Thơ Cũ Gom Về
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 31 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 455 bài trong đề mục
Nguyên Đỗ 05.08.2006 20:52:13 (permalink)
0
Dễ Thương


Dễ thương nhỉ, sao mà thương thương quá!
Cứ nhí nha nhí nhảnh phá người ta
Đôi má hồng, hàm răng trắng như ngà
Nụ cười mỉm trên đôi môi mọng đỏ

Thôi đi bé, đừng chọc anh nữa nhá
Khi đêm về, anh lại nhớ tương tư
Biết nơi đâu để tìm kiếm, để chờ
Dưới gốc phượng, hay dưới tàng hoa sứ

Lớn tí nữa, ngồi bên sông tình tự
Chuyện đời người như nước chảy trên sông
Chuyến đò đưa sang bến mới theo chồng
Em sẽ nhớ những thời em đùa nghịch

Lớp học cuối cứ tha hồ thoả thích
Chọc người ta, rồi mai sẽ cách xa
Cánh phượng hồng ép vở chút mặn mà
Tình bạn học đậm đà vui mãi mãi

Nguyên Đỗ

Ngóng: Biển Sóng Bạc Đầu

Anh sẽ già trước tuổi
Nếu chẳng sớm gặp nhau
Tóc sẽ bạc cả đầu
Vì mãi hoài ngóng đợi

Cuối tuần em chẳng tới
Dây gọi cũng lặng thinh
Quanh quẩn bước một mình
Nỗi nhớ cao vời vợi

Tóc em mấy nghìn sợi
Có ai đếm được đâu
Nếu chẳng sớm gặp nhau
Bấy nhiêu sợi bạc nhớ

Nhớ chi nhớ dễ sợ
Nhớ quắt quay cả lòng
Đi tới lui ngóng trông
Tưởng dài hơn thế kỷ

Ngoằn ngoèo trang nhật ký
Bềnh bồng sóng bạc đầu
Ta nỗi nhớ xoắn đau
Mênh mang dài dằng dặc

Trong lòng nhiều khúc mắc
Cuối tuần em ở đâu
Tóc bao sợi trên đầu
Đã bạc vì mong nhớ

Nguyên Đỗ

Bên Dậu Hoa Vàng

Bên dậu hoa vàng rực rỡ tươi
Tựa hoàng mai nở ở quê người
Đôi môi chúm chím như hoa đỏ
Em chiếm hồn anh qua nét cười

Xuân thật đến rồi khoe sắc hoa
Dưới làn ánh nắng ấm chan hòa
Ong về nhưng bướm còn chưa lại
Bướm bận nơi nào không ghé qua?

Hương xuân thơm ngát gió đưa về
Chạnh nhớ sơn hà chút tái tê
Đã mấy mùa Xuân ta viễn xứ
Mấy mùa luân lạc vẫn chưa về?

Chim đậu cành nam cất tiếng ca
Hồn ta gởi én tới quê nhà
Theo cơn nắng nhẹ tìm non nước
Phơi trải chút tình như nắng hoa

Nguyên Đỗ

Gởi Sáo Tình Thân
Nguyên Đỗ

Thương quá là thương cô bé hiền
Dịu dàng như thể một nàng tiên
Đũa thần rung nhịp gieo thơ nhạc
Gây ấn tượng sâu vọng khắp miền

Con sáo hồn nhiên hót véo von
Âm thanh quyến rũ hút thu hồn
Sáng nay anh viết bài thơ ngắn
Gởi sáo tình thân thắm nét son

Cách trở bao nhiêu cũng hóa gần
Đường đời cho dẫu có gian truân
Có nhau chướng ngại vượt qua cả
Giữ chặt niềm tin vững bước chân

Anh biết là em bận học hành
Tình yêu là bóng mát cây xanh
Hạt mưa trầm lắng trong đêm tối
Là gió, là hương, ánh bình minh

Nguyên Đỗ


Vì Cái Chữ
Nguyên Đỗ


Vì cái chữ
Kiếp văn chương
Nặng nợ

Nghe người này
Thấy kẻ nọ
Ăn thua

Kiếp làm dâu
Nào có phải là vua

Mà xàm tấu
Mà khoa gươm
Múa chữ

Ta chân đất ăn lộc đền ngôn tự
Nhặt từng lời, từng chữ xỏ làm câu
Đem lá thu gom góp gắn muôn màu
Và mớ chữ hóa thân thành cánh bướm

Vì cái chữ
Nợ duyên còn luộm thuộm

Tưởng nhân tình thế thái
Cũng như ta

Có ngờ đâu
Vì chữ
Cũng phiền hà

Mang gánh nợ
Hở chút là bị tố

Vào thi nghiệp không khéo rồi phải khổ
Việc không tròn, bè bạn cũng lánh đi
Chút văn thơ, nào có thá việc gì
Vui giây lát
Cũng làm trò... rõ khéo!


Nguyên Đỗ

Cho Anh Khóc


Cho anh khóc tháng Tư buồn máu lệ
Em xa rồi biết kể lể cùng ai
Sẽ cùng ai bàn tính chuyện tương lai
Chẳng một tiếng không chữ nào để lại

Tường vôi trắng, bóng sầu đâu, tê tái
Gốc sứ già hoa rơi rụng đầy sân
Cây phượng vĩ vô tư cứ đỏ rần
Như lòng mắt của nhiều đêm mất ngủ

Cho anh khóc miệng lâm râm niệm chú
Dù nơi đâu, em luôn được bình an
Vẫn cao bay như mây trắng non ngàn
Vẫn lấp lánh như những vì tinh tú

Thượng Đế thương tất có ngày đoàn tụ
Mắt nhìn nhau kể hết những truân chuyên
Tay cầm tay thỏa ước nguyện lời nguyền
Sống hạnh phúc vui mừng qua thử thách

Nguyên Đỗ


Lửa Tình Đuốc Tuệ

Kính tặng những Lan và Điệp hậu 75

Nơi anh chập choạng đêm
Bên em tờ mờ sáng
Anh bỗng nhớ về em
Trước, sau ngày di tản

Đồi Cù cỏ mượt xinh
Tà áo dài trong nắng
Hồ Xuân Hương gió lành
Mối tình thơ trong trắng

Anh sinh viên sĩ quan
Em Đại HỌc Đà Lạt
Tháng Tư chợt bàng hoàng
Mộng hoa đời dập nát

Mùa Xuân rồi trở lại
Được tin lòng rưng rưng
Lâng lâng hồn tê tái
Phút xốn xao tương phùng

Ba mươi mốt năm xa
Tóc điểm sương, mây trắng
Anh cúi chào Sư bà
Thấm tình sâu nghĩa nặng

Long lanh đôi khoé mắt
Em cười, "Kính chào ông!" ...
Bữa cơm chay đạm nhạt
Đậm đà vui ấm nồng

Hồn nhiên xưa áo trắng
Bình an nay nâu sồng
Hương thơm tình bát ngát
Hiểu sâu lẽ sắc không

Hữu duyên tự ngàn kiếp
Đời này nợ trả nhau
Không dấy thêm oan nghiệp
Đoá sen nở ao sâu

Em nương mình cửa Phật
Anh dấn bước vào đời
Khói mấy bay cao ngất
Bướm trắng, giọt sương rơi

Tình yêu xưa trao nhau
Chẳng bao giờ vụt tắt
Dẫu đời muôn bể dâu
Khúc tình ca réo rắt

Yêu nhau từ thuở ban đầu
Thương yêu say đắm muôn màu thắm tươi
Cám ơn Phật, tạ ơn Trời
Hoa Đàm đuốc Tuệ sáng ngời trí tâm

Nguyên Đỗ


Hoa Sơn Trang 12




#76
    Nguyên Đỗ 07.08.2006 10:43:31 (permalink)
    0
    Tâm Thi


    Dẫu bận rộn cũng viết thơ cho nhỏ
    Ở bên kia, tháng Hạ, gió về chưa?
    Mây có đưa hơi nước biến thành mưa
    Cho nguội mát nắng trưa nồng oi bức

    Dòng thư nhỏ em gởi sang cảm xúc
    Anh gởi về bên đó chút tâm thi
    Nguyện bình yên hạnh phúc sẽ theo về
    Cho em sống những ngày vui thanh thản

    Anh vẫn nhớ người em hiền, ngoan ngoãn
    Như ngày nào trong áo trắng đơn sơ
    Em vũ ca dưới ánh điện đèn mờ
    Trên sân khấu ngày tan trường náo nhộn

    Gởi tới em giữa tháng ngày chộn rộn
    Mong em cười, cuộc sống sẽ hân hoan
    Em đoan trang vẫn giữ nét dịu dàng
    Sống đời mới không hề quên nết cổ


    Nguyên Đỗ
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.08.2006 10:52:42 bởi Nguyên Đỗ >
    #77
      Nguyên Đỗ 10.09.2006 22:53:28 (permalink)
      0
      Từ Độ


      Từ độ ươm mơ đã nhuốm sầu
      Buồn không duyên cớ bởi vì đâu
      Nhìn mây nhìn lá rơi đồng nội
      Hồn đã bâng khuâng quạnh quẽ đau

      Có phải là ta lạc xuống đời
      Để lòng thương nhớ mãi chơi vơi
      Thiên đường đánh mất nơi trời lạ
      Một chút mênh mang chút rạng ngời

      Từng bước âu lo bước ngập ngừng
      Ngại ngùng khi đến với người dưng
      Tơ vương tấc dạ mơ màu mắt
      Nai lạc đồng hoang hổ nhớ rừng

      Từ độ yêu ai giận với hờn
      Trời mưa ngoài ngõ khúc đời trơn
      Chân đi dè dặt lo mình ngã
      Hạt nước mưa sa, ngọn gió vờn

      Nguyên Đỗ




      #78
        Nguyên Đỗ 10.10.2006 20:15:17 (permalink)
        0
        Ra Trường... Vào Đời

        Áo mão cân đai đã sẵn sàng
        Từ đây trường lớp sẽ mênh mang
        Giữ gìn giây phút ra trường nhé
        Em bước khoan thai rất dịu dàng

        Hồi hộp bâng khuâng tiếng giã từ
        Bao đêm thao thức luyện kinh thư
        Mấy năm rèn luyện tâm với chí
        Ba Mạ nhìn em mắt hiền từ (1)

        Rồi sẽ theo chồng đi rất xa
        Người thân bạn hữu tuổi hoa ngà
        Ngây thơ tuổi trẻ, xin từ biệt
        Em sẽ theo chồng đi rất xa

        Sách vở trường ơi có nhớ thương
        Bạn bè ngày đó rất thân thương
        Những đùa vui nghịch không còn nữa
        Một thoáng bồi hồi thoáng vấn vương

        Em bước oai nghi lãnh mảnh bằng
        Nhớ ngày nào đó chạy tung tăng
        Từ đây khôn lớn xin từ giã
        Đường cũ mộng mơ với sao trăng

        Thì đó từ đây sẽ vào đời
        Chẳng còn thơ thẩn với chơi vơi
        Đón chào thế giới hồn phơi phới
        Ngày tháng tương lai sẽ rạng ngời

        Nguyên Đỗ
        May 5th, 2001

        (1) Ba má đọc theo tiếng Huế


        Theo Dấu Thời Gian

        Theo dấu thời gian đánh mốc ghi
        Buồn vui nghịch nhộn nhừng sân si
        Xuân Hạ Thu Đông ghi đủ cả
        Ngày sau còn nhớ, sợ quên gì

        Theo dấu thời gian gởi nhớ nhung
        Tình yêu sâu rộng dến vô cùng
        Thiên thu chẳng hết, tình vô tận
        Cất giữ niềm riêng gởi nhớ chung

        Theo dấu thời gian tuyết, nắng xuân
        Màu hoa mùa Hạ, nước non nguồn
        Mùa thu trên lá màu muôn sắc
        Theo mãi hồn ta theo mãi luôn

        Theo dấu thời gian, theo dấu thơ
        Này em, anh có bỏ bao giờ
        Tình em trong sáng qua năm tháng
        Mãi mãi tìm nhau, muôn ánh tơ

        Nguyên Đỗ



        Một Quan Niệm Về Làm Thơ

        For BT

        Làm sao làm thơ hở
        Em hỏi, anh giật mình
        Văn thơ tự hồn sinh
        Bao nhiêu là mọi cách

        Đọc qua bao nhiêu sách
        Nghiên cứu bao bài thơ
        Đơn giản thật không ngờ
        Có từ bao thế kỷ

        Với ngôn từ bình dị
        Chẳng lạ kỳ cao xa
        Biểu hiện tâm hồn ta
        Hướng về chân thiện mỹ

        Muôn người tất muôn ý
        Thơ văn là cá nhân
        Diễn tả xa với gần
        Đúng lòng mình là đạt

        Nguyên Đỗ



        Duyên Nợ Tiền Thân

        Cảm đề khi đọc Duyên Nợ Tiền Thân của tác giả Song Nhị


        Ờ chẳng biết mình có duyên có nợ
        Tự bao giờ, kiếp trước, tại vì sao?
        Chốn thiền môn ai dám động tâm nào!
        Sao Người đến để ai vương tình nghiệp?

        Lời sư phụ chỉ soi duyên tiền kiếp
        Trả đời này, hoặc trả lại đời sau
        Đang tịnh tâm lòng choáng váng lo âu
        Nhãn ấn chứng nhìn lại mình đời trước

        Đã là nợ, nỡ nào đành từ khước,
        Đến bao giờ trả được hết tiền căn?
        Đấm ngực mình lòng tự thấy ăn năn,
        Lời thề cũ cứ đeo hoài chẳng mở!

        Ờ thôi nhé cũng qua đời tạm bợ,
        Tình ngàn xưa lại nối lại cùng nhau,
        Vừa mặn nồng vừa hướng thượng thanh cao
        Duyên hương lửa, cõi thiền gia giải thoát!


        Nguyên Đỗ



        Người Bên Cạnh, Người Xa Lạ

        Người bên cạnh, người láng giềng... xa lạ
        Ngồi gần tôi mà như rất xa xôi
        Mắt nhìn mắt mà chẳng thấy bồi hồi
        Thật lạ quá, hình như mình lãnh cảm

        Người xa đó, chiều thu trời ảm đạm
        Đọc lời thơ da diết thấu tâm can
        Ngẩn ngơ theo tình tiết giọng thơ tràn
        A người đó và ta đồng điệu nhạc

        Sao là em, mà chẳng là ai khác?
        Anh đã yêu, tim rung động vì ai?
        Biết rằng sau, chung thuỷ đến lâu dài?
        Hay thoáng chốc, chỉ là thơ, là chữ...?

        Đáng nghi hoặc những tình ru sáo ngữ!
        Nên tin không hay chẳng đáng tin đâu!
        Lỡ ngây thơ, tin dại, đến điên đầu!
        Khi ai đó cũng chỉ người xa lạ

        Nguyên Đỗ



        Học trò hay Cô giáo

        Cô học trò nho nhỏ
        Những ngày xưa đơn sơ
        Chợt về đây bất ngờ
        Tháng ngày như làn gió

        Bây giờ em cô giáo
        Cùng anh mỗi một ngày
        Dạy dỗ thật hăng say
        Thầy trò hay đồng nghiệp?

        Xưa em nghịch phát khiếp
        Bây giờ dáng nghiêm trang
        Nói năng thật dịu dàng
        Học trò thương em lắm

        Nắng hồng đôi má thắm
        Anh nhìn học trò xưa
        Say đắm hay thấm bùa
        Ngất ngây nhìn cô giáo!

        Nguyên Đỗ



        Lại Còn Đáng Đời

        Không cảm thông còn vênh vênh váo váo
        Đáng đời anh, ai bảo cứ làm cao!
        Mai một cho lây lất một mình nào,
        Cho cảm thấy thật cô đơn thân phận!

        Chưa thi sĩ, đời đã nhiều lận đận
        Viết linh tinh lếu láo nghịch lung tung
        Trời bão giông sấm sét nổi đùng đùng
        Không tội nghiệp, lại còn trù ẻo nữa!

        Ừ mai mốt gà nòi đã vững cựa
        Vểnh cổ cao gáy thật lớn trên sân
        Đám gà tơ, đám gà mái xa gần
        Chớ rục rạc lang thang kêu gạ trứng

        Mới sáng dậy, đã nói lời tửng tửng
        Chắc bảo say, không, đã bảo chẳng say
        Không tin à, thì cứ lại cầm tay
        Đi chung nhé, tới tận cùng trái đất

        Nguyên Đỗ



        Đừng Trả Anh Cô Đơn

        Anh chẳng muốn em hỏi
        Đố anh, em trả gì?
        Bởi vì không cần nói
        Anh biết em trả chi

        Trả anh đêm thinh lặng
        Trả anh phút bình yên
        Trả anh ngày sầu vắng
        Trả anh giây ưu phiền

        Anh đâu đòi mà trả
        Đêm này không có em
        Anh muốn đòi tất cả
        Đòi cả trọn người em

        Đòi đôi môi ánh mắt
        Đời đôi má, vòng tay
        Đòi tiếng cười trong vắt
        Đôi ánh nhìn tràn đầy

        Anh chẳng muốn em hỏi
        Đố anh, em trả gì?
        Đêm nay anh đứng đợi
        Lệ sầu dâng lên mi!

        Đừng trả anh em nhé
        Đừng trả anh cô đơn
        Đừng trả anh giọt lệ
        Đừng trả anh giận hờn

        Có đòi đâu mà trả
        Đã trao trọn cho em
        Đừng quay đi giả lạ
        Anh chỉ cần có em

        Đòi em, đòi em đó
        Đòi mái tóc đen huyền
        Đòi thiên thần xinh nhỏ
        Đòi ước mộng tình duyên

        Nguyên Đỗ



        Thế Rồi

        Thế rồi
        Mình phải chia tay
        Thế rồi
        Hai ngã dứt day nỗi lòng
        Thế rồi
        Có lại hoàn không
        Thế rồi
        Tan vỡ mộng hồng sánh vai
        Thế rồi
        Mình phải chia hai
        Thế rồi
        Ngày tháng sẽ dài xót xa
        Thế rồi
        Thương nhớ thiết tha
        Thế rồi
        Chi nữa cũng là vậy thôi
        Thế rồi
        Rồi thế
        Thế rồi
        Trái tim hai đứa
        Đơn côi một đời

        Nguyên Đỗ



        Hãy Dừng Lại, Thưởng Thức Hoa

        "Stop and smell the roses!"

        Hãy dừng lại, thưởng thức hoa thơm ngát
        Từng bụi hồng tươi nở buổi ban mai
        Những cánh hoa rực rỡ nét trang đài
        Khoe trong nắng vàng xinh trông diễm lệ

        Hãy dừng lại, thưởng thức hoa muôn vẻ
        Nào cúc vàng, nào cẩm chướng, thủy tiên
        Những chậu hoa khoe sắc rất tự nhiên
        Được chăm sóc kỹ càng cho mùa Tết

        Hãy dừng lại, thưởng thức hoa muôn nét
        Cụm hoa tròn, suối hoa đổ tươi xinh
        Những thác hoa có tầng lớp gập ghềnh
        Rất mỹ thuật trưng bày đang nở rộ

        Hãy dừng lại, Bến Suối Mây, tương ngộ
        Bao nhiêu hoa, bao mặc khách tao nhân
        Tuy là xa mà cũng rất như gần
        Nối vòng tay kết tình thi văn hữu


        Nguyên Đỗ

        http://datvietlive.com/forums/showthread.php?t=913
        #79
          Nguyên Đỗ 15.10.2006 09:38:30 (permalink)
          0
          Mái Trường Thân Thuộc

          Em đi đôi guốc mộc
          Giữa sân trường Trưng Vương
          Mái trường xưa thân thuộc
          Sợi nắng tình còn vương

          Mái trường rêu phong cũ
          Thầy cô nay đã già
          Có thầy ho lụ khụ
          Nhói lòng em lòng ta

          Em đi đôi guốc mộc
          Kêu rõ trên gạch hè
          Vọng vang từng xó góc
          Trái tim nào tái tê

          Cây hoa sứ xưa nhỏ
          Bây giờ cổ thụ rồi
          Hoa sứ thơm, bông đỏ
          Ngan ngát, tim bồi hồi

          Nguyên Đỗ


          #80
            Nguyên Đỗ 15.10.2006 09:53:04 (permalink)
            0
            Phố Núi Hòai Thương


            Phố núi thân thương ai nhắc về
            Hàm Rồng cô độc đứng bên tê
            Biển Hồ lũng thấp nằm phương Bắc
            Ai nhắc Pleiku nhớ quá nè

            Con phố ngày xưa dốc cao cao
            Hàng thông cao vút gió reo gào
            Con đường Hoàng Diệu theo con phố
            Đi tí là xong thương biết bao!

            Đây quán cà phê, kem Bắc Hương
            Ai vào cười nụ ngọt như đường
            Có em răng khểnh da xinh trắng
            Cặp mắt thân tình, ơi Thủy Chung!

            Đi xa chút nữa ra Hoa Lư
            Phố nhỏ người dân rất hiền từ
            Đồi cỏ ngày xưa xanh thắm mãi
            Giờ còn hay hết thoáng ưu tư!

            Nhung nhớ về ai xứ Đức An
            Chùa xưa sen mọc với hoa ngàn
            Lời kinh tiếng mõ đêm khuya sớm
            Phổ độ cầu cho dân tịnh an!

            Em đã về thăm An Phú chưa ?
            Những chiều xưa đó dưới cơn mưa
            Chúng mình hai đứa đầu không nón
            Đi suốt đường vui hạnh phúc thừa

            Lạc mất tin nhau buổi sóng dồi
            Để đời ta mãi cứ đơn côi
            Nửa đau nửa nhớ trăm lần nhắc
            Khi biết lòng nhau, chuyện đã rồi

            Phố núi ngày xưa phố nuí xa
            Một trời tưởng nhớ sót hồn ta
            Bao lần trăn trở thêm day dứt
            Đất khách ngàn năm nỗi nhớ nhà

            Nguyên Đỗ
            092302
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.10.2006 10:08:19 bởi Nguyên Đỗ >
            #81
              Nguyên Đỗ 16.10.2006 13:12:28 (permalink)
              0
              Dưới Nhánh Tầm Gửi


              Dưới nhánh xanh xanh tầm gởi xanh
              Em cười nhí nhảnh dưới tay anh
              Nụ hôn chào đón sao mà ngọt
              Em tặng trao anh mộng ước lành

              Em ước mơ chi năm mới này
              Đêm dài tiếng nhạc đắm cơn say
              Nhánh cây tầm gửi tay anh nắm
              Để mãi trên đầu mộng ước bay

              Xanh cứ xanh đi một nhành tươi
              Mộng xanh tình cứ mãi trong ngời
              Ngọt ngào môi thắm mừng năm mới
              Khiêu vũ cùng anh chỉ anh thôi

              Đây nhánh xanh xanh giữ nha em
              Chuyện tình hai đứa rất êm đềm
              Nhành hoa tầm gửi se duyên thắm
              Quấn quýt cùng nhau nhảy suốt đêm

              Nguyên Đỗ


              Thuở Đọc Thơ Trần Dạ Từ

              Kính tặng thi sĩ Trần Dạ Từ


              Đọc thơ anh ngày trước
              " Thuở làm thơ yêu em"
              Buổi nào vô tình được
              Đọc hoài thâu sáng đêm

              Gió ru ngoài cửa sổ
              Hồn vu vơ nhớ mong
              Tưởng mơ chiều hội ngộ
              Sầu xao động đáy lòng

              Thuở xưa còn ngây thơ
              Mênh mang lòng chợt nhớ
              Vụt qua mau không ngờ
              Chiều mưa trên dãy phố

              Chưa một lần hò hẹn
              Đọc thơ hồn lâng lâng
              Giá tình yêu chợt đến
              Thức đêm mắt có quầng

              Ba mươi năm có lẻ
              Bài thơ buồn mênh mông
              Lần đầu tiên rơi lệ
              Nghe tin ai lấy chồng

              Bài thơ tình thấm thía
              Đi vào theo thời gian
              Bước chân đường nghĩa địa
              Chợt thiết tha vô vàn

              Nguyên Đỗ



              Mộng Vô Thường

              Thả khói sương vào mộng rất thơ
              Em ngồi trước cửa ngóng trông chờ
              Cành Lan màu tím màu nhung lụa
              Anh đến dìu em vào cõi mơ

              Áo trắng đơn sơ bóng dáng hiền
              Nụ cười e lệ rất là duyên
              Trong đêm em tựa Quỳnh Hoa trắng
              Nở cánh thương yêu mộng tự nhiên

              Lá Trúc vô tư trong gió đêm
              Nhẹ nhàng lưu luyến mộng mơ thêm
              Nhạc ru câu hát hình như đọng
              Mặt nước hồ trong như rất êm

              Anh hỏi rồi đây xa cách nhau
              Em về ngày tháng đợi mai sau
              Có con chim nhạn tầng mây trắng
              Mặt sóng mênh mang buổi gặp đầu

              Thả hết ân tình trong mến thương
              Trong đêm vô tận giấc vô thường
              Biết đâu từng cánh hoa đêm nở
              Là giấc mơ nồng gieo vấn vương

              Nguyên Đỗ
              27.12.2002

              #82
                Nguyên Đỗ 20.12.2006 09:20:42 (permalink)
                0
                Thấy Em Đó
                Nguyên Đỗ

                Thấy em đó, không thể nào nói được
                Tại hàng rào, tại cửa kính chia đôi
                Những tù nhân của thành kiến trên đời
                Những ràng buộc của gia phong tập quán
                 
                Thương em lắm, ruột gan đau từng đoạn
                Khung cửa tù trong suốt cách ngăn ta
                Dấu hiệu tay thay lời nói như là
                Câu thương mến uốn miệng tròn đọc chữ
                 
                Tay vẽ ảnh thay cho câu tình tự
                Vẽ trái tim thay cho chữ yêu nhau
                Những bàn tay như thể chéo đan sâu
                Cho thương mến truyền qua từng thớ thịt
                 
                Khoảng cách xa là bức tường ác nghiệt
                Và thời gian là cửa kính oan khiên
                Anh thương em, nhớ em lắm, em hiền
                Mỗi lần thấy trái tim mừng nhảy nhót
                 
                Anh muốn viết vạn ngàn lời dịu ngọt
                Cũng không bằng câu nói ở môi em
                Giữ tình nhau sâu đậm ở trong tim
                Vĩnh viễn nhé hỡi người tình yêu dấu
                 
                Nguyên Đỗ
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2007 13:36:36 bởi Nguyên Đỗ >
                #83
                  Nguyên Đỗ 16.01.2007 13:37:59 (permalink)
                  0
                  Đêm Đà Lạt

                   
                  Đà Lạt đêm nay cũng mờ sương
                  Anh Đào chưa nở đứng bên đường
                  Bên nhau bước nhẹ nhìn quanh quất
                  Quán nhỏ cà phê cạnh vệ đường
                   
                  Đà Lạt đêm nay dáng dịu dàng
                  Những nàng thiếu nữ bước lang thang
                  Nhìn em như có gì ghen tỵ
                  Chắc tại em xinh nét rất sang
                   
                  Đà Lạt đêm nay rất mộng mơ
                  Mình đi quanh mãi dưới sương mờ
                  Hồ Xuân Hương rộng nên thơ quá
                  Nhưng chẳng sao bằng em đó cơ
                   
                  Đà Lạt đêm nay thật thắm tình
                  Bên em hạnh phúc tựa huyền linh
                  Ánh trăng làm chứng duyên mình đó
                  Mình sống bên nhau vẹn ước tình
                   
                  Nguyên Đỗ
                   
                   
                  #84
                    Nguyên Đỗ 16.02.2007 13:15:06 (permalink)
                    0
                    Chuyện Tình Hai Mươi Năm

                    For JD

                    Trước nhà hai hàng sứ
                    Nở bông thơm ngát hương
                    Những bông hồng vàng trắng
                    Từng chùm trông dễ thương
                    Hái hoa làm vòng khoác
                    Vào cổ như công nương
                    Em, tuổi thơ có khác
                    Dịu dàng ôi mến thương

                    Ngày xưa em còn nhớ
                    Tuổi mười hai mười ba
                    Anh sang chơi bên nớ
                    Mấy cây sứ trước nhà
                    Hạ nào hoa cũng nở
                    Em ngày đẹp xinh ra
                    Cho anh ngày đêm mộng
                    Sống chung trong một nhà

                    Chuyện đời ai đoán biết
                    Năm nào dịp cuối Xuân
                    Đất nước cơn bão lửa
                    Cách xa cuộc đời buồn
                    Tưởng chìm vào quên lãng
                    Không ngờ nhung nhớ luôn
                    Hai mươi năm gặp lại
                    Bỗng rơi những giọt buồn

                    Em bây giờ mấy đứa
                    Gái trai hiền dễ thương
                    Như đôi ta thưở nhỏ
                    Rong chơi nhộn khắp đường
                    Nhìn mơ một thời đó
                    Hồn ta lại rưng rưng
                    Nhìn nhau như bỡ ngỡ
                    Mộng nào còn vương vương


                    Nguyên Đỗ
                    #85
                      vũkimThanh 17.02.2007 00:47:18 (permalink)
                      0
                       
                      THÂN CHÚC THI NHÂN NGUYÊN ÐỖ VÀ GIA ÐÌNH NĂM MỚI AN KHANG THỊNH VƯỢNG.
                       
                      THÂN AÍ  VŨ KIM THANH
                      #86
                        Nguyên Đỗ 02.03.2007 09:08:20 (permalink)
                        0




                        Buổi Sáng Hương Thơ


                        Nguyên Đỗ



                        Buổi sáng ươm nồng ướp hương thơ
                        Gởi qua em nhé áng sương mờ
                        Cả trời mơ mộng trong tâm tưởng
                        Cả mối tình yêu trăm tứ thơ

                         
                        Buổi sáng hồ yên nước đóng băng
                        Đêm qua trăng sáng tỏ cung Hằng
                        Em chờ mong mỏi lời từ giã
                        Đâu biết là anh... gãy cánh bằng

                         
                        Em ạ, nhiều khi máy nổi cơn
                        Đừng buồn vội khóc, giận hay hờn
                        Giữ lòng trầm lặng chờ hôm khác
                        Đừng vội buồn đau, lại khổ hơn

                         
                        Anh chỉ có em chớ xót xa
                        Đừng nghi hoặc nhé tội tình ngà
                        Anh may mắn lắm gặp em đấy
                        Giữ mãi tình em nét đậm đà

                         
                        Nguyên Đỗ

                        #87
                          Nguyên Đỗ 09.03.2007 18:41:41 (permalink)
                          0
                          Gió Lòng


                          Gió vi vút qua hàng thông đánh thức
                          Giữa chiêm bao mộng thấy dáng nàng thơ
                          Anh thức rồi cô đơn giữa sáng mờ
                          Gõ nỗi nhớ như mưa về nặng hột

                          Bao chữ cái bấy nhiêu tình nhỏ giọt
                          Những dấu huyền, sắc cạnh, hỏi em đâu
                          Dấu bình thanh, ơ á ớ... buông sầu
                          Những dấu ngã, quỵ đau không dậy nổi

                          Đã biết vậy nhưng lòng không sám hối
                          Vẫn yêu em, trời thơ mộng yêu thương
                          Vẫn mơ hoài tình thắm nét diệu thường
                          Vẫn nhớ mãi khúc đàn tranh thánh thót

                          Gió vi vút, gió tình em đã lọt
                          Vào hồn anh tự thưở mới vừa quen
                          Khát tình em hơn khao khát say men
                          Gió lòng hỡi cứ bão bùng thêm mãi

                          Em đã đếm được bao nhiêu chữ cái
                          Bao dấu tình gió nổi sóng âm ba
                          Tình yêu ta sẽ vĩnh viễn mặn mà
                          Càng bão tố, càng gió tình dữ dội

                          Nguyên Đỗ

                          #88
                            Nguyên Đỗ 17.03.2007 06:18:11 (permalink)
                            0
                            Có Khi Có - Có Khi Không

                            Có khi có
                            Có khi không
                            Nào ai biết được cõi lòng sâu xa
                            Có khi gần
                            Có khi xa
                            Cười vui ngòai miệng, xót xa trong hồn
                            Hết Đông
                            Thì đến mùa Xuân
                            Cánh thơ nở nở rộ tươi nguồn thác thơ
                            Có khi tỏ
                            Có khi mờ
                            Nào ai thấu hiểu hay ngờ tình yêu
                            Có khi ít
                            Có khi nhiều
                            Muốn tìm sim tím phải liều hiểm nguy
                            Nhớ xưa phu xướng phụ tùy
                            Bây giờ phụ xướng phu tùy có khi...

                            Nguyên Đỗ


                            #89
                              Nguyên Đỗ 22.03.2007 04:25:06 (permalink)
                              0



                              Hoa Hạnh Nhân

                              Nhìn tấm hình anh gởi
                              Đẹp ơi đẹp ngàn lần
                              Anh đó hoa gì đấy
                              Em cười: Hoa hạnh nhân

                              Sao em anh giỏi thế
                              Anh hỏi bao nhiêu người
                              Ai cũng lắc đầu hết
                              Chỉ em là đúng thôi

                              Em cười vui hớn hở
                              Răng khểnh còn khoe ra
                              Nụ cười xinh rạng rỡ
                              Mỗi năm một đậm đà

                              Nguyên Đỗ

                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.11.2010 13:55:09 bởi Nguyên Đỗ >
                              #90
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 31 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 455 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9