Thơ Cũ Gom Về
Xí , Lãng Xẹt!
Hở một chút là xí, hay lãng xẹt
Giải thích em lại nói biện luận thôi
Như thế thật, chắc treo bút cho rồi
Cứ nghĩ vậy, tưởng là anh hoa nguyệt
Thơ có phải nhật ký đâu mà duyệt
Chặn từng câu, xem từng chữ xem sao
Phân tích chi những trăng gió dạt dào
Của ngôn ngữ tự trong hồn tuôn chảy
Anh vốn thích những ngôn từ nồng cháy
Viết thư tình lãng mạn thưở yêu em
Lời nồng nàn, hoa bướm mộng thơm đêm
Bàn tay ấm vuốt ve từng sợi tóc
Anh xin lỗi, vì anh em đã khóc
Tiếng em khàn ho xù xụ mấy hôm
Anh chịu rồi, xí, lãng xẹt, ôm đồm...
Có trách chi anh một lòng lãnh nhận
Nguyên Đỗ
Hôm Qua Anh Chọc Em Buồn
Hôm qua hí hoáy làm thơ
Nửa vui nửa chọc vu vơ trêu đùa
Ai ngờ em khóc, khổ chưa
Em tha thứ nhé, anh chừa từ đây
Mấy ngày loáy hoáy chân tay
Mấy lần điện thoại hôm nay vắng nhà
Âm thầm ôm nỗi xót xa
Buồn theo thác nước đang sa giữa trời
Anh buồn thật đấy Thương ơi
Tha cho anh nhé, nghe lời từ đây
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.07.2007 12:45:27 bởi Nguyên Đỗ >
Khi Ngôn Ngữ Được Tự Do Giải Phóng
Khi ngôn ngữ được tự do giải phóng
Từng đàn bay tựa én liệng muôn nơi
Chữ nhà quê, mộc mạc, cũng tuyệt vời
Đang mọc mộng trong lời thơ cuộc sống
Khi thiện chí được tự do hành động
Sẽ chuyển mình từng thôn xóm quê hương
Sẽ biến đời thành thế giới yêu thương
Không thù hận, nghi ngờ, đàn áp nữa
Khi tất cả thực hành điều đã hứa
Những giao kèo nhất định sẽ thành công
Các quốc gia hợp thế giới đại đồng
Họa nguyên tử không còn đe dọa mãi
Khi tất cả sống tương thân tương ái
Gia đình yên, xã hội vui hiền hòa
Và tình yêu nhất định sẽ thăng hoa
Không còn nữa những chia ly, đổ vỡ
Khi tất cả không còn lo hãi sợ
Hoa tự do rạng rỡ nở muôn nơi
Triệu bàn tay đoàn kết dựng xây đời
Hòa chung nhịp đi lên trên thế giới
Nguyên Đỗ
Ly Rượu Tình Tẩm Độc
Em trao anh ly rượu tình tẩm độc
Bao nhiêu năm em dự trữ phòng cơ
Đã bao năm em lãnh đạm hững hờ
Hôm qua đến trao anh ly rượu độc
Đã biết vậy, uống ngay vào chẳng khóc
Chẳng than van, năn nỉ, kể công xưa
Có gì chăng, giây phút cuối cũng thừa
Ly tẩm độc, dấm chua anh cũng uống
Em đanh đá bắt anh quỳ gối xuống
Xin lỗi em, em cứ việc tự nhiên
Ly rượu tình anh đã uống đầu tiên
Em tẩm độc giết anh từ dạo đó
Thuốc giải hử, danh dự anh chẳng nhỏ
Sống làm trai, chết xứng đáng thân trai
Em ba đường sáu chước trổ tài oai
Không, không em, anh chăng cần thuốc giải
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2007 13:43:46 bởi Nguyên Đỗ >
Khuya rồi đó, mắt cay sè, chẳng ngủ
Lại một ngày hụt vốn chữ bơ vơ
Cứ vẩn vơ lại vơ vẩn đợi chờ
Thôi từ giã để giường không đơn chiếc
Khuya rồi đó, mắt cay sè, chẳng ngủ
Lại một ngày hụt vốn chữ bơ vơ
Cứ vẩn vơ lại vơ vẩn đợi chờ
Thôi từ giã để giường không đơn chiếc
Nguyên Đỗ
Cho HBT ké bài thơ này nha.
Đêm Không Ngủ ...
Cũng như anh ... đêm nay ... em không ngủ
Chờ bình minh ... héo rủ con tim rồi
Đêm lặng thầm em ngồi nhớ xa xôi
Một ngày vui thắm đôi môi em đó.
Cũng như anh đêm nay em ngồi ngó
Ánh trăng tàn trên lối nhỏ thu sang
Đếm giọt buồn trong sầu nhớ mênh mang
Đêm trăn trở nên lệ tràn mi mãi.
Nhìn đêm buồn chợt nghe lòng tê dại
Sầu ơi sầu sao còn mãi trong ta
Sầu ơi sầu sao cấu xé hồn ta
Sầu ơi sầu thiết tha đâu rổi hở???
Cũng như anh em nhìn đêm nức nở
Giọt sầu rơi hoen vỡ mắt mi rồi
Đêm sắp tàn lệ còn động trên môi
Hứng giọt sầu nghe bồi hồi anh ạ.
Kìa gió đêm rung xạc xào cành lá
Từng giọt sầu vẫn trên má em lăn
Từng nỗi sâu anh hỡi vẫn in hằn
Nên em thức ngắm trăng tàn anh hỡi.
Cũng như anh em vẫn hoài thức đợi
Đợi đêm tàn đợi ngày mới anh ơi
Đợi ngày vui xóa tan những rã rời
Đợi hạnh phúc đợi lời thương ai ngỏ
Cũng như anh đêm nay em ngồi đó
Đếm giọt sầu trên lối nhỏ em đi
Sầu ơi sầu sao quyện chặt tim si
Sầu ơi sầu sao nhòa mi ta mãi.
Cũng như anh ... em đợi ngày trở lại
Xóa tan đi tê tái một trời sầu
Dẫu con tim chỉ còn lại niềm đau
Xin cúi xuống quên đêm sầu anh nhé ...
HoaBangTuyet
Cũng Như Em
Cũng như em... những người yêu chẳng ngủ
Chờ mong ai... ruột dạ mãi bồi hồi
Gió thì thầm... trong bóng tối đơn côi
Ước mong sao... tình yêu còn mãi đó
Cũng như em... tâm hồn anh mở ngõ
Ánh trăng nào... soi tỏ bước thu sang
Hàng phong kia... đang rụng lá thu vàng
Đất trăn trở... chuyển mình đau tê tái
Cũng như em... trái tim sầu vụng dại
Nỗi buồn đau... xâu xé đến bao lâu
Trong đêm đen... càng thấm thía u sầu
Gió hiu hắt... đưa buồn lên đỉnh nhớ
Cũng như em... giọt buồn rơi nức nở
Gối mộng đời... thấm ướt lệ ai rơi
Sóng biển dâng... tâm xáo động không ngơi
Chờ đợi sáng... một ngày mai đổi mới
Nguyên Đỗ
Cũng Như Em
Cũng như em... những người yêu chẳng ngủ
Chờ mong ai... ruột dạ mãi bồi hồi
Gió thì thầm... trong bóng tối đơn côi
Ước mong sao... tình yêu còn mãi đó
Cũng như em... tâm hồn anh mở ngõ
Ánh trăng nào... soi tỏ bước thu sang
Hàng phong kia... đang rụng lá thu vàng
Đất trăn trở... chuyển mình đau tê tái
Cũng như em... trái tim sầu vụng dại
Nỗi buồn đau... xâu xé đến bao lâu
Trong đêm đen... càng thấm thía u sầu
Gió hiu hắt... đưa buồn lên đỉnh nhớ
Cũng như em... giọt buồn rơi nức nở
Gối mộng đời... thấm ướt lệ ai rơi
Sóng biển dâng... tâm xáo động không ngơi
Chờ đợi sáng... một ngày mai đổi mới
Nguyên Đỗ
Cho HBT ké bài này nữa nha anh NĐ
Khuya ...
Khuya rồi ư? Em vẫn ngồi trăn trở
Dấu buồn vui hoen vỡ ... giọt lệ sầu
Mong sao trời hãy mau sáng thật mau
Cho bình minh phủ hồn đau tim vỡ
Khuya lắm rồi ... bóng ai sầu nức nở
Giọt buồn rơi nỗi nhớ mãi ùa vây
Ngoài hiên buồn bóng tối đã phủ đầy
Ai vẫn chờ bình minh một ngày mới.
Biết khuya rồi bóng sầu vẫn thức đợi
Đêm ảo huyền chới với nỗi chờ mong
Bình minh ơi ... xua đêm tối tim lòng
Bình minh ơi ... xin về trong nhau nhé.
Hoa Băng Tuyết
Những Lứa Tuổi Thần Tiên Em tuổi hồn nhiên nét dịu hiền Môi cười hàm tiếu rất tự nhiên Mười bốn mười lăm mười sáu tuổi Nhìn người tin tưởng rất bình yên Năm em mười bảy biết cười duyên Có nét mộng mơ ánh mắt huyền Ngại ngùng e thẹn trong lời nói Tóc chải bềnh bồng gió thảo nguyên Năm em mười tám mộng tình thơ Đôi lúc nhìn ai đến dại khờ Biết làm sao nhỉ ngăn đập nước Sợ vỡ bình yên tuổi đơn sơ Năm em mười chín biết cô liêu Nhìn qua cửa sổ thấy tiêu điều Mong anh ghé lại mà không thấy Tự hỏi hồn mình hay đã yêu Năm hai mươi tuổi biết yêu người Ong bướm vờn bay cánh đồng tươi Anh đến hoa đời thêm rực rỡ Tim reo rộn rã, mỉm môi cười. Nguyên Đỗ Đuốc Tình Thương Bão lụt thiên tai lại kéo về Tin tức truyền qua nghe tái tê Có nơi đói chết hằng trăm trẻ Thảm cảnh tang thương khổ não nề Tôi nhớ ngày xưa lụt miền Trung Nhà cửa tan hoang cực khốn cùng Bốn năm người đắp chung manh chiếu Thấm rét ngày mưa nỗi lạnh lùng Nước lũ cuốn phăng của lẫn người Tan hoang đồng lúa đẹp đang tươi Cuộc sống nổi trôi ngày lụt lội Ủ rũ hoang mang tủi phận người Mỗi một đồng xu một que diêm Giúp kẻ sa cơ, bỏ tị hiềm Cứu người nạn lụt cần khẩn cấp Khoan nói này kia, đốt que diêm Hãy cứ truyền nhau lửa tình thương Sưởi ấm tình thân, nghĩa xóm phường Có gì cao quí hơn tình nghĩa Của kẻ sẻ san Đuốc Tình Thương. Nguyên Đỗ
Giòng Sông & Con Gái Người con gái cặp mắt trong diễm hậu Nét trang đài mái tóc thả buông lơi Tôi nhìn em lòng chợt thấy yêu đời Nét tươi trẻ rạng ngời căng nhựa sống Người thiếu nữ ánh mắt nhìn hy vọng Nắng vàng rơi trên suối tóc dài đen Tôi nhìn em như thấm chút hơi men Gió đùa lá thả lời thơ cợt bướm Thiếu nữ Việt đẹp chi đẹp ghê gớm Thương làm sao mái tóc dáng thanh cao Tôi nhìn em lòng cảm thấy dạt dào Trăm ý lạ chợt bay về dệt mộng Người con gái suối thơ hồng cuộc sống Trăm dòng sông cùng kéo chảy về Đông Sông Cửu Long, Bến Hải với sông Hồng Hương giang chảy trong lòng tôi mãi mãi Nguyên Đỗ
Vâng Đôi Lúc Vâng đôi lúc phải tìm về chốn cũ
Lấy bình an một thuở chẳng bon chen
Thăng trầm đời xuôi ngược cứ liên miên
Trí mệt mỏi, tâm chán chường, ngán ngẩm Vâng đôi lúc vội vàng thành hóa chậm
Trong cuộc đời mâu thuẫn khó biệt phân
Giữ bình yên thanh thản bước đường trần
Bỏ mặc những muộn phiền xâu xé khổ Vâng đôi lúc rút về, xa lánh phố
Sống an nhiên trong cùng cốc rừng sâu
Không tạo vui, cũng tránh khổ cho nhau
Tâm tự tại lòng lặng yên trầm lắng Vâng đôi lúc giữ hồn mình thinh lặng
Không tìm vui, không lánh khổ riêng tư
Giữ trái tim luôn độ lượng hiền từ Bát chánh đạo lời kinh xưa từng đọc Nguyên Đỗ
Giận Dỗi
Khi em giận anh vội vàng xin lỗi
Tự hỏi thầm em dỗi bởi vì sao
Em và anh tình thân thiết dạt dào
Mà giận dữ cũng dường như từng bữa
Thôi nha em từ nay đừng giận nữa
Chuyện rồi gì hai đứa nói cho nhau
Trách hờn nhau hai đứa chỉ thêm sầu
Lại xin lỗi lại cười xoà hoà thuận
Khi em giận ào ào như gió cuốn
Bão giông về mù mịt não hồn anh
Anh chợt nhớ nhất định phải làm lành
Vì giận dữ chỉ khổ đau nhức nhối
Anh xin lỗi dù anh chẳng có tội
Em giận hoài khổ cả mọi người thôi
Thôi bỏ đi, anh quên hết cả rồi
Hôn một cái, làm hoà nhau mãi nhé!
Nguyên Đỗ
Có Gì Đâu
Có gì đâu một chút lời nho nhỏ
Người với người, bạn thơ nói cùng nhau
Những ngôn ngữ đủ ý nghĩa muôn màu
Cho nốt nhạc thi ca thêm cung bậc
Công chúa ngủ trong rừng xưa tỉnh giấc
Chim hót vang, hồn rung động mùa thơ
Hoàng tử ơi, chàng đến tự bao giờ
Thật mới lạ mà như quen thân thiết
Ta là bóng của hồn thơ bất diệt
Trong hồn em da diết những buồn vương
Và ngọt ngào bất tận suối yêu thương
Ta hiển hiện bởi hồn em thúc gọi
Hãy lắng nghe suối lòng qua tiếng nói
Của ngàn năm, của phút chốc tương giao
Của sóng vang, của lá, gió dạt dào
Của muôn thuở, của hôm nay, ngày tới
Nguyên Đỗ
Em Vẫn Dùng Hộp Thư Cũ
Nhà đã đổi bao nhiêu lần rồi nhỉ
Chỉ còn đây hộp thư cũ mà thôi
Ôi hộp thư cái mốc cố định rồi
Không muốn đổi sợ sợi giây chợt đứt
Vẫn như vậy, mỗi ngày thêm day dứt
Nỗi nhớ mong, thèm nghe tiếng, đọc thư
Chuyện tình yêu, sao nói hết bây chừ
Càng yêu quý, càng mong gần, vĩnh viễn
Cao hơn núi, và mênh mông hơn biển
Tình chúng mình tràn ngập những tình thương
Sóng tình dâng giữa cõi mộng vô thường
Em chân thật rõ ràng trong huyền ảo
Mỗi lần đi, mỗi lần về, đều báo
Tình mặn nồng không nhuốm những vết nhơ
Anh vì em sẽ mãi mãi đợi chờ
Dù tóc bạc lưng còng anh vẫn đợi
Nguyên Đỗ
Ngọn Lửa Hương Tình
Anh vẫn giữ ngọn lửa hồng cháy mãi
Trong trái tim để vĩnh viễn yêu em
Những đêm khuya tiếng gió thổi qua thềm
Anh tưởng tượng em trở về gõ cửa
Anh vẫn tin vào tình yêu muôn thuở
Nên trọn đời ngọn lửa cháy trong tim
Nên trọn đời anh vẫn chạy kiếm tìm
Và chờ đợi mùa xuân hồng vĩnh cửu
Anh vẫn biết tình yêu hằng hiện hữu
Trong cuộc đời, dù vạn dặm cách xa
Lúc đang xuân hay lúc sắp về già
Lửa hồng cháy thiên thu không hề tắt
Anh vẫn giữ lửa hồng, tình chân thật
Sóng dạt dào vang vọng mãi trong tim
Ngào ngạt thơm hương hoa ngát tình em
Phút hạnh phúc trầm khói bay thơ mộng
Nguyên Đỗ
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: