Hoa Mộc miên
“...Anh có biết hoa Mộc Miên không ?
Không biết thì chiều ra bờ sông
Nhà em ở chân cầu biên giới
Ta sẽ cùng xem hoa dưới trăng…”
Thì ra hoa gạo là Mộc miên
Có phải mạn ngược gọi khác tên ?
Để làm cái cớ ta gặp gỡ
Cùng trao cảm xúc ở trong tim..
Dù cho hoa ấy có tên gì
Cũng là kỷ vật lúc chia ly
Hẹn em kỳ tới anh quay lại
Lại với Mộc Miên , ta đắm say…
Ngờ đâu biên giới xảy chiến tranh
Nghe tin cầu đã gãy tan tành
Nhà em và cây hoa sát đó
Có còn giữ được chút tình anh ?
Mãi tới giờ đây mới trở lên
Cầu xưa đã xây lại to hơn..
Nhưng nhà và cây Mộc miên ấy
Đạn bom đã tàn phá sạch trơn…
Lang thang tìm tới được thăm em
Một mình cô độc nằm lặng im
Xung quanh chỉ toàn cây cỏ dại
Tấm bia lạnh lẽo đứng lặng câm
Anh tìm cho được cây Mộc miên
Đem về trồng sau ngôi mộ em
Chẳng biết bao giờ hoa sẽ nở
Để cho em thưởng ngoạn đêm đêm …
Mấy chục năm rồi lại về đây
Mộc miên cây cũ vẫn đây này
Nhưng mộ em đã không còn nữa
Chỉ có Mộc Miên héo rụng đầy…
Nhớ Tháng 2-1979