ Cửu Long buổi nhiễu nhương
                              Sông Hậu sông Tiền dâng sóng nước
                              Đêm nằm mộng mị nhớ khôn lường

                              Bao giờ trở lại quê hương cũ
                              Nhìn những phù sa sóng cuốn trôi
                              Núi lở sông bồi non sông ấy
                              Không nguôi nỗi nhớ đáy hồn tôi

                              Nguyên Đỗ


                              Hoà Bình Xuân Đang Tới ?

                              Chắc người ấy tên Hoà Bình, em nhỉ
                              Một mai này chắc sẽ gặp nhau thôi
                              Nghĩ xa xôi cho hồn dạ bồi hồi
                              Mắt nhìn mắt có thẹn thùng, mắc cở

                              Đây vòng tay luôn sẵn sàng rộng mở
                              Đã qua rồi cuộc chiến của hôm qua
                              Đây bàn tay săn sóc những loài hoa
                              Vun từng chút, tưới từng chiều, chẳng nghỉ

                              Khi gặp lại chắc là vui lắm nhỉ
                              Em hoà bình anh chinh chiến: Tình thương
                              Cây trúc xanh chim loan đậu ngoài đường
                              Sợi nắng đẹp soi đường ta bước tới

                              Trong thương mến ta ngóng chờ ngày mới
                              Từng đám mây lơ lửng ở trên cao
                              Từng cụm mai nở rộ tự thuở nào
                              Có lẽ đón mong chờ Xuân đang tới

                              Nguyên Đỗ


                              Leo Núi Yosemite

                              Leo lên đỉnh núi chọc trời
                              Thả hồn phiêu lạc giữa đời viễn phương
                              Viết bài tưởng nhớ quê hương
                              Bốn phương tám hướng vấn vương mịt mùng
                              Nhớ làng quê nhớ vô cùng
                              Đứng trên đỉnh núi mây chùng ngang vai
                              Ạ ời tiếng hát bên tai
                              Như lời Mẹ hát năm dài quê Cha
                              Nghẹn ngào tưởng nhớ xót xa
                              Mây đưa nước mắt nhớ nhà về quê
                              Núi đồi cách trở hai quê
                              Quê đây quê đó lồi về xa xăm
                              Xa nhà đã bấy nhiêu năm
                              Leo lên đỉnh núi gọi thầm quê hương

                              Nguyên Đỗ
                              Yosemite, CA


                              Quế Hương


                              Em đẹp tuyệt vời, mái tóc mây
                              Phủ bờ vai bé lẫn lưng gầy
                              Mắt huyền nho nhỏ đen lóng lánh
                              Thu hút hồn ta đến ngất ngây

                              Nếu được một ngày đứng bên em
                              Anh đưa tay vuốt tóc xinh mềm
                              Sẽ ghì ôm chặt hôn lên mắt
                              Tóc phủ hồn anh như bóng đêm

                              Anh muốn yêu em yêu đắm say
                              Yêu em từng phút trọn đời này
                              Tóc dài buông xỏa như giòng suối
                              Cuộn mãi hồn anh suốt kiếp này

                              Nhớ chuyện ngày xưa rất lạ thường
                              Chàng Từ sánh nghĩa với Giáng Hương
                              Non tiên không ở còn về lại
                              Trái đất trần gian chắc dễ thương ?

                              Quê hương trầm quế đất phì nhiêu
                              Chữ S cong cong thật mỹ miều
                              Xa lắc mà gần trong trí tưởng
                              Nửa đời ngang dọc nhớ thương nhiều

                              Nguyên Đỗ

                              [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/135/0AF2158EAB05422BB79EA9B94FB25327.jpg[/image]



                              Nỗi Niềm Riêng

                              Làm sao viết trọn nỗi niềm riêng
                              Trăm nối tơ vò vạn muộn phiền
                              Bảy nổi ba chìm ông bà nói
                              Đi qua mới cảm trọn vô biên

                              Thả hết ưu tư trả nỗi niềm
                              Cho lòng tịnh lắng dạ bình yên
                              Ba sinh duyên nghiệp đành theo cả
                              Có nợ trả vay, hết muộn phiền

                              Thấy ảnh thân quen tự kiếp nào
                              Hồn thơ thấp thoáng tựa chiêm bao
                              Đưa tay với cứu ai người cứu
                              Người cứu ta ư? Vạn ánh sao....

                              Thân đắm chìm trong nước đục ngầu
                              Đời người nhanh lẹ vụt qua mau
                              Ba đời chín kiếp mau như thể
                              Bóng ngựa phi ngang một chiếc cầu

                              Thì viết ngay đây vạn nỗi lòng
                              Dù trong dù đục hoặc long đong
                              Ba chìm bảy nổi trong canh bạc
                              Vạn nỗi niềm riêng tỏ tám lòng

                              Nguyên Đỗ

                              Sông Nước Chiều Xuân

                              Sóng nước chiều Xuân sóng cuốn xanh
                              Này em chèo nhẹ chèo cho nhanh
                              Mây trôi lời lững trên cao vút
                              Em hãy cùng anh dệt mộng lành

                              Thuyền trôi lơ lững giữa giòng sông
                              Giọt nắng chiều nay điểm má hồng
                              Thiếu nữ một bầy vui tắm nắng
                              Ngày mai trong đó ai sang sông ?

                              Mặt nước chảy xuôi rất êm đềm
                              Dạt dào thơ mộng anh với em
                              Thuyền xuôi hoa sóng reo dồn dập
                              Sương khói mênh mông dải luạ mềm

                              Chim chóc về non bóng đã chiều
                              Sóng tràn dâng ngập những thương yêu
                              Giòng đời mai mốt về đâu nhỉ
                              Sông suối tình yêu dáng mỹ miều

                              Nguyên Đỗ
                              March 6, 2001


                              http://diendan.datviet.com/forums/showthread.php?t=819&page=1&pp=13
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2011 06:27:30 bởi Nguyên Đỗ >
                              #60
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 31 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 455 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9