CÓ MỘT CHIỀU ĐÀ LẠT
( Tặng M.T )
Đà lạt sương mờ ,chiều mưa giăng
huyền ảo làm sao những rừng thông
ẩn hiện ngàn sâu con thác đổ
lưng đồi ,chùa cổ tiếng chuông rung .
Đã có một chiều như thế đó
hồn tôi phiêu bạt giữa ngàn trùng
Chưa bữa cơm nào mà có em
anh ăn nghẹn ứ đến cả hồn
năm năm chia biệt mà xa nhỉ
anh tự hỏi hoài :đâu là em ?
Vô tình lạc giữa chiều Đà lạt
mưa nặng hạt nhiều ,gió lạnh hơn
hồng nhan tri kỉ nay gặp lại
tưởng hồn cô độc hết cô đơn...
Từ nay thôi nhé xin vĩnh biệt
đừng bất chợt tìm cả trong mơ
tên nhau xin chớ vô tình nhớ
ta chôn tất cả vào thiên thu .
16.9.95
Thingau0603
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2005 20:55:27 bởi thingau0603 >